Chương 1306: Phá vỡ phong ấn
Chương 1306: Phá vỡ phong ấn
Bầu trời Loạn Ma Hải phủ đầy những đốm sáng nhiều màu sắc, cảnh tượng này đã diễn ra cả tháng nay rồi.
Trước những đốm sáng ấy đến vầng nhật nguyệt cũng tối lại, ánh sáng lưu chuyển, có một thứ dao động thần kỳ nào đó đang ngầm cuộn trào.
Trong Loạn Ma Hải vẫn là biển người, tất cả gần như đều nhìn lên bầu trời, ở đó là một đoá băng liên khổng lồ đầy tú lệ đang khép chặt. Hàng vạn tia sáng chói loà phát ra từ ấy, mỹ lệ đến cực điểm.
Mọi ánh mắt đều căng thẳng nhìn đoá băng liên, một tháng trước, sau khi Băng Chủ thiêu đốt luân hồi, dốc hết sức mạnh trợ giúp Lâm Động trở thành Chủ, hắn đã trở thành niềm hy vọng cuối cùng của vô số sinh linh trong trời đất này.
Khi họ căng thẳng nhìn lên đoá băng liên kia thì trên bầu trời phía xa, bóng tối dường như đè xuống, một khe nứt khổng lồ hàng chục vạn trượng đang tách ra, thứ khí tà ác đến cực điểm không ngừng trào ra.
Phía trước khe nứt là một đạo trận pháp cổ xưa, chỉ có điều đến nay trận pháp ấy đã tối đi nhiều, đang trong nguy cơ có thể vỡ tan bất cứ lúc nào. Thậm chí một số cường giả đỉnh cao có thể cảm nhận được, thân ảnh mang tính huỷ diệt kia sắp giáng lâm.
Vô số người nhìn nhau, ánh mắt đều không che giấu nổi sự sợ hãi.
- Dị Ma Hoàng sắp tới rồi.
Sinh Tử Chủ ngẩng lên, vẻ mặt ngưng trọng nhìn dị biến ở hư không, nói.
- Nhưng Lâm Động vẫn chưa ra…
Viêm Chủ nhìn đoá băng liên đang khép chặt. Trong một tháng này đoá băng liên không có dị động gì khác ngoài việc phát ra những tia sáng chói loà. Thậm chí họ còn không cảm nhận được khí tức của Lâm Động.
- Tiểu sư muội phải thiêu đốt luân hồi mới tạo ra được cơ hội này, chúng ta tuyệt đối không thể để muội ấy phí công được!
Ánh mắt Sinh Tử Chủ loé lên, quả đoán nói:
- Khi Dị Ma Hoàng ra, chúng ta sẽ toàn lực ra tay ngăn được chút nào hay chút ấy.
Mấy người Viêm Chủ sắc mặt ngưng trọng gật đầu, dù thế nào họ bắt buộc phải toàn lực kéo dài thời gian cho Lâm Động…
Uỳnh!
Phía xa dường như có tiếng sấm trầm thấp vọng lại, khi ấy, thứ năng lượng tà ác bắt đầu thực sự xâm nhập không gian này.
Mọi ánh mắt chăm chăm nhìn lên bầu trời rồi họ bắt đầu run rẩy khi nhìn thấy khe nứt Vị Diện bắt đầu bốc cháy.
Ngọn hoả diệm màu đen dính lên khiến phong ấn phát ra âm thanh chói tai, tầng bảo vệ cuối cùng của Vị Diện cuối cùng đã làm hết sứ mệnh của mình.
Rắc rắc!
Phong ấn vỡ ra, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Sau khi phong ấn tiêu tan, chỉ thấy khe hở Vị Diện hàng chục vạn trượng chầm chậm nhu động, giống như cái mồm khổng lồ của ác ma đang ngốn lấy trời đất này.
Ma khí cuồn cuộn đặc quánh như thực chất tràn ra từ khe hở Vị Diện, thiên địa nhật nguyệt ngay lập tức biến mất mọi màu sắc.
Uỳnh!
Ma khí lan tràn trong không gian, dường như có một con mắt tà ác đến cực điểm đang lạnh lùng nhìn trời đất này, hắn dường như đang tìm thân ảnh một tháng trước từng khiến hắn phải rút lui.
Kết quả khiến hắn khá kinh ngạc, vì hắn phát hiện khí tức ấy dường như biến mất hoàn toàn khỏi thế gian, đến hắn cũng không tra ra được.
Quét mắt nhìn một lượt đột nhiên hắn nhìn về hướng Loạn Ma Hải, trên bầu trời ở trung tâm biển người, ánh sáng lan toả chói loá, thứ ánh sáng quen thuộc đó lập tức khiến mắt hắn nheo lại.
Đó là cảm giác nguy hiểm mà quen thuộc!
- Hừ!
Trong đám ma khí dường như có tiếng hừ lạnh phát ra, rồi vô số cường giả kinh hãi nhìn thấy một cột ma khí đặc quánh bắn ra từ bên ngoài hư vô, rạch tan hư không và bắn thẳng lên đoá băng liên.
- Động thủ!
Sáu người Sinh Tử Chủ thấy vậy sắc mặt kịch biến, hô lên một tiếng rồi sau người cùng bay tới chỗ băng liên.
Phụt phụt!
Họ đập mạnh lên ngực mình, một ngụm tinh huyết bắn ra, sắc mặt trắng bệch, chỉ thấy tinh huyết của sau người hoà vào nhau, ánh sáng chói loà cùng với thứ năng lượng khủng bố bùng phát.
Ánh sáng lan toả biến thành một cái chuông khổng lồ và chụp lên họ cùng với đoá băng liên.
Ding!
Ma quang đánh thẳng lên chiếc chuông, âm thanh trong trẻo vang lên, một vòng sóng dao động lan toả đánh bật hết cường giả ở xung quanh.
Rắc rắc!
Chiếc chuông khổng lồ ngưng tụ sức mạnh của sáu Viễn Cổ Chủ không có được tác dụng đáng kể vết rạn bắt đầu lan rộng, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung.
Phụt!
Sáu người bắn ra sau, máu tươi phun ra, sắc mặt vốn tái càng trở nên trắng nhợt, khí tức cũng yếu đi hẳn. Tuy họ cũng là cường giả đỉnh cao trong thế gian này nhưng so với Dị Ma Hoàng thì vẫn còn khoảng cách quá lớn.
Dù bị trọng thương nhưng cuối cùng họ vẫn chặn được công kích của Dị Ma Hoàng. Con mắt tà ác trong hư không dường như loé hàn quang, ma khí lại cuộn trào.
Ma khí cuồn cuộn ập tới, tất cả mọi người có thể cảm nhận được thân ảnh trong khe hở Vị Diện kia đang tiến gần với tốc độ chóng mặt.
Vút!
Một đạo ma khí lại bắn tới, biến thành một cái ngón tay ma xuyên qua hư không ấn uống đoá băng liên. Ở đầu ngón tay còn hiện lên đường hoa văn tà ác.
- Chúng ta cùng ra tay!
Trong Loạn Ma Hải, vô số cường giả thấy Dị Ma Hoàng lại tấn công, cực điểm của sự sợ hãi là cơn phẫn nộ trào dâng. Lâm Động bên trong đoá băng liên kia là niềm hy vọng cuối cùng, nếu bị Dị Ma Hoàng phá hoạt thì họ sẽ không còn khả năng phản kháng nữa.
Việc đó tuyệt đối không được xảy ra!
Tất cả cường giả mắt đỏ ngầu, rồi họ gầm lên, chỉ thấy hàng nghìn vạn đạo nguyên lực bùng nổ khiến cả Loạn Ma Hải rung chuyển dữ dội.
Rầm rầm rầm!
Vô số đạo công kích đánh lên ngón tay ma kia, nó rung chuyển nhưng Dị Ma Hoàng ở phía xa cũng nhận ra tình huống này, hắn hừ lạnh một tiếng, hoa văn tà ác trên ngón tay kia bùng phát chặn hết công thế, khí thế không hề suy giảm lao thẳng tới đoá băng liên.
- Thiêu đốt luân hồi, chặn hắn lại!
Sinh Tử Chủ thấy thế hét lên, hai tay kết ấn, định trực tiếp thiêu đốt luân hồi.
Lúc này họ đã bị ép tới đường cùng rồi.
Vút!
Thế nhưng ngay khi họ chuẩn bị liều chết thì không gian phía trên đoá băng liên đột nhiên biến dạng, một thân ảnh màu trắng hiện ra.
Thân ảnh ấy khí chất thanh lạnh, dung nhan tuyệt mỹ nhưng gương mặt phủ đầy hàn khí. Nàng nhìn ngón tay ma đang lao tới, tay khẽ nắm lại, một thanh trường kiếm dài ba thước hiện ra.
Nàng cầm kiếm chém mạnh xuống!
Đường kiếm này không hề có bất cứ dao động nguyên lực nào, dường như không mang chút năng lượng nào vậy.
Rắc!
Thế nhưng, khi lưỡi kiếm ấy chém xuống ngón tay ma, mọi người đã kinh hãi khi nhìn thấy ngón tay ấy bị chặt làm đôi.
Cả Loạn Ma Hải bạo động, mọi người sững sờ nhìn nữ tử tuyệt mỹ như thần tiên kia, hiển nhiên là rõ ràng không biết cô gái đột nhiên xuất hiện, dường như còn mạnh hơn Viễn Cổ Chủ này là thần thánh phương nào?
- Lăng Thanh Trúc?
Mấy người Sinh Tử Chủ chấn kinh kêu lên.
- Sao sức mạnh của nàng ta lại mạnh như vậy?
Không Gian Chủ chấn kinh, hắn có thể cảm thấy bên trong cơ thể Lăng Thanh Trúc dường như không có sự tồn tại của nguyên lực, nhưng hắn lại nhận ra thứ dao động quen thuộc mà cổ xưa.
- Là sức mạnh của Thái Thượng!
Sinh Tử Chủ sắc mặt ngưng trọng, nhìn Lăng Thanh Trúc nói:
- Nàng ta vận dụng được sức mạnh của Thái Thượng tới mức này sao? Thật đáng sợ! Nếu chỉ nói về sự hiểu biết và nắm bắt sức mạnh Thái Thượng, có lẽ tiểu sư muội cũng không bằng…
- Nàng ta tử bỏ mọi sức mạnh chuyên tâm theo đuổi Thái Thượng, nghị lực đó đúng là chúng ta không bằng.
Viêm Chủ gật đầu nói.
- Tiểu tử Lâm Động thật lợi hại, cả Lăng Thanh Trúc và tiểu sư muội, có ai không phải người đáng kinh ngạc? Vậy mà cả hai đều thích hắn, lợi hại thật!
Không Gian Chủ chẹp miệng, ngữ khí đầy khâm ohục, chỉ có điều lời ngài nói chỉ đổi lại được những cái trợn mắt.
- Nhưng Lăng Thanh Trúc có lẽ cũng không chặn được Dị Ma Hoàng. Giờ hắn đã vượt qua khe hở Vị Diện, rất nhanh sẽ tới đây. Đến lúc đó thực lực khủng bố của hắn mới được thể hiện hết.
Sinh Tử Chủ lo lắng nói.
Viêm Chủ bọn họ thở dài rồi nhìn đoá băng liên, giờ chỉ còn cách mong chờ trong khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại Lâm Động có thể ra ngoài, bước vào Tổ Cảnh. Nếu không thế gian này sẽ hoàn toàn rơi vào tay Dị Ma Hoàng.
Ánh mắt tà ác của Dị Ma Hoàng đột nhiên bắn ra ánh sáng kinh người. Hắn dường như xuyên qua không gian nhìn thấy thân ảnh tuyệt mỹ kia, giọng nói vốn không chút cảm xúc lúc này có chút chấn động và…vui mừng?
- Thứ sức mạnh này…cuối cùng đã lại xuất hiện sao?