Ngoại truyên 1: Trở thành Mạo hiểm giả
- Truyenconect
- WORLD TEACHER - OTHER WORLD EDUCATOR & AGENT
- Ngoại truyên 1: Trở thành Mạo hiểm giả
Tôi đã sống gần 4 năm ở Elysion.
Reus đã có sinh nhật thứ 13 vào hôm qua, tôi thì qua tuổi 13 vài ngày trước đó.
Trong thế giới này, 13 tuổi có nghĩa là số lượng những nơi được phép đăng ký và làm việc tăng mạnh.
Vì vậy, chúng tôi đã đến Guild Mạo hiểm giả ngay khi có thể.
Guild Mạo hiểm giả là gì?
Rất nhiều guild khác nhau tồn tại trong thế giới này, mỗi nơi có một chi nhánh nằm ở hầu hết các trung tâm dân cư. Bởi vì, ngoài lợi ích cho họ thì việc có các guild này trong thành phố mang lại sự thịnh vượng và giàu có. Hai ngoại lệ là Guild Pháp sư, chỉ đề cập đến những vấn đề và người có liên quan đến phép thuật và Guild Thương nhân. Guild Thương nhân chủ yếu tập trung vào các hệ thống trao đổi thương mại và, tất nhiên, các thương gia.
Thay vì mất thời gian giải thích thì có thể nói rằng Guild Mạo hiểm giả là nơi có thể nhận phần thưởng về chinh phục quái vật. Đó là sự tồn tại cần thiết cho những kẻ lang thang vô gia cư, để họ có thể có thu nhập. Nếu chúng tôi muốn đi thám hiểm sau khi ra trường thì bắt buộc phải đăng kí.
Mặc dù có rất nhiều điều kiện tham gia, nhưng chỉ có vấn đề duy nhất là giới hạn độ tuổi; phải được 13 thì mới cho phép đăng ký. Vì Emilia lớn hơn Reus và tôi 1 tuổi, em ấy đã có thể đăng ký vào năm ngoái. Nhưng em ấy từ chối vì muốn đăng ký với tôi.
Dù sao thì, Reus và tôi đã mười ba tuổi, cả ba cuối cùng đều đến đăng ký. Thật bất ngờ, một người khác cũng đi theo.
"Nhân tiện, Reese, em có chắc chắn là muốn đăng kí không? Anh tưởng em không thích chiến đấu với quái vật; em chẳng bao giờ cố đánh bại chúng cả." (Sirius)
"Đúng là vậy, nhưng giờ em nghĩ mình ổn rồi. Em đã trưởng thành hơn rất nhiều trong vài năm qua, và ... mẹ em đã từng đăng kí, vì vậy em cũng nghĩ là mình cũng muốn như thế." (Reese)
"Nhắc mới nhớ, cô ấy cũng là một mạo hiểm giả nhỉ? Mà, anh nghĩ là sẽ chẳng vấn đề gì nếu em đăng ký, dù sao em vẫn có thể kiếm tiền mà không cần chiến đấu." (Sirius)
Tôi đã nghe từ Zack rằng nhiệm vụ chủ yếu của Guild Mạo hiểm giả là chinh phục quái vật, các nhiệm vụ được đưa ra cũng khá nhiều, một số còn lạc trôi xa với mục đích dự định đó. Tôi nghĩ Guild Mạo hiểm giả là một lựa chọn tốt, vì nó xử lý tất cả các loại nhiệm vụ.
"Cuối cùng, chúng ta có thể tự kiếm tiền bằng sức mình." (Emilia)
"Em có muốn mua gì không? Em có thể thảo luận với anh nếu muốn, vì em có trợ cấp riêng của mình mà." (Sirius)
Thu nhập hiện tại của tôi là nhờ việc bán thông tin và sản phẩm mới cho Công ty Galgan. Rồi tôi dành một phần số tiền đó cho chi phí ăn uống của Emilia và Reus cùng nhu cầu thiết yếu hàng ngày, thêm vào đó, tôi cho họ một khoản trợ cấp nhỏ mỗi tháng.
Tôi đã cố làm hết khả năng của mình. Tôi không muốn keo kiệt với việc chăm sóc các học trò, nhưng cũng không muốn làm hư họ. Vì vậy, tôi không keo kiệt khi cần, nhưng tôi cũng không tiêu tiền cho những việc không cần thiết.
"Không, ổn mà, vì em có thể tự kiếm tiền. Em không muốn bị Sirius-sama xem như một đứa trẻ hư." (Emilia)
"Đúng vậy. Bọn em sẽ kiếm được rất nhiều tiền và hỗ trợ Aniki. Bọn em có thể ăn bất cứ thứ gì cho dù Aniki không làm gì cả." (Reus)
"Tôi không muốn thành kẻ ăn bám đâu..." (Sirius)
Rốt cuộc, tôi không định để họ làm bất cứ điều gì họ muốn để có thu nhập.
Điều đó sẽ tạo nên một sự ám ảnh về tiền ... khi nghĩ rằng họ có một lý do như vậy để kiếm tiền. Tôi không muốn trở thành một bậc phụ huynh với một đứa con bất chấp tất cả đâu. Tôi chưa sẵn sàng cho điều đó ...
"Nếu nghĩ rằng Sirius-sama có thể sống an nhàn trong khi chúng ta kiếm được thu nhập, động lực sẽ là vô tận." (Emilia)
"Tiêu diệt quái vật, kiếm tiền, và về nhà ăn bữa cơm của Aniki vào buổi tối. Quả là một cuộc sống tuyệt vời." (Reus)
Oi Reus, nghe không giống cuộc sống của một người hầu đâu mà giống như một nhân viên làm công ăn lương đấy. Hơn nữa, không phải cậu định bắt tôi trở thành một ông bố nội trợ đấy chứ?
Dù gì đi nữa, tôi không có ý định trở thành một tên ăn bám, vì vậy tôi sẽ phải thuyết phục họ làm việc vừa phải. Sẽ mất thời gian đây, thật không may.
Chi nhánh Guild Mạo hiểm đặt ở Elysion nằm ở trung tâm thủ đô.
Chúng tôi chưa từng đến đây, vì không có lý do gì để đến trừ khi đăng ký, và chúng tôi không thể làm điều đó cho đến bây giờ. Vì vậy, đây là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy nó.
Bên trong tòa nhà là một quán bar rất đông đúc, cả người và nhân thú, đang ngồi, uống rượu và trò chuyện; loại hình ảnh như vậy sẽ diễn ra.
Nhìn xung quanh nội thất tòa nhà, tôi có thể thấy hầu hết cư dân là người lớn. Như mong đợi, vì chỉ là trẻ em, chúng tôi thu hút rất nhiều sự chú ý. Chúng tôi tiến lên phía trước mặc kệ bọn họ, dừng lại ở trước cái quầy với một dấu hiệu được viết trên là "Tiếp tân".
Khách hàng tụ tập trước quầy, tất cả đều sốt ruột chờ đợi nhân viên tiếp tân gọi ..
"Chào mừng đến với Guild Mạo hiểm giả, chi nhánh Elysion!" (Tiếp tân)
Nhân viên lễ tân là một người phụ nữ. Cô ấy chào chúng tôi với nụ cười kinh doanh, đặt một vật màu đen trên bàn trước khi tiếp tục.
"Nếu cậu đến để yêu cầu nhiệm vụ cho guild, vui lòng điền vào các chi tiết trên mẫu này, bao gồm công việc và tiền thưởng. Nếu là mua bán nguyên liệu, tôi sợ rằng đây không phải là nơi để trao đổi, mời cậu sang phía bên kia." (Tiếp tân)
"Cảm ơn cô, nhưng hôm nay chúng tôi đến là để đăng ký, không phải để yêu cầu nhiệm vụ." (Sirius)
Nụ cười kinh doanh của cô ấy vẫn không tắt, tuy nhiên biểu hiện trên mặt cô ấy nhanh chóng thay đổi. Tôi nhận ra nó trước khi cô ấy trở lại vẻ chuyên nghiệp. Nhân viên lễ tân nhìn tất cả chúng tôi, cuối cùng nhìn tôi và hỏi một cách hối lỗi ...
"Chỉ để xác nhận thôi cậu có thể cung cấp độ tuổi của mình không? Cậu biết rằng yêu cầu cần thiết là tuổi 13, đúng không?" (Tiếp tân)
"Vâng, tôi biết. Tất cả bốn chúng tôi đều là 13 hoặc hơn, vậy nên xin đừng bận tâm." (Sirius)
"Là vậy sao? Tôi xin lỗi, cậu trông rất trẻ vì ... lý do nào đó. Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng cậu đã đủ tuổi." (Tiếp tân)
Reese lớn hơn tôi một năm và trông phù hợp với tuổi của mình. Tuy tương đối, cả Emilia và Reus đều cao hơn tôi, Reus cao hơn tôi hoàn toàn. Điều này phần lớn là do chúng là nhân thú, nhưng dù vậy, họ trông như người lớn khi đứng cạnh tôi. Vì tôi còn nhỏ hơn rất nhiều so với ba người, thật dễ dàng để nhầm lẫn chúng tôi với một thằng nhóc quý tộc lười biếng kèm theo đoàn tùy tùng của mình. Có vẻ sẽ dễ nhầm lẫn tôi là một đứa con ngoài giá thú của tên quý tộc giàu có nào đó.
"Là công việc thôi, tôi không để ý đâu. Chúng tôi có thể đăng ký không?" (Sirius)
"Vâng, mọi thứ có vẻ ổn cả. Điền vào biểu mẫu này với các thông tin cần thiết, 1 đồng bạc là phí giao dịch này." (tiếp tân)
"Được thôi, không thành vấn đề." (Sirius)
Chúng tôi nhận được bốn mẫu từ nhân viên tiếp tân, điền những thứ như tên và tuổi, như dự đoán. Cũng có những phần dành cho vũ khí ưa thích, và sự thành thục vũ khí, Reese do dự khi đến phần này.
"Err, em không sử dụng vũ khí, nên viết thế nào đây?" (Reese)
"Nếu em chuyên hoặc thích sử dụng ma thuật, em chỉ cần để phần đó trống." (tiếp tân)
"Em nên viết dao cầm tay giống như Sirius-sama, đúng không?" (Emilia)
"Nhưng Nee-chan, Aniki cũng có thể sử dụng kiếm mà? Liệu anh ấy có điền kiếm không?" (Reus)
"Không, sự lựa chọn vũ khí của cậu ấy giống như của chị, là Dao!" (Emilia)
"Là kiếm, một thanh kiếm!" (Reus)
"Đừng cãi nhau vì những thứ này chứ, hai đứa." (Sirius)
Làm lơ người được nói đến chỉ vì muốn cạnh tranh ai gần gũi hơn với tôi, đừng ngốc thế.
Nói chung tôi sử dụng một con dao găm, nhưng không có nghĩa là phong cách chiến đấu của tôi hoàn toàn là nó. Vì sẽ rắc rối khi chọn một trong những thứ khác thay, nên tôi chọn nhiều loại, bao gồm cả taijutsu .
Sau khi điền xong mẫu đơn và đối phó với cuộc cãi nhau của 2 chị em, tôi đưa nó cho nhân viên tiếp tân. Cô ấy lấy ra một thiết bị được sử dụng để đo các thuộc tính ma thuật từ bên dưới bàn làm việc để đo sức mạnh và khả năng của chúng tôi.
"Tiếp theo, tôi sẽ kiểm tra trực tiếp sức mạnh thuộc tính của bạn. Rất hiếm khi một người không biết thuộc tính của họ, nhưng vì lợi ích của việc đăng ký, chúng tôi phải xác định bằng phương pháp này ít nhất một lần. Vậy thì, Emilia-sama, xin mời." (Tiếp tân)
Sau khi bàn giao mẫu, Emilia chạm vào công cụ và tinh thể lấp lánh với màu xanh lá cây. Độ sáng của màu sắc của em ấy đã tăng lên kể từ lần cuối tôi nhìn thấy nó; chứng minh rằng mana của em ấy đã tăng lên đáng kể.
Nhân viên tiếp tân ngạc nhiên một lúc, không ngờ quả cầu sáng rực lên như vậy. Dù vậy cô ngay lập tức sửa chữa thái độ của mình, nhanh chóng ghi chú trên giấy.
"Có vẻ Emilia-sama có lượng mana khá lớn, và không lầm lẫn gì về thuộc tính - phong. Giờ thì, người tiếp theo ... " (Tiếp tân)
Quá trình này tiếp tục với Reese và Reus, và chúng tôi bắt đầu thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Cuối cùng, đến lượt tôi...
"Cuối cùng là Sirius-sama nhưng ... cậu có chắc chắn là đã điền đúng mẫu này không?" (Tiếp tân)
"Vâng, đúng như tôi đã viết." (Sirius)
"Tôi hiểu rồi. Err ... có thể chỉ là ý kiến cá nhân, nhưng cậu không nghĩ rằng tốt hơn là làm một cách riêng tư sao? Nếu cậu muốn, tôi có thể mượn một căn phòng ở phía sau, và giải thích trường hợp của cậu." (Tiếp tân)
Chúng tôi đã thu hút rất nhiều sự chú ý, vì vậy cô ấy nói bằng giọng nhỏ nhất có thể. Tôi biết rất rõ sự kỳ thị đối với những người vô sắc, nên có lẽ đây là cách của cô ấy để giúp tôi. Như dự đoán đối với một nhân viên tiếp tân, thậm chí biết làm thế nào để xử lý đám mạo hiểm giả ồn ào.
"Cảm ơn rất nhiều. Tuy nhiên, nghe có vẻ là rắc rối nên ở đây cũng không sao." (Sirius)
"Vậy sao? Thế thì, xin hãy đặt tay của cậu lên." (Tiếp tân)
Khi tôi đặt bàn tay lên quả cầu, nó phát ra ánh sáng mạnh hơn so với 1 trong các học trò. Tôi đã rút tay ra quá chậm, và trước khi kịp phản ứng, một tiếng 'rắc' vang lên, quả cầu vỡ nát.
... Chẳng lẽ là do tôi rèn luyện mana hơi nhiều? Vì lượng mana của tôi phục hồi nhanh một cách bất thường, tôi đã tập luyện đến kiệt sức nhiều lần mỗi ngày ..
Tuy đã bị chú ý từ trước, nhưng bây giờ chúng tôi đã có thu hút ánh nhìn của tất cả các mọi người trong quán bar. Trong khi mọi người vẫn im lặng trước tình huống này, hai chị em ưỡn ngực, khoe khoang.
"Aniki thật là tuyệt vời!" (Reus)
"Đó là lẽ tất nhiên với Sirius-sama. Không ai có thể thốt lên được trước sự hào nhoáng ấy." (Emilia)
"Em biết đấy, Emilia, tôi nghĩ họ chỉ sốc thôi, không có hào nhoáng hào nhiếc gì đâu." (Sirius)
Nhân viên lễ tân dường như đã lấy lại được sự tỉnh táo, cô chỉnh lại tóc trước khi hắng giọng và tiếp tục. Chắc nhờ lời của hai chị em đã khiến cô ấy quay lưng lại với thực tế?
"V-vì công cụ này đã được sử dụng trong nhiều năm, chắc nó đã bị hỏng. Được rồi, tôi đã xác nhận thuộc tính này, yep." (Tiếp tân)
Cô ấy cố gắng vượt qua như một cái máy bị lỗi, nhưng tôi không quan tâm. Sẽ rắc rối nếu phải giải thích mọi thứ, vì vậy tôi bỏ qua ..
Sau khi hoàn thành đơn và đánh giá thuộc tính, chúng tôi được thông báo rằng phần tiếp theo sẽ là một bài kiểm tra kỹ năng thực tế. Có vẻ người hướng dẫn là một mạo hiểm giả kỳ cựu, và nếu vượt qua ông ta, chúng tôi sẽ hoàn tất việc đăng ký của guild.
Vì người hướng dẫn đang nghỉ ngơi ở phía sau, và sẽ mất một lúc để chuẩn bị cho việc đánh giá, chúng tôi đợi ở gần quầy tiếp tân. Trong thời gian đó, những người khác dần dần đã vượt qua cú sốc từ việc đánh giá trước đó, và nhìn chằm chằm vào chúng tôi nghi ngờ. Đột nhiên, nhân viên tiếp tân nữ quay sang tôi và hỏi.
"Erm .. chỉ là một câu hỏi cá nhân, nhưng tất cả mọi người đều là học viên của học viện phải không?" (Tiếp tân)
"Đúng vậy, có vấn đề gì chăng?" (Sirius)
"Không không, việc này có giải thích được vì sao lượng mana của cậu lớn như vậy nếu là học viên của học viện." (Tiếp tân)
Ngay khi hiểu rằng chúng tôi là học viên của học viện, ánh nhìn đáng ngờ của những người gần đó đã trở nên nhẹ nhàng hơn. Tôi nghe nói rằng học viện rất nổi tiếng, nhưng không ngờ là đến mức này.
Học viện được đánh giá cao, ngay cả ở đây huh? Khi mọi người đang ngưỡng mộ "Bậc thầy Bánh ngọt" , một người đàn ông trung niên tiếp cận chúng tôi. Tuy mặc trang phục phiêu lưu thông thường, chất lượng trung bình, ông ta toát ra bầu không khí hăm dọa. Đó là loại khí mà chỉ có một cựu chiến binh kinh nghiệm mới làm được. Ông ta có lẽ là người hướng dẫn.
"À, bốn người ... đúng không? Các cậu là những đứa trẻ đã đến đăng ký, phải chứ?" (??)
"Vâng. Ông là người chịu trách nhiệm về kỳ thi kỹ năng thực chiến, đúng không? Nhân tiện, ông là một cựu mạo hiểm giả sao?" (Sirius)
"Đúng vậy. Ta là một cựu mạo hiểm giả. Tất cả đã là quá khứ rồi. Ta đã nghỉ hưu và làm việc ở đây với tư cách một người hướng dẫn. Trước hết, tại sao không bắt đầu bằng việc giới thiệu bản thân nhỉ? Tên ta là Reed, nhưng ở đây, ta muốn cậu coi ta như người hướng dẫn Reed." (Reed)
"Tôi hiểu rồi. Tên tôi là Sirius. Và, những đứa trẻ này là ..." (Sirius)
====================
Khi đã hoàn thành việc giới thiệu các học trò, người hướng dẫn Reed đưa chúng tôi đến sân huấn luyện sau tòa nhà. Không khác nhiều so với các hoạt động tập luyện tại học viện, ngoại trừ trường hợp có những nhà thám hiểm đang chỉ dạy cho đệ tử của họ.
Chúng tôi xếp hàng ở một góc bên cạnh những hình nộm đất sét có hình dạng của con người, chắc được làm bằng thổ thuật, và chúng tôi được hướng dẫn cho kỳ thi kỹ năng thực chiến.
"Khi đăng ký vào Guild, các cậu cần phải thể hiện kỹ năng chiến đấu của mình một cách công khai. Khi bắt đầu, các cậu sẽ phải chứng minh sức mạnh và kỹ năng, và ta sẽ xác định xem có đủ điều kiện tham gia Guild hay không." (Reed)
"Chúng tôi nên thể hiện sức mạnh của mình như thế nào? Chúng tôi phải đánh nhau với người hướng dẫn Reed ạ?" (Emilia)
"Tùy vào tình huống. Để bắt đầu, ta muốn các cậu thể hiện sức mạnh phép thuật hoặc thể chất và kỹ năng vũ khí mà các cậu đã mô tả trên đơn đăng kí. Nếu cảm thấy thiếu gì đó, ta sẽ tư vấn cho các cậu." (Reed)
"Tôi không sử dụng bất kỳ loại vũ khí nào, vậy liệu tôi có thể sử dụng phép thuật độc nhất không?" (Reese)
"Aah, được chứ. Đây chỉ đơn giản là để kiểm tra xem nhóc có thể chiến đấu thế nào thôi. Tuy nhiên, nếu cần lời khuyên từ ta với tư cách là một cựu chiến binh, ta sẽ nói mọi thứ nhóc cần, miễn là đừng quá sức và vắt kiệt mana." (Reed)
"Err ... Aikido có thể coi là vũ khí không?" (Emilia)
"Aikido? Ta không chắc lắm, nhưng hãy cho ta thấy sau. Vậy thì, bắt đầu thôi. Đầu tiên là ... Reus." (Reed)
"Ouu!" (Reus)
Người hướng dẫn Reed gọi tên thằng bé trong khi nhìn vẻ ngoài nó. Khi Reus di chuyển vào sân đấu, Reed nhìn chăm chú phía sau nó và gọi.
"... Cậu viết rằng mình đã thành thục trong việc dùng kiếm thuật, nhưng cậu có thực sự nâng được thanh gươm trên lưng mình không?" (Reed)
"Đúng thế. Tên của nó là 'Nanh Bạc'." (Reus)
"Nếu được, cậu có thể cho tôi giữ nó không?" (Reed)
"Chắc chắn rồi." (Reus)
Tuy trông khá nhẹ, nhưng thanh đại kiếm thực sự nặng đến hơn 40kg. Reus nâng nó bằng một tay và đưa cho người hướng dẫn Reed. Với sức mạnh của mình, Reed không chịu nổi trọng lượng của thanh kiếm, và phải mất một lúc, ông ta mới dần điều chỉnh được.
"Nó ... nặng, nhưng đây là một thanh kiếm tuyệt vời đấy." (Reed)
"Nó là cộng sự của tôi. Grant-jiichan đã làm nó." (Reus)
"Ý cậu là ... Grant đó sao!? Hmmm ... Rõ ràng, thanh kiếm không thể như vậy trừ khi được làm bởi thợ rèn tốt nhất. Ta thực sự quan tâm đến cộng sự của cậu, nhưng tại sao cậu lại chọn sử dụng một thanh kiếm lớn như vậy?" (Reed)
"Sẽ rất khó sử dụng kiếm thuật của Jii-chan nếu tôi dùng kiếm thường hoặc thanh nhẹ. Giờ tôi có nên chém mục tiêu không?" (Reus)
"Được, xin mời. Ta không biết ai đã dạy cho cậu, nhưng giờ ta sẽ chứng nhận kỹ năng của cậu." (Reed)
Sau khi nhận lại thanh kiếm từ Người hướng dẫn Reed, Reus đứng trước mục tiêu và lấy thế đứng của Trọng Phá. Hít một hơi thật sâu, Reus chém thanh kiếm về phía mục tiêu, và ... nghiền nát. Nó hoàn toàn tan vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Các mạo hiểm giả tập luyện ở xung quanh và người hướng dẫn đều khựng lại nhìn chằm chằm vào khung cảnh đó.
"... Tôi đã phạm sai lầm." (Reus)
"S-Sai lầm gì?" (Reed)
"Tôi chỉ định chém nó thôi, nhưng lại thành nghiền nát nó." (Reus)
'Trọng Phá - Đơn Thủ Kiếm thế' là một kỹ thuật cần vung thanh kiếm với tất cả sức mạnh có thể. Tuy trông đơn giản, nhưng ... đó là một kỹ thuật cần thiết phải nghiên cứu kỹ lưỡng để sử dụng đúng cách. Cậu ta lướt lên trong khi xoay nhẹ, phân tán đà và chém xuống với một lực tàn bạo, phá hủy mục tiêu thay vì chém nó. Đó sẽ là một kỹ thuật 'chết chắc' nếu dùng với con người, nhưng kết quả lần này rõ ràng là của một người thiếu kinh nghiệm. Lior sẽ giận dữ nếu ông ta nhìn thấy cảnh này.
Trong khi những mảnh vỡ vẫn đang bay, Reus quay sang Người hướng dẫn Reed để yêu cầu làm lại.
"Tôi có thể làm lại một lần nữa không? Lần này tôi sẽ cắt đôi nó." (Reus)
"Chờ đã, đợi chút! Ổn rồi! Ta đã thấy sức mạnh của cậu! Thay vào đó, tại sao cậu lại có sức mạnh quá mức như vậy?" (Reed)
"Tôi sẽ cảm thấy tệ nếu chỉ dừng lại ở đó, với cả, Jii-san cũng có thể chém bức tường phía sau mục tiêu kìa." (Reus)
"Ta xin cậu, làm ơn dừng lại đi! Không cần phải chứng minh nữa đâu!" (Reed)
"Tôi sẽ cảm thấy khó chịu nếu dừng lại ở đây, sẽ nhanh thôi mà." (Reus)
"Dừng lại, Reus." (Sirius)
"Ouu!" (Reus)
Reus rút lui chỉ với một lời của tôi, cất thanh kiếm của mình trên lưng. Thấy Reus đã rút lui bằng cách nào đó, Người hướng dẫn Reed thở phào nhẹ nhõm khi ghi lại những thứ trên giấy.
"Ta chưa bao giờ gặp một học viên vô lý như vậy, nhưng ... dù sao thì, cậu qua rồi. Nếu phải nói thì, cậu chắc có thể đánh bại một con Rắn Jya-Ora .. " (Reed)
"Ồ, Rắn Jya-Ora? Tôi vừa chém nó hôm trước." (Reus)
"... Tiếp theo là Emilia. Hãy chứng minh khả năng chiến đấu của nhóc, sử dụng sự kết hợp phép thuật hoặc vũ khí." (Reed)
Nhân tiện, Rắn Jya-Ora là một loại quái vật rắn sống trong những cái hồ hơi xa Elysion. Nó có lớp vảy cứng chống lại những cú vung kiếm, và di chuyển một cách thất thường, làm cho nó trở thành loại quái vật khó khăn cần các mạo hiểm giả tầm trung xử lý.
Trở lại khi chúng tôi đến Elysion lần đầu tiên, chủ quán 'Perch Gió Xuân' đã yêu cầu trợ giúp để lấy được thịt rắn Jya-Ora, vì vậy chúng tôi đã giết nó. Như thằng bé đã nói, trong khi chúng tôi khóa cử động của con rắn, Reus đã cắt nó làm đôi.
Để trở thành mạo hiểm giả tầm trung cần một khoảng thời gian khó khăn với quái vật, và rồi một đứa trẻ chưa trở thành mạo hiểm giả nói rằng đã giết chết một con? Chắc ông ta giả vờ không nghe, hẳn là người hướng dẫn đã phải quay đi để cứu lấy niềm kiêu hãnh còn sót lại của mình sau lời bình luận đó, có lẽ vậy.
"Giờ là lượt của tôi. Tôi có nên tấn công mục tiêu kế tiếp không?" (Emilia)
"Aah. Nhóc đã viết là thành thạo cả phong ma thuật và dao, vậy sẽ rất hữu ích nếu nhóc có thể biểu diễn cả hai thứ." (Reed)
"Hiểu rồi. Vậy thì ... tôi bắt đầu đây!" (Emilia)
Emilia ném vài con dao lấy từ ngực mình vào mục tiêu , có thể thấy dấu hiệu của chúng trong các khớp giữa các chi trên mục tiêu. Như vậy sẽ khóa cử động của mục tiêu nếu là một trận đấu thực sự, và sau đó em ấy kết liễu mục tiêu với một cú [Không Đạn] vào ngực, phá hủy nó hoàn toàn và sạch sẽ.
Bất kể cách thức sử dụng, tình trạng cuối cùng của mục tiêu của em ấy cũng y chang Reus.
"Được chưa ạ?" (Emilia)
"... Nh-nhóc qua rồi. Tiếp theo là Reese." (Reed)
Dường như không có bình luận nào vì chất lượng buổi trình diễn của Emilia, và ông ta không muốn nghĩ về nó thêm nữa. Tiếp theo là lượt của Reese, nhưng cô ấy hơi lo lắng, vì vậy tôi vỗ nhẹ vào vai để giúp cô ấy thư giãn.
"Với khả năng của Reese, sẽ không có vấn đề gì đâu. Cứ hành động như bình thường." (Sirius)
"V-vâng!" (Reese)
Cô ấy hít một hơi thật sâu, trước khi hướng lòng bàn tay về mục tiêu. Bắn mấy quả cầu nước ra từ lòng bàn tay, phép thuật sơ cấp [Thủy], cô ấy tạo ra một quả cầu nước lớn hơn bình thường bao quanh mục tiêu. Thông thường, phép thuật ở cấp độ này sẽ tạo ra một quả cầu không lớn hơn quả bóng rổ. Tuy nhiên, phép thuật của cô ấy có thể tạo ra một quả cầu đủ lớn để bao quát toàn bộ mục tiêu.
Nuốt trọn mục tiêu, áp suất bên trong quả cầu nước đủ để biến đất thành bùn. Đến khi Reese hủy bỏ ma thuật của mình, tất cả những gì còn lại của mục tiêu là một đống bùn nhão.
"Err ... ban đầu, tôi định giữ cho quả cầu nước bọc lấy nó cho đến khi nào chết chìm, nhưng vì nó biếnthành bùn, tôi đã hủy bỏ phép thuật." (Reese)
"... Mặc dù thủy thuật thường không được coi là phép thuật tấn công, thực sự có cách để sử dụng nó như vậy, giống như những gì nhóc đã chứng minh. Nhân tiện, Aikido mà nhóc đã đề cập ở trên là gì?" (Reed)
"Tôi sẽ chứng minh nó hơn là cố giải thích bằng lời. Em có thể giúp chị không, Reus?" (Reese)
"Rõ, có ổn không nếu em sử dụng nắm đấm?" (Reus)
"Xin mời." (Reese)
Reus đấm thẳng vào Reese, nhưng cô ấy nhanh chóng nắm lấy cổ tay thằng bé rồi gạt chân, và kết thúc bằng cách quăng nó xuống đất. Reus ngay lập tức đứng dậy, phủi sạch bụi bặm, không có vết thương nào. Sự phòng vệ của Reese gần như hoàn hảo, và cô ấy đã có thể ném một người khác, nặng hơn mình, một cách dễ dàng!
Người hướng dẫn nhìn chằm chằm vào tình huống diễn ra trước mắt mình, ấn tượng bởi các kỹ thuật dễ dàng di chuyển hoặc ném đối thủ xuống, bất kể trọng lượng.
"Đây là Aikido. Hạ gục bằng sức mạnh của đối phương, đó là một kỹ thuật có thể được sử dụng bởi những người không có sức mạnh." (Reese)
"Tuy là một kỹ thuật tuyệt vời, có vẻ như rất khó. Ai trên đời này có thể dạy cho nhóc được chứ?" (Reed)
"Tôi đã được Sirius-san dạy." (Reese)
"Cậu?" (Reed)
"Vâng, đúng vậy. Bản thân là vô sắc, do đó tôi đã tạo ra Aikido để hỗ trợ mình; với trọng tâm là tập luyện và kỹ thuật thay vì chỉ có sức mạnh phép thuật." (Sirius)
"Vậy ... cậu là vô sắc, huh? Tạo ra một kỹ thuật tuyệt vời như vậy, ta tự hỏi cậu đã trải qua bao nhiêu khó khăn." (Reed)
Người hướng dẫn nhìn tôi với ánh mắt thông cảm vì lời nói dối của tôi, nhưng sự thật là tôi đâu phải chịu những khó khăn đó.
Sau đó, ông ta nhìn vào tờ đơn mà tôi đã điền, có vẻ như nhân viên tiếp tân đã thêm vào nhiều thứ khác nhau và ông ấy rất ngạc nhiên.
"Tuổi ... 13. Cái gì, công cụ ma thuật bị vỡ vì lượng mana của cậu!? Mặc dù nếu điều này là sự thật, cậu ta vẫn là vô sắc ...thật là một số phận tàn nhẫn." (Reed)
"Tôi có một câu hỏi, công cụ ma thuật có dễ dàng bị vỡ không ạ?" (Emilia)
"Trong đời ta, không có những công cụ ma thuật bị vỡ trừ khi chúng bị lỗi. Có những câu chuyện về các bậc thầy phép thuật phá vỡ công cụ ma thuật, nhưng với một vô sắc, đơn giản là quá khó tin." (Reed)
Tôi liên tục phấn đấu và nỗ lực hết sức mình, nhưng phải thừa nhận rằng Rodwell có nhiều mana hơn tôi, mặc dù đã sống hai kiếp. Chưa tính đến việc ông ta là một 'Triple', Rodwell hoàn toàn là phép sư cao cấp.
Tuy nhiên, nghĩ về 'Bậc thầy Pháp thuật' này, sao tôi chỉ nghĩ đến một kẻ thèm khát bánh ngọt chứ nhỉ?
"Và vũ khí thông dụng của cậu ... là jujutsu ? Cậu không sử dụng vũ khí?" (Reed)
"Có, nhưng vì phong cách chiến đấu của tôi thay đổi dựa trên tình hình, rất khó để chọn ra một vũ khí. Nếu phải chọn, thường thì tôi sử dụng dao, tôi đoán vậy?" (Sirius)
"Hmm ... nhìn ba người trước đó, có vẻ như cậu không phải là một người bình thường. Xin lỗi, nhưng cậu không phiền làm một trận giả chiến với ta chứ?" (Reed)
"Không vấn đề gì. Luật thế nào?" (Sirius)
"Điều kiện chiến thắng là nhận phải một đòn chí mạng, hoặc làm cho đối thủ phải nhận thua. Ta sẽ không sử dụng bất cứ loại vũ khí nào, và ta sẽ nhẹ nhàng với cậu, nhưng hãy thoải mái sử dụng hết sức để đánh bại ta." (Reed)
==================
Chúng tôi đứng ra xa nhau, giơ tay lên.
Giờ thì, tôi được yêu cầu cho một trận giả chiến trước khi kịp nhận ra, nhưng nên làm gì đây? Vì mục đích là thể hiện jujitsu , tôi không thể sử dụng phép thuật. Đồng thời, tôi không muốn thể hiện quá nhiều. Tôi nghĩ là nên kết thúc trong một nốt nhạc?
Tôi xuống thế và hướng về phía ông ta, nhắm vào chân, nhưng Người hướng dẫn Reed đã đoán được và đấm xuống. Tôi nắm lấy tay ông ta, quay một vòng và ném đi giống như Reese đã ném Reus lúc trước. Đáng ngạc nhiên, mặc dù mới thấy một lần, ông ta đã nghĩ ra phương pháp để khắc chế nó. Thay vì chống lại, ông ta thuận theo nó và sử dụng đà để tiếp đất bằng chân thay vì lưng. Thêm vào đó, ông ta sử dụng sức mạnh của mình để ngăn tôi thoát ra và chuẩn bị cho một cuộc tấn công khác.
Như mong đợi từ một mạo hiểm giả kỳ cựu, ông ta đã làm tốt. Điều đó có thể nói là đó là một ý tưởng tồi khi không tách tôi ra. Vì ông ta không thả ra, tôi quyết định quay vòng.
Khóa bàn tay và cánh tay giữa hai chân tôi, thân thể ông ta cúi xuống gần tôi khi tôi bẻ ngón tay cái lên trước bàn tay ông ta. Đó là một kỹ thuật tuyệt vời để quyết định một trận chiến. Người hướng dẫn đau đớn, ngã xuống đất và bị tổn thương rõ rệt, nhưng tôi không hóa giải kỹ thuật này.
Đòn này được sao chép từ võ thuật được gọi là đấu vật; đó là kỹ thuật "Khóa Tay".
Tôi đã chọn kỹ thuật này vì nó cho tôi một lợi thế. Không hề dễ dàng để thoát khỏi kỹ thuật này, thậm chí với sự khác biệt thể chất lớn giữa các đối thủ. Hơn nữa, nó dễ dàng làm tổn thương một kẻ nghiệp dư nếu họ cố gắng dùng sức mạnh của mình để thoát ra, do đó nó có hiệu quả trong việc bắt giữ.
Tôi thì thầm với Người hướng dẫn Reed trong khi ông ấy nằm đó với khuôn mặt nhăn nhó ...
"Ông bỏ cuộc chứ?" (Sirius)
"Uuuhh .. Ta thua rồi ..." (Reed)
Với điều này, tất cả chúng tôi đã đăng ký thành công với Guild Mạo hiểm giả.
==============
Sau đó, chúng tôi ngồi ở sảnh đợi để chờ nhận được thẻ Guild Mạo hiểm giả ....ngắn gọn là thẻ guild.
Nhân tiện, mặc dù Người hướng dẫn Reed đã bị đánh bại bởi một đứa trẻ, nhưng ông ta không hề để tâm. Thay vào đó, ông ca ngợi những kỹ thuật mà tôi sử dụng và thậm chí yêu cầu được học chúng. Không nhầm lẫn gì, ông ấy quả là một người tốt khi không đánh giá tôi kém vì là vô sắc, ngay cả với tất cả thời gian ông ấy dành ra ở đây. Tôi thích kết giao với một người như vậy.
Vì phải mất một thời gian để chuẩn bị thẻ, nhân viên lễ tân giải thích cho tôi về các chức năng khác nhau trong guild và hiệu quả của thẻ guild, trong khi chờ đợi.
"Có một phép thuật đặc biệt được vẽ trên thẻ guild. Trước tiên, cậu phải nhỏ một chút máu vào ma trận pháp. Sau khi làm như vậy, thẻ sẽ tự hòa quyện với mana của cậu, do đó sẽ ràng buộc với cậu. Nó cũng là một hình thức xác định vì lý do này." (Tiếp tân)
Vòng vo tam quốc, tóm tắt như sau;
Thẻ guild của chúng tôi có thể được sử dụng ở mọi nơi, vì các chi nhánh của Guild Mạo hiểm giả tồn tại trên khắp thế giới.
Có một hệ thống xếp hạng với các thẻ được nhập vào thời điểm nhận được. Thành tích về nhiệm vụ chinh phục và nhiệm vụ hoàn thành sẽ được đăng ký bởi thẻ, cho phép kiếm điểm và nâng cấp thứ hạng của mình. Vì vậy, trong khi một người có thể được coi là một mạo hiểm giả mới bắt đầu dựa trên bất kỳ số tiêu chí nào, thì thẻ guild có hệ thống cụ thể riêng để xác định kinh nghiệm. Những người vừa đăng ký được xếp hạng thứ 10, và được coi là những người mới bắt đầu phiêu lưu. Trạng thái trung cấp bắt đầu từ cấp thứ sáu trở đi, và đỉnh cao là cấp bậc đầu tiên. Cuối cùng, cấp bậc là những gì xác định các nhiệm vụ được phép nhận.
"Cảm ơn vì đã đợi. Thẻ đã sẵn sàng, xin hãy nhỏ chút máu của mọi người lên để đăng ký." (Tiếp tân)
Mặc dù thẻ được làm từ gỗ, nó khá linh hoạt và dường như không dễ dàng bị vỡ. Hiện giờ thẻ được làm bằng gỗ, nhưng khi lên cấp thì vật liệu sẽ thay đổi. Tôi mong được nhìn thấy nó.
Chúng tôi nhỏ máu vào thẻ theo hướng dẫn, ma trận pháp trên thẻ lấp lánh khi quá trình đăng ký kết thúc.
"Xin chúc mừng. Với điều này, quy trình đăng ký của các bạn đã hoàn tất. Vì sẽ phải trả vài đồng bạc để làm lại thẻ, hãy thận trọng đừng để mất nó." (Tiếp tân)
"Tôi hiểu. Vậy thì, đây là chi phí cho chúng." (Sirius)
Tôi lấy bốn đồng bạc từ túi ngực, và đưa cho tiếp tân. Reese muốn tự trả, nhưng tôi bảo cứ coi như tiền tiêu vặt cho học trò, và cô ấy đã chấp nhận.
Nhân viên lễ tân lấy đồng bạc, bỏ chúng dưới bàn làm việc. Sau đó, cô ấy nhìn lại chúng tôi với một biểu hiện nghiêm túc.
"Hmmm ... một số lời khuyên cá nhân. Gần đây tôi đã nghe tin đồn về những mạo hiểm giả bỗng dưng biến mất. Tất cả các bạn, xin hãy cẩn thận." (Tiếp tân)
Ra vậy, đó là nguyên nhân gây nên cảm giác ảm đạm mà tôi đã thấy khi chúng tôi nói muốn đăng ký? Hẳn cô ấy đã thấy nhiều người mới, rồi lại nghe rằng họ không bao giờ trở lại.
Sau khi đưa ra lời khuyên, nhân viên tiếp tân trở lại nụ cười bình thường của cô ấy và chỉ cho chúng tôi cách tìm những nhiệm vụ cho lính mới.
Chúng tôi không quan trọng tiền bạc, và vì không vội vàng nâng hạng, chúng tôi rời đi ngay. Tôi đã có kế hoạch đến Công ty Galgan sau khi hoàn thành việc đăng ký, vì vậy chúng tôi bắt đầu với việc đến đó.
==============
Trong khi đi dạo trong trung tâm thành phố, các học trò trông hạnh phúc khi nhìn vào thẻ hội viên. Đó là điều bình thường đối với hai chị em, nhưng với sự hào hứng của Reese lúc này thì khác. Cô ấy ước muốn trở thành một mạo hiểm giả vì mẹ, nhưng tôi nghĩ có lẽ còn nhiều hơn thế.
"Chị có vẻ rất vui, Reese-ane." (Reus)
"Mọi người đều vui cả, nhưng vì mẹ của Reese cũng là một mạo hiểm giả, tôi chắc chắn Reese sẽ là người vui nhất." (Sirius)
"Đúng là em hạnh phúc bởi vì có thể trở thành một mạo hiểm giả như Kaa-san, điều là vậy. Tuy nhiên, em cảm thấy một phần cũng là vì mình đã lập, có lẽ vậy." (Reese)
"Không phải Reese-ane khác với người thường sao? Giống như chị được gọi là 'Lam Thánh nữ' ấy." (Reus)
Trong cuộc cách mạng trước đó, Reese không chỉ chiến đấu, mà còn chữa trị cho người khác. Hơn trăm người cần được chăm sóc, nhưng cô ấy đã một mình xử lý ít nhất một nửa trong số họ. Cô ấy đã sử dụng một lượng mana khổng lồ, nhưng vẫn giữ vững tốc độ. Hơn nữa, toàn bộ thời gian đó cô ấy luôn giữ một thái độ bình tĩnh và thụ động, làm say đắm nhiều người được cô ấy chăm sóc.
Điều đó lan rộng khắp trường, và trước khi nhận ra, cô ấy đã có được danh hiệu 'Lam Thánh nữ'. Khỏi phải nói, cô ấy rất xấu hổ về những lá thư tỏ tình và hoàn toàn từ chối chúng.
"H-họ tự ý gọi chị như vậy! Chị đã đăng ký tại Guild Mạo hiểm giả và được tự lập vì chị đã tập luyện chăm chỉ!" (Reese)
"Cậu đã làm việc chăm chỉ, Reese. Khi cậu bắt đầu tập luyện cùng, Sirius-sama và chúng tớ đã ở bên cậu dù cậu ngã xuống bao nhiêu lần." (Emilia)
"Vâng, mình đã tập luyện chăm chỉ! Đã 4 năm kể từ đó ... nhanh thật đấy." (Reese)
Cô ấy ngước lên bầu trời, chìm sâu vào suy tư.
Chúng tôi chưa nghe gì, và Reese vẫn chưa đề cập đến nó, nhưng ... Tôi tự hỏi kế hoạch của cô ấy là gì sau khi tốt nghiệp?
Trước đây cô ấy không thích ở Elysion, nhưng giờ cô ấy đã hòa giải với cha mình, và đã tạo cho mình danh tiếng là một hồi phục sư xuất sắc. Hơn nữa, cô ấy có chị gái là Công chúa Lifell ở đây, và là một hoàng tộc, chắc chắn cô ấy sẽ không được cho phép rời đi.
Cô ấy chắc chắn sẽ đến với tôi nếu tôi, tình yêu của cô ấy, mời. Tôi không thể không cảm thấy rằng nếu cô ấy chỉ đến vì lý do đó, nhất định sẽ có cảm giác khó chịu.
Đây là một quyết định mà cô ấy sẽ phải tự mình thực hiện, và tôi sẽ luôn ủng hộ quyết định của cô ấy.
=======================
Một năm cho đến khi tốt nghiệp.
Giờ tôi sẽ đặt vấn đề của Reese sang một bên, nhưng kế hoạch phiêu lưu của chúng tôi đang tiến triển tốt.
------------------------------------------
------------------------------------------
------------------------------------------
Góc tán nhảm: Baka to H-pijama to imouto
"Chú sẽ làm gì nếu phát hiện em gái mình mua đồ ngủ 18+?" (T)
Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi phải hoạt động hết công suất các noron thần kinh để suy nghĩ tình huống mà lão ấy đưa ra.
"Lẻn vô phòng nó 'mượn' rồi mặc."
Quá hoàn hảo! Tôi tự hỏi có ai vượt được danh hiệu 'thằng anh đáng yêu' của mk.
"Còn ta thì"
Lão ấy tỏa ra luồng aura thần thánh.
"giới thiệu cho nó mấy bộ hen--"
"Thần. Ngài chính là Thần phải ko? Hãy nhận của con 1 lạy."
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ. Phải, đây chính là thần, là chân lý soi sáng đời tô-
"-có tag NTR."
"Bố m thề *éo bao giờ tin vào Thần nữa. GTFO!!!"
Tại sao mk lại quên béng vị của con thú Ken này cơ chứ?
"À ta nhầm, netori."
"Cái đấy thì liên quan mọe gì đến việc em gái có đồ ngủ 18+ chứ. Sao bác dám, sao bác dám..."
Linh hồn rực cháy, con *im bùng nổ. Tôi gào lên vs con thú quên hết luân thường đạo lý trước mặt mk.
"..ko cho tag imouto + tentacles + ahegao vào HẢ????"
Chân lý của 1 thanh niên trai tân súng chỉ dùng phun nước đang gào thét.
"Mặn đấy mặn đấy."
"Cái lão nhảy vào lãnh địa của neto- như bác mới là mặn ấy."
*Rùng mình* Ko rét mà run, một sự hiện diện đang ở sau chúng tôi. Ko phải sát khí, đơn thuần chỉ là cái chết, lưỡi liềm sắc lạnh của tử thần vuốt ve trên cổ.
Chúng tôi run rẩy quay đầu lại, đứng đó là người dc nhắc đến trong câu chuyện, em gái lão Ken. Em ấy nở nụ cười, đẹp, như của dã thú.
"Chúc mừng Giáng sinh, 2 anh!"
Lời chúc lẽ ra phải sưởi ấm con tim trong ngày Noel lạnh giá nay đem đến sức nặng của độ 0 tuyệt đối. Bản năng sinh tồn gào thét, tôi đứng dậy trong 1 nốt nhạc.
"Đến giờ đi đón con rồi. Chào 2 ae nhé!"
Vụt, tốc độ ánh sáng ra cửa. Nhưng, bộp, tốc đô bàn thờ, tay con bé nắm lấy vai tôi.
"Em bảo là 'Chúc mừng Giáng sinh, 2-a-n-h' mà. Với cả, anh làm đếch có gấu, nói gì đến có con."
Xúc phạm quá đấy nhé, mà cũng đúng éo cãi lại dc. Thôi tạch rồi, đành chịu vài phát vả vậy, sức con gái chắc cũng ko đến nỗi. Nhưng khi nhìn qua lão Ken đang chắp 2 tay lại vs vẻ mặt bỏ cuộc, tôi chợt nhớ ra, con bé này, tứ đẳng huyền đai taekwondo.
Chắp 2 tay lại như đức phật từ bi, tôi lẩm bẩm: "Amen"
Sau đó, ko còn sau đó nữa.
***Bạn sẽ làm gì khi phát hiện em gái mình mua đồ ngủ 18+
A) Tố cáo lên cơ quan chức năng ( :v )
B) Giới thiệu cho em gái tên edit vào mua ( >.< )
C) Mắng nó và bị cho ăn đập sml ( T.T )
D) Coi như không biết và quan sát (he he he :3).See ya~
Ghi chú
Hợp khí đạo, là một môn võ thuật Nhật Bản hiện đại được phát triển bởi Ueshiba Morihei như một sự tổng hợp các nghiên cứu võ học, triết học và tín ngưỡng tôn giáo của ông.
Cá rô hay cá Pecca là một tên gọi chung cho các loài cá thuộc chi Cá rô, tên khoa học Perca, gồm các loài cá câu thể thao nước ngọt thuộc họ Percidae.
một loại võ thuật Nhật Bản, là phương pháp chiến đấu với đối thủ có vũ trang, bản thân không sử dụng vũ khí hoặc chỉ dùng loại vũ khí ngắn
Nhu Thuật, một danh từ gọi chung cho nhiều môn phái võ thuật cổ truyền của người Nhật. Nhu Thuật xuất nguồn từ giai cấp võ sĩ samurai xưa ở Nhật Bản dùng tay không để tự vệ và chống cự lại đối thủ có vũ trang hay không vũ trang.
trans: ta thik trẻ "hư" nhắm :3 / Katsu: rồi rồi, vị của lão thì ae ở đây quá rõ rồi
trans: một bức tranh sai sai -_-
Katsu: thêm 1 thằng nhập hội này, Nagisa, Lệ Vi
trans: main đang troll ông hiệu trưởng
Trans: ta muốn rút thử :3 / Katsu: tôi thì muốn làm con dao cơ
trans: chơi dại rồi / Katsu: đời thật khó sống khi cờ-rép cứ tưởng mk là admin
trans : nói ngắn ngọn từ đâu đi, khổ cho thằng trans nãy giờ rồi đấy
Reus đã có sinh nhật thứ 13 vào hôm qua, tôi thì qua tuổi 13 vài ngày trước đó.
Trong thế giới này, 13 tuổi có nghĩa là số lượng những nơi được phép đăng ký và làm việc tăng mạnh.
Vì vậy, chúng tôi đã đến Guild Mạo hiểm giả ngay khi có thể.
Guild Mạo hiểm giả là gì?
Rất nhiều guild khác nhau tồn tại trong thế giới này, mỗi nơi có một chi nhánh nằm ở hầu hết các trung tâm dân cư. Bởi vì, ngoài lợi ích cho họ thì việc có các guild này trong thành phố mang lại sự thịnh vượng và giàu có. Hai ngoại lệ là Guild Pháp sư, chỉ đề cập đến những vấn đề và người có liên quan đến phép thuật và Guild Thương nhân. Guild Thương nhân chủ yếu tập trung vào các hệ thống trao đổi thương mại và, tất nhiên, các thương gia.
Thay vì mất thời gian giải thích thì có thể nói rằng Guild Mạo hiểm giả là nơi có thể nhận phần thưởng về chinh phục quái vật. Đó là sự tồn tại cần thiết cho những kẻ lang thang vô gia cư, để họ có thể có thu nhập. Nếu chúng tôi muốn đi thám hiểm sau khi ra trường thì bắt buộc phải đăng kí.
Mặc dù có rất nhiều điều kiện tham gia, nhưng chỉ có vấn đề duy nhất là giới hạn độ tuổi; phải được 13 thì mới cho phép đăng ký. Vì Emilia lớn hơn Reus và tôi 1 tuổi, em ấy đã có thể đăng ký vào năm ngoái. Nhưng em ấy từ chối vì muốn đăng ký với tôi.
Dù sao thì, Reus và tôi đã mười ba tuổi, cả ba cuối cùng đều đến đăng ký. Thật bất ngờ, một người khác cũng đi theo.
"Nhân tiện, Reese, em có chắc chắn là muốn đăng kí không? Anh tưởng em không thích chiến đấu với quái vật; em chẳng bao giờ cố đánh bại chúng cả." (Sirius)
"Đúng là vậy, nhưng giờ em nghĩ mình ổn rồi. Em đã trưởng thành hơn rất nhiều trong vài năm qua, và ... mẹ em đã từng đăng kí, vì vậy em cũng nghĩ là mình cũng muốn như thế." (Reese)
"Nhắc mới nhớ, cô ấy cũng là một mạo hiểm giả nhỉ? Mà, anh nghĩ là sẽ chẳng vấn đề gì nếu em đăng ký, dù sao em vẫn có thể kiếm tiền mà không cần chiến đấu." (Sirius)
Tôi đã nghe từ Zack rằng nhiệm vụ chủ yếu của Guild Mạo hiểm giả là chinh phục quái vật, các nhiệm vụ được đưa ra cũng khá nhiều, một số còn lạc trôi xa với mục đích dự định đó. Tôi nghĩ Guild Mạo hiểm giả là một lựa chọn tốt, vì nó xử lý tất cả các loại nhiệm vụ.
"Cuối cùng, chúng ta có thể tự kiếm tiền bằng sức mình." (Emilia)
"Em có muốn mua gì không? Em có thể thảo luận với anh nếu muốn, vì em có trợ cấp riêng của mình mà." (Sirius)
Thu nhập hiện tại của tôi là nhờ việc bán thông tin và sản phẩm mới cho Công ty Galgan. Rồi tôi dành một phần số tiền đó cho chi phí ăn uống của Emilia và Reus cùng nhu cầu thiết yếu hàng ngày, thêm vào đó, tôi cho họ một khoản trợ cấp nhỏ mỗi tháng.
Tôi đã cố làm hết khả năng của mình. Tôi không muốn keo kiệt với việc chăm sóc các học trò, nhưng cũng không muốn làm hư họ. Vì vậy, tôi không keo kiệt khi cần, nhưng tôi cũng không tiêu tiền cho những việc không cần thiết.
"Không, ổn mà, vì em có thể tự kiếm tiền. Em không muốn bị Sirius-sama xem như một đứa trẻ hư." (Emilia)
"Đúng vậy. Bọn em sẽ kiếm được rất nhiều tiền và hỗ trợ Aniki. Bọn em có thể ăn bất cứ thứ gì cho dù Aniki không làm gì cả." (Reus)
"Tôi không muốn thành kẻ ăn bám đâu..." (Sirius)
Rốt cuộc, tôi không định để họ làm bất cứ điều gì họ muốn để có thu nhập.
Điều đó sẽ tạo nên một sự ám ảnh về tiền ... khi nghĩ rằng họ có một lý do như vậy để kiếm tiền. Tôi không muốn trở thành một bậc phụ huynh với một đứa con bất chấp tất cả đâu. Tôi chưa sẵn sàng cho điều đó ...
"Nếu nghĩ rằng Sirius-sama có thể sống an nhàn trong khi chúng ta kiếm được thu nhập, động lực sẽ là vô tận." (Emilia)
"Tiêu diệt quái vật, kiếm tiền, và về nhà ăn bữa cơm của Aniki vào buổi tối. Quả là một cuộc sống tuyệt vời." (Reus)
Oi Reus, nghe không giống cuộc sống của một người hầu đâu mà giống như một nhân viên làm công ăn lương đấy. Hơn nữa, không phải cậu định bắt tôi trở thành một ông bố nội trợ đấy chứ?
Dù gì đi nữa, tôi không có ý định trở thành một tên ăn bám, vì vậy tôi sẽ phải thuyết phục họ làm việc vừa phải. Sẽ mất thời gian đây, thật không may.
Chi nhánh Guild Mạo hiểm đặt ở Elysion nằm ở trung tâm thủ đô.
Chúng tôi chưa từng đến đây, vì không có lý do gì để đến trừ khi đăng ký, và chúng tôi không thể làm điều đó cho đến bây giờ. Vì vậy, đây là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy nó.
Bên trong tòa nhà là một quán bar rất đông đúc, cả người và nhân thú, đang ngồi, uống rượu và trò chuyện; loại hình ảnh như vậy sẽ diễn ra.
Nhìn xung quanh nội thất tòa nhà, tôi có thể thấy hầu hết cư dân là người lớn. Như mong đợi, vì chỉ là trẻ em, chúng tôi thu hút rất nhiều sự chú ý. Chúng tôi tiến lên phía trước mặc kệ bọn họ, dừng lại ở trước cái quầy với một dấu hiệu được viết trên là "Tiếp tân".
Khách hàng tụ tập trước quầy, tất cả đều sốt ruột chờ đợi nhân viên tiếp tân gọi ..
"Chào mừng đến với Guild Mạo hiểm giả, chi nhánh Elysion!" (Tiếp tân)
Nhân viên lễ tân là một người phụ nữ. Cô ấy chào chúng tôi với nụ cười kinh doanh, đặt một vật màu đen trên bàn trước khi tiếp tục.
"Nếu cậu đến để yêu cầu nhiệm vụ cho guild, vui lòng điền vào các chi tiết trên mẫu này, bao gồm công việc và tiền thưởng. Nếu là mua bán nguyên liệu, tôi sợ rằng đây không phải là nơi để trao đổi, mời cậu sang phía bên kia." (Tiếp tân)
"Cảm ơn cô, nhưng hôm nay chúng tôi đến là để đăng ký, không phải để yêu cầu nhiệm vụ." (Sirius)
Nụ cười kinh doanh của cô ấy vẫn không tắt, tuy nhiên biểu hiện trên mặt cô ấy nhanh chóng thay đổi. Tôi nhận ra nó trước khi cô ấy trở lại vẻ chuyên nghiệp. Nhân viên lễ tân nhìn tất cả chúng tôi, cuối cùng nhìn tôi và hỏi một cách hối lỗi ...
"Chỉ để xác nhận thôi cậu có thể cung cấp độ tuổi của mình không? Cậu biết rằng yêu cầu cần thiết là tuổi 13, đúng không?" (Tiếp tân)
"Vâng, tôi biết. Tất cả bốn chúng tôi đều là 13 hoặc hơn, vậy nên xin đừng bận tâm." (Sirius)
"Là vậy sao? Tôi xin lỗi, cậu trông rất trẻ vì ... lý do nào đó. Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng cậu đã đủ tuổi." (Tiếp tân)
Reese lớn hơn tôi một năm và trông phù hợp với tuổi của mình. Tuy tương đối, cả Emilia và Reus đều cao hơn tôi, Reus cao hơn tôi hoàn toàn. Điều này phần lớn là do chúng là nhân thú, nhưng dù vậy, họ trông như người lớn khi đứng cạnh tôi. Vì tôi còn nhỏ hơn rất nhiều so với ba người, thật dễ dàng để nhầm lẫn chúng tôi với một thằng nhóc quý tộc lười biếng kèm theo đoàn tùy tùng của mình. Có vẻ sẽ dễ nhầm lẫn tôi là một đứa con ngoài giá thú của tên quý tộc giàu có nào đó.
"Là công việc thôi, tôi không để ý đâu. Chúng tôi có thể đăng ký không?" (Sirius)
"Vâng, mọi thứ có vẻ ổn cả. Điền vào biểu mẫu này với các thông tin cần thiết, 1 đồng bạc là phí giao dịch này." (tiếp tân)
"Được thôi, không thành vấn đề." (Sirius)
Chúng tôi nhận được bốn mẫu từ nhân viên tiếp tân, điền những thứ như tên và tuổi, như dự đoán. Cũng có những phần dành cho vũ khí ưa thích, và sự thành thục vũ khí, Reese do dự khi đến phần này.
"Err, em không sử dụng vũ khí, nên viết thế nào đây?" (Reese)
"Nếu em chuyên hoặc thích sử dụng ma thuật, em chỉ cần để phần đó trống." (tiếp tân)
"Em nên viết dao cầm tay giống như Sirius-sama, đúng không?" (Emilia)
"Nhưng Nee-chan, Aniki cũng có thể sử dụng kiếm mà? Liệu anh ấy có điền kiếm không?" (Reus)
"Không, sự lựa chọn vũ khí của cậu ấy giống như của chị, là Dao!" (Emilia)
"Là kiếm, một thanh kiếm!" (Reus)
"Đừng cãi nhau vì những thứ này chứ, hai đứa." (Sirius)
Làm lơ người được nói đến chỉ vì muốn cạnh tranh ai gần gũi hơn với tôi, đừng ngốc thế.
Nói chung tôi sử dụng một con dao găm, nhưng không có nghĩa là phong cách chiến đấu của tôi hoàn toàn là nó. Vì sẽ rắc rối khi chọn một trong những thứ khác thay, nên tôi chọn nhiều loại, bao gồm cả taijutsu .
Sau khi điền xong mẫu đơn và đối phó với cuộc cãi nhau của 2 chị em, tôi đưa nó cho nhân viên tiếp tân. Cô ấy lấy ra một thiết bị được sử dụng để đo các thuộc tính ma thuật từ bên dưới bàn làm việc để đo sức mạnh và khả năng của chúng tôi.
"Tiếp theo, tôi sẽ kiểm tra trực tiếp sức mạnh thuộc tính của bạn. Rất hiếm khi một người không biết thuộc tính của họ, nhưng vì lợi ích của việc đăng ký, chúng tôi phải xác định bằng phương pháp này ít nhất một lần. Vậy thì, Emilia-sama, xin mời." (Tiếp tân)
Sau khi bàn giao mẫu, Emilia chạm vào công cụ và tinh thể lấp lánh với màu xanh lá cây. Độ sáng của màu sắc của em ấy đã tăng lên kể từ lần cuối tôi nhìn thấy nó; chứng minh rằng mana của em ấy đã tăng lên đáng kể.
Nhân viên tiếp tân ngạc nhiên một lúc, không ngờ quả cầu sáng rực lên như vậy. Dù vậy cô ngay lập tức sửa chữa thái độ của mình, nhanh chóng ghi chú trên giấy.
"Có vẻ Emilia-sama có lượng mana khá lớn, và không lầm lẫn gì về thuộc tính - phong. Giờ thì, người tiếp theo ... " (Tiếp tân)
Quá trình này tiếp tục với Reese và Reus, và chúng tôi bắt đầu thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Cuối cùng, đến lượt tôi...
"Cuối cùng là Sirius-sama nhưng ... cậu có chắc chắn là đã điền đúng mẫu này không?" (Tiếp tân)
"Vâng, đúng như tôi đã viết." (Sirius)
"Tôi hiểu rồi. Err ... có thể chỉ là ý kiến cá nhân, nhưng cậu không nghĩ rằng tốt hơn là làm một cách riêng tư sao? Nếu cậu muốn, tôi có thể mượn một căn phòng ở phía sau, và giải thích trường hợp của cậu." (Tiếp tân)
Chúng tôi đã thu hút rất nhiều sự chú ý, vì vậy cô ấy nói bằng giọng nhỏ nhất có thể. Tôi biết rất rõ sự kỳ thị đối với những người vô sắc, nên có lẽ đây là cách của cô ấy để giúp tôi. Như dự đoán đối với một nhân viên tiếp tân, thậm chí biết làm thế nào để xử lý đám mạo hiểm giả ồn ào.
"Cảm ơn rất nhiều. Tuy nhiên, nghe có vẻ là rắc rối nên ở đây cũng không sao." (Sirius)
"Vậy sao? Thế thì, xin hãy đặt tay của cậu lên." (Tiếp tân)
Khi tôi đặt bàn tay lên quả cầu, nó phát ra ánh sáng mạnh hơn so với 1 trong các học trò. Tôi đã rút tay ra quá chậm, và trước khi kịp phản ứng, một tiếng 'rắc' vang lên, quả cầu vỡ nát.
... Chẳng lẽ là do tôi rèn luyện mana hơi nhiều? Vì lượng mana của tôi phục hồi nhanh một cách bất thường, tôi đã tập luyện đến kiệt sức nhiều lần mỗi ngày ..
Tuy đã bị chú ý từ trước, nhưng bây giờ chúng tôi đã có thu hút ánh nhìn của tất cả các mọi người trong quán bar. Trong khi mọi người vẫn im lặng trước tình huống này, hai chị em ưỡn ngực, khoe khoang.
"Aniki thật là tuyệt vời!" (Reus)
"Đó là lẽ tất nhiên với Sirius-sama. Không ai có thể thốt lên được trước sự hào nhoáng ấy." (Emilia)
"Em biết đấy, Emilia, tôi nghĩ họ chỉ sốc thôi, không có hào nhoáng hào nhiếc gì đâu." (Sirius)
Nhân viên lễ tân dường như đã lấy lại được sự tỉnh táo, cô chỉnh lại tóc trước khi hắng giọng và tiếp tục. Chắc nhờ lời của hai chị em đã khiến cô ấy quay lưng lại với thực tế?
"V-vì công cụ này đã được sử dụng trong nhiều năm, chắc nó đã bị hỏng. Được rồi, tôi đã xác nhận thuộc tính này, yep." (Tiếp tân)
Cô ấy cố gắng vượt qua như một cái máy bị lỗi, nhưng tôi không quan tâm. Sẽ rắc rối nếu phải giải thích mọi thứ, vì vậy tôi bỏ qua ..
Sau khi hoàn thành đơn và đánh giá thuộc tính, chúng tôi được thông báo rằng phần tiếp theo sẽ là một bài kiểm tra kỹ năng thực tế. Có vẻ người hướng dẫn là một mạo hiểm giả kỳ cựu, và nếu vượt qua ông ta, chúng tôi sẽ hoàn tất việc đăng ký của guild.
Vì người hướng dẫn đang nghỉ ngơi ở phía sau, và sẽ mất một lúc để chuẩn bị cho việc đánh giá, chúng tôi đợi ở gần quầy tiếp tân. Trong thời gian đó, những người khác dần dần đã vượt qua cú sốc từ việc đánh giá trước đó, và nhìn chằm chằm vào chúng tôi nghi ngờ. Đột nhiên, nhân viên tiếp tân nữ quay sang tôi và hỏi.
"Erm .. chỉ là một câu hỏi cá nhân, nhưng tất cả mọi người đều là học viên của học viện phải không?" (Tiếp tân)
"Đúng vậy, có vấn đề gì chăng?" (Sirius)
"Không không, việc này có giải thích được vì sao lượng mana của cậu lớn như vậy nếu là học viên của học viện." (Tiếp tân)
Ngay khi hiểu rằng chúng tôi là học viên của học viện, ánh nhìn đáng ngờ của những người gần đó đã trở nên nhẹ nhàng hơn. Tôi nghe nói rằng học viện rất nổi tiếng, nhưng không ngờ là đến mức này.
Học viện được đánh giá cao, ngay cả ở đây huh? Khi mọi người đang ngưỡng mộ "Bậc thầy Bánh ngọt" , một người đàn ông trung niên tiếp cận chúng tôi. Tuy mặc trang phục phiêu lưu thông thường, chất lượng trung bình, ông ta toát ra bầu không khí hăm dọa. Đó là loại khí mà chỉ có một cựu chiến binh kinh nghiệm mới làm được. Ông ta có lẽ là người hướng dẫn.
"À, bốn người ... đúng không? Các cậu là những đứa trẻ đã đến đăng ký, phải chứ?" (??)
"Vâng. Ông là người chịu trách nhiệm về kỳ thi kỹ năng thực chiến, đúng không? Nhân tiện, ông là một cựu mạo hiểm giả sao?" (Sirius)
"Đúng vậy. Ta là một cựu mạo hiểm giả. Tất cả đã là quá khứ rồi. Ta đã nghỉ hưu và làm việc ở đây với tư cách một người hướng dẫn. Trước hết, tại sao không bắt đầu bằng việc giới thiệu bản thân nhỉ? Tên ta là Reed, nhưng ở đây, ta muốn cậu coi ta như người hướng dẫn Reed." (Reed)
"Tôi hiểu rồi. Tên tôi là Sirius. Và, những đứa trẻ này là ..." (Sirius)
====================
Khi đã hoàn thành việc giới thiệu các học trò, người hướng dẫn Reed đưa chúng tôi đến sân huấn luyện sau tòa nhà. Không khác nhiều so với các hoạt động tập luyện tại học viện, ngoại trừ trường hợp có những nhà thám hiểm đang chỉ dạy cho đệ tử của họ.
Chúng tôi xếp hàng ở một góc bên cạnh những hình nộm đất sét có hình dạng của con người, chắc được làm bằng thổ thuật, và chúng tôi được hướng dẫn cho kỳ thi kỹ năng thực chiến.
"Khi đăng ký vào Guild, các cậu cần phải thể hiện kỹ năng chiến đấu của mình một cách công khai. Khi bắt đầu, các cậu sẽ phải chứng minh sức mạnh và kỹ năng, và ta sẽ xác định xem có đủ điều kiện tham gia Guild hay không." (Reed)
"Chúng tôi nên thể hiện sức mạnh của mình như thế nào? Chúng tôi phải đánh nhau với người hướng dẫn Reed ạ?" (Emilia)
"Tùy vào tình huống. Để bắt đầu, ta muốn các cậu thể hiện sức mạnh phép thuật hoặc thể chất và kỹ năng vũ khí mà các cậu đã mô tả trên đơn đăng kí. Nếu cảm thấy thiếu gì đó, ta sẽ tư vấn cho các cậu." (Reed)
"Tôi không sử dụng bất kỳ loại vũ khí nào, vậy liệu tôi có thể sử dụng phép thuật độc nhất không?" (Reese)
"Aah, được chứ. Đây chỉ đơn giản là để kiểm tra xem nhóc có thể chiến đấu thế nào thôi. Tuy nhiên, nếu cần lời khuyên từ ta với tư cách là một cựu chiến binh, ta sẽ nói mọi thứ nhóc cần, miễn là đừng quá sức và vắt kiệt mana." (Reed)
"Err ... Aikido có thể coi là vũ khí không?" (Emilia)
"Aikido? Ta không chắc lắm, nhưng hãy cho ta thấy sau. Vậy thì, bắt đầu thôi. Đầu tiên là ... Reus." (Reed)
"Ouu!" (Reus)
Người hướng dẫn Reed gọi tên thằng bé trong khi nhìn vẻ ngoài nó. Khi Reus di chuyển vào sân đấu, Reed nhìn chăm chú phía sau nó và gọi.
"... Cậu viết rằng mình đã thành thục trong việc dùng kiếm thuật, nhưng cậu có thực sự nâng được thanh gươm trên lưng mình không?" (Reed)
"Đúng thế. Tên của nó là 'Nanh Bạc'." (Reus)
"Nếu được, cậu có thể cho tôi giữ nó không?" (Reed)
"Chắc chắn rồi." (Reus)
Tuy trông khá nhẹ, nhưng thanh đại kiếm thực sự nặng đến hơn 40kg. Reus nâng nó bằng một tay và đưa cho người hướng dẫn Reed. Với sức mạnh của mình, Reed không chịu nổi trọng lượng của thanh kiếm, và phải mất một lúc, ông ta mới dần điều chỉnh được.
"Nó ... nặng, nhưng đây là một thanh kiếm tuyệt vời đấy." (Reed)
"Nó là cộng sự của tôi. Grant-jiichan đã làm nó." (Reus)
"Ý cậu là ... Grant đó sao!? Hmmm ... Rõ ràng, thanh kiếm không thể như vậy trừ khi được làm bởi thợ rèn tốt nhất. Ta thực sự quan tâm đến cộng sự của cậu, nhưng tại sao cậu lại chọn sử dụng một thanh kiếm lớn như vậy?" (Reed)
"Sẽ rất khó sử dụng kiếm thuật của Jii-chan nếu tôi dùng kiếm thường hoặc thanh nhẹ. Giờ tôi có nên chém mục tiêu không?" (Reus)
"Được, xin mời. Ta không biết ai đã dạy cho cậu, nhưng giờ ta sẽ chứng nhận kỹ năng của cậu." (Reed)
Sau khi nhận lại thanh kiếm từ Người hướng dẫn Reed, Reus đứng trước mục tiêu và lấy thế đứng của Trọng Phá. Hít một hơi thật sâu, Reus chém thanh kiếm về phía mục tiêu, và ... nghiền nát. Nó hoàn toàn tan vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Các mạo hiểm giả tập luyện ở xung quanh và người hướng dẫn đều khựng lại nhìn chằm chằm vào khung cảnh đó.
"... Tôi đã phạm sai lầm." (Reus)
"S-Sai lầm gì?" (Reed)
"Tôi chỉ định chém nó thôi, nhưng lại thành nghiền nát nó." (Reus)
'Trọng Phá - Đơn Thủ Kiếm thế' là một kỹ thuật cần vung thanh kiếm với tất cả sức mạnh có thể. Tuy trông đơn giản, nhưng ... đó là một kỹ thuật cần thiết phải nghiên cứu kỹ lưỡng để sử dụng đúng cách. Cậu ta lướt lên trong khi xoay nhẹ, phân tán đà và chém xuống với một lực tàn bạo, phá hủy mục tiêu thay vì chém nó. Đó sẽ là một kỹ thuật 'chết chắc' nếu dùng với con người, nhưng kết quả lần này rõ ràng là của một người thiếu kinh nghiệm. Lior sẽ giận dữ nếu ông ta nhìn thấy cảnh này.
Trong khi những mảnh vỡ vẫn đang bay, Reus quay sang Người hướng dẫn Reed để yêu cầu làm lại.
"Tôi có thể làm lại một lần nữa không? Lần này tôi sẽ cắt đôi nó." (Reus)
"Chờ đã, đợi chút! Ổn rồi! Ta đã thấy sức mạnh của cậu! Thay vào đó, tại sao cậu lại có sức mạnh quá mức như vậy?" (Reed)
"Tôi sẽ cảm thấy tệ nếu chỉ dừng lại ở đó, với cả, Jii-san cũng có thể chém bức tường phía sau mục tiêu kìa." (Reus)
"Ta xin cậu, làm ơn dừng lại đi! Không cần phải chứng minh nữa đâu!" (Reed)
"Tôi sẽ cảm thấy khó chịu nếu dừng lại ở đây, sẽ nhanh thôi mà." (Reus)
"Dừng lại, Reus." (Sirius)
"Ouu!" (Reus)
Reus rút lui chỉ với một lời của tôi, cất thanh kiếm của mình trên lưng. Thấy Reus đã rút lui bằng cách nào đó, Người hướng dẫn Reed thở phào nhẹ nhõm khi ghi lại những thứ trên giấy.
"Ta chưa bao giờ gặp một học viên vô lý như vậy, nhưng ... dù sao thì, cậu qua rồi. Nếu phải nói thì, cậu chắc có thể đánh bại một con Rắn Jya-Ora .. " (Reed)
"Ồ, Rắn Jya-Ora? Tôi vừa chém nó hôm trước." (Reus)
"... Tiếp theo là Emilia. Hãy chứng minh khả năng chiến đấu của nhóc, sử dụng sự kết hợp phép thuật hoặc vũ khí." (Reed)
Nhân tiện, Rắn Jya-Ora là một loại quái vật rắn sống trong những cái hồ hơi xa Elysion. Nó có lớp vảy cứng chống lại những cú vung kiếm, và di chuyển một cách thất thường, làm cho nó trở thành loại quái vật khó khăn cần các mạo hiểm giả tầm trung xử lý.
Trở lại khi chúng tôi đến Elysion lần đầu tiên, chủ quán 'Perch Gió Xuân' đã yêu cầu trợ giúp để lấy được thịt rắn Jya-Ora, vì vậy chúng tôi đã giết nó. Như thằng bé đã nói, trong khi chúng tôi khóa cử động của con rắn, Reus đã cắt nó làm đôi.
Để trở thành mạo hiểm giả tầm trung cần một khoảng thời gian khó khăn với quái vật, và rồi một đứa trẻ chưa trở thành mạo hiểm giả nói rằng đã giết chết một con? Chắc ông ta giả vờ không nghe, hẳn là người hướng dẫn đã phải quay đi để cứu lấy niềm kiêu hãnh còn sót lại của mình sau lời bình luận đó, có lẽ vậy.
"Giờ là lượt của tôi. Tôi có nên tấn công mục tiêu kế tiếp không?" (Emilia)
"Aah. Nhóc đã viết là thành thạo cả phong ma thuật và dao, vậy sẽ rất hữu ích nếu nhóc có thể biểu diễn cả hai thứ." (Reed)
"Hiểu rồi. Vậy thì ... tôi bắt đầu đây!" (Emilia)
Emilia ném vài con dao lấy từ ngực mình vào mục tiêu , có thể thấy dấu hiệu của chúng trong các khớp giữa các chi trên mục tiêu. Như vậy sẽ khóa cử động của mục tiêu nếu là một trận đấu thực sự, và sau đó em ấy kết liễu mục tiêu với một cú [Không Đạn] vào ngực, phá hủy nó hoàn toàn và sạch sẽ.
Bất kể cách thức sử dụng, tình trạng cuối cùng của mục tiêu của em ấy cũng y chang Reus.
"Được chưa ạ?" (Emilia)
"... Nh-nhóc qua rồi. Tiếp theo là Reese." (Reed)
Dường như không có bình luận nào vì chất lượng buổi trình diễn của Emilia, và ông ta không muốn nghĩ về nó thêm nữa. Tiếp theo là lượt của Reese, nhưng cô ấy hơi lo lắng, vì vậy tôi vỗ nhẹ vào vai để giúp cô ấy thư giãn.
"Với khả năng của Reese, sẽ không có vấn đề gì đâu. Cứ hành động như bình thường." (Sirius)
"V-vâng!" (Reese)
Cô ấy hít một hơi thật sâu, trước khi hướng lòng bàn tay về mục tiêu. Bắn mấy quả cầu nước ra từ lòng bàn tay, phép thuật sơ cấp [Thủy], cô ấy tạo ra một quả cầu nước lớn hơn bình thường bao quanh mục tiêu. Thông thường, phép thuật ở cấp độ này sẽ tạo ra một quả cầu không lớn hơn quả bóng rổ. Tuy nhiên, phép thuật của cô ấy có thể tạo ra một quả cầu đủ lớn để bao quát toàn bộ mục tiêu.
Nuốt trọn mục tiêu, áp suất bên trong quả cầu nước đủ để biến đất thành bùn. Đến khi Reese hủy bỏ ma thuật của mình, tất cả những gì còn lại của mục tiêu là một đống bùn nhão.
"Err ... ban đầu, tôi định giữ cho quả cầu nước bọc lấy nó cho đến khi nào chết chìm, nhưng vì nó biếnthành bùn, tôi đã hủy bỏ phép thuật." (Reese)
"... Mặc dù thủy thuật thường không được coi là phép thuật tấn công, thực sự có cách để sử dụng nó như vậy, giống như những gì nhóc đã chứng minh. Nhân tiện, Aikido mà nhóc đã đề cập ở trên là gì?" (Reed)
"Tôi sẽ chứng minh nó hơn là cố giải thích bằng lời. Em có thể giúp chị không, Reus?" (Reese)
"Rõ, có ổn không nếu em sử dụng nắm đấm?" (Reus)
"Xin mời." (Reese)
Reus đấm thẳng vào Reese, nhưng cô ấy nhanh chóng nắm lấy cổ tay thằng bé rồi gạt chân, và kết thúc bằng cách quăng nó xuống đất. Reus ngay lập tức đứng dậy, phủi sạch bụi bặm, không có vết thương nào. Sự phòng vệ của Reese gần như hoàn hảo, và cô ấy đã có thể ném một người khác, nặng hơn mình, một cách dễ dàng!
Người hướng dẫn nhìn chằm chằm vào tình huống diễn ra trước mắt mình, ấn tượng bởi các kỹ thuật dễ dàng di chuyển hoặc ném đối thủ xuống, bất kể trọng lượng.
"Đây là Aikido. Hạ gục bằng sức mạnh của đối phương, đó là một kỹ thuật có thể được sử dụng bởi những người không có sức mạnh." (Reese)
"Tuy là một kỹ thuật tuyệt vời, có vẻ như rất khó. Ai trên đời này có thể dạy cho nhóc được chứ?" (Reed)
"Tôi đã được Sirius-san dạy." (Reese)
"Cậu?" (Reed)
"Vâng, đúng vậy. Bản thân là vô sắc, do đó tôi đã tạo ra Aikido để hỗ trợ mình; với trọng tâm là tập luyện và kỹ thuật thay vì chỉ có sức mạnh phép thuật." (Sirius)
"Vậy ... cậu là vô sắc, huh? Tạo ra một kỹ thuật tuyệt vời như vậy, ta tự hỏi cậu đã trải qua bao nhiêu khó khăn." (Reed)
Người hướng dẫn nhìn tôi với ánh mắt thông cảm vì lời nói dối của tôi, nhưng sự thật là tôi đâu phải chịu những khó khăn đó.
Sau đó, ông ta nhìn vào tờ đơn mà tôi đã điền, có vẻ như nhân viên tiếp tân đã thêm vào nhiều thứ khác nhau và ông ấy rất ngạc nhiên.
"Tuổi ... 13. Cái gì, công cụ ma thuật bị vỡ vì lượng mana của cậu!? Mặc dù nếu điều này là sự thật, cậu ta vẫn là vô sắc ...thật là một số phận tàn nhẫn." (Reed)
"Tôi có một câu hỏi, công cụ ma thuật có dễ dàng bị vỡ không ạ?" (Emilia)
"Trong đời ta, không có những công cụ ma thuật bị vỡ trừ khi chúng bị lỗi. Có những câu chuyện về các bậc thầy phép thuật phá vỡ công cụ ma thuật, nhưng với một vô sắc, đơn giản là quá khó tin." (Reed)
Tôi liên tục phấn đấu và nỗ lực hết sức mình, nhưng phải thừa nhận rằng Rodwell có nhiều mana hơn tôi, mặc dù đã sống hai kiếp. Chưa tính đến việc ông ta là một 'Triple', Rodwell hoàn toàn là phép sư cao cấp.
Tuy nhiên, nghĩ về 'Bậc thầy Pháp thuật' này, sao tôi chỉ nghĩ đến một kẻ thèm khát bánh ngọt chứ nhỉ?
"Và vũ khí thông dụng của cậu ... là jujutsu ? Cậu không sử dụng vũ khí?" (Reed)
"Có, nhưng vì phong cách chiến đấu của tôi thay đổi dựa trên tình hình, rất khó để chọn ra một vũ khí. Nếu phải chọn, thường thì tôi sử dụng dao, tôi đoán vậy?" (Sirius)
"Hmm ... nhìn ba người trước đó, có vẻ như cậu không phải là một người bình thường. Xin lỗi, nhưng cậu không phiền làm một trận giả chiến với ta chứ?" (Reed)
"Không vấn đề gì. Luật thế nào?" (Sirius)
"Điều kiện chiến thắng là nhận phải một đòn chí mạng, hoặc làm cho đối thủ phải nhận thua. Ta sẽ không sử dụng bất cứ loại vũ khí nào, và ta sẽ nhẹ nhàng với cậu, nhưng hãy thoải mái sử dụng hết sức để đánh bại ta." (Reed)
==================
Chúng tôi đứng ra xa nhau, giơ tay lên.
Giờ thì, tôi được yêu cầu cho một trận giả chiến trước khi kịp nhận ra, nhưng nên làm gì đây? Vì mục đích là thể hiện jujitsu , tôi không thể sử dụng phép thuật. Đồng thời, tôi không muốn thể hiện quá nhiều. Tôi nghĩ là nên kết thúc trong một nốt nhạc?
Tôi xuống thế và hướng về phía ông ta, nhắm vào chân, nhưng Người hướng dẫn Reed đã đoán được và đấm xuống. Tôi nắm lấy tay ông ta, quay một vòng và ném đi giống như Reese đã ném Reus lúc trước. Đáng ngạc nhiên, mặc dù mới thấy một lần, ông ta đã nghĩ ra phương pháp để khắc chế nó. Thay vì chống lại, ông ta thuận theo nó và sử dụng đà để tiếp đất bằng chân thay vì lưng. Thêm vào đó, ông ta sử dụng sức mạnh của mình để ngăn tôi thoát ra và chuẩn bị cho một cuộc tấn công khác.
Như mong đợi từ một mạo hiểm giả kỳ cựu, ông ta đã làm tốt. Điều đó có thể nói là đó là một ý tưởng tồi khi không tách tôi ra. Vì ông ta không thả ra, tôi quyết định quay vòng.
Khóa bàn tay và cánh tay giữa hai chân tôi, thân thể ông ta cúi xuống gần tôi khi tôi bẻ ngón tay cái lên trước bàn tay ông ta. Đó là một kỹ thuật tuyệt vời để quyết định một trận chiến. Người hướng dẫn đau đớn, ngã xuống đất và bị tổn thương rõ rệt, nhưng tôi không hóa giải kỹ thuật này.
Đòn này được sao chép từ võ thuật được gọi là đấu vật; đó là kỹ thuật "Khóa Tay".
Tôi đã chọn kỹ thuật này vì nó cho tôi một lợi thế. Không hề dễ dàng để thoát khỏi kỹ thuật này, thậm chí với sự khác biệt thể chất lớn giữa các đối thủ. Hơn nữa, nó dễ dàng làm tổn thương một kẻ nghiệp dư nếu họ cố gắng dùng sức mạnh của mình để thoát ra, do đó nó có hiệu quả trong việc bắt giữ.
Tôi thì thầm với Người hướng dẫn Reed trong khi ông ấy nằm đó với khuôn mặt nhăn nhó ...
"Ông bỏ cuộc chứ?" (Sirius)
"Uuuhh .. Ta thua rồi ..." (Reed)
Với điều này, tất cả chúng tôi đã đăng ký thành công với Guild Mạo hiểm giả.
==============
Sau đó, chúng tôi ngồi ở sảnh đợi để chờ nhận được thẻ Guild Mạo hiểm giả ....ngắn gọn là thẻ guild.
Nhân tiện, mặc dù Người hướng dẫn Reed đã bị đánh bại bởi một đứa trẻ, nhưng ông ta không hề để tâm. Thay vào đó, ông ca ngợi những kỹ thuật mà tôi sử dụng và thậm chí yêu cầu được học chúng. Không nhầm lẫn gì, ông ấy quả là một người tốt khi không đánh giá tôi kém vì là vô sắc, ngay cả với tất cả thời gian ông ấy dành ra ở đây. Tôi thích kết giao với một người như vậy.
Vì phải mất một thời gian để chuẩn bị thẻ, nhân viên lễ tân giải thích cho tôi về các chức năng khác nhau trong guild và hiệu quả của thẻ guild, trong khi chờ đợi.
"Có một phép thuật đặc biệt được vẽ trên thẻ guild. Trước tiên, cậu phải nhỏ một chút máu vào ma trận pháp. Sau khi làm như vậy, thẻ sẽ tự hòa quyện với mana của cậu, do đó sẽ ràng buộc với cậu. Nó cũng là một hình thức xác định vì lý do này." (Tiếp tân)
Vòng vo tam quốc, tóm tắt như sau;
Thẻ guild của chúng tôi có thể được sử dụng ở mọi nơi, vì các chi nhánh của Guild Mạo hiểm giả tồn tại trên khắp thế giới.
Có một hệ thống xếp hạng với các thẻ được nhập vào thời điểm nhận được. Thành tích về nhiệm vụ chinh phục và nhiệm vụ hoàn thành sẽ được đăng ký bởi thẻ, cho phép kiếm điểm và nâng cấp thứ hạng của mình. Vì vậy, trong khi một người có thể được coi là một mạo hiểm giả mới bắt đầu dựa trên bất kỳ số tiêu chí nào, thì thẻ guild có hệ thống cụ thể riêng để xác định kinh nghiệm. Những người vừa đăng ký được xếp hạng thứ 10, và được coi là những người mới bắt đầu phiêu lưu. Trạng thái trung cấp bắt đầu từ cấp thứ sáu trở đi, và đỉnh cao là cấp bậc đầu tiên. Cuối cùng, cấp bậc là những gì xác định các nhiệm vụ được phép nhận.
"Cảm ơn vì đã đợi. Thẻ đã sẵn sàng, xin hãy nhỏ chút máu của mọi người lên để đăng ký." (Tiếp tân)
Mặc dù thẻ được làm từ gỗ, nó khá linh hoạt và dường như không dễ dàng bị vỡ. Hiện giờ thẻ được làm bằng gỗ, nhưng khi lên cấp thì vật liệu sẽ thay đổi. Tôi mong được nhìn thấy nó.
Chúng tôi nhỏ máu vào thẻ theo hướng dẫn, ma trận pháp trên thẻ lấp lánh khi quá trình đăng ký kết thúc.
"Xin chúc mừng. Với điều này, quy trình đăng ký của các bạn đã hoàn tất. Vì sẽ phải trả vài đồng bạc để làm lại thẻ, hãy thận trọng đừng để mất nó." (Tiếp tân)
"Tôi hiểu. Vậy thì, đây là chi phí cho chúng." (Sirius)
Tôi lấy bốn đồng bạc từ túi ngực, và đưa cho tiếp tân. Reese muốn tự trả, nhưng tôi bảo cứ coi như tiền tiêu vặt cho học trò, và cô ấy đã chấp nhận.
Nhân viên lễ tân lấy đồng bạc, bỏ chúng dưới bàn làm việc. Sau đó, cô ấy nhìn lại chúng tôi với một biểu hiện nghiêm túc.
"Hmmm ... một số lời khuyên cá nhân. Gần đây tôi đã nghe tin đồn về những mạo hiểm giả bỗng dưng biến mất. Tất cả các bạn, xin hãy cẩn thận." (Tiếp tân)
Ra vậy, đó là nguyên nhân gây nên cảm giác ảm đạm mà tôi đã thấy khi chúng tôi nói muốn đăng ký? Hẳn cô ấy đã thấy nhiều người mới, rồi lại nghe rằng họ không bao giờ trở lại.
Sau khi đưa ra lời khuyên, nhân viên tiếp tân trở lại nụ cười bình thường của cô ấy và chỉ cho chúng tôi cách tìm những nhiệm vụ cho lính mới.
Chúng tôi không quan trọng tiền bạc, và vì không vội vàng nâng hạng, chúng tôi rời đi ngay. Tôi đã có kế hoạch đến Công ty Galgan sau khi hoàn thành việc đăng ký, vì vậy chúng tôi bắt đầu với việc đến đó.
==============
Trong khi đi dạo trong trung tâm thành phố, các học trò trông hạnh phúc khi nhìn vào thẻ hội viên. Đó là điều bình thường đối với hai chị em, nhưng với sự hào hứng của Reese lúc này thì khác. Cô ấy ước muốn trở thành một mạo hiểm giả vì mẹ, nhưng tôi nghĩ có lẽ còn nhiều hơn thế.
"Chị có vẻ rất vui, Reese-ane." (Reus)
"Mọi người đều vui cả, nhưng vì mẹ của Reese cũng là một mạo hiểm giả, tôi chắc chắn Reese sẽ là người vui nhất." (Sirius)
"Đúng là em hạnh phúc bởi vì có thể trở thành một mạo hiểm giả như Kaa-san, điều là vậy. Tuy nhiên, em cảm thấy một phần cũng là vì mình đã lập, có lẽ vậy." (Reese)
"Không phải Reese-ane khác với người thường sao? Giống như chị được gọi là 'Lam Thánh nữ' ấy." (Reus)
Trong cuộc cách mạng trước đó, Reese không chỉ chiến đấu, mà còn chữa trị cho người khác. Hơn trăm người cần được chăm sóc, nhưng cô ấy đã một mình xử lý ít nhất một nửa trong số họ. Cô ấy đã sử dụng một lượng mana khổng lồ, nhưng vẫn giữ vững tốc độ. Hơn nữa, toàn bộ thời gian đó cô ấy luôn giữ một thái độ bình tĩnh và thụ động, làm say đắm nhiều người được cô ấy chăm sóc.
Điều đó lan rộng khắp trường, và trước khi nhận ra, cô ấy đã có được danh hiệu 'Lam Thánh nữ'. Khỏi phải nói, cô ấy rất xấu hổ về những lá thư tỏ tình và hoàn toàn từ chối chúng.
"H-họ tự ý gọi chị như vậy! Chị đã đăng ký tại Guild Mạo hiểm giả và được tự lập vì chị đã tập luyện chăm chỉ!" (Reese)
"Cậu đã làm việc chăm chỉ, Reese. Khi cậu bắt đầu tập luyện cùng, Sirius-sama và chúng tớ đã ở bên cậu dù cậu ngã xuống bao nhiêu lần." (Emilia)
"Vâng, mình đã tập luyện chăm chỉ! Đã 4 năm kể từ đó ... nhanh thật đấy." (Reese)
Cô ấy ngước lên bầu trời, chìm sâu vào suy tư.
Chúng tôi chưa nghe gì, và Reese vẫn chưa đề cập đến nó, nhưng ... Tôi tự hỏi kế hoạch của cô ấy là gì sau khi tốt nghiệp?
Trước đây cô ấy không thích ở Elysion, nhưng giờ cô ấy đã hòa giải với cha mình, và đã tạo cho mình danh tiếng là một hồi phục sư xuất sắc. Hơn nữa, cô ấy có chị gái là Công chúa Lifell ở đây, và là một hoàng tộc, chắc chắn cô ấy sẽ không được cho phép rời đi.
Cô ấy chắc chắn sẽ đến với tôi nếu tôi, tình yêu của cô ấy, mời. Tôi không thể không cảm thấy rằng nếu cô ấy chỉ đến vì lý do đó, nhất định sẽ có cảm giác khó chịu.
Đây là một quyết định mà cô ấy sẽ phải tự mình thực hiện, và tôi sẽ luôn ủng hộ quyết định của cô ấy.
=======================
Một năm cho đến khi tốt nghiệp.
Giờ tôi sẽ đặt vấn đề của Reese sang một bên, nhưng kế hoạch phiêu lưu của chúng tôi đang tiến triển tốt.
------------------------------------------
------------------------------------------
------------------------------------------
Góc tán nhảm: Baka to H-pijama to imouto
"Chú sẽ làm gì nếu phát hiện em gái mình mua đồ ngủ 18+?" (T)
Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi phải hoạt động hết công suất các noron thần kinh để suy nghĩ tình huống mà lão ấy đưa ra.
"Lẻn vô phòng nó 'mượn' rồi mặc."
Quá hoàn hảo! Tôi tự hỏi có ai vượt được danh hiệu 'thằng anh đáng yêu' của mk.
"Còn ta thì"
Lão ấy tỏa ra luồng aura thần thánh.
"giới thiệu cho nó mấy bộ hen--"
"Thần. Ngài chính là Thần phải ko? Hãy nhận của con 1 lạy."
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ. Phải, đây chính là thần, là chân lý soi sáng đời tô-
"-có tag NTR."
"Bố m thề *éo bao giờ tin vào Thần nữa. GTFO!!!"
Tại sao mk lại quên béng vị của con thú Ken này cơ chứ?
"À ta nhầm, netori."
"Cái đấy thì liên quan mọe gì đến việc em gái có đồ ngủ 18+ chứ. Sao bác dám, sao bác dám..."
Linh hồn rực cháy, con *im bùng nổ. Tôi gào lên vs con thú quên hết luân thường đạo lý trước mặt mk.
"..ko cho tag imouto + tentacles + ahegao vào HẢ????"
Chân lý của 1 thanh niên trai tân súng chỉ dùng phun nước đang gào thét.
"Mặn đấy mặn đấy."
"Cái lão nhảy vào lãnh địa của neto- như bác mới là mặn ấy."
*Rùng mình* Ko rét mà run, một sự hiện diện đang ở sau chúng tôi. Ko phải sát khí, đơn thuần chỉ là cái chết, lưỡi liềm sắc lạnh của tử thần vuốt ve trên cổ.
Chúng tôi run rẩy quay đầu lại, đứng đó là người dc nhắc đến trong câu chuyện, em gái lão Ken. Em ấy nở nụ cười, đẹp, như của dã thú.
"Chúc mừng Giáng sinh, 2 anh!"
Lời chúc lẽ ra phải sưởi ấm con tim trong ngày Noel lạnh giá nay đem đến sức nặng của độ 0 tuyệt đối. Bản năng sinh tồn gào thét, tôi đứng dậy trong 1 nốt nhạc.
"Đến giờ đi đón con rồi. Chào 2 ae nhé!"
Vụt, tốc độ ánh sáng ra cửa. Nhưng, bộp, tốc đô bàn thờ, tay con bé nắm lấy vai tôi.
"Em bảo là 'Chúc mừng Giáng sinh, 2-a-n-h' mà. Với cả, anh làm đếch có gấu, nói gì đến có con."
Xúc phạm quá đấy nhé, mà cũng đúng éo cãi lại dc. Thôi tạch rồi, đành chịu vài phát vả vậy, sức con gái chắc cũng ko đến nỗi. Nhưng khi nhìn qua lão Ken đang chắp 2 tay lại vs vẻ mặt bỏ cuộc, tôi chợt nhớ ra, con bé này, tứ đẳng huyền đai taekwondo.
Chắp 2 tay lại như đức phật từ bi, tôi lẩm bẩm: "Amen"
Sau đó, ko còn sau đó nữa.
***Bạn sẽ làm gì khi phát hiện em gái mình mua đồ ngủ 18+
A) Tố cáo lên cơ quan chức năng ( :v )
B) Giới thiệu cho em gái tên edit vào mua ( >.< )
C) Mắng nó và bị cho ăn đập sml ( T.T )
D) Coi như không biết và quan sát (he he he :3).See ya~
Ghi chú
Hợp khí đạo, là một môn võ thuật Nhật Bản hiện đại được phát triển bởi Ueshiba Morihei như một sự tổng hợp các nghiên cứu võ học, triết học và tín ngưỡng tôn giáo của ông.
Cá rô hay cá Pecca là một tên gọi chung cho các loài cá thuộc chi Cá rô, tên khoa học Perca, gồm các loài cá câu thể thao nước ngọt thuộc họ Percidae.
một loại võ thuật Nhật Bản, là phương pháp chiến đấu với đối thủ có vũ trang, bản thân không sử dụng vũ khí hoặc chỉ dùng loại vũ khí ngắn
Nhu Thuật, một danh từ gọi chung cho nhiều môn phái võ thuật cổ truyền của người Nhật. Nhu Thuật xuất nguồn từ giai cấp võ sĩ samurai xưa ở Nhật Bản dùng tay không để tự vệ và chống cự lại đối thủ có vũ trang hay không vũ trang.
trans: ta thik trẻ "hư" nhắm :3 / Katsu: rồi rồi, vị của lão thì ae ở đây quá rõ rồi
trans: một bức tranh sai sai -_-
Katsu: thêm 1 thằng nhập hội này, Nagisa, Lệ Vi
trans: main đang troll ông hiệu trưởng
Trans: ta muốn rút thử :3 / Katsu: tôi thì muốn làm con dao cơ
trans: chơi dại rồi / Katsu: đời thật khó sống khi cờ-rép cứ tưởng mk là admin
trans : nói ngắn ngọn từ đâu đi, khổ cho thằng trans nãy giờ rồi đấy