CHƯƠNG 583: CHUNG CỰC NHẤT CHIẾN.
"Sư phụ..."Nhìn thấy Phá Quân mỉm cười đi ra, Tử Dao đã hưng phấn kêu lên, xấu hổ và vui mừng, có chút ngượng ngùng buông tay Tiêu Thu Phong ra. Gọi ông một tiếng lão ca cũng được, nhưng bởi vì quan hệ với Tử Dao, nên Tiêu Thu Phong vẫn xưng hô là tiền bối, xem như là một phần tôn kính với vị võ giả tuyệt thế này.
Phá Quân nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Hoàn hảo, Thu Phong, cuộc chiến giữ Đông Tây này, con phải cẩn thận, trừ Thất Sát và đứa con của Thái Dương Thần ra, ta còn cảm nhận được một lực lượng rất cường đại, lực lượng này, tuyệt đối không kém hơn Thần cảnh, con nhất định phải đề phòng một chút" Tiêu Thu Phong cảm thấy kỳ quái, hỏi: "Tiền bối, phương Tây thật sự xuất hiện người tài giỏi vậy sao, bản thân con cũng muốn kiến thức một chút" Phá Quân cười nói: "Yên tâm, có cơ hội, cuộc chiến đại biểu cho vinh dự của hai phương, cao thủ như vậy thì sao có thể không xuất thế, nếu ta đoán không sai, ngày mai con sẽ được nhìn thấy" Ngày mai, cũng chính là Ngày Giáng Sinh.
Nhưng tối nay, điều bọn họ làm duy nhất chính là ngồi uống rượu, whisky trăm năm mà, vật trấn cửa của một nhà hàng năm sao, Tiêu Thu Phong thuận tay lấy ra hai chai, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn làm ra loại chuyện mượn gió bẻ măng kiểu này.
Chẳng qua, nhìn thấy Phá Quân uống rất thoải mái, Tiêu Thu Phong cũng không hối hận gì.
Thất Sát ở một nơi nào đó, cũng cảm nhận được Phá Quân và Tiêu Thu Phong đã đến, vẻ mặt càng lúc càng quỷ dị âm trầm, tuy rằng đối với người phương Tây có chút khinh bỉ, nhưng cái này chỉ là tạm thời, chỉ cần giết được tiểu tử Tiêu gia, thì phương Đông vẫn sẽ là thế giới của hắn. Hơn nữa, nếu hai bên lưỡng bại câu thương, thì hắn cũng không ngại làm ngư ông đắc lợi đâu.
Lần này không chỉ có đứa con của Thái Dương, mà ngay cả Huyết Hoàng trăm năm khó gặp cũng xuất thế, người này đại biểu cho vinh dự của Lạc Phỉ gia tộc, chỉ cần Huyết Hoàng có thể chiến thắng trận này, thì toàn bộ châu Mỹ sẽ không thể nào chống lại hắn được nữa, đây chính là khát vọng lớn nhất của Huyết Vương.
Tiêu Thu Phong không biết rằng, từ sau cái ngày chia tay ấy, người con gái yêu hắn sâu đậm, thế mà đã trở thành kẻ địch cường đại nhất của hắn. Nàng chính là Ái Ny, là Huyết Hoàng vừa mới ra đời của gia tộc Lạc Phỉ.
Ngày hôm sau, trên vùng biển Tây, đã tụ tập rất nhiều người, quân lính phòng ngự bờ biển của nước M cũng đã làm thành một vùng phòng ngự mười mấy km, không cho phép bất cứ thuyền bè nào tiến vào, bởi vì hôm nay, ngay tại đây, sẽ xảy ra trận chiến kinh thiên động địa.
Christmas, vốn là ngày lễ long trọng nhất của phương Tây, đám u âm nhân cũng muốn trong bầu không khí nơi này, mà đem lại cho con dân một vinh quang vô thượng, dẫm nát Đông Phương Thần Long dưới chân, để ánh sáng của Thái Dương thần chiếu rọi khắp toàn cầu.
Một chiếc thuyền xa hoa chậm rãi tiến vào nơi này, trên thân thuyền lóe ra ánh hào quang, một thân hình đứng sừng sững nơi đó, mang theo khí thế cường phách vô cùng, chậm rãi nhảy lên, đứng lặng trên không trung giống như một vị thần. Đây chính là con trai của Thái Dương, một bộ trang phục màu hoàng kim rực rỡ, làm chói mắt người khác. Khí thế này, đã làm cho mọi người nơi này reo hò lên, tiếng kêu "con trai của mặt trời"không ngừng vang lên.
Đầu chậm rãi ngẩng lên, Zeus tận tình hưởng thụ sự hoan hô này, loại âm thanh túy bái này. U âm nhân được xưng là đời sau của Thái Dương thần, nhưng chỉ có một mình hắn là có thể lĩnh ngộ được bí quyết của Thái Dương thần, bây giờ, hắn đã hoàn toàn xứng đáng là vương giả của u âm nhân, còn những người trước mắt, đều là con dân của hắn, ở trước mặt vua chúa chậm rãi cúi đầu xưng thần. Tại chân trời xa xa kia, cũng xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ, ba người, một người chèo thuyền, một người đánh đàn, còn một người đứng lặng trên thân thuyền. Đúng là Tiêu Thu Phong với khí chất nho nhã nhưng lạnh nhạt, thần thái tuấn lãng phiêu dật, bừng tỉnh tiên nhân, mang theo vài phần mờ ảo.
Người đánh đàn đương nhiên là Tử Dao rồi, còn người chèo thuyền thì khỏi nói, tuyệt thế võ giả Phá Quân.
Ông chèo thuyền rất bình thản và an nhàn, nhưng Thất Sát từ phía xa đã cười điên cuồng lên, nói: "Phá Quân, ông đường đường là một võ giả tuyệt thế, nhưng lại biến thành một người chèo thuyền, xem ra ông chuẩn bị đổi thành nô tài được rồi" Phá Quân đầu đội mũ rơm, giờ phút này nhẹ nhàng ngẩng lên, cũng đáp lại bằng một tràng cười điên cuồng khác. Hai tiếng cười giữa không trung đụng nhau, lập tức làm cho mặt nước xao động, loại chân kính này, đã bắt đầu đánh giá nhau.
Chiến chưa khai, ý đã tới! "Thất Sát, dù sao ông cũng là Ma vương một đời, thật không ngờ bây giờ lại biến thành tay sai cho đám u âm nhân phương Tây, Phá Quân ta dù có là một nô tài, cũng không đến nổi dọa người, nhưng còn ông, còn có mặt mũi xưng là người phương Đông sao?" Dù bị Phá Quân chửi như vậy, nhưng Thất Sát vẫn cười vô sỉ nói: "Phá Quân, bản đế không rãnh múa mép với ông, hôm nay đến đây nhìn xem các người rời đi bình yên như thế nào" Tiêu Thu Phong ngẩng đầu, hướng ánh mắt về phía Thất Sát đằng xa kia. Tuy rằng cách nhau khá xa, nhưng trong lòng Thất Sát vẫn cả kinh, một lực lượng không nói bằng lời đã muốn xuyên thấu tim gan hắn, làm cho hắn cảm thấy không thoải mái. "Thiên hạ nằm trong tay tao, còn có chỗ nào mà tao không thể đi. Thất Sát, mày rất thích khoe khang phải không, hay là mày muốn đánh với tao một trận?"Tiêu Thu Phong khinh bỉ nói, đã đoán trước được là Thất Sát sẽ không dám. Lần trước ở Hoàng thành, hắn đã từng hưởng thụ qua tư vị bị chém giết.
Sóng biển trong nháy mắt đã động, một ngọn sóng cao gần ba mét đánh tới, nhưng tiếng đàn chợt vang lên, ngọn sóng đang bổ nhào đến, chợt tan ra thành bọt biển. Tiếng đàn của Tử Dao cũng có hàm chứa năng lượng của Thần cảnh, giống như một lớp phòng ngự vô hình. Khi sóng biển vừa tan ra, thì thân hình của Zeus cũng đã bay tới. "Người phương Đông, đối thủ của ngươi hôm nay là ta, là con trai của Thái Dương thần. Hôm nay, ta muốn đạp đổ truyền thuyết về Đông Phương Thần Long dưới chân. Thế giới này là thế giới của Thái Dương thần, không ai có thể thay thế được" "Thằng ku Zeus, đừng tưởng rằng lấy cái tên này thì cho rằng mình chính là cái rốn của vụ trụ. Lực lượng vĩ đại nhất trong trời đất, mày vẫn còn chưa lĩnh ngộ được đâu. Hôm nay để cho mày mở mắt một chút"Tiêu Thu Phong từ từ giơ tay lên, sau đó chậm rãi di chuyển, sóng biển lập tức bị hấp dẫn lên, theo tay hắn mà động. "Đi!"Sau đó, một tiếng quát nhẹ, sóng biển bị lực lượng của hắn khống chế, đã đánh úp về hướng Zeus.
Ánh sáng trên người Zeus chợt lóe, hét lớn một tiếng: "Phá...!"mọi người trên bở chỉ cảm thấy trong lúc sóng dâng lên, theo luồng sáng phát ra, tất cả sóng nước đều hóa thành hư vô, giống như những hạt mưa vậy, sáp nhập lại vào biển rộng.
Đây quả thật là một lực lượng không tưởng.
Tiêu Thu Phong đạp chân lên đỉnh thuyền, thân hình đã biến ảo như Thần Long bay lên trời, cười nói: "Zeus à, quả nhiên mày cũng có chút bổn sự, khó trách mày cuồng vọng tự đại như vậy, còn muốn so cao thấp với truyền nhân của Thần Long phương Đông""Tiểu tử, lần trước để mày chạy thoát, lần này mày sẽ không có cơ hội như vậy nữa, Phá Quân cũng sẽ không thể cứu được mày" Zeus và Tiêu Thu Phong, có thể nói là kẻ thù gặp nhau. Ngày đó, khi ba đại cao thủ u âm nhân vây công, bị Tiêu Thu Phong điên cuồng công kích, vì thế đành phải rút lui. Nhưng lần này hắn sẽ không cho đối phương cơ hội đó. "Thật không, vậy sao mày không thử đi..."Giờ phút này, chiến ý của Tiêu Thu Phong đã rất nồng đậm, nhưng thần thái vẫn rất thoải mái, lực lượng của đối phương, quả thật là rất cường đại, nhưng lại không thể tạo thành uy hiếp với hắn, thậm chí ngay cả áp lực cũng không tính là trầm trọng. Ngược lại, trên chiếc thuyền xa xa kia, tản ra khí tức đầy mùi máu tươi, đó mới là cái làm cho Tiêu Thu Phong cẩn thận phòng bị.
Có lẽ đây là cao thủ ẩn giấu mà Phá Quân đã nhắc đến!
Zeus không muốn nhiều lời, hai tay giơ ra múa lên, khí kình mạnh mẽ, làm cho mặt biển lập tức nổi sóng lên, chiến ý vô cùng, giống như là cuồng phong, làm cho phạm vi gần mười dặm nơi này, những người đứng trong nó đều có thể cảm nhận được.
Thần thái của Tiêu Thu Phong trong nháy mắt trở nên cao ngạo, lớn tiếng nói: "Tử Dao, đàn cho anh nghe một khúc tướng quân hành đi!" Chiếc thuyền không ngừng lắc lư theo nhịp sóng, nhưng hai người trên thuyền vẫn rất bình thản, không hề nhúc nhích, khi Tiêu Thu Phong vừa nói xong, một giọng nói nhu hòa đã vang lên: "Ông xã đã dặn, Tử Dao không dám không theo..."Tiếng đàn biến đổi, từ nhẹ nhàng âm trầm trở thành một âm thanh tráng lệ hùng dũng.
Tiêu Thu Phong vừa nghe tiếng đàn, lập tức cười ha hả, hai tay giở qua khỏi đầu, thân hình như điện, chợt cái đã biến mất giữa không trung, chỉ còn nghe được giọng nói truyền đến: "Thằng nhóc Zeus, lại đây, để ông nội cùng chơi với mày!" Đối mặt với cao thủ cường đại mà Tiêu Thu Phong lại bỡn cợt như vậy, làm cho Zeus điên cuồng lên muốn xé xác hắn ra. Lực lượng thô bạo, đã hình thành công kích dày đặc như mưa, sóng biển cứ như bị người ta lôi kéo, giờ phút này cùng nổ mạnh lên, cột nước bắn tung lên tận trời, làm cho thân hình hai người lập tức bị che khuất.
Nhưng âm thanh giao chiến kịch liệt đã vang lên, tin tưởng rằng bọn họ đang oánh nhau dữ dội. "Thái Dương thần lực..."Zeus sử dụng lực lượng truyền thừa của Thái Dương thần, đây mới thật sự là lực lượng thuộc về thần.
Tiêu Thu Phong cũng không yến thế, hét to một tiếng: "Đông Phương Thần Long..."Thật ra chỉ là Thần Long biến, nhưng đám người này đã muốn thấy được bộ dáng của Đông Phương Thần Long, tội gì không thoải mãn họ một chút.
Thân hình hóa rồng, nhìn rất hư ảo, nhưng từ xa nhìn lại, thì lại giống như thần long chân thật, ngang nhiên xuất hiện trước mắt mọi người. "A... thật... thật sự là thần long, đây là Đông Phương Thần Long..."Người đàn ông phương Đông này, chính là hóa thân của Thần Long.
Một loạt các âm thanh ầm ĩ không nhịn được vang lên, đối với người phương Tây, cho đến bây giờ đều nghĩ rằng Đông Phương Thần Long chỉ là truyền thuyết, thật không ngờ bây giờ nó đã xuất hiện trước mắt. Năm trảo đã hóa thành huyết nhận chi đao, trong đó có tâm khí của Đao Huyết, dung nhập với Huyết Nhận, vồ lấy kẻ địch.
Còn lớp hào quang bốn phía của đứa con của Thái Dương, đã hình thành nên một lớp phòng thân cực nóng, khi mười hai đao khí đụng vào lớp phòng vệ này, lập tức hóa thành sương khói, biến mất ngay lập tức.