Chương 14: Học viện Siegfried
Sau khi qua đêm trong lâu đài, tôi và Raksal bay về hướng đông nam bằng Phong thuật.
Vì không biết nó cụ thể là ở đâu nên tôi đành bay theo hướng chỉ định cho nhanh.
-Nếu có thể mang theo Zerus thì tốt quá…
Zerus từ chối đi cùng tôi đến thành phố, cô ấy nói rằng mình còn có nhiệm vụ của một Quỷ vương.
Mà cũng đúng, phải có Zerus ở đó thì mới có thể kìm hãm được lũ quỷ. Nếu không có cô ấy ở đó, có thể đám quỷ sẽ sớm làm loạn.
-Dù sao thì, cậu ấy không thể thiếu em quá ba ngày đâu ~
Raksal đang ôm cổ tôi mỉm cười tinh nghịch.
-Sao em lại nghĩ thế?
-Ehehe, vì cậu ấy chỉ ở đó một mình cô đơn mà.
Vẻ mặt cô ấy khi nói ra điều đó vô cùng tự tin.
Dù là một Quỷ vương, nhưng tính cách cô nàng này hầu như giống trẻ con.
-Đôi khi anh không biết em hay Zerus mới là Quỷ vương thật nữa…
-Đó là vì bên cạnh Vine-sama, em cũng yêu quý cả Zel-chan nữa~
Hẳn là Zerus đã có một khoảng thời gian khó khăn nhỉ?
-Mà nhân tiện, Raksal. Em không dùng được ma thuật gió nữa sao?
-Eh, sao lại vậy ạ?
-À thì, anh nghĩ em đã lên cấp trở lại nên các điểm kĩ năng đã được lấy lại và cộng rồi chứ?
Tôi chỉ thắc mắc vậy thôi, chứ được ôm Raksal khi bay thế này cũng không tệ chút nào.
Nhân tiện thì với trường hợp của tôi thì các kĩ năng được lấy trực tiếp từ những đối thủ mà tôi cướp đoạt được chứ không phải cộng điểm nâng cấp như các chức nghiệp khác.
Tuy nhiên khi cấp độ tăng lên, giá trị điểm kinh nghiệm cần để lên cấp cũng tăng lên nhiều, mà tôi lại không tự đi farm để nâng cấp được nên cũng có chút rắc rối.
-Thực tế thì em cũng muốn để đó để học thêm ma thuật khác. Quỷ tộc bọn em về cơ bản rất giỏi về ma thuật, nên em muốn có thêm ít nhất một thuộc tính nữa để giúp đỡ anh.
Như Raksal nói, tự học phép thuật không quá khó.
Về cơ bản thì một người có thể sử dụng tối đa 2 hệ thuộc tính.
Xét theo tiêu chuẩn đó, người có thể sử dụng tới 3 hệ thuộc tính như Zerus có thể được xem là thiên tài.
Nhưng với một người với khả năng đặc biệt như tôi, tôi muốn mình có thể làm chủ tất cả các thuộc tính nếu có thể.
-Tuy nhiên không phải sử dụng lại những phép mà em đã quen rồi sẽ tốt hơn sao?
-Chỉ cần Ma kiếm là đủ rồi ạ. Với lại em cũng muốn được Vine-sama ôm như thế này mỗi khi di chuyển.
Raksal nói với đôi má ửng hồng.
Độ dễ thương tăng lên đột ngột khiến tôi cảm thấy cũng hơi ngại.
Chẳng mấy chốc, thành phố đã ở trong tầm mắt.
Tôi hạ độ cao để tránh bị chú ý.
==========
Sau khi qua cổng và đi vào thành phố, chúng tôi tới một quảng trường, nơi những cư dân của thành phố sôi động đang tập trung khá nhiều.
Các thương gia giao bán ồn ào trong sự hối hả của người ngựa xung quanh.
Thành phố Siegfried, thành phố đầu tiên mà tôi tới sau 18 năm tuổi đời.
-Vine-sama, anh có biết gì về nơi này không?
Đi cạnh tôi, Raksal nghiêng đầu hỏi.
-À ừm, trong game thì đây là thành phố của tân thủ, nơi những người chơi đi săn những con quái vật đầu tiên và kiếm về những đồng bạc đầu tiên.
-Ra là thế.
Raksal gật gù, cơ mà tôi không nghĩ là cô ấy thực sự hiểu những gì tôi đang nói.
-Ừm, Raksal này, em như vậy…ổn chứ?
-Cái gì cơ ạ?
-Thì cái đầu của em đó?
Trên đầu Raksal giờ không còn cặp sừng đặc trưng của QUỷ tộc nữa.
Nhìn cô nàng giờ chẳng khác gì một con người bình thường.
-Bất kì con quỷ cấp cao nào cũng có khả năng thay đổi hình thái cơ thể. Đặc biệt là em về cơ bản đã gần giống với con người về vẻ bề ngoài nên việc đó càng dễ dàng.
-Hừm…ra là thế à?
-Vâng ~ Mà anh thấy sao Vine-sama? Anh có thích em để thế này không?
Raksal bước lên trước rồi xoay một vòng trước khi nhìn tôi chằm chằm và mỉm cười đợi câu trả lời.
Ừm, nếu cứ im lặng và thanh lịch thế này thì cô ấy đúng là một cô gái xinh đẹp đó.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ…
Những tiếng ồn ào vang lên từ một đám đông gần đó.
Nhìn vào trong, tôi thấy một ông già đang ngồi phệt dưới đất, bên cạnh là một tên đầu trọc cơ bắp.
-Oi, ông già, mắt ông để trên trán hay sao vậy mà lại mà đâm vào ta vậy?
-T…tôi chỉ đang đi bộ bình thường thôi mà. Là do cậu đã đá tôi từ đằng sau mà?
-Cái gì? Là ông tự va vào chân ta chứ? Do ông đi chậm quá chứ sao nữa.
Rõ ràng là một cái lý do vô lý.
Tên này hẳn không phải hạng tốt lành gì.
-Cơ mà, chúng ta chẳng có nghĩa vụ gì ở đây cả…Đi thôi nào.
-Vâng, Vine-sama. Nhân tiện thì có vẻ không ai nhận ra em đang giả dạng cả.
Khi tôi vừa định kéo Raksal đi….
-Dừng lại ngay, tên ác ôn kia.
Từ một mái nhà khá cao gần đó, tiếng nói của một cô gái vang vọng.