Chương 154: Đại thụ đại chiến
Chương 154: Đại thụ đại chiến
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
“Tới đây nào, Senetero.”
Đáp lại lời kêu gọi của Reno, vô vàn những ánh sáng màu xanh chập chờn bắt đầu xuất hiện, lượn lờ xung quanh.
Màn đêm tăm tối của khu rừng chẳng mấy chốc đã bị xua tan đi bởi vô vàn những con đom đóm, với biệt danh bác sĩ tinh linh.
Cô đưa hai tay lên phía trước và vẽ ra một vòng tròn ma pháp.
“Lục Quang Trị Dũ<Senetel>.”
Cường độ ánh sáng phát ra từ đàn đom đóm trị liệu Senetero như đã mạnh thêm vài bậc. Chúng dần tản ra, bay đi khắp mọi ngóc ngách của khu rừng để thực hiện sứ mệnh chữa trị cho những tinh linh nhận phải thương tổn.
Cỏ cây hoa lá bị làm cho héo tàn lúc trước ngay lập tức khôi phục lại sắc xanh vốn có, chỉ một khắc sau khi được những hạt ánh sáng bé nhỏ rắc lên.
“Ai bị thương thì qua đây nào, tôi sẽ chữa trị cho mọi người.”
Ma lực tỏa ra từ 6 chiếc cánh vừa mới xuất hiện đằng sau lưng cô.
Cơ thể của Reno nhẹ nhàng nổi lên giữa không trung. Cứ thế, cô ấy bắt đầu đảo quanh khắp cả khu rừng.
Các tinh linh bị thương tới bên Reno và được chữa lành nhờ sức mạnh của Lục Quang Trị Dũ.
Trong suốt toàn bộ quá trình, Shin luôn theo sát ngay bên cạnh cô.
“Tại sao đám thần thú có thể vào đây được nhỉ, bức tường do chính Arnos tạo ra cơ mà?”
“Không thể nào có chuyện chúng vượt tường vào đây được. Bức tường đó là một lời nguyền mạnh mẽ đối với thần tộc.”
Shin trả lời câu hỏi của Reno.
Những kẻ sở hữu sức mạnh ở mức tương đối trở lên là đã có khả năng vượt qua được Tưòng Bích Tứ Giới<Beno Yeven> rồi. Tuy nhiên, đối với thần tộc nói riêng thì nó còn là một kết giới vững chãi hơn thế nữa.
Nếu lấy nhân tộc và quỷ tộc làm tiêu chuẩn chung thì Tường Bích Tứ Giới sẽ trở nên quá mỏng manh trước thần tộc. Thậm chí cả mấy đám lôm côm cũng có thể vượt qua dễ dàng.
Căn bản thì sức mạnh của thần tộc là quá lớn. Để ngăn cản không cho chúng ra tay can thiệp sau này, Anh hùng, Quỷ vương, Thần sáng tạo, Đại tinh linh, 4 người bọn ta đã kết hợp ma lực lại với nhau để tạo nên một lời nguyền có thể ăn mòn và gặm nhấm được cả thần tính.
Bởi vì lẽ đó, những kẻ ở cấp độ thần thú hay phiên thần thì sẽ không bao giờ vượt qua bức tường của ta được. Ngay cả Thiên phụ thần Nousgalia cũng sẽ phải đánh đổi rất nhiều nếu muốn thực hiện được điều này.
“Dù trời đất có đảo lộn thì cũng không có chuyện từng này con thần thú vượt qua được bức tường mà chủ nhân đã dựng lên đâu.”
Shin phân tích tình huống với một dáng vẻ rất ung dung và điềm đạm.
Bọn thần thú không thể nào vượt qua được Tường Bích Tứ Giới mà ta đã tạo ra. Shin hiểu rõ sức mạnh của ta như thế nào, vì vậy mà kết luận đó là một điều quá đỗi hiển nhiên với cậu.
“Nhưng mà thực tế rành rành là chúng đã ở đây còn gì? Không biết chừng chúng có sức mạnh đặc biệt nào đó giống những bé Titi nên mới có thể qua được cũng nên….?”
“Không đâu. Chỉ cỡ thần thú thì cho dù có sức mạnh ấy đi chăng nữa, tất cả cũng sẽ đều vô dụng trước lời nguyền ăn mòn thần tính mà thôi.”
Shin quan sát kỹ càng khung cảnh xung quanh và đưa ra một nhận định sắc bén.
“Khả năng hợp lý nhất có lẽ là bọn chúng đã đột nhập vào đây trước khi bức tường được hình thành. Kẻ địch đã ẩn mình trong Aharthern, chờ đến khi chúng ta lên đường tới Dilhayd thì đám thần thú mới xuất hiện và tác oai tác quái.”
“......Không lẽ chuyện này là do thần nhân tên Nousgalia đó gây nên sao?”
Shin trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi đáp lại.
“Thần thú là tay sai của thần linh. Sẽ không bao giờ có việc đám bọn chúng tự do hành động nếu không có lệnh từ chủ nhân mình. Tuy không chắc liệu đây có phải âm mưu của Nousgalia hay không, nhưng khả năng bây giờ vẫn còn thần tộc đang ẩn nấp đâu đó bên trong khu rừng này. Hãy hết sức thận trọng.”
Nghe lời phân tích của Shin, Reno cúi mặt xuống với một biểu cảm không mấy tích cực.
“Xin cô cứ việc an tâm. Mệnh lệnh của chủ nhân là [hộ tống Đại tinh linh an toàn trở về Aharthern]. Tôi sẽ ở bên cạnh cô cho đến khi chém bỏ hết những tên thần tộc đó mới thôi.”
Reno nhìn Shin với một ánh mắt kỳ lạ.
Biểu cảm của cậu ta vẫn thế, lạnh tanh như mọi khi.
“Nơi này đã là Aharthern rồi đó.”
“Chủ nhân của tôi đã từng nói, rằng Aharthern là thiên đường của tất cả tinh linh. Chiếu theo nghĩa đó, tôi vẫn chưa đưa cô trở về địa điểm như đã được miêu tả trong mệnh lệnh.”
Nghe những lời đó, Reno cười phá lên.
“Shin tuy là rất cứng đầu nhưng cũng có phần tốt bụng đấy chứ.”
“Nếu cô nghĩ như vậy thì hãy xem đây là lòng nhân từ của chủ nhân đi. Thân xác này chỉ là thanh kiếm, là cánh tay phải của ngài ấy mà thôi.”
Reno trông có vẻ hơi chững lại trước câu hồi đáp của Shin.
“Bạo nghịch Quỷ vương mà lại tốt bụng ư? Có nằm mơ tôi cũng chẳng bao giờ nghĩ đến nó luôn ấy”
Shin gật đầu tự hào ra mặt.
Reno tiếp tục tiến về phía trước, dần đi sâu vào trong khu rừng.
“Shin tính sẽ làm gì khi kết thúc nhiệm vụ của mình?”
“Chẳng có ý nghĩa gì khi sống trong một thời đại vắng bóng chủ nhân. Tôi sẽ chuyển sinh để bắt kịp ngài vào 2000 năm sau.”
“Vậy à. Thế thì xem ra chuyện những con thần thú ẩn nấp trong khu rừng này cũng không hẳn là hoàn toàn tồi tệ nhỉ.”
Shin ngập ngừng một chút rồi hỏi lại.
“Tại sao lại như vậy?”
“Bởi vì tôi có thể chơi cùng với Shin thêm một lúc nữa.”
Vẻ mặt nghiêm trang của Shin tập trung vào nụ cười của Reno.
“Tôi chỉ hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân mà thôi.”
“Biết là thế, nhưng mà vẫn phải cảm ơn anh chứ. Đưa tôi về đến tận đây này, hôm nay lại còn bảo vệ tôi nữa.”
“Nếu là lời cảm ơn thì hãy gửi nó cho chủ nhân của tôi, người đã hy sinh để thực hiện lý tưởng cao cả kia.”
Reno khúc khích cười thầm.
“Cái đó thì tôi có nói rồi, và thế là anh ta bảo hãy trực tiếp cảm ơn Shin ấy. À, nghe bảo bình thường anh không hộ tống ai khác ngoài Arnos hả? Phải nghe lời một con tinh linh, rồi bị sai như con ở, chắc hẳn anh bất mãn lắm đúng không?”
“Không. Chỉ cần đó là mệnh lệnh của chủ nhân.”
“Lại nói dối nữa. Nó hiện rõ rành rành trên mặt anh kia kìa.”
Biểu cảm của Shin vẫn lạnh ngắt như tờ.
Vậy mà cô ấy có thể nhìn ra được chút cảm xúc nhỏ bé đơ của cậu, quả là ở cùng nhau một thời gian có khác.
“Reno—!”
Âm giọng thánh thót của ai đó gọi vang lên.
Đám Titi xuất hiện sau những cái cây và bắt đầu bay vòng quanh cô ấy.
“Bà sắp…”
“Bà sắp biến mất rồi”
“Nguy to”
“Sắp biến mất tới nơi”
Reno lặng lẽ gật đầu. Trái với đám yêu tinh đang loạn hết cả lên, có vẻ như cô đã chuẩn bị tinh thần từ trước. Vậy thì người vừa được nhắc đến trong câu chuyện xem ra không phải bị thần thú Guen làm tổn thương.
“Mọi người cùng đi đưa tiễn bà nào.”
Reno tiếp tục tiến sâu vào trong khu rừng.
Một lúc sau, hiện ra ở phía bên kia con đường chật hẹp là một khoảng mở rộng lớn, và được những lùm cây rậm rạp vây lấy xung quanh.
Toạ lạc ngay tại đó là một cây đại thụ già cỗi.
Vô số những cành cây mọc ra từ chính thân to lớn, những chùm lá của nó cũng toả ra rất rộng, tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau che hết tầm nhìn phía trên.
Ẩn lang Jennull, tinh linh của gió và sấm sét Gigadeas, Đại tinh linh nước Liniyon, tất cả đều quây quần hết về chốn này.
Reno đứng lặng người một lúc, cô đưa tay khẽ chạm vào cây đại thụ.
“..........Bà………”
Bỗng nhiên, có một thứ gì đó trông như khuôn mặt hiện lên giữa thân cây.
“Reno, chào mừng cháu đã trở về.”
Một giọng nói khàn khàn vang vọng khắp không gian xung quanh.
Reno gật đầu, nét đượm buồn thoáng hiện lên trên gương mặt của cô.
“Ôi chà, xem ra hôm nay còn có sự góp mặt của những vị khách đáng yêu nữa nhỉ. Tên của cậu là gì?”
“Anosh Porticolo.”
“Anosh, thật là một cái tên hay. Ta là Migeronov, Đại thụ đại chiến Migeronov, một tinh linh ban tặng kiến thức sinh tồn giữa trận đại chiến cho nhân loại.”
Migeronov hướng ma nhãn về phía ta.
“Hãy tới đây, Anosh. Cả những người đi theo phía sau nữa, hãy cho ta biết tên của các bạn và sau đó chạm vào thân cây này.”
Ta bước tới trước đại thụ Miheronov và đưa ngón tay lên chạm vào nó.
Đám Rei và Misha sau khi xưng tên xong cũng làm theo tương tự.
Ma lực của Migeronov dần dần quấn quanh cơ thể của bọn ta.
Misha và Sasha là hai người đầu tiên được Migeronov nhắc đến.
“Misha, Sasha. Cơ thể đó của mỗi người chỉ chứa một nửa sức mạnh ban đầu. Hãy hoà quyện lại thành một. Có như thế thì nguồn ma lực mạnh mẽ vốn có mới thức tỉnh được.”
Người kế tiếp là Eleonor.
“Eleonor, hãy thử học một ma pháp mới. Cô thiên về cổ vũ và hỗ trợ người khác hơn là tự mình chiến đấu. Nên cân nhắc thật kỹ xem đâu mới là con đường phù hợp nhất với bản thân.”
Ma nhãn của cái cây chuyển sang Zesia.
“Zesia, tố chất của cô bé thật tuyệt vời. Đó là tố chất mà chỉ những anh hùng mới có. Không chỉ thế, tiềm năng về ma pháp gương còn rất lớn nữa.”
Đến lượt của Rei.
“Rei. Hình mẫu lý tưởng của cậu chính là cậu trai Shin ở đằng kia kìa. Thanh kiếm của cậu ta sẽ dẫn lối cho cậu, và rồi một ngày nào đó, cậu chắc chắn sẽ đạt đến một đỉnh cao mới.”
Tiếp tục, tới phần của Leina.
“Leina. Cô không thích hợp trong chiến đấu. Hãy tìm cho mình điều nên làm và nghe theo lời mách bảo của trái tim.”
Cuối cùng, Migeronov tập trung ma lực vào ta.
Tuy nhiên, khác với những người còn lại, bà ấy không đưa ra lời khuyên ngay lập tức.
Một lúc sau.
“Aaa……...Không có rồi. Anosh, ta không có lời khuyên nào để dành tặng cho cậu cả. Thỉnh thoảng cũng có những người như cậu vậy, ta không thể thấy được thứ gì từ họ cả. Nhưng mà ta biết lượng ma lực mà cậu sở hữu là vô cùng to lớn. Nó thật sự ghê gớm đấy. Mà cũng có thể, kiến thức của ta vốn chẳng cần thiết cho cậu cũng nên.”
Giọng nói của bà ấy đượm chút u sầu man mác.
“Ta nghe nói bà sẽ biến mất?”
“Ừm, đúng là như vậy. Ta sắp phải biến mất, có lẽ sẽ không bao giờ hồi sinh được nữa”
“Ý bà là lời đồn và lưu truyền của mình sắp kết thúc?”
‘Fufufu’—ngay đến cả giọng cười của cái cây nghe cũng thật ấm lòng.
“Có vẻ như ngoài việc chiến đấu ra, vẫn còn có thứ khác mà ta có thể truyền dạy được.”
Migeronov vui vẻ giải thích.
“Tinh linh sẽ biến mất khi lời đồn và lưu truyền của họ bị lãng quên. Tuy nhiên, còn có một trường hợp nữa. Đó chính là khi tự thân tinh linh đó đi ngược lại với lời đồn và lưu truyền của mình.”
Tinh linh được sinh ra từ lời đồn và lưu truyền, đồng thời cũng sống và làm theo những gì mà mọi người nhận thức về chúng.
Giống như ẩn lang Jennull là tinh linh thần ẩn và Eniyunien là đại thụ giáo dục, mọi tinh linh luôn hành động và tuân theo nguyên tắc của lưu truyền đã tạo ra chính mình.
“Đại thụ đại chiến Migeronov ta là tinh linh ban tặng kiến thức để sống sót qua trận đại chiến cho kẻ khác. Mục đích ban đầu chính là để tiêu diệt quỷ tộc các cậu. Tuy nhiên, ta đã chọn cách hợp tác với Bạo nghịch Quỷ vương, hợp tác với bộ mặt đại diện cho toàn thể quỷ tộc. Thay vì cách thức làm sao để đánh bại quỷ tộc, ta lại ban tặng cho con người phương cách làm sao để có thể chung sống cùng nhau.”
Migeronov sinh ra với sứ mệnh tiêu diệt hoàn toàn quỷ tộc. Vậy nên việc ban tặng những điều hay lẽ tốt cho quỷ tộc đã khiến bà ta bị xét vào diện chống đối lại lưu truyền của chính mình hay sao?
“Anosh, ta cảm thấy rất ổn mà. Cậu không cần phải làm bộ mặt đó đâu. Tuy là quỷ nhân nhưng cậu không làm điều gì sai trái cả. Vả lại, ta cũng đã sống đủ lâu rồi. Việc dạy cho mọi người cách làm sao để giết chết một người khác, thực sự nó khiến ta phát ngán.”
Lá trên cây rụng dần, từng chiếc, từng chiếc chao lượn giữa không trung.
“Ta rất biết ơn Quỷ vương. Nhờ cậu ấy mà ta đã có thể cống hiến hết sức cho nền hòa bình của thế giới…...Ôi, thời khắc cuối cùng của cuộc đời mới tươi đẹp làm sao…….”
“...........Bà ơi………..”
Reno ôm chặt lấy thân của Migeronov.
“Cháu xin lỗi…….vì đã nói ra những điều thật ích kỷ.”
“Reno, không phải lỗi của cháu mà. Vả lại ta còn là đại thụ đại chiến nữa, đằng nào rồi khi chiến tranh kết thúc cũng sẽ bị lãng quên ngay ấy mà. Định mệnh của ta vốn đã như vậy ngay từ đầu, chỉ khác là thời điểm ấy đến sớm hay muộn hơn dự định mà thôi.”
Migeronov vươn một cành cây ra và xoa đầu Reno.
“Cháu lúc nào cũng luôn ở trong tình thế bị buộc phải đưa ra những lựa chọn. Đây là số phận không thể tránh khỏi của tinh linh. Hoặc là cháu bảo vệ lưu truyền và lời đồn của mình, hoặc là cháu sẽ phản bội lại nó và bảo vệ những thứ quan trọng hơn.”
“.........Cháu phải làm gì mới được?”
“Những lúc cháu cảm thấy bế tắc, hãy nghe theo tiếng gọi của con tim, Reno à. Tinh linh được sinh ra dựa trên lời đồn và lưu truyền, họ bị bắt phải sống một cuộc sống gò bó và phụ thuộc bởi nó mà thậm chí còn không thể tự nhận thức được. Tuy nhiên, trái tim luôn luôn chỉ thuộc về duy nhất mỗi bản thân mình. Cháu là một đứa trẻ thông minh. Có lẽ cũng sắp đến lúc cháu ngộ ra điều mà ta vừa nói rồi đó.”
Thân hình to lớn của đại thụ Migeronov bắt đầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Nó ngày càng mờ nhạt dần, giống như minh chứng cho sinh mệnh của tinh linh ấy đã dần tàn lụi.
“Reno, hãy bảo vệ những thứ mà con muốn bảo vệ. Phần ta thì cũng đã mãn nguyện rồi. Sớm thôi, hoà bình sẽ ghé thăm thế giới này.”
Ánh sáng lóe lên mạnh mẽ trong một khoảnh khắc rồi thoáng vụt đi.
Cây đại thụ trước mặt dần tan biến đi theo một cách đẹp đẽ nhất.
Tinh linh được mệnh danh là đại thụ đại chiến chính thức rời bỏ khỏi cõi đời.
Reno đứng chết lặng, cô đăm chiêu nhìn chằm chằm vào vị trí nơi mà Migeronov đã từng tồn tại.
Đó là một khoảng thời gian im lặng dài đằng đẵng tưởng chừng như không có hồi kết, Shin quyết định bước đến bên cạnh cô ấy.
“Điều này thật khó xử”
Nghe giọng của cậu, Reno quay sang nhìn.
“Tôi không muốn những giọt nước mắt phải lăn trên gò má của cô, thế nhưng, tôi cũng không biết phải lựa chọn câu từ thế nào cho phù hợp.”
Reno mỉm cười, cô cười với khuôn mặt như đang sắp sửa bật khóc của mình.
“Này, Shin. Quỷ vương có bảo anh hãy an ủi tôi lúc buồn không vậy?”
Không có câu trả lời từ Shin.
Nhưng nó khiến cho Reno nở nụ cười.
“Cảm ơn anh. Người đâu mà tốt bụng thế không biết.”
Reno đắm đuối nhìn khuôn mặt của Shin ở bên cạnh.
“Không sao đâu. Tôi sẽ không khóc ngay cả khi buồn bã nhất. Bởi vì những giọt nước mắt của tôi sẽ trở thành các tinh linh mới.”
Reno vui vẻ cười đáp, tuy nhiên một giọt nước mắt đã kịp rơi xuống khỏi đôi mắt long lanh đẫm lệ của cô.
Nó ngay lập tức thẩm thấu vào trong lòng đất.
Một chồi non nhấp nhô vươn lên khỏi mặt đất bằng và lấp lánh toả sáng.
“Sẽ rất tội nghiệp cho đứa trẻ nào phải sinh ra theo cách đó. Thời khắc chúng chào đời nhất định phải là những giọt nước mắt hạnh phúc mới được.”
Mầm non nhú lên từ đất mẹ tăng trưởng với một tốc độ chóng mặt. Chẳng mấy chốc, nó đã hoá thành một cái cây to lớn với vô vàn cành lá xum xuê.
Nhiêu đó vẫn chưa phải kết thúc, sự tăng trưởng của nó vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Migeronov sừng sững mới đây thôi giờ đã trở nên quá nhạt nhòa trước hình bóng của cái cây mới này. Xuyên qua những tầng mây, không có cụm từ nào dùng để miêu tả nó thích hợp hơn cụm [cao chọc trời].
“Đã tìm thấy được lời đồn và lưu truyền đẹp đẽ rồi. Một học xá ngự trị trong thời đại hoà bình, nơi mà mọi người có thể vui vẻ học tập những điều bổ ích khác nhau. Giáo viên sẽ là một ông lão hơi cứng đầu một chút và sở hữu tài năng hội hoạ bằng con số không tròn trĩnh. Thầy sẽ dạy cho chúng ta vô vàn những điều thú vị.”
Trước mặt ta là một cây đại thụ khổng lồ với hình bóng có phần thân quen.
“Giới thiệu cho mọi người. Đây sẽ là người bạn mới của chúng ta. Đại thụ giáo dục Eniyunien.”
————————————————
Tác note:
Mỗi Arnos là méo có gì để dạy…..
Thế có chán không, nhân vật chính mà lại….
NIT note:
Phân tích những giả thuyết sai tiếp nào: Leina là Reno, Leina con thần, Leina lệ hoa. Xong bùm, Leina chỉ là 1 tinh linh vô tình đc xé mất tiểu sử. còn 3 thực thể kia là 3 tinh linh hoàn toàn khác nhau, cú cua 3 in 1 à :))
Quả death flag của Reno có thể đoán được rồi, phải chuẩn bị tâm lý, gia cố con tim thôi, chứ hông là hổng có chịu nổi đâu à.
Trước khi drama ập đến, t chỉ muốn 2 a chị cẩu lương tình tứ tí nữa thôi, thêm đi, please.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt và tương tác nhiệt tình vì mục tiêu chung nha. Hi vọng ae nào có lòng đô nết cũng nhiệt tình hỗ trợ team có ít xiền sắm tết nhá, ngó hơi đó =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~