Chương 158: Bí kỹ của kiếm
Chương 158: Bí kỹ của kiếm
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Một lúc sau——
Ta đang leo lên những bậc thang Gniere thì bắt gặp Reno cách một đoạn ở phía trước.
Cô cầm chiếc bình tưới bằng sắt trong tay, đôi chân tung tăng nhảy qua cả mấy chiếc bậc thang cùng một lúc.
“Reno.”
Nghe thấy tiếng gọi của ta, Reno dừng chân và quay đầu ngoảnh lại.
“A, xin chào. Anosh cũng đang tới chỗ cánh đồng hoa sao?”
“Ờ.”
Ta tiến tới bên cạnh Reno rồi cùng cô ấy đi tiếp lên trên.
Fumu. Shin không ở bên cạnh Reno ư, khá là kỳ lạ đấy.
Phải tranh thủ cơ hội hiếm có khó tìm này mới được.
“Ta muốn hỏi cô chuyện này. Liệu có khả năng nào một tinh linh vừa mới chào đời mang cùng tên với một tinh linh khác, tuy nhiên chúng lại khác nhau về bản chất không?”
“Hửm…..? Umh, để xem nào. Nếu lời đồn và lưu truyền thay đổi, tinh linh cũng sẽ thay đổi theo để tương xứng với nó. Tuy nhiên, lời đồn và lưu truyền gắn liền với tinh linh lúc chúng mới chào đời vẫn là yếu tố cốt lõi nhất.”
Reno vừa nghiêng nghiêng đầu vừa giải thích cho ta hiểu.
“Ví dụ thế này nhé, chị là Đức mẫu Đại tinh linh đúng không? Mẹ của muôn vàn tinh linh chính là nguồn gốc khởi tạo nên chị. Nếu như trong tương lai sau này, lời đồn và lưu truyền về Đại tinh linh Reno không phải là mẹ của muôn vàn tinh linh nữa, coi như lúc đó tồn tại của chị sẽ biến mất. Nó giống như vậy đấy.”
“Một lời đồn và lưu truyền khác mâu thuẫn lại lời đồn và lưu truyền cốt lõi của tinh linh thì sẽ làm giảm tuổi thọ của tinh linh đó sao?”
“Ừm, đúng vậy đấy. Khác với nhân tộc và quỷ tộc, tinh linh không có chuyển sinh. Đầu thai hay là trở thành tinh linh khác gì đó cũng không có luôn. Bù lại, chỉ cần khi nào lưu truyền và lời đồn cốt lõi vẫn còn được bảo tồn, bọn chị sẽ không dễ dàng biến mất được.”
Ta đang tính xem liệu có thể làm gì với lời đồn và lưu truyền của Avos Dirhevia không. Nhưng nghĩ lại thì cốt lõi của hắn là Bạo nghịch Quỷ vương. Việc thay đổi nó là không thể rồi.
“Nếu lời đồn và lưu truyền xứng đáng với cội nguồn của Đức mẫu Đại tinh linh thì cho dù nó được tạo ra sau đi chăng nữa, chị vẫn bị ảnh hưởng bởi nó. Ví dụ như lệ hoa. Nước mắt của chị sẽ sinh ra một tinh linh mới. Ngày xưa chưa có lưu truyền đó đâu, mãi về sau nó mới được hình thành. Vì không có mâu thuẫn gì xảy ra với lời đồn Đức mẫu Đại tinh linh nên chị sở hữu luôn sức mạnh đó như bây giờ luôn nè.”
Ra là vậy à.
Maa~, cho dù có nghĩ ra kế sách gì hay ho đi chăng nữa, rốt cuộc vẫn phải lan rộng lời đồn và lưu truyền đi khắp thế gian thì may ra mới hiệu quả được.
“Chuyện có liên quan tới Leina sao?”
“Chà, cũng có thể, mà vẫn chưa biết được. Ta mới chỉ đang trong giai đoạn tìm hiểu thôi.”
“Vậy à. Nếu em phát hiện ra điều gì thì hãy nói cho chị biết với nhé.”
Vừa đúng lúc cả hai tới chỗ cánh cửa vô hình, Reno nhẹ nhàng mở nó ra.
Khung cảnh cánh đồng hoa trải dài bao trọn tầm mắt. Misha, Leina, Rei và Shin đều đã có mặt ở đó từ trước.
Trông thấy bóng lưng của cậu, Reno mỉm cười cất tiếng gọi.
“Shin, tưới nước cho hoa đi nào.”
Khuôn mặt của Shin vẫn không hề suy chuyển, chỉ có mỗi ánh mắt của cậu là hơi nhích sang nhìn về phía Reno một chút.
“Xin cô hãy chờ một chút. Tôi đang bận làm đối thủ với anh chàng này.”
Anh chàng cầm Nhất ý kiếm đang đối đầu với Shin, còn ai khác ngoài quỷ nhân kiếm sĩ Rei Grandsdori. Cậu ấy vẫn đang cố gắng thực hiện lời hứa trả Sigshesta lại cho Shin bằng cách đánh trúng chủ nhân thực sự của nó một nhát. Tuy nhiên, có vẻ chuyện đó không dễ dàng là mấy. Nếu ta nhớ không lầm thì hôm nay đã là trận tỉ thí thứ 7 rồi.
“Èo, anh toàn chơi với Rei không thôi. Chả công bằng gì cả.”
“Thực sự thì công việc tưới nước không hợp với tôi chút nào. Sau cùng thì tôi sẽ chỉ lại làm héo hết những bông hoa này mà thôi.”
Reno hậm hực, cô không thích câu trả lời của Shin chút nào.
“Tại~ sao anh lại nói thế chứ. Tôi đã đảm bảo rồi còn gì. Nhất định nó sẽ ổn thôi. Ngốc, ngốc, Shin là đại ngốc!”
Shin liếc nhìn vẻ mặt của Reno đang làm bộ làm tịch.
“Đúng là hết cách mà.”
Rei lặng nhìn hai người từ nãy tới giờ, cuối cùng cậu cũng không nhịn được mà mở lời.
“Để tôi dạy cho cậu một mẹo khá là thú vị này nhé?”
Chân mày của Shin hơi rướn lên một chút.
“Mẹo gì cơ?”
“Chỉ cần nói rằng, vì em anh sẽ dọn dẹp tên này trong nháy mắt thôi, đảm bảo tâm trạng cô ấy sẽ khởi sắc ngay đấy.”
Nếu Rei không có mặt ở đây, Reno và Shin đã không phải bắt đầu cuộc đôi co này làm chi cả. Cậu đang đưa ra gợi ý về phương án làm sao để quá khứ không bị thay đổi quá nhiều.
“Chẳng phải kết quả vẫn như vậy thôi sao?”
“Thử liên tưởng chuyện đó với thanh kiếm xem. Ví dụ có một vật mà cậu không thể nào chém đứt được. Vậy thì giữa cách chém làm mẻ lưỡi kiếm và cách chém không làm mẻ lưỡi kiếm, chọn cách nào chắc không cần hỏi thêm nữa đâu đúng không?”
Shin im lặng trong thoáng chốc.
“Đúng thật là cũng có lý.”
Nhân cơ hội Shin đang phân tán sự tập trung mà thuận dòng suy nghĩ, Rei ngay lập tức tiến tới và vung thanh Nhất ý kiếm lên.
“——Có sơ hở…...Haaa!”
‘Gakinnn’——Tiếng rung chấn của hai thanh kiếm chạm nhau vang vọng cả không gian.
Vô nhận kiếm Cadena Rayos, một trong 1000 thanh kiếm thuộc sở hữu của Shin, đã đánh bật đòn tấn công từ Sigshesta trong tay Rei.
“Reno.”
Reno đáp lại với giọng điệu vẫn còn vương vấn chút bực bội.
“Sao?”
“Tôi sẽ giải quyết bên này nhanh thôi, phiền cô hãy chờ một chút.”
Nghe thấy những lời đó, biểu cảm của Reno giãn ra nhanh chóng.
Nụ cười đã trở lại trên gương mặt của cô.
“Ừm, tôi đợi.”
Kgang, kgang, kgy, kgy. Trận quần thảo giữa hai thanh kiếm lại bắt đầu nổ ra.
Rei xuất ra vô vàn đường kiếm kích với tốc độ nhanh không tưởng. Tuy nhiên tất cả đều bị Shin đánh bật hết trở ra không sót một cái nào.
“Đúng là ngạc nhiên thật.”
“Kiểu nó là vậy đấy. Đôi khi ta chỉ cần thay đổi hướng suy nghĩ đi một chút là được.”
Nhất ý kiếm chạm trán với Vô nhận kiếm. Mỗi lần chạm nhau là hai thanh kiếm trông cứ như đang quấn chặt lấy nhau vậy. Đó là do tác dụng của màn từ lực mà Rei đã yểm lên trên thanh Nhất ý kiếm của mình.
“Không. Thứ làm tôi ngạc nhiên là tốc độ phát triển của anh kìa.”
Rei đạp mạnh chân xuống đất để lấy điểm tựa và dồn ép thanh kiếm về phía Shin.
“Mỗi lần chiến đấu, anh lại lĩnh hội thêm một phần kiếm thuật của tôi. Đường kiếm bây giờ đã hoàn toàn ở một đẳng cấp cao hơn hẳn so với lúc hai ta mới gặp mặt nhau rồi.”
Thiên kiếm. Đó là biệt danh của Shin khi cậu sở hữu trong tay 1000 thanh ma kiếm. Ngoài ra, nó còn ám chỉ sự đa dạng trong bộ kỹ năng kiếm pháp đỉnh cao của cậu ấy nữa.
Và ngay lúc này đây, 1000 kỹ năng ấy đang được Rei hấp thụ với một tốc độ đáng kinh ngạc.
“Tôi nghĩ cũng đã sắp đến lúc thanh kiếm này được trả về với tay chủ nhân của nó rồi đấy.”
Rei truyền sức mạnh toàn thân vào Nhất ý kiếm. Khoảnh khắc Shin cố gắng giậm chân vào thế đỡ lại, cậu ngay lập tức xóa bỏ từ lực đi và hất văng Vô nhận kiếm ra.
Tư thế của Shin do đó mà bị lệch đi trong tích tắc. Rei chém Sigshesta xuống, quyết không để lỡ cơ hội có một không hai này.
“......Seeeehhh….!!”
“Thành công rồi.”
Rei hét lên như muốn khẳng định chiến thắng của bản thân, tuy nhiên khoảnh khắc tiếp theo đã khiến cậu nghi ngờ đôi mắt của chính mình.
Shin đã hoàn toàn nhìn thấu quỹ đạo chém của Nhất ý kiếm, cậu ta tránh nó với chuyển động tối giản nhất có thể. Cơ thể của Shin cách lưỡi kiếm còn chưa tới 1mm.
“Để tôi cho anh thấy.”
Đi cùng với lời nói đó là một cú sốc kinh hoàng tấn công Rei.
Ma lực của Shin đã biến mất.
Giống như nó đã hóa thành hư vô vậy, ngay đến cả một bước sóng ma lực nhỏ nhất cũng không cảm nhận được.
Bình thường, không nhiều thì ít, vẫn thì sẽ có ma lực rò rỉ ra từ căn nguyên của mỗi người, ngay cả khi họ không làm bất cứ điều gì đặc biệt. Phải nhờ sự trợ giúp từ ma pháp thì mới có thể che giấu toàn bộ sự hiện diện của nó được. Tuy nhiên, trường hợp này thì không phải. Có thể kiểm soát dòng chảy của ma lực một cách hoàn hảo tuyệt đối như thế này, chắc chắn kỹ thuật phải nằm ở mức thượng thừa. Đối với những kẻ sở hữu lượng ma lực dồi dào, độ khó của việc này lại càng tăng theo cấp số nhân.
Sau một quãng nghỉ, nguồn ma lực trong Vô nhận kiếm đột phá đến mức ấn tượng về nó trước đây đã hoàn toàn bị phủi đi sạch sẽ.
‘Ziiiiiiiiiiiiiiiiiizzzz’——Cột ma lực khổng lồ của Cadena Rayos vẫn cứ tiếp tục tăng lên một cách chóng mặt.
Shin thủ thanh ma kiếm với hai tay và hướng nó về phía Rei.
Đặt điểm tựa trên chân thuận hoàn toàn tự nhiên, song thanh ma kiếm được chém từ trên xuống cực kỳ dứt khoát.
Nhanh hơn cả ánh thiểm quang, lưỡi kiếm của Shin như biến mất khỏi thế giới hữu hình.
Bằng cách thần kỳ nào đó, Rei vẫn ngoi ngóp phản ứng lại được. Cậu vội vàng thủ thế với Nhất ý kiếm trong tay.
‘Giiiiiiiiiyyyyyyyyy’——thanh âm điên cuồng tỏa ra một nguồn áp lực khổng lồ. Nhận phải xung kích dữ dội, những cánh hoa vô lực đang tung bay phấp phới khắp không gian.
“Nguy hiểm thật, suýt nữa thì——”
Lời còn chưa kịp buông hết khỏi miệng, Rei đã phải khuỵu gối xuống ngay tại chỗ.
“.........Cái…….khặc………”
Một vết thương dọc từ mỏm vai qua những phần gần đó xuất hiện trên cơ thể cậu.
Rei cứ đinh ninh là đã chặn được đòn kiếm kích rồi, cậu không hiểu tại sao mình lại bị chém.
“...........Vừa rồi, là……….?”
“Bí kỹ của Vô nhận kiếm, <Tức Thời>”
Rei cố gắng gượng vực cơ thể dậy nhưng không còn chút sức lực nào cả. Cậu gục ngã xuống cánh đồng hoa.
Ma pháp hồi phục đang được thi triển, tuy nhiên nó không có vẻ gì là hiệu quả cho lắm.
“............Thời điểm cậu chém thanh kiếm xuống, cơ thể tôi đã dính phải sát thương rồi nhỉ……..”
Shin lặng lẽ gật đầu.
“Vô nhận kiếm Cadena Rayos là một thanh ma kiếm không có lưỡi, nhưng bù lại độ nặng và cường lực thì trên cả mức tuyệt vời. Bằng cách tác động vào căn nguyên của thanh kiếm này, và như thế là sức mạnh thực sự của nó đã được thể hiện ra. Thực sự thì lưỡi kiếm của Vô nhận kiếm không tồn tại ở trong thời gian hiện thực. Nó luôn luôn nằm ở trạng thái tấn công tức thời trong quá khứ.”
Khi Shin vung thanh Vô nhận kiếm xuống, lưỡi kiếm của Cadena Rayos đã lội ngược dòng thời gian khoảng vài khoảnh khắc trước đó và chém sẵn vào Rei.
Đòn tấn công thực sự đã được xuất ra trước cả hành động trong hiện tại của nó.
“........Cậu đã đưa ma lực của mình trở thành hư vô để giải phóng sức mạnh thực sự của thanh ma kiếm đó sao?”
“Đúng vậy. Điều này không chỉ áp dụng riêng cho mỗi mình Vô nhận kiếm. Ma kiếm và thánh kiếm đều có những sức mạnh ẩn sâu bên trong chúng. Nó được gọi là bí kỹ của kiếm. Sức mạnh thực sự của thanh kiếm sẽ không xuất hiện cho dù có nâng mức ma lực tối đa lên bao nhiêu đi chăng nữa. Trạng thái dung hoà cơ thể với thanh kiếm cũng vẫn chưa đủ. Bản thân người sử dụng phải đạt tới cảnh giới hư vô, dùng chính căn nguyên của mình để nắm lấy căn nguyên của thanh kiếm, bước vào trạng thái người kiếm hợp nhất. Khi đó, anh sẽ có thể chạm bàn tay của mình tới những bí mật được ẩn sâu bên trong nó”
Rei nằm sõng soài trên mặt đất, cậu chăm chú lắng nghe Shin với một bộ mặt đờ đẫn.
“..........Kỹ năng đó, Anh hùng Kanon có đỡ lại được không?”
“Đáng tiếc thay, tôi chưa kịp sử dụng thì thắng bại đã định mất rồi.”
Shin cất Vô nhận kiếm trở lại trong vòng tròn ma pháp rồi quay gót chân đi.
“Tôi nghĩ rằng vào một ngày nào đó trong tương lai, có thể anh sẽ khám phá ra được bí kỹ của ma kiếm.”
“..........Chà, liệu có được không nhỉ? Cảnh giới hư vô à?”
Trong lúc nói chuyện, Rei đã bắt đầu thử bài thực hành xóa bỏ ma lực lên chính bản thân mình.
Shin nhìn cậu và có hơi nhếch môi cười một chút.
“Xuất hiện một đối thủ mà tôi có thể biểu diễn kỹ năng này trước khi chuyển sinh, thật sự cảm ơn anh. Sau khi đầu thai, chưa chắc tôi có thể chạm tới được bí kỹ của kiếm thêm một lần nữa.”
Shin muốn truyền dạy kiếm thuật của mình cho một ai đó để lưu lại cho sau này.
Cậu ta vốn rất tệ trong khoản ma pháp căn nguyên. Sau khi chuyển sinh thành một sinh mạng mới, khả năng cao cậu sẽ không bao giờ đạt tới cảnh giới đó nữa. Dẫu vậy, lòng quyết tâm của Shin vẫn không hề bị lung lay.
Ta đã nghĩ rằng động lực của cậu ấy là để trở nên mạnh mẽ hơn. Thế nhưng hình như thực tế không phải như vậy rồi.
Có thể Nousgalia đã nói đúng. Rằng người đàn ông này, cậu ấy khao khát muốn có một trái tim.
Mặc cho sẽ đánh mất kiếm kỹ mà bản thân hằng tự hào và trở nên yếu đuối hơn, Shin vẫn quyết định theo đuổi thứ tình yêu mà mình còn thiếu.
Tuy nhiên cuối cùng thì cậu ta lại không chuyển sinh nữa.
“Reno, đã để cô phải chờ lâu rồi.”
“Shin! Cái này là sao đây?”
Trên tay của Reno lúc này là một chiếc khiên bằng đá.
Phần nửa dưới của nó đã hoàn toàn bị thổi bay bởi một vết cắt ngọt lịm.
Đám Titi bay tới, lượn vòng quanh Shin và Reno.
“Tôi làm đó, cái khiên”
“Titi đã làm thử đó”
“Định chơi cùng ông chú dùng kiếm”
“Mà mới có một giây đã bị chém bay rồi”
“Xẻ làm đôi luôn”
Đám Titi có vẻ hơi buồn về việc này.
“Các bạn ấy nói làm tấm khiên để chơi nên tôi mới đáp lại như thế”
“Nhưng mà không được chém thật chứ. Chơi đùa như kiểu đánh trận giả hay bắt chước đánh nhau đùa thôi. Các em ấy làm chiếc khiên để chơi mà anh lại chém nó làm đôi như thế, hỏi có buồn không cơ chứ?”
“Quả đúng thật khi nghĩ về việc bị chém đứt một cách lãng xẹt thì hẳn sẽ rất buồn.”
“Ý tôi không phải là như thế!”
Cặp má của Reno bắt đầu phồng lên.
“Làm gì với chiếc khiên này đi, hình phạt cho anh đó”
“Làm gì là làm gì cơ?”
“Sửa hoặc là dùng cho việc gì đó khác chẳng hạn?”
“Dùng một chiếc khiên bị vỡ đôi cho việc khác ư?”
Reno gật đầu một cách dứt khoát.
“Tự anh chém đứt nó mà, thế nên việc đó tự anh cũng phải suy nghĩ đi.”
Shin trầm tư một lúc lâu.
“........Cô có thể cho tôi một chút thời gian được không?”
“Ừm, được thôi. Thế thì chúng ta hãy tưới hoa trước nào.”
Reno đưa chiếc bình tưới cho Shin rồi dùng ma pháp làm đầy nước cho nó.
Đám Titi liên tục bay vòng vòng xung quanh trong khi la ó vui đùa.
“Nước”
“Nước—”
“Lại héo mất thôi”
“Những bông hoa sắp chết rồi”
“Tôi nghĩ Titi nói đúng đó, lệ hoa sẽ lại bị héo khô mất thôi.”
Vừa nói, Shin vừa dùng chiếc bình tưới đi tưới nước quanh cánh đồng hoa.
Những bông hoa bắt đầu héo đi một cách nhanh chóng.
Reno ngắm nhìn khung cảnh đó, trông cô có vẻ khá vui.
“Tại sao cô không mắng tôi?”
“Hả? Thì chính tôi bảo anh tưới nước mà”
“Lần đầu tiên khi tôi làm héo những bông hoa, chẳng phải cô đã rất giận sao?”
Reno mỉm cười nói với cậu.
“Lần đó là lỗi của tôi. Lúc ấy tôi không biết một chút gì về Shin cả. Nhưng mà bây giờ thì khác rồi. Shin đang rất nghiêm túc tưới nước cho những bông hoa mà. Đó chắc chắn là cách mà anh trao đi cảm xúc yêu thương của mình. Tôi phải nhìn nhận và cảm thông cho điều ấy chứ”
Shin quan sát những bông hoa đang dần héo tàn đi bằng ánh mắt lạnh lẽo rồi nói tiếp.
“Nhưng những bông hoa sẽ héo đi nếu không có sự yêu thương mà đúng không?”
“Ừm, tuy nhiên đây đều là những bông hoa mọc lên từ nước mắt của tôi. Nếu tôi ghi nhận sự yêu thương của Shin, thì chắc chắn rồi chúng cũng sẽ nở rộ thôi.”
“.........Có một lưu truyền như vậy sao?”
“Không. Chỉ là tôi nghĩ nếu được vậy thì sẽ thật tốt biết mấy.”
Shin lặng lẽ tiếp tục công việc tưới nước cho hoa.
Chiếc bình chỉ hơi nghiêng xuống một chút, không lẽ Shin đang sợ chúng sẽ héo tàn dưới bàn tay chăm sóc của mình ư.
“Là như vậy sao.”
Shin bỗng nhắm mắt lại trong khi vẫn đang tưới hoa. Cậu đưa tay lên phía trước và xoa xoa cái gì đó. Chắc là Ẩn lang Jennull rồi. Xét theo phản ứng của Shin thì có thể đoán được Jennull đang ngồi phệt xuống đất trước mặt cậu.
Misha mải mê ngắm nhìn khung cảnh đó. Ta lặng lẽ di chuyển tới bên cạnh cô.
“Có thay đổi gì không?”
“…Vẫn như mọi khi.”
Cách đó một khoảng là bóng dáng của Leina.
Cô cũng đang ngồi đó dõi theo cặp đôi Shin và Reno.
Đột nhiên, có vài chiếc bóng nhỏ bé lướt qua trước mắt ta.
Đám yêu tinh tinh nghịch đã kéo nhau hết về chỗ này.
“Anosh, yahoo”
“Cậu bé nghệ nhân lãng du”
“Làm trò bắt chước đi”
“Bắt chước Quỷ vương ấy”
Thấy tiếng ồn ào bên cạnh, Misha quay sang và nghiêng đầu nhìn ta.
Tính sao đây? Ý cô ấy như muốn hỏi vậy đấy.
“Được thôi, để ta cho các ngươi xem,”
Misha liền sử dụng Sáng Tạo Kiến Trúc để tạo ra một chiếc ngai vàng.
Ta chễm chệ ngồi lên nó và cất cao giọng.
“Hãy chuẩn bị món nấm gratin cho bữa tối. Cái gì? Nó sẽ không thể hiện sự uy nghiêm ư? Thế một Quỷ vương phải ăn thứ gì thì mới phù hợp hả? Con người sao? Ai mà lại đi ăn con người chứ, tên ngốc đần độn này!”
Kyakyakya, đám Titi phá lên cười sảng.
“Ta đã ăn hết rồi sao? Ngươi đang nói về nấm trong Dilhayd ấy à? Ta hiểu rồi, trận đại chiến cứ kéo dài liên miên, chẳng trách sao sản lượng thu hoạch nấm lại giảm mạnh như vậy. Đành chịu thôi”
Ta đứng dậy và rồi tuyên bố với một giọng điệu kiên quyết.
“Cuối cùng ta cũng đã ngộ ra rồi. Chiến tranh không mang lại thứ gì cả. Chẳng những vậy, nó còn cướp đi món nấm gratin ưa thích của ta nữa. Hãy đem lại hoà bình cho thế giới nào. Vì điều đó, Quỷ vương ta sẵn sàng đặt cược cả tính mạng này!”
Đám Titi thích thú lượn vòng quanh và không ngừng la ó ríu rít.
Misha đứng bên cạnh nhìn với một ánh mắt không chút cảm xúc.
“.........Câu chuyện có thật?”
“Hửm, tất nhiên là bịa đặt rồi. Ta đâu thể đem tính mạng mình ra đặt cược chỉ vì nấm gratin chứ.”
Misha khẽ chớp chớp đôi mắt.
“…Tin.”
Đám Titi như đã mỏi mệt mà không bay nữa, chúng đậu lên trên đầu và vai của ta.
“Nè nè”
“Để tôi kể cho mà nghe”
“Một câu chuyện thú vị”
“Chuyện về một quỷ nhân không đầu”
Đám yêu tinh bắt đầu lanh chanh thi nhau nói.
“Mới gặp dạo gần đây xong”
“Nó đi loanh quanh Aharthern”
“Không có đầu”
“Đáng sợ lắm”
Chúng vừa kể chuyện vừa run lên cầm cập từng đợt.
“Quỷ nhân không đầu?”
Sasha khẽ nghiêng cổ thắc mắc.
“Fumu. Đó chẳng phải là cơ thể của Hỏa âm tử vương sao?”
Đám Titi khoanh tay lại rồi nghĩ ngợi một hồi về câu hỏi của ta.
“Hỏa âm tử vương?”
“Cái người đã tới đây đợt trước đó hả?”
“Người bị ông chú dùng kiếm chém?”
“Đúng không nhỉ?”
“Hình như thế”
Lại là cái trò đoán mò như mọi khi của đám này.
“Thế, tên quỷ nhân không đầu đó đã đi đâu?”
Đám Titi nhảy khỏi người ta và đáp xuống luống hoa bên dưới.
“Phía bên kia bức tường”
“Ra khỏi Aharthern rồi”
“Chắc là đi về nhỉ?”
“Có lẽ”
Fumu. Thì ra là vậy.
Nousgalia bị Shin hạ gục, chắc giờ đang ở trạng thái bán sống bán chết.
Tuy nhiên, xét theo những chuyện đã xảy ra ở đương đại, chắc chắn hắn đã sống sót khỏe mạnh bằng một cách nào đó.
Eldemade cũng vậy, hắn ta cũng đã hồi phục như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Thực tế thì Eldemade đã cấu kết với Nousgalia.
Có lẽ hắn biết điều gì đó mà ta vẫn chưa khám phá ra được.
Còn nữa, tên quỷ nhân không đầu trong câu chuyện được nhắc đến là Nousgalia hay Eldemade cũng vẫn chưa rõ ràng.
“Đi thử một chuyến xem sao nhỉ.”
“…Tới đâu?”
Misha thắc mắc.
“Dilhayd. Chỉ cần để nhóm Rei và Sasha ở lại thì tầm nhìn của cả bọn có thể liên kết được với nhau rồi. Đằng nào thì dẫu có xảy ra chuyện, chúng ta cũng đâu thể ra tay được đâu. Nên không vấn đề gì cả.”
Misha hủy chiếc ngay vàng đi và chỉ ngón tay vào mình”
“…Tôi cũng đi được chứ?”
“Ờ.”
Rời khỏi cánh đồng lệ hoa, ta và Misha cùng hướng về Dilhayd.
———————————————————-
Tác note:
Xong phần buff sức mạnh cho Rei rồi, giờ cùng chuyển qua Dilhayd 2000 năm trước thôi.
Chắc chắn là sẽ có điều gì đó đang đón đợi chúng ta cho mà xem.
NIT note:
Chương đầu tiên của 2021 đã đến rồi đây.
Chương này cơ bản cũng k có gì để bàn cả, nên tập trung note chúc tết nha =))
Chúc mọi người 1 năm 2021 Vui Vẻ Hạnh Phúc, Vạn Sự Như Ý
*Tiền Vào Cửa Trước
*Vàng Vào Cửa Sau
*Hạnh Phúc Dồi Dào
*Ngập Tràn May Mắn
Rồi, chúc tết mất cụ xong rồi á, giờ t ngừa tay xin lì xì đc hôn, phải đúng lễ nghi ngày tết mới được =))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt tương tác nhiệt tình lấy lộc đầu năm nè, ai lì xì lấy lộc cũng please nhiệt tình luôn nha =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~