Chương 61.5 : Góc nhìn băng
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 61.5 : Góc nhìn băng
Chuyển về phía tây Prussia.
Ở đó hiện có một nhóm Mạo hiểm giả hói đầu đang chiến đấu với một con lợn rừng khổng lồ.
-Hyahaa….Đáng nhẽ chúng ta không nên đến đây trong lúc chưa hồi phục hoàn toàn…
Thứ mà nhóm Đầu Bóng đang đối mặt là một sinh vật được gọi là Fafnir, nó đang không ngừng chạy vòng quanh.
Vì điều đó, họ đang dần xuống sức, trong khi con quái vật vẫn còn rất khỏe.
-…………
Con Fafnir tiếp tục chạy quanh với tốc độ tối đa và dù cho dính rất nhiều vết thương đang rỉ máu, nó vẫn không hề có biểu hiện gục ngã,
-Ha…ha….con Fafnir này to quá…chúng ta không làm gì được nó rồi.
-Dù anh có nói thế thì giờ cũng đã muộn rồi. Em biết đại ca cũng đang cố hết sức, nhưng đừng nói gì nữa thì hơn đấy.
Một thành viên huých vào cánh tay của người lãnh đạo cả nhóm trong khi nói vậy.
-Hya…ha….ha….tao chỉ vừa mới dùng poiton thôi, đừng có huých vào thế.
-Anh còn bị thương mà sao lại ra đây thế?
Dù lọ poiton hồi phục có thể hồi phục cho người dùng, nhưng nó không thể xóa bỏ những vết thương.
Vì thế sức mạnh cơ bắp sẽ chẳng thể nào trở lại nữa.
Thực tế, từ sau trận chiến với Dungeon Master, người đội trưởng đã không có cơ hội nào để nghỉ ngơi. Nhưng….
-Phải đó, sao anh lại tới đây thế?
-Ha…ha…. Biết sao được. Từ đằng xa tao đã thấy con quái to đùng này rồi.
-Thì đây là nhiệm vụ cực kì khẩn cấp mà.
Công việc này đột nhiên xuất hiện vì sự hiện diện của con quái khổng lồ trước mặt.
Không chỉ vậy, phía sau lưng họ còn là thành phố đang trong công cuộc tái thiết.
Mọi người đã và đang phải làm việc rất vất vả để khôi phục lại những thiệt hại trong đợt tấn công của quái vật trước đó.
Vì thế, nếu thứ sinh vật khổng lồ kia tràn vào, tất cả công sức của mọi người sẽ đổ sông đổ biển.
-Ha….không ổn rồi….
Chỉ còn vài ngày nữa là tới lễ hội của thành phố. Họ không hề muốn dội gáo nước lạnh khổng lồ này vào sự mong đợi của mọi người đối với lễ hội.
Họ không thể để điều đó xảy ra, nên tất cả băng Đầu bóng cùng nắm chặt vũ khí của mình thêm một lần nữa.
Con Fafnir cũng đang vô cùng máu chiến.
Nó dừng lại và hạ thấp trọng tâm như đang vào thế chuẩn bị.
-Hyahha…. Chúng ta không ở trong thể trạng tốt nhất và nó cũng rất mạnh, nhưng nhiêu đây so với Boss Daichi đã là gì, đúng không anh em?
“””” Vâng””””
Sau khi chứng kiến trận chiến của Daichi với Dungeon Master, không ai trong số họ lại không muốn trở nên mạnh mẽ như vậy.
Mặc dù họ có lẽ sẽ chẳng bao giờ đạt đến được cấp độ đó., nhưng ít nhất họ cũng muốn trở nên mạnh mẽ nhất có thể.
-Hyaha….sau trận này, chúng ta sẽ nhậu đến nằm tại chỗ thì thôi. Tất cả chúng ta đều muốn mạnh hơn mà, đúng không???
“””Đúng thế”””
Và rồi, cả nhóm bắt đầu lao về con quái vật khổng lồ không một chút do dự.
-……..
-Đi nàoooooooooooooooooo
Con Fafnir cũng dường như đã tích đủ nộ khí, nó bắt đầu ào lên như một cơn bão. Khoảnh khắc hai bên sắp sửa va chạm….
-Đội trưởng, hình như còn có một cái bóng đang ẩn nấp xung quanh.
-Cái gì???
Một cái gì đó đột nhiên xuất hiện phía sau con lợn khổng lồ.
Vì con lợn quá to lớn và thứ đó đang nấp trong điểm mù nên cả bọn đều không thể nhìn thấy.
Một con Fafnir khác.
Nhưng giờ không còn thời gian quan tâm đến nó nữa, cả hai bên đang nhào vào với tốc độ tối đa.
….sẽ đau lắm đây….
Tình huống tệ nhất là họ sẽ bị những cái nanh dài kia xiên qua, hoặc đỡ hơn là bị nó húc bay đi…
-Shit….
Anh ta không tể làm gì khác ngoài chuyện cố gắng hết sức.
Cả bọn đều nghiến răng chuẩn bị tinh thần cho cú va chạm, nhưng….
-Đội trưởng….bên trên kìa….
-Hở?
NGười đội trưởng nhìn lên phía trên hai con lợn rừng, từ trên đó có thứ gì đó đang rơi thẳng xuống.
-Uoooooooooooo???
Và ngay trước mắt anh ta.
BÙMMMMMM
Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên và lan ra xung quanh.
Ngay sau đó là tiếng thứ gì đó vỡ nát theo sau, sóng xung kích đẩy văng cả nhóm Đầu Bóng lại phía sau.
-Hya…..AU….owowow….
-Đội trưởng, anh có sao không?
Dù bị thổi bay đi, nhưng nhiêu đây vẫn còn tốt hơn bị húc bay hoặc bị xiên lình nướng chả bởi cặp nanh khủng khiếp kia.
-Hya….có chuyện gì vậy??
Người đội trưởng lồm cồm bò dậy với cái đầu đau điếng và cố gắng nheo mắt nhìn vào đám khói bụi. Trong đó, một thứ gì đó đang đứng lên.
Nó chỉ có một, nhưng vô cùng to lớn…một con golem.
-Agh…..đang bay thì ngã…hình như mình vừa rơi vào cái gì đó thì phải.
Đó chính là người đàn ông mà cả nhóm vô cùng ngưỡng mộ.