Chương 111: Giao lưu học viện và giáo viên chủ nhiệm mới
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 111: Giao lưu học viện và giáo viên chủ nhiệm mới
Chương 111: Giao lưu học viện và giáo viên chủ nhiệm mới
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Một khoảng thời gian sau hôm đó——
Việc xử lý hậu quả sau chiến tranh giữa Azeshion và Dilhayd cuối cùng cũng đã xong xuôi phần nào, Học viện Quỷ vương nay cũng đã mở cửa trở lại và tiếp tục công việc giảng dạy thường nhật.
Ta bước chân vào cơ sở giáo luyện số 2 của Delzogade, một cảm giác hoài niệm thật lạ lùng, cũng đã lâu rồi nhỉ.
Vừa ngồi vào chỗ của mình, Sasha bên cạnh bắt chuyện với ta.
“Chào buổi sáng.”
Ta chăm chú quan sát gương mặt của cô ấy.
“Gi…...Gì hả………? Cậu nhìn cái gì?”
Sasha bất ngờ giơ hai tay lên khua khua che mặt mình lại.
“Cô thay cái dây buộc tóc mới rồi nhỉ”
Cái dây nơ buộc hai bím tóc hai bên của cô ấy trông khác với mọi khi.
“........Vậy là cậu đã nhận ra hả…….”
“Ma nhãn của ta đâu có mù tới nỗi không nhận ra được trang bị của thuộc hạ mình thay đổi đâu cơ chứ.”
Sasha nhìn ta, vẻ mặt có chút hơi dị nghị.
“Cậu có thể bỏ cái từ trang bị ấy đi được không hử.”
Nói rồi Sasha quay phắt mặt sang một bên.
Tuy nhiên, trông điệu bộ ấy có thể đoán rằng tâm trạng cô ấy có lẽ khá tốt.
“…Vì Arnos nhận ra được nên Sasha mới ngại.”
Misha lên tiếng từ chỗ ngồi ở phía đối diện.
“Là cái dây buộc tóc ấy hả?”
Misha gật đầu.
“Thì ra là vậy nhỉ. Nếu vui thì cứ nói vui là được chứ có gì đâu, Sasha?”
“N, nói cái gì thế không biết? Mou. Misha, đừng nói linh tinh chứ.”
Misha chớp chớp mắt, quay sang nhìn ta.
“…Bị la rồi.”
“Có gì to tát đâu. Cô ta vẫn ồn ào như mọi khi thôi mà.”
Sasha lườm ta, có vẻ cô nàng bắt đầu cục lên một chút rồi.
“Này này, Arnos. Câu đó là ý gì thế hả? Cậu muốn nói tôi tự dưng nổi khùng rồi quát tháo ầm ĩ lên đấy hả?”
“Chứ còn gì nữa, nếu cô nói không phải thì sao không thử thành thật một chút xem nào, Sasha? Không là sẽ không có được thứ mình mong muốn đâu đấy.”
Cô nàng im bặt trong thoáng chốc.
“.........Thứ tôi mong muốn, ý cậu là cái gì cơ chứ…….?”
“Tưởng là ta không nhận ra hay sao?”
“...............E…………….a………………………”
“Không cần hả?”
Mặt Sasha đỏ bừng lên, mắt cô đảo liên hồi, đánh sang một bên, còn đầu thì hơi cúi xuống.
“.....................................................Tôi muốn……………”
Ta chỉ tay vào cái dây tóc của cô ấy.
“Chất liệu chính là bằng vải lụa. Thế nhưng nó không chỉ là thứ vải lụa đơn thuần. Thứ lụa đó có tên là lụa hoàng hôn, sử dụng loại tơ của con tằm hoàng hôn, chỉ nhả tơ vào đúng hoàng hôn. Thật là có nét giống với sản phẩm từ 2000 năm trước. Chắc nó bắt nguồn từ những bộ y phục mỏng nhẹ, mang trên mình những nét truyền thống đặc trưng của nơi sản xuất, từ rìa mép phía tây vùng Arileo đây mà. Lụa hoàng hôn rất bền, dùng để yểm ma pháp cường hóa cũng rất tốt. Trong thời kỳ diễn ra đại chiến, nó là một thứ nguyên liệt hết sức tiện lợi và quý giá, còn trong thời bình này thì có vẻ nó được cải biến để phục vụ cho mục đích làm đồ trang sức trang trí các kiểu à. Ma pháp nhuộm dùng cho cái dây nơ kia chắc là kỹ thuật của thời đại này rồi. Dùng ma nhãn nhìn thì có thể thấy màu sắc khá là tẻ nhạt, mà cũng không hẳn là tệ lắm. Đánh giá một cách khái quát thì có thể nói đây là một sản phẩm tầm mức trung bình vậy.”
Giữa chừng, Sasha chuyển sang khuôn mặt nghiêm nghị, nhìn ta như kiểu sắp muốn đánh người đến nơi.
Phản ứng của cô ấy so với tưởng tượng của ta có vẻ khá là khác nhau thì phải.
“Chuyện gì đây?”
Ta quay sang hỏi Misha.
“........Nhận ra nhiều quá, không tốt……..”
Fumu. Là như vậy à.
“Ta cứ nghĩ cô sẽ vui lắm cơ”
Fufufu, một tiếng cười rúc tích phát ra bên cạnh.
“Nói như thế thì ai mà vui cho được. Về học lại thêm về sự hoà bình đi nhé, ngài Quỷ vương.”
Sasha nói với tông giọng trêu đùa.
Khuôn mặt thế kia thì quả đúng là đang rất vui vẻ rồi mà, thật là kỳ quặc.
“Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng ạ!”
Rei và Misa cùng bước vào lớp và ổn định vào chỗ ngồi của mình.
“Cuối cùng cả hai cũng thản nhiên cùng nhau đi học rồi đấy à.”
Sasha thẫn thờ nói.
“Ểh? A, k, không phải đâu ạ. Chẳng qua là thỉnh thoảng, tình cờ gặp nhau trên đường nên đi cùng mà thôi”
Misa vội vàng biện minh.
“Humm, tình cờ cơ đấy”
“P, phải rồi, Arnos-sama. Nhóm Eleonor cùng với Zesia sau lần đó thế nào rồi ạ?”
Misa hỏi chuyện ta như thể muốn đánh lạc hướng chủ đề câu chuyện.
“Àh. Mà, ta cũng đã suy nghĩ nhiều cách rồi và……”
Đúng lúc đó, tiếng chuông báo hiệu bắt đầu vào lớp vang lên.
Cánh cửa mở ra, người tiến vào trong là Menou, cùng theo sau là hai cô gái khác.
“Câu trả lời ở kia luôn kìa,”
Misa ngoảnh mặt lại.
Ở phía đó không ai khác, chính là Eleonor và Zesia đang mặc đồng phục của Học viện anh hùng.
Về phía Zesia thì, đó là phiên bản lúc 10 tuổi.
Chính là cô bé mà ngày trước đã cầu xin “Xin hãy cứu lấy mama”.
Đám Zesia còn lại thì hiện giờ để mà cho chúng đi học vẫn khá là khó khăn, ta quyết định trông nom chúng theo một hình thức khác.
“Nào nào, mọi người ổn định chỗ ngồi đi. Hôm nay cô sẽ giới thiệu các bạn học viên đến giao lưu học viện. Cơ mà chắc ai ở đây cũng biết cả rồi nhỉ.”
Eleonor nở một nụ cười tươi tắn.
“Eleonor Bianca đến từ Học viện anh hùng đây!”
Eleonor giới thiệu bản thân xong, còn Zesia thì vẫn đang ngó ngó nghiêng nghiêng xung quanh, như thể cổ còn không biết mình đang ở đâu nữa.
“Đứa trẻ này là Zesia Bianca. Em ấy không giỏi về phần giao tiếp cho lắm nhưng vẫn hiểu được ngôn ngữ đấy. Hora, Zesia, em chào hỏi mọi người được không nào?”
Theo lời Eleonor nói, Zesia khúm núm đưa mắt nhìn về phía các học viên.
“.......Em là……..Zesia Bianca……”
Nói xong, cô bé cúi đầu xuống chào.
Nhìn hai người ấy, đám học viên trong lớp bắt đầu lời ra tiếng vào.
“Học viện anh hùng…...giờ này vẫn còn tổ chức giao lưu học viện hay sao….?”
“Ờm……….Chính Azeshion đã khơi mào chiến tranh còn gì?”
“Nhờ ơn Bạo nghịch Quỷ vương mà trận chiến đã khép lại ngay lập tức, nhưng mà giao lưu học viện vào đúng thời điểm này thì có hơi…….”
Menou nói với một giọng kiên quyết với đám học viên đang ra sức phàn nàn.
“Cô hiểu sự lo lắng của các em. Azeshion với Dilhayd vừa mới xảy ra chiến tranh xong. Thế nhưng sự việc đó nguyên nhân là từ âm mưu của học viện trưởng Diego Ijaysica mà ra, điều đó đã được kiểm chứng rõ ràng, không phải tất cả con người đều mang lòng thù địch với quỷ tộc chúng ta mà.”
Việc này đã được truyền đi khắp Dilhayd ngay sau sự kiện ấy.
Bởi vì ngọn lửa chiến tranh không có lan tỏa tới tận vào trong thành phố, đâm ra mọi người chào đón việc kết thúc chiến tranh trong khi còn chẳng có lấy tí cảm giác chiến tranh thực sự nào trong đầu cả. Tất nhiên, số người dễ dàng chấp nhận chuyện đó cũng chiếm lấy phần đông, căn bản bởi nó chẳng liên quan gì đến mình cả.
Tuy nhiên, những học viên trong lớp học này đã trực tiếp bị giam cầm bên trong ký túc xá của Học viện anh hùng kể từ lúc chiến tranh nổ ra suốt đến khi nó kết thúc. Bởi thế nên chúng đâu thể dễ dàng chấp nhận lý do đó được.
“Để thể hiện tình bằng hữu giữa Dilhayd và Azeshion, cô đã đăng ký đề nghị thêm một buổi giao lưu học viện nữa. Bởi thế đây là lý do Delzogade sẽ chào đón nhóm của Eleonor ở đây, hiểu chưa nào”
Đám học sinh vẫn tỏ ra rất bất mãn đối với lời giải thích của Menou.
“..........Dù cô có nói thế thì bọn em cũng không thể nào dễ dàng tin tưởng chúng được………”
“Có người nói rằng vì bại trận nên bên đó mới đổ hết tội lỗi và biến cái tên Diego ấy thành kẻ xấu duy nhất, chứ thực ra là cả Học viện anh hùng đều muốn khơi mào chiến tranh từ trước đó rồi.”
“Chắc gì chỉ riêng mỗi Học viện anh hùng thôi đâu, khéo cả Azeshion cũng nên đấy.”
“Cơ mà thằng nào thế không biết, đến giờ vẫn còn bảo muốn tiếp tục giao lưu học viện?”
“Ờ, kể cả không có vụ chiến tranh đi chăng nữa thì bọn chúng cũng đã sỉ nhục Bạo nghịch Quỷ vương rất nhiều. Giờ làm gì có chuyện giao lưu học viện này nọ nữa cơ chứ.”
“Thân là hoàng tộc mà cô lại nhận những kẻ đã phỉ báng thuỷ tổ vào đây hay sao?”
Phần lớn những đứa đang phàn nàn ý kiến ý cò này nọ đa số là lũ hoàng tộc phái.
Nói thì nói cả Azeshion nhưng chủ yếu chắc chỉ bất mãn với Học viện anh hùng mà thôi.
“Rồi rồi, cô hiểu cảm giác khó chịu của các em nhưng mà——”
“Hahaha~”
Một giọng cười nhẹ vang vọng vào trong lớp học.
Nhìn về phía âm thanh phát ra, một người đàn ông cao lớn đang đứng tại lối ra vào.
Một mái tóc đồng bộ với đôi con ngươi màu tím, toát ra thần thái của một quý ông ga lăng và nho nhã.
Từ bộ pháp choàng mà ông ta mặc thì có thể đoán rằng đó là một giáo viên, tuy nhiên thật sự hiếm lạ đấy, bởi lẽ đó là bạch phục như ta.
Nói cách khác, ông ta không thuộc hoàng tộc, mà điều đó là tất nhiên rồi.
Gã đó đã sống từ rất lâu về trước so với Thất ma hoàng lão mà.
Một khuôn mặt mà ta khá quen thuộc.
Tuy nhiên, về chuyện ông ta tới đây thì ta hoàn toàn chưa có nghe qua.
Vả lại——
“Lố bịch quá rồi đấy, các cô cậu.”
Người đàn ông bước lên bục giảng.
“À, hai cô về chỗ được rồi đấy.”
Khi gã nói vậy, Eleonor và Zesia bước xuống và đi về phía này.
Cả hai cùng ngồi vào chỗ ngay đằng sau ta.
“Cảm ơn nhé Arnos-kun. Tất cả là nhờ có cậu đó.”
“Gì chứ, nếu là cảm ơn thì ta đã nhận nó từ lâu rồi.”
“Hihi, chuyện thế này thì tôi nói bao nhiêu lần cũng được hết đó. Từ nay về sau giúp đỡ nhau nhé.”
“Ờ.”
Vừa trả lời cô ấy, ta vừa quan sát gã đàn ông đang đứng trên bục giảng kia.
“Có chuyện gì sao?”
Eleonor thắc mắc hỏi ta.
“Không có vấn đề gì cả”
Menou quay lại và viết lên tấm bảng đen, miệng thì vẫn tiếp tục nói về màn tranh luận còn dang dở.
“Ettou, trước mắt thì chuyện giao lưu học viện cứ như vậy đi. Biết là các em còn bất mãn nhưng mà hai cô gái ở đó cũng đâu có làm chuyện gì xấu xa đâu. Cứ để một thời gian cùng nhau sinh hoạt học tập thì cô chắc mọi người sẽ hiểu ra được nhóm Eleonor không phải những đứa trẻ gây chuyện ngay thôi.”
Menou đã viết xong thứ cần viết lên bảng.
——Eldemade Ditysion——
Đó là tên của hắn.
“Rồi, giờ thì cô sẽ giới thiệu cho các em thêm một người nữa. Mặc dù đã có thông báo từ khá lâu về trước rồi, cuối cùng giáo viên chủ nhiệm mới cũng đã về dạy cho chúng ta”
Người đàn ông tiến lên thêm một bước.
“Ta là Eldemade. Ta tới đây để trao tặng tri thức cho đám ngu muội không biết chút gì về 2000 năm trước như các cô các cậu.”
Đám học viên nhíu mày lại trước cách ăn nói cực kỳ ngạo mạn và hách dịch của ông ta.
“Một gã giáo viên vô năng không phải hoàng tộc à…….”
Bỗng một học viên lẩm bẩm lên.
Ngay lập tức Menou tá hoả giải thích.
“Eldemade-sensei là một người cực kỳ xuất sắc đấy. Tuy ngài không phải người của hoàng tộc, nhưng điều đó có lý do của nó cả. Sensei là một quỷ nhân đã sống từ rất lâu về trước, lâu hơn cả khoảng thời gian tồn tại của Thất ma hoàng lão đấy. Ngài đã từng cạnh tranh với cả Bạo nghịch Quỷ vương năm xưa, và rồi cùng hợp lực chiến đấu trong trận đại chiến nữa. Xét về tri thức hay ma pháp thì chắc chắn lối dạy của sensei sẽ giúp ích rất nhiều cho các em.”
Dù có Menou nói đỡ thế nào, đám học viên vẫn tỏ ra một thái độ không phục cho lắm.
“Vậy thì để bắt đầu, ta sẽ đề cập đến sự nông cạn của các cô cậu ban nãy vậy.”
Eldemade nói với giọng khinh thường đám học viên.
“Đầu tiên, người đã quyết định việc giao lưu học viện lần này, chính là Bạo nghịch Quỷ vương.”
Đám học viên xì xào.
“Còn một điều nữa, tên của Bạo nghịch Quỷ vương không phải là Avos Dirhevia. Lưu truyền về Bạo nghịch Quỷ vương đã bị truyền đi truyền lại từ đời này sang đời khác một cách sai lầm, khắp cả một bộ phận của Dilhayd.”
Đám học viên càng náo động hơn nữa.
“Và rồi, chuyển sinh của Bạo nghịch Quỷ vương đang có mặt tại lớp học này.”
“Hảaaa!?”
“Nói cái gì vậy trời…….?”
“..........Có thế quái nào được cơ chứ…….”
Trong khi đám học viên còn đang chìm trong náo loạn, Eldemade hướng ánh nhìn về phía ta.
“Yah, đã lâu lắm rồi nhỉ. Việc chuyển sinh diễn ra rất thuận lợi còn gì, Quỷ vương Arnos Voldigod.”
----------------------------------------------------
Tác note:
Giáo viên mới đến, làm một cú bóng thẳng trực diện, không thèm đọc bầu không khí làm gì cả….
Cuối cùng thì tương lai của hoàng tộc phái sẽ ra sao đây?
NIT note:
Rồi, theo tóm tắt nột dung thì end truyện đc rồi đấy :))
Ủa mà đúng ra tên ma hoàng papa của emilia phải thông báo rộng rãi main là quỷ vương chứ nhỉ, sau 1 thời gian sau r mà chả ai hay biết gì cả vậy, hay là có âm mưu gì khác
Nhân vật mới này ngó kiểu thân thiện nhưng nguy hiểm phết, tranh cử vào ghế quỷ vương luôn chứ méo đùa, chả biết là bạn hay thù nữa, chi tiết chắc phải hóng hớt nội dung thôi, không đoán được.
Cơ mà đọc chương này tau buồn, t thực sự buồn, ảnh sasha sau khi tỉnh rượu đâu rồi chứ hả bác shuuuuu~
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cày vew và cmt đều đều nhá, truyện leo top đc hay k là nhờ mọi người cả đấy. À mà nhắc lại là mọi người đừng nên đi spoil nha, thử nghĩ xem, giả sử các bác mới đọc hết vol 2, rồi 1 thằng ất ơ nào đó lại đi bô bô cái mồm cái kết vol 3 cho mấy bác, rồi mấy bác sẽ thấy như nào, thất vọng không, chán nản không. Hãy nghĩ đến cảm nhận của người khác trước khi rep bất cứ thứ gì nhá, hãy làm 1 người đọc truyện văn minh.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~