Chapter 84: Falmas sụp đổ
Vào ngày đó, thế giới rơi lại chấn động một lần nữa.
Sự hồi sinh của Veldora đã được xác nhận.
Thông tin này đã nhanh chóng được thông báo giữa nước chịu sự ảnh hưởng của Giáo Hội.
Các quốc gia đều nhanh chóng tìm biện pháp đối phó.
........ Tuy nhiên, có một quốc gia đang phải đối phó với 1 thứ nghiêm trọng hơn
* * *
Falmas, phòng khách của cung điện hoàng gia.
Vào một buổi sáng đẹp trời, đột nhiên ở giữa ngai vàng, một cái gì đó bị bỏ lại trên đó.
Một cục thịt.
Và cái cục thịt đó, nó có 1 khuôn mặt, nhà vua.
Nhà vua ấy vẫn còn sống. Mặc dù đầu óc ông ta dường như trống rỗng, dù vậy ông ta vẫn còn chút nhận thức.
Những người lính đi tuần tra vào buổi sáng nghe thấy một âm thanh rên rỉ, và họ tìm thấy ông ta.
Những người lính ưu tú, dc rèn luyện kĩ càng, cũng ko thể ko hét lên vì sợ hãi trước cảnh tượng này.
Thực sự rất kinh tởm, ko thể trách tại sao họ ko nhận ra nhà vua mà mình phục vụ bấy lâu.
Vị bộ trưởng nghe tiếng thét của người lính vội chạy đến, ông nhận ra rằng nó là nhà vua mặc dù ông ta đã thay đổi rất nhiều
Và sau đó...........,
"Dưới ... dưới người ta có 1 cái chai ........ Hãy lấy cho ta uống ....."
Hiểu dc những lời nói lẩm bẩm lặp đi lặp lại yếu đuối và không mạch lạc của nhà vua, họ nâng cơ thể của ông ta lên.
Dịch mủ rơi chả ra, mùi hôi thối bao trùm khắp vùng lân cận.
Nhiều người người bị nôn mửa trong sợ hãi.
Có một số người đứng ko vững nữa.
1 đống thịt được gắn tay chân cho giống con người.
Cảnh tượng này đến người gan nhất cũng phải thấy rùng mình, tởm ko có gì diễn tả dc.
Dù vậy họ vẫn cố chịu đựng để làm tròn nhiệm vụ.
Gọi các ma thuật sư ra xem xét, họ đã xác nhận rằng các cục thịt đã chắc chắn nhà vua.
Ngay cả với sự bộ dạng như vậy, họ vẫn cần phải tỏ lòng kính trọng của mình đối với nhà vua.
Sau khi tách cơ thể của nhà vua ra theo lời nói của ông, có một chai giống như những gì ông nói.
Sẽ không sao nếu uống cái này chứ? Để chắc chắn, các ma thuật sư đã quyết định thẩm định nó.
Kết quả......
Thuốn phục hồi hoàn toàn.
Đó là một loại thuốc phục hồi huyền thoại chỉ thua kém thuốc hồi sinh 1 chút.
Nếu uống thứ này, các bộ phận cơ thể bị mất có thể hoàn toàn phục hồi.
Phương pháp sản xuất loại thuốc này đã thất truyền, ngay cả những những người lùn cũng ko thể làm ra nó, vì vậy nó được gọi như là một thần dược.
Một ý nghĩa thoáng qua trong đầu các ma thuật sư, họ muốn nghiên cứu nó, nhưng họ sẽ không dám nói như vậy khi nhà vua còn ở đây.
Tất nhiên, họ biết rằng cách duy nhất để cứu nhà vua là thứ thuốc này.
Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng.
Ngay khi uống thuốc, cơ thể của nhà vua đã hồi phục y như ban đầu.
Bộ trưởng gần đó nhanh chóng đến mang quần áo đến.
Mặc quần áo và thở 1 hơi thật sâu, nhà vua đã ra lệnh tiến hành một hội nghị khẩn cấp.
Cung điện trở nên bận rộn.
Nhà vua nhìn những người bộ trưởng đáng tin của mình:
"Hãy thay đổi địa điểm ........ Ta sẽ nói với các ngươi những gì đã xảy ra. Trước khi cuộc họp bắt đầu, ta muốn nghe ý kiến của các ngươi."
Ông ta nói một cách thật yếu ớt.
***
Sau khi nghe câu chuyện của nhà vua, vị bộ trưởng im lặng.
Quá nhiều điều không tưởng cùng lúc.
"Đức vua ..... Chúng tôi sẽ hỏi lại một lần nữa. Toàn bộ quân ta thực sự đã bị tiêu diệt?"
"Chúng ta không thất bại hoàn toàn, ko ai còn sống sót trở về ?...... Vậy thực sự tất cả đã chết sao?"
"Chúng ta vẫn còn quân tiếp viện đúng ko? Họ còn sống chứ? "
Nhà vua lắc đầu một cách yếu ớt.
Bộ dạng ban nãy của nhà vua đã khiến họ hiểu ra được cho dù họ có muốn chấp nhận hay không.
Tất cả quân lính đã chết.
Một trong những bộ trưởng khụy xuống, nước mắt giàn dụa.
Người hỏi về sự an toàn của quân tiếp viện, đã cho con trai gia nhập đoàn quân viễn chinh lần này.
Ông đã can dự chút để trước để đảm bảo con trai của ông sẽ ko tham gia quân tiên phong, quá nguy hiểm.
Nhưng tất cả điều đó là vô ích.
Mọi người đều nghĩ rằng họ sẽ chiến thắng trong cuộc chiến này, vì vậy ông đã cho con trai tham gia để học hỏi ...
Cảm giác nắm chắc chiến thắng trước đó?
Nhà vua hoàn toàn đã quên mất.
Tuy nhiên, vẫn còn người sống sót qua thảm kịch đó đây.
Tổng thương vong vào khoảng 15.000 người.
Đây là một mất mát to lớn, chưa từng có trong lịch sử.
"Đức vua .... Đó có phải là sự thật? Mọi thứ đều do 1 con quái vật sao?"
Một bộ trưởng tương đối bình tĩnh hỏi nhà vua.
Vua gật đầu với câu hỏi đó.
"Đó là sự thật. Và, người duy nhất sống sót sau cuộc tấn công là tôi"
Một lần nữa, ông thuật lại mọi việc.
Ông ta đã bị tra tấn thế nào, tình hình ở đó ra sao.
Và cả sự ra đời của 1 quỷ vương mới.
Và tương lai khủng khiếp đang chờ đợi Falmas, kẻ thù là 1 quỷ vương.
Các bộ trưởng im lặng.
Theo những gì nhà vua nói, Falmas chắc chắn sẽ sụp đổ.
Đó là lý do tại sao, Hội nghị sắp dc tiến hành đây, phải dc tổ chức trong ba ngày sau khi các quý tộc tập hợp.
Và sau đó, nhà vua nói với mọi người về ba lựa chọn mà quỷ vương kia cho họ,
"Giờ nghe đây. Vua của Farmas.
Ta cho ngươi 3 lựa chọn,
1 là ngươi phải thoái vị.
Ngươi phải chịu trách nhiệm hoàn toàn cho cuộc chiến này.
Đương nhiên, sau chiến tranh, ngươi phải bồi thường cho bọn ta, có thể là lãnh thổ của Falmas hoặc 1.500 đồng tiền sao vàng.
2 là, Farmas sẽ sát nhập vào lãnh thổ của ta, Tempest.
Trong trường hợp này, Falmas của ngươi sẽ trở thành một nước chư hầu của Tempest.
Các quý tộc sẽ ko đồng ý đâu, nhưng đó là việc của ngươi.
Các khoản thế nào thì bọn ta sẽ quyết định tại hội nghị.
Nó cũng gần như đầu hàng vô điều kiện rồi, nhưng tính mạng, tài sản của người dân của ngươi sẽ dc ta đảm bảo.
3 là, ta ko thích cái này lắm.
Ngươi có thể tập trung các quý tộc, và tiếp tục cuộc cuộc chiến này.
Nếu ngươi chọn cái này thì cái mạng chó của nhà ngươi đi luôn đấy.
Dù sao thì nếu thế ngươi sẽ dc giải thoát khỏi đau đớn và giữ lại dc 1 chút danh dự.
Nhưng người dân của ngươi sẽ chết đói vì chiến tranh sẽ tiếp tục trong một thời gian dài.
Ta cho ngươi tự do chọn, hạn đúng 1 tuần.
Hãy suy nghĩ về câu trả lời của ngươi một cách cẩn thận."
Cô ta nở 1 nụ cười đang yêu trên khuôn mặt nữ tính của mình.
Một quỷ vương đáng sợ.
Nhớ lại những lời đó, nhà vua run lên sợ hãi.
Chống lại 1 kẻ như vậy, có ăn gan hùm ông ta cũng ko dám nghĩ tới nữa.
Nỗi sợ hãi lấn át lòng kiêu hãnh của 1 vị vua, ông ta hoàn toàn ko nghĩ 1 chút nào về chuyện dám chống lại.
Bị biến thành một cục thịt, mỗi ngày ông ta đều phải ăn chính bộ phận của mình.
Ông ta bao giờ muốn nhớ lại cái mùi vị sợ hãi đó nữa, nhưng ông cần phải lắng nghe những lời của Bộ trưởng.
"Không thể tin được! Một đồng sao vàng là tương đương với 100 đồng vàng.
Có là chúng ta cần phải trả 150.000 đồng vàng ?!
Chả có lí do gì chúng ta phải làm thế.
Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này!"
"Đúng rồi. Còn vụ lãnh thổ nữa.
Tôi sẽ ko chấp nhận chúng ta trở thành 1 nước trư hầu.
Hơn nữa lại cho 1 lũ quái vật."
"Còn nữa, sát nhập lãnh thổ ư! Chẳng có gì đảm bảo chúng sẽ thực hiện thỏa thuận ko đụng đến người dân."
"Quyết định rồi, chúng ta sẽ chiến đấu tới chúng.
Bằng danh dự và niềm tự hào, chúng tôi thề sẽ quét sạch bọn chúng.".
Đối với vua Edomalis, ông ta đã biết rằng mọi chuyện sẽ thành ra thế này.
Họ vẫn chưa nhận ra tình hình hiện tại.
Ko phải là họ quá cứng nên ko sợ hãi, mà là vì họ ko phải là người ta trận.
Họ chỉ ru rú ở nhà, những người lính sẽ ra trận chiến đấu thay họ.
Không cần suy nghĩ về hậu quả nếu thất bại.
Mọi thứ vẫn ổn cho đến bây giờ.
Falmas là 1 cường quốc, vượt lên các nước láng giềng.
Nhưng lần này thì không thể nữa.
Sau khi tất cả, đối thủ là một quỷ vương mà đã tiêu diệt sạch 1 đội quân trong nửa nốt nhạc.
".......Dc chứ? Kẻ thù là 1 quỷ vương đó.
Tôi ko có nói quá đâu, nhưng một quỷ vương thừa sức cân cả 1 đội quân một mình.
Tự hào, danh dự, các ngươi có ra trận ko?
Ta đã vứt bỏ cái niềm tự hào đó rồi
Ta không muốn nếm trải cái địa ngục đó nữa .....
Ta sẽ không cho phép điều điên rồ như vậy!
Nếu các người muốn đánh thì cứ làm đi, ta mặc kệ!
Tin những con quái vật đó, vậy thì sao nào?
Quy phục? hay đánh?
Nó là 1 ý tưởng hay đó?
Ta ko thể tiếp tục.
Quá muộn rồi, chúng ta chỉ có thể đầu hàng.
Thế là quá đủ, quá thỏa đáng rồi. Quỷ vương đã tuyên bố ......"
"Nếu nói rằng đó là vì lợi ích của đất nước, tôi nghĩ rằng thật ngu ngốc nếu ko xem xét điều này.
Nếu chúng ta thay đổi mối quan hệ với họ, biết đâu họ lại là những hàng xóm thân thiện?"
Đúng thế! Ta đã được cảnh báo bởi những con quái vật đó.
Nếu ta nghe những gì Muller và Herman đã nói, mọi chuyện đã ko thành ra thế này.
Đây là mong muốn của ta, không phải vì lợi ích của công dân, mà cho chính ta.
Không còn cơ hội nào đâu.
Nếu ta lựa chọn sai lầm, người dân của ta chính là những người chịu khổ.
Danh dự , niềm tự hào , ta không quan tâm đến chúng nữa.
Ít nhất, hãy nghĩ một kế hoạch mà đảm bảo sẽ không có gì xảy đến với người dân."
Nghe nhà vua hét lên bằng tất cả sự tỉnh táo của mình, các bộ trưởng sững sờ.
Vị vua luôn đặt lợi nhuận của mình là ưu tiên hàng đầu dã thừa nhận sai lầm.
Và cuối cùng ông nói trong vô vọng về tiềm năng chiến tranh hiện giờ.
Chắc chắn, theo những gì nhà vua nói thì, khả năng chiến thắng là con số 0 tròn trĩnh.
Lòng kiêu hãnh của họ chỉ là một cái cớ, họ chỉ muốn bảo vệ lợi ích riêng của họ, và họ đã tự ý thức về độ nghiêm trọng của nó.
Nhà vua quỳ xuống trước các bộ trưởng của ông và
"Tôi vô cùng xin lỗi. Hãy tìm ra giải pháp tốt nhất. Vì đất nước ...vì người dân."
Mọi người gật đầu trước, và họ cũng quỳ xuống.
Vua Edomalis gật đầu nhẹ, và cuộc trò chuyện của họ tiếp tục.
Trước khi các quý tộc tập hợp, cần phải nghĩ ra một kế hoạch mở màn.
Thuyết phục các quý tộc cực kì cần thiết, nếu ko, Farmas ko tránh khỏi diệt vong.
Làm sao tình hình mới tốt hơn? Để người dân ấm no, hạnh phúc?
Các cuộc thảo luận giữa nhà vua và các bộ trưởng dường như không có kết thúc ......
Ba ngày trôi qua.
Các quý tộc đều tập hợp và hội nghị bắt đầu.
So với lần trước, không còn sự điềm tĩnh nữa, 1 bầu không khí rất nghiêm trọng.
Các quý tộc đã cảm thấy điều đó, nó hiện rõ trên khuôn mặt họ.
Các quý tộc đã được thông báo về câu chuyện của nhà vua.
Nghe nói là, họ đang rất hỗn loạn.
"Đất nước này, đã bị đánh bại bởi đất nước quái vật Tempest.
Đó là trách nhiệm của tôi, do đó, tôi sẽ thoái vị."
Vì tuyên bố của nhà vua, hội nghị náo loạn hết cả lên.
Số phận thảm hại của quân viễn chính đã dc công bố.
Điều khó tin nhất là nhà vua vẫn còn sống sót.
Quyết định bồi thường của nhà vua ăn rất nhiều gạch đá.
Như vậy là quá hợp lý rồi.
Falmas là một đất nước rộng lớn với 30 triệu dân, tiền thuế mà ngân khố quốc gia nhận được mỗi năm khoảng 5 triệu đồng vàng.
Đó cũng là số thuế thu dc của năm ngoái, tuy nhiên yêu cầu là 1.500 đồng sao vàng hay nói cách khác là 150.000 đồng vàng.
Hay nói cách khác nữa là 3% doanh thu hàng năm.
Hơn nữa, họ phải đầu hàng.
Các quý tộc nổi giận và và đổ hết trách nhiệm lền đầu nhà vua.
Họ yêu cầu các Hoàng tộc phải trả tiền bồi thường, và họ cũng kiên quyết từ chối nhượng lại lãnh thổ.
Ý kiến của họ ko hoàn toàn vô lí.
Tuy nhiên, các nhà quý tộc đã quên mất 1 điều.
Kẻ thù là một quỷ vương có thể 1 mình diệt sạch 1 đội quân.
Hay đúng hơn, có lẽ họ không muốn tin nó ......
Khi vấn đề được chỉ ra, có một số người mặt tái nhợt, nhưng có một số người mặt dày phản đối.
Đúng như những gì vua Edomalis lo lắng, mọi chuyện sẽ chẳng đi đến đâu và hội nghị chỉ toàn là hỗn loạn.
"Đức vua! Dù ông thoái vị, ông vẫn phải chịu trách nhiệm!
Ông nghĩ cứ thế là xong hả?"
"Nếu tôi ko thoái vị, tôi sẽ nhận lấy cơn giận của quỷ vương, chắc ông thích lắm nhỉ?
Hơn nữa nếu không thoái vị tiếp tục giữ ngôi dể bị chi phối, không còn lựa chọn nào khác tốt hơn là trở thành một nước chư hầu, ông có làm dc điều đó?"
"Chuyện này ..... Nhưng đầu hàng vô điều kiện thì.."
Cuộc trao đổi như vậy lặp đi lặp lại như vậy nhiều lần.
Các bộ trưởng xem xét tình hình, nhớ lại chuyện trước đây của họ với nhà vua, khuôn mặt của họ đỏ lên vì giận.
Vua Edomalis là một người tham lam, nhưng không đến mức độ mù quáng vì tiền.
Hơn nữa, ông không phải là một vị vua ngu ngốc mà ko biết nhìn trước.
Ngay cả những sai lầm lần này cũng là đều do mong muốn bảo vệ lợi ích của đất nước.
Đẩy hết trách nhiệm vào nhà vua thật quá sai lầm. không thể tha thứ dc.
Các quý tộc đều chỉ bảo vệ lợi ích của mình, nếu nói về lợi ích chung của đất nước, rõ ràng là họ không bao giờ thèm để ý đến.
Cuối cùng, hội nghị kết thúc mà đạt dc gì cả.
Đúng như dự đoán của Rimuru (Hay đúng hơn, của Raphael), cuộc nội chiến sẽ nổ ra ở Falmas giữa phe của nhà vua và phe của các quý tộc.
Farmas sẽ sụp đổ
Sử sách sẽ ghi lại sự kiện này, 1 đất nước bị phá hủy bởi cơn giận dữ của quỷ vương
* * *
Người ta đồn rằng vào thời điểm đó, có đến một người đàn ông đến từ vùng đất của Maidam.
Người đàn ông này sẽ được biết đến như một người anh hùng mới.
Anh ta đã tập hợp các tình nguyện viên để bảo vệ nhân dân và chiến đấu chống lại sự tham lam của các quý tộc.
Những người thông minh, cũng như những người thận trọng, đã chọn về phe người đó.
Tên của anh ta là Youmu.
Youmu là chỉ huy của các đội biên phòng, danh tiếng của anh nhanh chóng nổi lên trong các ngôi làng và trong tầng lớp nông dân.
Đặc biệt là ở các làng xa xôi luôn bị đe dọa từ bởi quái vật.
Người đàn ông đáng tin cậy này, trong chớp mắt, quyền lực và ảnh hưởng của anh đã mở rộng đáng kể.
Người ta ca ngợi anh ấy, bất khả chiến bại, chiến binh vô địch, trăm trận trăm thắng.
Những tin đồn về người đàn ông này lan truyền khắp nơi.
Quân của các quý tộc quá ít và quá phân tán để đủ chống lại anh, và khi anh ta đến, anh bắt đầu thể hiện sức mạnh áp đảo của mình.
Không chỉ thế, người đàn ông trẻ này, Youmu, được hỗ trợ bởi hầu tước Muller, bá tướ Herman và tầng lớp có ảnh hưởng khác, anh rất dc ủng hộ trở thành vị vua mới.
Con của Edolmalis, Edgar, vẫn còn là một cậu bé, nhưng cậu đã đóng vai trò tích cực trong nghĩa binh, cậu là sĩ quan tham mưu cá nhân của Youmu.
Vua Edomalis, tất nhiên, đã thực hiện lời hứa thoái vị.
Câu chuyện về nhà vua cũ đã trở thành 1 câu truyện ma phổ biến để hù nhau đêm khuya.
Khi lưỡi đao của bục xử trảm rơi xuống, một cô gái trẻ cười vang tại pháp trường.
Sau đó, ko biết do thế lực thần bí nào, đầu và cơ thể nhà vua bắt đầu trôi nổi trong không trung và biến mất vào đường chân trời phía xa.
Chắc chắn nó không thể là một ảo giác, bằng chứng là những vũng máu vẫn còn đó sau khi xác chết biến mất.
Mặc dù là một phần của câu chuyện sẽ được sớm bị quên lãng, mờ nhạt dần đi trong hư không.
Mặc dù trong nhiều năm, chủ đề này đã đến tranh cãi , có bằng chứng cho rằng Marius, người anh hùng, cánh tay phải của Youmu, sở hữu một khuôn mặt giống hệt của vua Edomalis.
Vào thời điểm đó, không có quý tộc nào có thể đánh giá tính xác thực của chuyện này.
Chỉ trong vòng hai năm, người anh trẻ tuổi-youmu đã hoàn thành nhiệm vụ cao cả của mình, thành công thống nhất các vùng lãnh thổ nằm rải rác của các quý tộc Farmas.
Làm dc điều đó cũng là nhờ sự nỗ lực của người lùn và vương quốc Burmund.
Nó là yếu tố lớn nhất dẫn đến sự thành công.
Tuy nhiên, có 1 sự kiện còn kinh ngạc hơn.
Đó là hiệp ước ko xâm lược đã được ban cho anh hùng-vua Youmu bởi đại quỷ vương, Rimuru Tempest, một thành viên của bát tinh quỷ vương.
Hiệp ước này được sử dụng như một cái cớ là bảo vệ các khoản đầu tư sau chiến tranh và bồi thường để hỗ trợ của Youmu.
Việc ký kết hiệp ước giữa đại quỷ vương Rimuru Tempest và người anh hùng-vua Youmu đã kết thúc cuộc chiến tranh mang lại nỗi kinh hoàng cho người dân Farmas.
Cơn giận và sức mạnh khủng bố của 1 quỷ vương, có thể làm cả 1 đội quân biến mất mà ko thể làm gì.
Có 1 điều khoản ngầm là, hiệp ước này công nhận vị anh hùng lên ngôi 1 cách hợp pháp.
Với cái chết của cựu vương và người anh hùng lên ngôi dc sự công nhận, một tình bạn được cho là dc tạo nên giữa người anh hùng-vua Youmu và đại quỷ vương, Rimuru Tempest.
Với sự hỗ trợ của các quốc gia hùng mạnh, một quốc gia mới được sinh ra.
Tên của nước này sẽ được biết đến như Falmenas.
Ý nghĩa của cái tên là "Một đất nước sinh ra từ hiểm nghèo"
Youmu chính thức đảm nhận cương vị vua sáng lập, thay đổi tên của mình từ Youmu thành Falmenas.
Bên cạnh anh là hai con quỷ hùng mạnh, cũng như sĩ quan tham mưu đáng tin cậy và cố vấn chính trị khôn ngoan của anh.
Mặc dù sự kiện đó sẽ phôi dần vào quên lãng, người anh hùng đã có bên mình 2 người giỏi giang và khôn ngoan cùng với lòng trung thành tuyệt đối.
Tin tưởng vài đồng đội cũng như người hướng dẫn của mình, Youmu đã bắt đầu bước trên con đường, con đường của một anh hùng-1 vị vua của Falmenas.
Một kỷ nguyên mới bắt đầu.
Trải qua 1 thời kỳ hỗn loạn như vậy, tiến trình lịch sử không bao giờ dừng lại.