Chương 167: Phương pháp tránh nóng mùa hè
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 167: Phương pháp tránh nóng mùa hè
Chương 167: Phương pháp tránh nóng mùa hè
Tôi tản bộ ra đằng sau nhà. Ở đó, trong một khu vực được đánh dấu bởi dây thừng, những cây lúa vàng óng ánh đã mọc lên.
-Anh chỉ thử xem có thể trồng được không…..nhưng có vẻ chúng đang phát triển rất ổn định.
-Đúng vậy, có rất nhiều nước và có vẻ lúa đang lớn rất tốt.
Cách đây không lâu, lượng gạo dự trữ của tôi đã dần cạn kiệt, vậy nên tôi đã cố gắng lập kế hoạch và tự trồng một ít. Để đề phòng, tôi đã xác nhận được có một loại cây trồng tương tự được bán trong thành phố.
Chính xác hơn, tôi nhờ tộc người sói tìm và mang nó đến cho tôi.
Tuy nhiên, tôi nghĩ tự trồng là tốt nhất.
Với những ý nghĩ đó trong đầu, tôi trồng những hạt thóc trong một mảnh đất với thật nhiều nước.
Sau đó, nhờ ma thuật tôi đổ thêm nước vào đó, và trước khi tôi nhận ra, chúng đã nảy mầm.
…cảm giác khác hẳn so với khi trồng táo.
Lượng phép thuật dùng để trồng một cái cây và cây lúa có chút khác biệt. Dù sao thì, nó cũng không quá khó.
Thậm chí nếu không có ruộng, tôi vẫn có thể trồng chúng nếu có đủ nước và đất phù hợp. Đây là một kết quả tốt.
Tôi đã thu hoạch một lần và kiểm tra vị của nó. Nó khá ngon.
-Gạo tự trồng của chủ nhân rất tốt vào ngon.
-Ừm, dù sao thì đó là gạo sạch mà.
Vị của nó sẽ phụ thuộc vào thời gian trồng.
Ngoài ra, lượng nước, tôi đưa vào, lượng ma thuật, và cách tôi sử dụng nó sẽ thay đổi mùi vị một cách đáng kể.
Nếu dùng loại nước có ma lực dày đặc, hương vị sẽ đậm đà hơn. Còn nếu chỉ là nước thường, thì nó sẽ có vị tinh khiết và sạch hơn.
Những thay đổi nhỏ đó thật thú vị, nên vài ngày qua tôi đã thử rất nhiều.
Một vài căn phòng của tôi đã trở thành kho chứa lương thực. Một góc của nó được dành làm nơi chứa gạo tôi đã thu hoạch, nhưng nó sẽ sớm lấp đầy căn phòng này thôi.
-Vậy thì, hãy thu hoạch khu vực này và tạm thời dừng việc canh tác lại. Ngay cả khi thu hoạch thêm thì cuối cùng chúng ta vẫn là những người duy nhất ăn chúng.
Sẽ rất phiền phức nếu thu hoạch quá nhiều tới mức chất đầy ngôi nhà như chúng tôi đã làm với táo trước đây.
-Ok, vậy thì hãy nhét vào trong kho chứa.
Và như vậy chúng tôi bắt đầu thu hoạch với các golem nhưng…
-Fuu……nóng thật đấy.
Đã quá trưa một chút và trán tôi đang đổ mồ hôi như trút nước.
-Chủ nhân, em đã mang trà đây nên hãy uống một ít.
-Cảm ơn em…Gần đây, thời tiết đang ngày càng nóng lên.
Tôi dập tắt cơn khát bằng trà…nhưng ngay sau đó, tôi lại bắt đầu vã mồ hôi nhiều hơn nữa.
Thật nóng bức.
tuy vậy không phải là nóng ẩm mà là cái nắng khô khiến việc đổ mồ hôi thật là dễ chịu
-Ah, em cũng muốn giúp nữa, nhưng anh xong rồi à?
Hesty đi tới từ vườn với đôi chân nhỏ bé của mình.
-Đúng vậy, dù bọn golem làm gần hết. Ngay cả vậy, anh chỉ làm có một ít nhưng nhìn xem anh đổ bao nhiêu mồ hôi này.
-N~, Dù sao thì, đây là khoảng thời gian nóng nhất, trong vùng này.
-Thật vậy ư? Anh chẳng biết tí gì về thời tiết nơi đây.
Tháng trước cũng khá ấm nhưng tháng này thậm chí còn nóng hơn nữa. Có vẻ như tôi nên tìm hiểu một chút về thời tiết và khí hậu vùng này.
Tôi đang nghĩ về việc đó thì Hesty lấy một cái túi nhỏ ra.
-Hesty? Em định đi đâu à?
-N, em đang định đi tắm ở hồ nước lạnh, trên thảo nguyên. Đây là, đồ cho việc đó…Em cũng đang, tự hỏi liệu anh có muốn, đi không?
-Ý em là chỗ của Manaril và Katarakta á?
Nên nhớ rằng tôi đã tạo ra nơi đó. Hẳn là nó khá nhỏ để được gọi là hồ, nó giống kích cỡ của một cái bể bơi lớn hơn.
........Nó vừa lớn và sâu hơn cái bồn tắm nước lạnh ở đây, huh?
Nếu là vậy chúng tôi có thể bơi một chút
-Nhưng, chúng ta có thể chỉ dùng nó như vậy không.
Katarakta đang ở trong đó...nên chúng tôi thật sự có thể nhảy vào mà không hỏi trước không?
-N, ổn thôi. Em đã được cho phép, bởi Manaril.
-Ohh, em đã chuẩn bị trước rồi à?
Nếu em ấy đã được cho phép thì không có vấn đề gì nữa
-Vậy thì, mình đi chứ, Sakura?
-Ah, em hiểu rồi thưa chủ nhân. Hình như có một bộ đồ bơi trong tủ nên em sẽ đi lấy nó.
Sakura nói rồi chạy về phía ngôi nhà
-Được rồi, cảm ơn em, Sakura
-Không, đó là niềm hạnh phúc của em mà.
Và như vậy, chúng tôi mang đồ hướng về phía hồ.