Chương 132: Đại thụ Eniyunien
Chương 132: Đại thụ Eniyunien
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
“Trước khi bắt đầu, lão sẽ giới thiệu qua đôi chút về học xá tinh linh này cho những gương mặt mới đến đây hôm nay.”
Giọng của Đại thụ Eniyunien khàn đặc như của một lão già thâm niên, đến cả cung cách nói chuyện cũng hợp chung kiểu mẫu ấy.
Thế nhưng, giọng nói này không phải phát ra từ cái cây lớn có hình khuôn mặt trên bục giảng, mà nó vang vọng từ mọi ngóc ngách và bao trùm khắp cả căn phòng này.
Có nghĩa là cái cây lớn kia vốn không phải bản thể thật của nó.
Đúng như tên gọi, nguyên bản hắn chính là cả cây đại thụ đồ sộ, hay nói cách khác chính là cả cái học xá tinh linh này.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn ta hiện đang ở trong cơ thể của tinh linh khổng lồ mang tên Đại thụ Eniyunien.
“Nơi này chứa đựng toàn bộ kiến thức về muôn vàn các loại tinh linh cùng với lịch sử lâu đời của chúng. Tất nhiên, ngoài ra vẫn còn có rất nhiều các tiết học khác nhau nữa, riêng chỉ có mỗi tiết học về các tinh linh này là bắt buộc thôi.”
Giọng điệu của Đại thụ Eniyunien dần trầm tĩnh và nhẹ nhàng hơn.
“Tất cả những ai bước vào Đại thụ Eniyunien này sẽ đều được coi là đã hoàn tất thủ tục nhập học vào trong học xá tinh linh. Sau đó, mọi người phải tham dự đầy đủ các tiết học tinh linh, cho đến khi tốt nghiệp thì tuyệt đối không thể nào trở ra được. Luôn luôn duy trì sự tập trung và không bị xao nhãng bởi những vấn đề không liên quan luôn là điều cực kỳ quan trọng trong học tập mà. Nhu yếu phẩm, thức ăn quần áo hay chỗ ngủ ở đây đều đầy đủ cả, thế nên về những chuyện đó cũng không cần phải bận tâm.”
Hmmm, kiểu gì thì cái lời đồn về lưu truyền này cũng gây phiền phức thật đấy.
Có lẽ ban đầu ai đó đã nghĩ rằng, một khi đi lạc vào trong học xá tinh linh thì sẽ không thể thoát ra ngoài cho đến khi tốt nghiệp. Sau đó hắn lan truyền rộng rãi tin đồn đó ra, kết quả thì có thể thấy như hiện trạng bây giờ đây.
“Ngoài ra, học xá cấm toàn bộ những hành vi sử dụng vũ lực, gây thương tích cho kẻ khác, hay ràng buộc kiềm chế một ai đó. Người nào vi phạm vào những điều luật đã kể trên thì sẽ phải chịu một hình phạt thích đáng. Để xem nào, hiện tại thì chắc hình phạt cho những kẻ đấy là băng qua hết lưng con Trường xà Epiteo nhỉ.”
Fumu. Vậy ra ban nãy Hồng bia vương đã cố gắng dụ ta tấn công hắn để ta bị nhận án phạt à.
Có điều, ta chưa từng nghe qua cái tên của con tinh linh kia bao giờ cả.
“Trường xà Epiteo là con gì?”
‘Hô hô hô’——Đại thụ Eniyunien lên giọng cười.
“Câu hỏi hay lắm.”
Thật sự thì ta chẳng hỏi điều gì quá là to tát cả, thế nhưng không hiểu vì sao nghe giọng của Eniyunien nghe có vẻ phấn khởi hẳn lên.
Hình như hắn vui vì có người đặt câu hỏi cho mình.
“Thế thì để những học sinh khác thay mặt lão trả lời xem thế nào nhỉ. Có ai có thể giải thích về Trường xà Epiteo được không?”
Hồng bia vương, U minh vương và cả Nguyền vương đều đồng loạt giơ tay, tranh nhau phát biểu bài.
“Hmm, Hồng bia vương Gilisiris là người nhanh nhất à. Trò trả lời thử xem nào.”
“Trường xà Epiteo là một tinh linh được sinh ra từ lời đồn và lưu truyền về con rắn dài hơn bất cứ thứ gì trên đời. Lúc nó mới chào đời đã có kích cỡ bằng khoảng một vòng của thế giới. Và thế rồi lời đồn nối tiếp lời đồn, cho đến thời điểm hiện tại thì chiều dài của Epiteo đã đạt tới mốc áng chừng 333 vòng quanh thế gian. Chính bởi lý do thân hình quá khổ như vậy nên nó chỉ có thể sinh sống tại một đầm lầy ma pháp nằm bên trong học xá tinh linh này. Người ta nói thi thoảng nó sẽ thông qua nơi ấy mà ngoi đầu lên từ dưới 7 đại dương.”
“Umh. Rất chính xác.”
Eniyunien xác nhận với một giọng trầm thấp.
Nói cách khác, nếu sử dụng vũ lực trong khuôn viên học xá thì sẽ phải băng qua hết lưng của con rắn dài ngang 333 vòng thế giới à.
Ta nhớ ban nãy cây đại thụ có nói ‘hiện tại thì’. Điều đó có nghĩa là hình phạt thi thoảng sẽ được thay đổi cho khác đi. Mà cho dù có là gì đi chăng nữa thì chắc chắn độ ngán của nó cũng sẽ không kém việc phải đi hết lưng con Epiteo kia là mấy đâu.
Đúng là phiền phức thật.
“Nào, như các trò vừa mới thấy rồi đó. Thỉnh thoảng lão sẽ ra những câu hỏi bất chợt có liên quan tới kiến thức về tinh linh. Ai xuất sắc trả lời đúng thì sẽ được tính vào điểm thành tích. À, tất nhiên là ngoài điều đó ra vẫn còn rất nhiều mục khác để có thể tự nâng cao thành tích của bản thân đấy. Ví dụ như bài kiểm tra nhỏ, hoặc là thử thách của tinh linh chẳng hạn. Cuối cùng, học sinh đạt thành tích vượt trội sẽ được công nhận tư cách tốt nghiệp. Lão sẽ trao tặng cho người ấy con dấu tốt nghiệp, coi như là quà kỷ niệm. Khi mang nó trong tay thì có thể tùy ý ra vào Aharthern một cách dễ dàng.”
Ra là vậy à.
Nghĩa là khi lấy được nó, ta sẽ không còn phải mất công đi tìm từng li từng tí lời đồn về Aharthern như lần này làm gì nữa nhỉ.
“Đạt được thành tích vượt trội, cụ thể là như thế nào?”
“Cái đó thì lão sẽ dựa vào cảm quan và trực giác của một giáo viên lâu năm để đưa ra đánh giá. Nhưng mà nói trước, không phải cứ chăm chăm kiếm điểm từ bài kiểm tra là ngon lành cành đào hết đâu đấy nhé. Dĩ nhiên lão không phủ nhận việc kiếm điểm theo cách đó là phương pháp hiệu quả tối ưu nhất. Kẻ tốt nghiệp với thời gian nhanh nhất từ trước đến nay chỉ mất có 2 tuần. Ngược lại, lâu nhất thì chắc độ khoảng 50 năm gì đấy.”
Ý là không hề có bất cứ quy chuẩn rõ ràng nào để đem ra đánh giá ư.
Mà không, có lẽ quy chuẩn sẽ được tìm thấy trong quá trình tham gia tiết học cũng nên.
“Sau khi có được chứng chỉ tốt nghiệp rồi thì có được tiếp tục ở lại học nữa không?”
“Ồh, tất nhiên rồi. Điều đó là hoàn toàn có thể. Như ta đã nói lúc trước, chỉ có tiết học của tinh linh mới là bắt buộc thôi. Ngoài nó ra thì ở đây còn chuẩn bị rất nhiều những tiết học về các lĩnh vực khác nhau nữa mà. Đại loại như học về ma kiếm, ma pháp, kỹ thuật nấu ăn thần thánh, hay là từ cách huấn luyện tinh linh đến cách làm chúng sinh ra. Muốn học bất cứ thứ gì cũng đều khả thi hết luôn. Bởi lão chính là cây đại thụ giáo dục, Eniyunien.”
Fumu. Khá là tiện lợi đấy chứ.
“Thế thì có thể dạy cải thiện giao tiếp cho một cô bé không thể nói lưu loát được như người bình thường hay không?”
“Tất nhiên rồi, tất nhiên rồi, hoàn toàn khả thi hết. Tinh linh là giống loài mang những sức mạnh thần bí mà. Tuy nhiên vẫn yêu cầu bản thân người học phải nỗ lực và vững tâm kiêm trì thì mới thu được hiệu quả mong muốn.”
Hmmm, quy mô của Đại thụ Eniyunien này phải nói là cực kì rộng lớn.
Bên trong còn chứa cả đầm lầy ma pháp nơi Trường xà Epiteo sinh sống, có nghĩa bản thân nó đã là một ma pháp không gian luôn rồi.
“Xem ra nơi này khá thích hợp để dẫn một vạn Zesia đến chứ nhỉ.”
“Ừm, đúng rồi. Tôi cũng vừa mới nảy ra ý nghĩ giống hệt như vậy luôn ấy.”
Eleonor phấn khởi đồng tình khi nghe thấy tiếng ta thủ thỉ.
“Mấy cái người này, có thời gian để mà tính đến những việc đó hay sao?.....Thay vì lo chuyện sau khi thoát ra ngoài rồi, sao không tập trung nghĩ cách mà tốt nghiệp được trước đi chứ?”
Sasha ngán ngẩm thở dài.
“Sao thế Sasha? Chưa gì đã thấy sợ rồi à?”
“T, tôi có sợ gì đâu. Chẳng qua là thuộc hạ của cậu thì vẫn đang bị thần ẩn giấu đi đấy thôi. Mà đến ngay cả Tứ tà vương tộc cũng phải ngoan ngoãn ngồi học như thế kia nữa còn gì. Đại thụ Eniyunien ngoài mặt nghe giọng có vẻ rất thư thái và điềm tĩnh, nhưng thực tế bên trong chẳng phải khá là nguy hiểm hay sao?”
Misha ngồi bên cạnh gật đầu đồng tình với quan điểm của chị mình.
“Gì chứ, không cần phải tỏ ra lo lắng vậy đâu. Chỉ cần đạt nhiều điểm cao là có thể tốt nghiệp thôi mà.”
“Arnos biết nhiều điều về tinh linh lắm sao?”
Rei hỏi ta.
“Không đáng để gọi là nhiều nhặn gì. Ngươi thì sao?”
“Tôi thì chắc là tường tận hơn quỷ nhân một chút. Mà vốn dĩ tinh linh là những tồn tại thần bí và kỳ lạ mà. Đáng tiếc phải nói rằng, phần không biết lại chiếm phần nhiều hơn.”
Cũng phải thôi.
“Thực sự cạn lời rồi đấy. Nói với cái giọng hết sức tự tin xong rồi giờ cậu lại kêu là không biết à?”
Sasha đưa ngang mắt lườm nguýt ta.
“Sao đâu, cái gì không biết thì bây giờ bắt đầu học thôi. Nào, tập trung vào tiết học đi.”
“Chính cậu là người lạc chủ đề trước cơ mà…....”
“Hô hô hô. Đã xong chưa nào. Tiết học tiếp tục đây”
Eniyunien dõng dạc nói.
Quả không hổ danh là tinh linh được sinh ra từ lời đồn và lưu truyền về cây đại thụ giáo dục.
Điềm tĩnh và uy nghiêm, không hề có chút dao động hay khó chịu chỉ vì đôi chút lời nói chuyện riêng của học sinh.
“Giờ thì nói về lịch học, trước mắt một tuần tới chúng ta sẽ học lý thuyết tại lớp. Sau đó sẽ có một bài kiểm tra nho nhỏ. Nếu ai mà dính phải điểm liệt thì sẽ bị thần ẩn giấu đi mất, thế nên nhớ chú ý cẩn thận đấy nhé. Sau vài bài kiểm tra nhỏ, người nào đạt được điểm thành tích vượt trội sẽ có thể tiến vào thử thách tinh linh. Vượt qua bài thử thách đó, học sinh không những được cấp cho tư cách diện kiến Tinh linh vương, mà còn được xét vào diện tốt nghiệp luôn. Hãy khắc ghi và luôn chú tâm học tập để có thể đạt được thành tích tốt nhất.”
Eniyunien vừa dứt lời, một dòng chữ hiện lên trên cái cây lớn trước mặt bọn ta.
“Vậy giờ thêm một câu hỏi nữa đây. Vừa giống con cáo mà lại vừa giống con gấu con, chỉ xuất hiện vào ban ngày, thử hỏi tên của tinh linh đó là gì?”
Fumu. Chịu.
Đám Tứ tà vương tộc cũng không thấy giơ tay trả lời, xem ra không chỉ riêng mỗi mình ta là không biết đáp án thôi đâu nhỉ.
Có lẽ nếu là Nousgalia thì sẽ biết gì đó chăng. Ta quay sang ngó thử, hừm, hắn ngủ gật luôn rồi. Tên này chẳng có tinh thần gì cả.
“Hô hô hô. Đúng như ta nghĩ, chắc quá ít người biết tới nó nhỉ.”
“Etto, tôi trả lời có được không?”
Người đang rụt rè nửa giơ nửa muốn rút tay lại chính là thiếu nữ chuyên đi thu thập thông tin, Leina.
“Được chứ. Vậy tên của tinh linh đó là gì?”
“Yêu tinh chó Gauile.”
“Umu…. Chính xác.”
Hồng bia vương và Nguyền vương quay phắt đầu lại nhìn Leina.
Dẫu đã nghe đáp án nhưng cả hai vẫn mù tịt, chỉ biết dùng ma nhãn cố soi xem có gì đặc biệt ở cô nàng hay không thôi.
“Chi tiết về yêu tinh chó Gauile thì để sau giờ học lão sẽ giải thích cặn kẽ hơn. Trước mắt thì lão muốn ra thêm vài câu hỏi nữa.”
Một câu hỏi khác được hiện lên trên mặt cây gỗ lớn.
“Cầm trên tay ngọn giáo và chiếc khiên bị đã bị hỏng nát, tên của kiếm sĩ tinh linh mạnh nhất là gì?”
Người giơ tay vẫn chỉ có mỗi mình Leina.
“Mâu thuẫn kiếm sĩ Babroana phải không nhỉ?”
“Chính xác. Lời đồn về Babroana vốn rất ít ỏi, đó là một yêu tinh cực kỳ hiếm khi xuất hiện, bình thường sẽ chẳng thể bắt gặp nỗi đâu. Giỏi lắm, ngay đến cả cái tên này cũng biết luôn.”
Leina miễn cưỡng gật đầu trong sự lúng túng.
Fumu. Vậy đây là những lời đồn cô ta có được trong khoảng thời gian hoạt động như một kẻ thu thập thông tin à.
“Uuunn, giờ mà nói tới mấy tinh linh cổ xưa hơn là tôi chịu chết luôn đấy. Nghe đáp án xong cũng chẳng khác gì lúc chưa nghe cả.”
Eleonor than thở, xem ra cô nàng cuối cùng cũng đã bỏ cuộc.
“Hô hô hô. Vậy thì lần này sẽ là những tinh linh nổi tiếng nhé. Coi như là câu ăn điểm đi.”
Lần này cái cây trên bục giảng không hiện lên những dòng chữ nữa, thay vào đó là các bức tranh khác nhau.
Cơ mà, cái thứ thành phẩm gì lại trông thất bại thế kia chứ.
Một bức tranh người que.
Bức tiếp theo tả con giun đất đang cuộn mình.
Còn một bức thì chỉ đơn giản là cục gì đó đen đen hình tròn, mọc cả lông bên trên.
Từ từ đã, ta tự hỏi liệu mấy cái hình trên bảng kia thực sự có thể gọi là tranh không đấy.
“Nào, ta vừa miêu tả 3 tinh linh rất nổi tiếng thông qua những bức tranh này. Hãy cho biết tên của bọn họ.”
Cách hỏi của Đại thụ Eniyunien cho thấy hắn ta nghĩ rằng bất cứ ai cũng có thể trả lời được như là một điều hết sức hiển nhiên. Thế nhưng thực tế là chẳng có một cánh tay nào được giơ lên cả.
“Leina-chan cũng không biết luôn sao?”
Cô gật đầu đáp lại khi nghe Eleonor hỏi.
“........Thì nhìn mấy cái nét vẽ nguệch ngoạc từ khả năng hội hoạ kinh khủng kia xem……..Cho dù có là tinh linh nổi tiếng đến đâu đi chăng nữa thì cũng chịu thôi”
Leina nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ngay sau đó, cả căn phòng rung lên từng đợt như thể đang có một trận động đất diễn ra.
“Cái gì cơ!!!!!?”
Thì ra nguyên nhân chính là bởi cơn tức giận của Đại thụ Eniyunien tạo thành.
“Nhãi con, ngươi dám bắt lỗi đề bài ra bởi chính tay kẻ được người đời gọi là đại thụ giáo dục như lão đây sao!!!!”
Tiếng thét giận dữ của Eniyunien khiến cả bầu không khí trong lớp học phải rung chuyển.
Nếu là tai của người bình thưởng thì hẳn sẽ không chịu nổi thêm nữa đâu.
“Ối chà chà, thế này tệ rồi đây. Eniyunien mà bị kẻ khác bới lỗi tìm sâu trong chính tiết học của lão là y như rằng lần nào cũng sồn sồn hết cả lên.”
Hồng bia vương Gilisiris đưa bộ mặt gel nhầy nhụa của hắn quay sang phía bên này.
“Fumu. Vậy làm thế nào để xoa dịu đi tình hình?”
“Chỉ có cách là trả lời đúng câu hỏi vừa nãy mà thôi. Còn không, nếu đợi thêm chút nữa, điểm thành tích của cả lũ về trứng ngỗng hết thì cũng chẳng có gì là lạ sất.”
“Vậy ư. Thế sao ngươi còn chưa trả lời câu hỏi đi?”
Hồng bia vương làm điệu bộ nhún vai một cái.
Ý hắn ám chỉ rằng việc đoán trúng được tinh linh từ cái bức tranh thảm hoạ kia vốn là chuyện quá bất khả thi rồi.
“Hợm hĩnh vừa thôi, Quỷ vương. Thế nên ta mới bảo cái tính kiêu ngạo của ngươi nó quá cao đấy.”
U minh vương Aejes loé con ngươi lên và chọc xéo ta.
“Ngươi nói ta như vậy trong khi bản thân mình cũng không trả lời được đấy à?”
“Bố thằng nào trả lời được cơ chứ. Nhìn cái hình người que kia đi. Đoán được thân thế tinh linh từ cái thứ chết tiệt ấy chả khác gì vào một ngày đẹp trời nước sông từ hạ nguồn lại chảy ngược lên thượng nguồn cả. Cái thứ vô lý gì thế này, ít ra cũng phải có logic một tí chứ.”
Aejes phun ra một tràng dài, sự bất mãn thể hiện rõ trong câu từ của hắn.
“Fumu, logic ấy à. Thế thì hãy chống mắt lên mà xem ta giải nó đây.”
Ta nhẹ nhàng giơ tay và đứng dậy khỏi ghế.
Nhắm tới bức hình vẽ con người que được vẽ trên mảng thân cây gỗ, ta chỉ tay vào đó.
“Con người que với 6 cái cánh kia chính là mẹ của muôn vàn tinh linh, Đại tinh linh Reno.”
Tiếp theo, ta chỉ tay qua bức hình vẽ thứ gì đó trông như một con giun đất đang uốn mình.
“Những cái chấm nhỏ xung quanh kia biểu tượng cho cơn mua phùn. Nói cách khác, nó là Đại tinh linh nước Liniyon.”
Cuối cùng, ta chuyển tới bức hình vẽ một cục đen đen với những cái lông mọc phía trên.
“Còn con ngươi tròn xoe kia thì không thể nào mà lẫn đi đâu được. Yêu tinh Titi.”
Ngay lập tức, sự rung lắc trong căn phòng thoắt cái dừng lại luôn.
Cơn giận của Eniyunien đã nguôi xuống.
“Uhm. Chính xác. Arnos Voldigod. Lão sẽ trao cho trò chứng nhận tốt nghiệp.”
Ánh sáng dần tích tụ trên đồng phục của ta, một huy chương mô phỏng đôi cánh của yêu tinh được đính lên trên đó.
Có mỗi thế này mà đã tốt nghiệp rồi sao.
Hừm. Vậy cho dù có là đại thụ giáo dục đi chăng nữa thì quả nhiên vẫn hành xử theo cảm xúc cá nhân thế này cơ à.
Mà, chắc tính cách này của hắn một phần cũng là do lời đồn và lưu truyền tạo thành rồi.
“...........Thế bất nào cái hình người que kia………….lại là Đại tinh linh Reno cơ chứ………..?”
U minh vương Aejes lẩm bẩm, hắn vẫn còn hoài nghi chưa chịu tin vào đôi tai của mình.
“............Nhìn thế nào cũng chỉ thấy vết bò của một con giun đất, ấy vậy mà lại là Liniyon………..?”
Khuôn mặt thể gel của Hồng bia vương Gilisiris méo mó biến dạng, tận sâu trong thâm tâm hắn không khỏi dị nghị về đáp án này.
“Nói trước cho các ngươi biết, không phải do ta đoán bừa rồi ăn may đâu đấy.”
Ta nhắc thẳng vào cái bộ mặt vẫn còn đang ngơ ngác của hai tên kia.
“Có mỗi chút thế này thôi mà cũng không đoán ra được, bởi vậy nên các ngươi mới không bao giờ thắng được ta đấy.”
———————————————————
Tác note:
Cái ông thầy đại thụ giáo dục này, cho làm giáo viên thực sự có ổn không vậy?
NIT note:
Đầu chương: oke, quả này thài note không biết gì rồi, ngó đi học lâu dài rồi đây.
Giữa chương: Quả này có Leina cân team rồi, đằng nào team nốt chả tốt nghiệp sớm.
Cuối chương: dm cái quả tốt nghiệp méo ai nghĩ tới luôn, bác tác cua hơi bị đau ấy, vậy mà từ đầu cứ mô tả làm như thằng nốt méo biết gì v -_-
Sau cùng thì đây vẫn là 1 lớp học mà t méo hình dung nổi -_-
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, đọc xong nhớ cmt, ai có ý định tích chương thì ngưng đi nha, chứ view/3 ngày giảm thêm 4k view nữa là tiến độ giảm 1 nửa đấy nhé.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~