Chương 13
Chúc mừng ngày 2-9 nhé mọi người. Vừa đi chơi về xong, hôm nay có ai đi chơi không :D
Chap này hơi khó dịch vì nó dài hơn bình thường và liên quan nhiều đến đồ ăn quá.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Hãy ở lại một quán trọ nào.
Chúng tôi quay trở về sau khi công việc đã kết thúc.
Khi mà chúng tôi trở về hội, Laura nói điều gì đó.
“Công việc của chúng ta, nó kết thúc rồi phải không, Kehma!”
“Tôi đoán vậy.”
“Thế chúng ta sẽ mua gì đây?! Chúng ta sẽ mua gì đây?!”
“Eh….?!”
“Sau cùng thì, tôi cũng là nữ thần mà phải không?
Một thứ gì đó giống như là một chiếc nhẫn hay là một cái khuyên tai, có vài bộ quần áo đẹp cũng tuyệt nữa.”
Laura đặt tay của mình lên má cô ấy rồi cổ bắt đầu xoay người.
“Hay là ăn ở trong 1 nhà hàng sang trọng, hoặc đến khu nghỉ mát cũng tốt nữa! Thật là tuyệt và nổi tiếng!”
Cái cô nàng này, cô ta đang mơ mộng cái éo gì với phần thưởng của nhiệm vụ rank G vậy.
“Thật là hồi hộp………Ehehehhe…………….”
Tuy nhiên, cái nụ cười đó, tôi không muốn thừa nhận nhưng mà nó rất đáng yêu.
Cái cô nàng này thật là, mội thứ tốt của cô ấy chỉ là khuôn mặt và ngực của cô ấy. [note4328]
◆
Chúng tôi trở về hội mạo hiểm giả.
Tôi lấy ra tấm thẻ có chữ kí rồi đưa nó cho one-san tiếp tân.
「Vâng…………chắc chắn rồi」
Onee-san đang kiểm tra tấm thẻ khi nhận được nó.
( Hồi hộp quá! Thật là hồi hộp quá!)
Cô nữ thần vô dụng Laura nói thầm.
Tôi cũng mong chờ vào nó nữa.
Đây là phần thưởng đầu tiên từ công việc đầu tiên ở cái thế giới này.
“Được rồi, đây là phần thưởng của các bạn.”
Charan.
Một ít tiền được đặt lên cái khay.
Có 2 đồng xu bạc giống như đồng 100 yên.
“Eh….?”
Laura mở to mắt mình ra.
“Eh…..?! Eh…..?”
Cô ấy nhìn vào onee-san và rồi nhìn vào chỗ tiền liên tục.
Tôi hỏi.
“Mỗi đồng xu bạc là 500 Barse mỗi đồng hả?”
“Phải, chính xác là vậy.”
Vậy, đúng như được viết trên tờ nhiệm vụ, 2 đồng xu bạc là 1000 Barse.
“Dù sao thì, chỗ nào là nhà trọ rẻ nhất ở quanh đây vậy?”
“Nếu là quán trọ đã được hội công nhận thì đó sẽ là quán trọ trăng lưỡi liềm của Asha. Nếu mà ở 2 người thì nó sẽ là 1000 Barse mỗi ngày.”
Đắt quá!
Tất cả số tiền kiếm được sẽ biến mất sau 1 ngày ở!!
“Nó khá là đắt so với một quán trọ, nhưng mà sẽ có bữa sáng và bữa tối, và sẽ có hộp cơm trưa.”’
Tôi hiểu rồi.
Nếu mà như vậy thì nó sẽ trở nên rẻ hơn.
Dù gì thì một cái Dango cũng có giá 100 Barse.
Nếu là vậy thì tôi nghĩ một cái Dango lại đắt tiền hơn, nhưng mà nó cũng có nghĩa là chúng là chúng là hàng hóa đặc biệt.
Kể cả ở Nhật Bản, một cốc coffee có giá 1500 yên nếu như mà kén chọn.
“Fuee, fueeeeen……..”
Tuy nhiên, có lẽ chỉ có mình tôi nghĩ một cách bình tĩnh như vậy.
Cô nữ thần vô dung, cô ấy đặt tay mình lên bàn tiếp tân và bắt đầu sụt sùi.
“Đi thôi nào Damegami.”
“Fueeeeee〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜n”
Tôi nhận lấy 2 đồng bạc và lôi cô nữ thần vô dụng đi.
“Fueeen. Fueeen……”
“Cô định fueen đến lúc nào đây?”
“Nhưng, nhưng…”
“Ý tôi là, làm ơn dừng lại đi. Nếu cô cứ fue vào tôi như thế ở đây thì tôi thì người ta sẽ để ý tới mình đó.”
“Kehma….sẽ gặp rắc rối ư?”
“Không phải tôi vừa nói vậy ư.”
“Thế thì…., tôi sẽ dừng lại….”
“Cô đúng là ngoan ngoãn vào những lúc kì lạ mà.”
“Kehma đã chăm sóc tôi rất nhiều, vậy nên…”
Nó đúng là một cách ứng xử tốt đó.
Tôi và Laura đi vào quán trọ
“Đây đúng là tuyệt mà!!!”
Khi mà chúng tôi đi vào quán trọ, một Ojou-sama tóc vàng hét lên.
Chính xác hơn thì, nó cũng hẳn là chính xác.
Nhưng mà khi nhìn vào một cô gái tóc vàng xoăn, thì tôi sẽ liên tưởng đến một Ojou-sama.
Ojou-sama đó, cô ấy uống một thứ chất lỏng giống như là bia ở trong 1 cái ly.
Và trước mặt cô ấy, một người đàn ông lực lưỡng có bộ râu rậm mọc khắp miệng của anh ta.
Cô Ojou-sama đó uống thứ ở trong cái ly đó với một khuôn mặt ngây ngất.
Gogyuu. Gogyuu. Gogyuu.
Mỗi lần cái chất lỏng đó giảm đi, cái cổ trắng của cô ấy đi chuyển và tạo ra âm thanh.
Mồ hôi chảy ra khắp làn da trắng của cổ.
“Puhaaa!!”
Cô ấy nở 1 nụ cười sảng khoái nhất mà cô ấy có thể.
Trái lại thì, người đàn ông kia ngã qụy xuống với 1 khuôn mặt tái nhợt.
Cô Ojou-sama nói với giọng hơi cô đơn.
“Nó lại là chiến thắng của tôi rồi…”
Những người xung quanh mang người đàn ông kia đến 1 góc của căn phòng.
“Cái gã này đúng là không biết vị trí của mình nhỉ, thách đấu Asha uống bia.”
“Cậu là người nói câu ấy ư? Cậu ư?”
“Nó sẽ là kết thúc nếu như cậu nói vậy đấy.”
” ” ” Gahahahahahaha!!! ” ” ”
Tôi thật sự không hiểu lắm, nhưng đây đúng là bầu không khí đầy sức sống.
Nó khá là khó để cho người mới tham gia vào.
Nhưng…..
“Người ở đằng kia! Cậu là lính mới hả?!”
“E〜to……đúng vạy. Tôi được giới thiệu đến đây bởi hội…”
“Tôi là Asha! Tôi là người chịu trách nhiệm về quán trọ này.”
“Xin hãy quan tâm tới tôi. Tôi là kehma.”
“Thế còn đồ uống có cồn thì sao?! Cậu có yêu nó không?!”
“Thích hay là yêu?”
“Tất nhiên là cả thích và yêu nó rồi, xuyên qua cả thiên đường!!”
“Cũng không hẳn là tôi thích nó, những thứ đó….”
“Không thể nào!!!!”
Cô Ojou-sama bỗng hét lên.
“Một mạo hiểm gia mà không uống đồ có cồn giống như là sâu bướm không biến hình vậy đó cậu biết không!? Điều đó giống như là một con sâu bướm midori vậy. Làm sao mà cậu có thể sống được vậy?!”
“Dù sao như thế thì, thế giới rất là rộng lớn mà, có những thứ tốt hơn đồ uống có cồn….”
“Những thứ đó không hề tồn tại!!!”
Nó là một câu trả lời ngay lập tức.
“Đương nhiên, nếu nói về tiểu tiết thì nó không là gì!
Tuy nhiên, nếu mà đứng trước đồ uống có cồn thì, nó giống như một con bọ chó khoe khoang về việc lớn hơn một con bọ chét vậy!!!”
Thật hả?
“Nếu như câụ không thể hiểu điều đó về đồ uống có cồn, tôi không hề ngại nếu như nó là thịt hay là hoa quả cả!
Có thể ăn đồ ăn bạn thích trong khoảng thời gian bạn muốn.
Không phải nó là hạnh phúc hay sao!!!”
“Ý của cô là như vậy hả.”
“Đúng vậy.”
Asha gật đầu.
“Được rồi, trước tiên sẽ là một bữa ăn trước được không!!”
Asha quay trở lại quán.
Sau 10 phút chờ đợi.
Một đống thức ăn được bày ra.
Thứ giống đùi gà rán với lá xanh. Có cả bánh mì trắng nữa.
Asha cầm lấy miếng đùi và ăn nó một cách ngon lành.
Và rồi cô ấy kẹp miếng thịt vào chiếc lá, biến nó thành một cái sandwich.
“Cắn nó như thế này sau khi chuẩn bị mới là cách cư xử đúng!
Điểm mấu chốt là không chỉ cắn nó mà phải là cắn nó ra!!”
Asha cầm cái sandwich bằng cả 2 tay.
Cô ấy cắn nó ra giống như cô ấy nói.
Chỗ thịt trắng bay ra như nước bọt cùng với chất béo.
Gabu, Gabu, Gabu, Kokun
Asha nuốt sau khi nhai nó.
“Cậu có hiểu không?”
“V-Vâng!”
Tôi bắt chước Asha.
Tôi lấy miếng thịt đó và cuộn nó lại bằng 1 cái lá xanh.
Tôi kẹp nó giữa cái bánh mì trắng và ăn nó một cách ngon lành.
Chiếc bánh mì có vị cay và vị thịt gà.
Và sự tương phản của nó với rau bên trong thật sự tuyệt vời.
Tererettete〜
Tôi lên cấp.
Level: 1280→1285
HP: 10990/10990(↑35)
MP: 10131/10131(↑37)
Sức mạnh: 9976(↑30)
Sức sống: 9905(↑34)
Nhanh nhẹn: 9883(↑31)
Sức mạnh phép thuật: 9337(↑36)
Kĩ năng học được
High jump lv1 3/50 (Nhảy cao)
Kĩ năng lên cấp: Không
◆ High Jump
Tăng cường sức mạnh khi nhảy lên.
Mỗi cấp sẽ tăng lên 1.1 lần. Nó là 1.1 ở lv1 và 2.2 ở lv2
Nó có vẻ như là một kĩ năng hữu dụng đây.
Nó có vẻ như vô dụng ở lv1 nhưng nó có vẻ có ích ở lv2.
“Kehma! Kehma! Kehmaa!!”
Và cô nàng vô dụng Laura bắt đầu nhảy lên nhảy xuống như bình thường.
Giống như là một con gà con đang đòi thức ăn vậy. “A〜n”, cô ấy mở miệng mình ra.
Tôi để cô ấy ăn cái sandwich.
MoguMoguMogu, Gokyun
Như thường lệ, Laura nếm thử nó rồi bắt đầu nuốt.
“Ngon quaaaaaá〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜!!”
Cô ấy làm cái mặt (> <) và run lên đầy cảm xúc.
“Ngon quá! Tuyệt vời! Ngon tuyệt!
Miếng thịt và chất béo hòa với nhau cùng với miếng bánh mì có vị rất là đậm, nhưng nhờ cái bánh mì có cực kì đậm nước.!! Tuyệt đẹp!!
Giống như là một cô người mẫu đang mặc một bộ đồ bơi thật là nổi tiếng và tuyệt vời đang ăn nó khỏa thân! Tuyệt vời!”
Như thường lệ, điều mà cô ấy nói chẳng khác gì một cái ngôn ngữ bí ẩn vậy.
Nhưng, bỏ qua nó sang 1 bên, tôi cũng cảm thấy nó có vị rất đậm.
Lúc mà cái bánh mì bị ẩm bởi nước thịt tiến vào miệng của tôi, mùi vị của nó dường như lan tỏa khắp miệng của tôi.
“Ahhh〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜thật là〜〜〜! Tim của tôi như đang pyonpyon vậy!! (TN: tiếng nhảy lên)
Nó pyon pyon pyon〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜!!!!”
Mặc dù cô ấy nói vậy, cô nàng vô dụng này lại lăn tròn ra thay vò nhảy lên.
“À, mà đây là loại thịt gì vậy?”
“Nó là thịt của Swamp Frog!!” (ếch đầm lầy)
“Swamp Frog”
“Phải!!”
Điều đó có nghĩa là……….
(GakuGakuBuruBuru) [note4329]
Laura vừa mới khen nó vừa mới lúc trước thôi bắt đầu run lên mới khuôn mặt tái nhợt.
“Ê-Ê-Ếch ư?!!!”
“Không phải là nó ngon sao?!”
“Đúng là nó ngon thật, nhưng….nhưng〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜.
Fueeee〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜〜n!”
Cô nữ thần vô dụng ngã xuống đất như một cô bé và bắt đầu khóc như thường lệ.
Ghi chú
(TN: chịch thì chỉ cần thế thôi là đủ )
(TN: run rẩy)