truyenconect - tổng hợp và chia sẻ truyện online
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS
Advanced
Sign in Sign up
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS
  • Action
  • Adult
  • Adventure
  • Chinese Novel
  • Chuyển Sinh
  • English Novel
  • MORE
    • Action
    • Adult
    • Adventure
    • Chinese Novel
    • Chuyển Sinh
    • English Novel
    • Harem
    • Ecchi
    • Fantasy
    • Drama
    • Game
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Isekai
    • Lịch Sử
    • Web Novel
    • Xuyên không
    • Trọng sinh
    • Trinh thám
    • Dị giới
    • Huyền ảo
    • Sắc Hiệp
    • Dị năng
    • Linh dị
    • Đô thị
    • Comedy
    • School life
    • Romance
    • Martial Arts
    • Light Novel
    • Huyền huyễn
    • Kỳ Huyễn
    • Khoa Huyễn
    • Võng Du
    • Đồng Nhân
    • Hệ thống
    • Võ Hiệp
Sign in Sign up

Chương 117: Quay lại làm việc

  1. Truyenconect
  2. The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
  3. Chương 117: Quay lại làm việc
Summer Sale

Chương 117: Quay lại làm việc

“Vậy là đứa con hoang đàng cũng đã trở về nhà!” Chị Marcella Bollinger dang rộng vòng tay chào đón Ves sau khi cậu đặt chân vào văn phòng làm việc của chị ấy.

“Chị thành mẹ em hồi nào thế?”

“Mơ đi nhóc!”

“Em đùa thôi, nhưng mà em cũng muốn cảm ơn chị đã để chiếc Barracuda của em đậu ở bến tàu cá nhân của chị.”

“Dân môi giới như chị không thiếu chỗ đâu em. Chị sẽ đảm bảo an toàn cho món đồ chơi mới của em nên là cứ yên tâm.”

Cả hai liền ngồi xuống ghế và bắt đầu trao đổi tin tức của nước Cộng Hòa Bright trong thời gian Ves vắng mặt. Chị môi giới ấy còn thuê cả một văn phòng chuyên theo dõi và phân tích tình hình kinh tế và chính trị nội bộ của quốc gia mình nữa. Nhờ vậy mà chị Marcella mới có thể chia sẻ một số nhận định của chị ấy.

“Ai ai cũng ngửi thấy mùi chiến tranh đang đến gần, nhưng lần này có cái gì khác hẳn.” Chị Marcella nói với vẻ mặt tối sầm. Chị ấy hẳn đã dự đoán một cơn bão lớn đang tới gần. “Người ta tưởng rằng bọn người Vesia chỉ muốn quấy phá chúng ta thôi, nhưng ai ngờ đâu các cuộc nổi dậy và tấn công khủng bố lại nghiêm trọng hơn nước Cộng Hòa nghĩ. Mọi quốc gia trong phân khu sao này đều đang rơi vào tình trạng bất ổn hoặc đang đối mặt với một vấn đề nào đó trong nội bộ.

Ves gãi đầu thắc mắc. Không lẽ cả người Vesia cũng đang chịu cảnh khủng bố hoành hành luôn à? “Bộ có phân khu sao khác đang nhòm ngó đến lãnh thổ của chúng ta ư?”

“Không, bởi vì nó vô lý quá. Phân Khu Sao Komodo gần như đứng cuối bảng xếp hạng cả về trữ lượng tài nguyên ngoại lai lẫn tiềm năng phát triển kinh tế. Có cái gì đó lớn hơn đang âm thầm chuẩn bị phía sau hậu trường. Chúng ta sẽ không biết chuyện gì sắp sửa xảy ra cho đến khi họ quyết định mở màn.”

“Nghe thì cũng căng thiệt. Chị nói đúng, đây không phải là chuyện mình nên dây dưa vào. Tốt nhất là cứ để mấy ông chính trị gia ở Rittersberg giải quyết mấy vấn đề này cho đáng đồng tiền chúng ta đóng thuế.”

“À, khách cũ của em, thằng cha Vincent ấy, đang ngày càng nổi tiếng đó em biết không.” Chị Marcella bổ sung với cái nhếch mép. “Hắn ta là một trong những người phát ngôn cho cái tổ chức gì mà Phong Trào Độc Lập Bentheim gì ấy. Bọn nó muốn ly khai Bentheim và toàn bộ các vùng lân cận khỏi sự kiểm soát của nước Cộng Hòa, và chúng sẵn sàng sử dụng vũ lực nếu cần thiết.”

“Điên à! Bentheim là hệ sao cảng không gian trung tâm duy nhất của chúng ta. Nếu không có nó thì Cộng Hòa Bright coi như xong đời. Mà Bentheim có ly khai thì cũng chẳng khá hơn đâu. Nếu không có cư dân và hậu thuẫn từ khắp nước Cộng Hòa thì các phong trào giành độc lập vớ vẫn kia cùng lắm cũng chỉ trở thành một quốc gia hạng tư mà thôi.”

“Em đừng xem thường khả năng của họ. Người Bentheim lúc nào cũng nghĩ mình cao thượng hơn phần còn lại của nước Cộng Hòa. Họ ghét cái cảnh lúc nào cũng phải nghe lệnh ban ra từ Rittersberg. Chưa kể là phần lớn thu nhập của Bentheim lại được dùng để trợ cấp phát triển cho các hành tinh và hệ sao khác nữa.”

Vấn đề này hóa ra lại là mâu thuẫn giữa người dân Bentheim với cư dân sống ở những vùng khác của nước Cộng Hòa. Mặc dù hành tinh Bức Màn Mây cũng thuộc khu vực ảnh hưởng của Bentheim, nhưng Ves lại chẳng mấy đồng cảm với cái ảo tưởng xàm xí đó.

“Vậy dạo này ngành chiến cơ có tin tức gì không chị?”

Chị Marcella mỉm cười một cách vô định. “Các vụ tấn công gần đây đang gây áp lực nặng nề lên chuỗi cung ứng của ngành công nghiệp chúng ta. Hàng hóa thì bị cướp bóc giữa đường, các nhà máy thì bị đánh sập, hoặc một số doanh nghiệp bị ép phải hủy các hợp đồng dài hạn. Tuy những chuyện này chỉ nổi lên dạo gần đây, nhưng cứ mỗi lần bị gián đoạn là sẽ tạo ra hiệu ứng dây chuyền, gây ảnh hưởng đến những công ty khác trong chuỗi cung ứng.”

“Tóm lại là bọn phá hoại muốn gây hỗn loạn tối đa mà chỉ cần tốn chút công sức thôi phải không? Vậy thì bọn chúng không phải là một tổ chức quyền lực nào đâu. Có lẽ bọn chúng cũng chả có ai tai to mặt lớn hậu thuẫn cả.”

“Điều làm chị ngạc nhiên là tình hình hỗn loạn hiện nay lại khiến doanh số bán hàng tăng mạnh. Quân Đoàn Chiến Cơ đã tăng số lượng đặt hàng chiến cơ lên mười lăm phần trăm. Nhiều đội trưởng của mấy nhóm lính đánh thuê cũng quyết định nâng cấp kho vũ khí của họ ngay lập tức thay vì chờ ngày chuyển giao sang thế hệ chiến cơ tiếp theo.”

“Coi bộ đến mùa cao điểm của chúng ta rồi. Tiếc cái là bây giờ em chỉ có thể đứng ngoài nhìn mà thôi.”

Summer Sale

“Em có chắc là em không muốn tiếp tục chế tạo mẫu chiến cơ hiện tại không? Chị đã nói là chị có một đơn hàng khủng đang chờ em đấy. Giờ kiếm tiền hơi bị dễ luôn đó.”

“Chiếc Marc Antony không còn đáp ứng tiêu chuẩn của em nữa. Em không thể để người ta lấy nó ra làm cái cớ để chỉ trích rồi dựa vào đó mà tung tin rằng em không xứng đáng làm đệ tử của một bậc thầy đâu.”

Marcella nhún vai. “Tùy em thôi. Để chị cảnh báo trước nhé, nếu em tạm ngưng bán hàng quá lâu thì uy tín công ty của em cũng sẽ bị ảnh hưởng đấy.”

Một nhà thiết kế chiến cơ chỉ biết nói mà không biết làm ra sản phẩm thì sẽ không thể nào tiến xa trong ngành nghề này. Ves biết mình có nguy cơ đánh mất mối quan hệ thiện cảm với Bậc Thầy Olson mà cậu vất vả lắm mới trở thành một đệ tử của bà ấy.

Ves hỏi chị Marcella thêm một vài mánh để đi xin vay vốn cho doanh nghiệp. Chị Marcella liền giải thích ngắn gọn về quy trình cùng với nhiều điểm cần lưu ý. Về phần tài sản thế chấp, thì chị ấy còn có một gợi ý táo bạo hơn.

“Em có thể đưa con tàu hộ vệ của em làm tài sản thế chấp nếu em cần vay một số tiền lớn. Một chiếc tàu hộ vệ hạng sang chất chơi của Liên Minh Thứ Sáu có giá trị bằng cả một doanh nghiệp cỡ vừa đấy. Đó là cách tốt nhất để tận dụng tài sản không thiết yếu cho công ty của em đó.”

“Em không muốn.” Ves lắc đầu dứt khoác. “Tuyệt đối không. Em không muốn mạo hiểm mất quyền sở hữu chiếc Barracuda đâu chị. Vả lại, nếu em đưa con tàu ra thế chấp, em sẽ chìm dưới biển hiện kim mất, mà công ty em chưa thể phát triển nhanh đến vậy, dễ mất kiểm soát lắm.”

Chị Marcella không thuyết phục thêm sau khi Ves đã quyết tâm từ chối. “Em thử xem qua báo cáo doanh số quốc gia tháng trước đi. Hầu hết các cuộc đụng độ chủ yếu chỉ là đánh nhanh rút nhanh thôi. Cho nên doanh số chiến cơ hạng nhẹ tăng cái vèo luôn.”

Sau khi bàn thêm một vài chuyện vụn vặt khác, Ves kết thúc cuộc gặp với chị môi giới và rời khỏi văn phòng của chị ấy. Cậu quay trở lại cảng không gian và gặp Dietrich cùng với Lucky đang chờ sẵn ở đó.

“Xong rồi hả!” Dietrich trông có vẻ đang chán nản liền đứng dậy khỏi ghế. “Chú xong việc ở đây chưa?”

“Tôi sắp xếp xong hết rồi. Chiến cơ của anh và hàng của tôi đều đã được chuyển về nhà. Bây giờ chúng ta chỉ cần bắt tàu nữa thôi là xong.”

Sau đó, họ đi lên một con tàu chở khách và tìm thấy chỗ ngồi mà không gặp vấn đề gì. Nhìn nội thất đơn sơ và thiết thực của con tàu vũ trụ địa phương này khác hẳn so với những con tàu sang trọng khác của Khối Liên Minh khác. Đây là lần đầu tiên suốt cả tháng trời cậu mới có cảm giác được trở về nhà. Cậu không còn phải lo lắng về chuyện phân biệt tầng lớp hay phải thận trọng không được va chạm với những kẻ máu mặt khác nữa.

Sau hai ngày đi tàu một cách yên ắng, con tàu của họ cuối cùng cũng đã hạ cánh ở cảng không gian của Bức Màn Mây. Cuộc hành trình của họ chính thức khép lại tại đây.

Ves ôm Lucky vào lòng trong khi đảm bảo mớ hành lý của cậu lơ lửng đi theo mình sau khi rời khỏi tàu. Cậu quay lại và chào tạm biệt Dietrich. “Đúng là một chuyến đi để đời. Có nhiều lúc cũng suýt soát thật nhưng chúng ta cũng đã vượt qua hết rồi.”

“Anh chỉ muốn nghỉ xả hơi sau mấy pha hành động vừa rồi thôi.” Dietrich cười bất lực. “Không có ý xúc phạm nhưng ở gần chú mày toàn gặp đủ chuyện nguy hiểm không à.”

Sau một cái vỗ vai thân thiện, anh phi công chiến cơ sôi nổi kia cũng trở về với Băng Đảng Ngư Ông của Walter. Toàn bộ cảng không gian lúc này vô cùng nhộn nhịp như trẩy hội do băng nhóm ấy đang hoàn thành những công đoạn chuẩn bị cuối cùng cho chuyến thu thập phế liệu sắp tới.

Ves không còn dính dáng gì đến công chuyện của họ nữa. Để nhận được toàn bộ số tiền thu được từ mấy cái tài liệu tống tiền mà hai người họ đã kiếm được từ cái kho bí mật, cậu phải từ bỏ mọi quyền lợi đối với cái căn cứ bị bỏ hoang kia.

“Về nhà thôi, Lucky.”

Khi chiếc xe bay đậu trước khu xưởng của Ves, cậu mới thở phào nhẹ nhõm. Nơi này vẫn còn nguyên vẹn. Một con robot an ninh đơn độc vẫn kiên trì đi tuần tra quanh khu vực, và cái hàng rào vẫn phát ra những tia lửa điện đầy hăm dọa. Ngoài ra, những con bot giúp việc cũng đã cắt tỉa sân cỏ rất gọn gàng và quét sạch mọi vết bụi trên lối đi khá sạch sẽ.

Một gương mặt thân quen đang đứng chờ cậu ở cửa vào. Anh chàng Carlos Shaw đã quyết tâm nghỉ việc vị trí nhân viên kiểm định mà cha cậu đã sắp xếp cho cậu thông qua các mối quan hệ của ông ấy. Bạn Ves cũng đã từ bỏ cơ hội leo lên nấc thang sự nghiệp ở cái hãng sản xuất chiến cơ lớn kia.

“A nhô, Ves. Nhìn ông kìa! Hồi trước gặp nhau tụi mình còn là hai thằng bạn lông bông với nhau. Giờ ông đã biến thành ngôi sao trên tít trời mây rồi. Nhìn ông còn đẹp trai hẳn ra nữa!”

Ves thật sự đã thay đổi rất nhiều kể từ khi cậu rời khỏi nước Cộng Hòa Bright. Sau khi đã giành lấy chiến thắng ở Cuộc Thi Mở Rộng Leemar và sống sót hai lần bị bọn cướp không gian tấn công, thì tam quan của cậu cũng đã trưởng thành hơn trước. Diện mạo bên ngoài của cậu trông cũng đàn ông hơn hẳn nhờ có những biến đổi từ cái ống thuốc cường hóa gien kia.

Và cuối cùng, cậu cũng đã cất hầu hết đống quần áo bình thường và chuyển hẳn sang dùng bộ đồ phản trọng lực mỗi khi cậu đi ra ngoài. Bộ đồ công nghệ cao này vốn đã được lập trình sẵn với một thư viện bao gồm các trang phục sành điệu. Ngay cả một tên mù thời trang như Ves cũng khó mà ăn mặc lạc hậu một khi cậu đã quen sử dụng cái chức năng tiện lợi ấy.

“Vào nhà rồi hãy bàn về chuyện công việc của ông nhé.” Ves bình tĩnh lên tiếng rồi dẫn bạn mình đi qua các thiết bị an ninh rồi tiến vào cái xưởng làm việc xoàng xĩnh của cậu.

Lucky liền nhảy khỏi vòng tay của Ves và chạy về với chiếc giường riêng tư của mình. Nó trông có vẻ lười biếng hơn hẳn suốt những ngày qua. Ves nghi là con mèo của mình sắp sửa trải qua một biến đổi nào đó nữa thì phải.

Sau khi Ves đã sắp xếp hành lý xong, cậu quay lại phòng khách và chăm chú nhìn bạn mình. Carlos đang ngồi trên bàn ăn, tay cầm một cái máy tính bảng dữ liệu với một bản hợp đồng lao động được hiển thị trên màn hình.

“Bà chị môi giới của tui đã chuẩn bị sẵn một bản hợp đồng lao động tiêu chuẩn cho ông rồi đấy. Tui chỉ chỉnh lại một số điều khoản cho phù hợp với công ty tui thôi. Ông sẽ làm việc toàn thời gian cho công ty tui ở vị trí thợ chế tạo chiến cơ nhé. Tui không thuê ông làm thiết kế cho tui, nhưng ông có thể thoải mái sử dụng giấy phép chế tạo và trang thiết bị của tui để tự tìm tòi nghiên cứu miễn là ông hoàn thành hết công việc được giao mỗi ngày. Lương của ông là mười nghìn hiện kim mỗi tháng trước thuế. Ông có thắc mắc gì không?”

Carlos nhăn mặt. “Ở đây ghi là mọi mẫu thiết kế thương mại mà tui đăng kí ở MTA đều thuộc quyền sở hữu của ông hết á? Như vậy không quá đáng sao?”

“Tui nghĩ điều kiện này hợp lý mà.” Ves dứt khoát đáp lại. “Thường thì các nhà thiết kế chiến cơ còn không cho cấp dưới của họ sử dụng thiết bị nữa là. Nếu ông đã sử dụng trang thiết bị và giấy phép mà tui đã vất vả lắm mới kiếm được, thì những bản thiết kế của ông cũng phải thuộc về tui. Đừng lo, bản hợp đồng có nói là ông sẽ được nhận phần thu nhập xứng đáng cho mỗi chiến cơ bán ra mà.”

Tuy chuyện này cũng không hoàn toàn công bằng với Carlos, nhưng Ves muốn làm rõ ai là người nắm quyền ở đây ngay từ đầu. Cậu biết Carlos muốn làm việc cho cậu để phát triển sự nghiệp thiết kế chiến cơ riêng của cậu ta, thế nhưng Ves không muốn đầu tư cho Carlos mà không nhận được lợi ích gì. Nếu Carlos tưởng cậu là một thằng ngốc toàn cho đi mà không nhận lại thì nhầm to rồi.

“Okay, tui chấp nhận.” Carlos nói và không phản đối nữa. “Trang tiếp theo có ghi là tui phải ký một bản cam kết bảo mật do MTA thi hành nữa à. Ông có biết hình phạt nếu vi phạm hợp đồng dưới thẩm quyền của MTA nặng như thế nào rồi chứ? Trường hợp tệ nhất là tui còn có thể bị xử tử nữa đó!”

“Tui tin ông, nhưng tui cũng không ít kẻ thù đâu.” Ves khoanh tay trước ngực. “Ai biết lỡ đâu có ai hối lộ ông vài tỷ hiện kim để rò rỉ thông tin của tui thì sao?”

“Tui không đời nào làm thế!”

“Cho dù ông có kiên trì từ chối trở thành tỷ phú chỉ trong chớp mắt đi nữa, thì biết đâu tiếp đó sẽ có người đe dọa mạng sống của ông thì sao. Không có ai hoàn hảo cả Carlos à. Tui không muốn nghĩ đến chuyện ông sẽ phản bội tui đâu. Tui có thể yên tâm là ông sẽ không làm điều gì dại dột nếu có MTA đứng ra giám sát. Việc này cũng sẽ gửi thông điệp cho kẻ thù của tui là có dùng chiêu trò gì với ông thì cũng chẳng có ích gì cả.”

Do chuyện này liên quan đến vấn đề sinh tử, cho nên Ves cho Carlos thời gian để cân nhắc kỹ lưỡng. Nếu bạn cậu nhất quyết đòi thay đổi điều khoản, thì Ves sẽ rút lại hợp đồng lao động ngay lập tức. Cậu có quá nhiều bí mật không tiện tiết lộ. Mặc dù Ves không định thông báo cho nhân viên mình biết về Hệ Thống hay yếu tố X, nhưng cẩn tắc vô áy náy, và chuẩn bị trước vẫn không bao giờ là thừa.

“Được rồi. Tui không biết là ông đang giấu cái gì, nhưng nếu ông nghĩ nó nghiêm trọng đến mức phải kéo cả MTA vào đây thì cũng đành chịu. Tui sẽ sẽ ký cái bản cam kết bảo mật quái đản của ông.”

Sau khi đã hiểu rõ những điều khoản chính, Carlos mới bắt đầu đề cập đến nhiều vấn đề nhỏ hơn. Ves kiên nhẫn giải thích từng suy nghĩ của cậu và thậm chí là tỏ ra linh hoạt bằng cách sửa đổi một vài điều khoản không mấy quan trọng. Cậu chẳng bận tâm mấy đến số lượng ngày nghỉ phép của Carlos, hoặc số tiền lương làm ngoài giờ nếu có.

“Nếu ông đã hiểu hết rồi thì chúng ta đi đến chi nhánh MTA địa phương để ký hợp đồng và cam kết bảo mật nào. Ông sẽ bắt đầu làm việc vào ngày mai. Tui sẽ chuẩn bị một chiếc máy tính thiết kế dự phòng cùng một vài tiện nghi khác để giúp ông làm việc cho thuận tiện.”

Sau cái bắt tay chính thức hợp tác, Carlos liền rời khỏi khu xưởng và quay về căn nhà mới của cậu. Để chuẩn bị cho công việc mới, cậu ta đã thuê trước một chỗ nằm trong khu ngoại ô ở gần Freslin rồi.

Ves thì quay lại khu xưởng và bắt đầu sắp xếp các bộ phận của chiếc máy in Dortmund mà cậu mới thu hồi được. Cậu cũng cân nhắc việc đi vay thêm một khoản tiền để mua một chiếc máy nén giáp hợp kim. Cậu cũng muốn kiếm thêm một ít điểm DP quý giá bằng cách thiết kế một vài chiến cơ ảo nữa.

Summer Sale

Nói chung là cậu đã quay lại làm việc rồi.

Summer Sale
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS

Truyện Conect website chia sẻ truyện - đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện light novel nổi tiếng. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Đăng Nhập

Lost your password?


Facebook

Google +

Đăng Ký

 

Lost your password?


Facebook

Google +

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Madara - WordPress Theme for Manga