Web Novel Chapter 23: Lý do để tin tưởng
- Truyenconect
- Mushoku Tensei - Isekai Ittara Honki Dasu
- Web Novel Chapter 23: Lý do để tin tưởng
Web Novel Chapter 23: Lý do để tin tưởng
Part 1:
Nếu ta sử dụng một thuật ngữ để mô tả ấp của Migurd, đó sẽ là "nghèo cùng cực"
Có mười ngôn nhà kì quặc. Khó có thể tả hình dáng của chúng.
Cảm giác như là đất được đào lên và rồi được phủ lên bằng lớp mai rùa.
Kiến trúc của vương quốc Asura trông hiện đại hơn nhiều so với ở đây.
Tuy nhiên, ngay cả khi ta mang kiến trúc của vương quốc Asura đến đây, sẽ không có cách nào để thu thập gỗ cần thiết để xây và họ cũng sẽ phải bỏ hi vọng ở vùng đất này.
Ngay cả có sân trồng ngay ngắn bên ngoài ấp này chỉ có chứa thảm thực vật bị co lại.
Tôi không biết mấy cái giống thực vật trông khô héo thế kia có ổn không.
Không có chi tiết cụ thể trong từ điển của Roxy gì cả có liên quan đến nông nghiệp. Nó chỉ được viết đến cái phần mà cô ấy nói "Rau đắng và không ngon tý nào."
Bỗng nhiên, ở các bên của cánh đồng, có mấy bông hoa với răng trông khá là giống với hoa Pakkun (Trong game Mario), được trồng ở đó.
Tôi không chắc cái thứ đó là thực vật hay động vật nữa, mấy cái răng không đồng đều kia đang tạo một cái tiếng lập cập. Chắc chắn là họ dùng chúng để ngăn chặn những sinh vật có hại đến xâm nhập cánh đồng.
Ở cuối ấp, có một vài cô gái trông giống như là học sinh trung học bao quanh một đám lửa và nướng thứ gì đó.
Trông như là một trường ngoài trời hay thứ gì đó tương tự.
Các cô gái đang chuẩn bị một bữa ăn và khi họ kết thúc nướng, họ đi phân phát cho mọi người.
Họ gần như là không có đàn ông và chỉ có những đứa trẻ rất là trẻ đang chơi xung quanh.
Ngoài vậy ra, còn có người gác cổng Robin và trưởng ấp.
Nếu tôi không nhầm lẫn thì nó sẽ là như thế này: Những người đàn ông sẽ đi săn, và những người phụ nữ ở nhà để canh gác.
Những vị trí của cộng đồng nên là như thế này.
Nên có thể có nghĩa là bây giờ đàn ông vẫn đang ở ngoài đi săn.
[Có gì ở gần đây mà có thể săn được không?]
[Sinh vật huyền bí.]
Mặc dù câu đáp lại đã trả lời câu hỏi của tôi, nói hơi một chút ngắn.
Nó giống như là hỏi một ngư dân anh ta đã bắt được gì, và câu trả lời của anh ta là, tôi đã bắt hải sản.
Ừm, tôi sẽ tiếp tục hỏi câu hỏi.
[Hừm. Những cái thứ che ở trên trần nhà cũng là từ sinh vật huyền bí sao?]
[Đó là từ Đại Vương Địa Quy (Đại Quy). Lớp vỏ rất cứng, và thịt thì ngon miệng. Ta có thể làm dây cung từ gân của chúng.]
Thịt của chúng ngon vậy sao?
Nhưng tôi không thể tưởng tượng được kích thước của con rùa. Căn nhà lớn nhất trong ấp được bao phủ bởi một cái vỏ trông như là rộng hơn 20 mét.
Ruijerd và Rocks vào cùng cái ngôi nhà mà tôi vừa nghĩ thấy giải trí.
Nhà lớn nhất = Nhà của trưởng ấp, có vẻ như là thế giới này cũng có cùng luật nữa.
[Xin thứ lỗi cho chúng tôi.]
[C, cảm ơn vì đã mời chúng tôi...]
Dù sao, Eris và tôi thực hiện một lời chào khi chúng tôi đi vào ngôi nhà.
Bên trong trông rộng hơn so với nhìn từ bên ngoài. Sàn nhà được lót bằng những tấm da thú, và các đồ trang trí đầy màu sắc treo trên tường.
Ở giữa ngôi nhà có một cái gì đó như là một lò sưởi, và một ngọn lửa đang cháy từ từ ở đó, thắp sáng căn nhà.
Các căn phòng không chia ra, và ta có thể đắp bằng những tấm da lông thú vào ban đêm và chỉ cần ngủ trên sàn nhà.
Và ở cuối nhà, một thanh kiếm và một cái cung được đặt ở đó, và làm người ta có thể nghĩ rằng đây là một bộ lạc săn bắt.
2 người phụ nữ đi theo trưởng ấp trước đó không vào căn nhà. Tại sao họ lại theo trưởng ấp tới lối vào trước đó?
Chẹp, gì cũng được.
[Vậy thì, hãy nghe câu chuyện của chúng tôi.]
Rocks ngồi xuống gần bên lò sưởi với một tiếng bịch và nói vậy.
Ruijerd ngồi đối mặt với ông ta, và tôi ngồi khoanh chân bên cạnh anh ấy.
Tôi nhìn Eris đang đứng yên không biết phải ngồi đâu.
[Chúng ta phải ngồi trên sàn nhà ngay cả trong căn nhà sao?]
[Không phải cô cũng ngồi trên sàn trong tiết học kiếm thuật sao?]
[C, cũng đúng.]
Eris không phải là loại ngần ngại về việc có nên ngồi trên sàn nhà hay không.
Nhưng, chắc là bởi vì cô ấy lúng túng về cái "lỗ hổng" này với lớp học phép lịch sự mà cô ấy đã học.
Cô ấy quan sát luật của phép lịch sự trước những người khác, nhưng tình hình bây giờ khác với những điều mà cô ấy đã được dạy, nên cô ấy bối rối.
Tôi thực sự hi vọng những tác động đó sẽ không làm ảnh hưởng đến cô ấy khi chúng tôi về đến nhà.
Part 2:
Trước khi tôi bắt đầu miêu tả những mục tiêu trong tương lai của tôi, đọc chính tả tên của tôi, tuổi, nghề nghiệp và địa điểm nhà của chúng tôi.
Tôi cũng nêu mối quan hệ giữa Eris và tôi, địa vị xã hội của Eris, và làm sao mà rốt cuộc chúng tôi bí ẩn đến lục địa Quỷ với trưởng ấp.
Tôi không nói điều gì liên quan đến Nhân Thần. Tôi không chắc vị trí của tên Thần này đối với loài quỷ. Nếu tên đó bị coi là một tên ác thần, vậy thì chúng ta có thể bị nghi ngờ hay gì đó.
[... Và đó là những chuyện đã xảy ra với chúng tôi.]
[Hừm...]
Rock đặt một tay lên cằm, suy ngẫm về những chuyện mà ông ta đã nghe qua lời tôi nói.
Biểu cảm của ông ta giống như là của một học sinh trung học rắc rối với một câu hỏi hóc búa.
[...... Ta hiểu rồi.]
Eris cũng đã bắt đầu rơi vào giấc ngủ trong khi chờ kết luận của Rocks.
Mặc dù trông như là cô ấy vẫn tràn đầy năng lượng, cô ấy đã thực sự tiêu tốn rất nhiều năng lượng bởi vì cô ấy không quen với hành trình.
Cũng giống như tối hôm qua, và có vẻ như là cô ấy đã thức kể từ khi cô ấy gặp Ruijerd.
Quả như tôi đoán, cô ấy đã gần đạt đến giới hạn của cô ấy.
[Tôi sẽ lắng nghe cuộc thảo luận cho, cô có thể đi ngủ nếu cô muốn.]
[... Ý cậu là gì khi mà bảo tôi ngủ, tôi ngủ ở đây thế nào?]
[Chắc là dùng lông thú để đắp rồi ngủ.]
[Nhưng không có gối...]
[Cô có thể dùng đùi tôi.]
Tôi nói như Anpanman và vỗ đùi của tôi, tạo ra một tiếng pa-pa.
[Đùi của cậu để làm gì ...?]
[Có nghĩa là cô có thể dùng đùi của tôi như một cái gối.]
[..... Vậy sao? C, cảm ơn.]
Nếu là Eris thường lệ, thì cô ấy chắc chắn sẽ nói những điều này và kia.
Nhưng có vẻ như thanh trạng thái buồn ngủ của cô ấy đã đến mức tối đa, và cô ấy để đầu mình xuống và đặt lên đùi tôi không do dự.
Cô ấy biểu lộ một biểu cảm căng thẳng và nắm tay cô ấy chặt, nắm mắt lại.
Mất không quá một giây trước khi cô ấy ngủ như một khúc gỗ.
Như là tôi đã nghĩ, cô ấy thực sự kiệt sức. Tôi nhẹ nhàng xoa mái tóc đỏ của Eris và cô ấy xoắn cơ thể cô ấy như thể là bị ngứa.
Fuhaha.
Đột nhiên tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm về tôi.
[... Gì vậy?]
Mắt của Rocks đang cười xuyên thấu tôi và tôi cảm thấy hơi xấu hổ.
[Quan hệ của cậu tốt đấy.]
[Đúng vậy.]
Nhưng tôi bị cấm chạm cô ấy.
Cô chủ của chúng tôi có ý thức mạnh mẽ về đức hạnh.
Nên tôi cũng sẽ tôn trọng mong muốn của cô ấy.
[Vậy, cậu có ý định đi về như thế nào?]
[Chúng tôi sẽ kiếm tiền và đi về bằng chân.]
[2 đứa trẻ các cậu sẽ đi kiếm tiền sao?]
[Không, một mình tôi sẽ là người đi kiếm tiền.]
Tôi không thể để cho Eris người mà hoàn toàn không biết gì về cách thức của thế giới này đi kiếm tiền được phải không?
Ừm, tôi cũng giống như cô ấy không biết gì về những cách thức của thế giới.
[Không chỉ 2 đứa, tôi cũng sẽ đi nữa.]
Ruijerd cắt cuộc hội thoại.
Anh ta thực sự là một đồng minh khiến người ta yên lòng.
Mặc dù tôi thực sự muốn tin anh ta, do sự việc với tên Nhân Thần, tốt hơn hết cho chúng tôi chào tạm biệt nhau ở đây, và tránh rắc rối của nhau sau này.
Tuy nhiên, làm thế nào để tôi từ chối anh ta?
[Ruijerd, tại sao cậu muốn đi với bọn họ?]
Rocks thế hiện việc không chấp nhận với một biểu cảm rắc rối.
Ruijerd trông như là anh ta đã bị xúc phạm.
[Không có lý do gì cả. Tôi sẽ bảo vệ chúng và chỉ đơn giản là đưa chúng về quê hương an toàn.]
Cuộc hội thoại không có vẻ như không khớp với nhau một cách khôn khéo.
Rocks thở dài.
[Cậu định đi vào một thị trấn sao?]
[Hừm.....]
"Hừm"?
Anh định không đi vào một thị trấn sao?
[Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như cậu mang trẻ con đến gần một thị trấn? Không phải là cậu đã bị theo đuổi bởi bọn lính 100 năm trước, và thậm chí có cả một party được thành lập để chinh phục cậu sao?]
100 năm trước
[Điều đó... Nhưng... Nếu tôi chờ ở ngoài thị trấn.]
[Vậy cậu sẽ không chịu trách nhiệm với những chuyện xảy ra bên trong thị trấn?]
Rocks nhìn anh ta với vẻ mặt ngạc nhiên.
Ruijerd nghiến chặt răng.
Tộc Supard bị ghét bởi mọi người. Sự thật này không thay đổi thậm chí là ở lục địa Quỷ. Nhưng thành lập một party để chinh phục hay gì đó thì có hơi quá nhiều. Họ đối xử với anh ta như một sinh vật huyền bí sao?
[Nếu có chuyện gì xảy ra bên trong thị trấn...]
[Cậu sẽ làm gì nếu chuyện gì đó xảy ra?]
[Kể cả nếu tôi có phải giết mọi người trong thị trấn, tôi sẽ cứu cả 2 đứa.]
Đôi mắt anh ta nghiêm túc.
Đáng sợ
Thực sự quá đáng sợ.
Người đàn ông này sẽ làm bất cứ nếu gì và anh ta có giải pháp đó.
[Cậu không có phân biệt đối xử tý nào khi chuyện là trẻ em..... Nghĩ lại thì, ngay từ ban đầu cậu được chấp nhận ở làng này là bởi vì cậu đã cứu trẻ con khỏi đợt tấn công của sinh vật huyền bí.]
[Phải.]
[Cũng đã 5 năm rồi, thời gian trôi thật là nhanh.]
Trưởng ấp thở dài một cách quá mức.
Mặc dù tôi lấy làm tiếc cho trưởng ấp trở thành đồng minh của chúng tôi với cách đó, nhưng đó là một hành động gây khó chịu đáng kể mà ông ta đang làm.
Ông ta trông giống như một học sinh trung học kiêu ngạo nhạo báng một người lớn người đã phạm một sai lầm ngu ngốc.
[Nhưng Ruijerd. Nếu cậu muốn làm điều như thế này, liệu cậu có thể đạt được mục tiêu của cậu không?]
[Mu....]
Rujerd cau lông mày lại với nhau.
Mục tiêu.
Người đàn ông này có vẻ có mục đích nào đó trong đầu.
[Mục tiêu của anh là gì?]
Tôi làm gián đoạn cuộc hội thoại.
[Chỉ là một mục tiêu đơn giản thôi. Ta muốn xóa bỏ sự ô danh của tộc Supard, chỉ đơn giản là thế.]
Tôi thực sự muốn nói rằng đó là điều không thể để hoàn thành mục tiêu đó.
Vấn đề với sự phân biệt chủng tộc không thể được giải quyết chỉ với những nỗ lực của một người.
Kể cả chuyện nhỏ như là một nạn nhân bị bắt nạt trong lớp cũng không thể được giải quyết bởi một người.
Hơn nữa, khi mà các cuộc đàn áp đã lan vào gốc rễ trên khắp toàn thế giới rồi.
Eris gặp Ruijerd, gần tương tự như cái cách mà Vegata gặp Broly. (Dragonball)
Anh ta vốn đã được giả định là một người xấu ngay từ khi cô ấy còn trẻ, làm sao mà anh ta có thể thay đổi trở thành một người tốt?
[Nhưng không phải sự thật là tộc của anh đã bắt đầu các cuộc tấn công vào cả kẻ thù và đồng minh trong chiến tranh?]
[Đó!]
[Cho dù thanh tiếng xấu nào mà anh có, thì sự thật vẫn là tộc Supard bị ghê sợ........]
[Không! Đó không đúng!]
Ruijerd nắm lấy cổ áo tôi.
Anh ta trừng mắt nhìn tôi với một cái nhìn cực kì đáng sợ.
Tệ rồi, tôi đang run rẩy.
Awawawa...
[Đó là âm mưu của Laplace! Tộc Supard không phải là tộc tồi tệ!]
C, c, cái gì?
Xin hãy dừng lại anh thật đáng sợ.
Cơ thể tôi không ngừng run rẩy.
Ể, anh ta vừa nói là âm mưu sao? Chuyện đấy là một âm mưu?
Laplace là ai đó từ 400 năm trước phải không?
[A, anh vừa nói gì về Laplace cơ?]
[Tên khốn đó đã phản bội lại lòng trung thành của chúng ta!]
Thứ sức mạnh được dùng để nắm tôi giờ đã yếu đi. Tôi gõ lại nhiều lần lên cổ tay Ruijerd và anh ta cuối cùng cũng thả tôi.
Nhưng tay anh ta vẫn đang run rẩy.
[Tên khốn đó... Tên khốn đó...!]
Ruijerd nói qua cả hàm răng đang nghiến.
[Anh có thể nói với em vụ việc đó chi tiết không?]
[Chuyện dài lắm.]
[Em không phiền đâu.]
Ruijerd bắt đầu tả lại chuyện thực sự đã xảy ra ở quá khứ.
Laplace.
Hắn ta đã từng là một anh hùng giành quyền trở lại từ loài người, và thống nhất loài quỷ.
Tộc Supard đã từng là thuộc hạ cho Laplace từ rất sớm.
Nhóm chiến binh Supard. Họ sở hữu sự nhanh nhẹn cao và một khả năng xảo quyệt để phát hiệt kẻ thù không thể thấy.
Nhóm này sử hữu năng lực chiến đấu cao đã trở thành lực lượng ưu tú của Laplace.
Chuyên ngành của họ là những đợt tấn công bất ngờ và đột kích ban đêm.
Mắt ở trên trán họ như một cái radar nhìn xuyên qua xung quanh. Họ sẽ không bao giờ bị phục kích bởi những người khác, và sẽ hoàn toàn có thể thực hiện các cuộc tấn công bất ngờ và tấn công ban đêm.
Họ chỉ đơn giản là lực lượng ưu tú.
Tên của tộc Supard trong quá khư được đối xử với cả sự sợ hãi và kính trọng.
Trong giai đoạn giữa của chiến tranh Laplace, ngay khi họ bắt đầu xâm lược lục địa Trung tâm, Laplace đã mang những cây thương với hắn ta và đến thăm nhóm chiến binh.
Những cây thương của Quỷ.
Ruijerd không nói tên chính thức của những cây thương, và chỉ gọi chúng là thương của Quỷ.
Laplace ban những cây thương cho nhóm chiến binh. Các cây thương trông giống như là những cây đinh ba của Supard, nhưng thân được tô với một màu đen đáng ngại, và người ta nhìn vào có thể biết đó là một cây thương Quỷ.
Tất nhiên, có rất nhiều người phản đối việc chấp nhận các cây thương, vì thương là đại diện cho linh hồn của Supard. Họ không thể nào ném đi những cây thương của họ.
Nhưng có những chuyện mà Laplace đã chuẩn bị khi là chúa tể.
Rốt cuộc, Ruijerd tức là thủ lĩnh bắt mọi người trong nhóm chiến binh sử dụng cây thương như một dấu hiệu của sự trung thành tới Laplace.
[Hửm? Thủ lĩnh?]
[Phải, ta đã từng là thủ lĩnh của nhóm chiến binh Supard trước kia.]
[... Anh bây giờ bao nhiêu tuổi?]
[Ta đã dừng đếm sau khi ta 500 tuổi.]
[À, vậy sao...]
Hình như Roxy cũng có viết về sự trường thọ của tộc Supard thì phải?
Chẹp, gì cũng được.
Nhóm chiến binh Supard ném những cây thương của họ một bên và tiếp tục chiến đấu với những cây thương của Quỷ.
Những cây thương Quỷ sở hữu sức mạnh khủng khiếp, tăng cường cơ thể người dùng nhiều lần, và có thể làm cho phép thuật của loài người trở nên vô dụng, và thậm chí khiến giác quan của họ sắc bén hơn.
Họ đã được mang lại một cảm giác của một đấng toàn năng.
Ngay sau đó, hình dáng của người sử dụng dần biến thành quỷ dữ. Các cây thương các hấp thụ máu bao nhiêu, linh hồn họ càng đen tối bấy nhiêu.
Không ai nghi ngờ vẫn đề gì, bởi vì linh hồn của mọi người đã bị ăn cùng mức.
Và cuối cùng, bi kịch xảy ra.
Nhóm chiến binh bắt đầu tấn công mọi người xung quanh bừa bãi, không phân biệt bạn hay thù.
Không quan trọng dù là đàn ông hay phụ nữ ở bất cứ tuổi nào, hay thậm chí là trẻ con. Cũng không khoan dung. Không phân biệt ai, tất cả mọi người trong số họ đã bị tấn công.
Ruijerd nói rằng anh ta vẫn có thể nhớ lại những ký ức một cách sống động.
Trước khi ta nhận ra, loài quỷ đã bắt đầu nói [Tộc Supard đã phản bội loài quỷ], và loài người đã bắt đầu nói [Tộc Supard là bọn ác quỷ nhẫn tâm]
Lúc đó Ruijerd và những người khác nghe những báo cáo với vẻ ngây ngất, thấy nó như là một vinh dự.
Ở giữa chiến trường nơi mà có kẻ thù khắp nơi, tộc Supard mang theo Quỷ thương là cực kỳ mạnh mẽ. Không có ai có khả năng đánh bại các chiến binh Supard, một người trong số họ có thể dễ dàng đấu với 1000.
Họ trở thành đội quân đáng sợ nhất trên thế giới.
Nhưng không có một đội quân nào mà không kiệt quệ trong một cuộc chiến tranh dai dẳng.
Do tình hình họ phải chiến đấu với loài người và loài quỷ, chiến đấu cả ngày cả đêm, số người trong nhóm chiến binh đã bắt đầu giảm bớt.
Họ chưa bao giờ nghi ngờ điều gì. Chết trong chiến đấu là vinh dự lớn nhất với họ, và họ vui sướng đắm say trong cái suy nghĩ đó.
Trong số những tin đồn họ nhận được, họ nghe thấy một khu định cư của tộc Supard đã bị tấn công.
Đó là quê hương của Ruijerd.
Mặc dù đó là một cái bẫy hiển nhiên để nhử tộc Supard, họ không còn có ai có đủ phán quyết để thấy điều đó.
Nhóm chiến binh Supard vốn chưa bao giờ quay trở về khu định cư một thời gian dài, đã phát động........... một cuộc tấn công.
Họ nghĩ, vì có người ở đó, họ phải giết tất cả.
Ruijerd giết bố mẹ anh ta, vợ anh ta và em gái anh ta.
Cuối cùng, anh ta đâm chính con trai anh ta đến chết.
Mặc dù con trai anh ta vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng cậu ta đã được tập luyện liên tục để trở thành một chiến binh Supard. Mặc dù không phải là một trận chiến sống chết đối với Ruijerd, con trai anh ta đã thành công trong việc phá cây Quỷ thương của anh ta ngay lúc cuối cùng.
Vào lúc duy nhất đó, những giấc mơ dễ chịu kết thúc, và cùng thời điểm đó ác mộng đã bắt đầu.
Hiện vẫn còn cái gì đó khiến miệng anh ta tạo một âm thanh kì lạ, và khi Ruijerd nhận ra đó là ngón tay của con trai anh ta, anh ta nhổ nó ra.
Anh ta ngay lập tực đã nghĩ đến tự sát, nhưng rồi đã dừng lại ý nghĩ đó trong giây lát.
Có điều gì đó mà anh ta muốn làm trước khi chết.
Ví dụ, anh ta cần phải xé tan kẻ thù của anh ta mà vẫn còn sống trên thế giới này.
Lúc đó, khu định cư của tộc Supard đã bị bao vây bởi một lực lượng trừng phạt.
Chỉ còn duy nhất 10 người còn lại trong nhóm chiến binh.
Hồi đó khi mà họ nhận những cây Quỷ thương, vẫn còn 200 người, và giờ chỉ còn 10 người trong số những chiến binh dũng cảm đó còn sót lại.
Có người mất một mắt, có người mất một tay, và có người mất viên đá ở giữa trán của họ.
Có những chiến binh chiến đấu cho đến tình trạng sụp đổ này.
Và thậm chí khi cơ thể họ hoàn toàn đầy sẹo, họ vẫn trừng mắt với lực lượng trừng phát mà số lượng gần đến một ngàn với biểu hiện hiếu chiến.
Ruijerd nhận ra họ sẽ chết trong vô ích.
Điều đầu tiên mà Ruijerd đã làm, là phá cây Quỷ thương mà đồng đội anh ta đang cầm.
Từng người họ dần quay trở lại, và họ thấy chính họ trong một trạng thái sững sờ.
Có những người rên rỉ buồn rầu trước sự thật là họ đã tấn công gia đình riêng của họ, và có những người vỡ òa khóc nức nở.
Nhưng không ai trong số họ nói họ vẫn muốn tiếp tục có cái giấc mơ dễ chịu đó.
Không ai trong số họ là một kẻ yếu đuối.
Ai cũng thề trả thù Laplace, và không ai trách Ruijerd cho lỗi lầm của anh ta.
Họ không còn là những con quỷ dữ, nhưng họ cũng không còn là những chiến binh với niềm tự hào.
Họ chỉ là những bóng ma ô nhục ham muốn sự trả thù.
Ruijerd không biết chuyện gì đã xảy ra với 10 người. Anh ta nói rằng có khả năng là họ đã chết.
Sau khi tộc Supard bỏ Quỷ thương, họ chỉ còn là những chiến binh chỉ hơi mạnh hơn chiến sĩ trung bình.
Họ thậm chí không cầm theo cây thương quen thuộc của họ. Sử dụng thương của người khác để chiến đấu, gần như là không thể cho họ để sống sót được.
Nhưng Ruijerd đã thành công trong việc phá qua và chạy thoát, thoi thóp. Sau đó anh ta bước đi trên ranh giới giữa sự sống và cái chết trong 3 ngày 3 đêm.
Chiếc thương mà Ruijerd cầm thuộc về con trai của anh ta.
Con trai anh ta đã hủy cây Quỷ thương, và sử dụng chính linh hồn của cậu ta để bảo vệ Ruijerd.
Sau vụ việc đó, Ruijerd cuối cùng được sự trả thù sau nhiều năm ẩn trốn.
Anh ta can thiệp vào cuộc chiến giữa Laplace và 3 anh hùng và cuối cùng cũng được sự trả thù.
Nhưng mặc dù Laplace đã bị đánh bại, nhưng không đời nào có thể thay đổi những chuyện đã xảy ra.
Tộc Supard bị đàn áp, và khu định cư còn lại của họ, bên cạnh những người và Ruijerd và chiến binh của anh ta phá hủy, rải rác ở khắp nơi do sự đàn áp đó.
Để cho họ chạy thoát, Ruijerd đã tiếp tục giết loài quỷ.
Bây giờ Ruijerd thậm chí không biết tộc Supard đã bị tiêu diệt hoàn toàn hay họ đã sống và xây dựng một ngôi làng mới.
Anh ta nói rằng anh ta đã không thấy Supard nào trong suốt 300 năm ở lục địa Quỷ.
Sự đàn áp mà tộc Supard đã phải đối mặt vô cùng nặng nề.
Ruijerd phản bác lại như một ngọn lửa dữ dội.
Thủ phạm của tất cả chuyện này là Laplace.
[Nhưng ta cũng phải chịu trách nhiệm do danh tiếng xấu của tộc Supard. Cho dù chỉ còn ta là người duy nhất sống sót, ta mong ước sẽ xóa được nó.]
Và Ruijerd kết thúc câu chuyện của anh ta.
Part 3:
Các cách mà anh ta miêu tả mọi chuyện không rõ ràng, và anh ta không dùng bất cứ từ nào để truyền đạt hay gợi ra cảm giác của anh ta.
Nhưng sự hối hận, giận dữ, buồn rầu của Ruijerd và tất cả cảm xúc khá đã được chuyển đến cho chúng tôi.
Nếu tất cả những điều này được tạo ra, hoặc giọng của anh ta và giọng nói tất cả chỉ là diễn xuất, tôi có thể tôn trọng Ruijerd ở một vài vùng khác.
[Đây thực sự là một câu chuyện kinh khủng.]
Đơn giản mà nói, đây là một sai lầm khi nghĩ tộc Supard là tộc xấu xa.
Vẫn không rõ tại sao Laplace lại đưa những cây Quỷ thương cho tộc Supard.
Xem xét các hậu quả của chiến tranh, tộc Supard có thể đã bị đối xử như một vật tế.
Nếu quả thực là vậy, Laplace là sinh vật loại thấp kém nhất. Với những người Supard trung thành như vậy, ngươi ít nhất cũng nên nói gì đó. Mặc dù ngươi đối xử với họ như là một quân tốt hi sinh, ngươi không cần phải dùng phương pháp như vậy để kéo họ xuống và bỏ rơi họ.
[Em hiểu rồi. Em sẽ giúp anh hết sức có thể.]
Nơi nào đó trong tim tôi, cái tôi khác nói.
(Cậu định lấy thời gian đâu giúp anh ta?)
(Cậu có chỗ nào trong cậu để mà đi quan tâm tới người khác?)
(Cậu còn không cố gắng đi làm việc của cậu đi cơ mà?)
(Hành trình này còn khó hơn cậu tưởng đấy)
Nhưng tôi không dừng nói.
[Mặc dù em không có ý tưởng tốt nào, em nghĩ là một đứa trẻ loài người như em có thể giúp đỡ và có thể có một vài sự thay đổi tích cực.]
Nhưng đây không phải là đơn giản là vì lòng tốt hay sự đồng cảm của tôi, tôi cũng có kế hoạch trong đầu, nếu những chuyện mà anh ta nói là thực, Ruijerd này chắc phải cực kì mạnh mẽ, sở hữu cùng sức mạnh như của một Anh hùng.
Chúng tôi được bảo vệ bởi một người mạnh như anh ta. Ít nhất, tình hình mà chúng tôi sẽ bị tấn công và bị giết bởi sinh vật huyền bí sẽ không xảy ra.
Nếu Ruijerd cùng với chúng tôi, chúng tôi sẽ được an tâm trong hành trình của chúng tôi bên ngoài thị trấn, nhưng cùng lúc đó chúng tôi sẽ có nguy cơ bên trong thị trấn.
Nhưng mà, nếu chúng tôi loại bỏ được nguy cơ này, thì anh ta sẽ trở thành sức chiến đấu mạnh nhất của chúng tôi.
Cho dù thế nào, anh ta đã khoe rằng anh ta là một chiến binh sẽ không bao giờ bị tấn công bất ngờ hay bị đột kích ban đêm.
Khả năng mà chúng tôi sẽ bị làm mục tiêu bởi bọn trộm tiền hay du côn sẽ thấp đi đáng kể.
Ngoài điều này ra, mặc dù nó không phải là điều gì quan trọng và không có bằng chứng cho nó. Tôi tin là Ruijerd là người không biết nói dối và có thể tin tưởng được.
[Em hứa với anh, em sẽ làm hết sức có thể để giúp anh.]
[A, à.]
Ruijerd tỏ ra ngạc nhiên, có thể là do sự nghi ngờ trong mắt tôi đã biến mất.
Cũng không quan trọng. Tôi đã quyết định tin tưởng Ruijerd.
Niềm tin của tôi đã bị lừa đi dễ dàng như vậy đấy.
Cái tôi quá khứ sẽ cười qua mũi tôi ngay cả khi tôi đã nghe một câu chuyện bi ai ngớ ngẩn, nhưng tôi tin tưởng anh ta dễ dàng.
Một giọng nói liên tục vang lên trong tim tôi.
(Tôi bị lừa như thế cũng không sao nhỉ?)
[Nhưng, Tộc Supard thực sự...]
[Không sao, Rocks-san. Sẽ có một cách.]
Ruijerd sẽ bảo vệ chúng tôi bên ngoài thị trấn, và chúng tôi sẽ nghĩ cách để bảo vệ Ruijerd bên trong thị trấn.
Đây gọi là có qua có lại.
[Ruijerd-san. Em mong chờ được làm việc cùng anh từ ngày mai trở đi.]