Chương 167: Và thế là, tình yêu đã được hình hài hóa
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 167: Và thế là, tình yêu đã được hình hài hóa
Chương 167: Và thế là, tình yêu đã được hình hài hóa
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Thấm thoát đã ba ngày trôi qua kể từ hôm lễ cưới tưng bừng ấy được tổ chức. Cho đến tận ngày hôm nay, cặp vợ chồng son ấy vẫn đang dành toàn bộ quỹ thời gian của mình để ở cạnh bên nhau.
Điều này sẽ giúp phần hình thành nên sự gắn kết bất diệt giữa hai người bọn họ.
Chính xác hơn mà nói thì đó là những gì mà đám Titi đã nhồi nhét vào đầu Shin.
Đây là một phong tục lâu đời được truyền đi qua nhiều thế hệ trong hôn nhân của tinh linh tộc. Kết quả là suốt ba ngày qua, Shin đã chung sống cùng Reno trong lâu đài nhỏ trên đỉnh ngọn của đại thụ Eniyunien.
Cho tới buổi sáng ngày thứ tư.
Shin đang vội vã chạy thật nhanh dọc theo những hành lang bên trong thân đại thụ Eniyunien.
Sau khi băng qua một khu vực mà nãy giờ đã đi ngang được mấy lần, cậu dừng lại và thô bạo mở thật mạnh cánh cửa trên tường.
Khung cảnh khu rừng sách ngay lập tức xuất hiện.
Sâu bên trong những hàng cây rậm rạp xen kẽ nối tiếp nhau, có một con suối nhỏ khá nông nước. Reno hiện đang nghiêng mình nằm trên một tán lá sen lớn, lửng lơ ngay giữa dòng chảy trong veo.
Lý do mà Shin hốt hoảng chạy tới đây như vậy là bởi vì ban nãy cậu vừa mới hay tin Reno bị ngất đi.
“.......Cô không sao chứ?”
Không để chậm trễ thêm một phút giây nào nữa, Shin ngay lập tức lao tới bên cạnh Reno.
“Ừm, có Senetero ở cùng em mà.”
Ngọn lửa ánh lên sắc xanh nhạt nhòa vẫn còn vương lại trên cơ thể của Reno. Đó là hiệu ứng ánh sáng hồi phục đến từ đom đóm chữa trị Senetero.
“..........Tôi nghe tin đột nhiên cô bị ngất đi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Em cũng không biết nữa. Giờ Eniyunien đang xem xét thử cho rồi. Mà không biết chừng là do em nghĩ tới việc mình đã kết hôn với Shin nên bị phấn khích quá mức cũng nên…..”
Nét mặt của Reno hơi méo mó đi một chút, thế nhưng cô nàng vẫn gắng hết sức để cho Shin thấy được nụ cười của mình.
“Nếu không phải chuyện gì to tát thì tốt.”
“Không sao mà. Xin lỗi nhé, đã khiến anh phải lo lắng rồi.”
Shin nắm lấy bàn tay mà Reno với ra trước mặt cậu.
“Tôi sẽ ở bên cạnh cô cho tới lúc thể trạng hồi phục hoàn toàn.”
“Em ổn thật mà. Cơ thể đỡ hơn khá nhiều rồi, đúng không Eniyunien?”
Đáp lại tiếng gọi của Reno, một giọng trầm khàn đặc vang vọng lên khắp khu rừng sách.
“.......Uhm. Lão phải giải thích thế nào đây nhỉ……?”
“Tình hình có tệ lắm không?”
Shin lo lắng hỏi, thế nhưng Eniyunien lại ngưng đi một nhịp rồi mới trả lời cho cậu.
“.......Chưa từng có tiền lệ về chuyện như thế này xảy ra trước đây cả. Nhưng dẫu sao lão đây cũng là đại thụ giáo dục. Mọi chuyện liên quan đến tinh linh lão có thể hiểu đại khái phần nào. Tuy nhiên…..”
Umh Umh, đại thụ Eniyunien ậm ừ một lúc lâu, khuôn mặt của ông ta quặn lại vì suy nghĩ.
“Thôi được rồi, cứ nói thử xem nào. Rốt cuộc là tôi bị làm sao?”
Lần này đích thân Reno đã hỏi tới, Eniyunien không thể trì hoãn thêm được nữa. Giọng điệu trả lời của cây đại thụ nghe khác hẳn so với mọi khi.
“..........Chuyện đó, thực ra thì…..Hình như Reno-sama đã mang thai rồi……..”
Biểu cảm của Reno bỗng chốc thay đổi 180 độ.
“........Mang thai……?”
“Đúng vậy. Có lẽ không nhầm được đâu.”
“.......Nhưng mà, là con của ai?”
“Lão cảm nhận được ma lực giống với quỷ tộc. Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn đó là con của Tinh linh vương-sama rồi.”
“Đùa à…..”
Reno thẫn thờ đứng nhìn về phía Shin.
Gương mặt của cậu thì vẫn lãnh đạm như thường lệ. Tuy nhiên từ việc không thể ngay lập tức nói được lời nào, có thể thấy cảm xúc trong lòng Shin cũng đang rối như tơ vò bởi cái tình huống trái ngang lần đầu trải nghiệm này.
“............Chẳng phải quỷ nhân và tinh linh không thể có con được với nhau hay sao……?”
“Cũng không hẳn là như thế. Đó chẳng qua chỉ là điều mà mọi người tự ý cho là vậy mà thôi. Nhưng mà cô biết đấy, tinh linh vốn được sinh ra từ lời đồn và lưu truyền, những thứ được cấu thành nên bởi cả quỷ tộc và nhân loại. Tuỳ vào từng tinh linh đặc thù mà cơ thể của họ có thể sẽ có một vài điểm tương đồng với cả con người và quỷ nhân. Chuyện này hoàn toàn không kỳ lạ chút nào cả…..”
Nói rồi Eniyunien lại im lặng chìm sâu vào dòng suy nghĩ, chỉ thỉnh thoảng vang lên vài tiếng ậm ừ khàn đặc.
“Nhưng mà nói gì thì nói, điều này đúng là rất đáng kinh ngạc. Một bán linh bán quỷ thừa hưởng nửa dòng máu mỗi loại từ quỷ nhân và tinh linh, có lẽ ngay cả trong lịch sử lâu đời của tinh linh tộc thì đây cũng là trường hợp đầu tiên cũng nên….”
“.......Vậy sao…..”
Sau khi nghe xong điều đó, cảm xúc của Reno trông rạng rỡ lên đôi chút.
“Việc Reno-sama bị ngất đi ắt hẳn là do đang mang trong mình đứa trẻ bán linh bán quỷ ấy rồi.”
“Thế là thế nào?”
Shin vội vàng hỏi lại.
“Tinh linh được sinh ra từ lời đồn và lưu truyền. Hầu hết những lời đồn rộng rãi cùng với các lưu truyền chính xác sẽ ban cho đại đa số tinh linh chúng ta một cơ thể hoàn chỉnh ngay từ khi mới chào đời. Tuy nhiên, đứa trẻ bán linh bán quỷ này thì lại không như vậy. Một nửa cơ thể của nó là quỷ nhân, nhưng căn nguyên cũng được kế thừa một phần từ tinh linh nữa. Hình thái căn nguyên của đứa bé hẳn đang trong quá trình hợp thức hóa với một lời đồn nhỏ nào đó vừa mới xuất hiện trên thế gian này.”
Mới chỉ có vỏn vẹn 3 ngày trôi qua kể từ đêm tân hôn của hai người. Dẫu Reno có thật sự mang thai đi chăng nữa thì đứa trẻ trong bụng hiện giờ thậm chí còn chưa thành hình bào thai. Sinh mệnh của nó cực kỳ yếu ớt và mờ nhạt. Đúng ra tại thời điểm sớm như thế này, việc phát hiện thai nhi gần như là không thể mới phải. Đi đôi với điều đó, lời đồn và lưu truyền làm nên căn nguyên đứa trẻ cũng sẽ là một dấu hỏi chấm lớn.
“Cứ thế này thì nó sẽ chết mất sao?”
Reno lặng lẽ đặt bàn tay lên trên bụng mình.
“Lời đồn và lưu truyền hiện giờ quả thực quá yếu. Ngay cả Reno-sama cũng không thể cảm nhận được lời đồn và lưu truyền của đứa bé đúng không?”
Reno khẽ gật đầu buồn bã.
“Đứa bé đang được nối liền với dạ con. Nếu là quỷ nhân thì người mẹ sẽ truyền dinh dưỡng cho thai nhi thông qua đường nhau thai trong bụng. Còn với trường hợp của Reno-sama thì có vẻ như căn nguyên của người đã tự động chia sẻ cho đứa bé. Ma lực đột nhiên bị hút đi một lượng lớn nên mới đâm ra bất tỉnh ra như vậy”
“Vậy chừng nào đứa bé vẫn còn ở trong bụng tôi thì?”
“Thì sẽ không có chuyện nguy hiểm tới tính mạng. Tuy nhiên cơ thể của quỷ nhân không thể cứ gắn liền với dạ con mãi được. 10 tháng 10 ngày sau sẽ tới kỳ sinh thôi. Trước lúc ấy nhất định phải tìm cho ra lời đồn và lưu truyền làm nên căn nguyên của nó là gì. Mà dẫu có tìm thấy, nếu chúng dễ dàng bị quên lãng thì đứa trẻ cũng chẳng sống được bao lâu……”
Ngược lại với ánh mắt đang hết sức cau có của Shin, Reno lại mỉm cười nhẹ nhõm.
“Thật may quá.”
“.........May, là sao cơ?”
“Thì bởi vẫn còn 10 tháng 10 ngày nữa cơ mà. Có chừng ấy thời gian thì nhất định sẽ xoay sở kịp thôi. Em là Đức mẫu Đại tinh linh, việc nhìn thấu đám trẻ vốn là sở trường bản năng rồi”
Shin ngập ngừng suy nghĩ một nhịp rồi hỏi tiếp.
“Giả sử như đã xác định được lời đồn và lưu truyền cho đứa bé rồi thì có cách nào để giữ cho nó không bị biến mất không?”
“Ổn thôi. Nhất định sẽ làm được. Mặc dù có thể hơi vất vả vì bức tường lớn đang chắn ngoài kia, nhưng chắc chắn em sẽ giải quyết ổn thỏa thôi.”
Reno từ từ vực cơ thể lên và đứng dậy.
“Anone, Shin nè.”
Cô bước xuống khỏi chiếc lá sen, lặng lẽ tiến về phía chàng trai.
“Tại sao chuyện này lại xảy ra nhỉ?”
“.............Tôi không biết.”
Đúng lúc đó, quyển sách màu xanh nằm trên mặt đất bỗng mọc ra những cánh tay cùng với đôi chân mảnh khảnh như que củi và bắt đầu lon ton chạy tới bên Reno.
Nó liên tục khua khua cánh tay như muốn bảo cô hãy ngồi xuống.
“Em nghĩ tất cả đều là nhờ Shin đó. Shin sợ em cô đơn nên đã để lại đứa con này ở đây.”
Reno ngồi xổm xuống đất rồi chĩa cánh tay về phía Leelan. Không phải nói thêm lời nào, yêu tinh sách tự xé một trang giấy của nó ra và trao cho cô.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, có vài tia sáng bùng lên rồi thẩm thấu vào sâu bên trong trang giấy kia.
“Cứ như là phép màu vậy.”
Shin đứng lặng thinh một lúc.
“........Phép màu, đó là thứ sẽ không bao giờ xảy ra. Từ trước đến giờ chúng tôi đã luôn phải tự tay mình làm tất cả”
“Thế thì anh đã khiến nó xảy ra rồi đó. Chính hạt giống tình yêu được sinh ra ở đây đã làm nên kỳ tích.”
Reno nở một nụ cười hiền dịu với Shin.
“Nhất định em sẽ nuôi dạy con của chúng ta thật cẩn thận, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa. Bởi vì đây chính là tình yêu mà Shin đã trao cho em mà.”
Cảm xúc của Shin lúc này quá ư rối bời. Cậu vui sướng vì được đắm chìm trong hạnh phúc, nhưng một phần nét mặt trông cũng như sắp khóc bất cứ lúc nào.
“.........Cô lúc nào cũng cho tôi mơ những giấc mộng tuyệt đẹp………..”
“Nhầm rồi. Người lúc nào cũng đưa em vào cõi mộng mơ phải là Shin mới đúng. Shin đã cho em thấy một giấc mơ, một giấc mơ mà trong đó em có thể sống đúng với con người thật của mình”
Reno đứng dậy, nhân lúc Shin không để ý, cô liền bất ngờ hôn cậu một cái.
Vành mắt của Shin thoáng xoe tròn lại, Reno thích thú khúc khích cười.
“Anh à, chúng mình đặt tên cho con đi.”
Shin thoáng nghĩ qua và trả lời.
“Nếu là con trai thì sẽ lấy tên Gourd, còn con gái thì sẽ là Misa.”
“Tên nào cũng hay hết. Kể mà sinh đôi thì tuyệt nhỉ.”
Thấy Reno hạnh phúc như vậy, Shin cũng cố gắng làm mềm biểu cảm của mình đi để phù hợp với vị trí một người chồng hơn.
“Reno, cô——”
Chưa kịp dứt lời thì Reno đã mỉm cười với cậu.
“Anh đừng đi——Em tuyệt đối sẽ không bao giờ nói thế đâu”
Cô không muốn để Shin phải nói thêm gì nữa.
“Chồng của em là cánh tay phải của Quỷ vương. Anh muốn báo lại đáp ân tình sâu nặng của chủ nhân để thể hiện lòng trung thành hơn bất cứ ai hết. Làm sao một người như anh có thể thoải mái đứng nhìn lời đồn về Quỷ vương giả mạo lan rộng cơ chứ.”
Reno nói như thể đang muốn tiễn Shin ra đi.
Cô không muốn nhìn cậu phải đắn đo về chuyện của tương lai nữa.
“Em sẽ đợi, cùng với con của chúng ta. Bọn em sẽ ở đây đợi anh, Shin à. Chuyển sinh rồi cũng đừng quên em nhé.”
Shin kiên định gật đầu và đáp lại.
“Cho dù có quên mất đi cả kiếm thuật của mình, chỉ riêng điều này tôi sẽ luôn khắc sâu mãi trong tim.”
Hai người xích lại gần nhau và ôm trọn lấy đối phương vào lòng.
Không biết họ đã như thế được bao lâu nữa.
Một lúc sau, hai người chậm rãi tách nhau ra, rồi Reno đưa cho Shin xem một tờ giấy.
“Anh có biết yêu tinh tình yêu Flan không?”
Shin lặng lẽ lắc đầu.
“Đó là tinh linh được tạo ra từ những mảnh tình không được đáp lại. với mong muốn gắn kết chúng đến bên nhau. Người ta đồn rằng trên đời có bao nhiêu cuộc tình không thành thì có tương ứng bấy nhiêu Flan tồn tại. Giả sử khi một ai đó chết đi mà trong tim vẫn còn vấn vương chuyện tình cảm, kể cả căn nguyên có bị hủy diệt và không bao giờ tái sinh được nữa, thì yêu tinh tình yêu vẫn sẽ ra tay giúp đỡ trong âm thầm.”
Thứ mà Reno đang cầm trên tay chính là trang sách của yêu tinh sách Leelan.
Phần ghi chép bị về yêu tinh tình yêu Flan đã bị rách mà bọn ta đã phát hiện sau 2000 năm.
“Flan sẽ cho người chết mượn cơ thể của mình. Mục đích duy nhất cho việc hi sinh bản thân hồi sinh người khác là để hoàn thành ước nguyện còn dang dở trong tình yêu. Bản thân người đó cũng có thể tự nhận thức mình là Flan, tuy rằng điều đó chỉ xảy ra trong một khoảng thời gian rất ngắn mà thôi.”
Trang giấy đề cập tới yêu tinh tình yêu Flan có ghi chép lại như thế này.
Người mượn cơ thể của yêu tinh tình yêu Flan để hồi sinh sẽ đánh mất đi ký ức về chính tình yêu của mình. Họ trở thành một yêu tinh lạc lối trong việc tìm lại con người thật của bản thân. Chỉ những ai sở hữu tình yêu chân thành và đích thực thì mới có thể lấy lại được trí nhớ, từ đó mà hoàn thành ước nguyện tình yêu vẫn còn đang dang dở.
Chừng nào vẫn còn những lời chưa thể nói ra, chừng nào những nỗi buồn chưa thể xoa dịu vẫn còn hiện hữu, tinh linh tình yêu sẽ mãi lạc lối trong thế gian này.
“Em cũng chỉ đơn thuần là một tinh linh, không thể chắc chắn rằng bản thân có tồn tại mãi được hay không. Tuy nhiên nếu thật sự có một ngày như vậy, em sẽ hóa thành yêu tinh tình yêu và đến gặp anh. Thế nên đừng lo lắng, bởi nhất định chúng ta sẽ còn gặp lại nhau lần nữa”
Reno đưa trang giấy viết về yêu tinh tình yêu Flan cho Shin cầm lấy.
“Đây là tấm bùa mà Leelan đã cho em. Chỉ cần mang theo thứ này thì dẫu em có hóa thành Flan đi chăng nữa, Shin vẫn có thể dễ dàng nhận ra được. Tuyệt đối đừng có đánh mất đấy nhé.”
2000 năm xa cách. Ai dám khẳng định rằng sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra?
Chắc đó cũng là điều mà Reno đang muốn nhắn nhủ tới cậu.
“Tôi xin hứa”
Shin cất trang sách của yêu tinh tình yêu Flan vào trong túi.
Tầm nhìn của cậu bị ánh mắt của Reno chiếm trọn. Cô mỉm cười, một nụ cười ấm áp có thể xua tan bất cứ tâm hồn lạnh lẽo nào.
Cả hai đắm đuối nhìn nhau thật lâu.
“Anh đi cẩn thận nhé”
“Nhất định tôi sẽ quay trở lại đây, và hiến dâng cho cô thứ gọi là tình yêu chân thành.”
Nói rồi, Shin quay gót bước đi.
Cậu không có ý định ngoảnh lại nhìn cô dù chỉ lấy một lần. Và Reno cũng chỉ âm thầm dõi theo bờ lưng của người con trai mình yêu đang dần dần khuất bóng.
Sau khi ra khỏi Aharthern, Shin liền tiến thẳng tới Dilhayd.
Tuy ta không bám theo cậu ấy, nhưng vẫn có thể nắm bắt được rõ tình hình bên đấy như thế nào.
Lý do là bởi vừa hay có mấy kẻ tính bày trò nghịch ngợm đang bám theo ngay sát bên Shin, thế nên ta đã nhân tiện nối sẵn ma pháp tuyến với chúng từ trước rồi.
Shin chạy liên tục không ngừng nghỉ. Kết quả là cậu đã tới được Dilhayd chỉ sau có nửa ngày xuất phát.
Cứ như vậy, Shin nhanh chóng tiến vào nội đô Midhayes và đến Quỷ vương thành Delzogade.
Mê cung dưới lòng đất, lối đi bí mật, và đích đến cuối cùng là phòng báu vật.
Cậu nhẹ nhàng cất gọn Nhất ý kiếm Sigshesta vào một góc.
‘Phù~’, Shin thở phào một hơi, sau đó, cậu bắt đầu thi triển ma pháp Chuyển Sinh<Silica> ngay tại chỗ.
Một kẻ vốn yếu kém trong khoản ma pháp căn nguyên như Shin chắc chắn không thể kế thừa lại toàn bộ sức mạnh và ký ức được. Nhưng kể cả thế, cậu vẫn không hề mảy may do dự lấy một chút nào.
Đúng lúc Shin đang định rót ma lực vào ma pháp trận thì——
“Ngộp thở qué—”
“Chịu hết nổi rồi”
“Cíuuu”
“Chật quá à—”
Khắp căn phòng báu vật vang lên vài tiếng náo loạn choe chóe.
Shin đanh mắt lại và lấy từ trong túi ra trang sách về yêu tinh tình yêu của Leelan.
Ngay lập tức, lũ tiểu yêu Titi không biết từ đâu đùng cái xuất hiện.
“.........Làm sao các bạn nấp trong này được?”
Bị Shin phát hiện và chất vấn như thế, nhưng đám Titi thản nhiên nghiêng cổ.
“Thu nhỏ lại?”
“Biến thành chữ?”
“Kiểu giống tờ giấy?”
“Trốn kiểu đó đó”
Nấp trong kẽ hở của tờ giấy ư? Chắc trêu. Nhưng mà lời đồn và lưu truyền của Titi là những yêu tinh tinh nghịch cơ mà. Nghĩ lại thì việc áp dụng thường thức ở đây mới đúng là trò đùa ấy chứ.
“Đây là đâu?”
“Dilhayd”
“Làm sao bây giờ?”
“Không về được”
“Qua không nổi bức tường ngăn cách biên giới đâu”
“Chết rồi chết rồi”
Đám Titi la hét ầm ĩ cả lên. Sự trơ trẽn của chúng đúng là không bao giờ bị giảm sút.
Có vẻ như mục đích của đám yêu tinh là bắt Shin trả chúng về chỗ của Reno.
“Aharthern không phải là tinh linh giới duy nhất. Các bạn có thể tới khu cư trú của tinh linh ở Dilhayd”
Đám Titi cố làm ra tư thế như vừa bị bất ngờ nhất có thể. Mà trông hơi lố quá rồi thì phải.
“Lạnh lùng thế—”
“Tinh linh vương lạnh lùng quá”
“Phải quay về”
“Mau về Aharthern”
“Không là biến mất đấy”
“Reno sẽ biến mất đấy”
Shin đang thi triển dở phép Chuyển Sinh buộc phải dừng lại.
“Chuyện gì cơ?”
Đám yêu tinh bay vòng quanh Shin.
“Nguy lắm”
“Nếu không ở bên cạnh Reno thì—”
“Đừng chuyển sinh mà”
“Còn 10 tháng 10 ngày nữa”
Đám nhóc không chịu giải thích rõ ràng gì cả.
Shin đành phải thở dài một hơi.
“Nếu lại là trò nghịch ngợm như mọi khi thì tôi sẽ phạt đấy”
Nói rồi, cậu cùng đám tiểu yêu rời khỏi phòng báu vật.
------------------------------------------------------------------
Tác note:
Phần Flashback có vẻ cũng sắp kết thúc rồi nhỉ.
Góc khuất giữa Shin, Reno và đứa trẻ bán linh bán quỷ sẽ được phơi bày sớm thôi.
NIT note:
Chương này có bản cũng giải đáp được kha khá thông tin, về cả Flan, Leelan và Misa nữa
Có vẻ như phong ba sắp đến, chỉ mong sao mọi thứ như t đã hình dung, bác Shuu đừng tổ lái cho ae tận hưởng cái kết viên mãn nào.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt và cày view nhiệt tình luôn nha. Sẵn mới truy ra in4 thanh niên leech truyện, ae nghĩ nên xử lý sao nhể, mét vợ à =))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~