Chương 108: Trận chiến hoà bình - Thực chiến
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 108: Trận chiến hoà bình - Thực chiến
Chương 108: Trận chiến hoà bình - Thực chiến
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
-Tiệm rèn - Thẩm định [Gió mặt trời]-
Sau khi thành công ngăn chặn trận đại chiến giữa Dilhayd và Azeshion, ta trở về nhà và ăn bữa cơm tối mẹ nấu.
Đám Rei, Misha, Sasha với cả Eleonor, cả đám cũng đi theo cùng.
“Nhưng mà, các con an toàn về đến nhà cũng thật là tốt quá rồi. Đúng lúc xảy ra chiến tranh giữa Azeshion và Dilhayd lại cũng ngay tại khoảng thời gian mà đám Arnos-chan phải tới Gairadiyte để giao lưu học viện. Mẹ cứ lo lắng đứng ngồi không yên, cứ sợ rằng các con bị cuốn vào trận chiến thì không biết phải làm thế nào nữa……..”
Giọt nước mắt long lanh ngấn đọng trên khoé mi của mẹ.
Hẳn là đôi mắt đỏ hoe ấy đã khóc rất nhiều.
“Thôi nào mẹ nó, anh đã bảo là không sao rồi mà. Trước giờ Arnos cũng đâu có làm chuyện gì khiến chúng ta phải lo lắng đâu”
Cha ta nói lời an ủi.
“Ừm, phải rồi nhỉ. Mẹ vẫn luôn luôn tin rằng Arnos sẽ an toàn quay trở về mà…..”
Sụt sịt sụt sịt, biểu cảm của mẹ lại như thể gần khóc đến nơi.
Còn cha thì mỉm cười, với một khuôn mặt như muốn thể hiện sự cảm thông cho tấm lòng của mẹ.
“À phải rồi, lúc xảy ra chiến tranh thì các con đã ở đâu vậy? Không thể ở lại Học viện anh hùng tiếp mà đúng không. Có nơi nào đã cho nương náu nhờ à? Hay là con đã tự trở về bằng sức mạnh của chính mình? Hử?”
Fumu. Quả không hổ danh cha, hiểu con trai mình rất rõ đấy.
“Khi nãy con còn vừa mới ở rừng Tohra xong”
“Ồ, thế à. Ở rừng Tohra……...hửm………..?”
Cha ta bất chợt đứng hình, dấu chấm hỏi to đùng hiện ngay trên mặt.
“Rừng Tohra hửm, hình như đó là đường biên giới quốc gia giữa Dilhayd và Azeshion mà nhỉ……”
“M, ma pháp truyền hình có nói… nơi đó đã trở thành chiến tuyến……..”
Mẹ nhìn ta, và nói với một giọng run rẩy lo âu.
“Cha. Mẹ. Hai người phải thật bình tĩnh nghe con nói đây”
Bây giờ là lúc thích hợp nhất.
Ta mở đầu câu chuyện một cách lặng lẽ.
“Ừn, ừmmmmmmmmm! Mẹ lúc nào cũng rất bình tĩnh!!”
Mẹ gật đầu thật mạnh đến mấy cái.
Trông chẳng giống như đang bình tĩnh chút nào.
“Ô, ooooooooooooooh! Cả cha cũng luôn luôn giữ được một cái đầu lạnh đây này!”
Nhìn qua cha thì cả cơ thể của ông ta đang run lên cầm cập, chẳng biết có phải đã dao động đi từ lúc ta bảo mình vừa ở chiến trường không nữa.
“Fumu. Có lẽ nên để cho hai người lắng lại thêm chút nữa rồi nói vậy. Chứ cứ để thế kia thì sẽ không thể nào tiếp nhận sự thật ngay được.”
“K, không sao đâu, mẹ ổn mà. Cảm quan của mẹ nhạy bén lắm.”
Mẹ nói với một giọng quyết tâm, như muốn khẳng định rằng tinh thần đã sẵn sàng.
“Mẹ ấy nhé, giờ cũng đã hiểu ra rồi”
“Hiểu cái gì cơ?”
“Arnos-chan không phải là một đứa trẻ bình thường cho lắm.”
Vậy à.
Trong có một thời gian ngắn thế này mà lại có quá nhiều chuyện xảy ra mà.
Quả nhiên là mẹ cũng nhận ra thôi nhỉ.
“..........Vì sao Arnos lại muốn tới Dilhayd? Vì sao lại muốn tới Học viện Quỷ vương học? Vì sao khi vừa mới sinh ra đã nói tự nói được tên của mình? Chắc chắn, những thứ như vậy sẽ không thể nào chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên được.”
Mẹ như thể đang tự nói với chính mình.
“Thế nên không sao đâu. Có gì con cứ nói hết đi. Mẹ đã chuẩn bị tinh thần cả rồi”
Mẹ thật đúng là mạnh mẽ làm sao.
Dẫu có không biết gì, vậy mà vẫn luôn cố gắng dõi theo ta dù ở bất cứ nơi đâu.
“Vậy thì con sẽ nói.”
“Ừm”
“Mà cường điệu thế thôi, cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng cả. Đầu tiên thì bắt đầu với chuyện khi nãy đã ở đâu và làm gì vậy”
Mẹ nhìn ta chằm chằm, ánh mắt như kiểu có thể chấp nhận được mọi thứ.
Có lẽ thế kia thì mẹ sẽ không bị chùn bước trước bất cứ sự thật nào đâu nhỉ.
“Con đã ngăn chặn chiến tranh”
Mẹ ngất luôn tại trận.
“O, oiiii, Izabella. Em có sao không?”
Cha lập tức đỡ ngay lấy mẹ, ra sức kêu tên người vợ vừa mới bị mất luôn ý thức của mình.
“A……..Ưm……...Ủa? Mình bị làm sao thế này? Arnos-chan nói là có chuyện quan trọng, rồi là…….sau đó thì……..?”
Mẹ mất trí nhớ luôn rồi.
“Sao mẹ cứ có cảm giác như mình vừa mơ một giấc mơ đáng sợ thế nhỉ. Nào là Arnos-chan vừa từ chiến trận trở về các thứ…….Arnos-chan còn chưa đầy 3 tháng tuổi, làm gì có thể có chuyện ấy cơ chứ…….”
Cứ như thể mẹ không tiếp nhận được cái thực tại mới được ta truyền đạt.
Có lẽ tốt nhất là không nên kể về chuyện trận chiến lúc nãy à.
“Ta đổi chủ đề thôi nhỉ. Thiết nghĩ sau một khoảng thời gian sinh sống tại Dilhayd này, cả cha và mẹ đều đã biết chút ít về quỷ tộc rồi nhỉ. Cả trận đại chiến 2000 năm trước nữa.”
Mẹ gật đầu, gương mặt lại chuyển sang mode biểu cảm nghiêm túc tợn.
“Con là chuyển sinh của Bạo nghịch Quỷ vương.”
Mẹ lại lăn ra bất tỉnh nhân sự lần nữa.
“Ooiiiiii, này, lại nữa hả. Izabella, em có ổn không thế. Nàyyyy, tỉnh táo lại đi. Thôi rồi, không xong rồi”
Làm gì có vết thương nào ở đây hả cha.
“............Mình vừa mới nằm mơ ……….”
Chỉ lát sau, mẹ lấy lại được ý thức, nhưng lại nói như người đang mê sảng vậy.
“Trong giấc mơ, Arnos-chan chính là Bạo nghịch Quỷ vương……..Thằng bé cũng chính là người đã khơi mào cuộc chiến giữa Dilhayd và Azeshion…….Tất cả mọi người định trừng phạt Arnos-chan như một tội phạm chiến tranh……..”
Không ngờ cú sốc lần này mạnh đến nỗi làm mẹ đánh mất ý thức rồi tự bóp méo ký ức của mình đi luôn.
“Giờ sao? ‘Linh thần nhân kiếm’ của cô ấy chém đứt luôn định mệnh rồi đấy?”
Sasha lèm bèm nói.
“Đừng có nhìn tôi mà nói thế chứ, ai biết gì đâu.”
Rei cười khổ sở.
“Thì Anh hùng rất giỏi việc ngồi lại nói chuyện với nhau và thông não chi thuật đúng không. Chắc cậu phải làm được gì đó với cây Linh thần nhân kiếm bằng ngôn từ kia chứ?”
“Linh thần nhân kiếm không có tác dụng với những thế lực mang năng lượng thần thánh vậy đâu. Cô mới là người nên xài thử <Ma nhãn huỷ diệt> xem sao đi mới phải đạo ấy”
“Thật đáng tiếc làm sao. Tôi đã thử nó từ đời nào rồi”
Đám thuộc hạ của ta chưa gì mà đã có tín hiệu phất cờ trắng đầu hàng luôn rồi.
Trái tim và tinh thần không bao giờ chịu khuất phục, không bao giờ bỏ cuộc, không bao giờ có thể bị đánh tan của đám Rei trong trận chiến vừa nãy, giờ lại bị dập tan chỉ trong một nốt nhạc.
2000 năm trước, có bao giờ ta lại bị đẩy vào bước đường cùng như thế này đâu chứ.
Chậc chậc, giờ thì làm gì đây?
“Mẹ hiểu những điều mà Arnos-chan muốn nói rồi”
Gì cơ?
Trong lúc ta đây còn đang nghĩ biện pháp đối phó tiếp theo, thì mẹ lại đánh đòn phủ đầu trước——
“Con lại dẫn thêm gái về nhà rồi nhỉ”
Cặp mắt của mẹ hướng thẳng về phía Eleonor.
“Hử?”
Eleonor như bị bất ngờ, ngó nghiêng xung quanh một hồi, rồi sau đó cuối cùng cũng nhận ra rằng ánh mắt ấy là đang dành cho mình.
“Oaa. Không lẽ là đang nói cháu hay sao?”
Mẹ mỉm cười tinh nghịch, gật đầu.
Không hay rồi, ta hoàn toàn đã bị dẫn trước.
“Mẹ, điều con muốn nói vẫn còn chưa——”
“Eleonor à, Arnos-chan đã nói gì để dẫn con về đây thế?”
Ánh mắt của mẹ tràn ngập vẻ tò mò.
“Etto, nhiều thứ lắm ạ”
“Nhiều thứ ư…….!?”
Xem ra mộng tưởng của mẹ lại bay lên một khoảng vũ trụ xa xăm nào nữa rồi.
“Ví dụ như? Ví dụ xem thằng bé đã nói cái gì?”
“Chẳng hạn như là, giờ cô là ma pháp của ta”
“Iyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, kỹ năng tán gái của Arnos-chan lại được mài giũa lên một level mới rồiiiiii !!”
Tiếng hò hét kinh thiên động địa phát ra từ không ai khác ngoài mẹ.
Ngược lại, cha thì vừa run lên bần bật vừa nhìn về phía ta.
“C, co…….Con……….từ khi nào mà đã trở nên đẳng cấp lão làng như thế rồi hả………!”
Mẹ trèo luôn lên bàn để ghé sát mặt Eleonor chất vấn cho rõ ràng.
“Cò, còn gì nữa không!? Nó còn nói những cái gì nữa!?”
“Etto, giải thích ngắn gọn thì, cậu ấy nói là ‘ta sẽ làm cho tất cả mọi người ở đây được hạnh phúc’, và cháu khi biết được Arnos thật lòng thì quyết định sẽ đi theo thôi”
Cha há hốc miệng ra và quay sang nhìn mẹ.
“ 'Tất cả mọi người ở đây’, có nghĩa là………?”
Mẹ nói trong khi đôi mắt trống rỗng thất thần, nhìn về một nơi xa xăm nào đó.
“............Con……….rơi……………..!?”
Đây là, Diệt lý kiếm——
“C, con có bao nhiêu đứa con rồi!?”
“Ể? Etto, cô đang muốn nói tới Zesia sao ạ? Chắc tầm khoảng, 10.000 đứa”
“EEEEEEEEEEEEEEEEEeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!!?”
“10.000 saoooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo!!!”
Cha và mẹ cùng hét ầm lên, câu chuyện bị bẻ lệch theo một hướng cực kỳ nghiêm trọng rồi.
“Nhưng mà, khoan đã nào, 10.000 đứa không phải hơi quái đản rồi hay sao? Đấy không phải là tác phẩm của Arnos-chan mà đúng không?”
“Ồ, oooo! Cứ coi như 10 nháy thì lầm lỡ mất một lần, nếu thế thì, 100.000 nháy ư……..!? Quả kinh nghiệm thế này thì quá bá đạo mất rồi……”
Cha nắm chặt nắm đấm lại và nghiến răng ken két.
“Nó không còn ở mức mà ta phải ghen tỵ nữa rồi……..”
Fumu. Cuối cùng cũng hiểu ra rồi à.
Không thể nào có thể bình thường mà tạo ra 10.000 đứa trẻ trong một khoảng thời gian ngắn như thế được.
Nói cách khác, đó là sản phẩm từ ma pháp.
“Con đã định nói chuyện đó sau cơ, cũng chẳng phải là muốn tìm lý do chối cãi gì đâu. Đây là trách nhiệm của con. Con sẽ chăm lo cho tất cả bọn họ.”
“.............Thừa…………….nhận……………!?”
Cha ngồi bên cạnh lẩm bẩm.
“Con…...đúng là một người đàn ông đấy, Arnos……”
“Chỉ là đền bù lỗi lầm mà mình đã gây ra thôi”
“...........Lỗi lầm………….Arnos-chan………lỗi lầm…………..con còn chưa đầy 3 tháng tuổi nữa mà…………….”
Đầu mẹ choáng váng, đôi mắt kia lại quay mòng mòng như chong chóng.
“........Êh, thế Eleonor-chan định sẽ làm gì đây? Con muốn Arnos-chan chịu trách nhiệm và cưới mình làm vợ đúng không nào?”
“Ểh? Trách nhiệm? Hihi, cháu không cần mấy thứ như thế đâu. Cháu nghĩ 2 người hiểu nhầm rồi, bọn cháu đâu phải mối quan hệ như thế đâu. Chỉ là, Arnos đã rất dịu dàng với cháu mà thôi.”
“............Ha………….rem………………!?”
Lắp bắp ra vài từ đó xong, mẹ ngất đi lần thứ 3.
“O, oiiiiiiii…..!!”
Mẹ suýt chút nữa thì ngã khỏi ghế luôn, may mà có cha đỡ kịp.
“Thật là, khiến người ta phải lo lắng quá đi. Hết chiến tranh rồi là đủ thứ chuyện khác, mẹ nó đã phải chịu nhiều căng thẳng quá rồi. Hôm nay cứ để cô ấy ngủ như thế này vậy.”
Cha bế mẹ lên và rời khỏi phòng khách.
“Để con giúp.”
Ta theo sau cha và nói thế.
“Thôi không cần đâu. Con cũng mệt mỏi nhiều chuyện rồi đúng không. Cứ từ từ mà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đi”
“Vậy à.”
Khi ta định quay bước đi thì thấy vẻ mặt cha trông như đang muốn nói thêm điều gì đó.
“Sao vậy, cha có gì muốn nói à?”
“À, không hẳn……..Nói sao nhỉ. Mẹ con cứ bứt rứt suốt, lo lắng đứng ngồi không yên, sợ rằng con bị cuốn vào cuộc chiến. Có thể hôm nay cô ấy nói nhiều thứ kỳ lạ hơn thường ngày thôi, đến ngày mai thì mẹ con sẽ lại trở về với Iseblla của mọi khi ngay ấy mà.”
“Là vậy sao.”
Mẹ của mọi khi thì cũng làm ta đau đầu khác gì lúc này đâu.
Nhưng mà——
“Nói thế tức là cha đã hiểu hay sao?”
“Chuyện con là Bạo nghịch Quỷ vương và đã ngăn chặn cuộc chiến khi nãy ấy à?”
Ta gật đầu.
“Arnos.”
Khuôn mặt của cha làm ra một biểu cảm nghiêm túc khác hẳn lúc bình thường.
“Ta vẫn chưa nói cho con nhỉ. Có một chuyện mà ta đã che giấu suốt bấy lâu nay”
“Là gì vậy?”
Cha ta trầm ngâm một hồi.
Con mắt đang nhìn ta chằm chằm đó, có một thứ gì khác hẳn với cha của thường ngày.
“...........Ta cũng là, một chiến binh từ 2000 năm trước……….”
Cái gì?
Cha là, một chuyển sinh giả……?
Nhưng mà, hiện ông ấy đang đứng đối diện với ta đây, nhưng ta lại không hề cảm nhận được nguồn ma lực mạnh mẽ nào cả.
Có nghĩa là, từ trước đến nay, và ngay cả bây giờ nữa, cha đã luôn sử dụng một ẩn ma pháp mạnh mẽ đến nỗi ma nhãn của ta cũng không thể nhìn thấu đáy vực thẳm ma lực của ông ấy hay sao.
Một bậc thầy lão luyện đến nhường này thì không thể nào ta không biết tên được.
Tuy rằng rất là khó tin, nhưng Rei đích thực là Kanon.
Không gì là không thể xảy ra được.
“Tên của cha 2000 năm trước là?”
Gương mặt cha tối sầm lại.
“Diệt sát kiếm vương Gardera Hypto”
Chưa nghe bao giờ.
“Có biết ở Azeshion người ta gọi nó là gì không?”
Cha nói với một vẻ mặt vô cùng đắc ý.
“Chuunibyou”
Vậy tất cả mọi thứ đều là Diệt lý kiếm cho tới hiện tại à.
--------------------------------------------------------
Tác note:
Kết quả cuối cùng thì Arnos lại bị xem như một thằng nhiễm chuunibyou……. ( cho ông nào chưa thông thì bố nó tưởng có bị chuuni nên hùa theo :)) )
Không biết có nết chết đi rồi đầu thai lại cho đỡ nhục không đây.
※ Tôi nghĩ thử cho Chuunibyou vào trong truyện Fantasy thì nó sẽ như thế nào mà lại không tìm được từ nào thích hợp hơn cả. Mong rằng các bạn cứ nghĩ là nó được dịch ra từ tiếng địa phương nhé.
Với lại ngay từ đầu, từ ngữ vốn là thứ sử dụng rất nhiều thứ kết hợp từ đương đại mà.
NIT note:
Thôi r, edit xong chương này bị lầm tưởng tự kỉ luôn r, ngồi 1 mình mà cười như thằng điên :))
Cơ mà mang theo cả Linh thần nhân kiếm và Diệt lý kiếm ngôn từ, đến cả quỷ vương và a hùng hợp lực cũng k thể nào cân nổi, thân phụ mẫu main quả thực là boss cuối cmnr -_-
Quả chuuni thì t dị dùm thằng main luôn, moá, công sức thể hiện đến thế cơ mà -_-
Mấy thanh niên quỷ tộc khác đánh giá main ra sao, chắc phải đợi đến lúc trở lại học viện mới rõ đc, hóng thôi.
À, sẵn đây báo luôn, từ hôm chủ nhật đến nay, view tăng chậm lắm, có mỗi….. 100k view thôi, bác trans k thể chấp nhận thực tại này luôn nữa rồi, méo thể nào tin đc.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ cmt và cày view nhiệt tình nhá, cố gắng phân nửa con số kia là đc r à =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~