Chương 1313: Lâm Động vs Băng Linh Tộc (P4)
Chương 1313: Lâm Động vs Băng Linh Tộc (P4)
Hàn khí tràn ngập thiên địa, một bóng người quanh thân toàn lôi quang, tay cầm lôi trượng chậm rãi đi ra, mỗi khi chân hắn dẫm xuống đất, dường như cả hư không đều trở nên run rẩy, rung động nhộn nhạo mắt thường cũng có thể thấy được.
Ánh mắt của phần lớn cường giả băng linh tộc đều tràn đầy kinh hãi, hiển nhiên áp bách từ đạo thân ảnh này thật sự quá mạnh mẽ, thậm chí đến Băng Linh Lão Tổ cũng chưa từng khiến bọn họ cảm thấy như vậy.
Băng Linh lão tổ cũng dùng ánh mắt kiêng kị cùng ngưng trọng nhìn chằm chằm vào thản ảnh của Lảm Động, dù là hắn cũng cảm thấy một tia khí tức nguy hiểm từ phía lâm động.
Trong lúc đông đảo ánh mắt đang hoảng sợ thì lâm động dừng bước, hắn nhìn về phía Băng Linh Lão tổ, bàn tay từ từ nắm chặt Lôi Đế Quyền Trượng tràn ngập linh quang, ảm thanh bình thản nói - Có qua mà không có lại thì thật thất lễ, nếu băng linh tộc đã nhiệt tình chào đón, vậy cũng mời các hạ tiếp ta một chiêu!
Hắn cũng hiểu rằng, đối với băng linh tộc này,muốn êm đẹp nói chuyện chắc chắn sẽ không có tác dụng, mà nếu thành ý đã vô dụng thì...dùng vũ lực đi!
Xèo xèo!
Nháy mắt khi âm thanh của Lâm Động vừa dứt, lôi quang quanh người hắn bỗng điên cuồng bộc phát ra, lôi quang tựa như gió lốc bao phủ phạm vi mấy chục vạn trượng xung quanh hắn.
Khi sấm sét nổ vang, cả vùng không gian nơi đó cũng có dấu hiệu sụp đổ.
- Triệt trận!
Băng Linh lão tổ thấy thế, đồng tử co lại, mạnh mẽ quát lên.
Đông đảo cường giả kết thành đại trận định ngăn cản Lâm Động nghe vậy, vội vàng chật vật lui về sau, bởi vì bọn họ có thể cảm giác được thế công của Lâm Động khủng bố, công kích bậc này, trừ khi là thiên chí tôn, nếu không thì dù là cường giả đại viên mãn địa chí tôn dính vào cũng sẽ thi cốt vô tồn.
ầm ầm!
Khi đại đa số cường giả băng linh tộc rút lui, lúc này lôi quang mấy vạn trượng quanh thân lâm động bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng mãnh liệt, lôi quanh nhanh chóng áp súc với tốc độ kinh người, ngắn ngủi mấy hơi thở đã biến thành một mảng lôi vân nặng nề đen sì, lơ lửng trên bầu trời.
Bên trong lôi vân lập loè ánh chớp, tuy không có tiếng sấm nào phát ra nhưng ngược lại, sự yên tĩnh đến quỷ dị này lại khiến người khác cảm thấy bất an cùng sợ hãi.
Trong mắt lâm động phản chiếu lại một mảnh lôi vân u ám, sau đó lôi đế quyền trượng trong tay hắn nhẹ nhàng đập một cái, đồng thời nhẹ giọng nói:
- Lôi Đế thủ!
- ầm!
Lôi vân chấn động, một hắc sắc cự thủ khổng lồ (bàn tay màu đen) thò ra từ trong lôi vân, bên trên cự thủ khắc rõ từng đạo lôi văn kỳ dị, dường như mỗi đạo lôi văn đều ẩn chứa vô số sấm sét cuồng bạo.
Một cỗ dao động như huỷ diệt truyền ra từ trong cự thủ.
Hắc sắc cự thủ vừa xuất hiện liền đập vỡ hư không, xuất hiện ngay trên đầu băng linh lão tổ, hung hăng chụp xuống.
ầm!
Một chưởng còn chưa đánh xuống, vạn dặm không gian quanh người băng linh lão tổ đã sụp đổ, vô số mảnh vỡ không gian bắn ra, dưới uy áp huỷ diệt này, ngay cả những mảnh vỡ không gian sắc bén như thần binh cũng bị biến mất...
Một chưởng này chân chính là sự huỷ diệt.
Băng Linh lão tổ ngẩng đầu, hắn nhìn hắc sắc lôi chưởng đánh xuống, trên khuôn mặt già nua cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, hắn không ngờ rằng, lâm động này chỉ tuỳ ý ra tay mà uy năng đã đạt tới trình độ này.
Đối mặt với công kích bậc này, dù mạnh như băng linh lão tổ cũng không dám khinh thường chút nào, lúc này hai tay hắn đột nhiên kết ấn, áo bào quanh thân không gió mà bay phấp phới.
Tay áo hắn lúc này chợt căng phồng lên, vô tận băng tuyến ùn ùn xuất hiện bên trong, chớp mắt sau đã biến thành băng tuyết thế giới quanh thân.
- Tuyệt thế thần thông, băng thần bất diệt tráo!
Đi kèm với tiếng quát của băng linh lão tổ, vô tận băng tuyết bắt đầu ngưng kết với tốc độ kinh người, ngắn ngủi vài hơi thở, bầu trời phía trên đã biến thành một tuyết tráo khổng lồ, nặng nề như núi, dường như có thể chịu được tất cả mọi loại công kích trên thế gian, thủ đoạn phòng thủ cường đại này dường như đủ để thiên chí tôn cũng phải bó tay.
Rõ ràng đối mặt với công kích bá đạo của Lâm Động, dù là băng linh lão tổ cũng không dám sơ xuất chút nào, trực tiếp thúc giục Tuyệt Thế Thần Thông của băng linh tộc.
ầm!
Tuyết tráo khổng lồ xuất hiện, bao phủ cả vùng đất, nhưng lôi thủ cũng không vì vậy mà dừng lại, vẫn ầm ầm đánh xuống, cuối cùng, dưới ánh mắt sợ vỡ mật của vô số cường giả băng linh tộc, lôi thủ nặng nề vỗ lên băng tuyết tráo.
Ngoài dựa đoán của mọi người, va chạm cũng không có nổ ra âm thanh nào, bởi vì bên trên lôi chường, lôi quang vô cùng vô tận bừng lên, ăn mòn băng hàn linh lực bên trên băng tuyết tráo với tốc độ kinh người.
Băng tuyết tráo cũng hết sức bộc phát ra băng hàn linh lực, định đóng băng sấm sét.
Dường như trong nháy mắt, 2 quái vật khổng lồ này ngưng trệ lại.
Nhưng mà, khi lâm động ngẩng đầu lên nhìn màn này, lôi đế quyền trượng trong tay hắn lại nhẹ nhàng đập một cái, thanh âm nhàn nhạt truyền ra - Phá!
ầm!
trong thoáng chốc, âm thanh sấm sét đinh tai nhức óc, tựa như vạn lôi chi nộ,chấn động thiên địa,từ trên lôi chưởng khổng lồ, hắc sắc lôi quang tựa như lũ quét đánh xuống.
Băng tuyết tráo vốn cực kỳ bền chắc thì lúc này lại trực tiếp bị lôi quang mạnh mẽ phá huỷ.
Vô số cường giả băng linh tộc hoảng sợ biến sắc, khuôn mặt sợ hãi, kia chính là thần thông phòng thủ mạnh mẽ nhất của lão tổ bọn họ, vậy mà trực tiếp bị lâm động một chưởng xuyên thủng?
- Đây là loại quái vật gì?
Phần đông cường giả băng linh tộc kinh hãi muốn chết nhìn thân ảnh lâm động, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy lão tổ nhà mình thua thiệt như vậy.
ầm!
Băng tuyết tráo khổng lồ hoàn toàn nát vụn, bên trong băng tuyết đầy trời, một đạo thân ảnh hơi chật vật bắn ngược ra phía sau mấy ngàn trượng, sau đó mới từ từ ổn định thân hình.
Băng linh lão tổ ổn định thân hình, hắn ngẩng đầu nhìn thân ảnh đầy sấm chớp xa xa, khuôn mặt già nua không kìm được mà hiện lên vẻ khiếp sợ.
Hiển nhiên hắn cũng không ngờ rằng, thần thông phòng thủ mạnh mẽ nhất của mình trước mặt lâm động lại không chịu nổi một đòn.
- Người này là kình địch!
Lúc này, 2 tay áo của băng linh lão tổ đều nổ rách ra, hắn nhìn chằm chằm thân ảnh lâm động, sau đó cắn răng một cái, thân hình đột nhiên hoá thành một đạo tuyết quang, bay vọt vào sâu trong băng linh tộc tổ đia.
Nơi đây, đông đảo cường giả thấy đến lão tổ cũng phải rút lui thì lúc này mới hoảng sợ nháo nhào chạy tán loạn.
Lâm động không để ý tới bọn họ, chỉ nhìn chằm chằm về phía băng linh lão tổ chạy trốn, sau đó bàn tay hắn nắm chặt lôi đế quyền trượng, từng bước từng bước tiến vào sâu trong băng linh tộc tổ địa xẹt.
Băng linh lão tổ biến thành lưu quang, xuyên qua không gian, một khắc sau trực tiếp xuất hiện tại một toà đại điện rộng lớn ở sâu trong tổ địa, lúc này bên ngoài đại điện cũng có 3 đạo thân ảnh đứng chắp tay.
Đương nhiên đó là 3 vị khách mà băng linh lão tổ mời tới, Tuyết Ma Lão Nhân, Long Tôn Giả cùng với...Chiến Hoàng.
Mà khi 3 người bọn họ thấy khí tức của băng linh lão tổ cỏ vẻ chật vật thì đều hơi kinh hãi, tại băng linh tộc mà có thể bức băng linh lão tổ đến mức này, vậy thì thực lực của kẻ xâm phạm cũng khá mạnh mẽ.
- Ba lão hữu, mời giúp ta tạm thời ngăn cản tên cường nhân kia một lúc, đợi lão phu thúc giục thánh vật trấn áp hắn! . Băng linh lão tổ ôm quyền nói.
Ba người liếc nhau, đầu tiên là tuyết ma lão nhân cười cười, nói "Thôi được, lão phu cũng muốn nhìn xem, kẻ đến từ hạ vị diện này rốt cục càn rỡ đến mức nào, tại băng linh tộc mà cũng dám ngang ngược như thế" Long tôn giả cũng gật gật đầu, nói:
- Lão phu cũng rất lảu rồi chưa từng gặp kẻ hung hăng ngang ngược như vậy.
Vừa nói, bọn họ cũng nhìn về phía chiến hoàng bên cạnh,trong 4 người, người này tuy thời gian tu luyện ngắn nhất, nhưng sức chiến đấu tuyệt đối đủ để xưng hùng.
Nhìn thấy ánh của bọn họ, Chiến Hoàng cũng mỉm cười, nói:
- Nếu lão tổ đã mời ta tới làm khách, vậy tự nhiên bản toạ cũng sẽ khiến người kia nhanh chỏng rút lui - Như vậy đành làm phiền 3 vị . Băng Linh lão tổ đại hỉ.
Ba người cười gật đầu, sau đó thân hình khẽ động, hoá thành lưu quang phỏng lên trời, còn băng linh lão tổ thì tiến vào sâu trong băng linh tộc.
Hàn khí tràn ngập thiên địa, thân ảnh lôi quang bình thản tiến về phía trước, tựa như lôi thần hàng lâm, mỗi bước đi đều mang theo sấm rền đầy trời, khiến cho vô số tộc nhân băng linh tộc trong không gian này đều không ngừng run rẩy dưới lôi uy.
Thân ảnh âm động đang tiến về phía trước thì đột nhiên ngừng lại, bởi vì phía trước hắn, không gian vặn vẹo, 3 bóng người thoáng hiện ra.
- 3 vị thiên chí tôn?
Nhìn qua 3 bóng người, ánh mắt của lâm động cũng hơi ngưng tụ, băng linh tộc vẫn còn nội tình bực này?
- Nhãi ranh ngu xuẩn, lại dám tới Băng Linh Tộc ngang ngược? . Đôi mắt tuyết ma lão nhân như điện xẹt, nơi ánh mắt đi qua, không khí đều ngưng kết thành hắc sắc băng tinh, hắn lạnh lùng quát.
Long tôn giả 2 tay ôm ngực, dù chưa nói gì nhưng lại có một cỗ long uy đáng sợ phát ra, quét ngang thiên địa.
Chiến Hoàng thả lỏng một tay phía sau, cười nhạt một tiếng, nói:
- Cho ngươi thời gian 10 hơi thở, rời khỏi băng linh tộc tổ địa Ba đại thiên chí tôn sừng sững phía trước, tựa như núi nặng ngàn cân, khiến người khác không thở nổi.
Mà ở phía xa, vô số cường giả băng linh tộc xa xa nhìn tới, mà khi bọn họ thấy tạm đại thiên chí tôn tới ngăn cản lâm động thì không nhịn được mà thở dài một hơi.
Đối mặt với 3 đại thiên chí tôn, nếu lâm động kia vẫn tiếp tục điên cuồng thì có lẽ cũng chỉ chịu nhục mà lui.
mà khi bọn họ đang suy nghĩ như thế, thì Lâm Động nhíu mày nhìn 3 đại thiên chí tôn, sau đó lôi đế quyền trượng trong tay nặng nề đập xuống, thanh âm trầm thấp mang theo tiếng sấm sét, ầm ầm vang lên.
- Nhường đường!