Chương 61: Giữa trận quyết chiến
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 61: Giữa trận quyết chiến
Chương 61: Giữa trận quyết chiến
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
“ Tôi tới đây, Arnos”
Rei hướng lưỡi kiếm Innytio về phía ta, rồi vào tư thế, giậm mạnh chân xuống sàn.
Toàn thân Rei lao đến như mũi tên, nhắm vào cổ họng ta mà toàn lực công kích.
“ Quá chậm”
Với phần mũi kiếm của thanh Innytio hướng thẳng tới, với thanh kim cang thiết kiếm trong tay, ta cũng lấy đòn đâm để phản đòn.
Nếu mà trực tiếp xung đột với nhau, chắc chắn Bí Nặc Ma Lực và Vũ Trang Cường Hóa sẽ sễ dàng bị xé bỏ trước thanh ma kiếm cắt đứt ma pháp thuật thức kia.
Thế nhưng Rei lại tránh việc chạm kiếm, cú đâm đang phóng tới giữa chừng bất chợt thay đổi quỹ đạo. Đích nhắm tới là Viên Hoàn Hấp Ma ở tay trái của ta.
Thời khắc mũi kiếm Innytio như xuyên qua chỗ đó, ta mở lòng bàn tay trái ra.
Ngay lập tức, Rei dừng đường kiếm.
“Sao vậy ? Với khí thế vừa rồi thì may ra có thể xiên que luôn bàn tay của ta rồi đấy.”
“Cái giá đánh đổi là kiếm sẽ bị giữ chặt, cơ thắng sẽ mất luôn à.”
Fumu. Không hổ danh.
Ta đã cố tình cho kiếm của Rei xuyên qua để bắt luôn một thể cho gọn. Nếu xét về kiếm kĩ thì cửa trên là bên Rei, nhưng mà là đấu sức thì không có chuyện ta thua được. Theo tình hình thế này thì, dù ta có dễ dàng phong ấn được thanh kiếm nhưng mà đối phương cũng sẽ không dễ dàng cho qua như vậy rồi.
“ Vậy giờ đến lượt ta.”
Vươn tay trái ra, ta bắt lấy phần lưỡi thanh Innytio một cách dễ dàng.
Ngay lập tức Rei thu kiếm, nhanh chóng tránh khỏi thế bị kìm ấy.
Cùng lúc, ta vận sức toàn thân chém kim cang thiết kiếm xuống đầu Rei.
Thế này thì chỉ còn cách dùng Innytio đỡ mà thôi.
Nhưng mà nếu cậu ta đỡ theo cách thông thường thì kiếm của ta gãy là cái chắc. Với Rei, tuy sẽ thắng trận đấu, nhưng cũng sẽ là thua cuộc so tài giữa hai ta. Nếu không phải là chiến thắng nhờ bởi việc phá hủy Viên Hoàn Hấp Ma, cũng có nghĩa là gánh nặng trên vai cậu ta vẫn còn đó. Rei không thể phá hủy kiếm của ta được.
Thế, giờ sao ?
Đỡ đi thì mới tránh được vết thương chí mạng chứ.
“ Fu….. !”
Rei đưa thanh Innytio vừa rút lại ra nghênh kích.
Khoảnh khắc lưỡi kiếm chạm lưỡi kiếm, ta cảm nhận một cảm giác khác lạ đầu tay.
Mềm mại. Cứ như là đòn công kích bị hấp thụ hết vậy, Rei đã không trực tiếp đỡ lấy nhát kiếm mà ta dồn lực toàn thân vào, cậu ta khéo léo thay đổi hướng của đòn chém và triệt tiêu đi uy lực của nó.
“ Hoh. Cho ta xem một lần nữa đi nào.”
“ Bao nhiêu lần cũng được hết đó.”
Kiếm chạm kiếm. Thế mà chỉ có những âm thanh tĩnh mịch đến kinh ngạc vang lến, kiếm của ta bị đánh bật hết lần này đến lần khác. Thay đổi góc độ, điều chỉnh uy lực, liên kích tấn công, Rei đều chặn tất cả một cách hoàn mĩ. Nhìn qua thì có vẻ dễ đấy nhưng thật sự thì đấy có gọi là phép màu cũng không quá chút nào.
Cho dù có là ở thời đại thần thánh thì thật sự được bao nhiêu tên ma nhân biểu diễn được chừng này bản lĩnh cơ chứ.
“ Ngươi đúng là một gã đáng sợ đó. Kiếm của ta mà gãy cũng chẳng sao thì chắc đã ăn vài phát là ít rồi.”
“ Nếu thanh kiếm kia là ma kiếm, và cậu cũng không bị ép phải đeo Viên Hoàn Hấp Ma thì chuyện cũng đã khác rồi”
Ta dùng kim cang thiết kiếm, đồng thời cũng bị Viên Hoàn Hấp Ma hút đi ma lực không ngừng nghỉ.
Vì luật đấu kia, ta phải vận Bí Nặc Ma Lực liên tục.
Rei thì tự phế đi cánh tay trái, cũng không được đối đầu trực diện với kiếm của ta.
Bên nào cũng khiếm khuyết như nhau.
Cả hai đều không thỏa sức mà quậy phá được, những ít nhất cũng không cần nghĩ về bất lợi của đối phương làm gì.
“ Đếch thể tin được …… Thanh kiếm kia, chạm kiếm với Innytio từng ấy lần mà vẫn không sao cả………!”
“ Ma kiếm cắt đứt thuật thức Innytio đánh nhẽ phải chém đứt cả thuật thức được yểm lên ma kiếm mới phải …! Mấy trận trước chỉ cần giao kiếm thôi là bên kia đã tan tành rồi cơ mà, chuyện quái gì đang xảy ra vậy ……….!?”
“………Vì là thanh kiếm không có ma lực, vốn đã không có ma pháp được yểm lên rồi nên là Innytio không phát huy tác dụng hay sao …………?”
“ Đồ ngu ! Chỉ là một thanh kim loại thôi thì chạm cái là chia hai luôn rồi …..!”
“………Vậy, nó đúng thật là thế sao ………..?”
“………Được rèn từ nghệ nhân thực thụ, thanh kiếm từ con tim ………”
“ Không phải ma lực, mà là một cái gì đó mạnh mẽ hơn trú ngụ trong nó.”
Mấy câu bàn tán trật lất văng vẳng khắp khán đài.
Trận chiến của ta và Rei khốc liệt mà kẻ thật sự nắm bắt chính xác được tình hình này thì chẳng có bao nhiêu.
“ Cứ định kéo dài trận chiến thế này sao ?”
Giao kiếm, Rei lại triệt tiêu uy lực mà hất đi.
Rei cứ duy trì thế thủ, tránh việc Innytio bị khống chế.
“ Cũng không phải tôi lợi dụng điểm yếu của cậu đâu. Cứ câu giờ thế này thì chỉ đi theo ý đồ của bọn hoàng tộc phái mà thôi”
“ Không cần ngươi lo đâu. Có bao nhiêu ma lực bị hút đi nữa cũng chả có vấn đề gì sất. Quan trọng hơn, hãy tập trung nghĩ xem làm sao thắng được ta đi”
Rei cân nhắc cẩn thận giữ khoảng cách, còn ta thì cứ sùng sục mà áp sát.
Đúng lúc ấy, Innytio lóe lên ánh sáng.
“ Tất nhiên, là ý đó đó……..!”
Rei thay đổi đòn công kích, đưa lưỡi kiếm nhắm vào Viên Hoàn Hấp Ma ở phía tay trái.
“ Ngây thơ!”
Ngay lập tức ta đưa lòng bàn tay ra tính đỡ đòn đó, thế nhưng, đột nhiên lưỡi kiếm thay đổi quỹ đạo.
Đích đến là phần trên cánh tay trái. Ta co cứng gân thịt, vung kim cang thiết kiếm đâm ra, chấp nhận cả hai đều trực tiếp lãnh đòn,
Máu tươi phun ra.
Innytio ăn sâu vào cánh tay ta, còn kiếm của ta thì đâm thủng vai của Rei.
“ Hah………!”
Innytio cắm vào cánh tay, và cậu ta vẫn muốn đâm sâu hơn nữa. Rei vận khí cố xoay vặn nó, lực xoay truyền đến thanh kiếm, Innytio chạm đến tận xương.
“Sai lầm rồi đấy. Sơ hở kìa”
Kim cang thiết kiếm được vung ra.
Rei cố gắng xoay mình nhưng không thể tránh né hoàn toàn, thanh liếm xượt qua gáy cậu ta, máu bắn ra.
Không, không phải. Rei vừa làm bộ mặt tươi tắn, vừa tiếp tục vận sức mà chém sâu thanh Innytio vào cánh tay ta.
Không phải không tránh hết, mà là không tránh.
Nếu mà cố gắng để bản thân ta không phải nhận lấy vết xước nào thì có bao lâu đi nữa thanh kim cang thiết kiếm này cũng sẽ không cho cậu ta ăn phát chí mạng nào được.
Innytio lóe lên, máu trào ra từ tay trái ta.
Đồng thời, kiếm của ta cắt vào hông Rei.
“ Nếu so về sức chịu đựng thì không thắng nổi ta đâu”
“ Không thử sao biết được.”
Innytio và kim cang thiết kiếm cắt chém cơ thể đối phương rối tung cả lên.
Không giống như những lần chạm kiếm mới nãy, cứ mỗi lần vung kiếm, cơ thể cả hai lại tăng thêm thương tích.
Cho thịt bị chém, để rồi đoạn lấy vai.
Rei đang thử ta chính cái đó.
Cả hai vừa tránh những đòn chí mạng, vừa liên tục tung những đòn tất sát.
Từng khắc từng khắc một, thương tích cứ tăng, máu cứ tràn, còn hai ta thì cứ cười.
“ Được lắm Rei. Hăng hơn cả lần trước đấy.”
“ Cậu cũng thế, Arnos à. Tôi cứ ngỡ mình mạnh hơn rất nhiều so với hồi đó rồi, thế mà vẫn chưa đủ để cậu phái dốc toàn lực ra mà chiến đấu nữa.”
Không căm thù, cũng không mong cầu danh vọng gì ở đây hết.
Chỉ là, đúng thế, rất là vui.
Kiếm giao kiếm, từng giọt máu chính là niềm hân hoan của bọn ta.
Mỗi lần chạm kiếm xong, sức mạnh của Rei lại tăng một bậc so với vài khắc trước, một tài năng đáng sợ. Tuy nhiên có vượt qua bản thân bao nhiêu lần đi nữa, Rei vẫn không nhìn thấy điểm cuối cùng trong sức mạnh của ta, ta cảm nhận được sự kính nể của cậu ta dành cho mình.
Cả hoàng tộc phái, cả Ma kiếm đại hội, đến cả Avos Dirhevia ta cũng chẳng xem ra gì.
Bây giờ tại võ đài vang vọng từng tiếng kiếm kích uy nghi này, chỉ cần tập trung vào những điệu múa tráng lệ là được.
Thật dài, thật dài, kiếm kích lan ra thật rộng.
Người xem giờ không còn nói gì nên lời, nuối nước bọt quan sát từng đợt công thủ mà hoàn toàn không có khoảng trống để thở.
Nửa giờ trôi qua, rồi một giờ trôi qua, hai bọn ta vẫn giao kiếm.
Có lẽ điều cả ta và Rei cầu nguyện chỉ có một.
Xin hãy cho thời gian này vĩnh viễn kéo dài.
Thế nhưng rồi cuộc vui nào cũng đến lúc phải tàn.
Cả hai cũng sắp nhận ra rồi.
“………….Ku…………”
Chân phải của Rei lãnh một kích của ta, đầu gối khụy xuống.
Cái giá đổi lại là tay trái ta lãnh một vết rách cực kì sâu.
“ Fumu. Kĩ thuật hầu như chả tăng được bao nhiêu nữa nhỉ.”
Rei chống kiếm xuống, gắng sức mà từ từ đứng dậy.
“ Rei, kết thúc rồi, ta vui lắm đó”
“ Phải rồi nhỉ. Tôi cũng đến đây thôi.”
Thủ kiếm, cả hai cùng lúc lao về phía trước.
Rei nhắm vào tay trái ta.
Định luồn qua cánh tay đã bị chậm đi của ta để phá hủy Viên Hoàn Hấp Ma chứ gì.
Nới ta nhắm đến thì chỉ có một-----------
Ở đúng cái lúc mà cả hai bước vào khoảng cách của nhau.
“…………….Rei…………!”
Bọn ta vừa lao vào nhau, tiếng gọi tên Rei vang lên.
Liếc mắt sang, sẽ thấy ngay hình bóng của bà ấy.
Mẹ Rei, Sheila đang ở đó. Bà ấy dường như chỉ mới vừa bước vào cổng đấu trường, nhìn thấy mặt Rei mà cất lên tiếng gọi.
Misa cũng đang ở cùng.
“………..Arnos……….!”
Thanh trong tay Rei phát sáng.
Để tránh đòn tấn công nhắm đến Viên Hoàn Hấp Ma, ta dồn ép phần sức lực đã bị bào mòn đi nãy giờ của mình lên.
Ngay lúc ấy, nhận phải công kích bất ngờ từ ma kiếm Innytio, khớp tay đầy sơ hở của ta bị cắt rời.
Sơ hở khi hơi thở và gân thịt của ta thả lỏng, một thời điểm mà việc nhận phải kiếm kích ở giữa cuộc chiến thế này là không thể tránh khỏi.
Rei bắt lấy cánh tay bị cắt của ta.
Ngay từ đầu đó đã là mục đích rồi à. Cậu ta lườm Viên Hoàn Hấp Ma trên cánh tay.
“ Mang được cả cánh tay của ta đi luôn cơ à, khá lắm Rei.”
Nhanh hơn cả ý định chém vỡ Viên Hoàn Hấp Ma của Rei, ta đâm kim cang thiết kiếm tới.
Ngay lập tức Rei lấy kiếm làm khiên.
“ Nhưng mà lần này người thắng là ta.”
Khoảnh khắc đầu kiếm chạm vào ma kiếm kia, ta vận toàn lực Vũ Trang Cường Hóa , dồn sức toàn thân mà đâm tới.
Đúng ngay khoảnh khắc ấy.
Tại võ đài nổi lên một ma pháp trận khổng lồ.
Ma pháp ngay lập tức được triển khai.
Đây là--?
“………Ka……a…….”
Innytio gãy làm đôi, kiếm của ta cắm vào ngực Rei.
“………….Quả là Arnos ………Tôi đã nghĩ lần này mình thắng rồi chứ……..”
Cậu cười một cách mãn nguyện.
Tuy nhiên, không có tiếng hò reo.
Ma pháp trận khổng lồ kia đã được hoàn thành, lấy phần võ đài bọn ta đang đứng làm trung tâm.
Thứ được sử dụng là ma pháp Lao Ngục Thứ Nguyên .
Chỉ riêng khu vực này là bị dịch chuyển đến một vùng thứ nguyên khác biệt, cách li hoàn toàn với Delzogade.
“Thần đã phải mòn mỏi đợi chờ khoảnh khắc này lâu lắm rồi đấy.”
Một giọng khàn khàn vang lên.
“ Cuối cùng, thần cũng đã tìm ra được cơ hội để kết liễu được ngài.”
Xuất hiện là một lão già tóc dài bạc trắng.
Thất ma hoàng lão Melheis Boran.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
Thất ma hoàng lão mạnh nhất Melheis, tức là, tên nhu nhược mạnh nhất đăng đài ! ( mạnh hay yếu đây )
Cảm ơn các bạn luôn đón đọc bộ truyện.
Các bạn mong chờ nó thì tôi rất lấy làm vinh hạnh.
~~~~~~~~~~~
NIT note
Ơ
Sheila đc Misa chữa xong r à
Xong r chưa gì thì lại 1 phát bẻ cua
R t tin ai được nữa đây bác tác ơi, bao nhiêu cú lừa giờ lại đến lượt thằng tưởng trung thành lại đi phản bội.
Drama nối tiếp drama hay gì -_-
Mọi người đọc truyện vui vẻ nha. Nhớ cmt nhứ t rep đấy :)). Chỗ nào khó hiểu nhớ cmt để t note lại nha.
T4R
P/s: Cổng hỗ trợ kinh phí cho team luôn mở nha mọi người, hết thằng edit giờ đến bác trans đang ở đất khách quê người cũng bị viêm màng túi :))
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~