Chapter 1: Thanh kiếm, có phải không?
Tensei Shitara Kendeshita
Chapter 1: Thanh kiếm, có phải không?
[T/N Eng: Đây là ghi chú của tác giả. Mặc dù tôi cũng mong chờ làm việc với bạn.] Đây là bài đăng đầu tiên của tôi. Tôi mong đợi làm việc với bạn.
Tôi đang ở đâu?
Tôi thức tỉnh, và thứ đầu tiên lọt vào đôi mắt của tôi là một tia sáng đẹp đẽ. Bầu trời trải dài xa tận chân trời. Tia sáng mặt trời xuyên qua mặt nước như một vầng hào quang. Về hướng mặt trời mọc, khung cảnh bình minh từ trên ngọn núi cao rực rỡ như ánh cầu vòng, và tôi thực sự bị lôi cuốn.
Mặt trăng treo lơ lửng phía bên kia của chân trời. Một cái đĩa khổng lồ ánh bạc mà tôi chưa nhìn thấy bao giờ. Nó biến mất ở phía bên kia chân trời ngay lúc này.
Khung cảnh hoàn toàn áp đảo. Tôi đã sống hơn 30 tuổi và tôi chưa hề nhìn thấy một khung cảnh tuyệt đẹp này. Nó xa lạ khiến tôi muốn khóc khét lên.
Khoan đợi đã. Tôi đã sống hơn 30 tuổi? Tôi vẫn còn sống? Tôi nghĩ, tôi đã chết?
Khung cảnh cuối cùng tôi nhìn thấy, là một màu đỏ tươi đồng nghĩa việc đó cũng là một cảm giác tệ hại. Người đàn ông đang ngồi trên ghế tài xế có một cái smartphone trong tay, nghĩ về những ngày sau này, và nở một nụ cười đẹp mã.
Vâng, mặc dù đang lái xe. Ông ta cười một cách vui vẻ. Nhưng tôi không hề vui với tất cả sự giả tạo chết tiệt này!
Và thế là, tôi nhớ trái tim này đã ......tôi đáng lẽ đã chết. Không, tôi đã chết?
[U-mu. Thứ đó là gì thế?]
[À. Cuối cùng cũng tỉnh?]
[Uo! Là ai vậy?]
Bất thình lình một âm thanh vang lên. Không thể nhìn thấy từ khu vực xung quanh. Không, nó vọng lại trong đầu tôi phải không?
[Nó sẽ rất khó, thế nên chờ chút nhé.]
[Eh?eh?]
[Well, nhìn cậu nh-]
Sau đó, tôi không thể nghe thấy giọng người đàn ông nữa.
[Eh? Xin chà-o?]
Tôi gọi lớn, nhưng không có bất kì câu trả lời nào. Cái gì vừa diễn ra thế? Ảo giác âm thanh à? Nhưng tôi nghe nó rõ ràng .......
Sau đó, ngước nhìn khu vực xung quanh, tôi cố gắng di chuyển. Cơ thể tôi không di chuyển được.
[Oof? Nhưng tại sao? Hơn nữa, tôi là cái gì vậy?]
Tôi nghĩ tôi đang bị trói, nhưng dường như không đơn giản như thế. Cơ thể tôi cảm thấy lạ lẫm. Đầu tiên tôi không có bất kì cảm giác nào về tay và chân của mình. Không, đầu tiên, mọi thứ bên cạnh chúng đều cảm thấy lạ lẫm.
[Không mí mắt, đôi mắt........Nếu mình không cảm thấy mắt mình, làm thế nào mình có thể nhìn?]
Tôi nhìn xuống cơ thể mình. Có chút không dễ dàng, nhưng tôi có thể di chuyển tầm nhìn.
[....Đây là một thanh kiếm]
Trong tầm nhìn của tôi, đang an tọa bên trên một cái bệ, là một thanh kiếm.
Bởi vì một số lý do gì đó, cơ thể tôi là một thanh kiếm, và tôi hiểu như một lẽ tự nhiên. Tình hình vượt ra ngoài tầm hiểu biết của tôi. Nhưng dù thế, nếu một thanh kiếm = chính tôi, không có nghi ngờ gì nữa, tôi hiểu rồi.
Thứ này, là bên trong thanh kiếm.
[Mình đã chết ....... và tái sinh như một thanh kiếm?]
Thứ này rất phổ biến trong light novel. Tôi muốn nghĩ nó là một giấc mơ, nhưng tôi không thể nhéo má với cơ thể như thế này.
[Thời gian trôi qua, xúc giác? Chắc là thứ nào giống vậy......]
Cơ thể tôi là một thanh kiếm, cắm trên bệ đá ở bên dưới nó, việc này tôi hiểu. Nó khác với cảm giác chạm vào da, nhưng có cảm giác của sự va chạm.
[Dị giới à?]
Điều đó là dĩ nhiên.
Bất kì cách nào, mặt trời và mặt trăng bên ngoài cùng lúc. Nó không phải mặt trăng bạc khổng lồ lúc trước nữa, nó là một mặt trăng nhỏ hơn. Bên cạnh đó, đỏ, xanh dương, lục, tím và vàng, hồng, có sáu mặt trăng đang tỏa sáng trên bầu trời.
[Thông thường, khi là một light novel về một thứ tái sinh ở dị giới, thường xuất hiện một khả năng cheat]
Có lẽ tôi người tái sinh thành một thanh kiếm, có thể sử dụng một kĩ năng?
[Nhưng năng lực cheat sau khi tái sinh rất đáng giá nhưng.......oh, nghiêm túc đấy à?]
Cách nào mà có thể tiện lợi xem được tình trạng của mình trong hoàn cảnh này.
Một cách an toàn tôi thử xác nhận trạng thái của mình.
Name: Không xác định.
Chủ nhân vũ khí : None
Chủng tộc : Intelligent Weapon(vũ khí thông minh)
Attack : 132
Mana : 200/200
Độ bền :100/100
Kĩ năng :
Thẩm định: Lv6
Tự sửa chữa
Tự tiến hóa
Tự biến đổi
Siêu năng lực
Thần giao cách cảm
Thúc đẩy trạng thái chủ nhân trang bị (nhỏ)
Thúc đẩy sự hồi phục của chủ nhân(nhỏ)
Chia sẻ kĩ năng
Ma thuật sư
Việc này giống như, ngạc nhiên thật.
Thẩm định: lv6: Thông tin về những gì tôi nhìn thấy được hiển thị.
Tự sửa chữa: Sửa chữa thiệt hại cho vũ khí một cách tự động. Nếu nó không hoàn toàn bị phá hủy, việc tái tạo là có thể.
Tự tiến hóa: Mặc dù là một vũ khí, nó có sự tiến hóa đa dạng.
Tự biến đổi: Thay đổi bản thân mình, và tối ưu hóa nó.
Siêu năng lực: Sử dụng ma thuật, có thể dịch chuyển một đối tượng không dùng cơ thể của mình.
Thần giao cách cảm: Sử dụng ma thuật, có thể nói với ý nghĩ của người khác. Phớt lờ ngôn ngữ, thấu hiểu lẫn nhau là có thể.
Thúc đẩy trạng thái chủ nhân: Tất cả các chỉ số chủ nhân tăng 5.
Thúc đẩy sự hồi phục của chủ nhân: HP, MP, Stamina và năng lượng ma thuật phục hồi được tăng 20%
Chia sẻ kĩ năng: Với người trang bị vũ khí. nó có thể cho họ kĩ năng
Ma thuật sư: Cảm nhận năng lượng ma thuật. Đặc trưng của ma thuật sư
Tôi có lẽ thực sự ngạc nhiên? Cuối cùng, tôi không phải vũ khí thông thường, tôi có khả năng được phân loại như một chủng loại vũ khí hiếm hoặc độc nhất. Tuy nhiên, tại sao tên tôi lại không xác định? Chẳng lẽ thẩm định quá yếu hay nó không phải bản gốc?
Được rồi, tôi không hiểu quá nhiều, nhưng nó ổn ngay bây giờ.
Tiếp theo là kiểm tra bề ngoài của mình. Lưỡi kiếm ánh kim loại với một màu trắng huyền bí, với viền xanh dương, và ít nhất trong cái nhìn đầu tiên nó rất đẹp.
Sắc trầm ánh hoàng kim lịch lãm được khắc vào một con sói dũng cảm, và một dải ruy băng màu đỏ óng ánh. Trên tay cầm, màu đỏ và viền trắng, mô hình lưới được đan xen lại với nhau.
Trái với sự hào nhoáng đó, vấn đề không phải là bạn trông nó như thế nào, nó không phải một đạo cụ không thường. Tôi nghĩ thanh kiếm được đánh giá bởi chất lượng. Nhưng, tôi không biết khả năng của sức mạnh tấn công ở con số 132 là thế nào. Có khả năng rằng thanh kiếm này chỉ được trang trí những thứ hào nhoáng không phải là số không. Tuy nhiên, vì có những kỉ năng này, tôi không nghĩ như thế.
Nếu là tôi, đó sẽ rất tồi tệ. Nếu tôi chỉ là một thanh kiếm giàu có, tôi sẽ bị nhúng vào lò luyện kim và chắc chắn sẽ chết.
Tuy nhiên, nó là một thanh kiếm hoàng tráng. Nếu đây là RPG, nó sẽ tương đương với sự xuất hiện của một thứ huyền ảo.
[Nhưng, nó chỉ là một thanh kiếm]
Trong suy nghĩ của tôi, tôi có một ao ước.
Nó không có nghĩa là tôi trông rất được khi tôi vẫn còn sống. Tôi không xấu xí, đủ để đứng ngoài. Tôi là một nhân vật không quan trọng ở bất kì nơi nào. Vì thế, tôi không có bất kì sức hút mỏng manh nào về cơ thể khi tôi còn sống. Hơn nữa, dù sao khi tái sinh, tôi đã không có bất kì lời than phiền nào. Thay vào đó, nó là ước mơ của tôi để thay đổi.
Nói rằng tôi không chỉ là một thanh kiếm. Kiếm.
Bây giờ, tôi không thể ăn đồ ăn hay chơi game nữa. Tôi không thể giải thoát cho sự trong trắng của mình.
Đó là vì sao. Nếu đây là khoảng khắc mà tôi có quyết định khôn ngoan! Cuộc sống khác nơi tôi có thể mang vác gánh nặng.
[....]
Tôi thất vọng. Nếu tôi có cánh tay và chân tôi sẽ đập chúng xuống đất một cách buồn bã.
Tôi nghĩ, kĩ năng ma thuật sư, nó có phù hợp không? Nó làm tôi chú ý. Chỉ kĩ năng đó khác màu hơn những kĩ năng khác, nhưng nó cảm thấy khác........Đừng đùa với tôi! Không buồn cười đâu!
Mất bao lâu khi tôi cảm thấy thất vọng, dù tôi không biết. Đã 5 phút hay một giờ rồi? Trong thời gian tôi bị choáng vắng, dường như nó trở thành một vài thứ ngờ nghệch..
[Bây giờ bởi vì mình là một thanh kiếm, mình không phải lo lắng về thứ này? Sau tất cả mình là một thanh kiếm.]
Bên cạnh đó, nếu tôi không tái sinh, tôi vốn chết rồi. Khi nghĩ về nó một cách cẩn thận, tôi có lẽ thực sự may mắn. Mặc dù tôi chết, nhưng tôi vẫn có thể thấy rõ trong cách này.
Không phải ai cũng có kinh nghiệm trở thành một thanh kiếm. Nếu tôi không có niềm vui, không phải là một thất bại chứ?
Nếu đó là cái gì tôi tin tưởng. Không phải là thoát khỏi hiện thực chứ?
Không mong đợi cuộc sống thứ hai. Được rồi, cuộc sống của một thanh kiếm. Tôi đặt mục tiêu là đỉnh cao của một thanh kiếm. Nó có lẽ sẽ tốt hơn.
Cái gì là đỉnh cao của một thanh kiếm? Được rồi, ai đó sử dụng tôi mới quan trọng, tôi suy nghĩ về câu hỏi. Ví dụ, một anh hùng? Nhưng thanh kiếm của một anh hùng sẽ đi qua nhiều thử thách căm ro. Tôi sẽ chiến đấu chống lại quỷ vương. Tùy vào trường hợp tôi có lẽ sẽ bị phá hủy. Ý nghĩ này khi kết thúc tôi sẽ cần một thợ rèn lão luyện huyền thoại để sửa tôi. Anh hùng có lẽ sẽ bị lừa gạt về công lý với những cơ bắp rực lửa. Chắc chắn là một người đẹp trai. Đối ngược hoàn toàn tôi. Thành thực, tôi không nghĩ chúng tôi sẽ bên nhau được.
Tôi có lẽ sẽ ổn nếu được sử dụng bởi một người phụ nữ. Nó sẽ ổn nếu cô ta xinh đẹp, dù cho cô ta là một người vụng về. Điều đó tốt hơn một anh hùng cơ bắp
Hơn nữa, kĩ năng của cô ta với một thanh kiếm. Một kiếm sĩ tài giỏi, sử dụng tôi để đánh ngã kẻ thù, và trở thành anh hùng.Và thanh kiếm được yêu mến đó sẽ được ghi nhận trong những quyển sách hàng trăm năm sau.
Được rồi, nó chỉ là một giấc mơ nó sẽ dễ dàng nếu tôi chỉ nói thế. Ngay bây giờ, để thực hiện kế hoạch
Tôi không thể nghe giọng người đàn ông nữa, vì thế tôi chắc rằng ông ta đã rời đi.
P/s : lần đầu tiên đăng truyện nên có gì sai sót mọi người thông cảm
Cái ảnh mình cắt từ manga ra cho mọi người dễ tưởng tượng :V