Chương 2
Trong trò chơi, đã tùng có các sự kiện chiến tranh, và có rất nhiều người đã tham gia, bao gồm cả Shin. Các thành lũy thông thường sẽ được tăng cường các loại kết giới như chống quái vật, bùa ma thuật hay gia cố, vì vậy Shin cảm thấy rất khó khăn để tấn công một cái pháo đài như vậy.
Shin nghi ngờ rằng bên trong nó không phải là một thị trấn, nhưng anh không thể nói được có cái gì đang ở bên trong bức tường đó. Nhưng nơi này được bao quanh bởi những bức tường nguyên vẹn, nên có lẽ bên trong nó cũng không phải là một đống tàn tích.
Nói cách khác, hiện tại anh đã không có bất kỳ ý định nào với nó, vì vậy anh cắt đứt dòng suy nghĩ của bản thân và đi theo hướng mà con chim ưng chỉ định.
Sau khi đi bộ khoảng 100 mel, anh nhìn thấy có sự tách biệt ở đây với khoảng thực vật xung quanh. Không giống những cái cây gặp từ đầu chuyến đi tới giờ với đường kính chỉ khoảng 30-40 cmel, đường kính những cái cây ở đây ước chừng cũng phải 1 mel.
Ở giữa trung tâm chính là một căn nhà mang đầy sự hoài niệm.
Đó là một căn nhà được xây dựng từ đá và gỗ, và phía trên treo một tấm biển chữ lơn, [Yorozuya – Tsuki no Hokora ] [ Tiệm tạp hóa- Đền mặt trăng ]
"Nó không có gì thay đổi cả, huh."
Thấy căn nhà của mình vẫn như cũ, trong lòng Shin cảm thấy như giải tỏa được gánh nặng.
Trong trò chơi, [Yorozuya – Tsuki no Hokora] là cửa hàng vũ khí, áo giáp được Shin quản lí, và nó cũng giống như nhà của anh vậy. Về cơ bản, nó bán các vật phẩm mà Shin đã nhặt trong các dungeon hay các bãi khai thác. Và khi anh nghĩ về điều đó, anh chỉ muốn bóp nát cơ thể mình.
Những nơi Shin đã đến hầu như đều là các dungeon hay những nơi tập trung quái vật cấp độ cao, vì vậy rất dễ dàng để đạt được những vật phẩm hay tài liệu quý hiếm, và cửa hàng sẽ bán chúng. Yorozuya – Tsuki no Hokora được rất ít người biết đến nhưng nó lại rất nổi tiếng, nổi tiếng chủ yếu giữa các người chơi cấp cao. Bởi vì họ có thể tìm được những thứ họ muốn tại đấy, nhưng đồ vật rao bán ở đây thì khá đắt cho nên những người mua chỉ giới hạn ở những người chơi cấp cao. Trong khi hồi tưởng về việc kinh doanh nhộn nhịp cửa hàng của mình (thực tế là rất hiếm khi nó nhộn nhịp), Shin chui qua bức rèm, và đẩy cửa ra. Vừa đi anh vừa suy nghĩ về cái cửa hàng của mình, ngoài chiếc bàn tiếp tân và kệ để vũ khí thì nó chả còn cái gì cả. Bên trong cửa hàng có một đám người cả đàn ông lẫn phụ nữ đang đứng ở đó, một chiếc áo choàng trùm kín bộ áo giáp của họ. Một vài người nhận thấy Shin đang đứng ở lối vào, và hai trong số đó tiếp cận anh.
"Xin lỗi, nhưng cửa hàng đang có công chuyện? Anh có thể trở lại vào lúc khác được không?"
Người nói với Shin là một người đàn ông trẻ tuổi tóc vàng mặc một bộ áo giáp được trang trí rất trang sức xa hoa. Chiều cao của người đó tương đương Shin nhưng có lẽ vì được rèn luyện nhiều nên cánh tay và chân của người đó cơ bắp hơn khá nhiều.
"Có chuyện gì xảy ra?"
"Nó không quan trọng, Biến ngay đi!"
Người đang ra lệnh cho Shin khi anh đang hỏi về những gì đang xảy ra tại đây chính là người đàn ông trẻ tuổi có mái tóc màu nâu đang đứng cạnh người đàn ông tóc vàng. Cũng giống như một người tóc vàng, người đó cũng mặc một bộ áo giáp. Anh ta cao hơn Shin một cái đầu, và có một cơ thể vạm vỡ tương xứng chiều cao của mình.
"Nhưng tôi cũng đã có việc cần làm tại đây."
"Câm mồm. Một mạo hiểm giả như ngươi thì không có quyền phát ngôn ở đây!"
"Này, dừng lại, Iran!"
Iran có lẽ là tên của người đàn ông tóc nâu. Sau khi đánh giá được rằng anh không cần phải sử dụng keigo, Shin sử dụng phong cách nói bình thường của mình để phản đối Iran.
[Lưu ý: dòng đầu tiên của Shin đã được sử dụng cách nói teneigo [cách nói lịch sự], nhưng lần thứ hai anh ấy sử dụng lời nói khiêu khích.]
Có lẽ sự thiếu thiện chí của Shin đã khiến anh ta tức giận, Iran đã đẩy mạnh Shin, và đấm vào vùng bụng của Shin. Thấy rằng Shin không đáp trả lại, miệng của Iran cong lên tạo thành một nụ cười.
"Whoa!"
Tuy nhiên, Shin không thậm chí không có chút động tác nào, và ngược lại, Iran bị mất thăng bằng và ngã đập mông xuống sàn. Áo giáp của anh va chạm sàn nhà, tạo một âm thanh thật to vang vọng trong cửa hàng. Ánh mắt của những người xung quanh đều rơi vào người Shin và Iran.
Trong khi Iran chết điếng người và không thử xử lí kịp chuyện này thì Shin đang kinh ngạc chuyện gì đã xảy ra với anh ta.
"Ku-, cái đ-!"
"Có chuyện gì ồn ào vậy!?"
Tại đúng lúc Iran đang giận tím tái mặt mũi, một tay đặt lên chuôi kiếm thì một âm thanh vang lên trong cửa hàng làm anh ta hóa đá.
Thấy tình hình này Shin thở dài trong lòng, chẳng lẽ lại có phiền toái kéo tới sao.
◆◆◆◆◆◆
Đám người tự nhiên tách ra tạo thành một lối đi, và một người đàn ông xuất hiện. Người đàn ông đẹp trai đó có đôi mắt màu xanh và một mái tóc vàng óng, trên người anh ta vẫn là một bộ áo giáp xa hoa. Anh ta nhìn trừng trừng về phía Shin và Iran đang đứng cách đó vài mels.
Không giống như trước, Iran đã đột nhiên trở nên yên tĩnh.lại
Đối với Shin, khi nhìn thấy một người bước ra từ giữa đám đông thì trong miệng anh phát ra một tiếng "moses,.."
"Tôi nhớ tôi đã nói rằng không cho bất cứ ai tiến vào đây rồi cơ mà."
"Xin hãy thứ lỗi cho tôi, Loost-sama!"
Iran nhanh chóng cúi đầu. Nhìn thấy biểu hiện của Iran, Shin cho rằng người đàn ông này có địa vị khá cao.
Loost chỉ nhìn thoáng qua Iran và đi tới chỗ Shin. Anh ta lướt mắt nhìn Shin từ trên xuống dưới.
Uwah, thằng cha này còn ngứa mắt hơn.
Phớt lờ đi ánh mắt của Shin, Loost dùng những bước chân nặng nề đi tới.
"..."
"?"
Thấy Loost giữ im lặng, Shin nghiêng đầu thắc mắc, trong khi Iran hét lên một cách giận dữ.
"Này! Tên kia, không biết phép tắc hả, nhanh xưng danh đi !?" Dường như Loost cũng không nói gì thêm, chờ đợi Shin nói tên của anh ra.
"Thật xin lỗi. Tôi là Shin, một lữ khách."
Sự việc sẽ trở nên phức tạp nếu "Đại nhân" trước mặt này để mắt đến anh. Theo kinh nghiệm của Shin, Loost là loại người sẽ bỏ qua cho bạn nếu bạn tự hạ mình, ngay cả khi đó chỉ diễn kịch.
"Hừm, có vẻ như ngươi không biết lễ nghi. Ta cũng chẳng trông mong nhận được chút phép tắc từ mấy kẻ lang thang".
Bỏ ngoài tai mấy lời nói ngạo mạn của Loots, Shin gượng cười và anh cũng không thèm để ý tới việc bản thân mình bị xem nhẹ.
"Việc của chúng ta xong rồi. Đi thôi."
Cùng với đó, Loost bắt đầu đi thẳng về phía trước. Chú ý tới hành động của anh ta, Shin lập tức di chuyển sang bên trái.
Ngoài người thanh niên tóc vàng người nhìn thấy động tác của Shin, một số người khác đối với cử động của anh thì híp mắt lại.
"Tch."
Bao gồm Iran , những người đàn ông và phụ nữ dường như là cấp dưới của Loost đi ra khỏi cửa hàng. Ngoài ra, vẫn còn ba người trong số họ ở lại trong cửa hàng.
"Tôi thay mặt Iran xin lỗi anh vì cách hành xử của anh ta."
Người nói chuyện với Shin là người đàn ông tóc vàng trước đó. Hai người còn lại cũng làm biểu hiện xin lỗi.
"Không, kỳ thực thì anh ta cũng chưa làm gì với tôi."
"Tôi rất cảm kích khi nghe điều đó. Tôi Ardi. Ardi Sheil. Nếu anh cần sự giúp đỡ từ Hiệp sĩ đoàn, hãy đến tìm tôi."
"Tôi là Shin. Nếu có cơ hội, tôi sẽ tới."
Shin trả lời bằng cách đưa tay phải của mình về phía Ardi. Xem ra nhóm người lúc trước là Hiệp sĩ đoàn. Tuy rằng lúc đầu bọn họ rất kiêu ngạo, nhưng nhìn vào hành động lúc này Ardi và hai người còn lại đã làm thay đổi ý kiến của Shin.
Ardi rời cửa hàng, và hai người còn lại cái gật đầu nhẹ Shin và bước đi theo sau Ardi. Có lẽ họ là cấp dưới của Ardi.
Bây giờ khi tất cả các hiệp sĩ đã rời đi, cửa hàng trở nên rộng rãi hơn. Shin thấy các đồ vật đang xếp trên kệ khác hẳn nhận thức của anh.
Hầu như tất cả loại vũ khí đều làm từ đồng hay sắt, và cái thứ tốt nhất thì cũng chỉ làm từ bạc. Áo giáp da cũng có? Có cả thuốc [Hồi HP], [Hồi MP] cấp thấp, và vài viên thuốc giải hiệu ứng xấu? Không có nguyên liệu thô?
Đống đồ mình để lại không thể nào lại có thể là đống đồ cấp thấp này được. Lần này thì Shin cảm thấy rất kinh ngạc.Nhìn thế nào đi nữa thì đống đồ này chỉ có mấy người chơi sơ cấp sử dụng thôi. ——–
"Cửa hàng xuống cấp đến mức này rồi sao..."
Đó chính là sự thật rằng cửa hàng đang trong tình trạng đáng ngại.
"Anh đang nói cái gì vậy?"
"Eh?"
Shin giật mình với câu hỏi mà anh không biết phải trả lời như thế nào, anh dường như đã nói một cách vô thức. Khi anh quay về hướng phát ra giọng nói, anh nhìn thấy một cô gái Elf với mái tóc đen và đôi mắt màu vàng từ phía bên trong quầy tính tiền. Một đôi tai nhọn nhô ra giữa mái tóc đen mượt.
Nếu có người khác ở đây, chắc có lẽ họ sẽ đứng hình trước vẻ đẹp của cô. Với chiều cao khoảng 1m6 dù thấp hơn Shin một cái đầu, nhưng cô có vẻ ngoài rất xinh đẹp với làn da trắng nõn và bộ ngực rất không tương xứng với cơ thể mảnh mai.
Từ ngoại hình của cô, cô tầm khoảng 17-18 tuổi, nhưng đối với tộc elf có tuổi thọ lớn, tuổi thật cô ấy chắc cũng đáng làm bà cố nội của Shin.
"Ahh, tôi đang xem các loại hàng hóa trong cửa hàng."
"Thật vậy sao? Tôi nghĩ rằng tôi vừa nghe thấy một số lời nhận xét khiếm nhã nhỉ."
"Tôi không hề có ý định như vậy."
"Tốt thôi, cứ tự do mà nhìn ngắm xung quanh đi, đám phiền phức kia vừa đi rồi."
Như cô gái elf nói vì vậy, anh ngồi trên một cái ghế kế quầy tính tiền.
"Đám phiền phức ư?"
"Đúng vậy, họ thường tới để hỏi khi nào sư phụ trở về. Tôi đã nói, họ đúng là cố chấp."
Chắc họ đã đến thường xuyên vì Shin nhận thấy rằng giọng cô trở nên mệt mỏi khi nói đến điều đó.
"Nó thật không dễ dàng với cô nhỉ. Ah, có vẻ tôi chưa tự giới thiệu về mình,tôi là Shin. Như cô đã thấy, tôi không phải là một lữ hành giả."
"Một cách giới thiệu bản thân khá ấn tượng nhỉ? Tôi là Tiera Lucent. Gọi tôi là Tiera được rồi. Tôi là người học việc của chủ nhân cửa hàng này. Nếu anh có một số item tốt và vật liệu muốn bán, tôi sẽ mua nó."
"Vâng, hãy hướng dẫn tôi trong thời gian này. Có phải sư phụ của Tiera rất phi thường, đến mức ngay cả các hiệp sĩ cũng thường xuyên đến để hỏi thăm tin tức?"
"Anh đang nói gì vậy? Ngay cả trẻ em ngày nay cũng biết rằng chủ sở hữu của cửa hàng [Tsuki no Hokora] là Schnee Raizar."
(Lưu ý của Trans: Tsuki no Hokora là tên của cửa hàng, và từ Schnee trong tiếng Đức có nghĩa là tuyết.)
"Haa, có vẻ như sư phụ của cô thực sự nổi tiếng nhỉ?"
"Điều đó được chính người dân truyền đi. Tuy nhiên, sự thật không thể chối cãi rằng sư phụ là..."
"Có một người nổi tiếng như vậy đằng sau cửa hàng này à..."
Shin đã có một sự hiểu lầm nhỏ về cửa hàng sau những gì anh thấy, sau tất cả, nếu có một người nổi tiếng ở đây, cửa hàng này hẳn phải làm ăn tốt hơn. Tuy nhiên, anh đã có một cảm giác quen thuộc với tên của chủ cửa hàng, giống như là anh nhớ là đã gặp ở đâu đó.
"Schnee Raizar...Schnee Raizar...Schnee...Schnee Raizar...Ahh!?"
"Này, có chuyện gì vậy!?"
Tiera đã rất ngạc nhiên khi Shin đột nhiên hét lên. Cái ghế đã ngã xuống tạo ra âm thanh 'Gatan' khi Shin đột ngột đứng dậy.
"Oh, là lỗi của tôi. Tôi hơi ngạc nhiên tí."
Shin xin lỗi và để lại cái ghế về vị trí ban đầu. Anh nghĩ về cái tên mà anh đã nghe ở đâu đó, nhưng đó chỉ là điều tự nhiên, vì đó là một nhân vật hỗ trợ mà Shin tạo ra để làm nhân viên bán hàng cho Tsuki no Hokora trong trò chơi, và nhân vật này tên là Schnee Raizar.
"Xin lỗi, nhưng có một vài điều mà tôi muốn xác nhận về sư phụ của cô?"
"Eh, vâng, tôi sẽ trả lời nếu tôi có thể."
Tiera hơi lùi lại về phía sau bởi ánh nhìn đầy đe dọa của Shin. Tuy nhiên, Shin, người đã rất ngạc nhiên bởi sự đồng ý của cô, lại không hề nhìn thấy hành động nhỏ đó.
"Có phải Schnee Raizar là một High Elf với mái tóc dài đến hông, mắt xanh, một người phụ nữ xinh đẹp với chiều cao khoảng 166 cemels?"
"... Điều đó hoàn toàn đúng... có phải anh là fan hâm mộ của chủ nhân?"
Một lần nữa, Tiera lại lùi thêm một chút nhưng Shin vẫn không biết về điều đó.
"Không, tôi không phải. Schnee là người quen của tôi hoặc thứ gì đó giống như thế. (Đó là mối quan hệ giữa chủ cửa hàng và nhân viên bán hàng trong game)
"Người quen của sư phụ ư? Có thật không?"
"Tôi không biết rằng cô ấy còn nhớ tôi không..."
Tiera nhìn Shin bằng con mắt đầy nghi ngờ.
Điều đó hoàn toàn là tự nhiên bởi vì Shin đột ngột đến thăm và nói rằng có quan hệ với chủ cửa hàng trong khi đó Shin không về có bất kì bằng chứng hoặc chủ cửa hàng không có bất cứ kí ức nào về Shin.
"Vậy hiện tại Schnee đang ở đâu?"
"Tôi xin lỗi, nhưng tôi sẽ không nói ra. Tại sao tôi phải nói với anh trong khi tôi không nói với các hiệp sĩ?"
"...Ðược rồi, tôi hiểu..."
Mặc dù Shin không biết về việc hệ thống phân cấp hoạt động như thế nào trong thế giới này, nhờ vào việc xảy ra trước đó với Ardi, anh có thể đoán được rằng Hiệp sĩ là một cấp bậc rất cao. Và một người lang thang tự bản thân nó đã vốn không đáng tin điều đó làm Shin thất vọng.
"Tôi sẽ chuyển tin nhắn nếu anh muốn. Phần lớn thời gian công việc của tôi là để nhận tin nhắn tới.cho sư phụ."
"Phần lớn à... một nửa công việc của cô..."
"Hầu hết nó đến từ các cấp lãnh đạo của các quốc gia và các Hiệp hội. Một số yêu cầu bằng lời nói tới một địa điểm nào đó. Bởi vì họ đến từ nhiều quốc gia khác nhau với những thông tin bí mật, tôi phải nhắm một mắt và giả vờ rằng tôi không nhìn thấy chúng."
"Tôi không có gì để nói ngoại trừ thật tuyệt vời."
Không biết loại yêu cầu nào mà lại đến từ các cấp lãnh đạo của các quốc gia Shin thầm nghĩ.
"Dù vậy, tôi hiếm khi phải nhận một tin nhắn. Vậy thì, anh sẽ làm gì? Gửi tin nhắn ư?"
"Vâng, liêu cô có thể nói nó tốn bao nhiêu được không?"
"Anh sẽ phải trả 1000 Jul cho một tin nhắn."
"Jul là cái gì cơ? ...Đó có phải là tiền không?"
Shin nghiêng đầu bởi vì anh chưa bao giờ nghe nói về loại tiền này trước đây. THE NEW GATE sử dụng đồng Geyl như là tiền tệ.
"Nghiêm túc chứ, anh chưa nghe nói? Làm thế nào mà anh có thể đi du lịch mà không biết về tiền?"
"Không, nó khác so với tiền mà tôi sử dụng trước đây."
"Đồng tiền sử dụng trước kia ư? Tiền tệ không hề thay đổi trong vòng 400 năm nay mà. Anh có thể cho tôi xem được chứ?"
400 năm ... Shin đơ người ra khi nghe những từ đó. Shin nghĩ rằng những đồng tiền trước đây có thể sử dụng bình thường. Đột nhiên, anh trông như Urashima Taro.
[TN Urashima Taro: 1 nhân vật trong cổ tích Nhật Bản]
"Đây này ..."
Shin lấy ra 1 Geyl từ hòm đồ và đặt nó trên quầy. Đồng Geyl là một đồng tiền vàng hình tròn có đường kính khoảng 3 cemels. Ở trung tâm của đồng xu có vẽ một cô gái đang ôm cánh tay của một con rồng với 8 chiếc lông vũ xung quanh nó.
"... Này, vừa nãy, anh vừa lấy nó ra từ đâu vậy?"
Mắt Tiera mở to mắt khi nhìn thấy đồng Geyl xuất hiện từ hư không.
"Tất nhiên là từ Hòm đồ rồi."
"Hòm...Đồ..."
Tiera dường như bị sốc hơn khi nghe thấy những từ đó, còn hơn cả khi trông thấy sự xuất hiện của đồng Geyl.
"Tiera?"
"Oh, um, cái gì?"
"Không, trông cô có vẻ ngạc nhiên, có gì không ổn à?"
"Không, tôi không sao. Tôi ngạc nhiên vì anh có thể sử dụng Hòm đồ."
"? ... Điều đó có gì đáng ngạc nhiên à?"
"Anh..."
Vai của Tiera run lên. Shin vẫn không hiểu tại sao Tiera lại ngạc nhiên đến vậy.
"Hiện tại, chỉ có vua và các trưởng lão của các chủng tộc nhất định mới có thể sử dụng Hòm đồ. Hơn nữa, nó chỉ xuất hiện tại chủng tộc lâu đời như High Elf hoặc High Pixie. Tôi ngạc nhiên vì anh bất ngờ có thể sử dụng nó. Có phải là anh đến từ hoàng gia không?"
"Không. Tôi là một dân thường thôi."
Shin đã rất ngạc nhiên bởi hiện trạng của Hòm đồ. Anh không thể tưởng tượng rằng chỉ những người quan trọng có thể sử dụng Hòm đồ khi mà tất cả người chơi đều có một cái.
Nhân tiện, từ "High" đứng trước tên các chủng tộc là vì các chủng tộc phải trải qua hàng chục lần chuyển sinh mới đạt được danh hiệu này. Có rất nhiều chủng tộc trong THE NEW GATE, nhưng các chủng tộc ban đầu là Human, Beast, Dragnil, Elves, và bảy loại Pixie (Note: là đám tiên tí hon đấy).
Humans được phân ra là tộc Hominini, Beast là Therianthropy hoặc Beastman, tộc Dragnil là Dragonewt, tộc Devil là Lord , và cuối cùng tộc Pixie là các Fairy.
"Tôi nghĩ rằng mình có thể sử dụng nó một cách tự nhiên."
"Haa, đó là chắc chắn không phải tự nhiên. Điều đó nhắc tôi nhớ, cái cảm giác khủng khiếp này giống như là sự pha trộn của các phép thuật của nhiều chủng tộc trong anh. Elves, Lord, Dragnil và những tộc khác, cái gì đang diễn ra vậy?"
"Tôi không hiểu được điều đó. Dù sao thì, chủng tộc của tôi là High Human."
Shin đã tiết lộ class của mình vì nó có thể được thấy trong màn hình trạng thái của anh. Đối với High Human, đặc trưng của chủng tộc này là chỉ số kháng phép và chịu đựng phép thuật cao bất thường. Trong khi các game khác, khả năng của class này thuộc hàng thấp nhất trong các chủng tộc và khá là hiếm gặp trong party hoặc kể cả khi đi solo.
Đúng vậy, đó là một điểm cộng nho nhỏ đối với mình.
Đó chỉ là quan điểm của những kẻ tầm nhìn hạn hẹp, nhưng với chỉ số vượt trội đến mức khó tin, Shin thật sự thấy nó là việc tốt. Mặc dù rằng, chỉ một số ít người chơi đánh giá như thế.
"High...Human...?"
"Vâng? Điều đó hoàn toàn chính xác."
Shin vẫn còn hồi tưởng về những kỷ niệm khi mà con người đứng trên đỉnh cao nhìn xuống thế giới. Tiera chết lặng và lẩm bẩm điều gì đó.
Và Shin giật mình khi nghe những từ rời rạc.
"High Human...đã tuyệt chủng..."
"Ơ, đã tuyệt chủng...tuyệt chủng ư?!"