Chương 649: Ma giới công chúa (hạ).
Khí tức quỷ dị trong phút chốc tỏa khắp không gian, phát ra những tiếng vang chói tai.
Mi mắt Long Nhất giương lên, nội lực ngạo thiên quyết theo ý mà động, hắc hắc cười nói: “Thiên ma vương đúng là một con rùa rút đầu, chính mình không dám chui ta, lại kêu một nữ nhân đi tìm chết.”
Đôi mắt Tư Yên huyết quang đại thịnh. Nàng có thể oán hận phụ thân, nhưng tuyệt đối không cho phép người khác buông lời xằng bậy.
“Chết đi…” Tư Yên quát lạnh một tiếng, thân như thiểm điện, mặt đất cũng bắt đầu chấn động.
Trong phạm vi trăm thước đều mập mờ thân ảnh, tựa hồ đều là hư ảnh của Tư Yên. Kỳ dị chính là mỗi một hư ảnh đều mang khí tức của nàng ta, khiến kẻ khác không phân biệt được thật giả.
Cường giả trong khi chiến đấu, đặc biệt thực lực không quá chênh lệch, toàn thân phòng hộ tuyệt đối là tìm đường chết, chỉ có thể chống đỡ hướng công kích của đối thủ đồng thời tìm cơ hội phản kích. Tuy Long Nhất có thể tiến vào thần bí cự thạch, nhưng đó không phải là cách làm của hắn. Nếu gặp công kích liền trở thành con rùa rút đầu, hắn cũng không xứng đáng có được thanh danh của một vị thần minh. Hơn nữa, nữ nhân đến từ ma giới này, hắn cũng không để trong lòng, ít nhất theo khí tức của nàng thì thực lực so với hắn thấp hơn nhiều.
Long Nhất nhìn xung quanh, định thần đứng tại chỗ, hai tay đặt phía sau, đôi mắt rõ ràng đang suy nghĩ xa xăm.
“Buồn cười, vẫn không nhìn thấy ta.” Tư Yên cười lạnh hai tiếng, ngọc thủ nhẹ nhàng vừa nhấc, bỗng nhiên mười đạo hắc quang ẩn nặc tại hai hư ảnh đột nhiên tập kích Long Nhất. “Bá” một tiếng trực tiếp xuyên qua trái tim của hắn.
Năm ngón tay vừa xuyên qua bỗng trở nên trống rỗng, chứ đừng nói là mang trái tim của hắn đào ra.
“”Khanh”, tiếng kim loại vang lên, hư ảnh Long Nhất tan biến. Huyết mâu Tư yên tràn ngập sát ý, lạnh như băng nhìn Long Nhất đang cười cười. Mười ngón tay sắc bén của nàng đã bị Long Nhất chế trụ, làm thế nào cũng không rút ra được.
“Ngươi muốn giết ta, đáng tiếc vẫn còn ngây thơ lắm.” Long Nhất cười nói, vẻ mặt vô cùng thoải mái đắc ý. Tuy vậy nội tâm hắn lại đổ mồ hôi lạnh. Nữ nhân này công pháp cực kỳ quỷ dị, lợi trảo kia khiến hắn có cảm giác không thể né tránh, tựa hồ vô luận vọt đến đâu cũng bị những móng vuốt ấy dễ dàng xuyên qua.
Tại thời khắc nguy hiểm đó, hắn mang bổn nguyên khí tức toàn bộ thu liễm, lưu lại một hư ảnh, khó khăn lắm mới chế trụ được nữ nhân này, hết thảy không đến một giây thời gian. Nhưng đối với những cường giả đứng đầu thì nhiêu đó thời gian cũng đủ để hoàn thành nhiều lần công kích cùng phòng ngự.
Trên mặt Tư Yên lộ vẻ kỳ dị, tùy ý để Long Nhất chế trụ hai tay nàng.
Một thân ảnh bạch sắc lặng lẽ vút qua, móng vuốt sắc bén hướng đến cổ của Long Nhất.
Bỗng nhiên, không khí xẹt qua một đạo huyết sắc quang mang, thân ảnh bạch sắc kia ô một tiếng phi ngược trở về. Lúc này bên cạnh Long Nhất xuất hiện một khô lâu trọng khải, cầm trong tay huyết sắc liêm đao.
“Long Nhị, làm rất tốt.” Long Nhất cười nói.
“Đại ca, muốn hay không ta làm cỏ con súc sinh này?” Đồng tử Long Nhị hồng quang chợt lóe. Lời nói lưu loát rất nhiều, tuy còn có một chút máy móc nhưng so với trước rõ ràng tiến bộ. Trí lực xem ra tăng lên không ít.
“Trông chừng hắn là được rồi, ta cùng ma giới tiểu muội muội vui chơi một chút, nếu không người khác lại nói Thương Lan đại lục không biết đãi khách.” Long Nhất âm hiểm cười nói.
Tư Yên kinh ngạc, khô lâu cường đại biết nói tiếng nhân loại, vong linh cũng có trí lực từ khi nào? Chính nàng còn không kịp suy nghĩ, một loại khí thế vây chặt nàng lại, khiến nàng xuất hiện một cảm giác sợ hãi.
Long Nhất chế trụ hai tay Tư Yên, sau đó phóng thích khí thế nhập vào khí tức của thần bí cự thạch. Xem thái độ của tiểu yêu nữ, hiệu quả hiển nhiên không giống bình thường.
Trái tim Tư Yên bất an nhảy lên hai cái. Trong chớp mắt thoát khỏi khống chế của Long Nhất, quỷ mị lưu lại tàn ảnh biến mất tại chỗ.
Thân hình chợt nhoáng lên vài cái, Tư Yên bỗng giật mình. Ma Ảnh phân thân thuật khi triển khai một chút khí tức cũng không lộ ra, nhưng tên nhân loại vẫn liên tục bám sát phía sau nàng, làm cách nào cũng không dứt ra được, thật là vô cùng kinh ngạc. Tuy hắn không cường đại bằng phụ thân thiên ma vương, nhưng hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi. Dựa theo tiềm lực khủng bố cứ lớn dần, tiêu diệt thiên ma vương chỉ là vấn đề thời gian. Đến lúc đó thiên ma vương phải thúc thủ chịu trói không thể bàn cãi.
“Vô luận thế nào, tuyệt không thể để hắn còn sống.” Tư Yên cắn chặt răng. Cho dù nàng vô cùng thống hận thiên ma vương, nhưng nàng cũng là nữ nhân và hơn hết là ma giới công chúa. Huống hồ tên nhân loại biến thái này là địch nhân ma giới. Bằng vào thực lực của nàng không đủ đánh chết hắn, chỉ còn cách phải động não tìm phương pháp.
Trong trò chơi trốn tìm này, Long Nhất như một tiểu miêu đuổi theo Tư Yên. Nhưng thực tế hắn tự biết cái khổ là như thế nào. Ma ảnh phân thân thuật đích xác lợi hại, khiến hắn phải phát huy toàn bộ tinh lực đuổi theo. Nhưng để cản đường nàng ta thì thập phần miễn cưỡng, chỉ có thể chờ trong một khắc lơi lỏng mà tiến lên làm khó dễ.
Cảnh vật hỗn loạn một mảnh, Long Nhất đuổi theo dần đoán ra được một chút quy luật, hắn lặng lẽ từ hắc ám thứ nguyên không gian phóng xuất cuồng lôi thú, hỏa kì lân cùng tiểu lão hổ, tại nơi Tư Yên có thể xuất hiện tiến hành phục kích.
Đang lúc Tư Yên cố gắng tìm phương pháp giết chết Long Nhất thì trước mắt đột nhiên lóe lên ánh lửa, một đầu kỳ lân bên trong thánh hỏa. Thánh hỏa của hỏa lỳ lân có thể khiến sắt đá bốc hơi vô ảnh vô tung, uy lực vô cùng cường đại. Tư Yên trúng đòn công kích, ma ảnh phân thuận bị gián đoạn, nhưng vẫn có thể tự thân bảo vệ không bị thương tổn.
“Tiểu yêu nữ, nếm thử một chút ‘phân cân thác cốt thủ’ của bổn thiếu gia.” Long Nhất cười to chen vào, hai tay như thiểm điện hướng các nơi trên thân thể Tư Yên.
Trên vai Tư Yên trúng một chỉ, nửa người nhất thời lảo đảo. Hoảng sợ mang căn nguyên ma lực trong cơ thể xuất ra, nghiêng mình đánh về phía Long Nhất một trảo.
Chỉ nghe khách sát một tiếng, Tư Yên thét lên thối lui. Nguyên lai khi nàng ta xuất ra một trảo trí mạng, thì cũng là lúc bên ngực bị trúng một trảo của Long Nhất, một bên ngọc thố trong nháy mắt mang ra khoe giữa bàn dân thiên hạ, cảm nhận được từng làn gió khẽ vuốt ve.
Long Nhất ngây người, lập tức hắc hắc cười dâm tà, ngọc thố cùng một điểm nho nhỏ hồng hồng bị hắn nhất thanh thị sở. Ma giới công chúa thân hình cũng không tệ, còn kích thước ngọc thố cũng thực là…
Long Nhất lắc lắc đầu, chuyển thân tiếp tục truy đuổi. Thừa nước ***c thả câu, nhân cơ hội ngươi suy yếu mà đánh tới luôn là danh ngôn vô cùng chí lí a.
Lúc này, nhiều cổ năng lượng từ nhiều hướng đánh úp lại phía Long Nhất, không gian vặn vẹo bằng mắt thường có thể thấy được, thụ mộc trong vòng trăm thước hóa thành bụi phấn.
Long Nhất bất ngờ, trong lòng thầm mắng một câu. Càn khôn đại na di vừa xuất thì Tư Yên liền biến mất vô ảnh vô tung.
“Xem ra ma giới đến đây không ít cao thủ.” Long Nhất khoanh tay, nhìn nơi Tư Yên vừa biến mất có chút đăm chiêu.
Tư Yên từ ma giới đến xem ra thân phận không tầm thường, mấy tên cao thủ tựa hồ đến để hộ vệ nàng ta. Lão quái vật thiên ma vương sống không biết bao nhiêu vạn năm khẳng định sẽ không đối với nữ nhân của mình thực lực còn chưa đủ xuống tay ám sát hắn, lại vì nàng ta mà phái người hộ vệ. Hơn nữa xem đôi mi thanh tú của nàng ta vẫn không tiêu tan hận ý, chẳng lẽ là nữ nhân của thiên ma vương bất thành?
Long Nhất cũng không biết là hắn đã đoán đúng, vì không có căn cứ nên hắn cũng không muốn đoán bừa. Lách mình tiến đến nơi của Long Nhị, thấy Long Nhị đang dùng hắc ám cấm pháp mang tiểu sư tử chặt chẽ chế trụ, cắt đứt liên lạc với chủ nhân của nó.
“Long Nhị, càng ngày ngươi càng thông minh.” Long Nhất vỗ vỗ khải giáp của Long Nhị.
Long Nhị dát dát cười hai tiếng, khiến Long Nhất phát hoảng. Long Nhị biết cười, nhưng kiểu cười đó khiến người khác nuốt không trôi. Dù sao thì cũng tiến bộ không ít a. Cảm xúc không đều đều khô khan nữa, mà dần có da có thịt hơn
Long Nhất suy nghĩ đau cả đầu. Long Nhị càng ngày càng mạnh, trí lực càng ngày càng cao, nhân tính hóa mỗi ngày một rõ, không biết đến một ngày còn tiến lên đến cái bộ dáng gì nữa.
Trong lòng Long Nhất trỗi lên một tia lo lắng. Long Nhị bên hắn càng ngày càng phát triển, theo bản năng hành động cùng linh trí càng ngàng càng có những bước khai phá, mà mỗi lần hắn lớn lên đều có lạc ấn của Long Nhất tồn tại. Tuyệt không nên lo lắng hắn phải bội mới phải.
Lúc này hỏa kì lân, tiểu lão hổ cùng cuồng lôi thú tụ tập quanh thân Long Nhất, trong chốc lát hướng sự chú ý đến tiểu sư tử. Trong mắt chúng nó thì Tiểu sư tử như một con thú nhồi bông để chơi đùa vậy, một con dùng móng vuốt chụp tiểu sư tử quăng lên, con kia nhảy tới đội đầu, khiến tiểu sư tử đáng thương kêu ô ô muốn khóc cũng không xong, mà lực phản kháng lại càng không có.
“Di, con sư tử này… có thể là ma giới chi thú cùng thần giới chi thú tạp giao mà thành; kỳ quái, có điểm giống như…” Thanh âm thổ thần Huyền Thiên vang lên trong ý thức hải Long Nhất. “Giống cái gì?” Long Nhất truy vấn.
“Ha ha, không có gì, tiểu tử, ma nữ kia chính là ma giới công chúa, là nữ nhân mà thiên ma vương yêu quý nhất. Ngươi mà bắt được nàng ta thì sẽ có trong tay vương bài để đối phó với hắn. Đáng tiếc a đáng tiếc…” Huyền Thiên biến thành hư ảnh trong ý thức hải lắc đầu khổ não nói.
Mục quang Long Nhất chợt lóe, không tức giận chép miệng nói: “Tên mập mạp kia, giờ này mới tới, thời khắc mấu chốt sao không thấy ngươi đến hỗ trợ.”
“Không phải ta không giúp, mà là ta không thể nào giúp. Nàng ta có vài vị cao thủ thực lực vô cùng cường đại ẩn nấp sau lưng bảo hộ, chúng ta trong trạng thái này cũng xuất hiện không được.” Huyền Thiên nói.
“Vì cái gì bọn chúng không trực tiếp ra mặt mang ta xử lý?” Long Nhất nghi hoặc nói.
“Ha ha, tiểu tử, ngươi đừng tự xem thường thực lực bản thân. Ngươi giờ có thất thần bài trong tay, mặc dù không nhất định phải thắng, nhưng giữ mạng tuyệt không thành vấn đề. Huống hồ mệnh lệnh bọn họ là bảo vệ ma giới công chúa, vạn nhất trong lúc công kích ngươi ma giới công chúa có vấn đề nào thì thiên ma vương không tha cho cho cái mạng nhỏ bọn họ đâu.” Huyền Thiên giải thích.
Long Nhất gật đầu, tiếp nhận lời giải thích này. Đúng vậy, muốn giữ mạng không phải là không có khả năng. Thần bí cự thạch không phải là một cái mai rùa vô cùng vững chắc sao chứ? Nếu hắn toàn tâm tránh bên trong, cả thiên ma vương thực lực đỉnh phong trong lúc nhất thời cũng không làm khó được hắn.
Tiểu lão hổ ba thần thú kia cũng không nguyện ý trở về hắc ám thứ nguyên không gian. Trí lực của Long Nhị đề cao rất nhiều, tự nhiên đi theo một bên Long Nhất.
Vì thế, Long Nhất mang theo ba thần thú cùng Long Nhị chu du ma huyễn sâm lâm một chuyến, tiến vào vương quốc địa tinh.