Chương 5: Frost Dragon Lord ( Part 7 )
Sau khi tiếng gầm vang lên, Hejinmal cúi rạp đầu xuống mặt đất.
Đây là thái độ kính trọng lớn nhất mà một con Rồng có thể thực hiện được-tư thế phục tùng.
“─Heart], đợi đã, cái gì?”
Hejinmal liều mình cầu xin với Elder Lich, người đang ngừng bàn tay đang di chuyển của mình lại.
“Xin ngài chờ một chút! Tên tôi là Hejinmal! Liệu tôi có thể hỏi danh tính của ngài được không?”
Nhìn xung quanh, anh thấy gã người lùn đang há hốc mồm vì kinh ngạc. Tuy nhiên, Dark Elf cùng với người-trông-giống-Elf dường như không quá ngạc nhiên. Nói cách khác, với hai người kia, đây là chuyện đương nhiên.
Hejinmal chắc chắn rằng phán đoán của anh là chính xác.
“… Tên ta là Ainz Ooal Gown … tư thế kia của ngươi có ý gì?”
“Vâng!! Tôi tin rằng đây là cách con người chào hỏi khi con người biết tên của nhau, Gown-sama! Tư thế này là thể hiện sự tôn trọng lớn nhất mà tộc Rồng chúng tôi có thể làm!”
“Er … Vậy, tại sao ngươi lại làm việc này?”
“Đương nhiên, đó là vì tôi nhận ra rằng ngài là một người mạnh mẽ, Gown-sama. Liệu tôi có thể dùng tư thế khác trước một người vĩ đại như ngài sao? Không, tôi không thể!”
Đây là một canh bạc khổng lồ. Anh đã đặt cược mọi thứ vào đó.
Người lùn sử dụng từ “thép nóng” để miêu tả cảm giác nóng bỏng khi đánh bạc, nhưng những gì mà Hejinmal cảm thấy bây giờ là một sự lạnh lẽo, đến mức khiến anh ta cứng người lại.
Thời gian dường như đóng băng trong vài giây, nhưng cuối cùng, Elder Lich lên tiếng, “Umu. … Vậy, ngươi có ý định phục tùng ta sao?”
“Vâng! Nếu ngài cho phép, Gown-sama!”
Anh nhìn lại, và như dự đoán, Dark Elf và Elf dường như nghĩ rằng tất cả điều này là bình thường.
“… Thịt, da, răng, vảy và nhiều bộ phận khác nữa của rồng có rất nhiều công dụng. Hm? Ngươi … ngẩng đầu lên. ”
Thái độ của Elder Lich là thái độ của kẻ bề trên, vì vậy hắn ta không có chút cảm giác kỳ quái nào ngay cả khi một người như Hejinmal sẵn sàng phục tùng hắn. Rõ ràng, từ lúc bắt đầu, tên Elder Lich này xem Hejinmal không đáng nhắc đến.
Rồng là chủng tộc mạnh nhất, nhưng chúng không phải là loài vô địch. Nhiều loài khác có thể giết Rồng. Tộc Frost Giant là một ví dụ.
Tuy nhiên, nếu so sánh hai loài này với nhau, cuối cùng thì loài Rồng vẫn mạnh mẽ hơn.
Lý do là sự trưởng thành của chúng. Rồng vẫn tiếp tục phát triển theo thời gian và một ngày nào đó chúng sẽ phát triển thành những thực thể đủ để gọi là mạnh nhất. Chúng là những sinh vật có tuổi thọ rất dài, và thực tế là chỉ riêng việc chúng có thể không ngừng phát triển từ đầu đến cuối cũng đủ để chúng trở thành một loài mạnh mẽ rồi.
Từ quan điểm đó, undead có thể còn mạnh hơn loài rồng. Mặc dù cơ thể của undead cấp cao không phát triển, nhưng chúng có thể tích lũy kiến thức và tăng cường kinh nghiệm.
Ngoài ra, Hejinmal đã từng đọc về tộc undead trong truyền thuyết từ cuốn sách của mình.
Tộc Soul Eater cắn nuốt những linh hồn người sống. Tộc Wriggle Pestilence có khả năng lây lan bệnh tật. Lấy Elder Lich làm trung tâm, những pháp sư Undead tụ tập lại với nhau tạo thành một quân đoàn pháp thuật. Guphandera=Argoros, con rồng undead lẩn trốn trong một ngọn núi của người chết và sử dụng ma thuật hệ tinh thần. Tộc Astral Ripper, quanh quẩn ở Thung lũng bóng tối.v.v.
Như những undead trong truyền thuyết khác, tên Elder Lich này chắc chắn là một sinh vật undead đã đi vào huyền thoại. Tuy nhiên, có vẻ như những quyển sách của người lùn đã không ghi chép lại nó.
Hejinmal từ từ đứng dậy.
Anh cảm giác như Elder Lich đang đánh giá cơ thể của anh. Anh cảm thấy xấu hổ vì cái cơ thể không giống rồng của mình.
“Ta hiểu rồi. Vậy ra những con rồng sống trong môi trường lạnh giá sẽ lưu trữ chất béo dưới lớp da của chúng. Mặc dù, ta nghĩ rằng loài Frost Dragon có đặc tính miễn dịch với cái lạnh … Hay là ngươi đang lưu giữ chất dinh dưỡng trong trường hợp không tìm được thức ăn? ”
“Không không phải thế. Tôi là người duy nhất như thế này … ”
“Hooh … Có nghĩa là, ngươi là một giống hiếm, phải không? Đó có phải là ý của ngươi không?”
Hejinmal không chắc chắn vật mẫu hiếm như anh có giá trị nào không, nhưng trong gia đình thì không có ai giống anh cả. Vì vậy, đó là một tuyên bố chính xác.
“Có lẽ là như vậy, Gown-sama.”
“Thật sao”, Elder Lich lên tiếng. Rồi hắn ta nhỏ giọng nói tiếp. “Nếu cứ như thế mà giết chết ngươi thì đó là một sự lãng phí.”
Những lời đó được thính giác nhạy bén của loài rồng bắt được.
Anh cố gắng hết sức để kiểm soát hơi thở sắp hỗn loạn của mình. Có vẻ như anh đã có một sự lựa chọn đúng đắn, điều đó sẽ cho phép anh sống sót
“Còn có những con rồng khác không?”
“Có. Có bốn con rồng lớn tuổi hơn tôi, sáu con cùng độ tuổi với tôi, và bốn con nhỏ tuổi hơn tôi một chút.”
“Hoh!”
Elder Lich dường như rất vui mừng, và Hejinmal chắc chắn hắn ta đã có một số kế hoạch tà ác trong đầu.
“Bọn họ so thế nào với ngươi?”
“Bốn người lớn tuổi hơn tôi mạnh hơn tôi. Những con rồng cùng tuổi với tôi cũng mạnh hơn tôi.”
Tôi có lẽ cũng sẽ đánh thua những đứa nhỏ hơn. Hejinmal không thể nói vậy. Nếu nói ra thì giá trị của anh trong mắt tên Elder Lich này sẽ giảm xuống, và anh có thể bị giết ngay tại chỗ.
“Ta hiểu rồi. Vậy thì, những con Rồng lớn tuổi có thể sử dụng phép thuật cấp mấy? Hay chúng chỉ có thể dùng những phép thuật hệ arcane?”
“Người mạnh nhất trong bọn họ có thể sử dụng phép thuật cấp ba. Giống như ngài đã nói vậy, đó là phép thuật hệ arcane.”
Khi những con rồng trưởng thành, họ đương nhiên có được khả năng sử dụng phép thuật hệ arcane mà không cần phải học tập. Tuy nhiên, họ chỉ có thể sử dụng một vài phép thuật. Thậm chí cha của Hejinmal chỉ có thể sử dụng ba phép thuật cấp ba.
“Gì? Họ chỉ có thể sử dụng phép thuật cấp ba? ”
Elder Lich có vẻ như đánh mất đi sự hứng thú, nhưng rồi hắn suy nghĩ như thể hắn đã nhận ra điều gì đó.
“Không, ta có thể hỏi thêm không. Nếu đây chỉ là một mưu mẹo thì sao? Có câu tục ngữ là một con đại bàng khổng lồ sẽ giấu móng vuốt của nó đi. Nói không chừng con rồng mạnh nhất có thể sử dụng phép thuật cấp 8?”
“Không, không thể nào. Hay đúng hơn là…”
Ngoài ra, phép thuật cấp 8 không thể tồn tại. Mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu nói như vậy với hắn sao?
Không, anh không thể. Sự thật đôi khi làm người khác tổn thương nhiều hơn là lời nói dối. Nếu anh mang đến sự áp bức cho tên pháp sư undead này, chờ đợi anh sẽ không phải là hạnh phúc.
“─ Không. Ông ấy không thể sử dụng phép thuật cao cấp như vậy. Tôi đã từng nghe rằng ông ấy đã học được một pháp thuật kháng lửa cấp ba.”
Có lẽ anh nên nói chuyện đó ra? Cha của anh chắc chắn không phải là một đối thủ có thể coi nhẹ được.
“Umu ─ Ta hiểu. Chà, che giấu những điểm yếu của mình cũng là chuyện bình thường thôi mà.”
Giọng điệu nhẹ nhàng này khiến Hejinmal cảm thấy không thoải mái.
“Aura.”
“Vâng, Ainz-sama.”
Dường như Dark Elf kia được gọi là Aura. Suy đoán theo mùi thì người đó có lẽ là một phụ nữ.
Người-trông-giống-Elf thì không có mùi nữ tính trên người. Trên thực tế, người đó không có mùi cơ thể, giống như Elder Lich.
“Ta sẽ đưa cho ngươi con Rồng này. Ta nhớ ngươi đã nói rằng ngươi muốn nó?”
“Cảm ơn ngài rất nhiều. Nhưng nó có thể bay không?”
Hai cặp mắt nhìn vào anh trong đó một mang theo vẻ đầy nghi ngờ, còn một thì như đang nói “Đó là một câu hỏi hay.”
“Tôi, có thể, có thể bay.”
Anh có thể là một hikkikomori, nhưng nói thế nào thì anh vẫn có khả năng bay. Với loài Rồng, bay cũng giống như đi bộ. Anh không thể nào quên được nó. Hejinmal đã đưa ra câu trả lời trong khi cảm thấy hối tiếc vì anh đã không bay đến đây.
“Vậy thì, thần sẽ nhận lấy nó, Ainz-sama. Hm, thần cần phải chỉ cho nó hiểu rõ quan hệ trên dưới, và làm cho nó hoàn toàn nghe theo lời thần.”
Trước khi Hejinmal có thể tự hỏi cô ấy đến cùng sẽ làm gì, anh ấy cảm thấy như hàng ngàn lưỡi dao lạnh lùng đang đâm xuyên qua anh.
Anh đã chết. Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã chết. Sự sợ hãi mà bản năng mách bảo đã trở thành lưỡi dao vô hình đâm xuyên qua toàn bộ cơ thể của anh.
Trong giây lát, tâm trí anh trống rỗng. Trong lúc ý thức trở nên mờ nhạt, anh rõ ràng cảm thấy tim của anh ngừng đập.
“Uwaaaaaaa!”
Sau khi anh ấy phát ra tiếng thét gào, cơn ớn lạnh màu đen áp bức toàn bộ cơ thể anh đã bị xua tan.
Trái tim anh bắt đầu đập lại một cách từ từ. Tay anh run rẩy liên tục, hai lá phổi vội vàng hút lấy oxy.
Anh nhớ lại là trên quyển sách kia có viết về thứ này. Nó được gọi là “Sát khí”. Nói cách khác, Dark Elf, người sắp trở thành nữ chủ nhân của anh ta, là một người có thể phóng ra sát khí đủ mạnh để ngay lập tức đặt một Frost Dragon vào trạng thái shock gần chết.
Nếu thế, tên Elder Lich mà cô ta gọi là “Chủ nhân” sẽ đạt mức độ nào đây?
Không có chút nghi ngờ nào về điều đó. Hắn ta đã vượt ra khỏi trí tưởng tượng của Hejinmal.
Hắn ta là một kẻ mạnh tuyệt đối – một Overlord.
Anh đã có sự lựa chọn đúng đắn.
Lúc Hejinmal lấy lại tinh thần, anh thấy rằng nhóm bốn người đã hơi lùi về phía sau và sự ngạc nhiên trên khuôn mặt họ.
Khi anh đang tự hỏi điều gì đang xảy ra, anh mới nhận ra cảm giác kinh tởm dưới thắt lưng. Khi nhìn xuống dưới chân, Hejinmal đã bị sốc.
Có vẻ như bàng quang của anh đã không nghe lời và anh đã lỡ xả ra đó. Một vũng nước loang ra dưới chân anh trông như một hồ nước nhỏ.
“Uuu …”
Anh nên nói gì bây giờ? Nó có thể làm họ bực mình và anh sẽ bị giết.
“Tôi, tôi đã rất vui mừng nên tôi đã xả một chút!”
Anh đã hạ thấp lòng tự trọng của bản thân. Mặc dù anh có cảm giác rằng họ không tin anh, nhưng nó tốt hơn việc nói rỉ ra vì sợ hãi.
“Từ hôm nay trở đi, kẻ hèn này sẽ phục vụ và đi cùng bà chủ, Aura-sama, và cống hiến hết mình và trung thành tuyệt đối với ngài ấy!”
“Ehhhh …”
Đó là vẻ mặt ghét bỏ.
Không ổn chút nào. Nếu cô ta cảm thấy anh vô dụng, anh có thể bị ném đi như một đống rác. Người mạnh mẽ có quyền làm điều đó. Thật ra, cha của anh cũng không làm như thế. Tuy nhiên, sự giúp đỡ lại đến từ một nơi mà anh không hề nghĩ tới.
“Thì ra là thế … À, Ta thấy cũng không có cách nào khác.”
“Eh? Thật sao, Ainz-sama?”
“Mm. Ta đã từng nghe về một chuyện như thế từ một người bạn của ta – Ankoromochimochi-san. Cô ấy đã từng nói với ta về việc cô ấy thấy khốn khổ khi con chó của cô ấy cứ tiện đâu tè đó. Dường như điều này xảy ra khi chúng quá kích động.”
“Ý ngài là, Ankoromochimochi-sama? Có thật không? Vậy ra nó giống cách Fen và một số Ma thú khác đánh dấu địa bàn của chúng?”
“Điều đó cũng có thể. Tuy ta cũng không hiểu rõ về sinh học loài Rồng. Tuy nhiên, đó có lẽ là lý do tại sao nó làm như thế. ”
Người-có-thể-hoặc-không-thể-là-Elf đã lặng lẽ lắng nghe tất cả những điều này. Cô ta nghiêng đầu và hỏi Elder Lich.
“Ainz-sama, sẽ tốt hơn nếu chúng tôi cũng làm như vậy?”
“Shalltear. Vừa mở miệng là đã nói câu như thế, cô thấy điều đó có thích hợp không?
“Mm. Như Aura nói, nếu ngươi đã làm điều đó, ta sẽ ngã vì sốc mất. Điều này chỉ dễ thương trên mấy vật nuôi nhỏ. …Mà, Ankoromochimochi-san cảm thấy lo lắng là vì con chó đó đã khá nhiều tuổi rồi. Cô ấy nói gì đó về việc không làm nó quá vui mừng … ah, nhớ những ngày đó thật. ”
Bầu không khí xung quanh họ thay đổi, nó khác hoàn toàn bầu không khí đầy chết chóc vừa nãy.
Trong lúc đó, Hejinmal đã lặng lẽ cọ xát phần cơ thể bị ướt của mình trên một bức tường gần đó và làm sạch vết bẩn.
“Ầy. Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?”
Gã người lùn─ kẻ im lặng trong suốt cuộc nói chuyện ─ cuối cùng cũng lên tiếng. Hejinmal cảm thấy rằng người lùn này không giống nhóm ba người này, bởi vì ông ta không mạnh.
Có phải tộc người lùn đã thuê họ làm lính đánh thuê và sai gã người lùn này giám thị họ không? Nếu đúng như vậy, Hejinmal cũng phải thể hiện sự kính trọng đối với người lùn này. Nhưng anh sẽ được xếp ở vị trí nào trong khi bản thân anh là thuộc hạ của ba người kia? Những câu hỏi không thoải mái này bay lượn trong đầu anh.
“Ông nói đúng. Chúng ta sẽ để lũ Quagoa cho Aura và Shalltear. Ta sẽ đi với con rồng này và giải quyết tất cả những con rồng chống lại chúng ta. ”
Cơ thể của Hejinmal lại run rẩy.
Hắn ta nói bằng giọng rất bình thản. Những con rồng đối với hắn chỉ là những sinh vật có thể nhẹ nhàng bắt lấy. Đây là thái độ của một người vô cùng mạnh mẽ.
Hejinmal do dự về việc phải làm gì. Nếu lúc này, anh cầu xin tha mạng cho những con rồng khác, thì đó có lẽ là một hành động khôn ngoan. Sau khi cân nhắc nặng nhẹ, anh nói:
“… Gown-sama, Aura-sama, có thể cho phép tôi nói chuyện được không?”
“Được rồi. Ngươi nói đi.”
“Vâng! Theo tôi thì như thế này. Người dân ở đây không biết sự vĩ đại của Gown-sama. Ngài có sẵn sàng để mở rộng lòng thương xót của mình cho những kẻ ngu ngốc kia không? Nói cách khác, những con rồng khác cũng nên biết về sự vĩ đại của Gown-sama! ”
“Umu … Hai người thấy thế nào?”
“Tất cả mọi thứ đều nghe theo ý của ngài, Ainz-sama.”
“Đúng thế. Chúng thần sẽ không phản đối quyết định của ngài, Ainz-sama. ”
“Trong mọi trường hợp, tất cả những gì chúng ta cần làm là đuổi họ ra khỏi Cung điện Hoàng gia, phải không? Ahem. Con rồng kia, ta có thể hỏi ngươi một câu hỏi không?”
Người đặt câu hỏi là gã người lùn.
Hejinmal liếc nhìn sắc mặt của hai vị chủ nhân. Thành thật mà nói, anh không hề biết anh cần dùng thái độ như thế nào đối với người lùn này. Nói là thế, song bày ra thái độ kiêu ngạo sẽ rất nguy hiểm. Tuy nhiên, một đầy tớ cung kính cúi chào một người khác sẽ hạ thấp giá trị chủ nhân của họ.
“X-Xin mời.”
Sau khi do dự, Hejinmal đã chọn một câu trả lời ngắn gọn để tránh làm hai bên khó chịu.
“Umu …Thật ra thì, thần không nghĩ là ngài có thể thống trị được loài rồng … Không, sau khi nhìn thấy sức mạnh của ngài, đây là chuyện đương nhiên. Um, xin lỗi. Ngoại trừ nơi này, liệu bên ngoài còn có những con rồng khác không? ”
“Có lẽ là có.”
“Có lẽ là có, huh. Vậy thì, nếu có, ngươi có thể ra lệnh cho những con rồng đó không? ”
“Tôi không thể. Họ thuộc về một bộ tộc khác. ”
“Umu ─ Vậy thì trước hết chúng ta nên hoàn thành yêu cầu đuổi lũ rồng ra ngoài. Sau đó, chúng ta sẽ nói cho đám người kia biết rằng có những bộ tộc Rồng khác ở xung quanh. Bằng cách đó, họ sẽ phải dựa vào sức mạnh của Bệ hạ để bảo vệ Thủ đô hoàng gia vừa được lấy lại của họ. Chắc chắn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ mảnh đất mà họ đã mất rất lâu để đoạt lại. Đây không phải là cách làm có lợi nhất sao? ”
Có một từ ở đó mà anh không thể bỏ qua.
Có vẻ như Elder Lich là một vị vua, và thuộc hạ của ông ta là Dark Elf và Elf kia.
“Ngươi có ổn không nếu tộc của ngươi bị vắt kiệt và lợi dụng?”
Ngài đang nói gì vậy, cái nhún vai của gã người lùn dường như để truyền đạt điều đó.
“Bệ hạ đã lựa chọn thần — chúng thần. Chẳng phải đó là chuyện bình thường nếu thần luôn ở bên phe của ngài dù cho có chuyện gì xảy ra hay sao?
“Cảm ơn sự cân nhắc của ngươi, Gondo.”
“Xin đừng nói vậy. Thần mới là người phải cảm ơn ngài. Nỗi phiền muộn cản trở thần bấy lâu nay đã được trút bỏ từ ngày mà thần gặp được Bệ hạ. Sự thật thì, ngài chính là vị cứu tinh của thần.”
“Ta rất vui vì chúng ta đã xây dựng được mối quan hệ có lợi cho đôi bên.”
“Khi thần không nghĩ bệ hạ có lợi gì trong chuyện này, thần chắc chắn sẽ báo đáp lòng tử tế mà ngài đã ban cho thần.”
Kể cả Hejinmal là người ngoài cuộc cũng hiểu được mối quan hệ giữa họ.
Gã người lùn này đang mang ơn sâu nặng với Elder Lich kia. Đó là một món nợ mà gã muốn báo đáp kể cả khi phải phản bội lại chính đồng loại mình.
“…Nếu ngươi cảm thấy như vậy, thì ta cũng không phiền…”
Elder Lich nhún vai và quay về phía Hejinmal.
“Được rồi. Giờ thì, hãy đưa chúng ta đến chỗ những con rồng mạnh hơn ngươi đó. Thêm nữa, kho bạc của Cung điện Hoàng gia hiện đang ở đâu?”
Hejinmal biết rõ vị trí của nó, anh gật đầu một cách đầy tự tin.
“Thần đây cảm thấy câu hỏi của ngài thật may mắn, bởi cả hai mục tiêu mà ngài đang nhắm đến đều ở cùng một chỗ.”
♦ ♦ ♦
Với chủ nhân và gã người lùn trên lưng, Hejinmal hướng đến chỗ của cha mình. Cơ thể của anh tuy không mấy rèn luyện, nhưng nó vẫn là cơ thể của một con rồng, việc cõng theo hai người như thế chẳng phải là gánh nặng đối với anh.
Trong khi vừa lắng nghe Bệ hạ nói chuyện vừa di chuyển, anh càng chắc chắn rằng kiến thức và bản năng là hai thứ quan trọng nhất của thế giới này.
Nếu anh thể hiện vẻ kiêu căng thường thấy ở loài rồng khi gặp mặt, anh có thể đã bị giết. Không, nếu anh không lớn tiếng tuyên bố lòng trung thành để gây sự chú ý từ họ, anh đã chết mà không kịp biết điều gì xảy ra với mình.
Đó thật sự là thoát khỏi lưỡi hái tử thần trong gang tấc.
Hejinmal siết chặt bàng quang của mình lại.
Nếu anh tè lần nữa, quan điểm của họ về anh sẽ không chỉ rơi xuống mặt đất, mà là chui sâu xuống lòng đất luôn rồi.
May mắn thay, họ không bắt gặp con rồng nào trong suốt quãng đường. Vì vậy, họ tiếp tục tiến thẳng đến gian phòng của cha anh – hay nói cách khác, phòng ngai vàng kiêm kho bạc.
Hejinmal hít một hơi sâu.
“Thần xin nhắc Bệ hạ vĩ đại của thần biết rằng ngoài cha thần ra, còn có ba con rồng khác dưới trướng ông dưới danh nghĩa thê thiếp. Ngài thực sự muốn đem ông người lùn này vào đó với ngài chứ?”
Nếu họ bị tấn công bởi hơi thở băng giá của bốn con rồng cùng lúc, anh sợ rằng gã người lùn này có thể bị giết.
“Có vấn đề gì sao?”
“Không, không hẳn. Nếu vị bệ hạ vĩ đại của thần thấy ổn, thần cũng sẽ không có ý kiến gì.”
“Ta đã yểm ma pháp miễn nhiễm với băng giá lên người ông ta rồi, nên sẽ ổn thôi. Tuy nhiên, nếu chúng ta phải hứng chịu nhiều loại phép thuật đến từ những thuộc tính khác thì cũng khá là rắc rối.”
“Thần cảm thấy điều đó sẽ xảy ra, thưa Bệ hạ vĩ đại. Hơi thở là vũ khí ưa thích nhất của loài rồng, sẽ rất bình thường nếu họ mở đầu cuộc tấn công bằng hơi thở của mình. Họ sẽ không quan tâm đến việc sử dụng các loại phép thuật hệ Arcane đâu ạ, thứ vốn dĩ yếu hơn nhiều so với những khả năng khác.”
“Thế thì sẽ không có vấn đề gì.”
“Ah, thưa bệ hạ. Cho phép thần được nói tiếp? Chắc chắn rằng bốn con rồng chẳng có cơ hội nào để đấu lại ngài. Tuy nhiên, mẫu thân của thần cũng ở đó. Liệu thần có thể cầu xin ngài tha cho bà ấy không?”
“Hừm…”
Hejinmal ngoái cổ lại và chờ phán quyết của chủ nhân mình.
Hejinmal không định đi xa tới mức cầu xin cho mẹ mình được sống. Sẽ rất tốt nếu anh cứu được bà, nhưng anh không muốn đặt cược mạng sống của mình vào đó. Không phải vì anh ghét bỏ bà hay điều gì tương tự, chỉ đơn giản là sự gắn bó giữa quan hệ máu mủ trong cộng đồng loài rồng vốn không được mật thiết cho lắm.
Sau khi rời tổ, dù là anh chị em ruột thịt cũng sẽ trở thành kẻ thù trong việc tranh giành lãnh thổ. Thêm vào đó, chuyện những con rồng ham của báu tử chiến với nhau khi thấy kho tàng của đối phương cũng khá phổ biến.
Việc có nhiều con rồng – cụ thể là những con sau khi rời tổ – sống cùng nhau trong một lãnh thổ là điều rất hiếm. Nếu không có một con rồng với sức mạnh áp đảo thống trị thì điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Nói như thế, cha anh, tức Olasird’arc – kẻ đã thống nhất những con rồng thành một đại gia đình chống lại kẻ thù bên ngoài – là một trường hợp bất thường. Thậm chí có thể coi ông là một kẻ rất khôn ngoan.
“Cũng không còn cách nào khác. Ta sẽ cố gắng để cho mẹ ngươi sống sót.”
“Cảm ơn ngài rất nhiều, thưa Bệ hạ vĩ đại.”
Lời nịnh nọt cứ tuôn ra khỏi miệng anh, bởi anh hoàn toàn không muốn làm người đã ban cho anh sự rộng lượng phải khó chịu. Thêm vào đó, anh nghĩ rằng nếu mẹ anh sống sót, gánh nặng trên lưng anh sẽ được giảm bớt trong tương lai. Nhưng ngược lại, càng có nhiều con rồng, giá trị của anh sẽ càng giảm. Nếu anh không muốn họ nghĩ rằng cái chết của anh sẽ chẳng có gì đáng nhớ, anh phải cố gắng mọi thứ có thể để làm vui lòng chủ nhân.
“Tuy nhiên, ‘Bệ hạ vĩ đại’ có vẻ hơi… eh. Kể từ lúc này, ngươi cũng có thể gọi ta là Vua pháp thuật hoặc Ainz đều được.”
Đó là cái bẫy, hay là một bài kiểm tra? Không chút do dự, Hejinmal nói những lời mà anh cảm thấy là đúng:
“Đã hiểu, thưa bệ hạ, Vua pháp thuật!”
Làm sao anh có thể thể hiện hết sự kính trọng chỉ với mỗi từ “Ainz” thôi kia chứ?
“Mm, đi thôi nào.”
“Đã rõ!”
Anh cẩn thận giấu đi tiếng thở dài nhẹ nhõm.
Sau cùng, đó chính là một bài kiểm tra. Nếu anh bất cẩn và thất bại trong việc đưa ra kính ngữ phù hợp, anh có thể sẽ bị trừng phạt. Theo những gì anh biết, anh có thể bị giết rồi đem ra mổ xẻ thành một đống nguyên liệu.
Nếu có điều gì mà anh phải khắc sâu vào trong tâm trí, thì đó là đừng bao giờ tỏ ra ngạo mạn.
Không lâu sau đó, họ tới được cánh cửa dẫn tới chỗ cần đến.
Có một cặp cửa đôi dường như phải cần đến sức của loài rồng để mở nó. Rõ ràng là, người lùn đã phải sử dụng cái cửa nhỏ hơn để ra vào. Những cánh cửa to lớn này chỉ được dùng cho các lễ nghi hay những dịp tương tự.
Hejinmal ấn bờ vai của mình vào cánh cửa – đồng thời cẩn thận không làm ảnh hưởng đến chủ nhân đang ngồi trên lưng – và đẩy nó mở ra.
Anh thấy cha mình – Olasird’arc – đang cuộn tròn trên ngai vàng của ông ta. Kilistran mẹ anh và hai thê thiếp khác – Munuinia và Mianatalon – cũng có mặt ở đó.
Ba cặp mắt bối rối đều hướng về phía Hejinmal. Cặp mắt còn lại thì nhìn sang hướng khác – vị trí của những kẻ đang cưỡi trên lưng anh. Cặp mắt đó thuộc về Kilistran, mẹ anh.
Trước khi có ai đó kịp lên tiếng, Hejinmal hét lớn:
“Người đang ngồi trên lưng con đây chính là Vua pháp thuật Ainz Ooal Gown! Ngài ấy sẽ là vị chúa tể sẽ thống trị vùng đất này và loài rồng chúng ta!”
Nghiêm khắc mà nói, anh là tôi tớ của Aura, một Dark Elf. Tuy nhiên, tuyên bố như vậy sẽ làm cho những con rồng kia dễ hiểu hơn, nói chung thì anh cũng đã được phép tuyên bố như vậy.
Sự im lặng bao trùm cả gian phòng khi tiếng nói dần phai nhạt đi. Những con rồng ở đó đã phải mất một khoảng thời gian ngắn để tiếp thu những gì mà Hejinmal vừa nói.
“Mày bị điên rồi à, thằng nhãi kia?!”
Ngay lúc đó, cơn thịnh nộ của cha anh liền sôi sục.
Đó cũng là chuyện bình thường. Cha của anh từng là chúa tể vùng đất này. —Không. là vị Chúa tể đương nhiệm. Thế nên, chẳng có gì lạ trong cách phản ứng của ông ta.
Ông chồm dậy từ tư thế cuộn tròn và chuyển sang tư thế tấn công, cho phép ông ta có thể nhảy xổ ra bất kỳ lúc nào.
Óeeeeeee!
Thật lòng mà nói, điều đó thật đáng sợ.
Giữa anh và Olasird’arc, không nghi ngờ gì cha anh là kẻ mạnh hơn. Nhưng nó không chỉ đơn giản dựa trên sức mạnh và độ trâu bò, mà còn dựa trên sự khác biệt lớn về kinh nghiệm chiến đấu. Thêm vào đó, cơ thể của Olasird’arc vốn tự nhiên và mảnh khảnh hơn nhiều, nếu so với cơ thể của Hejinmal.
Hiển nhiên rằng Hejinmal không có cơ hội thắng.
Tuy nhiên, anh không có quyền lựa chọn. Dựa trên những quyển sách mà Hejinmal đã đọc, chẳng có đầy tớ nào lại để cho chủ mình phải tự xưng danh cả.
Vì vậy, anh lén nhìn về phía cha anh với biểu cảm mếu máo trên gương mặt như muốn nói, “Đó không phải là ý của con”. Tuy nhiên, nó đã bị phớt lờ hoàn toàn. Cú liếc đầy giận dữ chỉ nhằm vào mỗi Hejinmal. Trong mắt cha anh, kẻ luôn tin rằng rồng là chủng loài mạnh nhất, những sinh vật như chủ nhân của anh và gã người lùn chẳng là cái quái gì cả.
“—Vua của loài rồng. Liệu ngươi có muốn quy phục trước ta để đổi lấy mạng sống không?”
“Ngươi nói cái quái gì, bộ xương chết tiệt?!”
Sao cha có thể gọi ông ta là bộ xương? Hejinmal rên thầm ở trong lòng.
Cùng lúc đó, ông ấy đã không để ý đến bộ trang bị đắt tiền mà chủ nhân anh mặc. Dường như ông đã phẫn nộ đến mức không nhận ra điều đó.
Nếu mình không chọc giận cha, có lẽ ông ấy sẽ tỏ cái thái độ thế này…?
Không, điều đó là không thể. Theo tất cả những gì mà anh biết, mọi chuyện đã có thể tệ hơn. Khi tâm trí của Hejinmal đang chìm trong vòng xoáy của những viễn tưởng, vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt cha anh.
“…Không, khoan đã. Ngươi đang mặc thứ gì trên người thế?”
Có lẽ sau khi đã nguôi đi một chút, chiếc mũi sành báu vật của ông ấy đã hoạt động.
Hejinmal cảm thấy mọi chuyện đang rất là tệ, anh nhìn xung quanh với mong muốn thỉnh cầu sự giúp đỡ. Tuy nhiên, tất cả các thê thiếp cũng có ánh mắt phấn phấn khích trên gương mặt, những cái nhìn thèm khát đầy hoang dại trong cặp mắt của họ. Chỉ có duy nhất mẹ anh là đang lén lút tìm cách thoát khỏi căn phòng này, nhưng bà không hề có ý định muốn cứu con trai mình.
“Đây là lần đầu tiên ta thấy thứ gì đó giá trị đến vậy. Nếu ngươi muốn ta tha thứ cho sự ngu dại này, hãy dâng lên cho ta y phục của ngươi, bộ xương kia.”
“Hừm… nói chuyện với lũ kém cỏi thật phiền phức.”
Một giọng nói lạnh lùng được phát ra.
Tại sao bản năng sinh tồn của cha anh không báo cho ông ấy biết rằng cái chết đang cận kề ông chứ? Dường như ông đã bị thói tham lam của loài rồng lấn át hết tâm trí.
“Thật ngu ngốc! Ngươi vừa ném đi cơ hội sống sót duy nhất để của ngươi! Không, ta nên giết ngươi—”
“[Grasp Heart].”
Và như thế, cơ thể của cha anh ngã khụy xuống như một con rối đứt dây.
Tất cả cặp mắt đều dòm về phía con rồng mạnh nhất đang nằm trên sàn.
“Ta vốn không có hứng thú với những lời trăn trối. Giờ thì, Hejinmal, con nào trong số chúng là mẹ ngươi? Ta sẽ rủ lòng thương xót mà tha cho bà ta. Với những con còn lại, à thì, ta chắc chắn sẽ có rất nhiều cách để sử dụng sau khi chia xác của chúng ra.”
“Đó là tôi!”
“Đó là tôi!”
“Đó là tôi!”
Ba giọng nói cất lên cùng lúc. Suýt chút nữa, Hejinmal cũng đã nói “Đó là tôi!” luôn rồi.
“…Gì đây? Đừng nói với ta rằng một con đẻ ngươi ra, một con ấp trứng và một con nuôi ngươi lớn lên nhé?”