Chương 107: Để cho thế giới ngập tràn tình yêu thương
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 107: Để cho thế giới ngập tràn tình yêu thương
Chương 107: Để cho thế giới ngập tràn tình yêu thương
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
“Ngươi nói đó là định mệnh à.”
Ta bắn về phía Jerga một đòn khởi nguyên ma pháp Hắc Ma Lôi Đế <Girasd> đi, cơ thể khổng lồ của bộ giáp bị tia sét đen tuyền đục khoét dữ dội.
“Rằng khi nào Đoạn Tội Quỷ Tộc<Jerga> vẫn còn tồn tại trên thế gian này thì số phận của quỷ tộc sẽ là tận diệt ư.”
“Sự thật hiển nhiên là như thế. Cho dù ngươi có làm gì đi chăng nữa thì kết quả cũng chẳng thay đổi được đâu. Nếu ngươi thích nếm trải sự tuyệt vọng một cách từ từ chậm rãi, cảm giác đày đọa từng chút từng chút một, giống như bị sợi tơ mỏng manh thắt chặt vào cổ tước đoạt dần đi sự sống, thì cứ việc vùng vẫy cho thỏa thích đi.”
Hình thái ma pháp của Jerga rực sáng, phủi sạch Hắc Ma Lôi Đế trên mình không còn chút dấu vết.
“Lòng thù hận này của ta lúc này đã trở thành trật tự của thế giới!! Toàn thể nhân loại, lẫn anh hùng đều sẽ oán giận quỷ tộc và hủy diệt chúng. Đây chính là trật tự đúng đắn nhất của thế gian! Dù có cố gắng vùng vẫy kiểu gì thì ngươi cũng chỉ có nước trả giá cho những tội lỗi của chính mình gây ra mà thôi!!”
Bộ giáp người khổng lồ còn phát ra hào quang chói loà hơn cả lúc trước, toàn thân bắn ra một loạt đạn pháo ánh sáng. Loạt đạn kích Thánh Vực Quang Pháo<Theo Trias> dày đến nỗi không có lấy tí ti kẽ hở để tránh né, thành ra ta vừa sử dụng <Ma nhãn huỷ diệt> vừa đột phá tiến lên.
“Vậy thì chỉ cần chặt đứt định mệnh ấy là xong thôi. Ngươi đã quên rồi sao, Jerga. Bên này bọn ta có cả Anh hùng trong truyền thuyết và Linh thần nhân kiếm Evansmana đấy”
Rei đưa tay phải ra, ánh sáng thần thánh tuôn trào ra ào ạt từ đấy và dần được thực thể hoá thành hình dạng một thanh kiếm.
“.........Fufufufu, Hahahahahahaha. Cứ tưởng có trò gì hay ho lắm cơ. Ngươi còn định để ta nói bao nhiêu lần nữa mới chịu thông hả. Linh thần nhân kiếm là thánh kiếm được tạo ra chỉ nhằm mục đích tiêu diệt Bạo nghịch Quỷ vương! Đối với quỷ tộc thì sức mạnh đạt cường đại và hiệu lực của nó sẽ được phát huy tối đa. Nhưng ta thì khác, ta là một dạng ma pháp cùng loại với thanh kiếm đó. Thánh kiếm không thể nào chém đứt được định mệnh của thực thể thần thánh thực sự này đâu”
Nắm trong tay Linh thần nhân kiếm, Rei thong dong tiến về phía Jerga.
“Giãy giụa cho thoả thích đi! Và sau khi ngộ ra rằng có làm gì cũng vô ích, sự tuyệt vọng thật sự sẽ đế----n………?”
Ngay khoảnh khắc Evansmana vừa ánh lên, cánh tay của Jerga liền rơi xuống.
Hình thái ma pháp này đáng nhẽ không thể nào bị Linh thần nhân kiếm đả thương được mới đúng, ấy thế mà một cánh tay đã bị chém cho đứt lìa, vết thương còn chẳng có dấu hiệu sẽ tái tạo được nữa chứ.
“.................Gì…………………...vậy………….?”
“Fumu. Jerga à, ngươi còn nghĩ rằng bản thân là tồn tại thần thánh đến bao giờ nữa đây?”
“............Ngươi đã làm gì………?”
Giọng nói run lên vì tức giận, bộ giáp người khổng lồ lườm chặt vào Rei, sự thù hận toát ra một cách trần trụi.
“Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì hả, Kanon!!!”
Cánh tay vừa bị chém rơi phịch xuống đất bất chợt động đậy, và rồi bắn thẳng về phía Rei như một quả đạn pháo.
Thế nhưng, cậu dễ dàng chém vụn nó ra thành trăm nghìn mảnh vụn, tiễn nó đi luôn trước cả khi nó chạm được đến mục tiêu.
“...........Ta là đại diện cho thần thánh, là một ma pháp của luân lý trật tự, của định mệnh tận diệt quỷ tộc…...Không thể nào Evansmana lại có thể đả thương ta được!!”
Luồn lách qua nắm tay bạo lực đấm xuống của tên khổng lồ, lần này Rei tỉa gọn luôn 2 chân của hắn.
Cơ thể đồ sộ ấy lảo đảo mất thăng bằng, Jerga phải quỳ gối xuống để trụ lại, không để bản thân thê thảm nằm trên nền đất.
Vừa vặn ở tư thế và góc độ ấy, hắn có thể nhìn thấy một thứ.
“...............Kia, là………..?”
“Xem ra ngươi đã quá mức xem thường quỷ tộc và tập trung vào chuyện tận diệt bọn ta tới nỗi không nhận ra bản thân đang ở dưới cái gì luôn nhỉ”
Quỷ vương thành Delzogade đang lơ lửng giữa không trung.
Và đúng tại chỗ mà chúng ta đang giao đấu lại vừa vặn trùng với vị trí của Dungeon bên dưới toà thành.
Nói cách khác, đây chính là lãnh thổ của ta.
“Quả thực ở ngoài phạm vi Quỷ vương thành thì không dùng được Venus Donoa. Thế nhưng ta đâu có nói rằng Quỷ vương thành sẽ không di chuyển được đâu.”
Khởi nguyên Ma pháp-Triệu Hồi Quỷ Vương Thành<Delzogade>.
Một đại ma pháp dùng để triệu hồi một ma pháp cụ được thiết lập cố định như thế này, hơn nữa lại còn là Quỷ vương thành Delzogade-một ma pháp trận lập thể quy mô lớn có thể phát ra lượng ma lực khổng lồ thì 2000 năm trước tuyệt đối sẽ là chuyện bất khả thi.
Tuy nhiên với ma pháp khởi nguyên, cùng với mượn sức mạnh từ tồn tại mang lượng ma lực khủng khiếp hơn, cổ xưa hơn thì câu chuyện lại hoàn toàn khác.
Trong thời đại này, ta có thể lấy tồn tại của Quỷ vương thành Delzogade từ 2000 năm trước làm tiền đề để mượn sức mạnh, cộng với việc nó có liên kết sâu sắc với Quỷ vương thành Delzogade trong thời đại này, thành ra việc triệu hồi đã trở nên có thể.
Nhưng dù sao thì nó vẫn có hạn chế, dù có là ta đi chăng nữa, Triệu Hồi Quỷ Vương Thành cũng ngốn mất hơn quá nửa lượng ma lực, và trên hết là nó tốn rất nhiều thời gian.
Ta sử dụng Ngục Viêm Trói Buộc Ma Pháp Trận<Zora E Dipto> để đánh lạc hướng và phong toả cử động của hắn, rồi sau đó xây dựng ma pháp thuật thức sao cho không bị phát hiện.
“Ngươi tuyệt đối không phải là tồn tại thần thánh gì cả. Chẳng qua chỉ là một con ác ma bị mắc kẹt trong ảo tưởng của chính mình, cướp đi hy vọng của nhân loại và luôn nghĩ tới việc tàn sát quỷ tộc mà thôi. Ta sẽ không để cho giây phút cuối đời của ngươi ra đi như một anh hùng được đâu.”
Ta tuyên bố với Jerga trong khi chọc khoét thâm tâm của hắn.
“Để ta ban cho ngươi bản án tử từ thánh kiếm”
Phía trước toà Quỷ vương thành Delzogade, một thanh trường kiếm hắc ám lơ lửng giữa không trung, tỏa ra ánh hắc quang ma mị.
Diệt lý kiếm Venus Donoa đang ăn mòn đi thứ được gọi là luân lý trật tự tại nơi này.
“.........Không thể tha thứ……..Arnos Voldigod…..Ngươi đã cướp đi từ nhân tộc bọn ta lòng tự hào, những người yêu thương, rồi là tới cả chính nghĩa nữa hay sao! Không thể tha thứ. Bọn ta, riêng mình ngươi thôi, tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ!!”
Sự hận thù như thể khiến cho Jerga điên cuồng khí thế hẳn lên, mặc dù hai chân đã bị cắt đứt, bộ giáp người khổng lồ vẫn có thể bò đứng dậy được. Hình thái ma pháp của hắn bắt đầu bừng sáng rực rỡ chưa từng thấy.
Khi ta nhìn vào bên trong cơ thể đồ sộ ấy, vô vàn những thanh kiếm hiện ra. Tất cả chỗ đó đều là thánh kiếm.
Hắn ta đồng loạt phóng chúng ra ngoài.
Tuy nhiên, đống quang thánh kiếm ấy chỉ có thể phóng được nửa đường đến chỗ ta, rồi ngay lập tức quay ngược 180 độ, vòng lại cắm thẳng vào cơ thể của hắn.
“.................Gu,oooooooo……………”
“Tưởng kiếm của mình thì muốn điều khiển sao cũng được à.”
“..............Không thể tha thứ……..Ta sẽ tiêu diệt ngươi………..Ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi……..”
Đường viền cơ thể của bộ giáp người khổng lồ dần mờ nhạt đi, mặc cho những thanh kiếm ánh sáng xung quanh có lần lượt tan biến, thứ ánh sáng mà hắn phát ra ngày một lớn và rực rỡ hơn trước.
Một vòng ma pháp trận hiện lên trên ngực trái của hắn.
Ma pháp thuật thức khá quen thuộc, là Căn Nguyên Diệt Bạo Quang<Gavel>.
“Fumu. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ để cho ngươi thuận lợi làm điều đó sao?”
“........Ta biết rõ đấy. Nếu Diệt lý kiếm không được chính tay ngươi nắm giữ hẳn sẽ chẳng thể nào phát huy được sức mạnh thực sự……..Còn ngươi bây giờ, sau khi triệu hồi Quỷ vương thành ra thì cũng đã mất đi phân nửa ma lực rồi.”
Con ngươi của tên khổng lồ dần trở nên tối tăm và ứ đọng lên thứ hào quang hắc ám.
“Cho dù chính tay ta có không giết được ngươi đi chăng nữa, thì chắc chắn những người mà nhà ngươi muốn bảo vệ sẽ phải chịu một cái kết vô cùng thảm khốc! Càng nhiều sự hy sinh càng tốt, càng nhiều sự tuyệt vọng càng tốt! Hãy khắc sâu vào tâm trí lòng thù hận của nhân loại bọn ta đi!”
Quả thật, Diệt lý kiếm không ở trong tay ta thì sức mạnh khá yếu ớt.
Kể cả với ma lực của ta đi chăng nữa thì việc điều khiển Venus Donoa một cách toàn năng nhất cũng không thể khẳng định chắc chắn được.
Tiêu diệt hắn thì dễ thôi, nhưng nếu không cắt đứt mạch thù hận ấy đi, thì trận đại chiến giữa nhân và quỷ tộc sẽ không bao giờ có hồi kết.
“Nếu không có ma lực thì chỉ cần lấy từ chỗ khác là được.”
Ta niệm Thánh Vực<Asuk>, kết nối tới tâm trí của 8 cô gái ở Fanunion.
“Nghe thấy không?”
“DẠ!”
“Bài thứ 4. Chí ít thì hãy tiễn đưa cái vong linh u uất đáng thương kia bằng một khúc cầu hồn đi.”
“Vâng, thưa Arnos-sama!”
Cảm xúc của những cô gái bắt đầu tụ tập lại vào trong cơ thể của ta. Và rồi chỉ trong nháy mắt, nó đã chuyển hoá thành một cột năng lượng ánh sáng kết nối trời đất với nhau. Chỗ ma lực tiêu hao khi sử dụng Triệu Hồi Quỷ Vương Thành cứ thế nhanh chóng được bổ sung trở lại.
“.........Quân khốn kiếp…….Đoạn Tội Quỷ Tộc vẫn đang được vận hành mà dám ngang nhiên sử dụng Thánh Vực ư…...Cả ngươi và thanh ma kiếm chết tiệt kia, rốt cuộc còn định chế nhạo nhân tộc bọn ta đến mức nào nữa hả………..!?”
Khi sử dụng Thánh Vực, trái tim thuật giả sẽ bị nhuốm màu hận thù và sát ý hướng tới quỷ tộc. Trong hoàn cảnh Đoạn Tội Quỷ Tộc vẫn còn đang vận hành như thế này thì tính năng đó lại càng mạnh mẽ thêm. Có lẽ hắn nghĩ rằng, Diệt lý kiếm đang kìm hãm tác hại đó giúp bọn ta đây mà.
Tuy nhiên——
“Ma kiếm? Nói xằng bậy cái gì vậy? Thử sử dụng ma nhãn của mình mà nhìn kỹ xem. Hiệu lực của Diệt lý kiếm hoàn toàn không ảnh hưởng đến Thánh Vực hiện tại ta đang sử dụng đâu.
“Còn lâu ta mới bị ngươi lừa gạt! Thánh Vực chính là sự kết tinh thù hận của loài người. Dẫu có trải qua 1000 năm hay 2000 năm, tuyệt đối không phải thứ hời hợt mà có thể dễ dàng biến mất. Nhân tộc bọn ta đã thề sẽ đánh bại quỷ tộc, thề sẽ trả mối thù này, và thế rồi cảm xúc ấy đã tồn đọng lại cho đến tận ngày hôm nay. Thế giới có tồn tại quỷ tộc là thế giới vĩnh viễn không có hòa bình! Tất cả con người trên thế gian này, đều mong ước sự tận diệt của loài quỷ các ngươi!! Những cảm xúc này, cả Thánh Vực này, tinh thần yếu nhớt của lũ quỷ nhân nửa nạc nửa mỡ không phải là Quỷ vương thì còn lâu mới chịu được!!”
Thánh Vực tập trung sức mạnh của toàn bộ lãnh thổ Azeshion lại tại bầu trời phía trên rừng Tohra. Thứ ánh sáng ấy dần dần chuyển hoá, biến thành hình dạng những thanh kiếm, phóng xuống như cơn mưa nặng hạt trút xuống xối xả.
Đếm sương sương ít nhất cũng phải tầm trên dưới một triệu thanh. Tuy rằng ngay khi chúng bay vào phạm vi lãnh địa của Quỷ vương thành là xác định bay màu, nhưng dù sao tình thế vẫn là bất lợi cho ta khi mà Diệt lí kiếm vẫn chưa được nắm giữ trong tay. Bỗng dưng, một vài trong số một triệu thanh thánh kiếm bất ngờ xuyên qua được vùng lãnh địa của Quỷ vương thành, lao thằng về phía ta và Rei, rồi là bao gồm cả đám quỷ tộc lẫn nhân tộc vẫn còn ở trên mặt đất nữa.
Ta sử dụng Thánh Vực cản nó lại.
Và rồi, một giọng ca được cất lên vang vọng khắp mặt đất.
Một bài hát dịu dàng và ấm áp, bao phủ cả khu rừng bạt ngàn mênh mông.
——Cho đến bao giờ, thì màn đêm mới tan biến đây?——
——Một Quỷ vương được người đời gọi là bạo nghịch, đã chìm sâu vào giấc ngủ cô độc——
——Để bảo vệ, ta đã cầm kiếm lên. Bàn tay nhuốm đầy máu tươi, nắm giữ lấy những sinh mạng——
——Bọn ta, không phải chiến đấu vì muốn vậy——
——Giết rồi lại giết, màn đêm chỉ thêm khuya khoắt mà thôi——
——Chờ một sớm mai tinh mơ và đi ngủ thôi nào——
——Giấc ngủ 2000 năm này, chắc chắn, sẽ thay đổi được thế gian——
——Đúng thế, ta đã tin vào điều đó——
Thánh Vực mà ta bắn ra và thánh kiếm đang lao xuống, cả hai va chạm dữ dội rồi cùng vỡ tan thành trăm mảnh. Tuy nhiên chưa dừng lại ở đó, vô số những mảnh vỡ mà cả hai tạo thành cứ thế tiếp tục đổ xuống như mưa.
Chúng rơi đúng xuống khu vực của quân đoàn chinh phạt quỷ vương Gairadiyte, nơi những binh sĩ loài người bị lấy mất hy vọng đang nằm quằn quại trên nền đất.
“Mọi người………..!?”
Chỗ đó cách Eleonor quá xa.
Với tình trạng bị ma pháp hoá và hạn chế không thể di chuyển như cô lúc này thì không thể nào mà che chở, bảo hệ cho tất cả mọi người được.
“Toàn quân, triển khai phản ma pháp. Chặn những ma pháp đang rơi từ trên trời xuống ngay lập tức!”
Chỉ huy binh đoàn từ Midhayes, Elio, xuất hiện ngay tại khu vực bên phía quân đoàn chinh phạt quỷ vương Gairadiyte đang nằm la liệt. Có lẽ hắn vừa mới đi vòng khỏi vùng giao chiến mà sang phía đó.
Theo lệnh của hắn, đám thuộc hạ triển khai phản ma pháp, dựng thành hình cái ô, phòng thủ trước loạt mảnh vụn của thánh kiếm từ trên trời đổ xuống.
“Cứu trợ binh lính bị thương, cho sơ tán mọi người xuống Quỷ vương thành dưới lòng đất!”
Bộ binh của Midhayes sử dụng Sáng Tạo Kiến Trúc<Ibis> chế tạo nên những chiếc thùng cỡ lớn rồi cho những người bị gục ngã xuống leo lên. Bọn chúng vác lên, hoặc sử dụng Phi Hành<Fles> để vận chuyển đám thương binh đến khu vực sơ tán bên trong Quỷ vương thành dưới lòng đất.
Có những kẻ thậm chí còn trực tiếp khoác vai người bị thương để dìu chúng đi nữa.
“——Hỡi chiến binh loài người dũng cảm”
Chỉ huy Elio phát động Thần Giao Cách Cảm<Leaks>.
“Bọn ta sẽ cho di tản đoàn quân chinh phạt bên đó vào trong Quỷ vương thành. Tuyệt đối sẽ không làm hại một ai cả, hứa sau khi tình hình ổn hơn sẽ trả họ lại một cách bình yên vô sự nhất. Vậy có được không?”
“.........Nhưng mà, nếu không chạy khỏi đây nhanh chóng thì các người cũng sẽ chết mất đó?”
Gã chỉ huy ngước nhìn lên bầu trời đang đổ cơn mưa phùn.
Bộ giáp người khổng lồ và hai cái bóng nhỏ khác.
“Thuỷ tổ của bọn ta, ngài ấy đã chiến đấu để bảo vệ quỷ tộc. Căn nguyên đã bị phá huỷ, rồi sau đó lại hồi sinh trở lại, ta đây cũng không phải kẻ đần độn và kém cỏi tới mức không nhận ra chủ nhân vĩ đại đang chiến đấu ở trên kia là ai”
Elio dõng dạc tuyên bố.
“Tên của ta là Elio Roodwell, ma hoàng cai trị Midhayes, hậu duệ của Bạo nghịch Quỷ vương Arnos Voldigod! Ta xin lấy dòng máu và danh dự của mình ra để đặt cược và trả lại tấm chân tình thương xót đã nhận từ quý tiểu thư kia!”
Những mảnh vụn của thánh kiếm thì bắn xuống như mưa.
Elio cố gắng hết mình để bảo vệ những binh sĩ loài người khỏi cơn nguy hiểm, dìu dắt chúng an toàn sơ tán vào trong Quỷ vương thành.
“Thuỷ tổ vĩ đại của chúng ta nói rằng không được giết bất cứ ai cả. Mau mau cứu trợ cho con người. Toàn quân, không ai được phép tự ý chết. Không ai được phép tự ý sát sinh. Bây giờ chính là thời khắc để chúng ta có thể thể hiện lòng trung thành của mình!”
“TUÂN LỆNH!!”
Thánh Vực được giăng ra như để bảo vệ quân đội Dilhayd thực hiện tác nghiệp cứu trợ, giọng ca ấm áp lại một lần nữa vang vọng cao xa hơn.
——Tình yêu mạnh hơn lòng thù hận nhiều lắm đó——
——Ta đã giao phó hy vọng cho tương lai, rằng sẽ có ngày nhất định hai bên sẽ thấu hiểu lẫn nhau——
——Để bảo vệ, ta đã cầm kiếm lên. Bàn tay nhuốm đầy máu tươi, nắm giữ lấy những sinh mạng——
——Chôn vùi một thế giới mà chẳng có điều gì tốt đẹp——
——Cầu nguyện thế rồi cầu nguyện nữa, nỗi buồn tủi cũng chỉ toàn chồng chất lên——
——Cảm xúc trong 2000 năm này, chắc chắn, sẽ thay đổi được thế gian——
——Ta đã tin vào điều đó——
“Fumu. Ngươi còn định trốn tránh đến khi nào nữa đây, Jerga. Đối diện với thực tại đi. Thời đại đã thay đổi từ lâu rồi. Thế giới này giờ đã hoà bình. Mắt của ngươi bị thù hận lu mờ đến nỗi không nhìn thấy bóng dáng của con người và quỷ tộc đang ra sức chung tay cố gắng sống sót kia sao”
Ta bay lên cao, nhắm thẳng đến vị trí nơi Quỷ vương thành Delzogade đang lơ lửng.
“Tên khốn kiếp, cái gì mà hoà bình cơ chứ!? Nực cười!! Hoà bình sẽ không bao giờ tới đâu!! Chính ngươi là kẻ đã phá tan thứ đó 2000 năm trước rồi còn gì!! Trong ta giờ chỉ có lòng hận thù mà thôi!!! Đến giờ này rồi, đến giờ này rồi thì đừng có mà phun ra mấy lời cao thượng như thế!!!”
Số lượng thánh kiếm trên không trung tăng lên gấp 10 lần, đổ ập tới tấn công ta.
Vừa tránh né, ta vừa tiến lại gần Delzogade từng chút từng chút một.
“Kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác ư. Ngươi đã bị cướp mất hoà bình của bản thân, giờ lại muốn cướp luôn hòa bình của con cháu mình sao. Thế thì ngươi rốt cuộc cũng chẳng khác gì ta cả đâu”
“Câm miệnggggggg, ta khác xa với nhà ngươi!! Đây chính là sự trả thù!! Chính là lòng oán giận của con người đối với quỷ tộc các ngươi!!”
“Muốn trả thù thì tự đi mà làm một mình ấy. Không phải là nhân loại oán giận quỷ tộc. Chỉ có mình ngươi là còn oán giận ta thôi”
Ta vừa phá huỷ những thánh kiếm đang đồng loạt dội xuống, vừa tăng tốc bay lên cao hơn nữa.
“Tự mình mà căm ghét, thù hận, phẫn nộ ta cho tới khoảnh khắc cuối đời của mình đi. Ngươi cứ việc nguyền rủa ta trong sự cố chấp ngu xuẩn của mình đến vĩnh hằng về sau.”
Ngay trước lúc kịp chạm tay vào Diệt lý kiếm, bầu trời bất chợt loé lên, một thanh thánh kiếm khổng lồ xuất hiện, nhắm vào phía ta mà cực tốc chém tới.
“Còn lâu ta mới để ngươi toại nguyện!!”
Thanh kiếm đó chính là biểu trưng lòng thù hận của Jerga, hay nói cách khác chính là khái niệm của Đoạn Tội Quỷ Tộc, đang vung đến đập vào cơ thể ta trước khi ta chạm tới được Diệt lý kiếm.
Tuy nhiên——
Rei vung thanh Linh thần nhân kiếm Evansmana trong tay, chém nát tan thanh thánh kiếm khổng lồ ấy.
Bàn tay ta, cuối cùng cũng nắm được vào phần chuôi của Diệt lý kiếm Venus Donoa.
“Kết thúc thôi”
“Ừm”
Cả hai lao xuống tới chỗ của bộ giáp người khổng lồ với tốc độ nhanh đến khủng khiếp.
Hai thanh kiếm mà trước kia luôn chĩa thẳng vào nhau, giờ lại hướng đến cùng một đích đến.
——Ta đã chờ suốt 2000 năm. Ngày mà hai ta có thể cười với nhau——
——Ta đã chờ suốt 2000 năm. Ngày mà đôi tay này có thể được cùng nhau nắm lấy——
——Màn đêm cũng sắp vụt tắt đến nơi rồi——
——Quỷ vương, sẽ mở mắt tỉnh dậy khỏi giấc ngủ cô quạnh——
——Cầu xin, ta chỉ cầu xin một điều duy nhất——
——Hãy cho ta thấy một buổi bình minh thật là chói lọi——
——Cầu xin, ta chỉ cầu xin một điều duy nhất——
——Để cho thế giới này ngập tràn tình yêu thương——
Một loạt đạn Thánh Vực Quang Pháo lại tiếp tục được Jerga bắn ra, tuy nhiên đối mặt với Diệt lý kiếm, nó nhanh chóng biến mất như là lẽ thường tình, chẳng hề có tí ti ý nghĩa gì cả.
Ta vung Diệt lý kiếm Venus Donoa ngang đầu của tên khổng lồ, Linh thần nhân kiếm Evansmana cũng được bồi thêm để chồng chéo sát thương.
“...........Guu,aaa………...a…………..”
Cơ thể của bộ giáp người khổng lồ dần dần tan biến.
Cảm xúc của những người ở Azeshion vẫn đang được đều đặn cung cấp đến hắn.
Tuy rằng ma lực vẫn còn sót lại, thế nhưng ánh sáng thì ngày càng mờ nhạt đi, cho thấy hắn không còn duy trì được sự tồn tại của mình được nữa.
Định mệnh của Đoạn Tội Quỷ Tộc nay đã bị cắt đứt, ma pháp cũng đã dần bước vào giai đoạn biến mất hoàn toàn.
“Ta sẽ không cho ngươi bất cứ thứ gì cả. Lòng tự hào và chính nghĩa của một anh hùng, ngay đến cả sự thù hận của bản thân cũng đã đánh mất đi rồi, giờ thì tự mình tan biến vào trong hư vô cô quạnh đi”
“............Lòng thù hận của ta……..mất…….nó đang biến mất………”
Giọng của Jerga có chút đượm buồn, Đoạn Tội Quỷ Tộc biến mất đi có lẽ đã trả lại cho hắn thứ gì đó mà bản thân đã đánh mất từ lâu.
“.........Lòng tự hào……..ước vọng……..chính nghĩa gì gì đó………...ta không có cần…….”
Hắn thì thầm.
Cảm xúc dâng trào lên như nôn ra chỗ máu bị ứa đọng.
“........Ta……….đã đánh mất tất cả mọi thứ………..chỉ còn duy nhất lòng thù hận……...đó chính là, cảm xúc duy nhất, mà ta có thể làm được, cho vợ con mình…….không quên, tuyệt đối không bao giờ quên…….lòng oán hận này………..”
“Thật là ngờ nghệch quá đi. Ta tin chắc rằng thứ ngươi đã để lại không chỉ có mỗi lòng thù hận thôi đâu”
Thân hình khổng lồ của bộ giáp tan biến đi, để lại nhân dạng của Jerga 2000 năm trước lơ lửng nhẹ nhàng và yếu ớt.
“Eleonor, vốn được ngươi tạo thành từ căn nguyên của chính mình, cho dù có xoá đi ký ức rồi reset lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, kết quả là cô ta vẫn chỉ một mực cầu nguyện tới sự hoà bình cho thế gian.”
Trái tim hắn chia làm hai ngả.
Đoạn Tội Quỷ Tộc <Jerga>, cảm xúc muốn huỷ diệt hoàn toàn quỷ tộc, cùng với Căn Nguyên Mẫu<Eleonor>, cảm xúc cầu mong hoà bình đến cho con cháu và nhân loại. Hai thứ ý chí đối lập này xung đột và tồn tại cực kỳ phức tạp bên trong nội tâm của Jerga.
Cùng với cảm xúc mãnh liệt muốn tiêu diệt quỷ tộc, hắn lại không muốn để cho con cháu của mình phải mang lòng thù hận dai dẳng ấy.
“Vợ con của ngươi là do chính tay ta đã giết chết. Ta vẫn còn nhớ kỹ lắm, bọn chúng khá là dai dẳng mà”
Ta sử dụng Sáng Tạo Kiến Trúc <Ibis> để đeo chiếc vòng cổ Mishence lên cơ thể sắp sửa tan biến mất của Jerga.
“Ta cũng đã đeo cho bọn chúng thứ giống như thế này.”
Nói xong, ta chĩa Diệt lý kiếm Venus Donoa về phía Jerga.
“Cứ việc chuyển sinh đi rồi tới mà giết ta, bao nhiêu lần cũng được hết. Ta đây sẽ luôn luôn tiếp nhận cuộc phục thù của ngươi”
Diệt lý kiếm Venus Donoa đâm xuyên qua ngực của Jerga.
“Đó sẽ là như thế nếu như đến cuối cùng trong ngươi vẫn còn sót lại mảnh vỡ của nghiệp chướng thù hận”
Trước khi cơ thể hắn tan biến vào hư vô, ta niệm Chuyển Sinh<Silica> lên, gửi căn nguyên của hắn sang thế giới bên kia, giống như những gì đã làm với vợ con hắn lúc trước.
Ma pháp giờ đã hoàn toàn biến mất, nếu như trong lòng ngươi vẫn còn vương lại sự thù hận, cứ việc tìm đến ta mà trả thù.
Ta cũng sẽ gửi ngươi đi bằng ma pháp Chuyển Sinh, cho đến khi nào ngươi gặp lại được vợ con mình thì thôi.
Chẳng mấy chốc, ánh sáng trên bầu trời của rừng Tohra lụi tắt hoàn toàn.
Ma pháp lấy đi sự hy vọng, Đoạn Tội Quỷ Tộc, giờ đã không còn, công hiệu của Thánh Vực có lẽ cuối cùng cũng mất đi luôn rồi.
“Rei”
“Ừ”
Cả hai chồng Diệt lý kiếm và Linh thần nhân kiếm và giơ cao lên trời.
Ta sử dụng Thánh Vực, hướng về phía toàn bộ lãnh thổ Azeshion và làm đảo ngược hiệu năng của nó. Chuyển hoá ma lực thành sự hy vọng, biến những con người đang bị tuyệt vọng che phủ lấy trái tim trở lại bình thường mà tận hưởng cuộc sống.
Ta nghe thấy tiếng hát.
Bài hát mang hy vọng đến cho thế giới.
——Tình yêu mạnh hơn lòng thù hận nhiều đó——
——Ta đã giao phó hy vọng cho tương lai, rằng sẽ có ngày nhất định hai bên sẽ thấu hiểu lẫn nhau——
——Để bảo vệ, ta đã cầm kiếm lên. Bàn tay nhuốm đầy máu tươi, nắm giữ lấy những sinh mạng——
——Chôn vùi một thế giới mà chẳng có điều gì tốt đẹp——
——Cầu nguyện thế rồi cầu nguyện nữa, nỗi buồn tủi cũng chỉ toàn chồng chất lên——
——Cảm xúc trong 2000 năm này, chắc chắn, sẽ thay đổi được thế gian——
——Ta đã tin vào điều đó——
——Ta đã chờ suốt 2000 năm. Ngày mà hai ta có thể cười với nhau——
——Ta đã chờ suốt 2000 năm. Ngày mà đôi tay này có thể được cùng nhau nắm lấy——
——Màn đêm cũng sắp vụt tắt đến nơi rồi——
——Quỷ vương, sẽ mở mắt tỉnh dậy khỏi giấc ngủ cô quạnh——
——Cầu xin, ta chỉ cầu xin một điều duy nhất——
——Hãy cho ta thấy một buổi bình minh thật là chói rọi——
——Cầu xin, ta chỉ cầu xin một điều duy nhất——
——Để cho thế giới này ngập tràn tình yêu thương——
--------------------------------------------------
Tác note:
Trận chiến kéo đai suốt hơn 2000 năm cuối cùng cũng đã định.
Chương kế là phần kết của Vol3.
Và một Vol mới đang chờ đón chúng ta.
Tôi lại bị chậm chút phần cập nhật, xin lỗi mọi người nhé.
Khổ sở vật lộn quá đi.
NIT note:
NIT note:
Sắp end vol r
T đã hóng main diệt jerga vĩnh viễn, nhưng rồi lại lòi ra thế kia, rốt cuộc thì main đúng là con người yêu hoà bình nhể, ngoài thím phiên thần thời gian ra thì thấy ai cũng sống tốt, chả biết thím ấy có đc tái sinh k nữa :))
So ra choảng nhau cũng chả thoả mãn mấy, choảng nhau chỉ căng cho đến khi Venus Donoa xuất hiện, moá nó cheat -_-
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, like, share nhiệt tình nhá, quan trọng nhất vẫn là cày view lên top nè. Ai muốn hỗ trợ cứu đói thì donate luôn nha =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~