CHƯƠNG 565: TIN TỨC THẤT SÁT XUẤT THẾ.
Ngay khi Tiêu Thu Phong đang đắm chìm trong cuộc sống hạnh phúc, Đông Nam gọi điện tới. Không phải là Phượng Hề gọi cho hắn, mà chính là Tử Dao. Mặc dù đang ở Bắc Kinh, nhưng hàng ngày Tiêu Thu Phong đều gọi điện về nhà. Bây giờ đột nhiên gọi điện tới, đương nhiên có việc gấp.
Tiêu Thu Phong chưa kịp hỏi, Tử Dao đã có chút lo lắng nói: "Ông xã, sư phụ bảo em nói cho anh, người đã cảm nhận được Thất Sát. Thất Sát đã muốn xuất thế, bảo anh cẩn thận một chút".
Đợi rất lâu mới có tin tức, Tiêu Thu Phong rất bình tĩnh, nói vài câu rồi dập máy.
Mặc dù Tiêu Thu Phong không hề nghi ngờ lực lượng của mình cường đại hơn Phá Quân. Nhưng về mặt cảm ứng lại không bằng. Bởi vì Phá Quân tu luyện Thiên Cơ bí lục. Ngoại trừ cảm ứng cao thủ, lão còn đoán được linh ý. Đây là điều mà Tiêu Thu Phong không thể bằng.
Nếu Phá Quân nói Thất Sát xuất thế, như vậy chắc chắn không sai.
Tiêu Thu Phong lập tức gọi điện cho Đinh Ái Quốc, chỉ nhắn lại mấy câu: "Dừng mọi hành động, đối phó nguy cơ" Chuyện mà Tiêu Thu Phong coi là nguy cơ đương nhiên không phải nhỏ. Bắc Kinh sau nửa tháng dọn rác đã bình yên. Đinh Ái Quốc không dám chậm trễ, lập tức rút tất cả quân đội đang hành động, tiến hành theo phương án đã định, bố trí bảo vệ quanh Bắc Kinh.
Chưa chắc đã có tác dụng, nhưng lúc nguy cấp bọn họ cũng phải làm gì đó.
Nhìn về phía chân trời, Tiêu Thu Phong không thể ức chế chiến ý trong lòng, nhẹ nhàng lẩm bẩm: "Thất Sát, ngươi rốt cuộc đã xuất hiện" Một cơn mưa đổ xuống, trời tối đen. Ba ngày sau Tiêu Thu Phong đã cảm nhận được ma khí vô cùng vô tận. Khác với cảm ứng lúc trước, Thất Sát bây giờ cường đại hơn, ma khí ngập trời khiến trời đất biến sắc.
Phá Quân từng nói Thất Sát xuất hiện, thiên hạ đại loạn. Lời này đúng là đã linh nghiệm.
Mấy quốc gia xung quanh đã bắt đầu hỗn loạn trên quy mô lớn. mặc dù quân đội chính phủ tiến hành trấn áp đẫm máu nhưng cũng không tác dụng gì. bởi vì ma khí xuất thế theo Thất Sát đã dung nhập vào rất nhiều người, khí tức giết chóc khiến bọn chúng phát tiết. Thế giới biến thành thế giới đầy máu. Ngay cả bầu trời cũng có mầu máu, lạnh lùng mà u ám.
Tiêu Thu Phong bây giờ đã biết vì sao khi Thất Sát dung hợp với vũ khí hình người lại không cần thiên địa lực. Vì sao hắn và Phá Quân không tìm được Thất Sát. Thì ra bọn chúng đã ẩn thân ở Bắc Cực.
Bắc Cực là một khu vực rộng lớn, là một thế giới băng giá. Bọn chúng trốn mình ở đó, lợi dụng băng khí thiên nhiên che giấu ma khí cường đại trong cơ thể. Sau nửa năm dung hợp, Thất Sát đã hoàn toàn nắm giữa lực lượng của vũ khí hình người, có thể tùy tâm sở dục, có thể thực hiện giấc mộng trăm năm đó chính là thống trị thế giới.
Mà mục tiêu của hắn chính là phương Đông.
Nếu về lực lượng khoa học kỹ thuật bây giờ, Trung Quốc không phải là mạnh nhất thế giới. Nhưng Trung Quốc lại có võ giả cường đại. Những võ giả đó được Thất Sát kính sợ nhất. Cho nên hắn muốn diệt trừ võ giả gây trở ngại cho hắn.
Đó chính là Phá Quân, hay là Tiêu Thu Phong.
Hắn biết Tham Lang đã chết. Lúc đó đang là lúc hắn vận công vô cùng quan trọng. hắn không thể vì Tham Lang mà bỏ đi sự cường đại của mình. Bọn chúng chỉ là đồng minh, dù là anh em ruột, hắn cũng không để ý. Trên đời này hắn chỉ có một mình.
Có vũ khí hình người vô địch, hắn chính là chúa tể thế giới này. Vì vinh quang đó, bất cứ ai chết cũng không quan trọng.
Hắn đến, nhưng điểm dừng chân đầu tiên của hắn lại là một thành phố ở ở nước E. Mặc dù có năng lực phòng ngự cường đại nhưng trong vòng một đêm cả thành phố này đã có hơn 30 ngàn người bị giết. Thất Sát mượn bọn họ để luyện công phục vụ cho cuộc chiến sắp diễn ra ở phương Đông.
30 ngàn người, một con số quá kinh khủng. Tiêu Thu Phong nghe thấy cũng sợ. Vũ khí hình người bị ma khí tiến vào, nó đã biến thành binh khí thực thụ, không có tình cảm, không có tâm trí, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là giết chóc. Khi một người có lực lượng tuyệt đối, sinh mệnh đối với hắn mà nói không khác gì con kiến. Hắn đi đến đâu, tiến hành giết chóc đến đó. Trên con đường đi đến phương Đông, Thất Sát đã để lại vô số xác chết. Nước E đã phái ra Huyết sát tổ cường đại nhất của quốc gia, nhưng lại bị giết cho không còn mảnh vụn.
Nước E chỉ có thể trơ mắt nhìn Thất Sát rời đi.
Ở trong nước mình, bọn họ không thể sử dụng vũ khí hạt nhân. Cho nên dù có dùng pháo với Thất Sát cũng không có tác dụng gì.
Sau khi vào quốc gia phương Đông, khí tức bị áp chế, giết chóc ngừng lại. Hoặc là khi Tiêu Thu Phong cảm nhận được hắn, Thất Sát cũng cảm nhận được Tiêu Thu Phong. Đây mới là đối thủ mà hắn muốn đối mặt nhất, đối thủ cường đại nhất.
Nhưng trận chiến này không diễn ra ở phương Bắc, cũng không phải là Tiêu Thu Phong và Thất Sát. Mà nó tiến hành ở bờ biển Đông Nam. Phá Quân ra tay. Lão đối phó với vũ khí hình người, một binh khí hình người vô tình. Tiêu Thu Phong không về, bởi vì hắn cảm ứng được Thất Sát. Thất Sát càng lúc càng gần Bắc Kinh. Thất Sát mới là đối thủ của hắn.
Mấy chục km bờ biển bị phá hủy, đánh chìm mấy trăm thuyền. Trận chiến này Phá Quân chẳng chiếm được chút tiện nghi nào, bị đánh đến mức sức cùng lực kiệt. May mà lúc đó vũ khí hình người lại bị Thất Sát gọi, nó chui vào trong nước, Phá Quân không còn tìm được khí tức của nó.
Phá Quân có thể cảm nhận được khí tức của người, nhưng vũ khí hình người lại không phải người. Nó chỉ là binh khí. Sau khi khí tức giết chóc mất đi, không ai có thể cảm nhận được nó.
Trận chiến này đã kinh động rất nhiều người. Nhưng đây mới chỉ là tiếp xúc, làm nóng. Trận đấu chính thức còn chưa bắt đầu.
Khi ma khí của Thất Sát bắt đầu tuôn ra, rất nhiều nơi trong quốc gia như gặp ôn dịch, các sự kiện bạo lực không ngừng tăng lên. Ma khí giết chóc này đã cổ vũ sự cuồng bạo trong cơ thể con người. Người bình thường thì không sao, nhưng ma khí của Thất Sát đã làm bọn họ hoàn toàn phát tiết.
Ngoại trừ Đông Nam, ở các nơi khác đều đang hỗn loạn.
Đông Nam do Phượng Hề khống chế còn tác dụng hơn cả cảnh sát địa phương. Chỉ cần có ai thò đầu ra, lập tức sẽ bị xử lý, không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với dân chúng. Tiêu Thu Phong chiếm cứ Đông Nam nhiều năm như vậy, cho nên không gì có thể thay thế Tiêu gia ở Đông Nam này.
Chỉ cần Tiêu gia không đổ, tất cả mọi người đều có cây chắn gió, không phải sợ.
Mà Thất Sát như một ngọn cờ, tất cả những người thuộc về Hắc Dạ, thuộc về ma, tất cả lực lượng hắc ám đều bắt đầu tìm đến hắn. Trên thế giới này không sợ bất cứ ai, chỉ sợ mày không có lực lượng cường đại.
Sau khi nước E bị tàn sát, rất nhiều quốc gia đều có ý lấy lòng. Đặc biệt là một vài quốc gia phương Tây chỉ quen bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh còn phái đại sứ nguyện ý kết thành đồng minh với thế lực mới này. Bọn chúng không cần đến tôn nghiêm của quốc gia, không xứng làm người.
Đối phó đám ô hợp này, có Lang Tổ là đủ. Hơn nữa còn có lực lượng phòng ngự Bắc Kinh, cùng quân khu thủ đô với mấy trăm ngàn Kinh vệ quân. Tiêu Thu Phong bây giờ chỉ hy vọng có thể đường đường chính chính đánh với Thất Sát một trận.
Nhưng hiển nhiên Thất Sát không muốn như vậy.
Vũ khí hình người sau khi đánh với Đông Nam, bây giờ đã xuất hiện ở Bắc Kinh. Khi nó xuất hiện ở Bắc Kinh, Tiêu Thu Phong rõ ràng cảm nhận được tử khí trong lực lượng của nó. Chẳng qua không một ai có thể hiểu được mục đích của nó lại là Hoắc gia. Mục tiêu không ngờ chính là giết người Hoắc gia.
Phá Quân đã mô tả hình dạng vũ khí hình người với hắn. Nhưng khi Tiêu Thu Phong thấy nó, Tiêu Thu Phong không khỏi giật mình. Bởi vì đây là một con người rất bình thường. Ngoại trừ khuôn mặt lạnh như băng, mắt lóe sát khí ra, nó không khác gì một người bình thường.
Nhìn người này, trong lòng Tiêu Thu Phong rất khó chịu. Bởi vì năm đó hắn cũng là như vậy. Nếu như không có Tử Dao, sợ là hắn cũng sẽ như vậy. Có cùng vận mệnh nên Tiêu Thu Phong khá xót thương người này.
Khí tức cường đại trên cơ thể vũ khí hình người hiển nhiên không thoát nổi tâm linh cảm ứng của Tiêu Thu Phong. Nhưng vì sao Thất Sát lại phái nó đến đây. Chẳng lẽ thực sự nghĩ chỉ dựa vào nó là giết được Hoắc gia. Hơn nữa vì sao Thất Sát lại muốn giết Hoắc gia. Nếu muốn uy hiếp Tiêu Thu Phong, phải đối phó với Tiêu gia Đông Nam mới đúng chứ.
Nhưng dù với bất cứ mục đích nào, Tiêu Thu Phong cũng không cần biết. Nếu đã lộ mặt, như vậy tiêu diệt vũ khí hình người cũng là chuyện tốt. Đối phó hai người bao giờ cũng khó hơn đối phó một người. "Tôi không muốn giết anh, nhưng hôm nay anh không thể thoát chết" Tiêu Thu Phong biết nói chuyện với nó không có tác dụng gì. Nhưng hắn không nhịn được phải nói ra. Ngay sau đó hắn đã động.
Mười hai đạo đao khí được phát ra. Mặc dù đây là Hoắc gia, nhưng Tiêu Thu Phong không thể dè chừng, chiêu thức phát ra với sát ý mãnh liệt.
Thân hình cao lớn của vũ khí hình người thực sự rất giống người máy, tay chân đều động. Mười hai đạo đao khí tiếp xúc với cơ thể nó, nhưng kết quả lại làm Tiêu Thu Phong rất kinh ngạc. Cơ thể nó như sắt thép, mườimấy tiếng động vang lên, đao khí tan vào trong khó khăn, biến mất. Vũ khí hình người lại không hề bị thương.
Đây rõ ràng là thân thể con người, nhưng tại sao có thể ngăn được mười hai đạo đao khí. Vũ khí hình người rốt cuộc có lực lượng gì.
Khó trách Phá Quân kiêng kỵ vũ khí hình người như vậy. Chỉ dựa vào khí kình hộ thân đã đủ để người ta sợ hãi. Ngay cả lực lượng của thần cũng không phá nổi. Nó đã không thể được xưng là người.
Sát khí trên người Tiêu Thu Phong càng lúc càng tăng lên, lực lượng thần cảnh tản ra khắp cơ thể, quát lớn: "Thần Long Biến..." Thần cảnh không được, như vậy dùng lực lượng thần cảnh tiến hóa. Tiêu Thu Phong không tin vũ khí hình người là kim cương bất hoại.