Chương 39: Xử lý tàn cuộc
Sau khi giải quyết xong chuyện của Tamara, tôi mới gọi Raksal và Zerus ra để cùng đưa cô ấy về.
-Vine-sama…em chưa từng nghĩ có cách sử dụng ma cụ như vậy. Anh lấy ý tưởng đó ở đâu vậy?
Raksal đi bên cạnh tôi chợt hỏi.
Có vẻ cô nàng đã quan sát đầy đủ từ đầu đến cuối những gì tôi làm với Tamara/
-Hừm…anh đã tham khảo từ rất nhiều nguồn, ví dụ như eroge hay doujin chẳng hạn.
-Eroge??? Dù em không hiểu lắm, nhưng Vine-sama quả là một người uyên bác.
Raksal dường như được truyền cảm hứng học hỏi từ những gì tôi mới nói ban nãy nên đang tỏ ra khá là hào hứng.
Dù sao thì chuyện cô nàng tò mò về mấy chuyện đó cũng tốt cho tôi thôi mà…
-Thế, Vine, anh định làm gì sau chuyện này?
Trái với Raksal, Zerus đang nhìn tôi với ánh mắt nghi hoặc.
-Ý cô là gì?
-Anh có còn định tiếp tục là một học viên không? Chuyện đó có lẽ không phải vấn đề trong quá khứ, nhưng giờ anh đã thâu tóm cả sức mạnh của cô gái đó…
Như Zerus nói, tôi đã lấy đi hầu như toàn bộ sức mạnh của Tamara.
Thanh kiếm của Noisette cũng đã về tay, coi như tôi đã hoàn thành mọi mục tiêu mình cần ở đây. Vì thế nhìn lại thì tôi chẳng còn lý do nào để ở lại ngôi trường này nữa.
-Phải nhỉ…tôi sẽ suy nghĩ lại một chút. Nhưng trước đó, chúng ta phải nghĩ cách giải thích với Tamara khi cô ấy tỉnh lại. Sẽ khó nói lắm đây….
Không giống với hai lần trước, tôi đã dễ dàng thuần hóa được Raksal và Zerus, còn với Tamara, có lẽ là do khoảng thời gian tiếp xúc gần gũi quá nhiều nên chuyện sẽ không đơn giản nữa.
Đó là còn chưa kể một người luôn hướng về công lý như Tamara sẽ rất khó để chấp nhận được tôi.
Liệu sẽ phải thuyết phục thế nào đây?
-Không phải anh nên suy nghĩ chuyện đó trước khi làm những trò đồi bại với cô ấy sao?
-Biết làm sao được….dù sao thì nó cũng đã xảy ra rồi. Với lại tôi thực sự muốn làm mấy chuyện đó mà.
-Nhìn anh chẳng có chút nào giống như đang hối hận cả.
Đột nhiên, Raksal bên cạnh giơ tay như muốn nói gì đó trước ánh mắt ngạc nhiên của cả tôi và Zerus.
-Ừm…Vine-sama. Nếu là chuyện thuyết phục Tamara-chan, anh có thể để cô ấy ở với em qua đêm nay không?
-….em tính làm gì vậy?
Đề nghị đột ngột đó khiến tôi cảm thấy có chút không an tâm,
Và kể cả khi Raksal mỉm cười rất hiền hòa, tôi cũng không thể an tâm nổi.
-Em sẽ cố gắng thuyết phục cô ấy trong đêm nay. Có lẽ em sẽ có thể nói chuyện với cô ấy dễ hơn anh…và nếu cô ấy bình tĩnh lại thì chuyện thuyết phục sẽ dễ hơn.
-…..
-Xin hãy giao cho em, Vine-sama.
Raksal lặp lại với một sự tự tin rất lớn.
Thành thực mà nói thì tôi không thể tin được Raksal….Ai mà biết cô ấy sẽ làm những trò gì.
Nhưng để Tamara ở với tôi cũng càng không ổn, khi tỉnh dậy bên cạnh tôi, nó sẽ chỉ càng làm cảm xúc của cô ấy với tôi trở nên tệ hơn mà thôi.
-Nếu vậy, ta cũng sẽ ở đó, Raksal. Dù sao thì trời đã tối và nếu đưa Tamara vào phòng lúc này, chắc chắn sẽ gây nghi ngờ.
-Cảm ơn Zel-chan~
Zerus cũng lên tiếng đề nghị giúp đỡ.
Hừm…dù sao thì có cả Zerus ở đó vẫn an tâm hơn là bỏ Raksal một mình. Không ngờ có ngày tôi lại phải nhờ Quỷ vương giúp đỡ thế này.
-À…ừm…nếu vậy thì được. Anh cũng đang muốn nghĩ một chút về những chuyện mình sẽ làm trong tương lai…vậy thì, tạm biệt nhé.
-Vâng, Zel-chan, chúng ta đi thôi. Vine-sama, hẹn gặp lại ngày mai~
Chuyển Tamara sang cho Raksal cõng, tôi chia tay hai cô gái tại ngã rẽ về kí túc xá nữ.
-Phải làm gì tiếp theo à….
Tôi lẩm bẩm lại câu hỏi của Zerus trên đường về.
Rốt cuộc, tôi vẫn chưa thể giải đáp được câu hỏi ấy….