Chương 4: Lão Sư Đến Từ Địa Ngục?
Chương 4: Lão Sư Đến Từ Địa Ngục?
Thanh âm của Tinh Vũ lại truyền đến lần nữa, nhưng hắn chẳng qua là nhắc nhở mấy câu đơn giản về kỹ xảo vận kiếm rồi không nói gì nữa.
Long Hạo Thần chỉ có chín tuổi, hoàn toàn muốn một mình đối mặt với huyệt động tối om, với kiêu nghĩ điên cuồng, còn có đau đớn kịch liệt kia không có lúc nào là không truyền đến.
Bởi vì đau nhức, tốc độ của hắn một lần lại một lần chậm lại, nhưng là, chỉ cần hắn vừa nghĩ tới mẹ mình, trong lòng sẽ nảy sinh ra dũng khí.
Kiêu nghĩ mang cho hắn chẳng qua là đau nhức, cắn răng cố nén thống khổ, hắn một lần lại một lần huy vũ trúc kiếm trong tay ra chém.
Tinh Vũ tựu đứng ở bên ngoài huyệt động cảm thụ được thời gian từng giây từng phút trôi qua, thần sắc trên mặt hắn động dung mấy lần. Không chỉ một lần giơ tay lên nghĩ muốn đẩy cự thạch trước mặt ra, nhưng vẫn còn nhịn được.
Nếu như đổi bất kỳ một cái hài tử nào khác ở Áo Đinh Tử Điện, sợ rằng khi vừa tiến vào huyệt động kia không lâu sau đó cũng sẽ bị dọa ngất đi. Nhưng mà Long Hạo Thần vẫn còn một mực thanh tỉnh , vẫn cố gắng cùng kiêu nghĩ chiến đấu . Kiêu nghĩ không độc, nhưng rất dễ dàng làm cho người ta mang đến thống khổ kịch liệt, những con vật kia thân dài gần tấc chẳng những thân thể cực kỳ cứng rắn mà hơn nữa có lực công kích cường hãn.
Ánh mắt Tinh Vũ không ngừng biến hóa , hắn chọn lựa phương pháp huấn luyện Long Hạo Thần rất cực đoan. Nhưng mà hắn lại hiểu rất rõ ràng loại phương thức cực đoan này sẽ mang tới những chỗ cực tốt, chỉ cần Long Hạo Thần có thể kiên trì ở trong đó, như vậy, hắn sẽ khác hẳn với thường nhân, tinh thần lực của hắn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà kích phát ra. Hơn nữa sau đó còn có rất nhiều những chỗ tốt khác. Mà điều kiện tiên quyết là tâm chí của không thể sụp đổ.
Nửa canh giờ, suốt nửa canh giờ, đối với Long Hạo Thần mà nói dài giống như là vượt qua một thế kỷ vậy, khi hắn toàn thân đã bởi vì đau đớn mà chết lặng, rốt cục cũng không thể huy vũ trúc kiếm trong tay được nữa , thân thể mềm nhũn, lâm vào hôn mê.
Cũng ở nơi này vào thời khắc này, tảng đá đỉnh động đã mở ra, một cỗ cường lực đem thân thể của hắn bay lên lên, vô số kiêu nghĩ bị một cỗ lực lượng thần kỳ trấn áp trong huyệt động không cách nào bay ra.
Cho dù là đây hết thảy cũng là do Tinh Vũ an bài , nhưng khi hắn nhìn đến Long Hạo Thần lúc này, cũng như cũ hít sâu một hơi, trong mắt toát ra một tia không đành lòng.
Lúc này Long Hạo Thần, toàn thân y phục cũng đã tổn hại không còn, cả người cơ hồ sưng lên một vòng, vốn là khuôn mặt nhỏ bé tuấn tú đã căn bản nhìn chưa ra liễu. Ngay cả bên trên một đôi trúc kiếm này đều có được rất nhiều dấu vết bị kiêu nghĩ đốt.
Tinh Vũ Phi nhanh chóng nhét vào trong miệng Long Hạo Thần một khỏa đan dược, quang ảnh chợt lóe lên, tốc độ lúc này không biết nhanh gấp bao nhiêu lần tốc độ khi trước, cơ hồ là sau một khắc để cho hắn mang theo Long Hạo Thần trở lại căn mộc ốc.
Mộc ốc tổng cộng có ba gian, trừ thầy trò hai người bọn họ riêng mình ở lại một gian ở ngoài ra, còn có một gian là lúc nãy Long Hạo Thần không có đi qua . Lúc này, Tinh Vũ chính là mang theo hắn đi vào gian mộc ốc này.
Vừa vào mộc ốc, chính là một cỗ nồng nặc nhiệt khí đập vào mặt.
Ở nơi này trên mặt đất gian mộc ốc, có một cái tiểu hồ được đào ra trên tảng đá, nói chuẩn xác, hẳn là cái tiểu hồ này đã có trước, sau đó có người ở phía trên xây dựng gian mộc ốc này mới đúng.
Nước ao là gần như tràn đầy , bên trong nước ao có màu nâu, đông đảo dược vật đang nổi lơ lửng.
Tinh Vũ nhanh chóng cởi y phục tổn hại trên người Long Hạo Thần ra, đem thân thể của hắn cẩn thận đưa vào trong nước hồ nóng hôi hổi kia. Để cho hắn chỉ có miệng và mũi nổi lên trên.
Nơi này là một chỗ Ôn Tuyền, Tinh Vũ là ở mạch nước suối đào ra cái tiểu hồ này, Long Hạo Thần đã hôn mê nên cũng không biết, ở trong nước hồ ngâm những dược liệu này, coi như là giá trị của một vạn bình bồi nguyên dịch cũng không so sánh được với nó.
Sau nửa canh giờ,sau khi Tinh Vũ thấy vết sưng trên người Long Hạo Thần dần dần biến mất mới đi ra khỏi gian mộc ốc.
Ánh dương quang dần dần bị bóng đêm bao phủ, bất tri bất giác, hoàng hôn đã tới.
"Đau quá. Ô ——" Long Hạo Thần đang ngâm ở trong ôn tuyền chợt quát to một tiếng, từ trong hôn mê thanh tỉnh lại.
Thân thể vừa động, dĩ nhiên là không giữ vững được thăng bằng, cái tiểu hồ này mặc dù không sâu, nhưng hắn vẫn bị sặc nước, Rầm " Ào Ào "một tiếng, tiếng nước chảy, từ trong ao giãy dụa đi ra ngoài, lớn tiếng ho khan.
Đây là nơi nào? Long Hạo Thần mờ mịt nhìn hơi nước chung quanh còn có mình tại sao lại ở trong tiểu hồ?. Vốn là một thân đau nhức đã không còn sót lại chút gì nữa, ngoại trừ toàn thân sạch sẽ bóng bẩy không có bất kỳ che đậy ở ngoài, tựa hồ hết thảy cũng rất bình thường.
Cửa mở ra, Tinh Vũ cầm lấy y phục từ bên ngoài đi vào.
"Mặc quần áo vào đi ra ngoài." Đơn giản nói một câu, hắn đã đi ra ngoài.
Long Hạo Thần có chút mờ mịt đi ra khỏi mặt hồ, cầm lấy một cái khăn lông lau khô thân thể sau đó thay y phục sạch sẽ. Trong đầu cũng hồi tưởng lại hết thảy phát sinh lúc trước ở trong sào huyệt của kiêu nghĩ
Nghĩ tới lúc đó không có chỗ nào là không có bị đau nhức,tâm thần hắn không khỏi rùng mình một cái. Ngay lúc đó hắn hoàn toàn là bằng vào một cỗ dũng khí mà vất vả chống đỡ, nhưng mà lúc này hồi tưởng lại, hắn chỉ cảm thấy tứ chi bách hài phảng phất lại dường như có đau nhức truyền đến.
Đẩy cửa ra, hắn này mới phát hiện vị trí của mình là căn mộc ốc thứ ba, đi vào trung ương chủ phòng , trên bàn đã vừa dọn xong thức ăn thịnh soạn.
"Ăn cơm." Tinh Vũ giống như là chưa có phát sinh quá chuyện gì, chỉ chỉ thức ăn trên bàn,chính mình bắt đầu ăn trước.
Long Hạo Thần nhìn Lão sư của mình, ngập ngừng nói : "Lão sư, ta. . ."
"Ăn cơm trước đã." Tinh Vũ ánh mắt nghiêm nghị quét mắt nhìn hắn một cái.
Long Hạo Thần không dám nữa nói thêm cái gì, vội vàng ngồi xuống bắt đầu ăn. Giống như là đã thật lâu chưa được ăn thứ gì,buổi tối hôm nay hắn đặc biệt đói khát, lượng cơm ăn cơ hồ là gấp ba lần bình thường. Trừ Tinh Vũ ăn rất ít một phần ở ngoài, một lát sau, Long Hạo Thần tựu gió cuốn mây tan ăn xong rồi tất cả thức ăn.
"Nói một chút cảm giác của ngươi hôm nay." Tinh Vũ không để cho Long Hạo Thần thu thập bát đũa, nhàn nhạt hỏi.
"Đau đớn." Long Hạo Thần ăn ngay nói thật.
"Ngươi chỉ có chút tiền đồ này thôi sao?"
Tinh Vũ lạnh lùng nói : "Đây vẫn chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi. Theo ta đi ra ngoài. Cầm lấy trúc kiếm của ngươi."
"Dạ."
Thầy trò hai người đi ra ngoài mộc ốc, đi tới trên đỉnh núi.
Hai thanh trúc kiếm đồng dạng đang trong tay của Tinh Vũ, "Kiếm ở trong binh khí được gọi là vương đạo.Có thể công có thể thủ. Muốn thủ hộ hết thảy,điều đầu tiên là phải tự bảo vệ mình. Ta hiện tại dạy ngươi Phong Tự Quyết. "Coi cho kỹ."
Trúc kiếm động, quang mang sáng lên, kiếm quang lóng lánh ở trên đỉnh núi tựa như ảo mộng. Từng câu khẩu quyết kèm theo kiếm quang không ngừng rơi vào trong tai Long Hạo Thần. Mà hôm nay, giờ hắn mới bắt đầu địa ngục tu luyện.
Liên tiếp bảy ngày thời gian, mỗi ngày buổi sáng Tinh Vũ cũng sẽ dạy Long Hạo Thần các loại kiến thức, thiên văn, địa lý, lịch sử không chỗ nào mà không dạy. Ngày hôm sau sẽ tiến hành khảo hạch. Và đây cũng là thời gian hạnh phúc nhất mỗi ngày của Long Hạo Thần.
Đến xế chiều, Địa Ngục đã phủ xuống.Tu luyện ở sào huyệt Kiêu nghĩ là điều bắt buộc mỗi ngày, và kết cục tất cả cũng đều giống nhau. Cái loại tra tấn thống khổ phi nhân khiến Long Hạo Thần thừa sống thiếu chết, và thời điểm mỗi khi trong lòng hắn sinh ra ý nghĩ từ bỏ thì Tinh Vũ đơn sẽ tự giản nhắc nhở hắn, khoảng cách về nhà không có mấy ngày .
Mỗi một lần ở trong huyệt động của kiêu nghĩ, cũng không nghi ngờ chút nào chính là kết thúc huấn luyện ở trong hôn mê và khi hắn tỉnh lại cũng nhất định sẽ phát hiện mình đang ngâm ở trong ôn tuyền, đau nhức đã loại bỏ hoàn toàn.
Sau bữa cơm chiều, tu luyện sẽ lại bắt đầu, Tinh Vũ có truyền thụ Long Hạo Thần một chút kỹ xảo hơn nữa sẽ để hắn học bằng cách kiểm nghiệm trong chiến đấu. Một ngày huấn luyện cho đến đêm khuya mới có thể kết thúc.
Để cho Long Hạo Thần thống khổ chính là, Tinh Vũ không cho phép hắn ngủ. Đến ban đêm khi sức cùng lực kiệt Tinh Vũ dạy hắn một loại phương pháp đả tọa, theo Long Hạo Thần nghĩ thì cái này gọi là ngủ ngồi. Nhưng Tinh Vũ có giám sát hắn, nếu như hắn không có dựa theo phương thức Tinh Vũ dạy bảo tiến hành đả tọa, như vậy, không nghi ngờ chút nào, trúc kiếm trong tay Tinh Vũ sẽ quất vào trên lưng hắn khiến hắn tỉnh lại.
Cứ như vậy bảy ngày liền trôi qua . Long Hạo Thần ban đầu chỉ có thể kiên trì ở trong sào huyệt của kiêu nghĩ nửa canh giờ đến hiện tại đã tăng thêm một khắc đồng hồ thời gian.
Ngâm ở ôn tuyền xong, ăn cơm tối xong. Long Hạo Thần đàng hoàng chờ Tinh Vũ chỉ dạy. Trải qua này một tuần tu luyện, hắn đối với Tinh Vũ đã không chỉ là cung kính, mà là kính sợ, sợ hãi phát ra từ nội tâm.
"Tối nay không cần tiếp tục, ngươi về nhà đi. Nhưng đả tọa không thể gián đoạn. Sáng mai trở lại." Tinh Vũ ném cho Long Hạo Thần một lọ bồi nguyên dịch phất phất tay, ý bảo hắn có thể đi.
Long Hạo Thần như trút được gánh nặng, sau khi hướng Tinh Vũ hành lễ, chạy đi như bay ra khỏi mộc ốc. Rốt cục có thể trở về nhà rồi.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Tinh Vũ khóe miệng toát ra mộ nụ cười mà Long Hạo Thần chưa từng thấy qua, "Tiểu tử ngốc, ngươi cho đây là nơi nào? Ba năm, ta chỉ có thể lưu lại ở nơi này thời gian ba năm, ta sẽ cho ngươi sở học cả đời của ta."
Thân thể nhẹ nhàng cảm giác thực là tốt, Long Hạo Thần vừa hướng dưới chân núi chạy đi vừa cảm thụ biến hóa thân thể của mình.
Chỉ trong thời gian một tuần, hắn phát hiện,các loại giác quan của mình rõ ràng so sánh với trước kia dường như tăng cường hơn. Mặc dù là ở trong sào huyệt của kiêu nghĩ bị hành hạ đau đến không muốn sống, nhưng mỗi lần trôi qua hắn cũng sẽ không có cùng một loại cảm giác. Ít nhất một tuần trôi qua, hắn bây giờ đã có thể có chút hệ thống hóa ngăn cản công kích bốn phương tám hướng của kiêu nghĩ. Tốc độ phản ứng cùng so sánh với thời điểm vừa tới không biết nhanh hơn bao nhiêu.
Biến hóa lớn nhất chính là phương diện thân thể, mặc dù không có khảo nghiệm quá, nhưng Long Hạo Thần có thể khẳng định linh lực của mình khẳng định lại có tăng trưởng. Ít nhất là tăng hai điểm . Lúc này mới trôi qua thời gian một tuần mà thôi a!
Mặc dù hắn mỗi ngày đều phải chịu huấn luyện thống khổ như vậy, thậm chí không thời gian có ngủ, nhưng một tuần trôi qua, thân thể hắn vốn là gầy yếu giờ rõ ràng cường tráng hơn vài phần, sắc mặt cũng hồng nhuận hơn rất nhiều. Trừ ăn được tốt ra, tự nhiên là bởi vì mỗi ngày ngâm ở trong ôn tuyền.
Long Hạo Thần cũng không biết, Ôn Tuyền cùng dược liệu cũng đã đưa đến tác dụng tẩy tủy luyện cốt.
Hắn đang hưng phấn hướng phía dưới chân núi chạy tới, đột nhiên có một mùi tanh nhàn nhạt đưa tới sự chú ý của hắn.
Một tuần huấn luyện đối mặt với kiêu nghĩ quần công không có uổng phí, căn bản ngay cả không hề nghĩ ngợi, Long Hạo Thần trong nháy mắt tựu dừng lại cước bộ của mình, hướng bên cạnh nhảy một bước, đồng thời hai tay rút ra một đôi trúc kiếm vác tại trên lưng.
Vèo một cái, một đạo hắc ảnh vừa xẹt qua chỗ hắn vừa đứng lúc nãy. Lúc này sắc trời mới gần hoàng hôn, Long Hạo Thần nhìn thấy rõ ràng tập kích chính mình là cái gì.
Chiều cao bốn thước có thừa, toàn thân đen kịt, tứ chi ngắn nhỏ mà tráng kiện, trên lưng có vô số lân phiến tinh mịn, cái đuôi có chứa móc câu ở sau lưng không ngừng đong đưa , một đôi hạt sắc đồng tử đang nhìn mình chăm chú.
"Ma thú?" Long Hạo Thần không nhịn được hô nhỏ một tiếng, tâm tình nhất thời khẩn trương hẳn lên.
Tinh Vũ mỗi ngày cũng sẽ lão sư hắn học các loại kiến thức, trong đó bao gồm giới thiệu đối với ma thú."Vừa vặn" mấy ngày trước từng nói về trước mắt loại ma thú này.
Hạt Vĩ Tích, nhất cấp trung cấp ma thú. Ước chừng tương đương với nhân loại các loại chức nghiệp có trình độ linh lực từ ba mươi đến năm mươi độ.
Ma thú mỗi một giai cũng phân là sơ cấp, trung cấp, cao cấp cùng đỉnh phong bốn loại tầng thứ. Bọn chúng cùng dã thú khác nhau lớn nhất là có thể sử dụng linh lực tăng cường bản thân hoặc công kích địch nhân.
Nhất giai ma thú đều là loại yếu kém , bọn chúng đều không có kỹ năng sử dụng linh lực công kích địch nhân, chỉ có thể là tăng cường bản thân. Con Hạt Vĩ Tích này cũng là như thế, nó là ma thú thích ăn thịt, lân giáp sau lưng có một chút lực phòng ngự, cái móc câu ở đuôi có độc, yếu hại của nó nằm ở dưới bụng. Chẳng qua bình thường nó nằm phủ phục trên mặt đất công kích cho nên rất ít có đem bụng của mình lộ ra.
Đôi hạt sắc đồng tử của Hạt Vĩ Tích hung ác nhìn Long Hạo Thần, miệng rộng toét ra lộ ra dày đặc răng trắng, tựa hồ ở suy nghĩ như vậy một tên nhân loại như thế có thể ăn được bao lâu.
Lần đầu tiên đối mặt với ma thú, Long Hạo Thần chỉ cảm giác lông tơ trên lưng mình cũng đã lóe sáng, hai tay nắm chặt trúc kiếm nhưng không có hành động thiếu suy nghĩ, càng không có quay đầu bỏ chạy.Hắn chỉ có chín tuổi mà có thể vào lúc này cố gắng giữ tỉnh táo đã là rất không dễ dàng, bởi vì hắn còn nhớ rõ, Tinh Vũ đã nói, Hạt Vĩ Tích ở cự ly ngắn tốc độ chạy nước rút là cực nhanh. Đồng thời cũng dạy qua hắn, thân là một gã Kỵ Sĩ, vĩnh viễn không thể đem sau lưng của mình để lại cho địch nhân.
Sưu ——, Hạt Vĩ Tích cũng sẽ không cho hắn nhiều thời gian suy tư hơn,tứ chi tráng kiện hữu lực dùng sức đạp thẳng tới Long Hạo Thần đánh tới, một ngụm cắn hướng bắp đùi Long Hạo Thần cắn tới.
Vào lúc này,Thời gian bảy ngày huấn luyện kiểu Địa Ngục đã mang lại tác dụng. Cơ hồ là hoàn toàn phản ứng bản năng, Long Hạo Thần liền hướng bên trái bước ra một bước, đồng thời trong tay một đôi trúc kiếm hung hăng bổ ra, chém ở trên đầu Hạt Vĩ Tích.
Sở dĩ là hướng bên cạnh bước ra mà không phải lui về phía sau, là bởi vì Tinh Vũ đã dạy hắn,Nếu không cách nào khẳng định địa hình phía sau như thế nào thì không thể dễ dàng lui về phía sau, nếu không, một khi không biết ảnh hưởng của địa hình sẽ rất dễ dàng đem mình rơi vào thế bị động. Bên cạnh không bị như thế, khóe mắt liếc nhìn một cái là có thể thấy, đồng thời cũng có thể tiến hành tránh né.
Phốc phốc hai tiếng, trúc kiếm mặc dù bền bỉ, nhưng tự thân trọng lượng nhẹ, lực phá hoại cũng không có gì đặc biệt,đánh vào trên người Hạt Vĩ Tích như đánh vảo tảng đá. Nhưng hiện tại Long Hạo Thần cũng không phải là lúc hắn ban đầu mới vừa vượt qua khảo hạch Kỵ sĩ tùy tùng, chút linh lực chừng đến gần ba mươi độ phát ra đơn giản đã đem Hạt Vĩ Tích đập trở về mặt đất.
Nhưng Hạt Vĩ Tích công kích cũng không phải dừng lại ở đó, đồng thời khi thân thể rơi xuống đất, cái đuôi mang theo móc câu có độc tựu quét tới.
Đồng dạng là hoàn toàn dựa vào năng lực phản ứng, Long Hạo Thần tung người nhảy dựng lên cao hơn ba thước, đồng thời tay phải cầm kiếm hướng xuống phía dưới chống đỡ, đẩy ra một kích kia của Hạt Vĩ Tích.
Đơn giản giao thủ nhưng mang cho Long Hạo Thần lòng tin,sau khi liên tiếp hai lần cản trở công kích của Hạt Vĩ Tích, hắn kinh ngạc phát hiện, thì ra là ma thú cũng không phải là đáng sợ như vậy . Đồng thời, một chút oán khí ở sâu trong nội tâm hắn trong bảy ngày bị đè nén cũng tại lúc này mà xóa đi rất nhiều. Cùng so sánh với bảy ngày trước, khí lực của mình lớn hơn, phản ứng cũng nhanh hơn. Không nghi ngờ chút nào, đây đều là do Tinh Vũ Lão sư mang đến cho mình , tốc độ tiến bộ như vậy trước kia cũng không có a! Mặc dù kinh nghiệm ở trong địa huyệt của kiêu nghĩ luôn là cơn ác mộng của hắn, nhưng không thể không thừa nhận, hiệu quả quả thật không tệ.
Hạt Vĩ Tích cũng không phải là dễ dàng như vậy buông tha cho , một kích thất bại cũng đã lần nữa hướng Long Hạo Thần đánh tới. Hơn nữa, lần này dường như thân thể của nó tựa hồ bành trướng vài phần.
Bởi vì Long Hạo Thần sau khi ứng đối đợt công kích thứ nhất hơi có chút ngây người, nên lần này phản ứng cũng chậm vài phần, nhưng vẫn còn là kịp dùng trúc kiếm chém ở trên hắn người. Nhưng mà lần này Hạt Vĩ Tích cũng không có bị nện rơi trên mặt đất .
Không tốt, đây là hắn sử dụng kỹ năng cường hóa bản thân xung phong.Trong khi Long Hạo Thần giật mình, trúc kiếm đã bị đụng vỡ, đồng thời thân thể của hắn cũng có chút mất đi trọng tâm hướng về phía sau bay đi.
Hạt Vĩ Tích đang ở trước mắt há miệng rộng, cảm giác nguy cơ mãnh liệt trong nháy mắt làm Long Hạo Thần con ngươi kịch liệt co rút lại, trong đại não cũng giống như có cái gì đó nổ bung vậy.
Trong nháy mắt này, hắn đột nhiên cảm giác được, Hạt Vĩ Tích gần trong gang tấc tựa hồ chậm lại, mỗi một cái động tác của nó cùng với chính mình ngã về phía sau góc độ cũng cực kỳ rõ ràng.
Nếu như lúc này có người có thể nhìn thấy hai tròng mắt Long Hạo Thần, thì sẽ phát hiện, trong đôi lam sắc đồng tử của hắn con ngươi đã co rút lại chỉ cỡ cây kim nhỏ, nhưng ánh mắt lại cực kỳ tỉnh táo, trong mơ hồ còn lóe lên một tia lãnh khốc mà thường nhân không sở hữu.
Tay phải nắm kiếm ngược lại hướng của thân thể trực tiếp đâm vào mặt đất, đồng thời trên thân hắn dùng sức ngửa ra sau,tay trái cầm kiếm toàn lực quét ngang, ở một sát na này, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy linh lực của mình tựa hồ đột phá đến một cái cảnh giới hoàn toàn mới. Một kiếm này hung hăng quất vào chỗ cằm của Hạt Vĩ Tích, mặc dù không có thể đem nó ở trong trạng thái cường hóa lực lượng đánh bay đi, nhưng cũng đem nó đang há cái miệng rộng vội vàng ngậm lại.
Cùng lúc đó, Long Hạo Thần cả người cũng mượn lực tay phải đang nắm trúc kiếm chống đỡ, cong người về phía sau, chân trái quét ngang ra, lần nữa đá vào hàm trên của Vĩ Tích.
Hai kích liên tiếp,cực kỳ chặt chẽ chuẩn xác, thân thể Hạt Vĩ Tích rốt cục không cách nào giữ vững thăng bằng, bị hắn một cước này đá hướng về phía trước bay lên.
Cùng lúc đó, Long Hạo Thần cũng mượn lực trúc kiếm chống đỡ hoàn thành động tác lộn ngược ra sau, đồng thời buông lỏng ra trúc kiếm trong tay phải, như vậy có thể làm cho hắn trong nháy mắt rơi xuống đất, tay trái nắm trúc kiếm mang theo một tầng bạch quang nhàn nhạt nhanh như tia chớp hướng về phía trước đâm tới.
Khì khì một tiếng,đâm lên trên người Hạt Vĩ Tích, bụng dưới trong nháy mắt bị trúc kiếm đâm thấu, đồng thời đứng vững thân thể hắn hạ xuống.
Trong khi tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, cái đuôi của Hạt Vĩ Tích trong nháy mắt hoành ngang quét tới, làm ra động tác vùng vẫy giãy chết cuối cùng.
Nhưng Long Hạo Thần nhưng sớm đã có phán đoán, một kiếm đắc thủ, trực tiếp ngay tại chỗ lăn một vòng , mau tránh được một kích cuối cùng của Hạt Vĩ Tích, đồng thời rút trúc kiêm lúc trước cắm trên mặt,tay phải nắm kiếm làm ra tư thế phòng ngự.
Phanh, Hạt Vĩ Tích té ngã trên đất, thân thể kịch liệt vặn vẹo, thống khổ dưới bụng làm nó kêu thảm thiết liên tục , nhưng nhất thời vẫn chưa chết .
Long Hạo Thần đầu tiên là tỉnh táo nhìn một chút bốn phía, không có phát hiện những ma thú khác, lúc này mới tìm một cây đại thụ để dựa vào, thở dốc từng ngụm từng ngụm.
Chỉ trong tích tắc, toàn thân hắn cũng đã mồ hôi ra như tương. Tất cả thể lực tựa hồ vào giờ khắc này cũng đã hết sạch.
Từ khi đối mặt Hạt Vĩ Tích đến khi chiến thắng, thật ra thì chẳng qua là mấy giây thời gian mà thôi, ở mấy lần bên bờ tử vong có thể nói hắn đã kích phát ra tất cả tiềm lực bản thân. Nhất là lúc trước khi cảm giác đặc biệt làm hắn cảm nhận quá trình một cách rõ ràng, lại càng làm cho tất cả năng lực của Long Hạo Thần phát huy đến mức tận cùng. Cuối cùng một kích trí mạng lại dùng đến kỹ năng duy nhất Tinh Vũ dạy cho hắn "thuần bạch chi nhận". Trong nháy mắt tập trung tất cả linh lực có trong thân thể tại một điểm, sinh ra lực công kích một trăm phần trăm.
Đối với những hành động liên tiếp của Long Hạo Thần lúc trước này, cho dù là người nào đó ẩn núp trong bóng tối đều không thể không nói một tiếng hoàn mỹ. Coi như là Long Hạo Thần khi đối chiến bị mất đi thăng bằng rơi xuống thậm chí cũng có thể dụ địch xâm nhập. Dù sao phản ứng của hắn cũng không có gì đẻ chê. Hai kiếm một chân, tựu giết chết đầu Hạt Vĩ Tích này. Đồng thời, linh lực của hắn cũng phá tan quan khẩu ba mươi độ, tiến vào cảnh giới tam cấp Kỵ Sĩ tùy tùng . Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Long Hạo Thần cảm giác được lực lượng gia tăng.
Bất kỳ nghề nghiệp nào, cấp bậc càng cao,cảm giác lúc đột phá cũng sẽ càng rõ ràng.
Liên tục thở dốc thời gian nửa nén hương, sắc trời cũng đã trở nên càng thêm tối, Long Hạo Thần mới cảm thấy thể lực của mình khôi phục được mấy phần, đầu Hạt Vĩ Tích cũng nằm ở đó không nhúc nhích.
Nhìn xác Hạt Vĩ Tích,trong mắt Long Hạo Thần chỉ mới chín tuổi dần dần nhiều hơn một số thứ, "Lão sư, ngài nói đúng,người hơn người là do nếm trải những khổ đau.
Ta không nên bất mãn đối với ngài. Nếu không phải ngài dạy dỗ, ta chỉ sợ cũng sẽ không còn được gặp lại mẹ. Lão sư, ta sau này nhất định sẽ không oán giận, cho dù là len lén ở trong lòng cũng sẽ không."
Vừa nói, Long Hạo Thần hướng đỉnh núi phương hướng cung kính bái một cái, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đi tới bên cạnh Hạt Vĩ Tích.
Cho dù là ma thú cấp thấp nhất đều có giá trị hơn nhiều so với dã thú, như vậy một con nhất cấp trung giai ma thú, giá trị tối thiểu cũng là một kim tệ.
Long Hạo Thần không thể lãng phí như thế được.
Hắn cẩn đá gõ cái móc câu ở đuôi Hạt Vĩ Tích ra ,hơn nữa chuẩn bị hai cây leo buộc phần đuôi nó lại, lúc này mới kéo nó tiếp tục hướng về phía nhà đi tới.
Sau đó trên đường hắn không gặp phải nguy hiểm gì nữa, một mực trở lại Áo Đinh trấn, đầu tiên hắn chạy đến cửa hàng lấy xác ma thú Hạt Vĩ Tích bán lấy một cái kim tệ hai ngân têk sau đó hắn mới về nhà.
Bạch Nguyệt tựa hồ sớm biết nhi tử hôm nay sẽ về, thời điểm khi Long Hạo Thần đi vào cửa nhà, lập tức tựu thấy được bữa tối thịnh soạn mà trước đó chưa từng có.
Lão sư hết lòng tuân thủ lời hứa, quả nhiên cũng đưa đồ ăn ngon tới cho mẹ ,thấy những thứ này, tiểu Hạo Thần không khỏi đối với Tinh Vũ càng thêm cảm kích.
"Mẹ, cho ngươi." Long Hạo Thần dường như hiến vật quý đem tất cả tiền có được móc ra đưa cho Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt sửng sốt một chút, "Con lấy tiền ở đâu?"
Vì không để cho mẹ mình lo lắng, Long Hạo Thần cố ý nói dối, "Là, Lão sư để cho ta mang về cho mẹ . Lão sư nói,sau khi trở thành Kỵ Sĩ tùy tùng, ta có thể được nhận tiền lương. Đây là tiền lương năm thứ nhất, nếu như sau này tu vi của ta tăng mau, sau này nói không chừng còn có phần thưởng."
Bất ngờ a , Bạch Nguyệt cũng không có hỏi thêm cái gì, nhận lấy tiền mỉm cười nói : "Hạo Thần, con nhất định phải nghe Lão sư lời,có biết không?"
"Vâng." Long Hạo Thần gật đầu lia lịa.
Bạch Nguyệt nói : "Tu luyện có khổ hay không?"
Nếu như là trước khi săn giết Hạt Vĩ Tích, Long Hạo Thần trả lời cái vấn đề này nhất định sẽ nói quanh co, dù sao, ở trong lòng hắn, địa huyệt của kiêu nghĩ để lại cho hắn bóng ma tương đối lớn. Nhưng lúc này hắn lại không chút do dự lắc đầu, "Mẹ, một chút cũng không khổ. Lão sư dạy rất tốt, mỗi ngày cũng cho ta ăn rất nhiều đồ ăn ngon , còn để cho ta ngâm trong Ôn Tuyền nữa."
Nghe hắn những nói lời này, Bạch Nguyệt trên mặt mới hiện ra mấy phần thoải mái, sờ sờ đầu nhi tử , "Ăn cơm thôi."
Ăn xong sau bữa cơm chiều, Long Hạo Thần vẫn không quên dùng bồi nguyên dịch nấu cùng chút rau dại cho mẹ mình dùng, lúc này mới thoải mái về phòng ngủ .
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, hắn liền bước phản hồi Áo Đinh Sơn. Trên đường không có gặp lại ma thú, rất mau trở về đến đỉnh núi.
"Lão sư, ta đã trở về." Long Hạo Thần kích động đi tới mộc ốc.
Tinh Vũ tựa hồ đã sớm chờ ở nơi đây, thản nhiên nói : "Trước khi tiến hành chương trình huấn luyện ngày hôm nay, ta muốn khảo hạch ngươi kiến thức tuần trước ta dạy có bị quyên đi hay không.
Nói cho ta biết, Kỵ Sĩ tùy tùng, Chuẩn Kỵ Sĩ cùng với khi tấn cấp Kỵ Sĩ số lượng linh lực cần thiết?."
Long Hạo Thần cơ hồ là không chút do dự hồi đáp : "Kỵ Sĩ tùy tùng từ nhất cấp đến thập cấp , là mỗi mười linh lực tăng lên một cấp. Đột phá một trăm linh lực, thì tấn cấp lên Chuẩn Kỵ Sĩ. Chuẩn Kỵ Sĩ cũng đồng dạng là mười linh lực một cấp , đột phá linh lực hai trăm thì có thể tiến hành khảo hạch Kỵ Sĩ chân chính.Lúc khảo hạch Kỵ Sĩ không chỉ muốn khảo hạch linh lực còn muốn tiến hành khảo hạch mười tiêu chuẩn của Kỵ Sĩ. Sau khi trở thành Kỵ Sĩ ,vẫn như cũ một cấp tăng lên cần mười điểm linh lực, cũng chính linh lực đạt hai trăm mười là có thể lên cấp nhị cấp Kỵ Sĩ, sau đó đến khi tăng lên cửu cấp thì mỗi ba mươi điểm linh lực tấn thăng một cấp, đến khi thập cấp Kỵ Sĩ tấn thăng chức nghiệp tầng thứ tư thì cần tích lũy năm mươi điểm linh lực. Cũng chính là năm trăm điểm linh lực."
Tinh Vũ hỏi tiếp : "Vậy tại sao sau khi trở thành Kỵ Sĩ chân chính,sau khi từ nhất cấp tăng đến nhị cấp ,sau đó thăng cấp cần số lượng linh lực không giống với trước đó?"
Long Hạo Thần nói : "Bởi vì sau khi tiến vào chức nghiệp tầng thứ ba, mới chính thức coi như là chức nghiệp cường giả,nhất cấp đến nhị cấp, đây chỉ là một quá trình để thích ứng. Ngài dạy qua ta, vô luận là chức nghiệp tầng thứ ba hay là tầng thứ tư, tầng thứ năm cũng đều như thế,nhất cấp đến nhị cấp tăng lên đều dễ dàng nhất."
Kế tiếp, Tinh Vũ lại hỏi liên tiếp các vấn đề, liên tục nửa canh giờ, mới coi là kết thúc khảo hạch lần này. Long Hạo Thần đối với các vấn đề Lão sư hỏi nhất nhất đáp lại, chính là không có nửa điểm sai lầm, thể hiện ra trí nhớ của hắn kinh người.
"Rất tốt, ngươi ghi nhớ rất rõ ràng. Chúng ta bắt đầu chương trình huấn luyện ngày hôm nay. Ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy đối với một gã Kỵ Sĩ mà nói, là công kích quan trọng hơn? Hay là phòng ngự quan trọng hơn?"
Nghe Tinh Vũ hỏi về vấn đề này, Long Hạo Thần không khỏi có chút ngây ngẩn cả người, suy tư một lát sau rồi mờ mịt lắc đầu.
Tinh Vũ trên mặt toát ra vẻ mỉm cười khó có được, "Ngươi rất thành thực, không có tùy tiện trả lời qua loa lấy lê. Đối với cái vấn đề này, đừng nói là ngươi, coi như là Kỵ Sĩ Thánh điện cao tầng cũng rất khó trả lời. Cũng chính bởi vì cái vấn đề này, sau khi thực sự trở thành Kỵ Sĩ, Kỵ Sĩ trong Thánh điện liền phân ra hai chi nhánh, theo thứ tự là trừng giới Kỵ Sĩ cùng thủ hộ Kỵ Sĩ."
"Trừng giới Kỵ Sĩ, chính là Kỵ Sĩ lấy công kích làm chủ, hai tay vũ khí, phối hợp tọa kỵ cùng loại thánh thuật công kích, lực chiến đấu đơn thể cực mạnh, chính diện trên chiến trường, thực lực muốn vượt qua chiến sĩ cùng thích khách đồng cấp."
"Thủ hộ Kỵ Sĩ, lấy phòng ngự làm chủ, một tay vũ khí một tay thuẫn bài, là hạch tâm của đoàn đội, am hiểu các loại thánh thuật phụ trợ cùng trị liệu. Có lẽ, đơn thể lực chiến đấu yếu nhược hơn so với trừng giới Kỵ Sĩ. Nhưng nếu như là đoàn đội tác chiến mà nói thì thủ hộ Kỵ Sĩ tác dụng muốn vượt xa so với trừng giới Kỵ Sĩ."
Nói tới đây, Tinh Vũ hơi dừng lại một chút, rồi nhìn Long Hạo Thần hỏi : "Ngươi đoán xem ở trong Kỵ Sĩ Thánh điện chúng ta, là thủ hộ Kỵ Sĩ nhiều hay là trừng giới Kỵ Sĩ nhiều?"
Long Hạo Thần suy nghĩ một chút, nói : "Hẳn là trừng giới Kỵ Sĩ nhiều hơn. Ngài đã nói, trừng giới Kỵ Sĩ lực chiến đấu mạnh hơn."
Tinh Vũ lắc đầu, nói : "Chính là ngược lại, Kỵ Sĩ Thánh điện chúng ta thủ hộ Kỵ Sĩ cùng trừng giới Kỵ Sĩ số lượng đối lập, là mười so với một."
"A? Chênh lệch nhiều như vậy? Tại sao a?" Long Hạo Thần nghi ngờ hỏi.
Tinh Vũ nói : "Bởi vì chúng ta là Thánh điện liên minh.Với tư cách đứng đầu Thánh điện liên minh Lục Đại Thánh điện, Kỵ Sĩ Thánh điện chúng ta muốn cân nhắc không chỉ có là sức chiến đấu cá nhân đông dạng cũng cân nhắc đến đoàn đội. Sở dĩ có Lục Đại Thánh điện, là bởi vì sáu chức nghiệp này tổ hợp ở chung một chỗ có thể phát huy ra lực chiến đấu lớn nhất.Mà với tư cách đoàn đội Kỵ Sĩ hạch tâm, chẳng những là ma vũ nhất thể càng muốn công phòng nhất thể, đồng thời còn muốn yểm hộ đồng bọn. Vì vậy, thủ hộ Kỵ Sĩ tác dụng tựu so sánh với trừng giới Kỵ Sĩ lớn hơn nhiều lắm."
Long Hạo Thần hơi hiểu một chút, "Lão sư, ta đây sau này là làm thủ hộ Kỵ Sĩ hay là làm trừng giới Kỵ Sĩ đây?"
Tinh Vũ thản nhiên nói : "Chỉ có một mình ngươi mới có thể đưa ra lựa chọn thích hợp. Ở này phương diện, ta không giúp được ngươi. Lấy tính cách của ngươi mà nói, có thể thích hợp hơn khi làm một gã thủ hộ Kỵ Sĩ, nhưng mà ta là một gã trừng giới Kỵ Sĩ. Ta có thể truyền thụ cho ngươi , tuyệt đại đa số đều là năng lực cùng kỹ xảo vốn có của trừng giới Kỵ Sĩ."
"Lão sư, ta. . ."
"Không cần vội vàng trả lời ta." Long Hạo Thần vừa muốn nói gì, lại bị Tinh Vũ cắt đứt, "Ngươi có một năm thời gian tiến hành suy nghĩ, một năm sau, nói cho ta biết đáp án của ngươi."
"Dạ."
Một năm sau. Hạo Nguyệt Thành.
Đi trên đường phố rộng rãi ở Hạo Nguyệt Thành, Long Hạo Thần trong mắt tràn đầy vẻ tò mò cùng kinh ngạc.
Thật là đại thành thị a! Đường phố rộng ít nhất hơn năm trượng, hai bên đường phố cửa hàng san sát,xe ngựa như nước, âm thanh ồn ào náo nhiệt vang lên liên tiếp,dòng người hối hả so với Áo Đinh trấn quả thực là khác biệt một trời một vực.
Tại phía đông nam thánh điện liên minh, Hạo Nguyệt Thành là một tòa thành thị cỡ trung., Long Hạo Thần từ nhỏ sống ở Áo Đinh trấn đây cũng là lần đầu tiên hắn đi đến một tòa thành thị khác.
Long Hạo Thần đối với Hạo Nguyệt Thành thật hiếu kỳ, đám người trên đường đối với hắn cũng đồng dạng rất tò mò. Một thân Bố Y đơn giản mộc mạc, lại có khuôn mặt tinh sảo giống như búp bê .Hôm nay,sau một năm,trên mặt Long Hạo Thần đã nhìn không thấy tới vẻ ốm yếu thiếu dinh dưỡng, vóc người cũng cao lớn hơn rất nhiều. Mặc dù vẫn còn dáng vẻ hài tử, nhưng là có thể cho người cảm giác mấy phần cao ráo.
Khiến cho mọi người kinh ngạc chính là, thế nhưng sau lưng thiếu niên tuấn tú lại đeo hai thanh trường kiếm. Kia rõ ràng là hai thanh tinh thiết kiếm, dài hơn ba thước độ rộng chừng ba tấc, độ dầy ít nhất một tấc trở lên. Mặc dù nhìn qua không có khai phong, nhưng sức nặng cũng sẽ không nhẹ a! Quả thực chính là phiên bản trọng kiếm thu nhỏ của Kỵ Sĩ. Hắn nhỏ như vậy đã có thể sử dụng kiếm nặng như vậy?
Những người này có thể cũng không biết, nếu như không phải là ít xuất hiện,cho dù là mang hai thanh so sánh với Long Hạo Thần còn cao hơn chính là Kỵ Sĩ trọng kiếm hắn cũng có thể dễ dàng sử dụng.
Một năm khổ tu, mang cho hắn chính là biến hóa thoát thai hoán cốt,lần thứ tám mươi ba khi ở sào huyệt của kiêu nghĩ, hắn rốt cục có thể bằng vào trúc kiếm ngăn trở kiêu nghĩ tới từ bốn phương tám hướng công kích tới. Về sau hắn vẫn như cũ mỗi ngày ở sào huyệt của kiêu nghĩ tu luyện, chỉ có vũ khí là thay đôi. Từ nhẹ nhất là trúc kiếm đến mộc kiếm, rồi đến thiết kiếm, tinh thiết kiếm, trọng kiếm, không ngừng thích ứng với các loại sức nặng của song kiếm.Sau khi hắn thích ứng Kỵ Sĩ trọng kiếm, lại dùng một tháng thời gian từ trọng kiếm luyện trở về tinh thiết kiếm, thiết kiếm, mộc kiếm, trúc kiếm. Hoàn thành trọn vẹn một vòng luân hồi.
Sau khi hắn hoàn thành những thứ này,thời gian một năm cũng đã đến, lần này hắn đến Hạo Nguyệt Thành, là bởi vì Tinh Vũ giao cho hắn hai nhiệm vụ, coi như là khảo hạch đối với một năm khổ tu vừa qua.
Sau khi vào thành , Long Hạo Thần đơn giản tìm người hỏi một chút, tìm được mình mục tiêu thứ nhất của chuyến này,vị trí Kỵ Sĩ Thánh điện phân điện của Hạo Nguyệt Thành. Xuyên qua mấy cái đường phố rộng rãi,khi đến gần vị trí trung tâm Hạo Nguyệt Thành hắn thấy mục tiêu nơi có tiêu ký hình thuẫn bài cùng thanh kiếm .
Hạo Nguyệt Phân Điện xa không phải là Áo Đinh Tử Điện có thể so sánh với, từ bên ngoài nhìn vào, Cái tòa kiến trúc rộng rãi tối thiểu cao năm tầng,chiếm cứ một mảnh diện tích rất rộng, cửa ra vào còn có hai gã Kỵ Sĩ thanh niên mặc áo giáp canh gác.
"Tiểu bằng hữu, ngươi tìm ai a?" Khi Long Hạo Thần đi tới cửa của Kỵ Sĩ thánh điện, Kỵ Sĩ trẻ tuổi bên trái mặt mỉm cười hỏi. Không thể không nói, Long Hạo Thần khuôn mặt nhỏ nhắn lực tuấn mỹ làm cho người ta thấy hảo cảm .
"Hai vị ca ca hảo, ta tìm Nạp Lan Thứ điện chủ." Long Hạo Thần rất có lễ phép trước hướng hai gã Kỵ Sĩ hành lễ sau đó nói.
"Tìm điện chủ?" Hai gã thanh niên Kỵ Sĩ liếc mắt nhìn nhau, vị lúc trước nói chuyện với hắn hỏi : "Vậy ngươi tìm điện chủ có việc gì?"
Long Hạo Thần nói : "Là Lão sư của ta để cho ta tới tìm Nạp Lan điện chủ , sau đó đưa phong thư cho hắn."
"Vậy ngươi đem phong thư giao cho ta đi." Kỵ Sĩ thanh niên bên trái nói.
Long Hạo Thần lắc đầu, nói : "Lão sư ta nói, để cho ta đích thân giao cho Nạp Lan điện chủ."
Thanh niên Kỵ Sĩ khó xử nói : "việc này sợ rằng không được, nơi này là Hạo Nguyệt Thành Kỵ Sĩ phân điện, chỉ có người củaThánh điện chúng ta mới có thể tiến nhập."
Long Hạo Thần có chút lo lắng nói : "Ta cũng là Kỵ Sĩ Thánh điện a! Ta đến từ Áo Đinh Tử Điện."
Thanh niên Kỵ Sĩ nói : "vẫn chưa được, tiểu huynh đệ, là như vậy. Các ngươi là những hài tử mầm mống chỉ có thời điểm mỗi ba năm một lần khảo hạch lúc mới có thể tới phân điện. Ngươi vẫn là đem phong thư giao cho ta, ta sẽ giúp ngươi chuyển giao tới tay người. Nếu mà điện chủ bằng lòng gặp ngươi ta mới có thể dẫn ngươi đi vào."
Long Hạo Thần nhíu mày, Tinh Vũ nhưng là dặn dò qua hắn, phong thư này nhất định phải đích thân giao cho Nạp Lan Thứ mới được.
Đúng lúc ấy thì, một thanh âm vang lên bên tai, "Các ngươi đang làm gì đó?Làm Khó một đứa bé sao?" nương theo thanh âm một người đi ra từ trong Hạo Nguyệt Phân Điện.
Đó là một thiếu nữ mặc khinh giáp,tóc dài màu đỏ buộc thành một đuôi ngựa ở sau ót, một đôi lam sắc đồng tử to đẹp đang nhìn chăm chú vào Long Hạo Thần. Thiếu nữ này nhìn qua khoảng mười tám,mười chín tuổi. Dáng người thướt tha động lòng người, hai bên bả vai của mình lộ ra một chuôi kiếm.
"Kỵ Sĩ đại nhân." Hai gã thanh niên Kỵ Sĩ trên thực tế chỉ là vừa mới vừa tiến giai Chuẩn Kỵ Sĩ không lâu đồng thời cung kính hành lễ.
Thiếu nữ đi tới trước mặt Long Hạo Thần, có chút ngạc nhiên nhìn một chút khuôn mặt của hắn, hướng về phía hai gã thanh niên Kỵ Sĩ kia nói : "Lời của các ngươi ta cũng nghe được hết. Quy củ là chết , người là sống . Hơn nữa tiểu huynh đệ này cũng là một thành viên dưới trướng Kỵ Sĩ Thánh điện chúng ta, ta dẫn hắn đi gặp Nạp Lan thúc thúc là được. Chẳng lẽ hắn là một đứa bé còn có thể gây chuyện gì được sao?"