Chương 40: Orc Disaster
Trans: Ừm, tối 14/02, chúc mọi người có một ‘đêm vui vẻ’ nhé. Đừng để lại ‘hậu quả đáng tiếc’ cho ngày 01/6 là được. :v
Viên Thủ lĩnh Tích dịch nhân tộc {Lizardman} đã rất nỗ lực chống lại đợt tấn công sắp đến của bọn lính Orc.
Lực lượng của ông được chia ra trấn giữ 4 thông lộ, và có thể hỗ trợ cho nhau.
Bởi vì lối đi không thực sự rộng lắm, nên chỉ có một ít là chiến đấu được, việc đó khiến ông nhẹ nhõm.
Nếu chỉ xét về chiến lực của từng cá nhân, thì rõ ràng lực lượng của Lizardman có ít hơn, nhưng lại vượt trội hơn.
Ở phía sau lánh nạn là phụ nữ và trẻ em, còn những ai chiến đấu được thì bảo vệ họ ở tuyến đầu.
Họ ở đó, để phòng trường hợp có kẻ nào vượt qua được các lối đi.
Thủ lĩnh quan sát tình hình chiến trận, và nhận ra nếu cứ như vậy, họ không thể trụ lâu hơn một ngày.
Trong khi ông tiếp tục thay đổi lực lượng để giúp họ hồi phục khỏi sự mệt mỏi, họ vẫn xoay sở chiến đấu khá tốt, tuy nhiên, giữa những lần thay phiên, họ dần bị đẩy lùi lại từng chút một.
Chiến lực hiện tại của họ ít hơn 1200 người.
Cả khi không tập hợp và tổ chức lại, ông nhận thấy có một số chết trong chiến đấu.
Thêm nữa, một cơn ác mộng khác bao trùm lấy Thủ lĩnh. Đám lính Orc được bao phủ bởi thứ Yêu khí {Aura} màu vàng.
‘Cái gì đây?’
Là những gì ông nghĩ, nhưng câu trả lời đến ngay lập tức. Năng lực chiến đấu của từng cá thể đang tăng lên.
Tuy không có nghĩa là chúng đột ngột trở nên cực mạnh, nhưng dường như chúng dần có khả năng thắng các Lizardman.
Cho đến lúc này, năng lực cá nhân của họ nhỉnh hơn, nên có thể cầm chân chúng, nhưng bây giờ, lợi thế đã mất đi.
Đến rồi… Vận mệnh còn lại của họ là một cái chết trong vinh dự.
Thủ lĩnh chuẩn bị tinh thần.
Chạy trốn là vô dụng. Chiến đấu lại, cũng vô dụng nốt.
Dẫu vậy…
“Nghe đây!!! Phụ nữ và trẻ con, hãy rút khỏi nơi này! Đội thân vệ (cận vệ), tập trung!
Các ngươi, sẽ bảo vệ phụ nữ và trẻ con, bảo vệ cho đến người cuối cùng!
Không cho phép các ngươi từ bỏ! Bầu trời mới vẫy gọi, hãy cố gắng sống sót, dù chỉ một người cũng tốt!!!”
Đưa tất cả uy nghiêm vào đó, Thủ lĩnh cất cao giọng.
“Thủ lĩnh, Ngài thực sự sẽ làm như vậy?”
Đội phó Đội thân vệ hỏi,
“Ta biết việc đó! Ta sẽ không để bọn Orc lộng hành!
Chúng ta, sẽ cho chúng thấy sức mạnh của Lizardman!!!”
Không bao giờ phô ra sự yếu đuối.
Với ông, đó là biểu tượng sức mạnh của tộc Lizardman, và hy vọng.
“Các chiến sĩ! Dẫu có chết cũng không cho một tên lính Orc nào vượt qua!
Chúng ta phải câu thêm giờ cho phụ nữ và trẻ em chạy trốn!!!”
Và như thế, đoàn chiến sĩ được khích lệ tinh thần.
Không hề có sự tuyệt vọng trên gương mặt các Lizardman. Dẫu kẻ địch có mạnh thêm nữa, miễn sao họ có thể khiến phụ nữ và trẻ em trốn đi được, họ sẽ chiến thắng.
Nghĩa là tương lai của họ sẽ không tuyệt.
Sau này, dẫu sẽ rất khó khăn cho họ, nhưng không có nghĩa là chủng tộc của họ sẽ tận.
“Uooooooo!!!”
Họ cất cao giọng và xua đi nỗi sợ hãi.
Bên trong hang động vang vọng tiếng hét xung trận của nhóm Lizardman như sấm rền.
Thỏa mãn với những gì vừa diễn ra, một giọng nói vang lên từ lối thoát đi của phụ nữ và trẻ con.
“Như thế sẽ là vấn đề đấy. Thủ lĩnh-dono, lời hứa vẫn chưa hoàn thành mà. Chẳng phải các người hứa sẽ đợi ở đây sao?”
Rất yên tĩnh, một người đàn ông đứng đó mà không ai nhận ra cả.
Với làm da ngăm đen, mái tóc xanh đen. Một Ma vật cao tầm 190cm với đôi đồng tử màu xanh.
Trước đó, Ma vật này đã từng gặp họ, và tự giới thiệu mình là Souei.
‘Họ đến rồi sao? Không, hiệp ước đồng minh vẫn chưa hình thành mà. Nhưng…’
“Souei-sono… Các vị đến rồi à? Tuy thế, chúng tôi đã không nghe lời khuyên đó, và đã tấn công trước.”
“Lời khuyên…? Ông nói gì vậy? Chẳng có việc gì cả.
Các vị, ta muốn các vị hãy ở yên đây. Lời hứa là ngày mai.
Ngày mai, Chủ nhân của chúng ta sẽ đến.”
Lời hứa đồng minh, ông còn chẳng biết mình có thể giữ được không. Nhưng mà…
“Tuy nhiên, chúng ta không thể ở đây, bọn lính Orc đã đến đây rồi!”
Nghe những lời đó, Souei liếc nhìn một cái vào đám lính Orc ồn ào kia.
Như thể muốn nói ‘Cái đám rác rưởi đó à’ vậy.
“Cái đám ồn ào không chịu yên lặng này đấy à…
Được rồi. Ta cho rằng mình cũng nên dọn dẹp chúng trước. Hãy chờf ở đây một lúc.”
Nói xong, anh ta điềm tĩnh đi về hướng chúng.
Ảo giác đấy sao? Trông như thể cơ thể của Souei nhòa đi và trùng lên nhau vậy… Không! Đã tách ra làm 4 cơ thể rồi.
Mỗi cơ thể đi về một lối đi, và đến nơi nhóm Lizardman đang cố sức phòng ngự.
“Thay người.”
Chỉ nói vậy.
4 người, đều đứng đối mặt đám lính Orc ngay tại lối vào thông lộ.
Và kế đó, là một cảnh tượng thật khó mà tin nổi.
Đám Orc, những kẻ đang tra khảo bọn họ như thể những con ma đói khát từ địa ngục, không thể vượt qua được sự phòng ngự vững chắc của Souei.
Và mỗi thông đạo, chỉ có một người.
“Thao mịch yêu trảm trận!”[1]
Đó là điệu vũ tàn sát của tơ lấp lánh.
Cương mịch (tơ thép) được giăng ngay khắp lối đi, và được điều khiển tùy ý muốn của Souei.
Ngay khi kỹ thuật này được thực hiện trong lối đi, cơ thể của đám lính Orc bị cắt nhỏ ra.
Và với những kẻ xâm nhập vào sau, chúng không hề có phản kháng nào mà bị giết cả.
Thật không may cho đám lính Orc. Tại mỗi thông lộ, chúng đều bị giết bởi kỹ thuật phân thân của Souei tạo.
Chúng không có bản ngã (cái tôi), mà chỉ biết tuân theo mệnh lệnh, nên chúng không hề cảm thấy sợ hãi.
Từng tên từng tên một, chúng tiến tới như thể để cho bản thân mình bị mắc vào những sợi tơ nhện giăng sẵn. Tuy nhiên, những sợi tơ này là một cái bẫy ngay lập tức tước đoạt sinh mạng.
Chúng vui vẻ ngấu nghến những xác chết bị cắt ra, tiếp tục tiến lên, và bị giết tiếp.
Cảnh tượng này lặp đi lặp lại mãi, nhóm Lizardman không thể thốt nổi nên lời.
Chiến trận có cấu trúc như một mê cung này, chính là sân khấu cho Souei.
Loại bẫy tơ sắc bén có rất nhiều dạng và có thể thay đổi tùy thuộc vào tình huống. Lần này, đám lính Orc là mục tiêu tàn sát của riêng Souei.
Không hề tỏ vẻ khoan nhượng, anh tiếp tục thực hiện việc tàn sát mà không mảy may chớp mắt.
Nhóm {Lizardman} không thể cất tiếng kêu ngạc nhiên nào.
Việc chứng kiến sức mạnh vốn ở một đẳng cấp khác hẳn. Đó, đã thành hiện thân của nỗi sợ hãi.
Vượt trên, và áp đảo tất cả, đó chính là dáng hình của kẻ mạnh.
Tình hình dã thay đổi, 2 giờ đã trôi qua.
Mãi đến giờ, đám lính Orc ngu xuẩn tiến lên và bị giết đó, bắt đầu rút lui.
Có gì đó phát sinh và làm thay đổi tình hình chiến sự chăng?
Souei, theo bản năng, nhận biết.
Số lượng phân thân có thể tạo ra là 6. Bởi vì 2 phân thân ra ngoài đã bị xóa, nên chỉ còn lại 4.
Thực thể vẫn đang lẩn khuất trong cái bóng, và kiểm soát các phân thân.
Nơi đây đã an toàn rồi. Nên anh sẽ để mọi chuyện lại cho các phân thân.
Và, thực thể của Souei, không hề bị ai đó phát hiện, bắt đầu di chuyển.
Anh quay về nơi của Chủ nhân Rimuru.
— — — — — — — — — — — — — — —
Đổn đầu Ma vương {Orc Disaster} tự nhận mình là Ma vương. Thêm vào đó, hắn còn tự đặt tên cho mình.
Trong trường hợp này, bảo là hắn đã lấy cắp cái tên chắc cũng đúng nhỉ?
{Orc Disaster} đã hoàn thành ước nguyện trở thành Ma vương của Gelmudo, sự việc chỉ có vậy.
Hắn đã khiến Gelmudo thành một Ma vương. Theo đúng như nguyện vọng của tên kia.
Đổn đầu đế {Orc Lord} không có bản ngã, nên rất mực trung thành với tên kia. Dĩ nhiên là, tôi chẳng nhận ra điều đó, vì chúng chẳng có liên quan gì cả.
Bản ngã đã được sinh ra, nên trong mắt hắn hiện lên tia trí tuệ.
Tuyên bố bản thân là Ma vương, với tên gọi {Orc Disaster} Gelmudo, hắn đã tiến hóa lên có sức mạnh vượt trội so với {Orc Lord}.
Sau lưng tôi, nhóm Benimaru vào tư thế chiến đấu.
Chắc hẳn cậu ta nhận ra {Orc Disaster} là một mối nguy lớn.
Nụ cười từ nãy đến giờ trên mặt không còn nữa, thay vào dó là vẻ mặt nghiêm túc.
“Rimuru-sama! Tôi sẽ xử lý hắn!”
Vừa nói xong, Benimaru đột ngột dùng Hắc viêm ngục {Hell Flare} ngay.
Do nhận được tín hiệu qua tư niệm (ý nghĩ) nên tôi bay lên ngay. Có cặp cánh thật tốt quá.
Một hình bán cầu {cái vòm} màu đen liền xuất hiện, lấy {Orc Disaster} Gelmudo làm trung tâm. Bên trong đó là những cơn bão nhiệt độ cực cao gào thét và thiêu cháy tên Ma vương. Thế nhưng…
Khoảng 10 giây sau, {cái vòm} tan biến, và {Orc Disaster} vẫn đứng yên nơi đó.
Không phải là không có hiệu quả gì. Do không có năng lực kháng nhiệt, nên lớp da của hắn hoàn toàn bị bỏng rộp.
Nhưng đó vẫn chưa phải là đòn chí mạng, do hắn phát ra {Aura}, nên có được Nhiệt đề kháng {Resist} tạm thời.
Thêm nữa, lớp da bị bỏng rộp bắt đầu tái sinh lại. Tức là hắn cũng có năng lực hồi phục như của Gelmudo.
Lượng Ma tố {Ma lực} hoàn toàn khác hẳn so với khi nãy. Bây giờ hắn là một Ma vương tự phong rồi.
Hay nói đúng hơn, “Giọng của thế giới” vừa nãy, nói rằng tên này là “Ma vương chủng”. nếu thức tỉnh nữa, hắn sẽ trở thành một Ma vương thực thụ.
Tên này, nếu không giết ngay lúc này, hắn sẽ trở thành một tai ách {tai họa} thực sự. Tôi tin như thế.
Benimaru nhíu mày vì hắn chống lại được đòn tấn công tất sát của mình.
Quả thật, {Hell Flare} rất mạnh. Tuy vậy, đó là một kỹ thuật dùng cho một nhóm, nên sẽ yếu hơn khi dùng lên một cá nhân.
Năng lượng bị phân tán ra quá nhiều. Để dùng lên một cá nhân, cần phải tập trung năng lượng nhiều hơn.
Nếu làm vậy, có lẽ việc đề kháng và tái sinh sẽ bị ‘vượt qua’, và có lẽ đã có thể hoàn toàn thiêu được hắn.
Hành động sau Benimaru là Ranga.
Như lời mách nước của tôi, cậu ta dùng 『Hắc đạo thê』 tập trung vào một điểm rồi phóng ra.
Nhận đòn trực tiếp, {Orc Disaster} Gelmudo sững người lai.
Đích nhắm tốt đấy. Tôi cũng phải sử dụng nó như thế về sau thôi.
Phạm vi tấn công được chỉnh về mức cá nhân, nên đã thành đòn đánh mạnh nhất.
Bị hóa thành than đen, {Orc Disaster} đổ nhào xuống ngay tại chỗ.
Dĩ nhiên phải vậy rồi. Đến cá tôi cũng khó lòng trụ nổi đòn tấn công đó.
Không phải là 1 chọi 1, mà là chọi nhiều người, hơn nữa, lại còn bị hạ gục bởi đòn đánh bất ngờ, cũng đừng có nghĩ xấu về ta nhé.
Có lẽ là, nhóm Oni, sẽ chẳng thể nào thắng được nếu là đấu 1 vs. 1.
‘Nhưng mà, thế này thì, chiến tranh sẽ kết thúc nhỉ…’ tôi vừa nghĩ vậy thì,
“Fuha— — —! Vừa nãy, là đau đớn đấy à! Ta ngỡ mình vừa thoáng thấy bóng Tử thần!
Nhưng, như thế vẫn chưa đủ để hạ gục được lão gia!!!]
Mặc dù đã hóa thành than, và trông như đã chết, nhưng {Orc Disaster} vẫn đứng dậy.
Khi quan sát, thì thấy hắn dứt cánh tay của mình ra, và ăn luôn nó.
{Orc Disaster} liền chạy đến chỗ đám lính Orc. Hắn điềm nhiên giết và ăn đám lính Orc đó.
Thật là môt tên ‘dữ dội’! Cứ mỗi làn hắn ăn, phần bị hóa than bong ra, lộ ra lớp da mới.
Và, cả phần cánh tay hắn vừa mới xé ra nữa, nó mọc ra lại từ phần bả vai.
Thật sự, năng lực hồi phục đáng nể.
“Đùa ta đấy à…”
Tôi vô thức lẩm bẩm.
Đã vượt quá mức quái vật quái dị rồi, quá siêu thực rồi.
Còn về Ranga, Ma tố lượng {Energy} dường như đã cạn sạch sau đòn vừa rồi. nên cậu ta nằm thụp xuống và không cử động gì nữa.
Có vẻ như cậu ta rơi vào trạng thái hoạt động thấp rồi.
Đành vậy thôi. Lượng Energy tiêu thụ của 『Hắc đạo thê』 vốn cực cao mà.
Như thế, cậu ta sẽ không thể dùng nó được thêm lần nào nữa.
Một ánh chớp.
Trước khi kịp nhận ra, Shion đã vung thanh Odachi lên và bổ xuống một đòn.
Đó là cú chém với toàn bộ sức lực. {Orc Disaster} liền vung cây Nhục thiết bao đinh {Meat Crusher} (Dao cắt thịt) trong tay lên đỡ.
Cú chém không trúng đích. Hắn ta tuy có nhận ít sát thương từ cú chém. Nhưng chẳng hề nghiêm trọng.
“Con lợn dơ bẩn này mà là Ma vương sao? Đừng có tự mãn!”
Hét lên như thế, cô ta một lần nữa dùng {Aura} bao láy cây Odachi, vung lên quá đầu, và lại bổ xuống.
{Orc Disaster} vẫn đứng trên 2 chân dù có hơi lảo đảo, lần này, hắn cầm cây {Meat Crusher} bằng cả 2 tay.
Cây kiếm va chạm vào cây dao mổ, nên phát ra những tia lửa sáng chói.
{Orc Disaster} đẩy văng ra, và chiến thắng lần chạm trán này. Sức mạnh thể chất của hắn vượt qua cả Shion sỡ hữu năng lực 『Cương lực』.
Dường như năng lực thân thể của hắn đã được cường hóa lên đến mức ‘khủng’ rồi… tôi thật chỉ muốn thở dài một hơi.
Shion bị hất văng đi, và {Orc Disaster} vung thêm một đòn nữa đuổi theo kết liễu Shion.
Cảm nhận được nguy hiểm, Shion dùng {Aura} bao phủ khắp cơ thể mình và cố chịu đựng.
Nhưng có vẻ là cô nhận tổn thương khá lớn từ đòn đánh đó.
Sắc mặt trông khá bất mãn, trông như phải mất một lúc nữa cô mới có thể chuyển động được.
Không hề gây tiếng động, một võ sĩ ở độ tuổi đỉnh cao đã đứng ngay sau lưng {Orc Disaster}.
Chính là Hakurou.
Đến cả tôi, vẫn ở tít trên cao kia cũng nhận ra được tốc độ ra đòn, sẽ trúng thôi.
Không thể ngăn được, cũng không thẻ né tránh được. Đường kiếm chém vào {Orc Disaster}, và xẻ hắn ra làm đôi, cái đầu rơi xuống đất.
‘Như thế, hắn chắc sẽ chết’ tôi tưởng vậy.
Thế mà…
Phần thân thể bị tách rời kia kết nối lại, bởi thứ {Aura} màu vàng uốn éo như thể xúc tu kia.
Sau đó, nó cúi xuống, hặt cái đầu trên đất lên, và gắn trở lại vị trí cũ.
Trông y như một cảnh trong phim kinh dị vậy, mọi người đều không thốt nên lời nào.
Hakurou cũng mở to mắt ngạc nhiên.
Tôi tin chắc rồi.
Năng lực đáng sợ nhất của {Orc Disaster}, chính là năng lực phục hồi khủng khiếp đó.
Cho đến giờ, hắn chẳng có bất cứ tính Kháng nào. Ngoài cái năng lực phục hồi kia. Một khi cộng thêm tính Kháng vào, giết hắn sẽ là chuyện bất khả.
Tuy nhiên, nếu chúng ta thiêu hắn với Viêm nhiệt và 『Hắc đạo thê』, ta có thể vượt qua sức phòng ngự và khả năng phục hồi của hắn.
Nên làm gì đây nhỉ…
Benimaru và Ranga đã cạn sạch {Energy} rồi. Shion thì bị thương, hiện tại, Hakurou đang giao đấu 1 chọi 1với hắn.
Tuy các đòn tấn công của Hakurou không trúng đích, nhưng của {Orc Disaster} cũng vậy.
Không hổ là một chuyên gia. Dẫu vậy, cứ thế này mãi, thì tình hình sẽ tệ hơn nữa.
Vào lúc đó,
“Thao mịch yêu trảm trận!”
Ngay khi giọng nói phát lên, {Orc Disaster} đã bị “Niêm cương mịch” (tơ thép dính) trói chặt.
Là do Souei. Hoàn toàn không bị phát hiện, cậu ta lẩn khuất trong bóng của Hakurou và chờ thời cơ.
Được rồi! Tôi thật sự ấn tượng.
Như thế này, dẫu hắn có khả năng phục hồi siêu tốc, cũng sẽ thành vô dụng.
‘Ngôi sao’ thường đến muộn mà. Quả thực là Souei.
Ngay khi cảm thấy nhẹ nhõm, tôi cảm nhận có gì kỳ lạ.
Thứ {Aura} màu vàng kia, đang bao lấy ‘Niêm cương mịch”.
“Hỗn độn thực {Chaos Eater}!”[2]
{Orc Disaster} sử dụng năng lực của mình. Nó còn hung ác hơn cả lúc Đỗn đàu tướng {Orc General} dùng nữa.
Toàn bộ những gì chạm vào nó đề bị ăn mòn, và nuốt trọn.
Thứ {Aura} màu vàng này, chính là cốt lõi năng lực của {Orc Disaster}.
Thực sự, kỹ thuật này, là một trong những năng lực của Unique Skill 『Cơ ngạ giả』.
Kèm vào đó là hiệu quả ăn mòn, tất cả vật chất bị dính vào đều bị phân hủy.
Khi sức đề kháng {Resist} yếu hơn sự ăn mòn, cái chết sẽ ‘viếng thăm’ mọi sinh vật.
{Orc Disaster} bắt đầu đuổi theo.
“Chết đi! Ngạ quỷ chi hành tiến diễn vũ {Death March Dance}!!!”[3]
Đây là kỹ thuật của Gelmudo. Nhưng độ hung ác cao hơn hẳn một bậc.
Cảm nhận được, Souei và Hakurou lùi lại.
Chẳng có gì còn lại sau {Hell Flare} của Benimaru. Tuy uy lực của nó vẫn chưa rõ, nhưng những ai chạm vào sẽ không nhận sát thương, mà thay vào đó chịu hiệu quả ăn mòn.
Chất lượng, Uy lực, Phạm vi. Nếu tất cả kết hợp lại, đó sẽ là một đòn tấn công tất sát. May mắn là, tốc độ của nó khá chậm.
Nếu trực tiếp ‘ăn’ đòn này, nhóm Oni sẽ không thể vô sự thoát ra được.
“Fuhaha— — —! Tốt lắm! Giải trí cho ta nữa đi! Đây sẽ là bài vận động tốt trước bữa ăn.
Các ngươi sẽ là những món ăn rất ngon. Fuhahaha! Tất cả các ngươi sẽ là thức ăn cho ta. Có vui không?”
Các thuộc hạ của tôi, 5 người thuộc lực lượng chính hành động cùng nhau, vẫn không thể thắng hắn.
Đây là…
Tôi không thể nào khiến cơ thể mình ngừng run rẩy được.
Cơn run rẩy này, là cơn run rẩy đến từ bản năng.
Tệ quá. Tôi không thể ngăn cơn run rẩy được.
… Đây, là sợ hãi?
Không, khác hẳn.
Đây là…
Vui mừng. Quả vậy. Tôi cảm thấy rất vui.
Tôi, từ tận sâu trong cơ thể, không thể ngăn bản năng của mình khỏi phát điên lên và tạo ra những âm thanh vui vẻ.
Các thuộc hạ của tôi, lực lượng chính 5 người cùng hành động, vẫn không thể thắng được địch thủ này.
Tuy thế, trong tâm trí, tôi không hề thấy sợ hãi.
Cảm giác ưu phiền khi trước, hiện tại, đã hoàn toàn bị thổi đi mất.
Đúng thế, tôi nhận định tên này, là đói thủ của mình.
‘Ta đã nghĩ ngươi là phiền phức, rất xin lỗi.’
Tôi, liền ngừng bay lượn trên không, và hạ xuống đất.
Về hướng của tôi, thứ {Aura} màu vàng kia, {Chaos Eater} lao đến tấn công.
Tôi cảm nhận nó bao lấy và bám dính vào cơ thể mình. Tởm lợm.
‘Vậy sao, nói vậy, là ngươi muốn ‘ăn’ ta sao?
Tốt lắm. Nếu ngươi nghĩ mình làm được, thì cứ việc!’
Cảm thấy rất cao hứng do bản năng, một nụ cười nở trên mặt tôi.
‘Trước khi ngươi ‘ăn’ ta, ta sẽ ‘xơi’ ngươi trước!’
Và, thời điểm trận chiến giữa tôi và {Orc Disaster} Gelmudo đã đến.
Chú thích:
[1] Thao: thao túng, điều khiển, Mịch: tơ, Yêu: biến hóa, yêu thuật, ma quái…, Trảm trận: trận pháp chặt đầu… nghĩa thô là: Trận pháp chặt đầu bằng tơ biến hóa được điều khiển :v
[2] Nghĩa (thô) là “Ăn cả hỗn độn/Hỗn độn ăn mọi vật” :v
[3] Ừm, chắc Đọc giả đoán ra nghĩa là gì rồi nhỉ?? “Khúc (múa) diễu hành của Ngạ quỷ”. Chỉ vậy thôi. Raw: 餓鬼之行進演舞(デスマーチダンス)