Chương 32: Rồng, Công chúa phù thủy và người đàn ông sử dụng ma thuật
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 32: Rồng, Công chúa phù thủy và người đàn ông sử dụng ma thuật
Ban ngày.
Sau khi hoàn thành giai đoạn đầu tiên của việc sửa sang ngôi nhà, tôi trở lại luyện tập kĩ năng tạo Golem.
“Bây giờ thì….Wood Golem x20.”
Để khởi động, tôi biến 20 cái cây thành những con golem.
Tuy nhiên, giờ chúng không còn là những con hình nhân gỗ không có gì đặc biệt như trước nữa mà thay vào nó là những con golem với những hình dáng cụ thể hơn.
So với trước, chúng bây giờ trông khá giống với hình dáng của con người và chúng có cả mặt nữa nhưng,
“Yep, đúng như mình nghĩ, nó vẫn chưa được ổn. Tạo hình khuôn mặt đúng là rất khó mà.
Thay vì những khuôn mặt nguệch ngoạc thì bây giờ khuôn mặt chúng đã có những đặc điểm nổi bật giống của con người, tôi có thể nói là kĩ năng của bản thân đã tiến bộ.
Tuy nhiên, chúng vẫn còn có thể được 1cải thiện nhiều hơn nữa. Vì thế mà tôi bắt đầu luyện tập.
“Tưởng tượng tưởng tượng….”
Bên trong đầu của mình, một khuôn mặt dữ dằn và một cơ thể hơi thô hiện ra để cho tôi điều chỉnh.
Giống như là làm việc với đất sét vậy, tôi dần dần định hình ra được và khuôn mặt của con golem thay đổi từng chút một.
Cứ như thế, tôi dần dần đúc lên hình dáng một khuôn mặt.
…Ban đầu làm tôi phải tốn rất nhiều thời gian nhưng một khi tôi đã quen với nó, việc đó không còn là vấn đề nữa.
Khi có thời gian rảnh, tôi có thể luyện tập và khiến kĩ năng của tôi trở lên tốt và nhanh hơn.
Quả nhiên có thể quen được với việc này thì đúng là tốt thật. Trong lúc tôi suy nghĩ, 20 con golem được đúc thành hình dáng của một người có dáng vẻ cứng rắn và mạnh mẽ.
“Hi-Higyaaaaaaaaaa!! Đống golem nghiêm túc này là sao vậy!?”
Có vẻ như là tôi có khách.
“Sao mấy đứa ồn ào cứ thích đến chỗ người ta cần tập trung để làm việc thế ta.”
Cô công chúa phù thủy đó, vẫn om sòm như thường lệ.
Trong khi tôi nghĩ như thế tôi tiến về hướng mà giọng cô ấy phát ra.
******
Ở phần rìa của khu vườn táo.
Cô nàng công chúa phù thủy đang ngồi bệt trên mặt đất gần với căn phòng nhỏ của Hesty.
Khi cô ấy nhìn thấy tôi, cô ấy cố gắng dùng đôi chân đang run rẩy của mình để gượng dậy và đi đến chào tôi.
“C-chào, Daichi-dono. Đã lâu không gặp nên hôm nay tôi đến chào hỏi anh.”
“Ừ, nó ổn thôi nhưng…. tôi không nghĩ là đã lâu đến mức đó đâu, Dianeia.”
Tôi có thể nhìn rõ ràng có một chỗ bị ướt ở trên mặt đất.
“T-Tôi vô cũng xin lỗi. Khi mà tôi nhìn thấy đống golem đáng sợ đó, tôi đã thực sự rất bất ngờ.”
“Đáng sự đến mức đó cơ à?”
Đúng là, tôi đã tạo ra đống golem với cơ thể lực lưỡng cùng với một khuôn mặt khá là hung dữ.
“Tôi nên nói như thế nào nhỉ? Chỉ với từng này khuôn mặt tức giận xếp cận nhau thì đã đủ tạo ra một cảm giác bị de dọa muốn khóc rồi….”
À, ra là thế. Với 20 con đứng cạnh nhau, trông cũng khá là đáng sợ.
Nhưng mà việc này xảy ra chỉ do bọn chúng trông đáng sợ thôi ư….
“Không còn cách nào khác nữa nhỉ. Wood golem——Quay trở lại.”
Tôi không thể xử lý được nếu như mà cô ấy lại rỉ ra thêm nữa. Vì thế tôi sử dụng Từ khóa ma thuật.
Chỉ với một từ thôi, tôi có thể biến chúng trở lại những cây táo. Nó khiến việc dọn dẹp trở nên dễ dàng và tôi có thể tái sử dụng lại chúng. Thế nên, tôi thấy nó rất chi là rất tiện lợi.
“Được chưa, thế này thì hết đáng sợ rồi chứ nhỉ.”
Thế thì nhanh chóng đứng lên và nói cho tôi biết cô có việc gì không. Tôi đã định nói thế nhưng….
“….Đ-đó có phải là kĩ thuật sử dụng Từ khóa ma thuật không vậy!?”
Dianeia đang tỏ ra bất ngờ vì lí do nào đó. Mà thực ra thì,
“Cô cũng biết nó ư Dianeia? Từ khóa ma thuật ấy.”
Không ngờ kĩ thuật này lại là một kĩ thuật tiêu chuẩn đấy.
“Đ-Đương nhiên rồi! Nó là một kĩ thuật sử dụng ma thuật cấp cao đấy anh biết không!?”
Hoặc tôi đã nhầm.
Dianeia, với một vẻ đầy phấn khích, giải thích cho tôi.
“T-Thông thường, một pháp sư phải niệm ít nhất một dòng hoặc một đoạn chú. Nếu không, ma thuật của họ sẽ không thể phát động được. Kể cả một pháp sư cấp cao như tôi đây thì nó sẽ rất là tuyệt nếu như tôi tôi có thể sử dụng một hay hai Từ khóa ma thuật…!!!”
Gì vậy, nó là một kĩ thuật cấp cao như thế à?
Mặt khác thì, tôi nghĩ rằng Hesty sử dụng nó cũng khá thường xuyên mà… Có vẻ như Nhóc rồng đó cũng là một pháp sư khá là tuyệt vời đấy.
“T-Trước khi mà tôi nhận ra thì không ngờ là ma thuật của mình dã bị vượt qua rồi… Từ trước tới giờ, tôi mới chỉ có thể tạo ra một từ khóa ma thuật mà thôi…. tôi vẫn còn quá non nớt….”
Sau khi giải thích, Dianeia có vẻ trở nên chán nản.
Cô ấy đến đây theo ý của mình, tự rỉ nước theo bản thân cô ấy, tự cảm thấy phấn khích, và cũng tự cô ấy cảm thấy chán nản…. đúng là một cô công chúa bận bịu mà.
“Xin lỗi vì chen ngang cô trong khi cô đang cảm thấy chán nản, nhưng mà cô có thể nói cho tôi vì sao mà cô đến đây không vậy?”
“A-vâng… đây là giấy tờ đất. Tôi đến đây là để đưa nó cho anh, bởi vì trước đấy tôi lỡ mất cơ hội để giao nó cho anh.”
Dianeia đứng lên một cách bấp bênh và rồi cô ấy rút ra một cuộn giấy ở trong cái túi buộc trên hông của mình.
“Đây là giấy tờ cho một số mảnh đất trong thị trấn. Anh có thể sử dụng nó tùy theo ý của mình.”
Khi tôi mở cuộn giấy đó ra, có vài kí tự được viết ở trên đó. Nhưng mà do tôi không biết đọc thứ tiếng này nên có lẽ tí nữa tôi sẽ nhờ Hesty đọc hộ tôi vậy.
….Mà mặc dù tôi cũng chẳng biết mình sẽ sử dụng chỗ đất ấy vào việc gì nữa.
Nhưng, không có vấn đề gì khi tôi chấp nhận nó. Tôi cũng chưa nghe về thuế ở đây như thế nào nữa.
“Nhân tiện thì… quay trở lại về việc chúng ta đang nói về Daichi-dono. Làm sao mà anh có thể sử dụng được từ khóa ma thuật vậy…? Anh tự mình nghĩ ra nó ư?”
“À không, tôi được dạy bởi một cô gái trẻ đi ngang qua thôi.
Khi mà tôi nói thế, Dianeia bị sốc khi nhìn tôi.
“N-Nếu như có một người như thế ở quanh đây thì tôi rất muốn được gặp cô ấy. Bởi vì không có một ai ở thủ đô có thể dạy tôi được cả….”
Cái cô nàng này đang nói cái gì vậy?
“Cô đã gặp em ấy rồi mà Dianeia. Đó là người mà đã đi cùng tôi hôm trước ấy.”
“Đi cùng anh….đợi đã, ý của anh là vị vua rồng đang sống cùng anh đó hả?”
Dianeia lên giọng của mình với một vẻ ngỡ ngàng. Và bởi vì cô ấy hét quá to,
“Nn… có ai đó, ở đây hở?”
Hesty đi ra từ căn phòng nhỏ của mình.
Có vẻ như là em ấy đang vừa ngủ dậy xong bởi vì em ấy vẫn đang dụi mắt, nhưng điều đó cũng tốt.
Tôi muốn kiểm tra cái thứ giấy tờ này.
“Em qua đây một chút.”
“Un…Có chuyện gì sao?”
Hesty chập chững bước tới chỗ tôi. Trong em ấy đúng là dễ thương mà, nhưng
“Hiii!!!”
Dianeia lùi lại với một tốc độ chóng mặt. Đáng sợ đến mức đấy cơ hả?
Em ấy bây giờ chỉ là một cô bé thôi mà.
“Mà, sao cũng được. Hesty này, em có thể đọc các chứ viết này cho anh được không?”
“Chữ viết? Đâu cơ……?”
Sau khi tôi đưa cho em ấy mảnh giấy, em ấy liền ngồi xuống bên cạnh tôi và bắt đầu đọc.
Tôi định hỏi em ấy cái gì được viết ở trên đó nhưng,
“H-Hesty…... là sao?”
Dianeia ngừng việc lùi lại và quay trở lại chỗ bọn tôi. Rồi cô ấy lén nhìn mặt của Hesty.
Một lúc trước, cô ấy vẫn còn đang sợ hãi, không biết chuyện gì đã khiến cô ấy trở nên như thế nhỉ.
Trong lúc tôi suy nghĩ thì,
“Lẽ nào…... quý ngài đây là Phù thủy áo đen siêu cấp, Radona Hestie… sao?”
Dianeia hỏi với một giọng đầy run rẩy.