Chương 161: Lưu truyền từ 2000 năm trước
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 161: Lưu truyền từ 2000 năm trước
Chương 161: Lưu truyền từ 2000 năm trước
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Cơ thể của Devidra run lên bần bật, biểu hiện của toán lính quỷ nhân xung quanh cũng chả khá khẩm hơn chút nào. Tất cả bọn họ đều đã không kìm lại được những giọt nước mắt vỡ òa.
Xóa bỏ ký ức về những chuyện đã xảy ra ở đây, đồng thời ngụy tạo nên việc Igares đã bị giết chết trong tâm trí của cả đám. Đó có lẽ là biện pháp thích hợp nhất để giải quyết vụ này mà vẫn đảm bảo không gây ảnh hưởng đến mục đích ban đầu của ta khi nhọc công về lại thời đại này.
Thế nhưng, ngay lúc này đây, ý niệm sám hối tận thâm tâm của họ lại quá lớn. Ta không thể cứ thế mà hời hợt bỏ qua được.
Bọn họ đều đã nhận ra.
Thậm chí ngay kể cả trong quá khứ thực sự, tất cả cũng đã giác ngộ được những lỗi lầm của mình, về việc bản thân đã bị nhấn chìm trong vũng lầy thù hận, và con tim đã bị thứ bóng tối ấy bao trùm như thế nào.
Bởi thế nên, họ chắc chắn sẽ chọn cách chuyển sinh ngay sau đó, để ngăn mình không bao giờ mắc lại sai lầm ấy thêm một lần nào nữa.
Ở dòng thời gian này cũng vậy, ý định của việc chuyển sinh là không thay đổi.
Mặc dù trái tim của mỗi người đã bị tác động một chút, song kết quả của sự việc thì vẫn quy về một mối mà thôi.
Lối suy nghĩ này tuy có hơi tùy tiện, nhưng rõ ràng là có thể kỳ vọng được.
Mới đây thôi, chính ta đã tận mắt chứng kiến điều đó.
“Igares.”
Ta đưa tay ra và vực cậu nhóc đứng dậy.
“..........C, cảm ơn……..cậu………..”
“Đi nào.”
Ta niệm Phi Hành<Fles> rồi cùng thằng bé bay về phía khu vực khán đài.
Điểm đáp chính là cạnh chỗ Misha đang chờ.
“…Mừng cậu trở lại.”
Cô nàng khẽ mỉm cười và chào đón ta.
“…Tôi biết là cậu sẽ ra tay mà.”
Gì vậy, khá bất ngờ đấy.
Khi tới đây, chưa bao giờ ta nghĩ rằng mình sẽ quyết định cứu Igares cả.
Chẳng qua là không thể đứng nhìn nó bị giết nên cơ thể mới tự chuyển động thôi.
Và Misha nói rằng cô ấy đã biết trước điều đó?
Ý muốn nói rằng ta còn không hiểu chính bản thân mình bằng cô ấy hay sao?
“…Anosh rất hiền lành”
“.......Vậy à?”
“…Chắc chắn điều này sẽ không vô ích.”
Đúng là Misha có khác mà.
Tự nhiên ta cảm thấy hơi nhột nhột.
“Phải rồi.”
Đứng trên khán đài, ta hướng mắt về một toà kiến trúc có bề cao khá đồ sộ.
Đó là một tòa tháp nằm ngay cạnh khu đấu trường.
“Có thể điều này thực sự không phải vô ích cũng nên. Những việc tưởng chừng như vô nghĩa thực ra lại đang ẩn chứa một thứ gì đó sâu xa bên trong, đại loại là vậy.”
Misha nghiêng nghiêng chiếc cổ xinh xắn của cô.
“Giờ thì đi kiểm chứng chút nào. Igares, đừng rời bước khỏi ta đấy.”
“Eh, à, vâng……….”
“Không cần phải lo lắng. Ta là quỷ tộc, nhưng cũng là đồng minh của ngươi.”
Igares bẽn lẽn gật đầu, cậu nhóc vẫn còn bị bối rối đôi chút.
Sau khi đã che giấu hoàn toàn sự hiện diện bằng combo Ảo Ảnh Ngụy Trang<Lim Net> và Ẩn Giấu Ma Lực<Najila>, cả nhóm bắt đầu di chuyển tới tòa tháp được xây ngay bên cạnh khu vực đấu trường.
Lối vào đã bị khóa chặt. Là Thi Đĩnh Kết Giới<Degit> à. Ta bước lên phía trước và chuẩn bị niệm phép giải phong ấn.
Bỗng dưng, cánh cửa phát ra ánh sáng và tự động mở ra.
Cứ như thể nó đang chào đón bọn ta vậy.
“…Có gì trong này?”
“Mấy quyển sách với tư liệu các thứ thôi. Ít nhất thì trước khi ta chuyển sinh, nơi này dùng để cất giữ những thứ đó.”
Mặc dù cả nhân dạng lẫn ma lực đều đã bị xóa bỏ, nhưng có vẻ như bằng cách nào đó cánh cửa vẫn nhận ra được bọn ta.
Những hạt sáng màu đen ban nãy, nhất định phải kiểm tra nó mới được.
Ba người tiến vào bên trong ngọn tháp.
Kệ sách ở khắp nơi, nhiều đến nỗi nhìn qua là có thể nhận ra rằng không gian nơi đây gần như đã bị lấp đầy bởi toàn kệ và kệ. Những cuốn sách và cổ thư cũng tràn ngập, không chừa ra lấy một kẽ hở nào trên số lượng kệ tưởng chừng như vô tận này.
Có vài tài liệu ghi chép về những công trình nghiên cứu ma pháp cổ đại, tuy nhiên thì phần lớn sách ở đây toàn là thứ vô dụng hết. Nó viết về thứ gì ư, hầu như là truyện cổ tích, thần thoại viễn tưởng hoặc lưu truyền các loại thôi.
Ta leo lên những bậc thang, ma nhãn vẫn đang cẩn thận quan sát bao quát lấy tình hình xung quanh.
Một vài hạt ánh sáng màu đen nhẹ rơi xuống và sượt qua gò má.
“…Hạt ma lực.....?”
“Ờ.”
Những hạt ánh sáng đó trôi xuống từ trên đỉnh cao nhất của ngọn tháp.
Càng trèo lên trên, mật độ các hạt ánh sáng phân bố ngày càng dày đặc hơn.
Cuối cùng, cả nhóm đã lên tới tầng thứ 6, tầng cao nhất của cả toà kiến trúc này.
Ta dùng ma nhãn lần theo dấu vết của những hạt ma lực, thì phát hiện nó được sinh ra từ một bức tường.
Nói bức tường thì chưa đúng lắm, chính xác là nó được phát ra từ chỗ bóng phản chiếu của một thanh kiếm.
Nhưng kỳ lạ thay, bóng của thanh kiếm thì phản chiếu ở đó rồi, tuy nhiên bản thể của nó thì lại chẳng thấy đâu.
Nói sao nhỉ, một cảnh không thể quen thuộc hơn nữa đối với ta.
“…Venus Donoa…….?”
Misha nhỏ giọng hỏi.
“Ờm. Thanh kiếm mà chỉ ta mới có thể sử dụng được.”
Ta trong thời điểm hiện tại đã chuyển sinh đi rồi.
Mà Avos Dirhevia cũng chưa chính thức ra đời nữa.
Thế thì tại sao sức mạnh của Diệt lý kiếm lại đang được khởi động thế này?
Không thể hiểu nổi. Cơ mà, vẫn có một điều mà ta có thể suy luận ra.
Rằng một kẻ nào đó trong thời đại này đã âm thầm giúp đỡ ta.
Kẻ đó đã dự đoán được việc ta sẽ trở về đây từ tương lai 2000 năm sau này.
“Hình như ta đã nhận được sự giúp đỡ từ một kẻ bí ẩn thì phải.”
Ta giương tay ra trước cái bóng in trên mặt tường.
Cái bóng của thanh kiếm nhẹ bay lên không trung và từ từ tiến lại gần chỗ ta
“Nếu muốn sử dụng Diệt lý kiếm, ta bắt buộc phải khởi động ma pháp trận lập thể Delzogade để triệu hồi nó. Một chuyện kinh thiên động địa như thế thì đừng nói là Phiên thần thời gian, tất cả những thần thời gian khác cũng sẽ dồn sự chú ý về ta ngay lập tức thôi. Trước cả khi kịp rút Diệt lý kiếm ra, công hiệu của Truy Vượt Thời Gian<Levalon> sẽ chấm dứt, cả đám sẽ bị đưa trở lại thời gian hiện thực ngay tắp lự. Tuy nhiên….”
Khi ta huơ tay chạm vào phần chuôi, hình dạng thật sự của trường kiếm hắc ám Venus Donoa chợt xuất hiện.
“Nếu Diệt lý kiếm vốn đã hiện hình trong thời điểm quá khứ hiện tại, khi đó trật tự của thời gian sẽ không bị mâu thuẫn nữa. Phiên thần thời gian vẫn sẽ nhận ra nếu ta rút Diệt lý kiếm. Nhưng một khi Venus Donoa đã ở trong tay của ta rồi thì mọi thứ đã quá muộn.”
Với đỉnh cao sức mạnh của Venus Donoa đang hiện hữu lúc này, ta trở thành một tồn tại bán thực trên nền tảng thời gian. Nói dễ hiểu hơn thì dòng chảy thời gian chỉ ảnh hưởng một nửa tới ta mà thôi. Việc đi ngược lại trật tự thời gian và thay đổi quá khứ là hoàn toàn có thể.
“Igares.”
Ta đánh mắt sang bên phía cậu nhóc. Nó đang dần lùi lại phía sau từng bước, giữa cơn run rẩy tột độ vì sợ hãi.
“Không có gì phải sợ hết. Ta không làm hại gì tới ngươi cả. Ngày trước ta cũng có nói rồi còn gì, rằng ta sẽ dẫn ngươi tới một chốn an toàn.”
Nói rồi ta bắt đầu niệm Trưởng Thành<Crust> và biến cơ thể về lại hình dạng ở tuổi 20.
Nhân tiện ta còn khoác thêm cả bộ áo choàng thường mặc trong thời đại thần thánh nữa. Nó được tạo ra nhờ Sáng Tạo Kiến Trúc<Ibis>.
“.........Ngài Quỷ vương………”
Nước mắt của thằng bé tuôn trào ngay khoảnh khắc vừa nhìn thấy hình dạng thật sự của ta.
Cũng phải thôi. Người duy nhất mà nó có thể dựa dẫm trong một quốc gia mà bất cứ ai cũng thù địch với mình.
Igares lao thẳng đến và ôm chầm lấy ta.
“Ngài Quỷ vương……….Quân đoàn chinh phạt số 3, trong khi đang rút lui về Azeshion đã bị một con quái vật khổng lồ tấn công. Tất cả mọi người đã bị quét sạch, chỉ vì để tôi trốn thoát…….! Chỉ có mình tôi, lết được tới chốn này……..!”
“Ngươi đã cố gắng rồi.”
Ta nhẹ xoa lên tấm lưng của Igares.
Nước mắt của thằng bé đang không ngừng tuôn rơi, tuy nhiên, không hề có bất cứ tiếng rên rỉ nào được phát ra cả. Nó đã cố tỏ ra mạnh mẽ và kiên cường nhất có thể.
Mới được tí tuổi đầu mà cũng ra gì và này nọ phết đấy chứ.
“Con quái vật khổng lồ mà ngươi nhắc đến là quỷ tộc sao?”
Igares chuyển sang một gương mặt trầm ngâm một lúc trước khi trả lời.
“........Tôi cũng không biết nữa. Đó là một con thú bốn chân với thân hình đồ sộ. Sừng và móng vuốt của nó rất sắc nhọn. Lớp vảy thì cứng cáp, đôi cánh mọc trên lưng với khả năng bay lượn tự do trên bầu trời. Không chỉ thế, hơi thở của nó còn phát ra luồng nhiệt năng khủng khiếp nữa……..Nó tấn công cả quân đội của quỷ tộc lẫn quân đội của loài người, không phân biệt hay kiêng dè gì cả. Cuối cùng, con quái vật đã chui vào lòng đất sau khi ăn thịt vô số con người và quỷ nhân.”
Ăn thịt cả con người lẫn quỷ nhân? Thế có nghĩa là……
“Rồng à.”
“Rồng? Nó là một con rồng ư…..?”
“Rất có thể. Đó là chủng tộc rất hiếm khi xuất hiện trước mắt thế gian. Cứ ngỡ rằng chúng đã tuyệt chủng từ lâu vì không thể kiếm được thức ăn rồi chứ.”
Thật đấy, việc vẫn còn rồng tồn tại trong thời đại này khiến ta khá bất ngờ.
Nhưng giờ không phải lúc nghĩ về chuyện đó.
“Igares. Thực ra ta đã vượt dòng thời gian và trở về đây từ 2000 năm sau”
“........Vượt dòng… thời gian……? Chuyện như thế……..?”
“Ngươi không nghe những lời mà các binh sĩ lúc nãy đã nói hay sao? Ta đã chết và chuyển sinh tới tương lai 2000 năm sau. Điều đó là sự thật. Ta thực chất đã chuyển sinh tới 2000 năm sau, và rồi quay ngược thời gian để mà trở lại chốn này.”
Igares ngây người ra không nói nên lời.
“Ngươi không tin hả?”
“........Tôi không biết chi tiết mọi chuyện như thế nào, tuy nhiên……..tôi tin ngài. Ngài là ân nhân cứu mạng của tôi mà……..”
2000 năm trước, Igares đã từng bị bắt làm tù binh và phải chịu sự hành hạ tàn bạo. Lúc mà ta cứu thằng bé, hình như nó cũng có nói điều gì đó tương tự thì phải.
Một đứa trẻ loài người ngay thẳng không bị biến chất, không mang bất cứ thù hận nào với giống loài quỷ nhân.
Đúng thế, thằng nhóc này chính là biểu tượng của niềm hy vọng. Niềm hy vọng cho sợi dây kết nối thâm tình giữa quỷ tộc và con người.
“Trả lời hay lắm. Ta có chút chuyện rắc rối cần phải giải quyết. Trong dòng thời gian hiện tại, thực chất thì ngươi đã chết từ lâu rồi. Đó cũng là bởi vì ta không cứu nổi ngươi.”
Cậu nhóc cắn chặt bờ môi.
“Để mà giải thích hết mấy cái khái niệm về thời gian cho ngươi hiểu thì nhọc lắm, nên ta sẽ nói thẳng đến kết luận luôn. Bây giờ ngươi đang sống, nhưng vẫn chưa phải là đã thoát hoàn toàn đâu. Ngươi cần phải chết dưới thanh Diệt lý kiếm này một lần và chuyển sinh đi, có như vậy thì mới gọi là toàn vẹn được.”
Sức mạnh của Diệt lý kiếm có thể khiến một sinh mệnh hoàn toàn không tồn tại trong quá khứ được phép sinh ra trên cõi đời này. Bằng cách đó, Igares sẽ trở thành một tồn tại dị biệt trong khoảng thời gian 2000 năm trước cho tới đương đại.
Nói dễ hiểu hơn thì ngay cả đám thần linh cai quản trật tự thời gian cũng không thể nhận thức được khoảng quá khứ mà ta đã thay đổi về Igares. Chúng chỉ còn cách cứ thế mà sửa đổi sao cho phù hợp mà thôi.
Kết quả sau cùng là thằng bé sẽ được sống.
“Thế nào, ngươi không sợ chứ?”
Igares nhìn thẳng vào mắt của ta và gật đầu thật mạnh.
“Có chuyện gì mà tôi có thể làm được không ạ?”
“Chuyện gì là chuyện gì cơ?”
“Tôi muốn trả ơn. Đáp ơn trả nghĩa là một hành động mang đậm khí chất của người anh hùng.”
Người đã nuôi nấng thằng nhóc này hẳn phải rất khí phách đây.
Thật khiến ta muốn gặp mặt một lần.
“Vậy thì, có một lời đồn mà ta muốn ngươi lan truyền sau khi đầu thai. Lời đồn sẽ tiếp diễn tới tận 2000 năm sau, về Bạo nghịch Quỷ vương Avos Dirhevia.”
Ta chạm ngón tay lên trên đầu của Igares.
“Có hơi phức tạp một chút. Ta sẽ dùng Thần Giao Cách Cảm<Leaks> ghi thẳng vào trong ký ức cho ngươi đỡ quên.”
Nội dung của lời đồn được truyền thẳng vào đầu của Igares qua vòng ma pháp trận.
Thông qua Diệt lý kiếm, Igares sẽ trở thành một tồn tại dị biệt. Lời đồn mà thằng nhóc lan truyền sẽ tiếp diễn tới tận đương đại chứ không bị trật tự thời gian chỉnh sửa.
Tất nhiên, chuyện có suôn sẻ hay không thì còn dựa vào bản thân Igares nữa.
“........Hứa với ngài, chắc chắn tôi sẽ hoàn thành nó……….”
“Igares. Người anh hùng bé nhỏ đầy lòng tự hào.”
Ta nâng Diệt lý kiếm lên và dõng dạc nói.
“2000 năm sau là thời đại của hòa bình. Tuy nhiên không phải vì thế mà sẽ không có bất cứ bi kịch nào diễn ra cả. Ngươi đã nói mình muốn đáp trả ơn cứu mạng của Bạo nghịch Quỷ vương, vậy thì hãy cố gắng cứu lấy một Quỷ vương khác sắp phải gánh chịu số mệnh đau buồn của tạo hóa đi.”
“.......Bằng tất cả lòng tin và dũng khí, Igares này chắc chắn sẽ đáp lại nguyện vọng của ngài, thưa Quỷ vương vĩ đại……!”
Gương mặt của cậu nhóc tràn đầy sự quyết tâm.
“Hẹn gặp lại.”
Ta vung Diệt lý kiếm đi, thân ảnh cậu nhóc hóa thành vô vàn những hạt phân tử ánh sáng. Làn gió thoang thoảng khẽ tiễn cậu đi xa.
Đồng thời, thanh trường kiếm hắc ám trong tay ta cũng trở lại dạng bóng của nó.
“Fumu. Xem ra Delzogade cũng cạn kiệt ma lực luôn rồi.”
Thông qua ma pháp trận lập thể này, ta đã dựng lên bức tường phân chia thế giới ra làm bốn. Kể ra sự việc cũng chỉ mới diễn ra gần đây. Vốn ta định tiếp tục dùng Diệt lý kiếm như thế này cơ, tiếc là nó đã đạt giới hạn chỉ sau một lần vung kiếm.
Cái bóng của Venus Donoa mờ nhạt dần, một lúc sau thì biến mất hẳn.
“…Arnos.”
Misha cất giọng gọi ta.
Cô ấy đang chăm chú quan sát bức tường của ngọn tháp.
Đó là chỗ mà ban nãy cái bóng của Diệt lý kiếm đã phản chiếu vào.
“…Nhìn này.”
Ánh sáng u ám của những hạt phân tử đã biến mất, giờ ta có thể nhìn rõ bức tường trông như thế nào.
Và xuất hiện trên đó, là những dòng ký tự ngay ngắn.
[Gửi tới ngài Quỷ vương của tôi.
Hẹn gặp lại sau 2000 năm nữa.
Lần này là cả 3 người.
Có lẽ, chắc chắn, nhất định.
Rồi tôi sẽ lại rơi vào lưới tình một lần nữa. ]
------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Có phải fan của ngài Quỷ vương viết không nhỉ?
NIT note:
Hổng lẽ đây là tiền thân của Fanunion
Mà khoan, không đúng lắm, fanunion tận 8 người mà, loại
Vậy là ai ta, trong harem hiện tại của nốt chả có ai thoả điều kiện như thế cả, chả nhẻ bùm phát gái +2
Còn thằng nhóc kia ngó sẽ là nhân vật mới và tác động sâu sắc đến tương lai rồi, cùng đón chờ thôi.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt và cày view nhiệt tình luôn nha, đừng để bác trans buồn =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~