truyenconect - tổng hợp và chia sẻ truyện online
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS
Advanced
Sign in Sign up
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS
  • Action
  • Adult
  • Adventure
  • Chinese Novel
  • Chuyển Sinh
  • English Novel
  • MORE
    • Action
    • Adult
    • Adventure
    • Chinese Novel
    • Chuyển Sinh
    • English Novel
    • Harem
    • Ecchi
    • Fantasy
    • Drama
    • Game
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Isekai
    • Lịch Sử
    • Web Novel
    • Xuyên không
    • Trọng sinh
    • Trinh thám
    • Dị giới
    • Huyền ảo
    • Sắc Hiệp
    • Dị năng
    • Linh dị
    • Đô thị
    • Comedy
    • School life
    • Romance
    • Martial Arts
    • Light Novel
    • Huyền huyễn
    • Kỳ Huyễn
    • Khoa Huyễn
    • Võng Du
    • Đồng Nhân
    • Hệ thống
    • Võ Hiệp
Sign in Sign up

Chương 143: Tung Tích

  1. Truyenconect
  2. The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
  3. Chương 143: Tung Tích

Chương 143: Tung Tích

Không phải ai cũng tán thành với cái đề xuất mạo hiểm đầu tư đến tận 500 triệu hiện kim cho một công ty đầy rủi ro. Một trong những vị trưởng lão liền đứng dậy rồi dang hai tay ra và nói.

“Tôi phản đối!”

Ves nhận ra cái dáng người gầy gò của Tam Trưởng Lão Raymond Billingsley-Larkinson. Ông ấy có thân hình khá giống Ves ở chỗ cả hai người chưa bao giờ phải rèn luyện cơ thể để chịu đựng áp lực lớn khi lái chiến cơ cả. Vị trưởng lão này hẳn là người quản lý tài chính của cả gia tộc.

“Hãy để ông ấy nói!” Ông nội Benjamin quát lên một tiếng dứt khoát, khiến cho ai nấy cũng phải im bặt.

“Cảm ơn Tộc Trưởng. Theo phân tích của ban tài chính, tuy Ves đã vượt qua rào cản đầu tiên và đã có thể bắt đầu sản xuất chiến cơ, nhưng công ty của cháu nó vẫn chưa có vững vàng để duy trì mức lợi nhuận hiện tại. Cháu nó còn quá trẻ và tài sản của công ty cháu nó cũng đang bị khấu hao rất nhanh.”

Khi vị Tam Trưởng Lão đã mạnh dạn nói thẳng ý kiến của ông ấy về công ty của Ves, thì cậu cũng không chần chừ mà đáp lại. “Thưa Trưởng Lão Raymond, ông đang phóng đại rủi ro và phí tổn quá đấy. Trong sáu tháng qua, cháu đã làm việc cật lực để khởi nghiệp công ty chiến cơ của cháu, và cho đến hiện tại nó đã có thể duy trì một dây chuyền sản xuất ổn định. Cháu thậm chí còn chế tạo được tám chiếc chiến cơ và thu về lợi nhuận lên đến sáu mươi triệu hiện kim chỉ trong tháng vừa rồi đấy.”

Sáu mươi triệu hiện kim! Quỹ tín thác Larkinson phải chờ cả năm mới tích được con số như vậy. Trong khi Ves chỉ cần một tháng là ẵm cả mớ tiền trong tay! Mọi thành viên trong ủy ban đều phải kiềm chế sự phấn khích của mình. 

“Cháu đã chạm tới giới hạn rồi!” Trưởng Lão Raymond vặn lại, đập mạnh tay xuống bàn cái rầm. “Mọi chuyên viên phân tích thị trường đều có thể dự đoán rằng cháu sẽ không thể nào duy trì mức lợi nhuận hiện tại mãi được! Chi phí nguyên liệu thì đang tăng, còn giấy phép sản xuất của cháu sẽ dần lỗi thời trong vài năm nữa. Để tôi nhắc nhở mọi người rằng một giấy phép sản xuất tương đối rẻ cũng đã ngốn khoảng hai tỷ hiện kim rồi!”

Hai tỷ hiện kim! Nhiều người bất giác nuốt nước bọt khi nghe đến cái số tiền khổng lồ ấy. Những ai đam mê kinh doanh trong số những người có mặt ở đây đều xác nhận lời khẳng định của ông Raymond.

“Ngành công nghiệp chiến cơ vốn nổi tiếng với câu nói được ăn cả ngã về không. Ý tôi ở đây muốn nói là Ves có thể kiếm được bộn tiền ngày hôm nay, để rồi lỗ sạch vào ngày hôm sau. Đừng để thu nhập mỗi tháng của cháu nó làm lóa mắt mọi người. Hãy suy nghĩ kỹ đi, với lượng vốn ít ỏi trong tay, Ves sẽ không thể nào mở rộng sản xuất và cũng chẳng thể kiếm đủ lợi nhuận để mua một giấy phép sản xuất chiến cơ đương hệ nữa!”

Bầu không khí dần xoay chiều theo hướng phản đối quyết định đầu tư cổ phần cho công ty Ves. Mặc dù cậu sẽ đạt được nhiều lợi ích lâu dài hơn nếu cậu sở hữu toàn bộ cổ phần của công ty, nhưng Ves không chấp nhận bị đánh giá là một thằng liều lĩnh hành động không biết suy nghĩ. Cậu vẫn có lòng tự trọng của riêng mình.

“Thưa Trưởng lão Raymond, có vẻ như ông chưa có tính đến tiềm năng phát triển của cháu. Ai cũng biết cháu là đệ tử của một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy nổi tiếng của Khối Liên Minh. Quy mô vận hành công ty hiện tại của cháu chỉ là bàn đạp để mai này cháu có thể tự thiết kế một mẫu chiến cơ nguyên bản. Cháu tin rằng tay nghề và kỹ năng của cháu sẽ cải thiện đến mức có thể thiết kế một mẫu chiến cơ thương mại nguyên bản. Đến lúc đó, cháu sẽ không cần phải mua giấy phép sản xuất chiến cơ đắt đỏ như lời ông nói. Tệ lắm thì cháu cũng chỉ cần mua giấy phép sản xuất linh kiện tầm một tỷ hiện kim là cùng.”

Lời cậu thốt ra tràn đầy tham vọng! Không có ai nghĩ rằng Ves sẽ tự mình thiết kế một chiếc chiến cơ nguyên bản. Ngay cả những phi công chiến cơ đầu óc ngu si tứ chi phát triển nhất cũng biết làm một dự án thiết kế như vậy sẽ khó khăn và phức tạp đến nhường nào.

Còn những nhà thiết kế chiến cơ biến thể thì đầy rẫy ở khắp mọi nơi. Nhưng những ai đã vượt qua được cột mốc đó để tạo ra một mẫu chiến cơ không phụ thuộc vào bất kì mẫu nguyên gốc nào khác đều xứng đáng với cái danh thiết kế gia và được mọi người khâm phục. Nếu Gia Tộc Larkinson có thể tự nuôi dưỡng một nhà thiết kế chiến cơ thực thụ như thế, thì lúc đó gia đình chắc chắn sẽ đạt đến một tầm cao mới!

Ông nội Benjamin đã nghe quá đủ rồi. “Trật tự. Trật tự nào! Chúng ta vẫn đang họp để quyết định cho tương lai của cả Gia Tộc Larkinson đấy. Đừng có làm hổ thẹn bản thân trước mặt Hào Kiệt của tổ tiên.”

Không có người nhà Larkinson nào muốn bộc lộ bản tính đáng xấu hổ của mình trước mặt chiếc Hào Kiệt đáng kính cả. Nhờ có sự can thiệp của ông Benjamin, bầu không khí mới dần hạ nhiệt, giúp cho cả Ves lẫn ông Raymond dần bình tĩnh lại.

“Chúng ta đang đến gần thời khắc quyết định của lịch sử.” Vị Tộc Trưởng điềm tĩnh nói tiếp. “Vận mệnh của gia đình chúng ta gắn bó chặt chẽ với nước Cộng Hòa Bright, nhưng hiện tại nó không còn ổn định như trước. Thời thế đổi thay khôn lường không đoán trước được. Để đề phòng bất trắc, chúng ta cần phải dàn trải các phương án đối phó với các rủi ro trước mắt.”

Ai nấy cũng ngồi yên nghe ông Benjamin vẽ ra một viễn cảnh u ám trong tương lai. Ves cũng ngồi đó cố gắng tỉnh táo để lắng nghe ông ấy nói. Mãi một lúc sau cậu mới nhận ra ông Benjamin đang ngầm thuyết phục các thành viên của ủy ban để họ chấp nhận quyết định mua cổ phần cho công ty chiến cơ của cậu. Ông Raymond thậm chí còn không có cơ hội để phản bác nữa.

“Xin hãy giơ tay nếu mọi người tán thành với đề xuất đã nêu lên trước đó!”

Kết quả là có hơn hai phần ba tổng số thành viên giơ tay ủng hộ. Ves để ý thấy ông Benjamin đã lôi kéo hầu như toàn bộ những người có tầm ảnh hưởng lớn trong ủy ban. Ngược lại, những người phản đối thì trừng mắt nhìn Ves một cách ganh ghét. Tại sao một thằng nhóc mới khởi nghiệp như Ves lại xứng đáng đầu tư 500 triệu hiện kim trong khi công ty hoặc doanh nghiệp của họ lại bị bỏ mặc sang một xó mà không ai để tâm đến chứ?

Kể cả Tam Trưởng Lão Raymond cũng lắc đầu chán nản. Tuy ông vẫn phản đối quyết định đó, nhưng ông ấy vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra gió đang thổi về hướng nào, và cũng biết lúc nào mình nên bỏ cuộc và âm thầm rút lui.

Phần còn lại của buổi họp hầu như chẳng còn gì liên quan đến Ves cả. Thay vào đó, cậu tiếp tục nghiên cứu chiếc hiệp sĩ hạng nặng cổ xưa kia và trầm trồ cái hào quang mạnh mẽ của nó. Suy cho cùng, đâu phải ngày nào cậu cũng bắt gặp một chiếc chiến cơ với Yếu Tố X có thể làm giác quan thứ sáu của cậu nhức nhối đến mức này. Cậu thầm mong cuộc họp kéo dài thêm một chút để tận dụng tối đa thời gian cậu được tiếp xúc với cái cỗ máy lịch sử này.

Sau khi ông nội cậu kết thúc buổi họp, mọi người bắt đầu rời khỏi cái đại sảnh khổng lồ này. Ves chậm chạp lê từng bước một, chần chừ không muốn đi khỏi đây mà chưa phá giải cái bí mật đằng sau cái Yếu Tố X mạnh đến phi thường của chiếc Hào Kiệt kia. Cậu thiếu điều muốn xin ông nội mang cho cậu chút đồ ăn nước uống rồi khóa cậu ở trỏng luôn!

Bất ngờ thay, ông Benjamin bảo Ves nán lại một chút, nhưng không phải là để ngắm chiếc Hào Kiệt. Thay vào đó, ông nội muốn bàn về người cha mất tích của cậu.

Một vài trưởng lão khác cũng nán lại cùng, bao gồm ông chú Ovrin và bác Maeser. Ves đoán là ông nội đã tập hợp những người thân thích nhất trong gia đình để bàn về chuyện này.

Ves không thể chờ thêm được nữa. “Vậy cuối cùng thì ông nội có thể nói cho con biết cha cháu đang ở đâu được không?”

“Cháu nên ngồi xuống và bình tĩnh đã.” Bác Maeser đặt tay lên vai Ves mà khuyên nhủ cậu. “Chuyện này rất phức tạp. Theo những gì mà bọn bác điều tra được, thì tình hình có vẻ không mấy sáng sủa.”

Ông nội Benjamin chậm rãi gật đầu. “Để bọn ông kể cho cháu nơi đầu tiên mà bọn ông phát hiện ra dấu vết của Ryncol. Cháu có nghe đến Khe Hở Nyxian bao giờ chưa?”

“Không phải đó là một vành đai thiên thạch khổng lồ đầy rẫy các hiểm họa ngoài vũ trụ ư?”

“Nó cũng nằm ở rìa Phân Khu Sao Komodo nữa. Nếu người ta có bộ dẫn động FTL đủ mạnh thì họ có thể nhảy cóc từ Khe Hở đó qua các Phân Khu Sao lân cận khác như Phân Khu Sao Uy Lục Lam Quang hay Phân Khu Sao Bạo Tinh Sơn chẳng hạn.”

Nói cách khác, khu vực Khe Hở ấy là nơi đầy rẫy bọn ô hợp, tạp nham cùng với đám cướp không gian cặn bã đủ loại. Với vô số thiên thạch bị mắc kẹt trong cái từ trường làm méo mó không-thời gian ấy, nó đã tạo ra một nơi ẩn nấp tuyệt vời cho lũ tội phạm xuyên vũ trụ.

“Nói ngắn gọn thì một trong những tình báo của bọn ông đã chụp được cha cháu ở một khu chợ đông đúc tại trạm không gian Ba Nan Hoa khét tiếng của bọn cướp không gian.”

Đại sảnh đã chặn sóng mọi thiết bị điện tử ở xung quanh, cho nên ông Benjamin chỉ cần đưa cho cậu một tấm hình là đủ. Ves liền nhận lấy bức hình đó, và chăm chú nhìn cái hình dạng mờ căm của cha mình đang đi cùng một nhóm người đầy vẻ đe dọa.

“Đó là cướp không gian hả ông?” Cậu ngập ngừng hỏi.

“Cũng không hẳn. Tình báo đã điều tra rằng bọn chúng tự xưng là nhóm Ác Xà Thây. Có vẻ như chúng là một nhóm lính đánh thuê hắc ám thì phải. Bọn ông không tìm thấy thông tin nào khác của bọn Ác Xà trong kho dữ liệu, nhưng nghe qua thì ông có cảm giác như bọn chúng khá là lành nghề, chứ không phải là một băng nhóm mới lập.”

Những phát hiện động trời ấy càng khiến Ves phải kinh ngạc. Nhóm Ác Xà Thây ư? Nghe nó đáng sợ vô cùng.

Bác Maeser ngồi xuống bên cạnh Ves rồi nhún vai. “Bác cũng không dám tin khi lần đầu nghe đến chuyện đó. Bọn bác cũng ráng tìm hiểu thêm cho đến khi moi được nhiều chi tiết hơn. Có vẻ như mọi thành viên của nhóm Ác Xà Thây này đều bị một tổ chức bí ẩn có tên là Ngũ Thư Tông Đoàn truy lùng ráo riết.”

Người bác của Ves lại nhắc đến một cái tên quá đỗi xa lạ đối với cậu. “Cháu chưa từng nghe đến tổ chức đó. Nghe có vẻ nghiêm trọng vậy.”

“Ông đã từng tiếp xúc với bọn Ngũ Thư Tông Đoàn cũng lâu lắm rồi.” Ông Benjamin nói với vẻ mặt cực kỳ u ám. “Ngũ Thư Tông Đoàn là một giáo phái xuyên ngân hà chuyên thờ phụng bọn người ngoài hành tinh và đầy rẫy bọn mê tín ngày tận thế cực đoan. Ngay cả nước Cộng Hòa cũng không rõ mục tiêu của bọn chúng là gì, nhưng bọn ông biết là chúng đã len lõi vào mọi ngóc ngách trong không phận của nhân loại.”

Sau đó, Ves hỏi thêm vài câu về đám Ngũ Thư ấy, nhưng không có ai thực sự giải thích được bọn chúng hoạt động như thế nào cả. Ông Benjamin chỉ nghe đồn rằng bọn chúng đôi lúc đi ăn cắp dữ liệu, hay đi tẩy não hàng loạt, hoặc thậm chí là ném bom hạt nhân hủy diệt cả một hành tinh nữa. Rõ ràng là bọn Ngũ Thư Tông Đoàn này chỉ có thể hoạt động ngoài vòng pháp luật mà thôi.

Ông Benjamin tiếp tục bày tỏ nghi ngờ của ông. “Bọn ông nghĩ rằng cha cháu không biết bằng cách nào đã chọc giận bọn tín đồ này. Để tránh liên lụy đến cháu, cha cháu đã cắt đứt mọi liên hệ rồi chạy trốn đến Khe Hở Nyxian. Dù có là một giáo phái khổng lồ như Ngũ Thư Tông Đoàn đi nữa thì cũng khó mà mò kim đáy biển ở một nơi nguy hiểm như vậy.”

“Nếu bọn giáo phái bí ẩn đó đang truy lùng cha cháu thì tại sao bọn chúng vẫn chưa bắt cóc cháu?” Ves lo lắng hỏi. “Chúng có thể dễ dàng tóm cháu ở Bức Màn Mây nếu muốn mà.”

“Đó là vì Hiệp Hội Thương Mại Chiến Cơ sẽ truy lùng bọn chúng đến cùng nếu chúng dám ló mặt trong không phận nhân loại.” Ông nội đáp. “Đám cuồng tín đó đều sở hữu mấy cái bộ gien kỳ dị lắm. Dù có che kín mặt như thế nào đi nữa, thì bọn chúng cũng không thể nào đi qua kiểm tra an ninh được đâu.”

Quyền lực của Hiệp Hội MTA lớn đến mức khiến cho mọi tổ chức và quốc gia nhân loại đều phải run sợ và không dám phá vỡ luật lệ của họ. Sức mạnh quân sự của họ chỉ xếp sau Liên Minh Hạm Đội Thống Nhất, vốn là lực lượng gánh vác trách nhiệm bảo vệ biên cương lãnh thổ nhân loại. Ves hoàn toàn tin vào khả năng trị an của Hiệp Hội MTA và đảm bảo họ sẽ trừng phạt bọn Ngũ Thư Tông Đoàn nếu bọn chúng dám ló mặt.

Tuy nhiên, Ves vẫn lo lắng về lý do tại sao cha cậu lại bị đám Ngũ Thư truy đuổi đến vậy. Liệu bọn chúng có biết đến Hệ Thống Thiết Kế Chiến Cơ hay không? Hay tệ hơn là liệu chúng có phải là người đã tạo ra cái Hệ Thống ấy ngay từ ban đầu?

Ves tạm thời loại trừ khả năng đó. Nếu bọn Ngũ Thư Tông Đoàn để ý đến tốc độ thăng tiến vượt bậc của cậu, hẳn là chúng đã nhận ra cậu đang sở hữu cái Hệ Thống vô giá ấy. Đối với một kho báu quý giá đến vậy, chúng chắc chắn sẽ bất chấp tất cả mà đè bẹp cả đất nước Cộng Hòa chỉ để đoạt lại báu vật của chúng.

Hơn nữa, cậu không nghĩ cha cậu lại dại dột đến mức lại để cái Hệ Thống bỏ xó ở trong tủ. Ryncol chắc chắn đã dự đoán rằng Ves sẽ sử dụng nó để theo đuổi giấc mơ trở thành một nhà thiết kế chiến cơ của mình. Nếu Hệ Thống có thật sự gây nguy hiểm gì thì cha cậu đã không trao nó cho cậu rồi.

Vậy thì chủ nhân đầu tiên của Hệ Thống ắt phải là một tổ chức khác. Chỉ cần Ves đừng làm gì quá lố lăng gây chấn động và thu hút quá nhiều sự chú ý, thì bọn chủ nhân cũ của Hệ Thống sẽ không phân biệt được cậu giữa vô vàn những thiên tài khác.

Ves liền quyết định đầu tư thêm vào an ninh và hoạt động ẩn danh của mình. Cậu tự khen bản thân vì đã mua Con Dấu Ẩn Danh từ Cửa Hàng của Hệ Thống.

Sau khi người nhà Larkinson của cậu đã bày tỏ ý kiến của mình, ông nội liền mỉm cười nhìn Ves. “Bất kể cha cháu đang toan tính điều gì đi nữa, thì ông tin là Ryncol sẽ xoay xở được. Nó nào giờ lì đòn lắm. Khe Nyxian là một nơi nguy hiểm khôn lường, nhưng không có tác dụng gì với Ryncol đâu. Nếu không có gì bất trắc thì cha cháu sẽ sống sót thôi.”

Cuộc gặp mặt kết thúc với chút buồn bã. Ít ra thì mọi người không đổ lỗi cho cha cậu vì đã chọc giận một giáo phái xuyên ngân hà toàn bọn tín đồ quái đản kia. Họ vẫn ủng hộ Ves và Ryncol vô điều kiện, và không ngần ngại dang tay ra giúp đỡ.

Ông Ovrin đi lại gần Ves trong khi mọi người bắt đầu đi lên cầu thang. “Ves à? Ông muốn nói chuyện một chút.”

“Có chuyện gì vậy ông?”

“Để đối phó với những mối đe dọa đang nhắm vào cháu gần đây, bọn ông muốn đưa ra một vài biện pháp phòng thân cho cháu. Khi cháu chuẩn bị về nhà, bọn ông sẽ sắp xếp cho cháu hai chiếc chiến cơ vệ sĩ để đi theo bảo vệ cháu dọc đường, cùng với hai phi công của gia đình mình. Hai người đó sẽ chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn cho cháu và khu xưởng chiến cơ của cháu.”

Được một cặp chiến cơ hộ tống đi theo cùng quả là một tin đáng mừng đối với Ves, nhưng cậu cũng hơi do dự khi nghe ông chú ruột của cậu muốn chính người nhà Larkinson thuần huyết lái hai chiếc chiến cơ đó.

“Cháu tưởng hiện tại thì mọi thành viên trong gia đình Larkinson trong tuổi nghĩa vụ đều phải nhập ngũ trong Quân Đoàn Chiến Cơ chứ?

Ông Ovrin mỉm cười bất lực. “Gia đình nào mà chẳng có vài người dị biệt. Cũng có nhiều phi công trẻ tuổi trong gia đình chúng ta không thể phục vụ trong môi trường quân ngũ. Mà cháu cũng đừng lo lắng quá. Mấy đứa Larkinson mà ông đang nghĩ đến đều là những phi công chiến cơ có năng lực cả đấy.”

Summer Sale
  • BLog
  • Truyện dịch
  • Convert
  • Liên hệ
  • ToS

Truyện Conect website chia sẻ truyện - đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện light novel nổi tiếng. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng.

Đăng Nhập

Lost your password?


Facebook

Google +

Đăng Ký

 

Lost your password?


Facebook

Google +

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Madara - WordPress Theme for Manga