Chương 65: Chiếc mặt nạ kinh tởm
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha - Học viện ma vương
- Chương 65: Chiếc mặt nạ kinh tởm
Chương 65: Chiếc mặt nạ kinh tởm
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Note: Cuối chương có note quan trọng nha mọi người.
Rồi, mời mọi người đọc truyện
~~~~~~~~~~~~
“………..Ga………Ka………..Ha…………..”
Melheis thở gấp từng hơi khổ sở.
Venus Donoa tuy đã đâm thủng cả khuôn mặt nhưng sinh mạng của hắn vẫn chưa tận, biểu hiện rõ mồn một chính là việc đến giờ cơ thể của hắn ta vẫn còn tồn tại.
“ Fumu. Có vẻ như là mấy thứ phiền phức lại được chôn vào trong đây nhỉ.”
Thứ cắm trong ngực Melheis là Ma kiếm lệ thuộc. [note20434]
Đây là ma pháp cụ giúp cho chủ sở hữu – kẻ cắm thanh ma kiếm này vào Melheis- có thể điều khiển được cả tâm trí của nạn nhân.
“Tự diệt đi”
Ma kiếm lệ thuộc cắm vào ngực Melheis bị Diệt lí kiếm cho bay màu.
Rút Venus Donoa ra khỏi đầu Melheis, với ánh mắt vô hồn, hắn nhìn về phía ta.
Dần dần đôi mắt ấy lấy lại màu sắc tự nhiên.
“Bình thường trở lại rồi hả, Melheis ?”
Đầu hắn ta trĩu xuống, như thể đang mang trong mình mặc cảm tội lỗi chồng chất.
“…..Thành thật xin lỗi ngài, Arnos-sama …….Thần đã phạm phải lỗi tày trời ……….”
Trong lần được mời đến tháp Union, quả thật khi ấy kí ức của Melheis về ta là trống trơn.
Thế mà ‘Melheis’ khi nãy thì lại bảo rằng đã chờ đợi cơ hội để trừ khử ta từ rất nhiều năm rồi, chuyện này quá lạ.
Tất nhiên cũng có thể nghĩ đến việc hắn đã dùng một loại ma pháp nào đó để giấu đi kí ức của mình.
Tuy nhiên, đây hẳn là âm mưu của Avos Dirhevia rồi, hắn muốn dùng chính sức mạnh của ta để giết đi một đồng minh hiếm hoi của mình.
Vào lần đó chắc chắn là Melheis không có chút kí ức gì về ta, xong sau đó đã bị thanh Ma kiếm lệ thuộc điều khiển tâm trí.
Rei đã bị ma kiếm khế ước cắm vào trong cơ thể, nên ta đã tính đến trường hợp vẫn còn những con tốt thí như vậy nữa.
“ Bị tên nào hạ thủ.”
Melheis khó chịu nhăn mặt.
“……..Thần không biết. Cả mặt mũi lẫn ma lực đều không thể thấy được. Chính là buổi đêm ngay hôm thần được gặp Arnos-sama. Lão thần đã bị kẻ nào đó tấn công, khi nhận ra thì Ma kiếm lệ thuộc đã cắm vào trong người rồi. Kẻ giấu mặt kia cũng biết đến mà lợi dụng cả chuyện của 2000 năm trước, việc thần đã tích lũy Tường Bích Tứ Giới lại và chuẩn bị sẵn cho trường hợp khẩn cấp, tuy nhiên không có cơ hội nào để sử dụng.”
2000 năm trước, Melheis sau khi chạy thoát thành công khỏi thuộc hạ của Avos Dirhevia bằng cách vượt qua bức tường. Để chuẩn bị cho đợt công kích tiếp theo, hắn đã dự trữ sắn Tường Bích Tứ Giới.
Và rồi lần này, nó bị đã bị lợi dụng cho mục đích giết ta, à.
Tên kia cũng biết việc Melheis khá là khó nhai, nên cũng đã chuẩn bị khá là kĩ lưỡng và tỉ mỉ từng chi tiết trong kế hoạch này.
Ta cắm Venus Donoa xuống mặt đất.
Thanh kiếm mất đi hình dạng, trở lại thành cái bóng dưới chân ta.
Nói nôm na là kiểu thu kiếm vào bao.
“ Sắp liên kết hoàn toàn lại với nhau rồi đấy”
Ta thả cánh tay trái vẫn đang bám chặt vào vai Melheis, lấy tay còn lại cầm lấy mà gắn vào chỗ bị chém đứt.
Thử cử động nhẹ ngón tay.
Fumu. Không có khó khăn gì hết.
“ Còn Gaios và Ydol.”
“ Thần tuân mệnh.”
Melheis tạo ra hai cánh cổng ma thuật.
Cánh cổng mở ra, hai cái xác được đưa đến chỗ này.
“ Ngài định làm gì ạ ?”
“ Trừ ngươi ra, tất cả thất ma hoàng lão khác mà ta đã gặp đều bị cướp lấy cơ thể, bị cưỡng ép dung hợp căn nguyên”
Melheis trầm tư suy nghĩ.
“ Với thuộc hạ của Avos Dirhevia đúng không ạ?”
“ Ờ”
Trường hợp của Ivis thì chỉ có cách hủy diệt đi căn nguyên của kẻ đã dung hợp, tuy nhiên lần này thì khác.
“ Ở đây có đến hai căn nguyên của thuộc hạ Avos Dirhevia.”
Ta thi triển ma pháp trận lên xác của Gaios và Ydol.
Và rồi bằng ma pháp Căn Nguyên Phân Li <The Gurua>, ta tách căn hai căn nguyên gốc ra khỏi căn nguyên dung hợp.
“Những kẻ này đủ khả năng để chiếm lấy cơ thể của thất ma hoàng lão. Dù chỉ là trong tâm trí nhưng chắc chắn là bọn chúng cũng biết được ít nhiều thông tin mà ta cần.”
Thất ma hoàng lão là những ma nhân có thể trực tiếp kiểm soát những truyền thuyết về Bạo nghịch quỷ vương.
Không thể nào có chuyện tên Avos kia chỉ cứ ra lệnh cho những kẻ không quen không biết làm việc điều khiển những tên này.
Dù có không phải thế, khi phục sinh 2 tên này thông qua căn nguyên của chúng bằng Tái Sinh <Ingal>, không khéo lại bắt gặp vài gương mặt thân quen không chừng.
Sau khi Căn Nguyên Phân Li đã kết thúc, ta nhỏ hai giọt máu xuống.
“ Sống lại đi, hỡi những kẻ ngu ngốc dám cả gan chống lại ta. Cho ta xem bộ mặt thật của các ngươi.”
Ta vẽ lên vòng tròn ma pháp, kích hoạt Tái Sinh <Ingal>.
Lúc đó-----------
Không gian như bị chẻ đôi, hai làn sóng xung kích bay tới.
Căn nguyên đang trong giai đoạn hồi sinh của cả hai bị gián đoạn, bốc hơi không còn miếng bọt.
“Cái…..!”
Trong khi Melheis đang mắt chữ A mồm chữ O thì ta đánh mắt xem nguồn gốc đợt công kích ấy đến từ đâu.
Đứng ở đó là một gã đeo một chiếc mặt nạ trông cực kì tà ác và kinh tởm.
Toàn thân hắn được phủ chiếc áo giáp đen bóng.
Không chắc chiếc mặt nạ đó có phải là ma pháp cụ hay không, nhưng ta dù có thử tập trung ma nhãn soi xem thế nào thì lại hoàn toàn không cảm nhận được tí ma lực nào sất.
Cũng bởi lẽ đó, từ trước lúc hắn tấn công thì đến cả ta cũng tuyệt không có nhận ra sự tồn tại của hắn.
“………Không thể nào thế này được ………..Vào được bên trong Lao Ngục Thứ Nguyên một cách cưỡng bức……”
Melheis nói như là không nhận ra mình đã sai ở chỗ nào vậy.
Quả thật, bên trong thì xoay xở kiểu gì đó vẫn có thể dịch chuyển đi được. Nhưng từ bên ngoài mà vẫn cố rúc vào được bên trong thì không đùa được đâu.
“ Fumu. Ngươi là Avos Dirhevia à ?”
“……………..”
Gã đeo mặt nạ không trả lời.
“ Không nói gì à. Vậy thì chắc là phải cho ngươi tí động lực để mở miệng mới được”
Ta đưa tay xuống.
Bóng thanh kiếm từ từ nổi lên, ta với tay lấy bao kiếm. [note20435]
“……………………………………..”
Phần chân của gã mờ nhạt đi.
Và rồi một vết nứt không gian mở ra giữa Lao Ngục Thứ Nguyên, hắn biến mất vào trong đó.
“ Melheis.”
“……..Vì không thể cảm nhận được ma lực nên việc đuổi theo sẽ vô cùng khó khăn, hơn nữa lão thần cũng không còn cảm thấy sự hiện diện nào khác trong Lao Ngục Thứ Nguyên này nữa. Khả năng cao là đã chạy thoát rồi ạ”
Xem xét là đấu không thắng được Venus Donoa à.
Có lẽ hắn đã quan sát trận đánh của ta với Melheis.
Chỉ chậm một giây nữa thôi là ta cho thành gỉ sắt của diệt lí kiếm rồi, khá là sáng suốt đấy.
Mục đích của hắn là kết liễu căn nguyên của thuộc hạ Avos Dirhevia mà dùng để dung hợp với Gaios và Ydol à. Chỉ cần tiêu hủy căn nguyên thì sẽ không có việc thông tin bị rò gỉ.
“ Được không ạ? Bây giờ thì chắc là vẫn có thể đuổi theo được.”
“ Không sao, để hắn đi”
Giờ không phải lúc đuổi theo mấy tên như thế.
Hắn chắc cũng tính toán hết rồi.
“ Ta sẽ đưa chỉ thị sau. Giờ thì cứ hồi sinh Gaios và Ydol đi đã”
Căn nguyên mà tên đeo mặt nạ kia tiêu hủy chỉ là hai căn nguyên của thuộc hạ Avos Dirhevia.
Căn nguyên Gaios và Ydol vẫn nguyên vẹn. Tùy trường hợp, có khả năng là cả hai sẽ mất đi kí ức nhưng vẫn có thể hồi sinh lại trạng thái bình thường.
“ Tuân mệnh.”
Cắm Venus Donoa xuống sàn, một lần nữa ta thu hồi nó về dạng bóng.
Rồi cái bóng cũng vụt biến mất luôn. [note20436]
Cổng ma thuật mở ra trước mắt ta, từ trong đó thanh kim cang thiết kiếm hiện ra.
“ Kiếm của ngài đây ạ.”
“ Ờ.”
Ta nắm lấy kim cang thiết kiếm.
“ Xin mời ngài cứ thế tiến vào. Nó đã kết nối đến võ đài của đấu trường. Thần cũng sẽ đưa Rei Grandsdori ra ngoài luôn”
Gật đầu, ta bước qua cánh cổng.
Đi trên lối đi méo mó, dần dần cũng nghe thấy giọng nói vọng lại.
“……….Này, chuyện gì xảy ra rồi ………?”
“ Sao tao biết. Từ nãy đến giờ bởi ma pháp mà chẳng biết tình hình trên võ đài ra sao, âm thanh cũng chẳng nghe được gì …………”
“ Ban tổ chức cũng chả có thông báo gì sất, rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy hả ….?”
“ Ô, này, chờ đã. Nhìn kìa, chỗ kia ! Không phải bóng người sao ?”
“ ………Ờ, đúng thật ………Có vẻ ma pháp hết hiệu lực rồi ………..Một người đứng còn một người gục ………”
“ Kết quả đã định rồi sao”
“ Rốt cuộc là bên nào………?”
Ma pháp trận bao phủ võ đài biến mất, Lao Ngục Thứ Nguyên cũng theo nó mà hoàn toàn tiêu tan.
Có thể nhìn thấy ở đó là ta đang mang theo kim cang thiết kiếm và Innytio gãy đôi cạnh Rei đang nằm ngửa giữa võ đài.
Con cú cất giọng.
“ Xác nhận kiếm của tuyển thủ Rei Grandori đã bị phá hủy. Người thắng cuộc là tuyển thủ Arnos Voldigod !”
‘Waaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa’, tiếng hò reo như nứt cả đấu trường.
“ Thắng rồi ! Này mình ơi, Arnos chan thắng rồi đó ! !”
“ Ờ……Phải rồi ha. Cũng ra gì và này nọ phết đấy thằng nhóc đó ……..”
Ta có thể nghe thấy giọng của cha và mẹ.
“ Quả nhiên Arnos-sama là số một của thế giới !”
“ Ừa, quả không hổ danh Arnos-sama, ôi chao, sao mà ngài ấy lại ngầu đến thế cơ chớ………..hức….sụt sịt sụt sịt …..”
“ Nà, này, sao lại khóc chứ ?”
“ Thì, tại vì cảm động quá trời mà ……..Đại hội do hoàng tộc điều hành, Arnos-sama toàn bị những luật đấu vô lý làm bất lợi ………Ấy thế nhưng không thèm than phiền câu nào mà vẫn thắng đấy………”
“ Thât, thật là. Tự nhiên nghiêm túc thế”
“ T, tớ lúc nào chả nghiêm túc !”
Tụi Fanunion đồng loạt nước mắt ngắn nước mắt dài.
Tiếng vỗ tay kinh trời đến từ khán đài. Hầu hết trong đó là hỗn huyết, chắc chúng vui lắm. Cái dáng vẻ như là không thể kìm được hạnh phúc và phấn khích, tay vỗ liên hồi, gào thét đến khô cả cổ họng.
Khi tiếng hò reo và vỗ tay đã ngớt, con cú lại cất giọng.
“ Lễ bế mạc sẽ được tổ chức sau, nhưng trước hết thì tại đây ban tổ chức sẽ trao tặng cho tuyển thủ chiến thắng Arnos thanh ma kiếm kỉ niệm”
Nói xong, một cô gái khoác trên mình bộ váy ngắn, hai tay nâng thanh ma kiếm mà bước lên võ đài.
Tóc vàng mắt xanh, tóc tuy để rũ xuống nhưng đó lại là khuôn mặt thân quen.
Cô gái đến tận chỗ của ta, mỉm cười.
“ Chúc mừng chiến thắng.”
Cô đưa thanh ma kiếm kỉ niệm ra.
“ Fumu. Làm gì thế Sasha ?”
Sasha biểu cảm nét mặt khó xử ngại ngùng.
“ M, Misha đang ở chỗ Isabella rồi nên không cần lo lắng đâu. Với lại trận đấu kết thúc rồi thì cậu cũng sẽ dễ dàng xử lí được hết thôi.”
“ Ta có hỏi chuyện đó đâu.”
Sasha lườm ta hằm hực. [note20437]
“ Có thể cậu không biết, nhưng mà nhà Necron cũng là danh gia. Không phải là gia tộc dùng kiếm giỏi nên là việc tán dương kẻ vô địch của kỳ Ma kiếm đại hội cũng là điều có lợi đó.”
Kết giao với quán quân à.
Sasha thuộc trực hệ của thất ma hoàng lão nên vừa vặn hợp địa vị hử.
“ Hora, nhanh nhanh nhận lấy đi” [note20438]
Sasha ngọ nguậy, rồi lần nữa đưa thanh kiếm ra trước mặt ta.
“ Đây không phải thái độ của người đến để tán dương ta nhỉ.”
Ta nhận lấy thanh ma kiếm.
“……Tôi đã cố gắng làm giống thế rồi chứ bộ…….”
Cổ nhìn ta chằm chằm, mặt thì đỏ chót lên.
“ Chúc mừng, Arnos Voldigod. Dành lời chúc đến thanh kiếm của cậu.”
Nhắm mắt lại, cô rướn chân lên, đôi môi ấy chạm vào má ta. [note20439]
Từ khán đài lại nổ lên tràng pháo tay nhiệt liệt, như thể lần nữa chúc mừng chiến thắng của ta, hoặc vì chuyện gì khác mà ta không nhận ra.
“ N, nói trước cho mà biết ………”
Sasha nói, mặt cúi gằm xuống, mắt như không thể nhìn thẳng vào ta một cách bình thường.
“ Cái này là kiểu như thế đấy, không phải tôi muốn làm thế đâu nhé”
“ Chẳng cần phải nói thế thì ta cũng hiểu mà.” [note20440]
Lập tức mặt Sasha trông như bị con gì cắn phải.
Cứ làm bộ mặt bất mãn, cổ nhìn ta một hồi.
“………Vì đã tin là cậu sẽ thắng nên tôi đã đảm nhiệm việc này………..”
Sasha thì thầm, giọng nói nhỏ nhắn đáng yêu.
Như là đang cố tìm từ nào đó để nói với ta, cô ấp úng.
“ Ngoài cậu ra …… tôi không có ý định tán dương ma vương nào ngoài cậu đâu” [note20441]
Cũng nói được mấy từ dễ thương đấy chứ.
Ta mỉm cười dịu dàng một cách tự nhiên nhất có thể.
“ Thái độ tốt đấy” [note20442]
“……..Gì, gì chứ ……..cứ cái kiểu vênh váo ……”
Vừa ý kiến lại ta, miệng cô cứ méo mó. [note20443]
“ Ah!”
Như vừa chợt nhớ ra chuyện gì đó, Sasha thi triển ma pháp trận trước mặt ta.
Là Thần Giao Cách Cảm <Leaks>. Điểm đến là Ma pháp ghi hình để truyền tới tất cả khán đài ở đây.
“ Arnos Voldigod. Có thể cho chúng tôi biết cảm xúc của cậu hiện tại như nào không”
“ Ờ.”
Những thứ nên nói đã được định rồi.
“ Ta chiến thắng được là nhờ thanh kiếm này”
Ta giơ cao thanh kiếm lên, cho toàn thể tất cả chiêm ngưỡng.
“ Thanh kim cang thiết kiếm mà cha đã rèn lên với cả tấm lòng, nó chứa đựng sức mạnh không thua kém gì Innytio. Không phải là ma lực, mà là sức mạnh con tim. Cha ta là một nghệ nhân thực thụ.” [note20444]
Ta hướng về khán đài và nói.
“ Cảm ơn, cha à.”
Ở phía đó, gương mặt của cha như đang gồng lên thứ gì đó.
“…………..Cái, cái gì mà, nói gì thế không biết, thằng nhóc này …… Này Isabella. Cái đó đó, ta phải nói cho giảng viên của nó biết, phải nói gì đó mới được ……Đại khái thì cái kiếm ấy đâu phải thứ gì to tát đâu. Tất cả là sức mạnh của nó, là do nó đã cố gắng nỗ lực ----------.”
Cảm xúc lên đến tột độ, nước mắt cha tuôn ra.
Mẹ bên cạnh thì mỉm cười, mà rồi cuối cùng cũng khóc luôn.
“………Thật sự, thằng nhóc đó, thật tài giỏi…….Anh, không có chuyện gì vui như thế này đâu á………Isabella……….”
Mẹ vuốt ve dịu dàng tấm lưng run lên từng đợt của cha.
“ Vậy giờ thì lễ bế mạc giải đấu xin được bắt đầu. Các vị khán giả hãy di chuyển đến phòng yết kiến của Delzogade.” [note20445]
Con cú dứt lời, mọi người dần dần đứng dậy.
Bên phía Rei thì có vài bác sĩ đang vây quanh.
Tuy nhiên đó không phải vết thương mà ta có thể trông mong vào bọn họ được. Ma pháp phục hồi vẫn đang được niệm, tuy nhiên chả có dấu hiệu gì là khỏi được cả.
“ Lùi lại đi, để ta.”
Ta niệm Kháng Ma Trị Dũ <Enshell> lên Rei. [note20446]
Vết thương của cậu liền lại nhanh chóng, mi mắt khẽ nháy lên.
“………….Kết thúc rồi sao ?”
Mất một lúc để cậu ta lấy lại ý thức, Rei hỏi với bản mặt vẫn nghệch ra.
“ Một trận đấu tuyệt vời nhỉ”
Ta đưa tay ra vực cậu ta dậy.
Cậu nắm lấy nó.
“ Chỉ tiếc ở chỗ mà tôi đã nghĩ là thật tốt vì mình đã thua.”
Rei đứng lên nói với ta.
“ Nhưng mà lần tới tôi sẽ thắng đấy. Và rồi tôi sẽ bảo vệ cậu cho xem.”
“ Ta mong chờ nó đấy.”
Cả hai cười phá lên.
“ ……Rei san, Arnos-sama ….!”
Tiếng gọi nghe như khẩn cấp lắm vậy.
Nhìn qua thử thì thấy Misa đang phi xuống từ chỗ khán đài.
Mắt ứa đọng nước mắt.
Mặt cô ta tái nhợt, trông không giống như là cảm xúc dâng trào vì chiến thắng của ta chút nào.
“ Misa-san ………Không sao chứ ?”
Rei cất tiếng hỏi với vẻ lo lắng.
“ ……..Xin l……..”
Định nói gì đó, nhưng rồi giọng Misa như kẹt lại ở cổ họng.
“ Hử ?”
“………Tôi xin lỗi ……….”
Misa ấp úng nói xin lỗi.
Cô đang cảm thấy tội lỗi gì đó.
“……….Mẹ của Rei-san ………Tôi…..tôi đã …….một chút nữa thôi ………..là khỏe lại rồi ………không thể bảo vệ…….được bà ấy ………..khi nhận ra…….thì………….”
“ Gì chứ, cái đó khỏi cần lo.”
Nghe xong, mắt Misa mở to, thắc mắc ta đang có ý gì.
“ Tinh linh bệnh của Sheila khỏi rồi.”
Ta nhỏ một giọt máu xuống, rồi sử dụng Tái Sinh <Ingal>.
~~~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
Vol hai sắp kết thúc rồi.
Bằng cách nào đó mà đã đi đến ngày hôm nay.
Đây là công sức mọi người đã ủng hộ tôi.
Thật sự cảm ơn mọi người.
Chỉ cần một chút phản hồi thôi là tôi cũng vui lắm rồi
~~~~~
NIT note:
Xong, xác định là Sheila sống r, sống khoẻ sống tốt nữa là đằng khác :))
Chương này lại lần nữa khẳng định trình bẻ cua của bác tác, cú lừa đến liên tục -_-
À, sẵn đây thông báo, trans có nói với t, rằng giai đoạn sắp tới bác ấy bận sấp mặt, nên là khả năng tuần sau sẽ chỉ còn 1 tuần 1 chương thôi, nên là mọi người chuẩn bị tâm lý nha.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ, Năm mới vui vẻ luôn nha, t vẫn đang hóng lì xì cơ à :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~