Chương 214: Dùng bữa cùng nhau
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 214: Dùng bữa cùng nhau
Chương 214: Dùng bữa cùng nhau
Với sự thúc giục nhiệt tình của Thủ lĩnh tộc Thỏ-Rebecca, Dianeia và tôi bước vào cửa hàng của họ.
Tôi cảm thấy có chút kì lạ khi mới đến đây lại vào chơi cửa hàng của một người quen.
Nhưng đó cũng là một chuyện khá thú vị, tôi nghĩ vậy trong khi nhìn quanh.
Cửa hàng có nhiều chiếc ghế dài và bàn xếp hàng, đủ cho khá nhiều người ngồi.
-Xin mời theo hướng này
Cô ấy hướng dẫn chúng tôi đến một trong số những bộ bàn ghế đó.
-Cái này…hình như có hơi khác ở Prussia, ở đây các cô còn phục vụ dịch vụ nào khác sao?
Rebecca ngồi đối diện với Dianeia và bên cạnh tôi.
-À, không. Công việc kinh doanh của chúng tôi luôn siêu lành mạnh. Về cơ bản, đây là nơi để các khách hàng ngồi cạnh chúng tôi , nói chuyện và ăn uống. À, nếu một số khách hàng có hơi hào hứng quá, họ có thể được phép chạm vào chúng tôi một chút.
- Ừm…có vẻ khá lành mạnh nhỉ?
Theo một cách nào đó, đây vẫn có thể coi là kinh doanh lành mạnh.
Tộc chiến thố thực sự rất giỏi xử lý mấy chuyện này. Nhất là những người đàn ông thô lỗ và thích ồn ào ở Prussia.
Họ cũng có kỹ năng xử lý những người đàn ông thô lỗ và hỗn loạn ở Phổ.
Họ thực sự rất phù hợp với công việc kinh doanh quán bar này.
-Umu, tiềm năng của những cô gái này thật là tuyệt vời. Chỉ vài ngày sau khi mở cửa, họ đã thu về khá nhiều và làm cho danh tiếng của nơi này ngày càng lớn hơn. Thậm chí chúng tôi có lượng thu nhập còn cao hơn cả mấy cửa hàng của Hoàng gia nữa.
- Ehh? Thật sao? Thật là tuyệt.
- Fufu, đây là thế mạnh của chúng tôi mà, với lại, nơi này cũng được Dianeia-sama cung cấp cho chúng tôi, nhờ vào mối quan hệ với Chủ nhân.
- Không, cô không cần phải khiêm tốn như vậy . Rõ ràng là các cô đã dùng những kĩ năng vốn có của mình để kiếm được thu nhập.
Nghe tôi nói, Rebecca có chút ngạc nhiên nhưng rồi lại mỉm cười.
-Cảm ơn anh rât nhiều. Trước đây em chưa kịp nói, nhưng em và toàn bộ Tộc thỏ mang ơn anh rất nhiều.
- Thôi nào, cô không cần phải cảm ơn chúng tôi nữa đâu.
- Vâng, nếu vậy, hôm nay hãy để em chiêu đãi hai người các món ăn của cửa hàng. Mời anh chọn món.
Rebecca mỉm cười và đưa cho tôi cái menu.
Có vẻ đã hơi muộn để ăn trưa.
Tôi nhìn vào một chiếc đồng hồ gần đó và thấy đã gần 3 giờ chiều.
-Được rồi, tôi sẽ ăn một chút. Dianeia, cô có muốn ăn không?
Tôi hỏi và Dianeia gật đầu.
-V-Vâng, tất nhiên. Hãy ăn gì đó nhẹ nhàng một chút.
- Fufu, vậy mời cả hai người chọn món. Em sẽ đích thân chuẩn bị đồ ăn cho cả hai.
Tôi và Dianeia cùng xem menu và bắt đầu chọn món.
==============
Rebecca bước vào trong khu vực chuẩn bị của cửa hàng, một cô gái tộc thỏ khác đến gần cô ấy.
-U-umm, R-rebecca-sama. Đó có phải người đàn ông có sức mạnh ma thuật khủng khiếp mà người hay nhắc tới không?
Ánh mắt cô ấy dán vào Daichi, người đang trò chuyện với Dianeia.
-Đúng vậy, đó chính là Chủ nhân của chúng ta đó.
-V…vậy sao…vậy cũng tức là…anh ta có trong mình một sức mạnh khổng lồ…
Cô gái thỏ nói với đôi tai run run. Ánh mắt vẫn không rời.
Cô ấy đã tới thẳng đây từ làng thỏ, vì thế đây là lần đầu tiên cô ấy có dịp diện kiến với Daichi. Rebecca nghĩ đó có thể là lý do khiến cô nàng thận trọng đến như vậy.
Tuy nhiên, cùng với đó còn là sự ngưỡng mộ
Đó cũng là điều mà Rebecca nghĩ đến khi ngồi cạnh anh ấy
-Nhờ có anh ấy, cuộc sống của chúng ta đã có thể ổn định .. Nên nếu được, em cũng muốn làm gì đó có ích cho anh ấy.
-Cô nghĩ được vậy thì tốt rồi. Hãy cùng cố gắng hết sức nhé.
- Vâng. Đã rõ!
- Tốt, vậy trước hết hãy cùng làm một bữa ăn nhẹ cho họ nhé.
Và sau đó, chỉ còn lại tiếng làm việc đều đều của những cô thỏ trong cửa hàng của mình.