Chap 98: Thư Mời
✦✧✦✧✦
Thánh Hiệp Sĩ, đã bị đánh bại!
Mỗi quốc gia nằm tiếp giáp với Rừng Jura nhanh chóng nắm bắt được tin tức.
Cũng thật là phi lý khi nghĩ rằng bọn họ có thể im ắng xâm lăng mà không bị phát hiện.
Hơn thế nữa, những quốc gia có mối quan hệ với Tempest khó mà tin được rằng những đội thu thập thông tin tình báo lại cẩu thả đến thế.
Dĩ nhiên, Rimuru cũng nhận thức được rằng những quốc gia này đã gửi đến những điệp viên nằm vùng.
Đó là tại sao cậu ấy ra lệnh cho một trận thắng ít mang đến thương vong nhất.
Và các lãnh đạo quốc gia đã nhận ra được thực tế đó.
Sau cùng, sự thật rằng không có một thánh hiệp sĩ nào bị sát hại chỉ chứng minh cho giả thiết của họ.
Ví dụ như, tại Vương Quốc Dwarf - quốc gia quân sự Dwargon.
Các vị tổng trưởng tập trung dựa trên yêu cầu của Quốc vương Dwarf.
Tất cả đang phân tích hình ành ghi lại được, trong khi rà soát từng chút dữ liệu mà họ có thể thu thập được.Với mỗi vị tổng trưởng được quyền truy cập thông tin nói trên.
Dữ liệu mà họ nhận được sẽ hé lộ những vấn đề trong trận chiến.
Các kết quả lại gây ngạc nhiên hơn thế nữa.
Một trăm Thánh Hiệp sĩ, được tin tưởng như những người mạnh nhất của loài người, lên kế hoạch chinh phạt quốc gia.
Tuy nhiên, Chúa Quỷ Rimuru đã ngăn chặn kế hoạch này, và anh ta phản hồi lại là đã khiến cho các hiệp sĩ hoàn toàn bị khuất phục.
Kỹ năng thông tin tình báo của Chúa Quỷ Rimuru thật là đáng sợ!
Chắc chắn không có gì đáng sợ hơn khả năng chiến thuật của anh ta!
Các tổng trưởng lầm bầm như vậy.
Tuy nhiên, điều đó có giống như những gì họ nói? Quốc vương Dwarf nhìn vào mớ dữ liệu, và ánh nhìn của ông ấy tập trung vào một mẫu kỳ lạ của những chuyển động được hiển thị bởi các cá nhân tham chiến.
Thay vì bị khuất phục bởi chiến thuật, như thế này không hơn gì việc tung kỹ năng một cách bừa bãi sao?
Những suy nghĩ đó xuất hiện vào trong tâm trí của ông ta. Thực ra, đó là một khả năng có thể mà ông ta tưởng tượng ra.
Không liên quan đến việc có bao nhiêu người tuyên bố rằng những việc thay đổi địa hình khiến cho các hiệp sĩ nhảy múa trong lòng bàn tay của Rimuru, nó không nên gắn liền với một trận đấu thực tế.
Nếu như vậy, ông ấy thực ra đã không ngừng cảnh giác với những kế hoạch của Hinata trong khi điều binh khiển tướng để gây ảnh hưởng tới trận chiến theo chiều hướng có lợi cho bản thân.
Và với kết quả, bằng việc kiểm soát toàn bộ cục diện của chiến trường, các hiệp sĩ đã hoàn toàn bị khuất phục.
Thật không may, bởi phép ghi hình có giới hạn, các dwarf chỉ còn có thể than thở vì thiếu hụt báo cáo bao quát.
Nghĩa là, chỉ còn những chuyển động mà không tiếng động nào trên chiến trường.
Không thể nào phân tích được những kỹ năng được dùng; chí ít, nó giúp nhận biết được phe thắng cuộc.
Tuy nhiên, dự liệu mà họ đã thu thập được hiện là chi tiết quan trọng.
Bởi thế ông ta xem xét kỹ lưỡng một lần nữa.
Các hiệp sĩ phân lớp - Đội trưởng đã nhìn ra được nhiều hướng di chuyển khác nhau với vài kế hoạch trong đầu. Những bộ trưởng nước Tempest đã ngăn chặn kết quả trong trận chiến.
Kết quả là một trận chiến trên toàn bộ mặt trận và một thắng lợi hoàn toàn dành cho Tempest.
Trong trận chiến này, có ghi chú lại rằng với một con quái vật có thể áp đảo được tám hiệp sĩ - đó là điều bất ngờ của các dwarf.
Suy cho cùng những hiệp sĩ này ít nhất cũng thuộc phân lớp đội trưởng, giả thuyết hợp lý nhất là Vương quốc Quái vật Tempest dễ dàng áp đảo được sức mạnh quân sự của Dwargon.
Các tổng trưởng càu nhàu một cách om sòm về vấn đề này, trong khi đó Quốc Vương Gazelle Dwargo thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta thực sự hài lòng khi Chúa Quỷ Rimuru là một quái vật lý tưởng người đi tìm kiếm tình hữu nghị với loài người.
Nếu mà cậu ta trở thành một con quái vật người đi lùng diệt nhân loại, loài người sẽ phải đối mặt với thảm họa chưa từng có.
(Bên cạnh đó, cậu ta phát triển quá nhanh!)
Đó là những suy nghĩ thực sự của Gazelle.
Ông ta đã nghĩ rằng Rimuru có đủ tiềm năng khi hai người gặp nhau lần đầu, nhưng ông ta lại không hề để ý rằng cậu ta lại có thể tiến xa đến mức này.
Ông có nên hủy diệt cậu ta không? Ông không thể tìm được câu trả lời.
Dù tốt dù xấu, tên chúa quỷ này rất thú vị.
Và, hai người hiện đang có hiệp ước liên doanh và sẽ tiến lên mức hảo hữu trong tương lai không xa.
Hơn thế nữa, nhờ những ý tưởng "World Traveler" của cậu ta, cậu ta đã phát triển vài thứ phức tạp khó hiểu đầy thú vị.
Không phải tiết chế thời gian hay công sức, và tự xếp mình vào những "World Traveler", có lẽ như thế này là sức mạnh thực sự của tên chúa quỷ này.
Những hành động của cậu ta đã cho ra vài kết quả thú vị.
Và ngày càng nhiều các kỹ năng và kỹ thuật được phát triển như vậy các dwarf có khả năng nhận được mà không cần phải động tay vào.
Do đó Gazelle đã quyết định.
Ngay cả khi các thiên sứ đến tiêu diệt, các dwarf sẽ không chấp nhận kỹ thuật bị thất truyền.
Dĩ nhiên, họ có lẽ sẽ ngày càng trở nên mạnh về mặt quân sự hơn trong tương lai... nhưng Ôi chà!
Các Dwarf sẽ cảm thấy vui biết dường nào với tất cả sáng chế đến từ quốc gia đó.
(Về quan điểm này, chúng ta không lựa chọn nào khác nào ngoài việc tin tưởng Chúa Quỷ Rimuru!)
Bên cạnh đó, cậu ta đã bảo đảm tính mạng và thả tự do toàn bộ các Thánh Hiệp Sĩ.
Việc này có thể hiểu như thể tìm kiếm sự hợp tác với loài người.
Giả như cậu ta có ý định chiến đấu với bọn họ, cậu ta có tàn sát hết các hiệp sĩ. Sau cùng, ai có thể phàn nàn về việc lực lượng xâm lăng bị hủy diệt?
Và không những cậu ta còn để bọn họ còn sống. Hoàn toàn không có chút thương tổn.
Điều này có thể được giải nghĩa rằng cậu ta không xem rằng các chiến binh ở phân lớp Hiệp sĩ Đền dòng đó không phải là mối nguy của cậu ta.
Điều này dẫn sự chia rẽ khá lớn giữa các tổng trưởng: một vài gọi cậu ta là mối nguy hiểm, số khác lại phản đối ý tưởng đó.
Cả hai đều có phần đúng.
Nhưng quyết định thì chỉ có một.
Gazelle hắng giọng và như thế cũng đủ để lấy lại được sự chú ý của mọi người.
Phòng hội nghị hoàn toàn im bặt, mọi ánh mắt đổ dồn lên quốc vương.
「Chúa quỷ đó đi tìm kiếm sự hợp tác với nhân loại, bởi vậy, nhiều nhất có thể, chúng ta sẽ hộ trợ cho anh ta. Đây là chính sách chính thức của quốc gia quân sự Dwargon!」
Lời tuyên bố của quốc vương dwarf vang vọng khắp sảnh.
Các tổng trưởng cúi thấp đầu xuống và chấp thuận ý muốn của vị chúa tể của họ.
Vậy là chính sách đã được quyết định. Các biện pháp cụ thể sẽ được soạn thảo bởi các cá nhân xuất sắc.
Dù cho đây là quyết định đúng đắn hay sai lầm, ông củng chẳng thể biết.
Nhưng, Quốc vương Dwarf không hề hối hận.
Và sau đó một báo cáo khác được đưa tới quốc vương.
「Thưa bệ hạ, Rigurdo-dono đã gửi thông báo.
Có vẻ như bọn họ tính chủ trì một sự kiện được biết đến như buổi tấn phong một vị quỷ vương mới và đang chờ chúng ta hiện diện tại đó.
Mà, đây có thể là trò hề chính trị, tuy nhiên. Bọn họ chỉ đơn giản là muốn thu hút sự chú ý từ các nước thân thuộc.
Không có vẻ như bọn họ thực sự mong đợi chúng ta có mặt, như vậy chúng ta nên phản hồi lại ra sao? 」
「Àh, về việc đó! Bester cũng đề cập vài điều!
Tempest, có vẻ như, đang lên kế hoạch tổ chức một giải đấu...
Có lẽ là một buổi trình diễn trước khi ra thông báo.」
「Chúng ta sẽ làm gì? Nếu như chúng lên kế hoạch tham dự, bọn họ yêu cầu chúng ta phải thông báo trước.
Thêm nữa,
Số lượng chỗ ngồi có hạn, và thành phó sẽ chật ứ trong ngày hôm đó, do đó bọn họ yêu cầu chúng ta nhanh chóng trả lời.」
Câu hỏi của Bester hiện ra cùng với phần báo cáo.
Quốc vương Dwarf đắng đó một vài giây.
(Thực ra, cái tên chúa quỷ si độn này tính cái quái gì khi tổ chức một giải đấu ngay sau một khoảng thời gian...)
Hoàn toàn không thể đoán trước được.
Như vậy thật thú vị.
Quốc vương Dwarf kiềm nén để không thể hiện nụ cười trên gương mặt.
Ông không muốn phá vỡ vẻ uy nghiêm trước những tổng trưởng.
(Thằng quỷ này... làm ta khổ sở thế này... ta thích vậy!)
Kìm nén niềm vui bằng vẻ giận dữ, ông thông báo quyết định của mình.
「Chúng ta sẽ tham dự buổi lễ kỷ niệm và giải đấu.」
Ông nói.
Các tổng trưởng không hoàn toàn kỳ vọng kiểu phản ứng như thế, nhưng đây là quyết định của quốc vương của bọn họ.
Với cuộc gặp đã được quyết định, bọn họ nhanh chóng chuẩn bị cho chuyến hành trình.
* * *
Sorcerer Dynasty Sarion- Lâu đài của hoàng đế.
Một khu vườn tuyệt đẹp của sự sống lạ kỳ đầy hoang sơ len lỏi đằng sau.
Việc duy trì cho khu vườn đem về một khoảng lợi nhuận đáng kể cho triều đại để có thể nói chẳng đáng kể so với khoảng tiền lời đem về.
Nói cách khác, đó là khởi nguồn cho cái ví tiền của đế quốc.
Toàn bộ khu vườn được duy trì mà không lấy một đồng từ tiền thuế.
Hai hiện thân đang thư giãn bên trong khu vườn này.
Một là Công tước Eladule.
Người cha của Mạo hiểm giả Ellen, là một trong ba người đứng đầu đất nước này.
Và một hiện thân nữa đang ngồi đối diện ông ấy.
Hiện thân này đây là độc tôn với đẳng cấp cao hơn cả Công tước Elalude trong toàn cõi vương quốc. Nàng ấy chính là Nữ Hoàng Elumeshia Elure Sarion.
Với vẻ đẹp xuất phát từ gương mặt nữ tính - mà, nàng là phụ nữ - nàng có một dòng máu của elf chảy trong huyết quản của nàng và bởi vậy mà không có tuổi tác.
Hỏi thăm tuổi tác của nữ hoàng là một điều cấm kỵ.
Nàng có một cơ thể của một cô gái mới chớm tuổi trưởng thành. Với làn da trắng tựa tuyết non.
Đôi tai dài nhọn dễ dàng phân biệt nàng với những người xung quanh. Ánh nhìn nghiêng của nàng, đôi mắt màu ngọc bích xuyên thấu tâm hồn của những ai đứng đối diện cô.
Và, những sợi tóc dài bạc xanh lơ tựa màu trời dịu dàng buông xuống gò má.
Công tước Elalude đã từng bị mê đắm bởi vẻ đẹp mà cô mang lại, nhưng đã có thể kiềm lại tâm trí của ông sau khi xem xét đến cơn thịnh nộ của vợ và con gái ông.
Và với một lời cầu nguyện ngắn, ông đối mặt với Nữ hoàng
Người rất duyên dáng ngồi trên nệm đối diện ông,
「Thưa bệ hạ, về đất nước quái vật mà thần đã báo cáo trước kia, chúng ta đã được nhận một thông báo.」
Ông nói và lấy ra bức thư ra từ túi áo ngực trao nó cho Nữ hoàng.
Ông đã kiểm tra rằng nó an toàn. Với nội dung của nó, ông không muốn tự nói ra.
Ông biết rất rõ rằng Nữ Hoàng ghét những ai biết diễn biến sự việc trước cô.
Nhưng...
(Trở thành một chúa quỷ là tốt và tất cả, nhưng tại sao lại thông báo nó?)
Và đó là câu hỏi.
Lá thư được gửi đến cho Công tước Elalude. Thường thường, chẳng cần thiết phải để cho Nữ Hoàng biết về nó.
Nhưng... nó ghi "Làm ơn hãy cho chúng tôi biết bao nhiêu người sẽ tham dự!"
Và đó có nghĩa rằng bất kỳ vị khách nào sẽ được mời.
Do vậy nếu như ông không để Nữ Hoàng biết và tự đi một mình, nàng sẽ lại nổi điên với ông nữa. Và ông sẽ không để điều đó xảy ra.
Sau tất cả...
Khi ông rời đi trong một nhiệm vụ để giải phóng con gái ông khỏi nanh vuốt của tên chúa quỷ ác độc, ông đã nhận được một lời trách mắng nghiêm khắc.
Đây là những gì cô ấy nói.
「Tên khốn này, sao ngươi dám rời xa chúa tể của ngươi! Ta không thể tin rằng con slime thú vị như vậy lại tồn tại cho tới khi ta tận mắt trông thấy. Hơn nữa, để chứng kiến được sự khai sinh của một chúa quỷ, điều mà ta chưa từng xem qua? Ta thật ghen... Ummm, thật nực cười! Khi lại bỏ lỡ một điều tuyệt... ý ta, ngươi thậm chí không thể biết được hiểm nguy mà ngươi đang đối mặt! Thật là ngu ngốc!」
Và cô trở nên suy sụp.
Ồ, chỉ có Elalude mơi thấy được Hoàng hậu làm như thế.
Cô xuất hiện như là một cá nhân có trái tim lạnh lùng trước những tổng trưởng khác, và thậm chí được kinh sợ như là Nữ Hoàng Búp bê.
Như cừu đội lốt sói! Elalude thường xuyên muốn đáp lại.
Vậy nên ông thấu hiểu một cách hoàn hảo rằng cô sẽ trở nên như thế nào nếu như ông đi một mình thêm một lần nữa.
Hơn hết.
Họ thậm chí tuyên bố chủ trì một Giải đấu trong cơ hội này.
Nếu ông để cô ở lại, cơn giận của cô sẽ trở nên không tưởng tượng được nữa.
Hiện tại, do cô còn hờn dỗi, ông vẫn chưa thành lập mối hợp tác công nghệ với đất nước đó.
Bởi nếu tâm trạng của cô cải thiện, có lẽ họ cuối cùng sẽ có thể hoàn thiện những chi tiết đó.
Cũng có một chi tiết quan trọng khác.
Ông đã xác nhận rằng Tempest đã chiến đấu chống lại Holy Knight mới đây.
Ông đã lo lắng về việc họ sẽ làm gì để đối đầu với những tên đó, nhưng, ngạc nhiên thay, họ không những hoàn toàn đánh bại tất cả những tên đó, mà còn thả hết các hiệp sĩ ra.
Cơ bản là tuyên bố sự tự tin đến áp đảo của bản thân họ.
Họ có lẽ là một đất nước cố thể hiện ở thế yếu với những thủ lĩnh cảnh giác với sức mạnh thực sự.
Nhưng ngay cả như vậy, để tổ chức một giải đấu ở các lần khác chỉ có thể được diễn giải như là sự kiện để phô trương sức mạnh của họ.
Mà, khi từ đây cho Sarion chứng kiến được sức mạnh của họ, điều quan trọng là phải tham gia.
Nhưng để đưa Nữ Hoàng đến một sự kiện như thế sẽ tạo ra vô số vấn đề...
Và ông biết rằng chính ông sẽ phải giải quyết toàn bộ những vấn đề đó.
Nữ Hoàng trả lại lá thư.
Elalude nuốt nước bọt.
「Thưa bệ hạ, chúng ta sẽ trả lời thế nào đây?」
Ông hỏi một cách dè dặt.
Với nụ cười rạng rỡ trên mặt,
「Trả lời à....」
Cô ấy vừa mới ra tín hiệu.
Ông dễ dàng dự đoán được những lời tiếp theo của cô nhưng vẫn chờ.
Và nghe được lời đáp đúng như dự kiến, Công tước Elalude sẽ bỏ những ngày tiếp theo ra mà không thể ngủ, bận rộn với việc chuẩn bị.
* * *
Bên trong căn nhà giao dịch của tiểu vương quốc Brumund, Myormiles thấy nản với người đang nói chuyện với ông.
Với một thương nhân, ông có thể nó ra được tính cách cá nhân của một người chỉ với một cái liếc nhìn.
Người thì đến vì tiền, người thì đến với một cơ hội hợp tác làm ăn mới.
Cũng có những tên quý tộc đem đến những hợp đồng đáng ngờ.
Trong những kẻ ngốc đó có lẽ ai đó có một đề nghị hợp pháp.
Do đó ông không thể để công việc này lại cho bất cứ ai.
Trong lúc suy nghĩ như thế, ông bác bỏ tên lừa đảo trước mặt và gọi vào người khách mới.
Một gã đàn ông điển trai tiến vào.
Nhưng Myormiles sẽ không bị qua mặt.
Gã đàn ông này là một quý tộc hết thời người đã từng cố bán vài thứ bỏ đi với giá cao bằng cách sử dụng tên tuổi của ông.
Gã có thể đến với những ý tưởng khác và đang tìm kiếm tiền.
Nhưng, dù gì đi nữa, gã đó là quý tộc. Myormiles tự xác nhận với bản thân.
Bởi thô lỗ trước một quý tộc thực thụ có thể là chí mạng. Như vậy làm cho công việc khó khăn hơn.
"Ý tưởng ngu ngốc khác nữa à", ông nghĩ, và hỏi người khách.
Và ông đã đúng.
Nó thực sự là rác rưởi.
Nói ngắn gọn, tôi sẽ mở một cửa hiệu dùng những nô lệ của tôi, nên cho tôi tiền đi! Gã đó nói vậy.
Kỳ lạ thay, ông không thể thấy ý tưởng này thành công. Một cửa hiệu cần nhiều thứ hơn một cô gái xinh để thành công.
Nghiên cứu thị trường, cung với cầu, lưu tâm đến vị trí, và trả tiền cho con của cô gái.
Cho dù bọn họ là nô lệ thì không có nghĩa bọn họ sẽ làm không công - bọn họ cần tiền và chỗ ở nữa chứ. Cũng còn phải lưu tâm đến chi phí ban đầu.
Mở một nhà thổ cũng cần phải quan tâm đến nguy cơ dịch bệnh lan tràn.
Nếu nó xảy ra, không chỉ quý tộc, mà Myormiles cũng sẽ bị truy tố.
Do đó đây không phải là điều mà ông có thể chấp nhận được.
「Chà, anh có cặp mắt thật sáng suốt đúng chứ, Kazak-sama.
Nhưng, về những nô lệ nữ, rằng như thế là không thể, đứng chứ.
Trao đổi nô lệ là con người đã bị nghiêm cấm và mở một cửa hiệu với nô lệ bất hợp pháp thì trở nên...」
「Ồ, về việc đó... vấn đề là như thế này. Tất cả đã được giải quyết khi một quý tộc chi trả đúng người một số tiền.
Vậy, ông biết không? Ồ và đây là bí mật... nhưng những nô lệ đó thuộc tộc Elf」
Gã nói một cách ngạo mạn.
Myormiles trong lòng như thiêu đốt khi nghe được lời từ Bá tước Kazak, nhưng kìm nén lại sự bất mãn đó.
Với một thương nhân, ông không thể để khách hàng thấy sự bất mãn. Thậm chí một thương nhân đưa tin cũng biết điều này.
Vậy sao để ông từ chối gã đây...
Và lúc ông bắt đầu nói cái gì đó,
「Yo! Dạo này sao rồi, Myormiles-kun!」
Cánh cửa mở tung và một người vừa bước tới vừa chào ông.
Một cậu trai (gái?) xinh xắn với mái tóc bạch kim và đôi mắt vàng bước vào trong.
Người đó không thể nào ở đây...
「Hể? Có phải là, Rimuru-danna?」{ danna/donno cách gọi kính trọng người có địa vị cao hơn mình}
Một giọng ngạc nhiên đầy sâu sắc tuột khỏi miệng ông.
Hử? Không phải Rimuru-danna đã trở thành Chúa Quỷ r sao? Fuze-sama đã nói như vậy mà...
Và cậu ấy không đeo mặt nạ sao? Vậy cậu ta dễ thương đến thế khi không có nó?!
Những suy nghĩ đó ngập tràn trong đầu của ông, ông hoàn toàn quên Bá tước Kazak.
Và kế ông ông nghe thấy,
「Chờ đã! Ông chủ hiện đang có khách!」
Một người tiếp viên đang cố gắng cản cậu ta lại.
Rất có thể là, anh ta đã quên mất Rimuru đi vào và đã quá trễ để cản cậu ta.
Thật thất bại. Nhưng cũng có thể, anh ta đã không thể ngăn cản cậu ta được.
Do vậy Myormiles khó có thể giận tên phục vụ này.
「A, xin lỗi. Ông đang có khách, hửm. Vậy đi, tôi sẽ chờ ở cửa hàng của ông!」
Thấp thoáng một nụ cười giả dối, Rimuru thêm vào
『Bỏ qua cho sự thô lỗ vừa nãy... nà, tôi tệ quá!』
Và cậu ta rời khỏi để lại mọi người ngơ ngác phía sau.
Sau đó, Myormiles kết thúc cuộc thảo luận với Bá tước Kazak, và huỷ hết lịch trình của ông từ đây đến hết ngày.
Một làn sóng mới đã bắt đầu xoay chuyển thế giới.
Cái gì quan trọng hơn?
Myormiles không phải là một tên ngốc thiếu hiểu biết.
Ông là một người có thể tìm được ngọc trong đá.
Nhưng! Việc gì ông ấy có thể làm được thậm chí phải bỏ hết mọi thứ.
Mối quan hệ ngắn nhưng lợi nhuận lớn? Cái đó chẳng quan trọng.
Điều quan trọng nhất là nghĩa vụ lưu tâm đến lợi ích về lâu về dài của đối tác của ông - những thương nhân đồng nghiệp.
Ông đã tính tự đến thăm cậu ta khi mọi thứ lắng xuống.
Đó là, ông đã nghe được rằng sau khi trở thành một chúa quỷ, Rimuru đã phải đi tham dự Buổi tiệc Walpurgis.
Bởi vậy ông khó có thể có bất kỳ hành động cho đến khi ông chắc chắn có biến.
Và thế người ấy đã tự thân tới đây viếng thăm như thể chẳng có gì thay đổi.
Bởi vậy cuộc gặp với người này còn quan trọng hơn những gì ông đã từng làm.
Nhớ lại những chiến thuật mà ông biết, và che giấu đi niềm hân hoan thuần khiết đang đong đầy trong tim, Myormiles chạy đến cửa hàng của ông.
Kế hoạch quỷ quyệt gì mà cậu sẽ đề xuất ngày hôm nay?
Và như thế, những tháng ngày buồn tẻ của Myormiles đã chấm dứt.
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽