Chương 1: Chuẩn bị cho chuyến đi đến một vùng đất xa lạ ( Part 1 )
Phần 1
Sau khi trở về từ Đế Quốc, Ainz ngồi xuống bàn làm việc ở E-Rantel và dựa người thật mạnh vào phần lưng tựa của chiếc ghế.
Tuy rằng Ainz đã bắt đầu tuyển người cho Công hội Mạo hiểm giả mới thành lập của Vương quốc Sorcerous, nhưng xem chừng cần mất một khoảng thời gian trước khi nhận được kết quả. Cho đến lúc đó, anh phải chuẩn bị đầy đủ.
Ưu tiên hàng đầu của anh là mở ra một ngôi truờng đào tạo các mạo hiểm gia, nhưng nếu hoàn cảnh cho phép thì anh sẽ sử dụng mạo hiểm gia từ chính Công hội mao hiểm giả của mình. Chuẩn bị một đống ký túc xá cho những tình nguyện, những người đã phải đi một chặng đuờng dài để đến được Vương quốc này, có lẽ cũng được coi là một hành động mến khách. Những nguời phụ trách công viếc đào tạo thì anh sẽ chọn dùng những mạo hiểm giả hiện đang ở lại Vương quốc Sorcerous.
Có lẽ mình nên trao đổi với Albedo về việc hoạch định khu vực lẫn chỉnh đốn trang bị….nhưng trước đó…tại sao anh ta lại muốn nói ra các vấn đề về nước phụ thuộc …nó sẽ gây một chút rắc rối cho Albedo và Demiurge?
Ainz không thể hiểu đuợc Jircniv đang nghĩ cái gì. Ainz cũng không biết cách nào để nói rõ cho cả hai vị trí giả kia được. Tại sao Jircniv lại có thể đề nghị như thế đuợc? Với tất cả những gì anh biết, Demiurge có thể đang đứng đằng sau việc này.
Quả nhiên mình nên phải thảo luận với Demiurge truớc đã. Ah, nhưng anh ta hình như đã đi đến một nơi rất xa, giờ tất cả những gì mình có thể làm là cùng Albedo nghĩ ra biện pháp giải quyết….như mình đã nghĩ, nó sẽ là công việc khá khó khăn,huh?
Haaa, anh bắt đầu thở dài trong lòng. Cái cảm giác khó chịu và bối rối của anh đang làm cho cái dạ dày không tồn tại của anh quặn đau. Và khi anh nghĩ về chuyện hai người đó trở về thì cơn đau càng trở nên mạnh hơn
Aiz lắc lắc đầu, sau đó suy tính các tin tình báo quan trọng thu được từ Đế Quốc như là một cách để tránh suy nghĩ về những đang hiện ra lờ mờ phía trước anh.
‘’…Chữ rune, huh’’
Những mảnh vụn tri thức của YGGDRASIL đang nằm rải rác trong cái thế giới không biết này. Anh đã tìm thấy những dấu vết của nguời chơi, sự tồn tại của World-Class Item, …v.v…
Và lúc này, danh sách của anh có thêm sự xuất hiện của các chữ rune, thứ vốn tồn tại trong thế giới của Suzuki Satoru.
Lý do tại sao người của Pháp Quốc có thể triệu hồi được những thiên thần từ các tôn giáo trong thế giới Suzuki Satoru có lẽ là do ma thuật bắt nguồn từ YGGDRASIL.
Nhưng về các chữ rune thì sao? Tại sao mà chúng lại có thể tồn tại ở nơi này? Những chữ rune ở thế giới này có giống các chữ rune trong thế giới Suzuki Satoru hay không? Hay chúng chỉ đơn giản là những chữ cái ma thuật giống nhau một cách ngẫu nhiên và do đó thuật ngữ này đã được tự động phiên dịch thành “rune”?
…Vuơng quốc Dwarven đuợc xác định ở gần dãy núi Azellisia. Mình cần phải điều tra việc này thật kỹ càng. Đúng như mình nghĩ…Mình không thể tránh khỏi việc đi đến đấy được?
Đương nhiên ở trước lúc trở về E-Rantal, Ainz đã hỏi Fluder những chuyện liên quan tới chữ Rune.
Nhưng tất cả những gì ông ta biết là vị vua cai quản Vương quốc Dwarven ở dãy Azellisian đã từng đến thăm Đế Quốc chính là một thợ rèn chữ rune, và Đế Quốc đã mua vũ khí và trang bị bảo vệ từ quốc gia Dwarven. Tuy vậy, ước chừng 100 năm về truớc, tất cả các dấu vết về các trang bị pháp thuật chạm khắc ký hiệu Rune đã im hơi lặng tiếng biến mất.
Tuy rằng điều này cũng là những thông tin rất có giá trị cho Ainz, nhưng nó không phải là điều anh thực sự muốn biết.
Không có nghề thợ thủ công chữ Rune trong YGGDRASIL. Nếu đó chỉ là một nghề chỉ tồn tại duy nhất ở thế giới này thì có khả năng là kỹ thuật của hai thế giới đã dung hợp lại thành một. Vậy thì mình nhất định phải điều tra chi tiết hơn về chuyện này. Tuy nhiên, mình nên phái ai đi đây?
Tất cả những gì anh ấy muốn là thăm Vương quốc Dwarven và hỏi về chữ cái rune và như thế. Và đối với nghề thợ rèn chữ rune, đó là một vấn đề về các kỹ thuật và về một quốc gia bí ẩn đầy tiềm năng. Trong truờng hợp xấu nhất, anh có thể sẽ bắt họ nói chuyện bằng việc sử dụng các bùa mê nếu họ kín tiếng không chịu nói.
Nếu nó chỉ đơn giản là việc sử dụng các ma thuật hệ thao tác tinh thần, hoặc là bắt cóc đối phương bằng việc sử dụng phép dịch chuyển, thì phái ai ra ngoài cũng được. Nhưng nếu chơi đứng sau các chữ cái rune này là những người chơi, vậy thì làm thế nào mới tốt đây? Tất cả những gì anh biết thì nói không chừng người đã tẩy não Shalltear đang lẩn trốn ở đây.
Tuy rằng mình muốn tìm hiểu thêm trước khi xuất phát, nhưng để tìm ra về những tri thức mà ngay cả Fluder cũng không biết sẽ không hề đơn giản.
Ainz chậm rãi đứng dậy từ chỗ ngồi của mình.
Trong nháy mắt, người phụ nữ bên cạnh anh cũng bắt đầu làm việc. Vẻ mặt của cô ấy nhìn qua rất hoạt bát, cực kỳ hợp với mái tóc ngắn nam tính hóa của cô. Cô ấy là Decrement, hầu gái phục vụ Ainz trong ngày hôm nay.
Ainz vươn tay ra để ngăn Decrement lại, và sau đó anh bắt đầu bước đi chậm rãi trong căn phòng của mình.
Ngay ở lúc Aiz dùng cách phép logic cùng cộng trừ để để tính toán lợi ích và tổn thất của hành động này, các kỷ niệm cũ tự nhiên xuất hiện giữa các con số. Anh nhớ lại những mối nguy hiểm mà anh đã gặp phải trong các vùng đất chưa từng được khám phá, niềm vui suớng khi được khám phá những cái mới hay nỗi buồn khi nhiệm vụ thất bại, trong những ký ức này cũng xuất hiện lời nói và vẻ mặt những người bạn của anh. Họ đơn giản chỉ là những kí ức, nhưng ngay cả khi các kí ức ấy biến mất toàn bộ thì nó cũng hóa thành những ngọn đèn rực sáng trong chiếc hộp sọ trống rỗng của Aiz.
Sau khi bất thình lình thu các kí niệm đau buồn vào trong lồng ngực của mình, suy nghĩ về kế hoạch của Ainz rốt cuộc thành hình.
…Đúng như mình nghĩ, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con.
Guild Ainz Ooal Gown vốn là một tổ chức được thành lập trên những nguyên tắc như vậy.
Đương nhiên, có một số người có thể sẽ giễu cợt về ý tưởng so sánh trò chơi – thứ không gây nguy hiểm cho tính mạng người chơi- với hiện thực. Tuy nhiên, do dự thiếu quyết đoán có thể làm mất đi cơ hội thu được những kiến thức mới, và đồng thơi đây cũng là một cơ hội để biến một trong số chúng trở thành con bài ẩn giấu. Ai có thể nói nó là không thể xảy ra?
Sau khi anh quyết định điều tra chữ rune của Vương quốc Dwarven, một câu hỏi xuất hiện trong suy nghĩ của Aiz
Chọn lựa ứng cử viên.
Ai sẽ là người thích hợp nhất để anh cử đến đó?
Mình có nên hỏi ý kiến của Albedo và Demiurge không? Không, nếu mình làm vậy, mình sẽ không thể phái người có khả năng chiến đấu mạnh nhất trong tất cả mọi người đi.
Người có sức chiến đấu mạnh nhất chính là chỉ bản thân Ainz.
Không phải ba hoa chích chòe chứ Ainz có thể tự tin nói rằng không một ai trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nararick có thể giỏi hơn anh trong việc xoay sở trong các tình huống phát sinh và ma thuật không biết. Đơn Nói đơn giản hơn, Ainz tự mình đi là chiến lược hữu hiệu nhất. Tuy nhiên, nếu thực sự có người chơi đối địch tồn tại ở nơi đó, chuyện này sẽ trở thành một nước cờ cực kỳ ngu xuẩn.
Nếu ở đó chỉ có mấy tên thì mình vẫn có thể bắt lấy chúng đồng thời chạy trốn. Điều đó có nghĩa là mình cần chọn một người có thể tranh thủ một chút thời gian trong lúc đang chuẩn bị chạy trốn.
Nguời đầu tiên xuất hiện trong ý nghĩ của anh ấy chính là các Thủ Vệ Tầng.
Nếu là những NPC cấp độ 100, cho dù đối mặt với những người chơi, thì họ cũng có thể tranh thủ thời gian cho Ainz bỏ chạy. Điều đó nói rằng, anh ta có thể thực sự sử dụng những NPC, những đứa con yêu dấu của những người bạn cũ của mình, một cách như vậy?
Nếu như mình sử dụng Undead lever cao thì sao? Không được, sự linh hoạt của chúng quá thấp so với NPC người được xây dựng đầy đủ.
So sánh quái vật triệu hồi với các NPC thì sẽ phát hiện được tuy rằng chúng có điểm thuận lợi là có thể dễ dàng vứt bỏ. Nhưng đồng thời, chúng cũng có khuyết điểm là năng lực của chúng không đồng đều, khá thấp và sự thích ứng của chúng kém.
Ngoại trừ yếu tố mặt cảm xúc, những NPC là sự chọn lựa hoàn mỹ. Bởi là một người chơi nên Ainz không trải qua thí nghiệm, và do đó anh không xác định được rằng anh có thể hồi sinh được hay không. Nhưng về chuyện những NPC có thể hồi sinh như Shalltear thì không có gì phải nghi ngờ.
Ainz ngồi xuống ghế của mình một lần nữa.
‘’Hmm…’’
Ainz đưa ngón tay của mình trước mặt anh, và cân nhắc những lựa chọn tốt nhất để thực hiện.
Nhưng cuối cùng, anh không thể rút ra được một quyết định.
Thật ngu ngốc khi suy nghĩ mãi mà vẫn không đưa đuợc ra câu trả lời?
Với một nụ cười tự giễu, Ainz nhìn về phía Decrement
‘’Nguơi có sẵn sàng hi sinh vì ta không?’’
“Tất nhiên, Ainz-sama. Chỉ cần ngài ra lệnh thì thần tình nguyện chịu chết.”
Decrement đáp lại không một chút do dự.
“Những người khác có nghĩ như thế không? Họ sẽ nghĩ rằng ta là một chủ nhân độc ác?
‘’Thần nghĩ rằng những nguời khác cũng sẽ vui vẻ chấp nhận cái chết với không một chút do dự nào cả. Không ai thậm chí sẽ nghĩ đến chuyện từ chối. Chúng thần đuợc các Đấng tối cao tạo ra và do đó chúng thần tồn tại vì các Đấng tối cao. Không có một niềm vui nào lớn hơn việc chúng thần đuợc hành động theo các yêu cầu của các đấng tối cao giao cho chúng thần, cho dù đó có là mệnh lệnh thế nào đi nữa.”
“Thật vậy sao…Ngoài ra, vấn đề vừa nãy chỉ là ta tò mò hỏi thôi. Câu hỏi của ta không có một ý nghĩ sâu xa nào đâu. Hãy quên nó đi.’’
Trong khi Decrement cúi đầu, Aiz hạ quyết tâm
-Anh sẽ sử dụng những NPC.
Ainz lấy ra một tấm bản đồ của vùng ngoại thành.
Tấm bản đồ này được vẽ ra dựa trên các cuộc điều tra của Aura. Đặc biệt liên quan đến các khu vực của Rừng Đại Ngàn Tob, Ainz chắc chắn rằng không có tấm bản đồ nào chi tiết hơn tấm bản đồ này. Tiếc là tỉ lệ xích của nó không phải chính xác nhất, và vì vậy thế anh chưa thể thể kết luận chắc chắn rằng đó là một tấm bản đồ hoàn hảo. Tuy nhiên, với tấm bản đồ này trong tay, có rất ít khả năng anh sẽ lạc đường.
Ainz chỉ ngón tay vào E-Rantel và sau đó từ từ di ngón tay của anh về hướng bắc, đi qua Rừng Đại ngàn. Tính tới thời điểm hiện tại, không có bất cứ vấn đề gì. Đại bộ phận của khu rừng bây giờ đã nằm trong quyền kiểm soát của Nazarick. Sau khi loại bỏ những con quái vật và ma thú có trí thông minh thấp, họ nắm quyền kiểm soát một số chỗ định cư của tộc bán nhân loại và tộc dị hình và đó chính là điểm kết thúc của nhiệm vụ này. Ở đó có một hang động ngầm lớn, nhưng hiện tại anh không có ý định khám phá nó. Tất nhiên, anh có thể kiểm soát nó nếu làm như thế đem lại lợi ích cho anh.
Ngón tay của anh chỉ đến hồ nước có hình dạng quả bầu ở cực bắc của rừng.
Xa hơn ở phía bắc là dãy núi Azellisia. Đó là vùng đất không có trên bản đồ
“Một khu vực chưa biết, huh.”
Hmph, Aiz mỉm cười.
Anh vừa mới hướng về những mạo hiểm giả tuyên truyền rằng hãy đi tìm tòi những điều không biết. Nếu anh lấy bản thân mình làm tấm gương đi đầu thì sẽ tạo được một hiệu quả tuyên truyền rất tốt.
‘’Tìm kiếm Vương quốc Dwarven ở dãy núi Azellisian’’
Nó nghe giống như một khẩu hiệu thường được dùng trên các chương trình truyền hình.
Bỏ đi nụ cười tự nhiên hiện ra trên khuôn mặt mình, Ainz bắt đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc.
Anh đã cân nhắc đến những chỗ tốt dành cho bản thân anh khi anh cố ý đi đến một địa điểm có thể xuất hiện những người chơi khác.
Rõ ràng, việc Vua Pháp Thuật tự mình đi tới đó đã biểu hiện ra thành ý của anh ta.
Nó giống như là ông chủ của công ty này đi đến một công ty khác để tiến hành các cuộc đàm phán. Dùng kinh nghiệm của bản thân Suzuki Satoru tới nói, hiệu quả của nó hiện ra ngay lập tức.
Ngoài ra, quan điểm của anh không giống như thuộc hạ của mình, những người có xu hướng xem những người bên ngoài của Nazarick như những sinh vật hạ đẳng. Ainz hoàn toàn là nguời sống ôn hòa với các thành viên Nararick.Kết quả là, anh thấy mình không phải là một sự lựa chọn không tồi trong việc đàm phán với vuơng quốc Dwarven-hoặc không phải là một sự lựa chọn can đảm nếu anh ấy trung thực với mình.
Ngoài ra, anh có thể cử Pandora’s Actor đi.
Anh ấy là ứng cử viên phù hợp nhất, bất kể là về sự hiểu biết, khả năng ứng phó hay là các năng lực khác.
Tuy nhiên-