Chương 4 - Part 3
Part 3
Khi ánh sáng ban mai đang làm ấm ngực cô, Schee thức dậy.
Đây là...
Cô nhớ mang máng những sự kiện của ngày hôm qua. Nơi Shin đã trở lại. Tình huống mà Wilhelm và Rashia đã ngạc nhiên. Thời gian họ ngồi xuống bàn ăn ở Đền mặt trăng.
"Nếu mình nhớ không lầm, rõ ràng là mình đã đặt Tiera lên giường mình mà...Eh!!?"
Khi cô lẩm bẩm vậy, cô chú ý tới một ai đó nằm cạnh mình. Cô cũng đang ôm tay của người đó.
"Ế? S-Shin!?"
Cô tuyệt vọng kìm nén giọng nói to mà gần như là tiếng hét. Schee xác nhận rằng cô đã ôm cánh tay của chủ nhân mình.
Mái tóc xoăn đen. Đôi mắt đen sâu thẳm ẩn dưới mí mắt đã khép lại, đó là thứ mà Schee biết rõ.
Người đó là Shin, chủ nhân của Đền mặt trăng.
"Huh!?"
Hiện tại thì cơ thể họ đang ở rất gần nhau, và cảm giác tiếp xúc trực tiếp làm mặt Schee chuyển thành màu đỏ. Thậm chí cô cũng nhận thức được việc tai mình đang chuyển sang màu hồng. Cô nhận ra rằng mình đã say rượu tối qua.
Tuy nhiên, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm những việc như là bước lên giường Shin theo một thói quen tự nhiên khi say.
"Đ-Điều này là sai lầm..."
Trong khi đỏ mặt ngượng ngùng, cô tự trách mắng mình, vì cô không có ý định thả cánh tay Shin ra.
Khi bước ra khỏi giường mà không làm Shin thức dậy, cô thở ra một hơi nhỏ. Lí do là cô không biết khi nào thì Shin sẽ thức dậy. Nếu anh ấy tỉnh dậy lúc này, cô không thể nghĩ ra bất cứ lí do nào cả.
Bằng cách nào đó cô đã kiềm chế khao khát ngắm nhìn khuôn mặt Shin, và rời khỏi căn phòng.
Sau khi thay quần áo ở phòng mình, cô rửa mặt và giũ bỏ suy nghĩ trong đầu. Cô cảm thấy tỉnh táo nhờ nước lạnh, và cô không còn đỏ mặt ngượng ngùng như trước đó nữa.
"Đầu tiên, mình sẽ chuẩn bị bữa sáng."
Thời gian đã hơn 5:30 rồi. Bởi vì cô luôn dọn dẹp xong trước 7:00, nên hôm nay cũng khá giống với thời gian biểu hằng ngày của cô.
Schee bước tới phòng ăn, và khi cô đang xem xét những thứ trong tủ lạnh để quyết định thực đơn, Tiera đi đến.
"A, chủ nhân, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng, em đã uống khá say tối qua, giờ thế nào rồi?"
"Uhh...Em đã gây ra một sự bất tiện tối qua. Bây giờ thì em ổn rồi."
Tiera dường như đang nhớ lại, và cô cúi đầu xin lỗi .
"Vậy thì, hãy chuẩn bị bữa sáng cùng nhau. Bởi vì có vẻ như chúng ta sẽ cần nấu phần ăn cho bốn người."
"Vâng...Hớ? Cho 4 người?"
"À, chỉ đề phòng thôi."
"A, em hiểu."
Tiera dường như có một vài suy nghĩ về phần 4 người, nhưng cô ngoan ngoãn mặc tạp dề vào và bắt đầu giúp đỡ. Schee cũng mặc cái tạp dề ưa thích cúa mình vào. Của Schee là màu lam nhạt, còn của Tiera là màu lục nhạt.
"Ngài muốn những món gì cho thực đơn sáng hôm nay ạ?"
"Chúng ta sẽ nấu một bữa sáng kiểu Nhật. Bên cạnh súp miso, chúng ta sẽ sử dụng con cá quý."
"Huh!? Chủ nhân, lẽ nào, là NÓ sao?"
Tiera không thể che giấu sự ngạc nhiên của mình khi nghe thấy Schee nói. Nguyên liệu chất lượng cao đó đáng giá một lượng lớn đồng vàng Jul. Tên của nó là 'Cá Thu Ngựa Kim Cương'. Thứ đồ ăn đặc biệt được làm sạch và phơi khô dưới mặt trời, và ăn nó vào thời điểm này là tuyệt nhất. Nói cách khác, bữa sáng ở Đền mặt trăng hôm nay là món Cá Thu Ngựa đã được chế biến và phơi khô, ăn kèm với súp miso chắc chắn được nấu theo phong cách Nhật.
Về Cá Thu Ngựa Kim Cương, nó là một quái vật loại cá, giống như cá thu ngựa, và có lớp vảy lấp lánh như kim cương. Tuy nhiên, không tính đến vẻ bề ngoài, cấp độ của chúng là trong khoảng 450 − 600. Chúng thường đi thành đàn. Chúng ăn những con Kraken cấp thấp và quái vật loại cá mập trên cấp 500 thay vì những con mồi bình thường. Rất ít con bị bắt và chúng thường là những con yếu bị tách khỏi đàn, và thỉnh thoảng được bán trong chợ.
Giữa những loại hải sản để nấu ăn, nó được coi là nguyên liệu nấu ăn có giá cao nhất. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như một con Cá Thu Ngựa Kim Cương được chế biến với kĩ năng nấu ăn của Schee? Có lẽ không cần phải bàn.
"Mặc dù cá thu đã được chế biến và sấy khô, nhưng chúng vẫn lấp lánh."
Với giác quan sắc bén của một elf, Tiera dường như đã thấy được sức sống ẩn trong con cá thu ngựa.
"Giờ thì, ta sẽ chuẩn bị súp mioso đầu tiên. Tiera, em đi nấu cơm đi."
"Ah, vâng."
Con cá được đặt lên đĩa, lấp lánh giống một viên kim cương, và Schee lấy ra nguyên liệu của món súp miso. Chúng bao gồm bột miso, rong biển wakame, và ba loại đậu phụ rán. Có thêm nét đặc trưng truyền thống với Daishi*, cá ngừ khô và tảo bẹ.
"Chủ nhân, cơm đã xong rồi ạ."
Tiera gọi chủ nhân của mình khi đã kết thúc việc chuẩn bị một cách nhanh chóng. Bởi vì cô thường tự nấu bữa ăn cho mình khi Schee đi vắng, Tiera cũng có thể chuẩn bị những món ăn cơ bản. Cô cũng không cần nhiều thời gian chuẩn bị cho việc nấu cơm. Cái bếp ma thuật được đốt lên, và việc chuẩn bị đã hoàn thành. Vài phút sau, hương vị của nước súp hầm đun sôi đã tràn ngập căn phòng. Đó là cái mùi vô cùng quen thuộc với Schnee.
Lúc này đã qua 6:00. Chẳng bao lâu nữa là sẽ đến bữa sáng.
Đột nhiên Tiera nói.
"Chủ nhân, em ra ngoài một chút được không ạ?"
"Cá thu gần như đã được sấy khô, nên hãy quay về sớm nhé."
"Vâng...Em sẽ quay về trong 10 phút."
Tiera xin phép Schee và đi về phía cửa ra vào của cửa hàng. Tiera định làm gì vậy? Schee biết và khuyến khích cô ấy. Là bởi vì Tiera cần phải vượt qua rào cản cuối cùng bằng chính sức mình.
Tiera mở cửa và bước ra. Ánh mặt trời buổi sáng ấm áp bao bọc lấy Tiera.
"Lần này, vẫn hơi lạnh một chút."
Chúng còn sót lại từ đêm qua sao? Cô cảm thấy cái lạnh thấm qua lớp áo mỏng của mình. Rồi Tiera từ từ tiến đến ranh giới của rào chắn ma thuật được dựng lên quanh Đền mặt trăng.
"Sẽ ổn thôi...sẽ ổn thôi..."
Khi tiến gần đến ranh giới, Tiera thấy tim mình như đập nhanh hơn. Shin đã ở cùng cô khi cô bước ra ngoài lần đầu tiên sau 100 năm. Và cô đã có thể tự đi ra ngoài vào lần thứ hai.
Tuy vậy, nỗi sợ hãi kéo dài 100 năm vẫn còn và sẽ không biến mất dễ dàng như vậy. Cô có thể lại bị quái vật tấn công nếu bước ra ngoài. Thêm vào đó, người ngoài có thể bị liên lụy, một lần nữa. Những ý nghĩ như vậy cứ bám chặt lấy cô.
Schee chắc chắn đã để ý đến, bởi vì cô ấy đã khuyến khích Tiera giữ lại nó.
Trong khi điều hoà lại nhịp thở của mình, Tiera tiến về phía trước từng bước một. Cô cũng đã hiểu rằng không có gì ở phía trước. Nếu có kinh nghiệm, cô đã có thể tiến xa hơn.
Cô nhớ lại bàn tay mà Shin đã nắm lấy. Nắm chặt lấy bàn tay ấy, Tiera bước thẳng ra ngoài ranh giới.
"........."
Cô đứng tại chỗ khoảng 1 phút, và xác nhận rằng xung quanh không có gì thay đổi. Cô đã ở bên ngoài rào chắn, và không có thứ gì bất ngờ xuất hiện hay bất thường. Tuy nhiên, cô vẫn cảm thấy không khí quanh mình không bình thường.
"...Phew. Mặc dù mình vẫn lo lắng."
Cùng với giọng nói của mình, cô bước lại vào rào chắn. Một lần nữa, việc này giúp cô làm quen với bên ngoài hơn.
"Giờ thì, kết thúc chuyện này nhanh nào."
Hướng về chỗ những cái cây bao quanh Đền mặt trăng, Tiera bắt đầu di chuyển. Cô đi tới chỗ đám cây thân cỏ cao ngang eo mình, rồi cô đi vòng sang bên cạnh.
Một bông hoa đang nở với vẻ bên ngoài giống như một bông hoa Cosmos, xuất hiện trước mắt Tiera. Chỉ có hình dáng là tương tự, còn những cánh hoa mang theo nhiều màu sắc, như là đỏ, lam, lục, tím.
Tên của bông hoa là 'Repika'. Theo như tín ngưỡng của tộc elf, bông hoa có ý nghĩa tượng trưng cho lòng biết ơn và sự thật thà. Khi cô vẫn chư thể bước ra ngoài rào chắn, Tiera biết khi nào nó nở ở nơi này trong mùa hiện tại. Cô không chỉ chăm sóc cửa hàng suốt 100 năm. Từ cửa sổ của cửa hàng, cô đã tình cờ nhìn thấy bông hoa Repika đang nở.
Mặc dù cô chỉ có thể nhìn chứ không chạm tới được, nhưng giờ điều đó đã là quá khứ rồi. Cô hái một vài bông hoa để trang trí cho cái bàn ăn, và quay trở lại cửa hàng.
''Bình tưới hoa, là bình tưới hoa~~"
"Em đã trở nên quen thuộc với nó một chút rồi à?"
Schee nói với Tiera khi cô đang tìm kiếm một cái bình tưới với kích cỡ vừa phải.
"Bằng cách này hay cách khác, dù chỉ một chút."
Tiera trả lời với một khuôn mặt bình tĩnh, và Schee nở một nụ cười dịu dàng. Từ cách nói của cô, không có dấu hiệu nào của việc làm quá lên cả.
"Bữa sáng sẽ xong sớm thôi. Em hãy đi đánh thức Shin dậy đi."
"Vâng ạ."
Nụ cười của Schee hơi gian một chút khi cô bảo với Tiera. Bóng dáng Tiera khuất dần vào lối đi và một lúc sau, Schee nghe thấy một âm thanh của thứ gì đó rơi xuống.
Sớm, Shin và Tiera xuất hiện, theo sau là một cô gái trẻ với tai cáo và tóc bạc.
Mặc dù Schee cực kì lúng lúng khi nhớ lại rằng cô và Shin đã nằm chung giường với nhau tối qua, cô vẫn cố giữ cho bản thân bình tĩnh. Cô chỉ hy vọng rằng Shin sẽ không nói gì cả. Ở một góc của cái bàn, giữa tình huống hơi ồn ào đó, bông hoa Repika lặng lẽ theo dõi mọi chuyện.