Chương 172: Thanh kiếm phản nghịch
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 172: Thanh kiếm phản nghịch
Chương 172: Thanh kiếm phản nghịch
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Đôi lông mày của Avos Dirhevia có hơi nhíu lại.
Ả điềm tĩnh nở một nụ cười trên môi, trong khi cặp ma nhãn vẫn lạnh lùng lườm ta và nhẹ nhàng nói.
“Chỉ mới thắng có một lần thôi mà, đừng tỏ ra tự phụ như thế có được không? Người ta nhìn vào lại đánh giá cho đấy.”
“Fumu. Hiểu rồi. Đúng thật là mới chỉ thua có một lần thì sẽ hơi khó để ngươi nhận ra sự khác biệt đẳng cấp giữa hai ta nhỉ.”
Ánh mắt sắc lạnh của Avos nay lại càng sắc lạnh hơn.
“Được thôi, vậy thì ta sẽ thắng ngươi thêm ba lần nữa. Nhiêu đó chắc là đủ để cho ngươi hiểu ra vấn đề rồi nhỉ.”
Đáp trả lại lời khiêu khích của ta. Ả liền thi triển Viễn Cách Thấu Thị<Lim Net> lên 5 viên thủy tinh thể vừa mới được tạo ra. Mỗi viên phản chiếu một hình ảnh được truyền tới từ những vị trí khác nhau bên trong Quỷ vương thành Delzogade này.
Tuy nhiên, tất cả chúng đều có một điểm chung. Bối cảnh cơ bản của mỗi khung hình ấy là một căn phòng với kích thước khá rộng. Và nổi bật bên trong những căn phòng rộng rãi ấy, là từng nhóm các học sinh mang bạch phục đang bị ma pháp Trói Buộc<Gigel> không chế, ma lực thì cứ bị hút dần hút mòn đi bởi Ám Vực<Demera>.
“Tiểu nữ đã giam giữ những người này lần lượt ở các tòa nhà phía tây, đông, nam, bắc và cả chính đường trung tâm này.”
Avos Dirhevia truyền ma lực vào trong mấy viên thủy tinh thể, ngay lập tức uy lực của Ám Vực ở cả năm căn phòng trên đột ngột gia tăng nhanh chóng.
Cùng lúc ấy, đám học viên bạch phục phải gào thét lên vì cơn đau đớn dày vò đến tận căn nguyên kia.
Ma lực của chúng đang dần bị hút đi, với một tốc độ không thể nào kiểm soát được.
“Chắc còn độ khoảng 10 phút nữa thôi là tất cả sẽ được đoàn tụ với tổ tiên rồi nhỉ,”
“Hoh. Rồi sao nữa?”
“Anh chỉ còn mỗi 3 thuộc hạ dưới trướng thôi. Eleonor, Zesia, và cả cô ả tên Menou nữa nhỉ. Cho dù bây giờ cả ba có chia ra hành động, thì vẫn còn tới những hai khu vực không có người đến ứng cứu. Kiểu gì cũng không thể kịp được. Chưa kể nếu tách ra thì chiến lực bên đó sẽ bị suy giảm trầm trọng, kết cục rồi sẽ chẳng thể cứu được ai cả.”
Ả không tính đến đám thuộc hạ của ta ở đấu trường sao?
Thế này thì chắc lát nữa sẽ có vài toán lính lác gì đó tuồn ra để cản chân chúng đây mà.
“Ngươi đã quên những chuyện vừa mới xảy ra ở khu đấu trường rồi sao? Quỷ nhân từ 2000 năm trước nếu là chuyển sinh giả thì sẽ có thể thoát khỏi sự khống chế của ngươi đấy. Quân cờ trong tay ta cũng chưa chắc là chỉ có nhiêu đó thôi đâu.”
Avos Dirhevia khẽ mỉm cười.
“Dẹp ngay cái trò rung cây dọa khỉ ấy đi. Chẳng lẽ anh nghĩ rằng tiểu nữ không thể nắm bắt nổi căn nguyên của đám thuộc hạ hay sao? Trong lâu đài này ai là quỷ nhân từ 2000 năm trước, ai là chuyển sinh giả, ngay từ đầu tiểu nữ đã dùng ma nhãn để kiểm tra hết rồi. Việc có những kẻ thoát được như ở khu đấu trường chẳng qua là do may mắn mà thôi. Quá trình thức tỉnh chuyển sinh của chúng có lẽ đã diễn ra ngay sau đó, nên mới có ngoại lệ ấy chứ.”
Vậy là ả cũng biết năng lực khống chế của mình sẽ không kiểm soát được những quỷ nhân chuyển sinh từ 2000 năm trước à?
Ngay tại thời điểm sự tồn tại của Avos Dirhevia được hiện thực hóa trên thế giới này, ả đã lập tức tiến hành rà soát toàn bộ quỷ nhân đang hiện diện bên trong Delzogade này. Chắc chắn là các quỷ nhân chuyển sinh từ 2000 năm trước đã bị sàng lọc ra và xử lý phù hợp rồi.
“Nói cách khác, chỉ những quân cờ nào vừa chuyển sinh tới đây trong khoảng thời gian vài giờ ngắn ngủi thì mới thuộc về anh mà thôi.”
“Sự tự tin rằng sẽ không có kẻ nào như thế của ngươi lấy từ đâu ra vậy? Còn không thèm kiểm tra lại nữa, ngoài từ ngu ngốc ra thì còn từ nào khác xứng đáng dành cho ngươi hơn đây?”
Mà cũng có thể là ả chỉ muốn tập trung vào việc chiếm đoạt Diệt lý kiếm thôi.
“Ara, điều đó không cần thiết đâu”
Lần này Avos Dirhevia lại mỉm cười, một nụ cười đắc thắng.
“Nghĩ một chút là hiểu vấn đề ngay thôi. Giả dụ trong vài tiếng đồng hồ trước có thuộc hạ của anh chuyển sinh đến, thì điều đầu tiên mà người đó cần phải lưu ý là gì nào? Địch và bạn, đúng không? Thuộc hạ của anh sẽ không thể biết ai mới là đồng minh cùng phe với mình cả. Nếu cố gắng dò hỏi một cách bất cẩn thì ngược lại sẽ bị thuộc hạ của tiểu nữ để mắt tới ngay.”
Muốn kiểm chứng xem ai là đồng minh với mình thì bắt buộc phải thể hiện bản thân là thuộc hạ của Arnos Voldigod. Tuy nhiên, lỡ đối phương mà là thuộc hạ của Avos Dirhevia thì 100% bị bắt là cái chắc.
Muốn tập hợp những đồng minh ít ỏi giữa một rừng một biển kẻ địch thế này đúng thật là quá khó. Chưa kể chỉ cần một kẻ trong số những đồng minh tập hợp được mà là gián điệp của Avos Dirhevia thì bao nhiêu sự chuẩn bị đều ngay tức khắc đổ bể hết.
“Muốn kiểm tra xem ai theo phe Arnos Voldigod, ai theo phe Avos Dirhevia chỉ trong có mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi thôi ư? Gần như nhiệm vụ bất khả thi rồi còn gì. Cùng lắm chắc chỉ có 6 kẻ ở đấu trường kia thôi, đừng mong sẽ có kỳ tích nào như vậy xảy ra thêm lần nào nữa.”
Avos sảng khoái cười mỉa mai.
“Chắc chúng nghĩ rằng mình rất giỏi vì đã có thể che giấu được thân phận là thuộc hạ của anh đến tận bây giờ nhỉ. Nực cười thay, tất cả rồi cũng chỉ có thế mà thôi”
Ả ngồi trên ngai vàng và nhìn xuống ta với ánh mắt khinh khỉnh.
“Đi cứu bọn chúng đi, Arnos, và cả Kanon nữa. Sau đó thì cứ việc quay trở lại đây, tiểu nữ sẽ đón tiếp các anh một cách cẩn thận và nồng nhiệt hơn nữa. Bằng thứ mà anh luôn kiêu ngạo ý, Venus Donoa.”
Avos Dirhevia giương lòng bàn tay lên, một phần các ký tự ma pháp trong phòng liền bị thổi bay đi ngay tắp lự. Thay vào đó là những ký tự khác ngay lập tức được được chèn vào.
Có lẽ theo tính toán của ả thì thời gian ta đi cứu người rồi quay trở lại là đủ để hoàn tất quá trình chiếm đoạt quyền kiểm soát Diệt lý kiếm.
“Fumu. Quả thật chỉ trong vài tiếng đồng hồ thì sẽ rất khó để chuyển sinh giả có thể tìm được những đồng minh ít ỏi giữa muôn trùng kẻ địch thế này. Ngay cả ta cũng không có thời gian để tìm kiếm rồi ra lệnh cho chúng nữa.”
Vừa diễn giải tiếp chuyện với Avos, ta vừa truyền tín hiệu Thần Giao Cách Cảm<Leaks> tới một viên thủy tinh thể đang lơ lửng trước mặt.
“Tuy nhiên, có một cách có thể tìm được những đồng minh chuyển sinh giả mà không sợ bị kẻ địch phát hiện.”
Ta nói với một thuộc hạ từ 2000 năm trước của mình hiện đang hiện diện tại đấu trường.
“Phải không nào, Devidra?”
Gã phản ứng lại lời của ta ngay lập tức.
“Quỷ vương giả mạo Avos Dirhevia.”
Âm thanh từ Thần Giao Cách Cảm truyền qua viên pha lê và vang vọng khắp căn phòng vương toạ này.
“Anosh Porticolo, chắc là ngươi biết cái tên đó nhỉ?”
“.......Cái gì cơ?”
Nét mặt Avos Dirhevia hiện lên vẻ khó hiểu trong thoáng chốc.
Bỗng dưng hàng loạt những âm thanh choáng váng màng nhĩ được truyền tới từ cả 5 viên thủy tinh thể còn lại.
Ngay khi cô ả chuyển sự tập trung về đó, thì đám học viên bạch phục vốn bị Trói Buộc khống chế lúc trước nay đã được tự do.
Có kẻ được những học viên hắc phục xông tới giải cứu, kẻ thì tự mình phá tan xiềng xích giam giữ bản thân, kẻ khác lại được nhóm giáo viên cứu trợ an toàn.
Sau đó bọn họ niệm phản ma pháp lên người những học viên bạch phục, nhờ vậy nên uy uy lực và sức ảnh hưởng của Ám Vực đã ngay lập tức bị giảm xuống mức tối thiểu.
Rõ ràng tất cả đã lên kế hoạch giải cứu con tin ngay từ đầu, chúng phối hợp tác chiến với nhau một cách cực kỳ hoàn hảo, thứ còn thiếu chỉ là một mệnh lệnh thống nhất mà thôi.
“Hỡi những thuộc hạ trung thành của ta, mệnh lệnh cho các ngươi đây. Dẫn đám học sinh tới chỗ Eleonor ngay lập tức. Ma pháp kết giới của cô ấy có thể chống lại sức ảnh hưởng từ Ám Vực. Yên tâm đi, chắc chắn ta sẽ đánh bại Avos Dirhevia trước khi hàng phòng thủ của các ngươi sụp đổ.”
Thông qua đường truyền Viễn Cách Thấu Thị được kết nối sẵn trên 5 viên thủy tinh thể còn lại, ta gửi mệnh lệnh bằng Thần Giao Cách Cảm tới những thuộc hạ của mình, những kẻ đã hoàn tất nhiệm vụ giải cứu. Có lẽ đa phần bọn chúng đều có mặt để chứng kiến buổi hành hình của Igares tại đấu trường 2000 năm trước.
Anosh Porticolo là từ khoá để họ có thể xác nhận đồng minh của mình.
Nếu lỡ hỏi trúng kẻ địch thì chúng cũng chỉ nhận lại cái biểu cảm giống như Avos Dirhevia lúc nãy thôi. Một chiến thuật quá hoàn hảo.
Chỉ những kẻ nào đã từng gặp Anosh Porticolo mới biết đến cái tên này.
“““Theo ý ngài muốn”””
Sau loạt hồi âm đầy khí thế là giọng của Eleonor.
“Ok, tôi hiểu rồi.”
Ám Vực quả thực rất mạnh mẽ. Dù gì thì thuật giả đã tạo ra nó cũng là Avos Dirhevia cơ mà. Tuy nhiên cũng bởi vì nó phải bao trùm cả một vùng Midhayes rộng lớn, thế nên uy lực hiển nhiên cũng bị phân tán đi phần nào.
Eleonor là ma pháp của ta. Nếu sử dụng Thánh Vực<Asuk> để gia tăng nguồn ma lực lên mức cực đại và xây dựng kết giới trong một phạm vi nhỏ hẹp nhất định, ta tin rằng cô ấy sẽ câu đủ lượng thời gian cần thiết.
Một đường truyền Thần Giao Cách Cảm lấy ta làm cầu nối được thành lập. Cái này là để cho Eleonor dễ bề liên lạc với đám thuộc hạ từ 2000 năm trước của ta. Mọi điều kiện thiết yếu nhất đã được hội tụ đầy đủ, chắc chắn chúng sẽ làm được.
“............Arnos Voldigod………..”
Avos Dirhevia khó chịu vì không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra trước mặt.
“Rốt cuộc anh đã giở trò gì?”
“Ôi chà, ngươi không hiểu sao?”
Khoảnh khắc mà ả chớp mắt, ta và Rei đã giậm mạnh chân xuống mặt sàn và xuất hiện ngay phía trước ngai vàng.
“Là Anosh Porticolo đấy.”
Tốc độ phản ứng của Avos Dirhevia cũng không hề kém cạnh, ả cởi chiếc áo choàng và vung nó về trước mặt để chắn đi tầm nhìn của bọn ta trong khoảng khắc.
Mặc kệ điều đó, Rei tung một đòn chém ngang uy lực với Linh thần nhân kiếm trong tay.
Cả chiếc áo choàng lẫn ngai vàng tráng lệ đều bị cắt ngọt ra làm đôi. Tuy nhiên, Avos Dirhevia đã kịp nhảy lên và tránh được đòn tấn công của thanh thánh kiếm.
Cô ả đáp xuống vị trí mà ban nãy bọn ta đã đứng.
“Ra là thế, tiểu nữ hiểu rồi. Kẻ không phù hợp, anh đã thay đổi quá khứ chứ gì. Đi ngược lại cả trật tự của thần linh, thật đúng là một phương pháp xấc xược.”
“Hiểu rồi thì mau dừng việc đổ ma lực vào Diệt lý kiếm và nghiêm túc lên đi. Chứ nếu không là ngươi sẽ chết thật đấy. Thế này còn chẳng đủ để gọi là một trận đánh nữa.”
Ta giơ năm ngón tay đang tỏa ra hào quang ngân sắc của mình lên không trung rồi nắm chặt chúng lại.
Tức thì, Avos Dirhevia ôm lấy phần ngực trái của ả với một gương mặt méo xẹo vì đau đớn.
“Ngươi tưởng mình đã tránh được rồi chắc? Nhìn lại xem, trái tim của ngươi đã nằm trong tay ta rồi này.”
Sâm La Vạn Tượng<I Guneas>.
Ma pháp cho phép người sử dụng bỏ qua mọi rào cản về khoảng cách và chạm tới mọi thứ trên thế gian. Ngay lúc này đây, trái tim của Avos Dirhevia đang bị tay ta bóp chặt.
“........Thế thì sao nào? Tình thế này vẫn chưa đủ để tiểu nữ phải trở nên nghiêm túc đâu. Đã bảo rồi còn gì, tiểu nữ là kẻ nắm giữ mọi thứ trong tay đấy. Đến giờ điều ấy vẫn hoàn toàn không thay đổi. Cho dù anh có đang bóp chặt sinh mạng của tiểu nữ thì cũng chẳng có gì gọi là nguy hiểm cả. Nào, Anh hùng kanon. Hãy vung Linh thần nhân kiếm lên và chém tiểu nữ thử xem nào”
Rei không đáp lại lời à, cậu chỉ lẳng lặng thủ thanh thánh kiếm trong tay.
“Ngươi có đang toan tính cái quái gì đi chăng nữa thì ta đây cũng mặc kệ. Bởi đằng nào ta cũng sẽ đập tan tất cả chúng đi mà thôi. Cùng với định mệnh éo le của cô ấy.”
Rei thoáng gật đầu đồng ý rồi giậm mạnh chân lấy đà.
Như một cơn vũ bão hùng hồn, cậu lướt tới áp sát ả Quỷ vương giả mạo.
Ngay lúc đó, một lưỡi kiếm lấp lánh như ánh bảo ngọc bất thình lình xuất hiện đằng sau lưng cậu.
Không thấy bóng dáng của kẻ nào cả, chỉ có mỗi mình thanh kiếm dần dần chui ra từ trong khoảng không vô định.
“Jennull à?”
Ta lao tới phía sau bờ lưng trống trải của Rei để bảo vệ cho cậu ấy.
Bọc Tường Bích Tứ Giới<Beno Yeven> lên cánh tay trái, ta dùng nó để đỡ lại đòn chém xuống của Bảo kiếm Ailearow.
Vào khoảnh khắc ấy——khung cảnh xung quanh vụt thay đổi.
“................”
Nơi này là bên trong lâu đài, nhưng không phải Delzogade
Ở phía đằng xa có một chiếc ngọc tọạ làm thuần từ gỗ. Ánh trăng huyền ảo nhẹ chiếu rọi qua từng khung cửa sổ, soi sáng cả không gian.
Quen thuộc, hình ảnh này ta đã từng thấy trước đây.
Tọa lạc ngay tại đỉnh ngọn của Eniyunien, tòa lâu đài nhỏ trên mây.
Nhưng mà ta đã bị dịch chuyển tới đó rồi sao? Không thể nào có chuyện đó được.
Sau khi dùng ma nhãn quan sát và phân tích, ta hiểu được vùng không gian ảo mộng này toàn bộ được dựng lên từ ma lực.
“Fumu. Ra là thế. Chỗ này là bên trong tinh linh thần ẩn à?”
Khoảnh khắc ta đỡ đòn kiếm cũng chính là khoảnh khắc mà ta bị hút vào đây.
“Chính xác”
Một giọng nói trầm lặng vang lên giữa không gian yên tĩnh.
Theo sau là âm thanh của những bước chân đều đặn. Kẻ tiến tới từ phía bên kia màn đêm mờ nhạt là một gã đàn ông, gương mặt bị che đi bởi chiếc mặt nạ và trang bị bộ giáp toàn thân đen tuyền.
Hắn ta đưa tay lên khẽ tháo chiếc mặt nạ ra.
Khuôn mặt ấy, căn nguyên ấy, nó là của một quỷ nhân mà ta biết rõ hơn ai hết.
“Đã lâu không gặp, Arnos-sama. Tôi đã——”
Cánh tay phải của Quỷ vương, Shin Reglia. 2000 năm trôi qua mà cặp ma nhãn lạnh lẽo ấy vẫn không hề thay đổi.
“——Phản bội lại ngài rồi”
——————————————————————————————————————
Tác note:
Cuối cùng Shin cũng đã xuất hiện trước mặt Arnos.
Tâm trí hiện giờ của anh ta như thế nào đây?
NIT note:
Shin ơi là shin, phản có mức độ thôi để nốt còn cứu vợ cứu con, chứ đừng chơi dại solo vs nốt là drama ngập mồm nha. Giờ kịch bản tâm sự với nốt r nốt lôi cheat cứu Reno nữa là viên mãn, còn cặp trẻ kia để chúng tự túc cũng đc.
Chương này thì dàn diễn viên gạo cội bên phe nốt vẫn tiếp tục lên sóng, ẩn với nấp thế này đến nốt còn k biết chứ nói gì avos kia :))
Này là chương thứ ba liên tiếp rồi nhỉ, chương bù thứ 2 trong số 3 chương nợ. Mấy bác biết sao up liên tiếp thế này không? Do bác Sinh thích thế đấy =))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, cố gắng tương tác nhiệt tình với hi vọng gấp rưỡi tiến độ nào.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~