Chương 48: Chủ nhân của dungeon
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 48: Chủ nhân của dungeon
Từng người của nhóm Shining Heads (Đầu bóng loáng) đang ngăn cản lại đám quái vật xông tới.
“Zeee zeee…..Đó là….tất cả bọn chúng ư?”
“Nó đúng là tốt….nếu như là thế.”
Hàng tá những con quái vật đã bị giết dưới lưỡi kiếm và rìu của bọn họ, nhưng mà vũ khí của bọn họ đều đã cùn cả rồi. Áo giáp lủng lỗ và có những vết thương ở chỗ này chỗ kia.
Nhưng, những con quái vật xuất hiện ở trên đồng bằng cuối cùng cũng đã ngừng xuất hiện.
“Fuuu…..”
Điều này khiến cho bọn họ thở dài nhẹ nhõm.
Vào khoảnh khắc ấy thì…..
“Thủ lĩnh! Ở đằng sau!”
“?!”
ở phía sau bọn họ, một con quỷ đầy tớ bỗng nhiên phóng ra từ bên trong khu rừng.
trên tay nó đã có một quả cầu lửa và sẵn sàng ném nó đi
“GUO…..ĐỒ QUỶ QUÁI…!”
Khi quả cầu lửa chuẩn bị trúng vào vai của anh ta, anh ta vụng về quay người sang để né và chém vào nó.
Tuy nhiên, con quỷ đầy tớ đã chuẩn bị để ném quả cầu thứ hai.
Anh ta sẽ không thể nào di chuyển kip thời được.
“CHẾT TIỆT”
Anh ta chuẩn bị cố gắng để chịu đựng được toàn bộ sức mạnh của nó, nhưng mà vào khoảnh khắc đó.
“Fire Lance!!” (Hỏa thương)
Một ngọn giáo bằng lửa bỗng nhiên bay thẳng tới con quỷ và xiên thủng người nó hoàn toàn.
Nó vẫn còn đang xoay xở nhưng mà nó không thể nào ném cầu lửa được nữa.
“HYAHAHA……cơ hội đây rồi!”
Người đàn ông đầu trọc đối mặt với con quỷ lần nữa và chém vào mặt nó.
Con quỷ bị chém làm đôi và rớt một viên ngọc đen.
Nhìn vào nó, người đàn ông quay lại để xem ai là người đã ném chiếc thương lửa đó.
Và anh ta nhìn thấy một phù thủy với mồ hôi trên trán mình, mặc một cái mũ và áo choàng và cầm một cây trượng trên tay của mình.
“……Fuu, mình tới kịp rồi.”
“Hyahaha, cô thật sự cứu tôi vào lúc đó đấy. Ummmmm…..cô chẳng phải là công chúa ở thành phố giao nhiệm vụ đó à?!”
“Ta là Dianeia, cảm ơn mọi người.”
Dianeia nói vậy trong khi cúi đầu, sau đó cô ấy quan sát khu vực xung quanh.
“Có vẻ như mấy anh đã dọn dẹp xong khu vực này rồi. tôi cố gắng đến đây nhanh nhất có thể, nhưng mà có vẻ tôi đã tới muộn mất rồi. Tôi xin lỗi.”
“Hyaahaha….đây là thị trấn đã chăm sóc chúng tôi. Chúng tôi chỉ cố hết sức mình để bù đắp lại cho những gì chúng tôi nhận được ma thôi.”
“Vậy sao. Điều đó khiến ta yên tâm hơn đấy.”
Người đàn ông trọc đầu và Dianeia mỉm cười và bắt tay nhau
Và vào cái khoảnh khắc đó,
“…….Gua!!!”
Một mạo hiểm gia đang quan sát xung quanh bỗng nhiên bị đánh bay đi.
“?!”
Những mạo hiểm gia và Dianeia liền giật mình và quay lại xem chuyện gi vừa xảy ra.
“GUOOOOO……..!!!”
Từ bên trong khu rừng một con quỷ màu đen khổng lồ từ từ xuất hiện.
*********************
“Thứ…gì kia……”
Đó là một con quỷ có cơ bắp lực lưỡng khổng lồ.
Nó có một cái đầu sọ dê và có đôi chân giống như mọt con thú, và trong tay của nó là một cái chùy ngấm đầy máu của mạo hiểm gia mà nó vừa mới đánh trước đó.
Hơn nữa, những con quỷ đầy tớ được sinh ra từ cơ bắp của nó.
“Hyahahaha…thật ư? Tại sao lại có chủ nhân của Dungeon xuất hiện ở đây vậy!?”
“Chủ nhân của Dungeon!?”
Nó là một con quái vật sản sinh ra những con quái vật khác.
Vì thế, nó được gọi là chủ nhân của Dungeon.
Nó thường là một con Boss ở những tầng thấp của Dungeon.
Ít nhất thì đó là những điều mà Dianiea biết.
Nhưng mà đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy nó tận mắt mình.
Hơn nữa,
“Đúng thế, và nếu như nó sinh ra quái vật thì nó phải là chủ nhân của một trong những tầng thấp nhất. Tình hình này đúng là tệ đấy! Tất cả chúng ta đều cũng kiệt sức hết rồi.”
“Hyahaha…..nó muốn làm kiệt sức chúng ta bằng cách sử dụng những con quỷ đầy tớ và rồi tự tay nó kết liễu chúng ta…chắc là vậy.”
Từ cách mà những mạo hiểm gia đầu trọc nói thì, nó có vẻ là một kẻ thù mạnh đấy.
Tất cả mọi người đều đã kiệt sức rồi. Họ đang ở giới hạn của mình khi mà cố gắng giữ chân bọn quỷ đầy tớ được sinh ra cơ cơ thể của nó.
Họ không thể nào chiến đấu với thứ đó trong tình trạn này được.
Nếu thế thì,
“Thế thì….ta sẽ chiến đấu với nó.”
“Đ-Đừng đùa như thế chứ công chúa! Thư đó là điềm gở đó! Chúng ta còn chẳng thể nào đánh bại được lũ đầy tớ của nó nếu như không hành động theo nhóm một cách thích hợp!”
“Hyaahaha….đúng thế đó. Kể cả khi công chúa có thể đánh bại được một con rồng đi chăng nữa thì, thứ đó là bất khả thi đó!”
Những mạo hiểm gia đều đồng lòng cố để ngăn cản cô ấy lại.
Nhưng mà không đời nào cô ấy có thể cứ thế mà chạy trốn được.
“Ta không thể nào chùn bước ở đây được. Ở ngay sau lưng là quê nhà của ta.”
Mình không thể nào để cho cái thứ này vượt qua được.
Vì thế, mình sẽ sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình từ ban đầu.
Thứ mà tôi sẽ sử dụng sẽ là ma thuật mà tôi học được từ người ấy…..ma thuật mới của tôi.
Nhớ lại cảm giác khi mà anh ấy truyền cho tôi ma thuật…đòn tấn công mà có thể giết được cả một con rổng chỉ với một đòn.
“Nhận lấy này – VOLCANIC LANCE- !!!!!” (HỎA DIỆM THƯƠNG)
Một chùm tia nhiệt và ánh sáng phát ra từ đỉnh trượng của Dianeia.
Nó phát nổ về phía trước theo một đường thẳng….
“GUO…..!!!!”
Và nó phát nổ trên cơ thể của nó.
Nó tạo ra tiếng vù vù của laser và tiếng cháy, và rồi một vụ nổ phát ra và bụi bay mù mịt bao phủ khắp mọi nơi.
“Hya, hyahaha! Tuyệt vời thật đó! Với thứ sức mạnh đó thì…kể cả khi nó là chủ nhân của Dungeon nữa thì…..”
“Đúng thế!”
Sức mạnh của nó là một thứ mà ngay cả một con rồng chắc chắn cũng không thể nào chịu được. Nó chắc chắn phải chết rồi.
Nhưng ngay mà khi đám bụi lắng xuống thì,
“….Guo…..!!”
Con quái vật đó vẫn đứng ở đấy với một cái lỗ đang cháy xuyên qua vai của mình.
“T-Tại sao!? Ta đã bắn trúng nó rồi mà!”
“Tsk……nhìn kìa công chúa! Những con quái vật mà nó tạo ra đã che chắn cho nó!”
ở dưới chân của nó, một số lượng lớn những viên ngọc ma thuật đen đang lăn.
…..Nó bị chặn lại!!
“Thế thì…..một lần nữa!”
Cô ấy chuẩn bị thử và bắn nó một lần nũa, tuy nhiên
“Công chúa, cẩn thận!”
“?!”
Nhanh hơn, con quái vật xông tới và đánh thẳng vào mặt của cô ấy.
Cô ấy bắt chéo tay mình để chống lại nó, nhưng cô ấy vẫn bị đánh bay và lăn khắp cả đồng cỏ.
“uuuuuu…..đòn đánh của nó đúng là đau thật đấy….”
Dianeia chầm chậm đứng dậy và có cảm giác mặt của cô ấy cực kì đau.
Sức mạnh của nó còn như thế này ngay kể cả khi cô ấy đã dùng ma thuật để đỡ lại nó rồi.
Điều đó chắn chắn rằng đó là điều bất khả thi để đánh đối đầu với nó.
Hơn nữa, phép thuật của cô ấy cũng sẽ không thể nào tiếp cận được nó.
Bọn quỷ đầy tớ đã được bổ sung lại khá là nhiều rồi.
“Guaa…….”
Những mạo hiểm gia trọc đầu đều đang bị đánh bại từng người một.
…..Ahhh, điều này đúng là tệ thật.
Con quỷ này chắc chắn là mạnh hơn một con rồng…..mình không thể nào đánh bại nó được.
……Mình không phải là đối thủ của nó.
Tôi hiểu điều đó từ lúc trao đổi đòn tấn công với nó.
Nhưng kể cả thế thì,
“Mọi người, hãy đỡ những người bị thương và chạy đi. Shining Head. (Đầu bóng loáng).”
“Công chúa?”
“Không còn có lựa chọn nào khác ngoài điều này cả….”
Dianeia không hề rời mắt khỏi kẻ thù kể cả khi máu đang chảy xuống một mắt của cô ấy từ trên trán.
Cô ấy đứng trước con quái vật để chặn đường nó lại
“Kể cả khi mình không thể thắng được thì…mình có thể câu kéo thêm chút thời gian….đây là điều mà mình phải làm….”
Cô ấy vào thế và lửa bắt đầu bập bùng ở đầu trượng của cô ấy,
“Vì quê hương của ta, người dân của ta….ta phỉa chiến đấu! – VOLCANIC LANCE – ” (HỎA DIỆM THƯƠNG)
Và bắn thẳng nó vào chủ nhân của Dungeon. Nhưng,
“ GUOOO!!”
Con quái vật đối đầu thẳng với đòn tấn công và vung cây chùy của mình, và phản nó đi.
Sau đó, mặc dù đòn tấn công của nó đã bị giảm đi, nó vẫn đánh trúng vào người Dianeia.
“…ka!”
Không khí bị đánh bật ra khỏi phổi của Dianeia và cô ấy bị đánh bay vào không trung giống như thể một con búp bê rách rưới vậy.
Cô ấy bị đánh bay vào trong khu rừng…..
“Woah woah. Này, cô ổn chứ?”
“Ughh….ahhh….?”
“Ngay khi mình rời khỏi khu rừng mà đã có ai đấy đầy máu bay vào người mình rồi…..đùa đấy à?”
………và được đỡ lại bởi một người khổng lồ bằng gỗ xuất hiện từ bên trong khu rừng.
“Sakura, em có mang thứ thuốc mà Anne cho chúng ta không vậy?”
“Vâng, nó ở đây.”
Tôi nhận lọ thuốc đó ở bên trong bộ áo giáp và sử dụng nó lên cơ thể đầy máu của Dianeia.
Tôi mở ngực của bộ áo giáp ra và bỏ cái nắp lọ thuốc, thứ tỏa ra một mùi hương hoa ngọt ngào
“Nó là thuốc bôi đúng không? Anh chỉ cần phải thoa nó lên thôi à?”
“Vâng, có lẽ là thế.”
Tôi lấy một vài giọt thuốc ra và bôi nó lên mặt của Dianeia. Và cô ấy ngừng chảy máu ngay lập tức.
Tôi nghe về việc thứ thuốc này tuyệt vời như thế nào, vì thế mà ít nhất thì nó cũng phải có tác dụng như thế này.
“Uuu….T-Tôi…..xin lỗi.”
“Đừng cố quá. Nhưng mà…..tôi nên nói như thế nào nhỉ? Làm tốt lắm. Cô đã làm việc chăm chỉ quá rồi.”
“……………”
Khi mà tôi nói vậy….Dianeia nhắm mắt mình lại và mất ý thức.
“Huh? Chẳng nhẽ anh phát ra nhiều sức mạnh ma thuật quá ư?”
“Không, có lẽ là cô ấy cảm thấy trở nên nhẹ nhõm.”
“Vậy sao? Thế thì tốt.”
Cô ấy thở một cách đều đặn, vì thế mà tôi sẽ cứ để cô ấy ngủ như vậy.
Vết thương của cô ấy có vẻ như hồi phục rất nhanh, vì thế mà tôi nghĩ cô ấy sẽ tỉnh dậy sớm thôi.
Và có những thứ khác mà tôi cần làm nữa.
“Vậy thì…chuyện gì đang xảy ra vậy? Tình hình này khá là khỏ hiểu đấy….nhưng mà co vẻ như kia là con Boss…..”
Tôi nhìn xung quanh và nhìn thấy một con quái vật đầu dê.
Và có vẻ như là nó đang sinh ra những con quỷ đầy tớ nữa.
Thật ra, một con vừa được sinh ra đã tới để tấn công tôi rồi.
“Ngươi đang ngáng đường ta đấy.”
Tôi tiêu diệt con quỷ đó với một viên đạn gỗ. Nhưng đó không phải là tất cả.
“Thật ra thì…..tất cả các người đều đang ngáng đường ta đó.”
Tôi bắn liên túc và xóa sổ hoàn toàn bọn quỷ.
“………..!?!”
Khi mà tôi làm vậy, có vẻ như là con Boss cảm thấy bất ngờ và nó quay đầu mình lại.
Đáng đời mày.
Và trong khi tôi quan sát kẻ thù của mình thì….
“N-Ngài là….Boss…Daichi…tại sao….ngài lại ở đây vậy?”
Mấy người đầu trọc bắt đầu tiến gần lại tôi.
“Tại sao ư? Cái bọn quỷ đầy tớ đúng là một lũ phiền phức mà. Vì thế mà ta đang đi giết bọn chúng….và kết cục là đi ra khỏi khu rừng….nhưng mà có vẻ như mấy người cũng đã giệt trừ được một số lượng kha khá đấy. Cảm ơn nhé.”
Tôi thấy ít nhất có ba viên ngọc đên ở gần họ. Tôi luôn chào đón thêm sự giúp đỡ để tiêu diệt bọn bệnh dịch đó.
“Ngài có thể giết con quỷ đầy tớ ấy chỉ với một đòn? Chúng tôi phải phối hợp với nhau thì mới có thể tiêu diệt được nó.”
“Hyaahaha….đúng là điên rồ mà…..nhưng mà nó cũng rất tuyệt vời! Ngài đúng là đáng kinh ngạc mà.
Vì lí do nào đó mà mấy ngươi đầu trọc đang nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh. Tôi chẳng hiểu được có gì kinh ngạc đến mức đấy….bọn chúng khá là yếu mà. Khi tôi nghĩ như thế thì….
“Thủ lĩnh! Con quái vật đó lại chuẩn bị hành động nữa này!”
Đột nhiên, một mạo hiểm gia chỉ vào con Boss đó và hét lên.
Tôi nhìn vào nó….chủ nhân của Dungeon, và nó một lần nữa tạo ra những con quỷ.
“……..không có thời gian nói chuyện đâu. Mấy người dịch ra một chút đi.”
“Hyaahaha! Mấy cậu tránh đường ra! Hãy đi bảo vệ công chúa thôi!”
“Đúng thế!”
Mấy mạo hiểm gia ấy ngay lập tức rút lui.
Người duy nhất ở lại đây là tôi và con quái vật đó.
“Vậy thì….ngươi đúng là phải khiến cho ta nỗ lực đó đấy nhỉ?”
“…………..”
“Tao không để ý nếu như mày trở nên cuồng nộ một chút…nhưng mà khu rừng này là sân nhà của tao, nhà của tao.”
Vì thế mà mày hãy chuẩn bị đi con quái vật này.
“Nếu như mày gây nguy hiểm cho ngôi nhà hoặc đất của ta thì ta sẽ nghiền nát ngươi với sức mạnh của mình!”
Tôi tập trung sức mạnh của mình và đóng phần ngực của bộ áo giáp lại.
“Đi thôi nào Sakura.”
“Vâng! Bất cứ lúc nào anh sẵn sàng thưa chủ nhân!”
“Wood Armor (mộc giáp) – Chế độ - 《Fudo Myouou》”
Và rồi, người khổng lồ bằng gỗ của tôi được tái tạo lại.