Chương 95: Ma pháp cấm kỵ
Chương 95: Ma pháp cấm kỵ
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
…
“Vậy buổi học hôm nay đến đây là kết thúc.”
Rốt cuộc thì mãi cho đến khi tan học, Eleonor cũng chẳng hề có dấu hiệu gì là đã đến để gặp ta.
Suy luận rằng đã có chuyện gì đó xảy ra có vẻ không sai rồi.
Tại thần điện lúc ở bài thi đối kháng học viện hôm qua, Eleonor có nói rằng cổ không thể tự ý di chuyển theo ý mình. Nếu giả sử lại lâm vào tình trạng như thế thì đúng là không thể xuất hiện ở đây được rồi.
Hay là giờ ta qua chỗ cô ấy nhỉ.
“Anou, Arnos-sama. Mọi người đang bàn chuyện cùng nhau đi chơi hội bây giờ…….?”
Misa đến bắt chuyện với ta.
“Fumu. Ta có chút việc bận rồi. Mọi người cứ tự nhiên vui vẻ thỏa thích đi.”
“Vậy ạ.”
“Tôi cũng xin kiếu bữa nay nhé”
Rei nói.
“Tự dưng buồn ngủ quá à.”
“Anh thức đêm hay gì sao?”
“Tại khác gối nên bị khó ngủ ấy mà”
“Là vậy sao……”
Trông Misa có vẻ hơi tiếc nuối.
Rei đến gần cô và nói nhỏ.
“Tôi chợp mắt một chút rồi mình gặp nhau sau.”
“........E, etou………”
Ra thế.
Hắn muốn lén lén lút lút ở riêng hai người thôi à.
“Không thích sao?”
“K, không ạ. Vậy, vâng. C, cứ làm thế đi ạ”
Đám Fanunion lặng nhìn hai người từ nãy đến giờ bắt đầu kề tai thì thầm với nhau.
“..........Rei-kun nói là buồn ngủ……….”
“Ừa. Cơ mà Rei-kun với Arnos-sama ở cùng phòng trong ký túc xá nhỉ…….?”
“Khoan, khoan! Nghĩ cái gì thế hả!?”
“Có nghĩ gì đâu, chỉ là về những tiếp xúc hơi hơi bị đặc biệt một chút ý……..”
“Không được nói mấy cái như tiếp xúc đặc biệt thế!”
“........Thế, thế nghĩa là, tức là………...Hôm nay…...Misa sẽ……….”
“Có cơ hội ngủ chung giường gián tiếp!?!?”
Ta bỏ ngoài tai cuộc nói chuyện của những cô gái năng động kia mà rời khỏi đại giảng đường.
Trên đường đi, ta có đảo ma nhãn xung quanh thử tìm kiếm dấu vết ma lực của Eleonor nhưng chẳng thấy gì.
Ma lực biến mất rồi sao. Nói mới nhớ, với khả năng của Misha thì bình thường cũng không tra ra được dấu vị trí của Eleonor.
Tuy nhiên, ma lực của Diego thì vẫn nắm bắt rõ được.
Nếu giả sử cô ta có bị phía Học viện anh hùng làm gì đó, thì không thể nào có chuyện viện trưởng lại không hay biết gì được.
Ta sử dụng Ảo Ảnh Nguỵ Trang <Rainel> để vô hình hoá đi rồi triệt tiêu ma lực bằng Ẩn Giấu Ma Lực<Najila>, bám theo sau tên Diego vừa mới rời khỏi đại giảng đường lúc nãy.
Đích đến mà hắn nhanh nhanh chóng chóng hướng tới, chính là Hồ thánh minh.
Đi đến nơi, Diego vận Phi Hành<Fles> và bay xuống đáy hồ. Cứ ngỡ hắn sẽ đi tới thần điện, thế nhưng kết quả lại là hướng hoàn toàn ngược lại, mục tiêu của hắn là phía hang động dưới nước ở phần bên kia của Thánh minh hồ.
Lần theo bước chân của hắn, ta tiến sâu vào trong hang động tối đen ẩm ướt. Và phía cuối con đường chật chội ấy, có một con suối nhỏ đang róc rách chảy.
Thánh thuỷ đã chảy ra từ đó nhỉ.
Hắn niệm Hoạt Động Trong Nước <Koko> và nhảy xuống dưới.
Ta tiếp tục bám đuôi theo hắn, bên dưới lòng suối, khác hoàn toàn với vẻ bề ngoài, bên dưới khá là sâu và rộng lớn.
Trong làn nước, Diego tiếp tục sử dụng Phi Hành bơi mà như bay, sâu tận sâu xuống phía đáy.
Không biết đã lặn được bao lâu nữa, cuối cùng ta cũng đã thấy được phần đáy của nó.
Một cánh cổng khổng lồ ngự trị tại đó. Trông có vẻ nó được khoá lại bởi Thi Đĩnh Kết Giới<Degit> như cổng chính của học viện trên kia. Cánh cổng mở ra cho phép Diego tiến vào trong.
Thế này thì cho dù có triệt tiêu ma lực đi chăng nữa mà ta mở cổng ra ngay lúc này thì cũng sẽ bị phát hiện thôi.
Ta chờ cho hắn đi sâu vào trong nữa.
“Mở ra”
Đợi được một lúc, ta giải Thi Đĩnh Kết Giới và cưỡng chế mở cánh cổng ra.
Bên trong là một công trình kiến trúc xây dựng hoàn toàn bằng đá.
Nhờ vào ma pháp mà nước trong con suối không chảy vào bên trong này.
Rốt cuộc hắn định làm trò gì ở chốn này.
Ta nhanh chóng bước dọc theo lối đi.
Một lúc sau, vết tích của một bức tường sụp đổ thu hút lấy sự chú ý của ta.
Xem xét vết tích để lại thì vẫn còn rất mới. Cơ mà vẫn cứ để nguyên hiện trạng mà chưa sửa chữa lại thế này, có lẽ là vừa bị phá huỷ trong khoảng thời gian vài hôm trở lại.
Càng tiến vào sâu bên trong, những dấu vết của sự tan hoang và đổ nát lại càng nổi bật ra thêm.
Từ trần cho đến sàn, những bức tường xung quanh chỗ thì bị nghiền nát, chỗ thì bị đánh thủng một lỗ to, chỗ khác lại bị đánh sập hoàn toàn.
Fumu. Cứ như kiểu vừa có một trận chiến máu lửa vừa xảy ra gần đây vậy.
“Vẫn chưa có manh mối nào hay sao!”
Tiếng nói giận dữ vang lên. Đấy là của Diego.
Âm thanh phát ra từ một cánh cửa gần đó.
Ta đứng trước căn phòng, và lắng tai nghe ngóng.
“......E, em biết về người đàn ông đeo mặt nạ.....”
“Cái đó lúc sáng ta đã nghe báo cáo rồi! Ta đang bảo là mau giao thông tin mới ra đây cơ mà!”
“Em rất xin lỗi.”
“Không phải là chiêu trò của lũ Học viện quỷ vương đấy chứ?”
“..........Điều đó, em không cảm nhận được luồng ma lực tà ác nào cả, vì vậy không thể đánh giá được có phải là quỷ tộc hay không…….”
Không cảm nhận thấy ma lực, gã đàn ông đeo mặt nạ……..à.
Ta đã nghe chuyện này ở đâu rồi thì phải.
“Với lại, bên Học viện quỷ vương không hề biết tới kế hoạch này của chúng ta. Khả năng chúng tấn công vào cơ sở này là rất thấp. Không biết chừng đây là vụ việc do Đế quốc Wilihia ở phía tây gây ra cũng nên.”
“Chúng thì làm quái gì có lý do nào để phải làm ra cái trò này cơ chứ! Hơn 1000 năm nay cả hai đã xây dựng nên mối quan hệ hảo hữu đến vậy cơ mà”
“........Nói vậy chứ bên đó cũng đâu ngu ngốc đến độ hoàn toàn tin tưởng Azeshion đâu. Có khi nào trong nội bộ ta có gián điệp không ạ? Khéo chúng ra nghe được lời đồn về thánh mẫu rồi cũng nên.”
Diego không nói gì, sự im lặng bao trùm lấy cả không gian.
“Chỗ ở của thánh mẫu chưa bị lộ ra đấy chứ?”
“Vâng. Gã đàn ông đeo mặt nạ ấy phá lanh tanh bành mọi thứ lên nhưng vẫn không thể tìm ra chỗ đó được.”
Sự yên ắng lại trôi qua thêm một lúc.
Hồi sau, Diego lên tiếng như vừa nghĩ ra một nước đi hay.
“Được rồi. Vậy thì cứ làm thế này. Hãy thêu dệt câu chuyện này lại , nhằm đổ tội lên đầu lũ quỷ tộc xấu xa kia đi.”
“...........Có cần phải bắt giữ một học sinh bên Học viện quỷ vương không ạ?”
“Muốn làm thế nào thì làm. Miễn là truyền đạt được cho dân chúng rằng công lý luôn ở phe ta là ổn. Hãy tạo nên đại danh đại nghĩa để xâm lược Dilhayd đi.”
“Vậy là cuối cùng cũng?”
“Đã đến lúc thực hiện tham vọng của chúng ta rồi”
“Vâng! Đã rõ ạ!”
“Ta giao vụ gián điệp cho ngươi. Xử sao cho nó nôn ra tất cả. Không quan tâm bằng phương pháp thủ đoạn nào”
“Rõ!”
Thật là ngu muội.
Bọn chúng muốn thắp lên ngọn lửa chiến tranh bằng những lời nguỵ tạo như vậy hay sao.
Khó khăn lắm mới có hoà bình như ngày hôm nay, rốt cuộc là chúng bất mãn thứ gì?
Ta làm gỏi cả lũ ở đây cũng được thôi, nhưng mới hôm qua vừa huỷ diệt căn nguyên của hắn xong.
Xem ra nên dừng kế hoạch của hắn lại thì sẽ nhanh hơn.
Thánh mẫu hay gì gì đó không rõ lắm, nhưng có vẻ đó là một nhân vật cực kỳ quan trọng đối với Học viện anh hùng.
Qua những gì đã xảy ra, rất có khả năng kẻ ấy chính là Eleonor.
Gã đàn ông đeo mặt nạ kia cũng không thể tìm ra, có nghĩa là chúng đã giấu cô ta trong một căn phòng bí mật nào đó.
Ta dùng ma nhãn để ngó thử xem, tuy nhiên không phát hiện ra bất cứ nơi nào có dấu hiệu niệm đặt ma pháp cả.
Mà dễ thế thì chả lộ ngay từ đầu rồi.
Vậy thì, đó có thể là một căn mật thất giống như mê cung dưới lòng đất ở Quỷ vương thành Delzogade, không hề dẫn xuất ma lực.
Ta quay lại qua lối đi có những mảnh vụn của các bức tường bị phá huỷ.
Nâng nhẹ chân lên, ‘uỳnh’ — ta giẫm một cú xuống mặt sàn.
‘DooGoooooohhhhhhhhh’ — cả toà nhà rung chuyển dữ dội bởi cũ giậm chân của ta ngay sau đó.
“Đ, địch tấn công! Toàn quân, vào vị trí!!”
Binh sĩ canh phòng lục rục nhốn nháo cả lên.
Tuy nhiên, khi nhận ra chẳng thấy bóng dáng kẻ địch nào, cả lũ nhìn nhau mặt toát lên vẻ nghi hoặc.
“.........Là động đất chăng……..?”
“...........Ở Hồ thánh minh đâu có xảy ra mấy chuyện thế này đâu……...Là ảnh hưởng của việc nước hồ bị cạn đi sao…….?”
Đám binh sĩ trao đổi với nhau.
Trong lúc ấy, ta đã dùng ma nhãn để lần theo và nắm bắt tất cả vị trí của chúng.
Fumu. Là chỗ đó à.
Ta bước đi, theo con đường khác với cái ta đã đi vào, nó dẫn đến vị trí mà ta đã nhắm tới.
Một lúc sau, đợi đám binh sĩ giải tán khỏi mục tiêu, ta hướng tới một bức tường trông chẳng có chút gì đặc biệt, nó chỉ trông bình thường như bao bức tường bình thường khác.
Đặt một ngón tay lên và ấn nhẹ vào nó.
Ngay lập tức, bức tường mở ra. Một mật thất không sử dụng ma pháp yểm lên để tránh bị phát hiện, hẳn là chúng đã giả định nơi nguy hiểm nhất sẽ là nơi an toàn nhất đây mà.
Cho dù thông tin có không bị rò rỉ thế nào đi chăng nữa, lúc khẩn cấp, con người vẫn sẽ vô thức bảo vệ thứ mà mình phải bảo vệ. Ta chỉ cần đối chiếu vị trí binh sĩ lúc bình thường và khi diễn ra cơn địa chấn khác thường thế nào là sẽ dễ dàng biết ngay câu trả lời cho mình.
Ta len theo lối đi tối tăm vào sâu tận cùng phía trong.
Có biết bao nhiêu là cạm bẫy mà không sử dụng ma lực được thiết đặt sẵn, tuy nhiên tất cả đều bị ta nhìn thấu mà chẳng mệt nhọc gì.
Một lúc sau, ta bắt đầu thấy một ánh sáng xanh mờ ảo.
Phía đó là một khoảng không gian rộng lớn.
Vài nghìn, không, chỗ này phải vượt quá một vạn thánh thuỷ cầu đang trôi nổi giữa không trung, ở bên trong chúng là những cô gái đang khoả thân.
Zesia Kanon Ijaysica.
Không lẫn đi đâu được, đó là cô nàng rank 1 đã đánh với ta trong bài thi học viện đối kháng.
Và đây là hơn 10.000 cô gái có căn nguyên giống hệt nhau.
Và rồi, ở giữa căn phòng, Eleonor đang ở trong một quả thánh thuỷ cầu kích cỡ lớn hơn tất cả.
Không khác gì lúc ở thần điện hôm qua, toàn thân cô ta toả ra ma lực, những đường viền xung quanh mờ nhạt sáng lên.
Các ký tự ma pháp bao bọc lấy thân thể, toả đều ra xung quanh.
Ma lực của cô ta đang tuồn qua cho những thánh thuỷ cầu khác.
“Eleonor”
Ta giải trừ Ảo Ảnh Nguỵ Trang và gọi tên cô.
“..........Arnos-kun………”
Cô nhìn ta chằm chằm, ánh mắt vừa vui mừng vừa pha trộn chút kinh ngạc.
“Xin lỗi nhé, tôi không đến gặp cậu được. Điều này có chút ngoài dự liệu của tôi”
“Gì chứ, vẫn đúng theo dự kiến đã định, sau giờ học mà. Không vấn đề gì sất”
Nghe vậy, Eleonor mỉm cười.
“Tôi đã nghĩ, rồi cậu kiểu gì cũng sẽ tới đây”
Cô nàng chỉ ngón tay lên.
Sau đó, nhìn ta bằng một khuôn mặt dịu dàng.
“Tuy là ở chỗ thế này, nhưng cậu có thể nghe thỉnh cầu của tôi được không?”
“Nói đi”
“Tôi muốn, Arnos-kun phá huỷ căn nguyên giúp”
“Fumu. Của ai nào?”
Eleonor nói với chất giọng không quan tâm.
“Của tôi đây”
Cô nàng nở một nụ cười chân thành không chút giả tạo.
Giống như muốn nói lên, đây chính là ước vọng từ tận đáy con tim của mình.
“Tôi đã chờ đợi lâu lắm rồi. Một người có thể giải thoát cho cả tôi và Zesia ra khỏi cái địa ngục không hồi kết này. Arnos-kun à, tôi ấy nhé…”
Nghía qua biểu cảm của ta một khắc, rồi cô tiếp tục
“Là thứ mà con người đáng lẽ không được phép tạo ra, một ma pháp cấm kỵ”
------------------------------------------------
Tác note:
Biết được ý đồ thâm hiểm không ngờ tới của Diego, rồi có vẻ như người đàn ông đeo mặt nạ có ý đối địch với Học viện anh hùng. Diễn biến câu chuyện sẽ được tiếp tục đẩy lên đó—
NIT note:
1 bầy Zessi a, nhưng rốt cuộc thì làm sao Diego tái sinh đc thì lại k nói, chắc phải hóng chướng sau tiếp ròi
Cơ mà Diego à, ngu 1 mình thì tự chết 1 mình đi, định 1 tay huỷ diệt nhân loại hay sao v e zai :))
T sẽ k bàn về rei vs misa đây, tim t đau quá r…
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt nhiều nhiều, cày view nhiều nhiều luôn nha, mọi người cùng cố gắng thì tiến độ này sẽ không thay đổi đâu nha :))
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~