Chương 31: Hội Nghị Khẩn Cấp
Giờ, sau khi tên ngốc rời đi, chúng tôi thực hiện ngay.
Ngay lúc ấy, Souei cũng vừa mới đi trinh sát trở về.
Thật tốt quá.
Tôi tập trung mọi người lại, và quyết định tiến hành hội nghị.
Bên nhóm Hobgoblin có Rigurdo, Rigur, Regurdo, Rogurdo, và Ririna.
Kaijin đại diện nhóm Dwarf.
Cho nhóm Oni có Benimaru, Hakurou, Shion, Souei.
Tôi nữa chứ.
Tổng cộng là 12 ‘người’. Lúc này, đó là những nhân vật ‘chủ chốt’.
Bộ phận Kiến thiết và Chế tác, có Kaijin làm đại diện.
Bộ phận Sản xuất, thì có Ririna.
Bộ phận Chính trị có Rigurdo đứng đầu, và 3 Tộc trưởng tạo thành bộ phận Tư pháp, Lập pháp, Hành pháp.
Tuy vậy, Bộ phận này vẫn chưa hoàn toàn hoàn thiện…
Đó là công việc về sau.
Bộ phận Quân sự thì có Benimaru và Hakurou.
Bộ phận Tình báo có Souei.
Bộ phận Cảnh vệ có Rigur.
Hiện tại, chỉ có 6 Bộ phận đang hoạt động thôi.
À, tuy nói là “hoạt đông”, nhưng thực chất chỉ là cái ‘danh’ mà thôi, có lẽ sữ là một ý hay khi phát triển chúng dần dần.
Hiện giờ, mọi người chẳng cần phải lo lắng về chuyện thức ăn.
Về chuyện săn bắt, Bộ phận Cảnh vệ đang chịu trách nhiệm, nên chẳng có vấn đề gì.
Nếu nghĩ lại thì, Rigur đã làm rất tốt. Những người kiểu cẩu ta thực sự là những anh hùng thầm lặng.
Còn về Bộ phận Quân sự, tôi cho rằng Benimaru chẳng biết tí gì ngoài số lượng binh sĩ cả.
Dẫu sao, do vừa mới được chỉ định mà. Nên cũng đành chịu.
Ririna lại đầy hứa hẹn. Sau khi có được một loại thực vật như cây khoai tây, cô ta đã trồng nó thành công.
Do có vòng đời ngắn, mà lại có hàm lượng dinh dưỡng cao, nên nó đã đóng góp rất nhiều trong việc cải thiện tình hình lương thực.
Trong tương lai, khi có giao dịch với con người, tôi muốn có thể ‘lấy’ được nhiều loại hạt giống rau quả hơn.
Còn Bộ phận Kiến thiết và Chế tác, tôi hoàn toàn giao lại cho Kaijin.
Tuy ông ta chuyên nghề rèn, nhưng từ khi Kurobee trợ giúp, ông ta đã được đôn lên chức Tổng quản lý rồi.
Trông như Kaijin đã hoàn toàn tách khỏi sở trường của mình. Tuy vậy, ông đã nhường hết lại cho Kurobee.
Theo Kaijin, bọn họ vẫn đang bận rộn sắp xếp việc rèn đúc, nhưng một khi mọi chuyện ổn định lại, ông ta sẽ dồn hết tâm lực vào việc chế tác. Sự việc là vậy.
Có lẽ ông ta cũng muốn sớm ổn định lại.
Vậy Shion đảm nhận trông nom tôi? Tôi thực sự muốn suy nghĩ lại, nhưng hiện tại, phân cô ta ở đâu cũng chẳng khiến tôi an tâm nổi.
Nên tạm thời, cứ chờ xem thế nào.
Còn về Souei.
Cậu ta thật kỳ lạ.
Tôi biết mình đã chỉ định cậu ta làm Ninja, nhưng lại hợp đến khó thể ngờ.
Cậu ta có thể tạo phân thân và ‘bay’ đi khắp phương.
Dù năng lực có giảm đi, nhưng lại không có giới hạn phạm vi hoạt động. Thêm vào đó, cậu ta có thể tạo ra 6 phân thân mà chẳng hề có giới hạn nào cả.
Tuy tôi có nói là năng lực của phân thân giảm sút, nhưng đó chỉ là Thể lực (HP) và Ma lực (MP) chỉ khoảng 1/10 so với bản thể. Khả năng hoạt động và Lực tấn công thì không hề thay đổi.
Tốt hơn các bản phân thân của tôi nhiều.
Thật sự mà nói, toàn bộ cac Oni đều rất kỳ lạ.
Souei, thì như vừa nói.
Shuna thì chuyên hóa năng lực phân tích của tôi, và thức tỉnh Unique Skill 『Giải tích giả』.
Tuy tính năng gần tương tự, nhưng lại không cần phải ‘ăn’ vào như tôi. Cô bé có thể phân tích chỉ qua quan sát thôi.
Kurobee lại thức tỉnh Unique Skill 『Nghiên cứu giả』. Tính năng cũng tương tự như năng lực của tôi.
Là một người chuyên việc chế tạo, nên năng lực này rất hữu ích.
Hakurou thì khiến năng lực cảm nhận của mình tăng tốc gấp 1000 lần. Nên về cơ bản, tôi không nghĩ ông ta sẽ thua trận đấu về mặt Thể thuật và Kiếm thuật.
Còn Shion, như mọi người đã đoán được, đạt được 『Cương lực ex』 và 『Thân thể cường hóa ex』.
Thêm nữa, cô ta lại thức tỉnh Skill chuyên hóa 『Cuồng chiến sĩ hóa』 mà tuyệt đối không nên dùng đến. (tức hóa thành Berserker ấy)
Cho nên, tốt nhất là đừng chọc cô gái này nổi giận.
Cuối cùng, là Benimaru. Tên quỷ này, lại đạt được 『Hắc đạo thê』. Thậc tình! Đúng ngay cái Skill tôi chẳng muốn đụng tới.
Ngay lập tức, tôi nghĩ mình nên tìm ra đối sách nào đó.
Trông như cả nhóm đã thừa hưởng các Skill của tôi, và đã hoàn tất việc tiến hóa thành Oni.
Được rồi, bắt đầu cuộc họp thôi.
“Được rồi. Nghe báo cáo trước nào.”
Nghe lệnh tôi, Souei bắt đầu báo cáo.
Mọi người đều im lặng lắng nghe.
Cậu ta đã cho 6 bản phân thân ‘bay’ đi các hướng, và hoàn thành việc thu thập tin tức.
- Các làng Goblin
- Tình trạng của vùng đất ngập nước
- Tình trạng quân đoàn Orc
Hình như ở mỗi nơi, cậu ta gởi 2 phân thân đi.
Trước tiên, các làng Goblin đã quyết định gia nhập đội ngũ của Trưởng đội chiến sĩ Tích dịch nhân tộc {Lizardman} Gabil.
Dường như đó là tên Lizardman đã đến đây.
Lại đi phục vụ một tên ngốc, thật chả hiểu nổi ‘gu’ của bọn họ. Còn những kẻ không muốn đầu quân vào hắn thì đã bỏ chạy tứ tán rồi.
Có một số kẻ chạy về phía các quốc gia loài người, có lẽ, bọn họ sẽ thành mục tiêu chinh phạt thôi.
Miễn là còn dựng làng trong rừng già, con người sẽ không động đến, nhưng một khi xâm nhập vào lãnh thổ của họ, con người sẽ giương nah ra ngay.
Mặc dừ tôi không rõ chiến lực của con người, nhưng ở mức độ Goblin thì sẽ bị thảo phạt rất nhanh.
Nếu đến mức đó, bọn họ chỉ còn cách trốn chui trốn nhủi mà sống. Tương lại của họ, rất mịt mờ.
Và tôi cũng có nghe được chuyện về tay Gabil kia.
Bằng cách nào đó mà, số chiến sĩ Goblin dưới trướng hắn, tạo thành đội quân 7000 người.
Số lượng khá đấy.
Chúng tôi nghe được rằng, bọn họ đã từng ‘cấu thân’ với đám Orc, nhưng bị từ chối. Ít nhất thì họ cũng có dùng đầu óc một chút.
Tuy vậy, bọn họ bị bắt phải mang đi hết lương thực, nên dẫu có chiến thắng được đám Orc, bọn họ cũng sẽ chết đói thôi.
Có lẽ bọn họ chẳng hề nghĩ gì về chuyện đó.
Đó có lẽ là quyết định của các Tộc trưởng: thà như thế còn hơn là bị bọn Orc tàn sát.
Chúng tôi cũng chẳng quản việc người khác.
Thị trấn này vẫn chưa xây xong, nhưng bỏ nó đi thì lại chẳng hay ho chút nào.
Nếu để cho đám Orc xâm phạm đến đây, toàn bộ khu rừng này sẽ bị hủy hoại, và nguồn cung thực phẩm sẽ biến mất.
Đó là lý do chúng tôi phải đẩy lùi bọn Orc khỏi vùng đầm lầy.
Giờ đến tình trạng vùng thấp địa.
Tại đây, viên Thủ lĩnh Lizardman đã tập trung binh sĩ lại, tạo thành một đội quân khoảng 1 vạn người.
Sống bằng số cá trong hồ, nên bọn họ không hề thiếu lương thực.
Ngoài ra, bọn họ còn chặn kín mê cung tự nhiên đó, để chuẩn bị chiến đấu với bọn Orc.
Nhưng đó có phải là loại kẻ thù khiến họ phải cẩn trọng đến thế?
Cùng nghe về tình trạng quân đoàn Đổn đầu tộc {Orc} nào.
Quân đội Orc, lên đến 20 vạn.
“Hả-ả? 20 vạn quân!!!?”
Tôi vô ý thốt lên.
Dường như, số lượng tấn công xứ của Ogre chỉ có 1 vạn thì phải…
“Vậy là tấn công vào xứ của chúng ta, chỉ là một phần thôi sao?”
“Là vậy à. Sau khi đã kiểm tra, mọi chuyện đã rõ. Tổng số là 20 vạn! Từ phía Nam, bọn chúng đi một đường vòng lớn và nhắm vào vùng đầm lầy.”
Hừm. Tôi không rành về địa hình cho lắm.
“Souei, cậu có một bản địa đồ hay gì không?”
“Địa đồ, là cái gì ạ?”
“Ể?”
“……???”
Gì thế này?
Có ít người biết về bản đồ đến vậy sao…
Không hổ danh là Kaijin, ông ta biết đó là gì. Ông ta có biết, nhưng lại không có cái nào lưu hành cả.
Có vẻ như ở thế giới này, địa đồ vẫn được xem là một bí mật quân sự.
Và Hakurou có nghe nói từ ông của mình là đã có vẽ bản đồ địa hình xứ Ogre trên một mảnh gỗ.
Không có giấy tờ gì thật phiền quá.
Dẫu sao, mang đến một mộc bản, và chúng tôi vẽ sơ các đặc điểm địa hình quanh trấn.
Kết hợp bản đồ trong trí tôi, và những kiến thức địa hình nơi đây của Rigur, Hakurou vẽ lại các chi tiết đó trên cái bảng gỗ.
Bằng cách dùng kiến thức địa hình của mọi người, chúng tôi đã có thể tạo ra một tấm bản đồ đủ để đọc.
Trước khi vào đến phần chính của buổi hội nghị, chúng tôi đã mất đến 2 tiếng vẽ bản đồ.
Và chúng tôi giải lao một tí.
Tôi thì không cần, nhưng có lẽ các Goblin lại cần.
Shuna mang vào một khay thức ăn.
Theo sau là một nhóm cô gái mang nhiều khay nữa.
Tôi liền chuyển thành dạng trẻ con.
Giải lao có lẽ không cần, nhưng thức ăn là bắt buộc. Do tôi có dạng người này, nên tôi sẽ vừa ăn vừa thưởng thức.
… Nếu là những món của Shion thì ‘No, thank you’ ngay.
Do đã quen với việc hóa hình người rồi, nên tôi có thể biến hóa thành trạng thái vẫn mặc quần áo. Một khi thực tập, thì có thể biến hóa tùy thích.
Một đĩa lớn đặt ngay trước tôi.
Và, không rõ vì sao mà Shuna ngồi xuống kế bên. Để đề phòng, tôi phải kiểm tra thử…
Vẻ ngoài trông bình thường, nhưng còn bên trong? Do không có gia vị, nên trông như các nguyên liệu được chiên chung với nhau vậy…
Ai nấu món này nhỉ. Từ bên cạnh, có một ánh mắt dán vào tôi.
*Ực* Tại sao mà, tôi lại thấy căng thẳng vậy nhỉ.
“Ăn thôi!”
Tuy tôi đã lên tiếng, nhưng vẫn chẳng ai cử động gì.
Dường như là tôi mà không ăn trước thì sẽ chẳng có ai dám làm gì. Tôi đã mong rằng sẽ có ai đó ‘giơ tay xung phong’, nhưng trông như tôi phải tự ‘liều mình làm mẫu’ thôi.
‘Không sao đâu mà. Đâu phải do Shion nấu đâu chứ!
Dẫu vậy, hóa thành một đứa trẻ để có thể nếm mùi vị, là một sai lầm sao.’
Tôi vừa nghĩ vừa đưa tay về phía đĩa thức ăn. Không dùng đũa, mà chỉ có muỗng thôi.
Tôi múc một muỗng súp đầy và đưa lên miệng. Đưa muỗng vào miệng… Ngon quá xá.
“Ngon quá!!!”
Tôi vừa nói xong, mọi người đồng loạt cử động.
‘Này, các ngươi—,các ngươi bình thản mà xem chủ mình hớp thuốc độc vậy à! Mặc dù đó không phải là thuốc độc.’
Ngoài ra, tôi có kháng độc các loại…
Tuy nhiên, tôi muốn bọn họ suy ngẫm lại một tí.
Có lẽ là Shuna đã ‘âm thầm giật dây’ rồi…
Ngay khi nghe tôi khen, Shiuna nở ra một nụ cười thật tươi.
Càm lấy cái đĩa, cô bé nhất định đút tôi ăn.
Cũng khá vui, nhưng cũng rất xấu hổ.
Trong thân thể ossan này, tâm trí vẫn là trẻ con thôi. Vẻ ngoài là một cô gái nhỏ. Nên tôi có cho cô bé đút thì cũng chẳng vấn đề gì nhỉ.
Và, Shuna. Nhìn về phía Shion và *Fufun!* nở một nụ cười chiến thắng.
Còn Shion, nghiến răng mà mắt ngân ngấn nước, nhưng chuyển sang ngạc nhiên ngay khi nếm thử món ngon.
‘Đúng đúng. Cô gái, cô cần phải mài dũa thêm kỹ năng nấu nướng của mình.
Và cũng đừng có nghĩ đến việc bỏ mấy thứ ‘kỳ lạ’ vào thức ăn.’
Dù không có gia vị, nhưng lại có thể rút ra vị ngon của các nguyên liệu tạo thành món ăn tuyệt đến mức này.
Nhưng là đối tượng thử nghiệm thức ăn, liệu Benimaru có chịu nổi? Việc đó, tôi thật chẳng biết được.
Mà, Shuna quả là một thiên tài nấu ăn. Có lẽ 『Giải tích giả』 đã điều chỉnh hương vị đến mức hoàn hảo.
Tôi không nghĩ đây là phí hoài tài năng. Mà là cách sử dụng đúng đắn. (Trans: lol, food is the best)
Cũng rất lâu rồi tôi mới được thưởng thức món ăn tuyệt đến vậy.
Kết thúc bữa ăn cũng là kết thúc giải lao.
Một khoảng thời gian thoải mái.
Đến lúc phải quay về công việc rồi.
“Địa đồ là vật có mô tả rõ ràng các chi tiết địa hình. Hãy nhìn vào địa đồ này, mà trả lời các câu hỏi.”
Nói xong, mọi người liền đứng quanh nó.
Tạm thời, tôi có thể dùng 『Tư niệm truyền đạt』 (truyền đạt suy nghĩ) để kết nối và truyền tải hình ảnh cho mọi người.
Souei dùng những mảnh gỗ để đánh dấu vị trí quân Orc.
Các Goblin vẫn đang học về các con số, nên có lẽ họ vẫn chưa hiểu hết được.
Nhưng chẳng thể làm gì được, chúng tôi phải tiếp tục thảo luận thôi.
Lộ trình xâm lăng của bọn Orc.
Có 3 con đường tiến vào trung tâm Đại sâm lâm Jura mà quân đoàn Orc có thể sử dụng.
Một chạy qua Dãy núi lớn Canaat, một là dọc theo con sông lớn Ameld, Chúng kết nối Nam Bác.
Nhưng đó không phải là một con đường thẳng, vì con sông rẽ về hướng Đông. Chúng có thể hành quân ở nơi Đế quốc phía Đông gặp sông lớn Ameld.
Tuy nhiên, từ nơi ở của {Orc}, không có tuyến đường nào thích hợp để di chuyển một đội quân lớn cả.
Cho nên, chúng có lẽ sẽ chọn tấn công vùng đất ngập nước từ hướng Tây.
Thế nhưng cây cối trong Đại sâm lâm sẽ cản bước tiến thẳng đến sông lớn Ameld.
Theo như Hakurou thì, có một cộng đồng Thụ nhân tộc {Treant}[1] trong khu rừng, nên ông phán đoán rằng có lẽ đám Orc sẽ chọn con đường có ít tiêu hao nhất.
Phía Tây có xứ của Đại quỷ tộc {Ogre}, nhưng kết quả đã quá rõ rồi.
{Ogre} là một chủng tộc cấp cao, nhưng lại ít về số lượng. Thế nên, đám Orc chắc sẽ tránh tuyến đường qua cộng đồng {Treant}, cũng là chủng tộc cấp cao nhưng số lượng lớn.
Và, sau khi đánh bại Ogre, chúng đã mở đường xâm lăng thẳng đến vùng thấp địa và đang chuẩn bị đội ngũ.
“Tuy thế, với quân đội lên đến 20 vạn, sao mà đủ ăn được? Chúng chuẩn bị lương thực như thế nào chứ?”
Trước câu hỏi của tôi,
“Tôi có kiểm tra rồi. Có một nhóm bộ binh từ hậu phương được phân công vận chuyển lương thực. Nhưng, số lượng thì chắc chắn là không đủ…”
Ngập ngừng một tí, rồi cậu ta thêm vào,
“Đây chỉ là phỏng đoán, dường như chúng ăn tử thi của những đồng bạn cả chết đói lẫn chết trận…”
Cậu ta nói một điều quá sức bất ngờ.
Ue… Orc, là chủng tộc như thế sao?
“Có nhìn thế nào…”
“Thực sự thì chúng ăn tất cả mọi thứ, nhưng thế này chẳng phải cũng nằm trong dự đoán sao?”
Với câu hỏi đó,
“Không, tôi không thể nói chắc được. Thế nhưng, khi chúng đi qua, chẳng hề còn sót lại tử thi nào.
Và xứ của chúng tôi cũng được dọn sạch sẽ, không còn gì sót lại.
Tôi chợt nghĩ đến một năng lực…”
Như chợt nhận ra một chuyện, Souei hỏi.
“Có lẽ nào… Orc Chúa {Orc Lord}?”
Không chờ câu trả lời cho câu hỏi của Souei, Benimaru kết luận.
“Chính vậy. Mặc dù chưa xác minh rõ, nhưng rất có khả năng {Orc Lord} đã xuất hiện.
Hay ít nhất, cũng đã xác định được Đổn đầu kỵ binh đoàn {Orc Knight} cấp cao rồi.
Có lẽ đó chính là thứ đã tấn công xứ của chúng ta.”
Tóm lại, {Orc Lord} chính là một Unique Monster có năng lực chi phối cực mạnh.
Chỉ xuất hiện mỗi vài trăm năm. Mang lại hỗn loạn cho thế giới, là Ma vật xấu nhất.
Và, hắn dường như sở hữu Unique Skill cố hữu 『Cơ ngạ giả』.[2]
Skill này, ban cho những kẻ quanh người sỡ hữu khả năng ăn tất mọi thứ như một đàn châu chấu vậy, quả là một năng lực đáng sợ.
Kể từ lúc mới phát sinh, vẫn chưa dược bao lâu, nên vẫn chưa thành mối nguy lớn…
Nhưng hiện tại, hắn đã trưởng thành và thành lập cả một đoàn quân. Nếu xử lý không khéo, có khả năng hắn sẽ phát triển thành một “Ma vương”.
Dù sao đi nữa, đó vẫn là một Ma vật vô cùng phiền phức.
Một tên phiền phức như vậy lẽ ra nên bị thảo phạt từ lâu rồi mới phải…
Tôi chẳng thể phàn nàn gì được.
Chúng tôi, vừa giữ sự tồn tại của {Orc Lord} trong trí, vừa tiếp tục hội nghị.
Sắp xếp những mảnh gỗ đặt trên địa đồ như những quân cờ, chúng tôi đánh dấu vị trí của 1 vạn Lizardman.
Và ở sau họ, là đội quân 7000 Goblin của Gabil.
Cho nên, nhờ việc sắp xếp các cánh quân, chúng tôi thấy ngay sự kỳ lạ của quân đoán Orc…
Nhưng quan trọng hơn là,
“Kiểu này, nếu tên ngốc khi nãy mà tấn công vào căn cứ địa của Lizardman, thì họ sẽ thua ngay tức thì.”
À. Cái tên Sứ giả Lizardman tên Gabil đó.
Khi đám Orc và các Lizardman khai chiến, hắn sẽ có thể chớp lấy thời cơ và tấn công căn cứ địa của người Lizardman, và cái căn cứ đang thiếu nhân lực bảo vệ đó sẽ sụp đổ ngay tức thì.
Quả thực đám Goblin đã được bố trí ở một nơi rất ‘tuyệt’.
Tuy thế, hắn không có lý do gì tấn công đồng bào của mình cả.
Chỉ bởi vì quân đội được bố trí ở nơi kỳ lạ, nên trông rất đáng nghi thôi.
Dẫu vậy,
“Hừm. Ra là như vậy.”
Hakurou gật đầu. Mắt ông ta sáng lấp lánh, và toát ra một bầu không khí kỳ lạ.
Tuy nhiên, nếu bọn hắn mà hạ được căn cứ, cũng chỉ là vô nghĩa vì đám Orc trước sau gì cũng sẽ giẫm đạp sạch sẽ.
Tôi có nghĩ quá nhiều không nhỉ.
“Ta chỉ nghĩ quá nhiều thôi. Xin lỗi, chỉ là ý tưởng của một kẻ nghiệp dư thôi à.”
Tôi nói vậy cốt để tiếp tục thảo luận…
“Không, rất có thể lắm. Tôi không thể nghĩ ra lý do nào khác cho vị trí ‘bất thường’ này cả.”
“Suy cho cùng, đó là một tên ngốc mà, có thể hắn nghĩ mình sẽ có thể đảm nhận vị trí Thủ lĩnh lắm chứ.”
Đó là ý kiến từ 2 người thuộc Bộ phận Quân sự.
Chắc rồi, hắn là một tên ngốc,… nhưng liệu có ngu đến mức đó?
“Tuy nhiên, nếu có khả năng đó, tốt nhất là đừng có liên hệ gì với hắn cả.”
Đó là kết luận chúng tôi rút ra.
Ấy thế mà, nếu không liên kết với tên Gabil đó thì chúng tôi nên làm gì đây?
“Tôi muốn kết đồng minh với tộc Lizardman. Chúng ta có ít người quá. Mà tôi nghĩ chúng ta không nên bỏ rơi họ.”
Với ý kiến của Hakurou, mọi người đều gật đầu.
Tôi cũng chẳng hề phản đối.
“Nhưng mà, kết thành đồng minh cũng tốt, nhưng chúng ta ít người quá. Như thế chẳng phải cúng ta bị lợi dung ư?”
Tôi đưa lên mối băn khoăn của mình.
Nhóm Oni trao đổi ánh mắt với nhau.
“Rimuru-sama, xin đừng quá lo lắng! Chúng tôi, mỗi người đều có thể chọi lại đội quân 1 vạn người. Đó không phải là chuyện nên xem nhẹ!”
Hakurou đại diện phát biểu.
‘Đọc nhiều truyện tranh quá à. Làm sao mà 1 người địch lại vạn người chứ!’ tôi nghĩ vậy, nhưng mà,
“Rimuru-sama, tôi dự tính sẽ đi đàm phán. Đàm phán trực tiếp với Thủ lĩnh của tộc {Lizardman} cơ.
Được không ạ?”
Souei nói xong và chờ câu trả lời của tôi.
‘Tự tin quá nhỉ? Mà, để đó cho cậu ta cũng được.’
Qua việc kiểm tra địa đồ, chúng tôi đã có một vài tiên đoán. Kết quả là chúng tôi có dư cả thời gian lẫn tâm lý.
Nên tôi để việc đó cho Souei.
“Được rồi! Cậu hãy đi đàm phán với Thủ lĩnh tộc {Lizardman}. Duy trì quan hệ đồng đẳng là được!”
Với những lời đó, tôi tiễn Souei đi.
“Vâng! Xin tuân lệnh!”
Trả lời xong, Souei liền chìm vào cái bóng và biến mất ngay.
Cạu ta nhanh chân nhỉ. Dường như đã đi mất rồi.
“Mọi người, với tâm trạng đó, hãy chuẩn bị sẵn sàng!”
Những lời đó kết thúc buổi hội nghị.
Theo một mức độ nào đó, phương hướng hành động đã được quyết định.
Nếu kết thành đồng minh được thì tốt, nếu không, cũng chẳng sao, tới đó tính tiếp.
Có nghĩ sâu quá cũng chẳng có ích gì. Thay vào đó, cần phải làm những gì có thể ngay.
Và như thế, chúng tôi tiến hành chuẩn bị trong khi chờ nước đi tiếp theo.
Tuy vậy, {Orc Lord} à. Nếu hắn thực sự xuất hiện, đó quả là một dối thủ cực kỳ phiền toái.
Nghĩ về chuyện tương lai khiến tôi có tí sầu muộn.
Chú thích:
[1] Cần nói thêm, với Goblin, tác giả dùng 村 (thôn, làng), với Ogre là 里 (lí – nghĩa là xứ sở, vùng đất, quê hương), còn với Treant là 集落 (tập lạc – nghĩa là làng – tạm dịch là nhóm/cộng đồng cho dễ phân biệt). Tuy không quan trọng gì lắm, nhưng cũng nên giải thích một lời cho Đọc giả.
[2] Cơ ngạ giả: Kẻ đói khát. Thực ra, raw viết thế này: 飢餓者(ウエルモノ) – phần trong ngoặc là để giải thích cách đọc + nghĩa thôi, chứ không có ý gì khác, nên không cần viết kiểu Aaa{bb} như thường lệ.