Chương 07: Kẻ cản đường
Sau khi qua cổng, như đã bàn bạc từ trước, tôi theo sát sau lưng Raksal giống như nô lệ của cô ấy.
Chúng tôi có gặp thêm vài con quỷ khác trên đường đi, nhưng nhờ tấm bình phong là cánh tay phải của Quỷ Vương Zerus là Raksal mà tôi chẳng bị nghi ngờ chút nào.
-Sau khi đi hết hành lang này sẽ đến phòng ngai vàng đó Vine-sama. Có lẽ giờ này Zels-chan vẫn còn đang ngủ.
Vừa đi, Raksal vừa giải thích một cách vui vẻ về cái hành lang cao và rộng lớn trước mắt.
-Thành thực mà nói anh không muốn cô ta thức dậy tí nào…
-Không sao đâu mà Vine-sama. Em và Zel-chan là bạn thuở nhỏ, nên chắc cô ấy sẽ chúc phúc cho chúng ta thôi.
-Hi vọng là được như em nói…
-Hồi còn nhỏ, Zel-chan từng nói với em rằng muốn trở thành Quỷ Vương, vì thế em đã hứa sẽ phục vụ dưới trướng cô ấy cho đến khi đạt được mong muốn đó….
Raksal với đôi mắt xa xăm vừa nhớ lại những chuyện hoài niệm trong quá khứ.
Còn tôi chỉ biết thở dài, có vẻ cô nàng Quỷ vương này không hề hiền lành chút nào.
Đang suy nghĩ vẩn vơ, tôi chợt nghe những tiếng ầm ầm như động đất vang lên xung quanh.
-Chuyện quái gì vậy?
Đáp lại câu hỏi của tôi, một cái bóng khổng lồ lù lù tiến ra từ phía sau cây cột.
Đó là một tên khổng lồ với làn da đỏ và chiều cao tới 5 mét.
-Yo, Raksal. Cuối cùng cô cũng về rồi đó hả?
-Là ngươi….Gigaia? Ta đang trên đường đến gặp Zerus-sama. Đừng cản đường.
-Oh, ta lại không nghĩ thế đâu, quý cô Cánh tay phải của Quỷ vương à? Hôm nay vị trí đó sẽ là của ta.
Tên khổng lồ với cái tên Gigaia lấy ra một cây chùy to tướng mà tôi không thể biết hắn cất nó ở đâu trước đó.
Dù nhìn khá to con và thô kệch, nhưng tên này chắc chắn không đơn giản.
-Không phải chúng ta đều là thuộc hạ của Quỷ vương hay sao? Tại sao ngươi lại muốn giết chóc để tranh giành thứ bậc chứ? Vine-sama, xin hãy lùi lại, để em đối phó với hắn.
-Ughaaa….
Chẳng nói chẳng rằng, Gigaia vung cây chùy lên và lao tới. Gần như cùng thời điểm cây chùy khủng bố kia đập xuống, tôi nhảy lên để né tránh. Raksal cũng cố gắng làm vậy, nhưng…
-Kya….
Một cô gái level 1 hoàn toàn bất lực trước hậu quả của đòn tấn công và bị sóng xung kích thổi bay đi. Đó là điều mà tôi hoàn toàn đã thấy trước.
Tôi lập tức dùng ma thuật gió để áp sát và đỡ được Raksal ngay trước khi cô ấy va vào tường.
-Em không sao chứ?
-V…..Vine-sama.
Tôi nhẹ nhàng hạ cánh trong khi Raksal còn chưa hết bàng hoàng.
Ánh mắt tôi hướng về Gigaia, kẻ vừa mới quay đầu lại.
-Oi, thằng kia. Sao mày dám chen ngang cuộc chiến của tao và Raksal hả?
-Xin lỗi, nhưng mà…
Nói dứt câu, tôi nhảy về phía Gigaia, kẻ đang gầm gừ giận dữ, giơ ngón trỏ và ngón cái vào giữa hai hàng lông mày đang không chút phòng bị của hắn.
*Rầm*
Sau một tiếng động lớn từ cú búng tay của tôi, cơ thể khổng lồ của tên quái vật bật ngửa ra sau và đâm sầm vào bức tường đối diện sau khi xoay vài vòng rất đẹp trên không trung. Cơ thể hắn mềm nhũn ra như đã bị gãy hết cả xương cốt.
-Tao không có thời gian để nhây với mấy thằng đực rựa.
Bước đến gần cái xác(có lẽ chưa chết) của hắn lẫn trong đống gạch vụn, tôi lạnh lùng nói.
Và nạn nhân của tôi hoàn toàn im bặt chẳng ho he gì.
Thay vào đó, từ một hướng khác, một giọng nói đầy phấn khích đập vào tai tôi.
-Ah…Vine-sama. Anh lại cứu em một lần nữa. Thành thực xin lỗi vì đã làm phiền anh như vậy. Anh không sao chứ?
-Ừm…không có gì, anh cũng muốn thử xem mình mạnh tới cỡ nào mà. Đừng lo gì cả.
-Ah….Vine-sama là ân nhân của em. Thật không còn gì hạnh phúc hơn nữa khi được phục vụ một chủ nhân tuyệt vời như anh.
Raksal nói và ôm chầm lấy tôi.
Ừ thì, nếu không phải bị tôi tước hết chỉ số và ma lực, Raksal cũng có thể đấm phát chết luôn tên khổng lồ kia như tôi thôi. Nên không cần để ý đến nó nữa.