Chương 173: Lời mời
Chương 173: Lời mời
Tôi bước lên bờ và lắng nghe câu chuyện của Athena và Karen.
-Vậy hai người đã luyện tập dưới hầm ngục liên tục từ sáng nay à?
Nhìn lại một lượt từ đầu đến chân, Athena dường như đã kiệt sức.
-Nghe có vẻ khó khăn.
-Không đâu, ổn thôi ạ. Vì có thể gặp được Daichi-oniisan nên em đang cảm thấy rất tốt.
-Đúng thế, tôi cũng giống như Công chúa Athena.
Karen nói và và nhìn thằng vào mặt tôi. Cô ấy vẫn có một ánh mắt mạnh mẽ như thường lệ.
-Tiện thể, anh đang làm gì vậy Daichi-oniisan?
Athena hỏi.
-N, ahh, anh đang bơi và hưởng thụ. Dù sao trời cũng đang nóng.
-Thư giãn…trong cái hồ này sao?
-Đúng thế?
Tôi tự hỏi mình có nói điểu gì lạ không?
-Như cô có thể thấy, Hesty và những người khác cũng đang chơi ở đây.
Hiện tại, ngoại trừ chúng tôi, những người khác vẫn đang bơi trên hồ.
-Ừ-ừm, em đoán vậy. các Long Vương-san có thể bơi và nô đùa nhưng......đừng bận tâm. Em hiểu rồi, Daich-oniisan cũng có thể bơi ở đây.
Oh, có vẻ như em ấy nghĩ tôi không thể bơi.
-Ừm, anh bơi khá tốt. Dù sao anh cũng có nhiều chỗ để bơi mà.
-Ah, p-phải rồi. Chắc vậy.
Vì lí do nào đó, dường như mặt Athena có chút kì lạ. Nhưng...sao cũng được. Có vẻ như không có vấn đề gì cả. Tôi nghĩ vậy thì,
-Chờ đã, tại sao một người như Daichi lại dùng lớp phủ để bơi? Anh hiển nhiên có thể bơi trong bất cứ loại nước nào cơ mà.
Karen nghiêng đầu nói.
-Ừm...không phải để bơi. Tôi nghe được rằng có thể thở dưới nước nên tôi nghĩ dùng lớp phủ sẽ rất tuyệt.
-Oh, ra thế. Vậy thì có thể hiểu được.
Karen gật đầu, nhưng điều đó khiến tôi tự hỏi liệu cái đó còn những chức năng khác hay không?
-Dù sao thì, anh định lặn sâu lắm hay sao mà cần phải tập thở dưới nước?
-Ừm, chắc vậy. Tôi đang luyện tập vì có thể sẽ tới hồ ở Fort City.
Ngay khi tôi nói vậy, mắt Athena trở nên lấp lánh.
-Anh định đến khu nghỉ dưỡng đó ư? Sướng thật, giá như em có thể đi!
-Khu nghỉ dưỡng?
-Un, đúng vậy. Hồ ở Fort City là một trong những địa điểm thư giãn nổi tiếng nhất.
-Ohh?
Thật sao? Lần đầu tôi được nghe chuyện đó đấy.
........Nhưng...nổi tiếng hử?
-Nếu có quá nhiều người...Em sẽ không đi nghỉ ở đó đâu.....
-Ah, vậy thì công chúa không phải lo lắng về điều đó đâu. Gia đình Hoàng gia của chúng ta có một nơi giống như bãi biển riêng nên nếu dùng chỗ đó thì công chúa sẽ có thể yên bình hưởng thụ.
Có cả chuyện đó sao?
Quả nhiên là Hoàng tộc.
-Vậy,em có thể nói với Onee-sama là Daichi-san đang định đến đó không?
-Nói với Dianeia?
-Un, Onee-sama đã rất bận rộn gần đây nên em cá rằng chị ấy rất muốn chơi. Em nghĩ chị ấy sẽ cho phép chúng ta.
Ra là vậy ư?
Thế thì tôi đoán bọn tôi sẽ phải hỏi cô ấy.
-Vậy thì nhờ em, Athena.
-Ok~. Hiểu rồi~. Vậy em sẽ đi nói với chị ấy~
Em ấy vui mừng nói và rời đi cùng với Karen.
Dù không phải là khu nghỉ dưỡng nằm trong một bãi biển tư nhân...
Dù nó chỉ là một cái hồ nhưng có vẻ như nơi đó là một chỗ rất tuyệt.
Nhưng khi tôi còn đang nghĩ thì,..
-Ahhh, dù mới chỉ ra ngoài một chút mà nóng quá.
Mặt trời đang tỏa những tia nắng xuống từ trên cao.
Mồ hôi của tôi lại bắt đầu túa ra.
Thế là tôi lại nhảy xuống hồ và tiếp tục bơi.