Chapter 81: Tại buổi tiệc
Clayman cảm thấy mình nắm chắc phần thắng rồi
Những người luôn coi thường hắn giờ đang phải nhìn hắn 1 cách kinh ngạc.
Chỉ từ việc dám đụng đến Milim thôi.
Sau khi những ông to bà lớn kia phải phục tùng hắn, hắn sẽ xây dựng 1 thế giới mới.
Đó là suy nghĩ của Clayman.
Nhưng ... thực sự ổn chứ?
1 ý nghĩ thoáng qua.
Có 1 người đã nói với hắn rằng đừng bao giờ nên quá nổi bật, nhưng bây giờ hắn đang là trung tâm của sự chú ý.
Clayman nhanh chóng bỏ qua ý nghĩ đó.
Không sao cả. Yêu cầu nô dịch thành phố đó sẽ chứng minh dc sức mạnh của ta.
Bên cạnh đó, có Milim ở đây đó bố con tk nào dám kháng.
Quỷ vương nào đủ bản lĩnh thách thức quỷ vương mạnh nhất Milim?
Nhưng có thực sự mọi thứ sẽ như vậy?
Ko phải hắn đã đi quá xa rồi sao? Tại sao hắn lại cảm thấy lo lắng?
Quả thật, chả có gì mà phải đánh Milim.
Suy nghĩ về Walpurgis và khả năng thất bại khiến hắn thực sự không thoải mái ...
Không chờ đã. Có gì đó ko đúng.
Tại sao Clayman bỏ qua ý nghĩ trên?
Nếu kế hoạch thất bại là toi luôn. Điều đó ko tốt chút nào.
Thường thì hắn đã có lời khuyên từ người bí ẩn đã nói phía trên ...
Nhưng hiện giờ hắn ko thể liên lạc với người đó.
May sao, hắn vẫn còn con át chủ bài Milim.
Nhờ kỹ năng [Người điều khiển rối] giờ cô đang nằm dưới sự kiểm soát của hắn.
Đối đầu với sức mạnh của cô, thậm chí là cả Karion cũng đã ko trụ nổi mấy phút.
Tự trấn an bản thân, hắn cười
“Từ tận đấy lòng, cho phép tôi cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây theo lời mời của tôi.
Cũng đến lúc rồi.
Tôi tuyên bố rằng Walpurgis bắt đầu!”
Với danh nghĩa người khởi xướng, Clayman tuyên bố bắt đầu bữa tiệc .
Hàng trăm năm rồi, cuối cùng, 1 sự kiện mà tất cả các quỷ vương đều hội tụ.
* * *
Guy quan sát Clayman, cười nhạt.
Ba cái trò vớ vẩn, Gay cảm thấy tự hào vì đã kìm chế ko cười phá lên.
Clayman hoàn toàn hiểu lầm.
Hoặc đúng hơn, chả hiểu gì cả.
Mặc dù con người gọi họ là thập đại quỷ vương, Guy ko hề công nhận nó.
Mặc dù nó đem đến cả tá phiền phức.
Cuộc đại chiến giữa các quỷ vương 500 năm trước chả còn sót lại đủ 10 người.
Sau đó, các quỷ vương mới xuất hiện và chiến đấu đòi quyền thống trị, họ quyết định chốt lại ở con số 10.
Kẻ vui sướng nhất lại là con người, nhờ vào giao ước đó mà sẽ ko còn nhiều quỷ vương nữa.
Đây chỉ là 1 chi tiết nhỏ trong 1 giao ước ngầm.
Guy là quỷ vương đầu tiên.
Anh ta là 1 con quỷ dc triệu hồi, với mục đích chiến tranh.
Khi xử xong nước đối địch, anh ta tiện tay hủy diệt luôn đất nước của kẻ đã triệu hồi mình.
Nhờ điều này, mặc dù không cần thiết, anh ta nhận ra mình đã tiến hóa thành 1 quỷ vương thực sự.
Hai Arch Demons mà anh triệu hồi lên khi phá hủy đất nước thứ nhất đã tiến hóa thành Demon Officer.
Thế nên anh mới cho phép họ tiếp tục phục vụ cho anh.
Có một người khác cũng tiến hóa thành quỷ vương cùng lúc với Guy.
Milim Nava.
Con rồng đầu tiên trong bốn con rồng, đã có con với con người.
Thú vị ở chỗ là, hầu như toàn bộ sức mạnh đều bị đứa con này lấy đi.
Thế là, việc có con giữa người và rồng bị cấm.
Con rồng bị mất sức mạnh kia chính là tổ tiên của loài rồng.
Từ đó về sau, người ta vẫn gọi đó là Long tộc.
Hiện nay, những cin rồng sống trên thế giới đều có thể tìm về cội nguồn tổ tiên của mình.
"Long tộc” Rồng tinh tú Veldanava.
Ông đã tái sinh thành pet cho con gái mình, nhưng ko may, ông đã bị con người giết.
Sau đó thì chả cần nói bạn cũng biết rồi đấy.
Trong cơn phẫn nộ, Milim đã hủy diệt đất nước đó.
Và cô thức tỉnh thành 1 quỷ vương.
Trong vô thức, cô đã chiến đấu với Guy.
Trận chiến kéo dài trong bảy ngày bảy đêm, biến các vùng đất xanh tươi phía tây thành một khu đất hoang.
Cuối cùng, trận chiến kết thúc.
Milim lấy lại dc ý thức của mình và cuộc chiến đã kết thúc.
Một trong những người giúp cô tỉnh táo lại là Ramiris.
Trong trận chiến, Ramiris đã hấp thụ sức mạnh của quỷ và rồng. Nó kiến cô thay đổi.
Nhưng, cô đã có thể ngăn chặn cơn giận dữ của Milim.
Họ đã cùng nhau giải quyết chuyện này.
Và đó là 3 quỷ vương đầu tiên.
Mỗi người đều có 1 mục đích khác nhau.
Kẻ thì theo đuổi sức mạnh tối thượng.
Người lại muốn sống tự do theo ý thích.
Người còn lại thì quan sát và phán xét thế gian.
Tốt thôi.
Vì mỗi người 1 mục tiêu nên ko ai đụng chạm đến ai.
Sau đó, người khổng lồ bảo vệ cửa thiên đàng, 1 ma cà rồng cổ xưa, và 1 thiên thần sa ngã đã đẩy con số lên 6.
Họ là thế hệ thứ hai.
Tất nhiên họ ko mạnh bằng thế hệ đầu tiên.
Người khổng lồ, do sức mạnh thần thánh đã ăn sâu trong cơ thể của mình, từ chối ko trở thành quỷ vương.
Tuy nhiên, anh ta có 1 sức mạnh đánh kinh ngạc và là một người vui tính.
Khi cuộc chiến giữa các quỷ vương bắt đầu với mục đích loại bỏ những người khổng lồ và các nàng tiên, anh đã thức tỉnh thành quỷ vương.
Mặc dù vậy, anh vẫn chưa có được 1 kĩ năng tối thượng nào dù Guy và Milim đều có.
Tuy nhiên, ông lại tìm thấy cơ hội để ma cà rồng và thiên thần kia thức tỉnh.
Đó chỉ là vấn đề thời gian. Và Guy kiên nhẫn chờ đợi cho nó.
Đến tên Clayman.
1 kẻ ngu ngốc tin rằng mình có thể kiểm soát Milim.
Vui tánh đấy.
Loại ruồi muỗi như Clayman tuổi gì làm dc việc mà Guy có mơ cũng chẳng dám làm chứ.
Những ai sở hữu kĩ năng tối thượng đều không bị ảnh hưởng bởi khả năng cấp thấp hơn.
Quy tắc đơn giản mà méo nhớ.
Nói cách khác, họ sẽ không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ kĩ năng nào dù là cấp cao đi chăng nữa.
Và kể kĩ năng tối thượng thì chả cần niệm chú, chỉ cần quan tâm kết quả là dc.
Dù vậy thì tấn công liên tục cũng có tác dụng đấy.
Mấy trò vặt vãnh liên quan đến kiểm soát trí óc? Vứt.
Một linh hồn yếu đến nỗi bị ảnh hưởng bởi cái trò mèo ấy đừng có bao giờ nghĩ đến việc đạt dc kĩ năng tối thượng.
Túm gọn là, núi cao còn núi cao hơn.
Do đó, Clayman ko thể làm gì Milim cả.
Méo biết thằng nào đang dắt mũi tk nào đâu con trai ạ.
Thật là ngu ngốc.
Đó chính là lí do Guy cười, giờ thì anh đang chờ kết quả.
Bữa này sẽ vui lắm đây.
* * *
Clayman tự hào bắt đầu diễn thuyết.
Theo thông tin của con người, tôi đã giết quỷ vương Karion.
Mà nói đi nói lại: Karion là tk cha nào vậy ?!
Tôi nghe nói là anh ta đại loại như cha của Grucius vậy, nhưng tôi chưa bao giờ gặp anh ta.
Và, Clayman chém 1 tràng dài...................................
Mặc dù tôi không cần phải ngủ, nhưng nói thật nghe hắn ta nói buồn ngủ ghê gớm. Kĩ năng tấn công vào tinh thần người nghe đấy à?
Khó chịu.
Câm cmn mồm đê nhờ cái.
“Umm ... tôi có thể hỏi dc ko?”
Hắn nhìn tôi có vẻ cáu
"Gì?"
Anh ấy hỏi.
“Không, chỉ là ... các quỷ vương đều thích cái trò nói liên miên vô nghĩa này à?
Ý tôi là....tôi cứ tưởng quỷ vương thì phải dùng sức mạnh mà nói chuyện chứ?”
Tôi nói1 cách khiêu khích.
Lúc này, một cô gái có mái tóc bạc bắt đầu cười.
Cô ấy đã nhìn ra phía tôi với ánh mắt hình viên đạn, chắc tôi làm nó đỡ đi rồi ha.
Oh, và khi cô ấy cười, cô ấy trông rất dễ thương.
“Clayman, anh ta nói đúng đấy.
bài phát biểu ngươi buồn ngủ quá, vào chủ đề chính luôn đi.”
Cô gái nói với Clayman.
Khi nghe những lời này, Clayman tức tối.
Tên này đơn giản quá? Hay mấy thằng ruồi muỗi đều vậy?
Giờ chuyển sang hành động ngươi sẽ ngầu hơn chút xíu đấy.
“Ku ... đừng có coi thường ta, đồ slime hạ đẳng!”
“Eh? Slime thì sao nào?
Ngươi biết đấy, ta đếu có rảnh đến đây nghe cái bài phát biểu như cức của ngươi đâu.
À, hành động lúc nãy của ngươi với Milim là gì đấy?
Ta đã bỏ qua cho ngươi rồi, chiêu trò câu giờ đấy à?
Dù sao muốn nói gì thì nói mau lên, xong đó sẽ là những lời cuối cùng của ngươi.”
Khuôn mặt hắn nhăn nhó khi nghe những lời tôi nói.
Thay vì tức giận, tôi nhìn thấy một luồng khí màu đen đáng ngại tỏa ra từ hắn.
Đúng là đẳng cấp quỷ vương có khác. THật đáng sợ. Cơ mà hơi bé.
Và tại thời điểm đó, Milim, trong thoáng chốc, trông như cô ấy muốn nắm tay tôi vậy.
Có lẽ chỉ là tưởng tượng.
Nghiêm túc thì, tội nghiệp thật. Tôi sẽ cứu cô sơm thôi, Milim.
Tôi thề
“Ku ku, mọi người có nghe thấy không?
Sinh vật thấp kém này đã may mắn có dc hạt giống và sau khi thành quỷ vương thì hắn kiêu ngạo quá nhỉ .
Hơn nữa, hắn còn gây chiến với con người!
Tôi nghĩ hắn chả nên tồn tại làm gì nữa, mọi người thấy sao.
Hẵn vẫy tay khoa trương, cố gắng thăm đò phản ứng của các quỷ vương.
Nhưng.
“Này, kiểm soát một người trong Walpurgis có dc cho phép không?”
Tôi nói, đá vào cái bàn.
Cái bàn tròn khổng lồ bay lên và rơi ra xa phía sau.
Tạo 1 không gian trống ở giữa.
“Đấu võ mồm hoài, hoạt động cho nó khỏe người đi.”
Kẻ nguy hiểm nhất- quỷ vương tóc đỏ - trả lời.
Có chút thích thú, anh ta cười nhẹ.
Tôi liếc nhìn Shion, cô ngay lập tức tấn công Clayman.
Tụ khí ở tay, cô cho Clayman ăn luôn 30 phát đấm trong 1 giây.
Và với một khuôn mặt tươi tỉnh,
“Thế ổn chưa ạ?”
.....
Này này, nghiêm túc nhá, cô nên hỏi trước chứ?
Bên cạnh đó, tôi mới liếc 1 cái mà!
Ừ thì, tôi cũng định bảo cô xử Clayman ...
Nhưng tôi ko nghĩ là cô triển luôn ko cần hỏi vậy đâu.
Mà thôi, làm gì thì cũng làm rồi.
Raphael đã phát hiện Clayman giở trò mờ ám trong màn phát biểu của mình.
Tôi cá hắn định bày binh bố trận để thuận tiện hơn trong việc triển khai kế hoạch, nhưng quá nhọ cho chú anh biết cả rồi.
Vì vậy nên lúc nãy chúng tôi tấn công hắn cũng chỉ là tự vệ thôi nhá.
Nếu lỡ may mấy người kia thấy tôi manh động mà hội đồng tôi luôn thì........
“Đồ khốn !!!”
Luồng khí đen của Clayman nhanh chóng tái tạo vết thương.
Chà chà, nó còn mạnh hơn Orc Lord nữa.
Ừ thì quỷ vương mà ko dc thế này thì phế quá.
“Không thể tha cho ngươi dc, [Bậc thầy rối].”
Clayman hét lên và lấy ra năm con búp bê từ bên trong chiếc áo choàng của mình.
Mỗi con búp bê biến thành một con quỷ và tấn công Shion.
Chúng đều là quỷ cấp cao.
Rất có thể, khả năng cửa hắn cho phép hắn tạo ra những con búp bê này bằng những linh hồn hắn đã đánh cắp.
Raphael nhanh chóng phân tích và giải thích.
Nhưng nói thật là ... chỉ có thế thôi hả? Tôi định nói với hắn.
Mọi thứ đều đúng theo dự đoán, với sức mạnh phi thườngg, Shion vung cây Odachi yêu quý của mình lên và xẻ đôi chúng.
“Hahaha, cũng có chút bản lĩnh đấy, tuy nhiên vô ích thôi, những con rối của ta sẽ tự hồi phục và tiếp tục tấn côn.”
Clayman nói, đồng thời bắt đầu niệm thần chú của mình.
Shion chỉ nhún vai.
Và, những con búp bê đã vẫn nằm im.
“Không thể nào, tại sao chúng ko tái tạo lại?”
Clayman dừng đọc thần chú trong hoảng loạn.
Tôi thực sự muốn nói với hắn rằng thay vì nói nhảm thì hắn ta nên đã tiếp tục niệm thần chú khác đi.
“Yeeaaah. Thốn ko ku, anh kể cho nè
Odachi của Shion là thanh kiếm nuốt chửng linh hồn.
Những con búp bê đó, tất nhiên, ko có kháng phép thì chống sao nổi?
Mà cũng tại chúng yếu quá nên chém cái chết luôn à.”
Tôi giải thích như thể đó là điều tự nhiên nhất trên thế giới.
Ý tôi là, đằng nào hắn cũng sắp đi đời rồi, cho hắn biết hết cũng dc.
Yên tâm ko phải kiểu giải thích skill để ăn hành ngược đâu.
“Một thanh kiếm tấn công thẳng vào linh hồn!?”
“Ủa lạ lắm à, con người cũng có kìa.”
“V-vô lý! Đó là một thanh kiếm báu, phải không!”
“Hmph. Biết chết liền. Bọn ta làm ra nó mà.”
Odachi của đã được cải tiến dựa trên thanh kiếm của hitana
Tôi đã loại bỏ khả năng 7 hit chết liền và giờ nó có thể nuốt chửng hồn chỉ trong 1 phát chém.
Kết quả là, chả cần phải kỹ năng gì, nó vẫn có thể gây tổn hại cả thể xác lẫn linh hồn.
Vì vậy, bạn cần phải cảnh giác nếu không muốn bị nuốt mất linh hồn.
Và cũng đề phòng cả sức sát thương vật lí của nó nữa ko là thành thịt xắt đấy.
"Ra đây là Hercules sau khi dc sửa đổi sao.”
Wtf, cô chưa biết à ...
Giờ lại phải giải thích sao? Shion thật là.
Clayman đứng lên.
Ông tuyệt vọng hoàn thành câu thần chú của mình và đặt ra câu thần chú của mình.
“Ta sẽ thêm cô ta vào bộ sưu tập của mình.
Nuốt linh hồn cô ta, [Bậc thầy rối] !!! 」
Ánh sáng lóe lên, nhắm thẳng vào Shion.
“Kukukukuku. Vui lên nào, ngươi có phước dc kiểm soát bằng 1 câu thần chú tối thượng đã kiểm soát dc cả 1 quỷ vương đấy!
Xếp vào hàng ngũ quỷ của ta nhục quá, mà thôi kệ.
Ngươi có cảm thấy phát bệnh vì phải phục vụ con slime yếu ớt kia?
Dù sao thì, 1 kẻ có con Orc Lord thôi cũng chật vật thì chết dưới tay thuộc hạ của mình cũng đáng.
Xử hắn đi và ta sẽ để ngươi đi theo ta.”
Hắn tuyên bố.
“Ối trời, sợ quá đi mất!” tôi muốn hét lên
Nói phét thôi, tôi cũng định làm thế để troll hắn tí nhưng nghĩ lại thấy phiền quá.
Hắn ta..... quá yếu.
Ngươi mà gặp Hinata éo biết sống dc mấy phút.
Không, hắn ko yếu, chắc do suốt ngày gặp Benimaru, Souei, và các thành viên ,những người đang quá mạnh khiến tôi thấy vậy thôi.
So với Shion, năng lượng ma thuật hắn có còn ít hơn.
Bên cạnh đó ... Shion có kỹ năng [Kí ức hoàn hảo] nó sẽ lưu giữ kí ức của cô kể cả khi cô chết.
Nói cách khác, cô ấy có thể tồn tại dưới dạng 1 linh hồn.
Khả năng kiểm soát linh hồn hoàn toàn vô dụng với kĩ năng này, và nó cũng giúp giảm tổn thương đến từ các đòn tấn công tâm linh.
“Thi triển chiêu thức rồi đấy hả?Sao tôi chả thấy thấy đau đớn hay bất cứ điều gì cả.
Định bắt tôi chờ bao lâu nữa.”
Tôi có thể nghe Shion khiêu khích hắn trong bóng tối.
Raphael đã phân tích tác động của kĩ năng đó và dự đoán rằng Shion sẽ không bị ảnh hưởng, tốt lắm.
Đạu móa đi, giới thiệu skill khủng lắm mà sao nó sida vầy.
“Không....không thể nào!!!
Kĩ năng của ta kiểm soát dc cả Milim Nva mà lại ko có tác dụng với ngươi?”
Shion thổi bay khí của hắn đi.
Clayman rơi vào trạng thái hoảng loạn. Trận đấu đã được quyết định.
“Mọi người, mọi người để chúng làm loạn vậy sao?!
CHúng dám coi thường quỷ vương, phải trừng trị chúng!
Hơn nữa, hãy nhớ đến Karion tội nghiệp.”
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, cố gắng tìm kiếm sự hỗ trợ từ các quỷ vương khác.
Tôi đang định đứng lên xử hắn, nhưng 1 kết giới đã dc dựng lên.
Vâng, tôi đã đoán sẽ có chuyện này từ lúc tôi đá bay cái bàn rồi.
Phiền thật đấy.
Giây phút hắn nhận ra mình không thể thắng hắn đã chạy đi tìm sự giúp đỡ.
Dagrule và Dino mở miệng như muốn nói điều gì đó.
Họ có lẽ đã cố gắng giúp tôi. Thật tốt khi tôi đã nói chuyện với họ sớm.
Cùng lúc đó.
“Tk cờ hó nào dám nói bố đi bán muối rồi đấy?
Và nhân tiện thì đây là lần đầu tiên ta gặp cái tên Rimuru này.”
Một giọng nói trầm vang lên.
Từ một trong những thuộc hạ của phụ nữ có cánh dìu 1 người đàn ông về phía Clayman.
Anh ta đeo mặt nạ nên tôi ko thể nhìn thấy mặt ...
Nhưng ngay lúc đó cái mặt nạ rơi ra và một luồng khí cuồng bạo tuôn trào.
Haa !!!
Thay quần áo mới, trước mặt chúng tôi, Vua thú Karion.
Giống như "Mặt nạ phòng quỷ" của tôi, nó giúp kìm chế khí của anh.
Nếu chú ý chắc tôi đã nhận ra sự có mặt của anh ta, vì tôi chưa gặp Karion bao giờ nên tôi không biết gì cả.
Um, vì vậy ... điều này có nghĩa là gì?
:K-không thể nào, tại sao ngươi vẫn còn sống !!!
...
Ngươi, ngươi phản bội ta! Frey !!! 」
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, hắn chỉ trích người phụ nữ có cánh kia.
Hình như cô ta ko chỉ phản bội hắn đâu ...
“À rế? tôi có kết đồng minh với anh bao giờ đâu?”
Cô thờ ơ trả lời.
Phụ nữ thật đáng sợ.
“Đừng có giỡn mặt ta, con đũy !!!
Dc lắm, ta sẽ ko tha cho ngươi đâu!”
Clayman nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Ồ, thủ sẵn gì rồi à?
Nở 1 nụ cười độc ác, Clayman lớn tiếng nói
“Milim, giết tất cả mọi người ở đây !!!”
Không khí trong phòng, trở nên căng thẳng. mọi người đều bất động.
Hầu hết, giống như tôi, đang cố lấy lại bình tĩnh.
Và tất cả đều nhìn Milim.
Con át chủ bài của Clayman.
Tôi chắc chắn Milim đang bị kiểm soát.
Và tôi đoán là ...
Chuyện này tệ rồi đây. Clayman chỉ là loại ruồi muỗi, nhưng thì khác.
Ngay cả bây giờ, trong tình huống tệ hại này, tôi vẫn muốn cứu cô.
Không, tôi sẽ cứu dc cô ấy!
Tôi sẽ sử dụng nó ...
Khoảng khắc tôi đã chuẩn bị,
“Tại sao ta phải làm một điều như vậy? Với người bạn thân thiết Rimuru của ta?”
Milim trả lời.
Ummm, eh? Sao thế này???
Có nhầm lẫn gì à.
Các lãnh chúa quỷ như có cùng suy nghĩ: "Hả? Nhưng cô ấy vauwf bị Clayman đấm cơ mà! "
Thế này là sao?
Ăn quả lừa cả lũ à?,
“Này, Frey! Cô giữ gìn nó cẩn thận đấy chứ?”
“Vâng, vâng, cái này, phải không?
Nhưng mà ... diễn sâu quá đấy...Cô giả ko hoạt động giỏi lắm rồi. À, tôi còn phải khen cô đã để hắn đánh nữa.”
“Hihi. Rimuru tức giận vì tôi làm cho tôi rất vui.
Cái tên kia ngốc lắm, làm hắn dao động tí là hắn sẽ tự phun hết bí mật ra ấy mà.”
Trong khi do đó nói chuyện, Frey lôi cái gì đó từ trong túi xách của cô và đưa cho Milim.
Đó là đôi găng tôi tặng Milim.
Hạnh phúc nhận lại chúng, cô ngay lập đeo vào. Và lần này đến cô nở nụ cười đáng sợ.
“Ta còn muốn giận dữ thêm tí nữa, nhưng vầy cũng dc. Hi vọng ngươi đã cầu nguyện cho số phận của mình, Clayman!”
Cô nói, lườm hắn.
Vậy là ... hai người họ đã thực hiện kịch bản này?
Các quỷ vương khác chả hiểu mô tê gì nũaw.
Đúng như tôi nghĩ
Ra vậy.
Tôi cữ nghĩ ban nãy là tưởng tượng nhưng ko phải.
Nhưng,
“Chờ đã, Milim. Cô ko bị kiểm soát hả?
Vậy là cô củ hành tôi do cô thích sao?
Đã thế còn phả hủy ngọn núi của tổ tiên tôi nữa.”
Karion hỏi, tĩnh mạch phập phồng trên trán.
“Mồ, để ý cái đấy làm gì!1
Nào, Clayman đã bị dồn vào chân tường. Tính sổ với hắn kìa!”
“Vâng ko để ý! Xem chút nữa là tôi lên bàn thờ rồi!
Nhưng thôi. Đằng nào tôi nói gì cô cũng chả chịu nghe đâu nhỉ.”
Đắng lòng.
Thấy Karion khóc, tôi muốn đưa anh về nuôi quá.
Mọi người đều im lặng, có lẽ vẫn đang suy nghĩ.
Grucius trông rất hạnh phúc, tôi cũng thấy vui vì anh còn sống đấy.
Nhân tiện…
Milim diễn sâu để lột trần bộ mặt của Clayman sao?
Tại sao cô ấy làm điều đó? Tôi suy nghĩ chút, nhưng thôi xử tên Clayman đã.
Chúng tôi có thể giải quyết vấn đề đó sau.
Mọi sự kiện đều đã đi đến kết thúc.
Giờ chấm dứt nó nào.