Web Novel Chapter 30: Khởi đầu tốt
Web Novel Chapter 30: Khởi đầu tốt
Part 1:
Vào ngày thứ hai khi chúng tôi ở bên ngoài Hội, giọng của một người đàn ông mặt thằn lằn vang đến chỗ chúng tôi.
[A, xin chào. Chúng tôi đã lên hạng rồi.]
Ai đây?
Trong khi tôi còn đang nghĩ, một người phụ nữ mắt bọ xuất hiện và tôi cuối cùng nhớ ra họ là những kẻ bắt cóc hôm qua.
Tôi nghĩ tên họ là Jaril và Veskel.
Nhận dạng khuôn mặt có hơi khó vì có rất nhiều người mặt thằn lằn trong thị trấn này.
Một trong những lý do tại sao tôi không nhận ra họ cũng là vì họ mặc bộ quần áo khác với hôm qua.
Hôm qua, Người A mặc bộ quần bình thường.
Hôm nay, Nhà thám hiểm A đang mặc bộ áo giáp da bình thường.
Mặc dù hai bộ trang phục này nhìn trông bình thường, ấn tượng về họ với từng người khác là rất khác nhau.
[A, Jaril-san, cảm ơn vì đã cố gắng.]
[C-cái gì vậy, cái cách cậu đang nói, thật là khó chịu........]
[Đó là keigo. Tôi không nên nói như vậy ư?]
[Không có gì.]
Anh ta nhìn tôi một lúc và đảo mắt đi.
[Veskel-san, hãy hướng dẫn cho tôi từ nay trở đi.]
[A....... Vâng.]
Veskel vẫn sợ Ruijerd.
Ruijerd vẫn đang lườm họ.
Hừm, đánh chịu vậy. Bổ sung thêm, cô ấy cũng đang mặc bộ trang phục nhà thám hiểm.
[Chúng ta đi vào nào.]
[À, được thôi.]
Jaril thể hiện một vẻ mặt không yên tâm và gật đầu với lời của tôi.
Part 2:
Khi chúng tôi đi vào trong hội, tên mặt ngựa tinh mắt nhìn thấy chúng thôi và đi tới.
[Này!]
[....... Xin chào.]
Cái tên này cũng đang ẩn ở trong hội hôm nay sao.......?
Hắn ta không có việc gì để làm sao?
[Ara, hôm nay cậu đi với 『P-Hunter』.]
Y-yô, Nokopara, lâu quá rồi nhỉ.]
Có vẻ như tên mặt ngựa và mặt thằn lằn biết nhau.
[Quả thật là lâu lắm rồi. Tôi đã nghe tin rồi, Jaril. Cậu đã lên hạng C. Thế có ổn không vậy? Nếu cậu hạng C thì cậu sẽ không thể đi tìm thú nuôi nữa đúng không?]
Nokopara nói vậy và so sánh chúng tôi với mắt hắn ta. Tên mặt ngựa hí lên.
[Tôi hiểu rồi. Thảo nào cậu đã hoàn thành công việc đấy, yêu cầu của cậu đã được『P-Hunter』giúp hoàn thành phải không?]
P-Hunter có vẻ như là tên Party của Jaril.
Vậy à, thế thì tốt!
[Ừ! Chúng ta đã gặp nhau ngày hôm qua khi chúng ta đang tìm kiếm thú nuôi! Họ cũng dạy chúng ta kĩ thuật để tìm kiếm thú nuôi!]
Tôi ngẫu nhiên ném vài lời nói dối.
[Ha, ha, Jaril nhát gan cuối cùng cũng có đệ tử kìa! Và lại là Supard giả chứ, hahaha......!]
Sự hiểu nhầm này rất tốt cho chúng tôi.
Tên này quả thật đơn giản.
Tên mặt ngựa cười một lúc và đột nhiên nhìn đằng sau Jaril.
[Cơ mà, Roman đâu rồi, chuyện gì xảy ra với cậu ta?]
[A, hừm... Roman đã... chết rồi.]
[Vậy sao, thật là đáng thương.]
Roman hẳn là cái tên của gã hôm qua Ruijerd giết. Nokopara chỉ phản ứng nhẹ sau khi nghe thấy tin tên đó chết.
Trong số các nhà thám hiểm, chắc cũng chẳng to tát gì khi ai đó chết. Có thể nào chỉ có tôi thấy việc đấy là to tát?
Khi chuyện đấy xảy ra, Jaril và Veskel cũng không đặc biệt quan tâm khi Roman bị giết.
[Nhưng vì Roman đã chết, tại sao cậu lại lên hạng? Không phải anh ta là mạnh nhất trong Party của cậu sao?]
[Là....]
Jaril nhìn tôi.
Nokobara hí lên, không, hắn ta khịt mũi và gật đầu.
[À------Hô-----, tôi hiểu rồi, cậu không cần phải nói gì thêm. Vậy ra là như thế----. Vì cậu có một đệ tử, chỉ hơi tý thôi nhưng vẫn thấy tự hào!]
Nokopara tự ý tự hiểu theo cách của hắn ta, vỗ mạnh vào lưng Jaril và trở về bên trong Hội. Jaril thở phào nhẹ nhõm.
Cái tên đó bị sao vậy, bám theo chúng ta cả ngày lẫn đêm. Có lẽ nào hắn ta thích mình...?
Không, có thể hắn ta chỉ để ý đến Ruijerd thôi, có nghĩa là...
À không, tôi chỉ đang đùa thôi.
[Ừm, hãy thử nhìn những yêu cầu nào.]
Khi chúng tôi vào hội, vẫn có những người nhìn tò mò về phía chúng tôi.
Bây giờ tôi nên lờ họ đi.
Tốt nhất là cứ cư xử như chúng ta là dân mới vào nghê. Tôi hỏi Jaril khi chúng tôi cùng nhìn các yêu cầu từ hạng D tới B.
[Có gì khác nhau giữa thu thập và thu hoạch?]
[Ế? À, hừm, thu hoạch là để chỉ các loại thực vật, thu thập là thường chỉ bọn sinh vật huyền bí...]
Jaril đưa ra một câu trả lời mơ hồ, nhưng chắc có vẻ anh ta cảm thấy như vậy.
Thu thập dùng để chỉ sinh vật sống, và sinh vật không sống thì là thu hoạch.
Ví dụ, yêu cầu thu thập được viết,
=======================
C
- Công việc: Thu thập tấm da lông thú
- Phần thưởng: 6 đồng sắt
- Nội dung công việc: Da Đàn sói đồng cỏ * 20
- Địa điểm: Ngoài thị trấn
- Thời gian: Không
- Thời hạn: Không
- Tên chủ yêu cầu: Hội thám hiểm.
- Ghi chú: Da lông thú đang còn ít. Hãy hỗ trợ chúng tôi. Không cần lấy tờ yêu cầu, hãy cứ mang da lông thú mà bạn thu thập được đến quầy.
==========================
Khi tôi đọc tôi chợt nhớ ra, mấy cái nguyên liệu đã bán cho thương nhân giá 4 đồng sắt. Họ trả thấp cho chúng tôi...
Không, có lẽ phần thưởng yêu cầu này là quá cao, thường là các giao dịch cho những nguyên liệu thế này không cao như thế.
[Ruijerd-san.]
[Gì vậy?]
[Em phải xin lỗi, em nghĩ chúng ta nên kiếm tiền và lên cấp cùng lúc.]
[... Tại sao em nói với ta điều này?]
[Nếu chúng ta làm vậy, chúng ta cần phải hoãn vấn đề đó một thời gian.]
Mặc dù tôi đã bảo Veskel và Jaril lan truyền tên của Ruijerd, tôi không mong chờ nhiều từ họ.
Tôi phải xem xét nó.
Họ đã lịch sự nhận nhiệm vụ của chúng tôi, và vì vậy tôi sẽ không can thiệp đến những hành động của họ.
Vì không can thiệp, tôi sẽ không thể giám sát hành động của họ.
Nếu ai đó nhìn thấy họ thực hiện bất cứ hành vi phạm tội nào và họ nói là Ruijerd đã bắt họ phải làm vậy, họ sẽ bị cười vào bởi vì hạng của họ cao hơn anh ta, cùng với cái thực tế là anh ta được xem như là hàng giả.
[Vậy à. Ta hiểu rồi.]
Sau khi nhận được sự đồng ý của Ruijerd, Jaril và tôi đã thảo luận về những yêu cầu mà chúng tôi nhận.
Part 3:
Sau khi chào lính gác, chúng tôi đi ra ngoài thị trấn.
Bầy sói đồng cỏ, Sói Axit, Rùa lớn và Rùa Khổng lồ Đá.
Bọn sinh vật huyền bí này là mục tiêu của chúng tôi ở vùng ngoại ô của thị trấn.
Chúng tôi thu thập tấm da lông thú của Đàn sói đồng cỏ, nanh Sói Axit và đuôi, thịt Rùa lớn, và đá Phép từ Rùa Khổng lồ Đá.
Đầu tiên, chúng tôi sẽ bỏ qua con Rùa lớn vì thịt nó quá nặng.
Ưu tiên hàng đầu sẽ là Rùa Khổng lồ Đá, vì những viên đá phép thuật từ chúng rất nhỏ và có thể bán được.
Mặc dù ưu tiên của chúng tôi là đá Phép của Rùa khổng lồ Đá (Quy đổi ra tiền khá là tốt), nhưng chúng có rất ít. Chúng cũng sẽ không xuất hiện gần thị trấn.
Cuối cùng, Đàn sói đồng cỏ được chúng tôi chọn, vì một cuộc chiến chúng tôi có thể săn chúng trong một nhóm, do đó sẽ dễ dàng kiếm tiền từ chúng hơn.
Yêu cầu của chúng tôi là thu thập tấm da lông thú Đàn sói đồng cỏ. Lợi thế trong việc săn lùng chúng cho phép chúng tôi thu thập nguyên liệu nhanh hơn, và xem xét thời gian để tìm kiếm kẻ thù và lột da chúng, săn chúng như săn Sói axit.
Tất nhiên, một khi chúng tôi thấy Sói Axit chúng tôi cũng sẽ săn chúng. Mặc dù nếu chúng tôi không nhận yêu cầu liên quan đến Sói Axit, tốt hơn hết là thu thập nguyên liệu đầu tiên trước khi chờ yêu cầu như thế. Khi chúng tôi nhận yêu cầu đó, chúng tôi có thể đơn giản mang tới quầy và kết thúc luôn.
Nhóm lớn của Đàn sói đồng cỏ nhiều nhất là 10 con, và xem xét thời gian tìm kiếm và lột da chúng, chúng tôi không thể săn nhiều trong một ngày.
Đầu tiên tôi đã nghĩ là sẽ như vậy.
Sau khi chúng tôi đã giết hàng loạt Đàn Sói đồng cỏ và lột da chúng, Ruijerd thu thập xác chúng và mang chúng đến một điểm.
Khi tôi còn đang chiêm ngưỡng việc mà anh ta đang làm,
[Em có thể sử dụng Phép hệ Gió để mang theo mùi máu không?]
Câu hỏi của Ruijerd trả lời câu hỏi của tôi.
Sử dụng mùi máu để để dụ chúng.
Tôi theo yêu cầu của anh ta và sử dụng Phép hệ Gió để thay đổi hướng giá thổi bay đi khắp nơi.
[Mặc dù chúng ta không thể săn Rùa Khổng lồ Đá theo cách này, Đàn sói đồng cỏ sẽ tụ tập lại cùng nhau.]
Cuối cùng đúng như lời anh ta nói.
Ngày hôm đó rốt cuộc chúng tôi săn được hơn 100 con Đàn sói đồng cỏ, và cảm giác như là chúng tôi đã săn tất cả Đàn sói đồng cỏ quanh khu vực này.
Hừm, khả năng đó nên là 0.
Nhưng việc này đúng là nặng nọc.
Ruijerd và Eris tiếp tục giết Đàn sói đồng cỏ không ngừng tiến gần, trong khi tôi lột da chúng lấy da.
Sau khi lột da 30 con trong số chúng, tay tôi nặng như chì và vai tôi bắt đầu thấy đau, và tôi cảm thấy hơi buồn nôn với mùi máu.
Sẽ dễ dàng hơn nếu chúng tôi giết chúng và tất cả chúng biến thành Đá phép......
Mặc dù tôi tiếp tục phàn nàn, tôi vẫn tiếp tục làm.
Nhưng sau 70 con, tôi đã đến giới hạn và đổi bên với Eris.
Sử dụng Phép thuật để giết Đàn sói đồng cỏ dễ dàng hơn là lột da chúng nhiều.
Để hạ chúng mà không làm tổn hại tới da, tôi làm một điều chỉnh nhỏ để giảm sức mạnh của phép thuật, và giết chúng cẩn thận từng con một.
Quả như dự đoán tôi phù hợp hơn nhiều trong việc sử dụng đầu óc để làm việc này.
Sau khi lột khoảng 30 con, Eris bắt đầu phàn nàn.
Cô ấy quả nhiên không phù hợp trong công việc mất thời gian như thế này.
Tôi xem xét để Ruijerd lột da số còn lại, nhưng đã đủ người làm rồi, và chúng tôi cần phải tách chúng thành các lô để mang vào thị trấn.
[Chờ đã, chúng ta phải đốt xác chúng trước.]
Ruijerd nói trước khi chúng tôi bắt đầu mang chúng.
[Đốt? Không phải chúng ta sẽ ăn chúng sao?]
[Không, vị của Đàn sói đồng cỏ cực kì kinh khủng. Chúng ta cần phải đốt xác và chôn chúng.]
Nếu chúng ta bỏ những cái xác lại, những con sinh vật huyền bí khác sẽ ăn chúng và tăng số lượng thêm. Nhưng nếu chúng ta chỉ đốt chúng, chúng sẽ vẫn bị ăn bởi sinh vật khác.
Ngoài ra, nếu chúng ta chỉ đơn giản chôn chúng tận sâu lòng đất, chúng có thể trở thành Thây ma Sói đồng cỏ.
Để tránh những chuyện như thế, rất cần thiết phải theo quy trình đốt trước chôn sau.
Chỉ dọn sạch lấy da chúng > Chịu rủi ro để bọn chúng thành Thây ma Sói đồng cỏ > Hội sẽ yêu cầu trấn áp chúng > Trừ khử chúng.
Khi tôi còn đang nghĩ cái tiến trình kiếm tiền kiểu này, nhưng tôi đã bị ngăn bởi Ruijerd.
Có vẻ như có luật ngầm cấm cố ý làm tăng số lượng sinh vật huyền bí.
Tôi ước ai đó có thể viết cái luật này ở đâu đó.
[Nhưng chúng ta không làm bước này trên đường đúng không?]
[Nếu chỉ một ít thì chắc không có vấn đề gì.]
Mặc dù tôi không chắc nên dừng ở đâu, số xác hiện tại ở đây có thể là sự khởi đầu của một đợt dịch.
Vì không có lý do đặc biệt nào để từ chối, tôi đốt những cái xác thành tro.
Mặt trời đã lặn khi chúng tôi kết thúc vận chuyện tất cả tấm da lông thú. Cuộc săn ngày hôm nay kết thúc ở đây.
Tôi đã làm nhiều việc hôm nay, và tôi thực sự muốn trở về nhà trọ và nghỉ ngơi.
Nhưng ngày mai chúng ta có cần tiếp tục làm việc thu thập không ngừng này không?
Mặc dù tôi thật sự muốn có một giấc nghỉ thoải mái ngày mai.
[Hôm nay chúng ta đã kiếm được nhiều! Hãy tiếp tục theo nhịp độ này vào ngày mai!]
Eris tràn đầy năng lượng.
Tôi không thể phàn nàn trước mặt Eris được.
Part 4:
Ba ngày sau, [Đường Cùng] đã lên hạng E. Quả thật là nhanh.
[Làm tốt lắm.]
Tôi tán thưởng Jaril, và đưa 10% tiền kiếm được ngày hôm nay cho anh ta.
[C-cảm ơn...]
Tôi không nghĩ thế là nhiều nhặn, nhưng với số tiền này nên đủ cho họ.
Sau khi tôi hỏi một vài điều từ họ, tôi đã biệt họ khác với những nhà thám hiểm khác.
Họ có vẻ như có một công việc ổn định trong thị trấn này.
[Công việc gì?]
[Cửa hàng thú nuôi.]
Tôi hiểu rồi. Để bán chúng và bắt cóc chúng sau này.
Họ quả thực là những thương nhân hư hỏng.
[Đừng có làm quá nhiều chuyện xấu nữa.]
[Tôi biết rồi.]
Ngay từ ban đầu, hộ đã bắt các con thú hoang trong thành phố và huấn luyện chúng để trở thành thú nuôi trong cửa hàng thú nuôi của họ.
Tộc của anh ta, Lugonia, có vr như khá là tốt trong việc huấn luyện thú hoang. Phương pháp huấn luyện của họ đã được truyền từ thời cổ đại, và họ có thể khiến mọi con vật từ chó hoang tới những con thú kiêu căng khác phải quy phục.
Hừm, hừm. Họ quả là một chủng tộc tuyệt vời.
Nếu Ruijerd và Eris không ở đây, tôi sẽ không im lặng và chắc chắc sẽ nói [Hãy dạy em kĩ thuật này bằng mọi giá], dựa đầu tôi vào anh ta và trở thành đệ tử của anh ta.
Hừm, để chuyện đấy một bên, cửa hàng thú nuôi chắc chắn là một công việc tốt, kết hợp với công việc xóa bỏ các con thú có hại nữa.
Hội thám hiểm chắc là công việc phụ của họ.
[Anh đã có một công việc tốt như thế, tại sao anh cần phải bắt cóc thú nuôi...?]
[Đầu tiên thì là bảo vệ chúng, nhưng rốt cuộc thì công việc kia quá hấp dẫn.]
Họ bị cám dỗ vào việc này và trở nên say sưa với công việc đó, vì thế nên mới như thế này?
[Nhưng chắc phải mệt khi phải vận hành cửa hàng thú nuôi và trở thành nhà thám hiểm đúng không?]
[Không hẳn, vì ở đấy có nhiều thú nuôi.]
Có vẻ như họ mở cửa hàng cho đến chiều, và làm yêu cầu cho đến tối.
[Ừm, chúng tôi sẽ không nói gì thêm miễn là anh thực hiện các yêu cầu này.]
[Cứ để cho chúng tôi. Sau cùng chúng tôi vẫn là nhà thám hiểm cấp thấp. Chúng tôi cũng đang lan truyền cái tên Đường Cùng nữa]
Thật ư?
Part 5:
Tình hình giàu sang hiện nay của chúng tôi ---- 6 đồng sắt, 8 đồng sắt vụn, 5 đồng đá.
Chúng tôi đang giàu hơn chút, nên chúng tôi đi mua một vài món trang bị phòng thủ thông thường.
Để bắt đầu, chúng tôi sẽ đi đến những người bán hàng rong để mua một vài bộ quần áo hàng ngày.
Eris mua đồ rất nhanh. Lý do là Cô ấy chọn trang phục có độ bền cao và dễ dàng di chuyển. Cô ấy không mua bất kì bộ váy nào, và tất cả đều là quần dài.
Mặc dù chúng phù hợp cho những người trẻ tuổi mặc chúng, nhưng nó không thời gian tý nào. Cô ấy đã tính toán xem xét kĩ khi chọn mấy bộ quần áo này, nhưng cô ấy nên mua ít nhất một chiếc váy để trông nữ tính hơn.
Nên tôi đã đi quanh vài cửa hàng và tìm thấy một chiếc váy xếp nếp màu hồng, và cố gắng giới thiệu nó cho cô ấy, nhưng kết quả là cô ấy tỏ ra biểu cảm không thích rõ ràng.
[... Cậu muốn tôi mặc cái thứ như thế sao?]
[Có gì không tốt nếu cô mua một cái?]
[Vậy Rudeus nên mua một thứ gì đó nam tính hơn đi.]
Eris mạnh tay đưa cho tôi một bộ vest da trông giống như trang phục của mấy tên du côn.
Trong giây lát, tôi nghĩ đó là một cuộc trao đổi tốt cho tôi để mặc thứ này nếu Eris mặc cái bộ váy xếp nếp đó, nhưng sau khi tưởng tượng cả 2 chúng tôi đứng cùng nhau mặc 2 thứ đó, tôi đã bỏ cuộc.
Sau khi mua quần áo, chúng tôi đi đến cửa hàng áo giáp.
Ngay bây giờ, Ruijerd và Eris không có bất kì vết thương lớn nào. Bất kì vết thương nhỏ nào đều có thể ngay lập tức được chữa trị nếu tôi sử dụng Phép Chữa trị.
Nên tôi nói rằng không mặc áo giáp cũng được.
Ruijerd trả lời rằng [Tốt hơn là chúng ta nên mặc chúng.]
Phép Chữa trị của tôi không thể chữa trị vết thương chí mạng và bộ phận cơ thể bị mất. Vì Eris không có nhiều kinh nghiệm thực chiến, rất có thể dính phải vết thương chí mạng do một lúc sơ suất.
Nên mua áo giáp có lẽ là cần thiết. Tốt hơn là nên nghe lời Ruijerd ở điểm này.
Không gian cửa hàng đối với một cửa hàng áo giáp thế này là khá lớn, nhưng nó thật sự khác so với những cửa hàng ở Asura. Nơi này tạo cảm giác mộc mạc hơn.
Một khi chúng tôi ở trong cửa hàng quần áo, tôi có thể thấy hàng hóa khá là đắt hơn so với hàng bán rong. Mặc dù hàng hóa của những người bán hàng rong rẻ hơn, và thậm chí có thể có gì đó hay để mua, Hàng hoá ở cửa hàng này đa dạng hơn và chất lượng được đảm bảo.
Ngoài ra, có nhiều kích cỡ khác nhau, vì chúng tôi đang mặc bộ quần áo cỡ trẻ con.
Ngay bây giờ tôi đang giúp Eris chọn áo giáp. Có nhiều loại khác nhau khi bàn đến kích thước ngực.
[Tốt nhất nên chọn áo giáp tốt hơn để bảo vệ vùng tim...]
[Cái này được đấy.]
Eris mặc một cái áo giáp khoảng cùng kích thước với cô ấy vào hỏi, [Được không?]
Tôi sẽ không bỏ qua bất kì cơ hội để nhìn ngực cô ấy.
....... Hừm, ngực chắc chắn là đang lớn dần.
[Cô nên mua một cái có kích thước lớn hơn.]
[Tại sao lại vậy?]
Cô hỏi tôi tại sao ư?
[Chúng ta đều đang ở độ tuổi phát triển. Nếu cô mua đồ vừa bây giờ, thì sau này lớn lên sẽ không vừa nữa đâu.]
Nói vậy, tôi chọn một cái áo giáp lớn hơn một size.
[Trông nó hơi lỏng?]
[Không sao, không sao đâu.]
Eris phàn nàn cùng lúc khi cô ấy mua đồ bảo hộ cho những phần cơ thể khác.
Sau những trận chiến gần đây, cô ấy cũng đã rõ những vùng mà dễ bị đau.
Bỏ qua mấy cái đấy sang một bên, thế còn phần đầu thì sao?
Nếu quá nặng thì tộc độ sẽ giảm, nhưng phần đầu cũng làm một vùng quan trọng, cô ấy nên dùng cái gì?
[Cái mũ này thì sao?]
Tôi cố giới thiệu một cái mũ trông giống như thuộc về em trai của tên vua bạo chúa tận cùng của thế giới.
Eris thẳng thừng cho thấy một vẻ mặt cự tuyệt.
[Trông kinh khủng quá.]
Tôi đã bị từ chối.
Giới trẻ ngày nay không biết thưởng thức những món đồ tốt như thế này.
Sau khi thử một vài cái mũ giáp khác nhau, với những lý do như là quá nặng, quá lỗi thời, quá nặng mùi, tầm nhìn quá hẹp, chúng tôi rốt cuộc cũng chọn cái thứ giống như là băng buộc đầu.
Cái băng buộc đầu hình như có một cái tấm sắt khâu vào nó, và có vẻ như được gọi là một cái Hachikin.
Bổ sung thêm, cái mũ trùm chỉ dùng để che mái tóc đỏ, và nó vô dụng trong việc bảo vệ phần đầu.
[Và thế đấy. Trông thế nào, Rudeus! Trông tôi giống một nhà thám hiểm không?]
Eris xoay người một cách nhanh chóng với trang phục là một bộ giáp nhẹ của nhà thám hiểm, cùng với một thanh kiếm trông giống như một thanh Cutlass đã nhận lấy từ Robin.
Nói thật thì, trông bộ đấy giống như là cosplay, mặc dù size của giáp ngực không vừa chút nào.
[Trông rất hợp với cô đấy. Cô chủ, tôi có nhìn đi đâu, trông cô giống như là một chiến binh kì cựu vậy.]
[Vậy sao? Ohoho.]
Eris đặt tay vào thắt lưng, tự nhìn bản thân trong khi mỉm cười.
Trong thời gian khi Eris đang cười, tôi mặc cả và hạ xuống còn một đồng sắt.
Quả như dự đoán, một bộ đầy đủ khá là tốn kém.
[Rudeus tiếp theo!]
[Tôi không cần gì đâu.]
[Không! Cậu cần mua một cái áo choàng! Áo choàng! Như một pháp sư ấy!]
Trở thành một kiếm sĩ, trong khi phiêu lưu với người bạn pháp sư thuở nhỏ của cô ấy.
Eris dường như muốn có một kịch bản như vậy để trở thành nhà thám hiểm như thế.
Mặc dù có vài ngày cô ấy không ngủ được vào ban đêm, Eris ban ngày lại khá là táo bạo.
Hừm được thôi. Tôi sẽ theo cô ấy.
[Ông chú, có một cái áo choàng nào phù hợp với tôi không?]
Nghe thấy vậy, ông già chủ cửa hàng giáp lặng lẽ mở ra một tủ quần áo.
[Có loại dành cho tộc Hobbit đấy.]
Có nhiều áo choàng màu khác nhau, và mỗi cái trong số chúng có một sự khác biệt tinh tế.
Có 5 loại màu ---- Đỏ, vàng, xanh lá, xanh dương, xém. Chúng có màu rất nhạt.
[Có gì khác biệt với từng loại áo choàng không?]
[Những áo choàng này đều được làm từ da của những sinh vật huyền bí, và chúng có một ít kháng hệ trong chúng.]
[Đỏ là lửa, vàng là đất..... Vậy cái màu tro thì sao?]
[Đó chỉ là một cái bình thường.]
Tôi hiểu rồi. Không có gì lạ khi cái màu tro giá chỉ một nửa. Có một vài sự khác nhau trong giá cả đối với từng loại màu nữa, chắc là sự khác nhau trong nguyên liệu có ảnh hưởng đến chúng.
[Rudeus hợp với màu xanh dương!]
[Tại sao lại thế.....]
Nếu cận chiến tôi có thể thổi bay đi bằng sóng bộc lôi, có lẽ đỏ hoặc xanh lá thì tốt hơn.
Cáo hay gấu trúc mỹ đây.
[Cậu bé. Cậu dùng phép loại gì?]
[Tôi có thể sử dụng tất cả các phép tất công.]
[Hô. Thật là ấn tượng. Mặc dù cậu trông còn quá trẻ... Hừm, dù vậy cậu vẫn cần phải thêm một ít tiền...]
Ông già nói vậy trong khi lấy ra một cái áo choàng khá là xám đậm hơn, gần giống như là màu của một con chuột.
[Cái này được làm từ da của chuột Mackey.]
[Chuột Mickey?]
[Không phải chuột, mà là chuột cống.]
Đầu tôi hiện lên hình ảnh của một tên với cái quần ngắn màu đỏ và da màu đen, và tôi nhanh chóng xóa đi cái hình ảnh đó.
Thật là nguy hiểm--
Mặc dù cảm giác như là một miếng vải để sờ vào, nó thực sự được làm từ da một con vật?
[Nó có tác dụng gì không?]
[Mặc dù nó không kháng phép, nhưng nó rất bền.]
Tôi thử mặc nó.
[Nó hơi nặng, còn cái nào nhỏ hơn nữa không?]
[Đây là cái nhỏ nhất rồi.]
[Không có loại nào cho trẻ con ư?]
[Không có.]
Tại sao tôi cảm thấy như là một học viên judo cố mặc một bộ đồ bình thường lần đầu tiên.
Hừm, vì cơ thể của tôi vẫn phát triển, cỡ này sẽ ổn thôi.
Chất liệu cũng khá là tốt, nó bền như ông ta nói, có thể có một vài kháng sát thương.
Và cái màu chuột này cũng khá tốt, cái tên và hình dạng của nó hợp lẫn nhau.
[Ừm, tôi sẽ mua cái này.]
[Cậu thích nó ư? Tôi sẽ bán với giá 8 đồng sắt.]
[Ừm.....]
Tôi cố gắng hạ giá và mua nó với giá 6 đồng sắt.
Tôi cũng mua một vài băng buộc đầu khác màu cho Ruijerd và tôi. Nếu cần thiết, cái băng buộc đầu có thể dùng để che viên đá Phép ở trên trán Ruijerd.
Tại sao tôi lại mua băng buộc đầu cho tôi?
Vì tôi không muốn lạc lõng với những người bạn của tôi.
Tôi để Ruijerd quan sát Veskel cùng với lúc khi chúng tôi đi mua sắm.
Mặc dù tôi không mong chờ gì từ họ, dựa vào công việc họ làm thì có khả năng là danh vọng của chúng tôi sẽ giảm.
Vì vậy tôi để Ruijerd quan sát họ.
Anh ta nói, [Nếu em lo lắng vậy, em không nên lập Party với chúng lúc ban đầu.]
Anh nói phải.
Nhưng nhờ họ, chúng ta mới dư thừa tiền, và vị trí của chúng tôi là ở quan điểm trung lập.
Dựa vào những kết luận, họ có vẻ như họ đang làm việc nghiêm chỉnh. Mặc dù công việc hạng F, nhưng họ không tỏ ra không thích tý nào cả, và luôn nỗ lực làm hết mình.
Veskel nhận được một nhiệm vụ diệt các con bọ hôm nay. Đó là một yêu cầu diệt mấy cái con kinh tởm ở trong phòng bếp.
Cô ấy là người tộc Zumeba, và có độc trong nước miếng của cô ấy.
Nước miếng đó có khả năng thu hút và giết chết bọ ngay lập tức, hoặc làm tê liệt chúng để trở thành thức ăn cho Zumeba.
Nói tóm lại, diệt bọ là sở trường của cô ấy.
Người tạo yêu cầu là một bà lão. Bà ấy là một bà lão kỳ quặc môi hình へ.
Ruijerd cảm thấy là người ta sẽ bị đuổi đi nếu như bà ấy chỉ cảm thấy không hài lòng một chút thôi.
Nhưng Veskel không gây bất kì mâu thuẫn nào với bà ấy, và nhanh chóng diệt các con bọ.
Ruijerd cũng xác nhận vậy, và không có con bọ nào sót lại trong nhà.
Sau khi cô ấy lấp đầy lỗ hổng bằng thứ giống như là tơ, và chặn chỗ mà các con bọ có thể vào.
[Cảm ơn cháu nhiều lắm Veskel, mấy con bọ đó đã làm phiền ta lâu quá rồi.[
[Không cần phải cảm ơn cháu đâu, nếu cô có bất kì yêu cầu gì, xin hãy để cho 『Đường Cùng Ruijerd』.]
[『Đường Cùng Ruijerd』? Đó là tên Party hiện giờ của cháu à?]
[Đại loại là như thế.]
Veskel trò chuyện với bà lão.
[Nếu chúng quay trở lại, xin hãy dùng cái này ạ.]
Cô ấy lấy ra một vài lọ nước miếng của cô ấy cho bà lão và chào tạm biệt.
Yêu cầu đã hoàn thành.
Cô ấy gặp chúng tôi ở hội thám hiểm và nhận tiền thưởng.
[Vậy từ những lời mà anh tả, họ đã làm việc rất chăm chỉ.]
[... A.]
Cô ấy đã làm việc của mình rất hoàn hảo, vượt xa tưởng tượng của tôi. Cô ấy trở thành quen biết với bà lão, và thậm chí còn làm công việc dịch vụ. So với tôi mù quáng bắt chước người khác để làm việc, cô ấy đã làm tốt trong việc gây ấn tượng với người khác.
[Có vẻ như họ không phải hoàn toàn là người xấu.]
[Có lẽ vậy.]
Hừm, mặc dù tôi cũng có chút nghi ngờ về họ.
Nhưng họ không nên có bất kì gánh nặng gì chỉ đưa ra cái tên Ruijerd.
Có lẽ họ có sẵn tâm lý "kiếm tiền mà không cần phải lo lắng", và xác suất họ phản bội chúng tôi là rất thấp.
[Nhưng sự thật là chúng đã làm chuyện xấu thì không thể bị xóa được.]
[Nhưng bây giờ họ đang chăm chỉ như Ruijerd-san mà.]
[Hừm...]
Thậm chí cả những kẻ có tội sẽ không tiếp tục làm chuyện xấu nữa. Giống như họ, tôi, và Ruijerd.
Tôi không nhắc nhở họ nặng về việc bắt cóc thú nuôi, nhưng họ đã ngừng làm việc đó rồi.
Hừm, mới chỉ có 3 ngày. Vẫn còn sớm để họ quên đi cái kí ức xấu khi họ gần bị giết sau khi việc làm của họ bị phát hiện.
[Nhưng tạm thời bây giờ thì có thể vui mừng được. Nếu rảnh thì anh tốt hơn vẫn nên đi quan sát họ.]
Ruijerd cau mày sau khi nghe thấy tôi nói vậy.
[Em... Không tin những người mà em cùng làm sao?]
[Tất nhiên. Những người mà em tin tưởng duy nhất trong thị trấn này là anh và Eris.]
[... Vậy sao.]
Ruijerd có vẻ định đặt tay lên đầu tôi, nhưng anh ta lại thôi.
Mặc dù tôi tin Ruijerd, nhưng tôi lại cảm thấy tôi mất lòng tin của anh ta.
Hừm, cho dù là vậy thì cũng được thôi.
Mục tiêu của tôi là trở về vương quốc Asura với Eris, và sửa chữa danh tiếng của tộc Supard.
Lấy lòng tin của Ruijerd không phải là mục tiêu của tôi.
[Đi thôi nào.]
Chúng tôi từ từ đi trở về tới quán trọ dưới ánh sáng của những viên đá phép thuật chiếu xuống.
---
Tôi nghĩ sự khởi đầu cuộc đời thám hiểm của chúng tôi đang tiến triển thuận lợi.