Chương 105: Cửa hàng dành cho những khách hàng
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 105: Cửa hàng dành cho những khách hàng
Trong khi tôi đang lắng về giá cả, một khách hàng khác lại tới.
Lần này là một người đàn ông ăn mặc lịch lãm.
-Chúc một ngày tốt lành. Tôi đến đây để mua hàng…
-Chúc một ngày tốt lành…eh…chờ đã…ông là Genryuu…
-Oh, Ngài vẫn còn nhớ tôi sao? Thật vinh hạnh cho tôi.
Người khách tiếp theo là Genryuu. (là ông trợ lý của Hesty)
Ông ấy là con rồng mạnh thứ hai trong tộc rồng của Hesty. Mặc dù tính cách của ông ta khá hiền lành.
Trong một khoảnh khắc, tôi đã nhầm ông ấy là một ông lão bình thường.
-Um…tôi không giỏi trong việc biến thành hình dạng người. Ngoài hình dạng này, những hình dạng khác của tôi đều không lừa được ai.
-Có thể sử dụng aura của bản thân để lừa mọi người là đã đủ tuyệt vời rồi.
Thật lòng mà nói, đến giờ tôi vẫn chưa có vị khách “con người” nào cả. chuyện đó thật kì lạ. Không phải nơi này có rất nhiều người hay sao?
Ma, kệ đi, khách hàng nào cũng là khách hàng thôi.
-Cửa hàng này của tôi chỉ bán mỗi nước táo, như vậy thực sự ổn chứ?
-Vâng. Không có vấn đề gì. Nhưng yêu cầu của tôi có hơi lớn một chút, như vậy ổn chứ?
Oh, vậy là ông ấy muốn một đơn đặt hàng lớn à?
Um…có lẽ tôi sẽ cần khoảng 10 cốc để đủ cho một con rồng.
-Tôi không phiền đâu, tôi đã nhận một đơn đặt hàng rất lớn trước đây rồi. Chỉ cần ông chịu khó đợi một chút là được.
-Vậy thì may quá. Nếu thế, chúng tôi có thể mua 150 cốc không?
-Huh??
Có phải tôi nghe nhầm không?
Tôi không nghĩ mình đã nghe đúng nên làm ơn nói lại lần nữa được không??
-Vâng, 150 cốc.
-Nhiều thế sao??
-Chúng là cho những thành viên đã đủ tuổi trưởng thành trong bộ tộc chúng tôi. Hesty-sama đã nói rằng nó rất ngon nên chúng đã lao nhao đòi thử.
Lại một chuyến đi mua hàng hộ cả nhóm nữa à?
Ma, tốt thôi, miễn là tôi bán được hàng
-Nhưng 150 thì có đủ cho cơ thể loài rồng không? Một hay hai cốc liệu có đủ không vậy?
-Vâng, chúng chỉ cho những con rồng có thể chuyển thành dạng người. Đó coi như là phần thưởng cho chúng vì đã làm được chuyện đó
Oh, ra là vậy. Nếu là vậy thì 150 chắc sẽ đủ.
Với những gì tôi đã từng thấy thì có lẽ không đến 100 con rồng trong cái thung lũng đó đâu.
-Nhưng…nó thực sự đủ khi trao phần thưởng cho họ chỉ với nước táo chứ?
-Loại nước táo của Ngài có tác dụng phục hồi và còn là từ người có khả năng kiểm soát sức mạnh ma lực khổng lồ của mình. Nhiêu đó là đã quá đủ cho một phần thưởng.
-Là vậy sao…..
Từ góc nhìn của mình, tôi chỉ cảm thấy mừng vì mình bán được hàng, thế thôi. Tuy nhiên, nó sẽ mất một chút thời gian nên có lẽ ông ấy phải chờ rồi.
-Vâng, không vấn đề gì. Nếu là do đích thân Ngài làm, tôi sẽ sẵn sàng chờ bao nhiêu lâu cũng được. Nhưng từ khi những tinh linh đến đây, tôi thực sự không muốn ở đây quá lâu.
-Tinh linh đến đây?
-Vâng. Với nơi có nhiều người và ma lực như ở đây, sẽ có rất nhiều tinh linh tụ tập. Tất nhiên, cả quái vật nữa, chúng tôi có thể lo được chúng. Tuy nhiên, cơ thể rồng lại là nơi trú ngụ rất hoàn hảo cho Tinh linh.
Tôi đã nghe rằng Tứ Đại tinh linh đã tới đây, nhưng tôi không biết còn nhiều tinh linh khác cũng tới.
Ma, cũng đúng thôi, dù gì thì lễ hội này cũng được tổ chức để mời gọi các tinh linh tới mà.
--Làm rồng cũng khó khăn thật ha.
-Um…cuộc sống của chúng tôi khó khăn hơn con người rất nhiều. Cũng không còn cách nào khác. Các Long vương có kết cấu cơ thể khác hẳn chúng tôi nên có lẽ họ không gặp vấn đề gì nhiều lắm.
Vậy là ngay cả Rồng cũng có nhiều loại khác nhau à.
Họ mạnh hơn con người rất nhiều nên tôi cứ nghĩ họ chẳng phải lo ngại gì, nhưng họ lại bị khắc chế bởi các tinh linh à…
-Nếu không bị bất tỉnh khi tinh linh tấn công thì chúng tôi vẫn có thể cố gắng chống trả lại chúng.
-Fumu…ra là thế à…Oh, xong rồi đây.
Con golem nhỏ đã cùng tham gia việc ép nước táo vào những cái tô lớn. Sau đó chúng dồn cả vào một cái thùng gỗ lớn. Tất nhiên nếu chia thành từng cốc thì sẽ rất khó để mang về.
-Đây, 150 cốc đã xong.
Tôi đưa cái thùng lớn cho Genryuu.
Tôi cứ nghĩ nó nặng lắm, nhưng ông ấy nhấc nó lên chỉ bằng một tay và dùng tay còn lại lấy ra một cái túi đầy vàng.
-Giá là bao nhiêu vậy ạ?
-Um…một cốc là 1000 gold.
-Fumu…rẻ quá. Dù cơ hơi thô lỗ nhưng Bệ hạ thực sự có thể bù lại vốn với nó sao?
-Um…được chứ.
Thực ra tôi đang gặp rắc rối với chuyện tiền nong đây.
Nguyên liệu tôi tự sản xuất được và về cơ bản thì nó miễn phí.
-Fumu…Bệ hạ quả là người rộng lượng. Bán với giá rẻ như vậy để cả những người bình thường cũng có thể tiếp cận được. 150 cốc…đây là 150.000 gold.
-C…cảm ơn vì đã ghé qua.
-Vâng, vậy thì, hẹn gặp lại Ngài. Cảm ơn rất nhiều.
Sau đó Genryuu để cái thùng lớn lên vai bước đi nhanh như một cơn gió.
Về phần mình, tôi xách cái túi nặng toàn tiền về đặt sau quầy.
Đến giờ, cửa hàng đặc biệt của tôi mới chỉ bán được cho toàn những cá nhân của các chủng tộc không phải con người.
Và từ khi mở hàng đến giờ, tôi đã nhận được những đơn đặt hàng rất lớn.
Nhưng tôi dự đoán, cách buôn bán như vậy thực sự ổn. Cơ mà…
-Ma, kệ đi…miễn họ vui là được rồi.
Tôi cũng rất hạnh phúc vì có thể dọn bớt chỗ táo tồn kho của mình.
Nhưng thay vì táo, tiền là thứ lại đang ùn lên. Nhưng tôi vẫn chưa nghĩa ra cách tiêu chúng.
Và như thế, tôi tiếp tục làm một chủ cửa hàng trong ngày đầu tiên mở cửa.