Chương 277: Vụ án chiếc đồng hồ Định mệnh
Tuổi thơ bị mẹ ruột và bố dượng bạo hành, lớn lên rơi vào lưới tình với gái bán hoa
Jonaris Badlishah (23 tuổi vào năm 1998) - còn được đồng nghiệp gọi với cái tên thân mật là Joe - là một chàng trợ lý quay phim bán thời gian và một người trợ lý đạo cụ.
Jonaris có mẹ là bà Elizabeth Seet, người Singapore, có bố là người Malaysia nhưng cả hai đã ly hôn từ khi Jonaris còn nhỏ. Bà quay trở lại Singapore khi Jonaris được 2 tuổi và sau đó tái hôn.
Cả gia đình họ sống trong một ngôi nhà chung vách với ngôi nhà khác trong khu dân cư Seletar Hills đắt đỏ. Dù vậy, khi lớn lên, Jonaris thường rơi vào nợ nần và cần phải vay mượn tiền để sinh sống.
Jonaris luôn cho rằng mình có một tuổi thơ bất hạnh và lớn lên trong địa ngục. Hắn ta nói khi bé thường xuyên bị mẹ ruột và bố dượng bạo hành.
Họ ép Jonaris quỳ gối nhiều giờ, dùng kẹp quần áo kẹp lên tai, tay, lưỡi và môi Jonaris, bắt Jonaris nhai ớt sống và đứng trước gương nhiều giờ liền.
Hắn ta bảo mình đã quá quen với việc bị mẹ dùng thắt lưng để xử phạt khi hắn đã "nhờn mặt" với những phương thức bạo hành trên.
Được biết, bà Seet có 2 con trai với người chồng trước và 2 con nữa với người chồng sau tên Robert Seah.
Jonaris khẳng định mẹ và bố dượng chỉ thương 2 đứa con sau và đối xử với anh em hắn ta như người ngoài.
Thậm chí, theo lời Jonaris khai với tòa án, bà Seet hay nói với mọi người khi ở nơi công cộng rằng Jonaris là cháu chứ không phải con trai bà.
Chính bà Seet cũng thừa nhận rằng bà thường xuyên phạt Jonaris từ khi con được 3 tuổi đến khoảng 14 hoặc 15 tuổi.
Bà nói rằng mẹ của chồng sau không thích 2 đứa con trai riêng của mình. Bà mẹ chồng đã tẩy não anh em Jonaris bằng cách nói với anh em họ rằng cả hai chỉ là cháu của Seet.
Tuy nhiên, Saifon Ngammoo - người phụ nữ Jonaris gặp lần đầu tiên vào tháng 10/1997 - lại không đối xử với hắn ta như thế.
Ngammoo là một người phụ nữ có 1 đứa con 3 tuổi sống ở Thái Lan, là một người thực sự thấu hiểu Jonaris, theo lời hắn ta khai ở tòa.
Cô này là thường xuyên tâm sự về cuộc đời mình với Jonaris cũng như con đường nào khiến cô ta phải trở thành gái mại dâm để kiếm tiền sinh sống.
Cả hai đồng cảm và hiểu nhau đến nỗi khi Ngammoo cho Jonaris mượn 7.000 USD để giải quyết vấn đề tài chính của hắn ta, cô cũng chẳng ép anh phải trả lại số tiền này.
Cô thậm chí còn trả tiền cho Jonaris để hắn ta chịu ở bên cạnh cô. Cũng chính vì những điều đó, Jonaris thầm nhủ rằng hắn ta phải kiếm nhiều hơn để có thể chăm sóc cho mẹ con Ngammoo.
Chiếc đồng hồ Rolex và 10 nhát búa oan nghiệt
Ngammoo đã từng kể với Jonaris về chiếc đồng hồ Rolex đã được chồng cũ tặng. Đó là chiếc đồng hồ cô rất thích nhưng đã phải mang đi cầm cố để lấy tiền giúp bạn vào năm 1995.
“Cô ấy nhớ chiếc đồng hồ và nó rất có ý nghĩa với cô ấy”, Jonaris khai với tòa án. Kể từ đó, những suy nghĩ và hình ảnh về chiếc đồng hồ Rolex đã chiếm hết tâm trí của hắn ta.
Chiếc đồng hồ đó thậm chí còn xuất hiện trong giấc mơ của hắn ta nữa. Cuối cùng, vào ngày dịp sinh nhật lần thứ 31 của bạn gái, Jonaris đã tặng cho cô chiếc đồng hồ Rolex vàng đính kim cương trị giá 7.500 USD.
Khi nhận chiếc đồng hồ từ tay bạn trai, Ngammoo dù vui nhưng vẫn nhận ra nó là chiếc đồng hồ cũ, đã qua sử dụng.
Nhưng những gì cô không biết là sáng ngày hôm đó, chiếc đồng hồ vẫn còn trên cổ tay chuyên viên trang điểm Sally Phó Mã Hoàng - mẹ của 2 đứa con đã trưởng thành.
Đầu giờ sáng ngày 20/4/1998, Jonaris đã ra tay, vung búa đập vào đầu Phó Mã Hoàng 10 nhát bằng cây búa với mục đích duy nhất là để lấy chiếc đồng hồ.
Vài tuần trước khi Jonaris ra tay giết người, hắn ta định lấy chiếc đồng hồ Rolex của một phụ nữ khác nhưng lại không đủ can đảm để thực hiện.
Thế nhưng khi thấy đồng hồ trên tay Sally Phó Mã Hoàng, hắn ta bỗng cảm thấy rằng mình phải lấy bằng được nó.
Đáng chú ý, hắn ta chỉ gặp Phó Mã Hoàng chỉ 2 ngày trước khi gây án qua một dự án phim và đã chú ý ngay đến chiếc đồng hồ trên tay cô.
“Nó khiến tôi chú ý”, Jonaris thừa nhận. Hắn ta nghĩ rằng, đó chắc chắn là món quà hoàn hảo tặng cho bạn gái Ngammoo.
“Tôi biết rằng tôi không thể mua một chiếc đồng hồ đắt tiền như thế cho cô ấy. Điều tiếp theo xuất hiện trong tâm trí tôi là tôi phải cướp đồng hồ của Phó Mã Hoàng”, Jonaris khai.
“Thậm chí nếu cô ấy đeo chiếc nhẫn kim cương 5 carat trên tay hay có 10.000 USD trong ví, tôi cũng sẽ không đụng vào. Tôi không hiểu vì sao nữa”, Jonaris khai.
Hắn ta nói rằng hắn ta khá bối rối và không biết liệu có nên cướp đồng hồ của Phó Mã Hoàng ngay lần đầu tiên gặp hay không.
“Trong đầu tôi luôn có tiếng nói ngăn không cho tôi làm như vậy. Tôi đối mặt với vấn đề tương tự như thế vào ngày hôm sau”, Jonaris giải thích.
Ngày 19/4, Jonaris gọi điện thoại cho Phó Mã Hoàng, tự xưng mình là Nigel và nói rằng sẽ trả 1.000 USD để cô đến một buổi chụp ảnh của hắn. Đây là cái giá gấp đôi so với thù lao bình thường của cô.
Hắn ta yêu cầu cô có mặt tại trạm xe buýt Marina South đối diện với Superbowl Golf và Country Club vào khoảng 6 giờ 30 phút sáng.
Sáng ngày 20/4, Phó Mã Hoàng lái xe đến trạm xe buýt như được yêu cầu. Jonaris sau đó đã xuất hiện và nói rằng mình là Nigel, những người còn lại trong nhóm sẽ đến sau.
Phó Mã Hoàng đã đỗ xe và ngồi đợi ở trạm xe buýt cùng hắn ta. Lúc đó, Jonaris lấy búa ra, đập vào đầu Phó Mã Hoàng rồi kéo cô đến bụi cây cách trạm dừng xe buýt 10m.
Lúc này đây, Phó Mã Hoàng đã tỉnh lại và cố gắng đứng dậy. Nhưng Jonaris đã không buông tha, hắn ta tấn công vào phía sau đầu cô hơn 10 lần cho đến khi cô gục ngã một lần nữa.
Hắn ta cắt cổ tay nạn nhân, lấy chiếc đồng hồ rồi rời khỏi hiện trường. Jonaris nói hắn ta không thể kiểm soát chính mình, “giống như xem một bộ phim mà đang đeo nút bịt lỗ tai”, thấy miệng của Phó Mã Hoàng cử động như thể cô đang nói gì đó nhưng hắn ta không nghe được gì.
Hắn ta nói khi đó hắn cảm thấy “hạnh phúc và nhẹ nhõm”, cảm giác mà hắn chưa bao giờ có được. “Màu nước, màu trời, những chú chim, tất cả thật mới mẻ. Tôi cảm thấy tự do, phấn khích, như một khởi đầu mới. Mọi thứ thật quang đãng, nó trông như một ngày hết sức tuyệt vời”, Jonaris nhớ lại.
Gây án xong, Jonaris quay về nhà ngủ và thức dậy sau đó, nghĩ rằng mình đã gặp một cơn ác mộng. Hắn nói: “Nhưng khi tôi thấy chiếc đồng hồ trong ngăn kéo, tôi biết đó không phải là mơ mà là sự thật”.
Cuối ngày hôm đó, hắn ta mua một bó hồng đỏ, một ổ bánh và chai rượu whiskey đến nhà chứa Lorong 18 ở Geylang để cùng bạn gái mừng sinh nhật.
Hắn ta và Ngammoo đã tổ chức sinh nhật của cô ở đây cùng vài cô gái khác. Sau đó, Jonaris đưa người yêu chiếc đồng hồ.
Không khó để Ngammoo nhận ra đó không phải là chiếc đồng hồ mới. “Tôi hỏi nhưng anh ta trở nên giận dữ”, Ngammoo làm chứng trong phiên tòa. “Tôi nói tôi chỉ đùa thôi và cảm ơn anh ấy”.
Cái giá phải trả cho lòng tham của kẻ khoác lác, bốc phét
Không khó để cảnh sát phát hiện ra nghi phạm. Chồng của Phó Mã Hoàng là Lý Bàn Hưởng - một giáo viên 47 tuổi - đã nghe được vợ trao đổi qua điện thoại với ai đó vào một ngày trước vụ án mạng.
Anh nói với cảnh sát rằng anh đã nghe vợ nói đến một cái tên có vẻ như là Lai Joe, trong khi tên đúng là Nigel.
Trong khi đó, Jonaris lại bị bạn bè đặt biệt danh “Liar Joe” (Joe nói dối) bởi bản tính thích khoe khoang, khoác lác khi khoe với bạn bè rằng hắn ta đang hẹn hò một người điều hành hãng hàng không có mức lương 10.000 USD mỗi tháng, sống trong một căn hộ, dù sự thật là bạn gái của hắn ta kiếm tiền bằng cách quan hệ tình dục với 20 người đàn ông một ngày.
Hắn ta bảo được bạn gái tặng chiếc bật lửa trị giá 2.000 USD trong khi nó chỉ đáng giá 700 USD mà thôi. Hắn ta mượn tiền và chưa bao giờ trả mặc dù khi mượn luôn hứa sẽ hoàn trả sớm nhất.
Mỗi tháng, Jonaris chỉ kiếm được 2.000 USD nhưng hắn ta sẽ chi tiêu đến 4.000 USD, thăm bạn gái 4 lần / tuần. Lúc Jonaris còn sống ở nhà mẹ và bố dượng, hắn ta vẫn hay khoe khoang rằng mình giàu có, sống trong bungalow có hồ bơi.
Để chạy theo những gì mình bốc phét, hắn ta luôn chìm trong nợ nần, điều này đã dẫn đến hành vi phạm tội của mình, thẩm phán cho biết.
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, cảnh sát đã khoanh vùng và xác đinh Jonaris chính là nghi can chính của vụ án giết người cướp đồng hồ này.
Hắn ta bị bắt vào ngày 23/4 tại nhà riêng. Suốt thời gian xét xử, Jonaris vẫn luôn xuất hiện với vẻ ngoài bảnh bao, mặc chiếc áo vest đen, khuy măng sét vàng và đôi giày đen láng bóng.
Luật sư biện hộ của Jonaris đưa ra lý do hắn ta gặp vấn đề tâm thần vào lúc sát hại Phó Mã Hoàng. Vị luật sư khẳng định Jonaris đã sử dụng cần sa liều cao, bị trầm cảm và ám ảnh về chiếc đồng hồ Rolex.
Tuy nhiên, công tố viên đã triệu tập bác sĩ tâm thần Chan Khim Yew và lời khai “tiếng nói trong đầu và ảo giác suốt lúc ra tay sát hại nạn nhân” đã bị bác bỏ.
Bác sĩ Chan Khim Yew nói rằng Jonaris có thể mô tả chi tiết diễn biến sự việc thì chắc chắn hắn ta không bị ảo giác.
Thậm chí, khi được hỏi đã nghĩ gì trước khi sát hại nạn nhân, Jonaris khai: “Tôi thấy sợ. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ta lái xe đến báo cảnh sát rằng tôi đã cướp của. Nhưng tôi đã đi quá xa”.
Dù mẹ của Jonaris đã sử dụng chi tiết hắn ta bị bạo hành từ khi Jonaris còn bé, bác sĩ Chan Khim Yew nói rằng nó không tự động dẫn đến bất kì rối loạn tâm thần nào.
Ông cho biết, 6 tháng trước khi ra tay tàn ác, Jonaris thường xuyên đến thăm bạn gái, mua thức ăn cho bữa tối và cả hai cùng thưởng thức. Mỗi tuần 2 lần, Jonaris lại đến chỗ của bạn gái để quan hệ tình dục.
Hắn ta cũng khai với bác sĩ rằng hắn ta đã làm việc rất vất vả trong dự án phim cuối cùng của mình. Bác sĩ nhấn mạnh, nếu ai đó đang gặp vấn đề tâm lý nghiêm trọng, người đó không thể quan hệ tình dục và làm việc hăng say như thế.
Ngoài ra, theo bác sĩ, mặc dù luôn nghĩ về đồng hồ Rolex nhưng Jonaris không bị bất kì rối loạn tâm thần nào.
Ông nói rằng một người bị rối loạn ám ảnh sẽ không nghĩ đến việc làm thế nào để sở hữu thứ gì đó mà thay vào đó lại trải qua “những suy nghĩ kinh hoàng và vô nghĩa”.
Phó ủy viên công tố Jasbendar Kaur phát biểu với Tòa án Tối cao rằng kế hoạch phạm tội đã được vạch ra một cách cẩn thận và hắn ta còn đặt cho mình một cái tên giả để gọi cho nạn nhân.
Trong cuộc kiểm tra chéo, bà Kaur nhận thấy rằng Jonaris có ý định sát hại Phó Mã Hoàng sau khi cướp đồng hồ bởi không muốn nạn nhân báo với cảnh sát.
Đó là lý do vì sao Jonaris phải cắt cổ tay nạn nhân bằng dao rọc giấy để nạn nhân bị chảy máu đến chết.
Thêm vào đó, sau khi gây án, Jonaris đã quay lại nơi làm việc của mình vào khoảng 2 giờ 30 phút chiều, bình tĩnh điền đơn nhận tiền mặt và có được 600 USD.
Theo chuyên gia pháp y Triệu Tự Thành, phần trái hộp sọ của Phó Mã Hoàng đã bị gãy. Vết nứt dài nhất trên đầu nạn nhân dài khoảng 13cm.
Ông cho biết, cho dù lúc đó nhân viên y tế có mặt ở hiện trường ngay, họ vẫn không thể nào cứu sống nạn nhân được.
Ngày 8/12/1998, tòa tuyên án Jonaris phạm có tội và kết án tử hình bằng phương pháp treo cổ.
Với tất cả những hành vi phạm tội được tính toán một cách kỹ lưỡng, như lời thẩm phán nhận định “là hành động nhanh và có quá trình suy nghĩ”, cho thấy Jonaris kiểm soát được bản thân mình vào thời điểm gây án.