Chương 159: Ngập nước
Chương 159: Ngập nước
Khi Manaril và Dianeia đến thảo nguyên, một cảnh tượng kì lạ ngay lập tức đập vào mắt họ.
-Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy??
Thảo nguyên khô ráo phủ đầy cỏ xanh trước đó giờ đã biến thành một vùng đất ngập nước giống như đầm lầy. Bùn lún đến tận cổ chân khiến việc đi lại gặp rất nhiều khó khăn
Đây là một vùng thảo nguyên nằm ở vị trí khá cao so với các mặt nước và dòng sông xung quanh nên không thể nào có hiện tượng đọng nước như vậy được.
Hơn nữa, thứ nước đang tràn ngập trên mặt đất kia không hề bình thường chút nào.
-Thứ màu tím này là…
-Đó là những dòng nước đã phản ứng lại với sức mạnh của Katarakta. Càng để lâu nó sẽ càng độc hơn.
Manaril vừa nói vừa cau mày.
Như dự đoán, tình hình không ổn chút nào.
Trong lúc Dianeia còn đang suy nghĩ cách giải quyết, có những tiếng bì bõm từ phía xa vọng lại.
Đó là các hiệp sĩ đang lội nước tiến tới.
-Chúng tôi đang chờ hai vị, Công chúa, Manaril-sama! Đội bảo vệ chúng tôi và cả đội cổ vũ đều đã được triển khai, nhưng….. Dòng nước này hình như có độc nên phần lớn đã bị tê liệt.
- Bị tê liệt? Tính mạng họ có sao không?
-Vì có mặc giáp nên họ không sao cả, hơn nữa nó giống như bị tê liệt vì ma thuật chứ không phải vì chất độc. Chúng tôi đều đã từng đối mặt với Daichi-sama nên bằng cách nào đó có thể chịu được, không đến nỗi quá nguy hiểm.
Các hiệp sĩ cười với những giọt mồ hôi lạnh túa ra trên trán.
-Hơn nữa, từ khi nơi này chuyển thành đầm lầy, một số con quái vật đã xuất hiện, chúng tôi cùng nhóm Đầu bóng cũng đã ngăn chặn được phần nào, nhưng…
Xuất hiện thêm cả quái vật sao? Đó thực sự là một tình huống rất bất thường.
Dianeia cảm thấy mình thật đúng đắn khi đã nhờ cả băng Đầu bóng trấn thủ ở đây.
-Nhưng chất độc trong dòng nước vẫn chưa được giải quyết…
-Không, đó chưa phải tất cả vấn đề, nếu thứ nước này ngấm vào lòng đất, hiệu ứng tê liệt sẽ lan ra rất rộng.
Manaril nói với vẻ mặt nghiêm trọng. Sau đó, cô ấy vội vã leo lên sân khấu rồi lấy ra một cây đũa phép giống như cái micro cùng với các tinh linh đã chuẩn bị sẵn nhạc cụ của mình.
-Tui sẽ cố gắng ngăn chặn dòng nước này chảy về phía thành phố. Mọi người cùng giúp một tay nào.
-Được. Mọi người, hãy cùng cổ vũ Manaril-sama nào.
- Vâng! Chúng tôi cũng rất mong chờ màn trình diễn của Manaril-sama! Phải không mọi người!?
- Uoooooooooooooo! Manaril-chan!
Các hiệp sĩ đứng trước sân khấu đều giơ một tay lên và bắt đầu cổ vũ với tất cả sức mạnh của họ. Ở phía xa, nhóm Đầu bóng sau khi dọn dẹp đám quái vật cũng cùng tham gia.
Ca sĩ đã sẵn sàng, khán giả cũng vậy, vì thế buổi biểu diễn có thể bắt đầu ngay bây giờ.
-Được rồi, Mana-dono, hãy bắt đầu bất kì khi nào ngài sẵn sàng.
-Được, vậy thì tui sẽ bắt đầu luôn. Mọi người ~ Xin hãy lắng nghe: Thủy Long Khúc.
Những tinh linh bắt đầu chơi những món nhạc cụ mình mang theo và Manaril cũng bắt đầu hát. Đó là một bài hát không phải tiếng con người hay tiếng rồng, nhưng nó vẫn vang vọng khắp vùng thảo nguyên.
Dòng nước bắt đầu xoay chuyển từ từ.
-Oh, màu nước đang thay đổi.
Màu tím kì dị trước đó nhạt dần đi và thay bằng màu nước trong suốt.
-Cái này…lẽ nào là hiệu ứng từ bài hát của Manaril-dono?
Hiệu quả thật đáng kinh ngạc, Dianeia nghĩ vậy trong khi nhìn về phía Manaril. Đúng lúc đó.
*Bùm*
Một âm thanh rất lớnlàm rung động cả vùng thảo nguyên.
Nó xuất hiện cách sân khấu chỉ vài trăm mét. Tại vị trí đó
-Đ…đó là….
Một cột nước khổng lồ bắn thẳng lên trời.
==============
-Đó là gì vậy?
Khi còn đang di chuyển trong rừng, tôi chợt thấy một cây cột nước bắn thẳng lên trời từ đằng xa. Đó là hướng thảo nguyên.
-Trong dòng nước đó có một lượng ma lực rất kì lạ.
Đó không phải là nước bình thường. Nhìn vào màu sắc đen ngòm của nó là hiểu, nhưng trong đó có ma lực sao?
Nếu chỉ là nước bùn bình thường thì màu sắc không thể như vậy được.
-Nhưng tại sao nước lại phụt lên như vậy? Hesty, em có biết gì về nó không?
Tôi nói và nhìn sang Hesty. Nhìn vào cột nước, em ấy tỏ ra vô cùng sửng sốt.
-Hesty? Có chuyện gì vậy?
- N, đó…đó là…Katarakta…
Em ấy lẩm bẩm.
-Ý em là con Rồng tinh linh bị niêm phong đó sao?? Nó đã thoát ra rồi sao?
Tôi gặng hỏi, nhưng Hesty chỉ lắc đầu trong khi vẫn còn lo lắng ra mặt.
-Uh-nhiêu đây vẫn là quá ít sức mạnh, nó không giống…. Nếu đúng là Katarakta, thì em có thể cảm nhận được. Nhưng cái này không giống…
Vậy tóm lại là nó không phải Katarakta sao?
-Vậy chúng ta tới đó xem sao?
-Vâng, nhưng em sẽ đi trước.
- Eh? Như vậy ổn chứ?
- N, với lượng sức mạnh này, em chắc chắn mình có thể đối mặt nó.. Một mình em có thể bỏ qua những thứ rắc rối khác và đến đó nhanh hơn. Em đi trước…
Chưa kịp cho tôi trả lời, Hesty đã hóa rồng và phóng đi mất.
Quả là…em ấy nhanh thật…
Trong dạng rồng của mình, em ấy không ngần ngại dọn sạch bất kì thứ gì trên đường đi.
-Hesty-chan nhanh thật đó…
-Đúng vậy. Mà, chúng ta cũng không thể để em ấy một mình được. Golem gỗ, Varja, nhanh hơn chút nữa nào.
Chúng tôi nương theo con đường Hesty đã dọn ra và đuổi theo em ấy về phía thảo nguyên.