Chương 106: Kiểu tóc đuôi ngựa
-Vậy chúng ta phải làm gì trước đây?
Dù cả đám đang rất hăng hái, nhưng thực sự mà nói, đây mới là lần đầu tất cả chúng tôi cùng dọn dẹp một căn nhà lớn như thế này. Ngôi nhà quá lớn, quá nhiều phòng, mà bản thân mỗi phòng cũng lớn nữa. Chúng tôi nên bắt đầu từ đâu đây.
Những lúc này, ánh mắt tin cậy của chúng tôi đều hướng về Toack và Flora, những người có nhiều kinh nghiệm nhất.
-Ừm, để xem, trước tiên hãy mở hết cửa sổ và cửa thông gió ra đã nhé.
-Đúng rồi đó, nếu cứ để vậy mà dọn sẽ khiến mọi thứ ngập trong bụi.
-Rồi rồi, mở hết cửa ra nào…
Theo chỉ đạo của Toack và Flora, chúng tôi bắt đầu chia nhau ra mở cửa trong nhà.
Nếu bình tĩnh nghĩ lại thì nhà lớn thì cũng chỉ là nhà, chúng tôi có thể làm những bước cơ bản như các ngôi nhà bình thường.
Flora theo sau khi tôi đi đến cầu thang dẫn lên tầng hai.
Có cô ấy đi cùng khiến tôi cảm thấy an tâm với những việc mình sắp làm hơn rất nhiều.
Mặc dù chỉ là mở cửa sổ.
Vừa bước lên sàn tầng hai, tôi đã thấy ngay một cái cửa sổ và nhanh chóng đẩy nó ra.
Trên hành lang có rất nhiều phòng, tôi nhanh tay đẩy cửa bước vào căn phòng gần nhất, Flora cũng bước sang phòng bên cạnh và đẩy cửa.
Nội thất bên trong rộng hơn phòng ngủ của nhà chúng tôi. Nơi này đã lâu rồi không có ai, nên nó hoàn toàn trống trơn và không có đồ đạc gì.
-Có lẽ là vì không có đồ nội thất nên cảm giác nó rộng hơn chăng?
Trong khi tôi đang đẩy cửa sổ ra, Flora đã đứng ở cửa vào và nói đúng điều tôi đang suy nghĩ.
-Ừm, ngay cả khi có thêm vài người nữa thì nơi này vẫn còn quá rộng nhỉ? Nếu chỉ một mình Kurune ở đây thì có hơi cô đơn một chút.
-Nhưng nếu rộng thế này, chúng ta có thể cùng ăn tối và ngủ lại cùng nhau ở đây.
-Ừm, nhưng trước hết phải bắt tay vào dọn dẹp đã.
-Vâng…
Cánh cửa sổ mở ra đem theo một cơn gió mát rượi đầu thu ùa vào.
Cảm giác từng làn gió khẽ lướt qua làn da chúng tôi.
Nơi này là tầng hai, nên nó cao hơn khá nhiều so với những ngôi nhà trong làng. Do đó từ đây, chúng tôi có thể quan sát được phong cảnh từ rất xa.
Nhìn ra đó, tôi có thể thấy rất nhiều cây cối và cả nhà cửa trong tầm mắt.
Một con suối nhỏ đang chảy ở phía trước ngôi nhà, nếu lắng nghe, có thể thấy rõ tiếng nước chảy róc rách. Phía sau là một khu vườn rộng, nhìn vào khoảng sân trống, tôi có thể tưởng tượng cảnh lũ trẻ đùa vui sau giờ học.
Tiếp tục bước qua những căn phòng khác, tôi từ từ thưởng thức khung cảnh đó.
-Anh mở hết cửa rồi chứ?
Vừa mở xong cái cửa sổ cuối cùng, tôi thấy Kurune, Aisha và Toack cũng đã bước lên lầu với đống dụng cụ dọn dẹp
-Ừm, xong rồi.
-Nếu vậy chúng ta sẽ bắt đầu từ đây trước, vì không thể làm sạch tầng hai sau khi đã dọn tầng một được.
Mặc dù có hơi lo trước đó, nhưng giờ tôi cũng hơi hơi hiểu ý của Toack.
Nếu làm sạch tầng dưới trước, bụi từ tầng hai khi dọn dẹp sẽ khiến việc dọn dẹp trước đó trở thành vô nghĩa.
-Vì không có đồ nội thất nên không cần lo lắng lắm về chuyện kê dẹp, hãy bắt đầu từ trần nhà trước.
Vì đây là ngôi nhà mới của Kurune và cô ấy cũng chưa mua nội thất, nên chúng tôi không phải lo lắng chuyện kê gọn những đồ đạc nặng và to lớn vào để dễ bề dọn dẹp.
Sau khi mở tất cả cửa trên hành lang và các phòng, tôi lôi mớ giẻ lau mang theo trước đó ra.
-Aldo, em có thể mượn mớ giẻ của anh không?
-Không phải là quá sớm để lau sàn sao?
-Không, em sẽ dọn trên trần nhà.
-Ờm….ra là vậy.
Tôi thì đã hiểu Kurune định làm gì và gật đầu với cô ấy.
-Ý hai người là gì?
-Mọi người cứ nhìn đi sẽ rõ.
Xem trực tiếp thì sẽ nhanh hơn giải thích bằng miệng. Và tất cả đều quay sang nhìn Kurune với ánh mắt tò mò.
Đáp lại sự tò mò của họ, Kurune nhặt lên một đống vải cũ và hô lớn.
-Hỡi gió…hãy nghe theo sự điều khiển của ta….nâng những miếng vải này lên trong không khí và di chuyển theo ý nghĩa của ta.
-Oh…một đám giẻ lau đang trôi trong không khí..
-Kì lạ thật đó…
Aisha thì thầm với Flora với ánh mắt ngưỡng mộ
Phải rồi, ai lần đầu nhìn thấy đám giẻ lau bay lơ lửng như đàn bướm thế này thì cũng đều ngạc nhiên thôi.
Theo mỗi lần vung tay của Kurune, một mớ giẻ lại bay sang một bên và quét sạch đoạn đường nó đi qua trên trần nhà.
Sau đó, cô ấy còn di đi di lại thêm vài lần nữa để làm sạch mái nhà một cách cẩn thận.
-Tuyệt thật, có thể làm sạch trần nhà nhiều chỗ cùng một lúc như vậy mà không tốn sức, phép thuật thật là tuyệt vời.
-Ừm…sau cùng thì tôi cũng không còn là Mạo hiểm giả nữa, nên phải học cách sử dụng phép thuật của mình để phục vụ cho cuộc sống.
Đúng như cô ấy nói, trước đây, các phép thuật của Kurune chủ yếu là dùng để chiến đấu. Tuy nhiên sau khi đã nghỉ hưu, việc suy nghĩ sao cho sử dụng chúng để phục vụ cho cuộc sống hàng ngày là vô cùng cần thiết.
Trong khi tôi đang suy nghĩ về những gì Kurune có thể làm được trong cuộc sống hàng ngày bằng phép thuật của mình, Kurune tiếp tục di chuyển mớ giẻ lau trên trần nhà, nó giống như một đám mây bụi nhỏ lơ lửng trên đầu vậy.
-Nhìn đám mây bụi nhỏ nhỏ di chuyển qua lại dễ thương thật ha…
Hình như cũng bị ấn tượng bởi hình ảnh đó, Flora cũng trầm trồ.
-Cậu thấy nó dễ thương sao?
-Ừm…thật sao?
-Vâng.Thật đáng yêu, nhìn nó giống như một con sâu vậy.
Khi Aisha và tôi đều ngạc nhiên quay sang, Flora trả lời.
Ờm…dễ thương vì giống con sâu sao?
Tự nhiên tôi cảm thấy Flora có gu thẩm mĩ hơi là lạ.
-Mà, nếu cô ấy có phép thuật hữu ích như thế thì cần gì chúng ta giúp nữa?
-Ừm, cũng không hẳn đâu, dù có thể làm được như thế này, nhưng tôi không thể duy trì lâu được, hơn nữa những ngóc ngách vẫn sẽ cần bàn tay khéo léo của con người để xử lý.
-Oh…dù tôi không hiểu lắm, nhưng phép thuật không phải toàn năng nhỉ?
-Đúng thế, vẫn có những thứ ma thuật không thể làm
Nhưng nói gì thì nói, sức mạnh của Kurune cũng là rất đáng nể khi có thể di chuyển cùng lúc nhiều thứ như vậy bằng ma thuật của mình.
Nhưng cũng như cô ấy nói, ma thuật không phải là toàn năng.
-Vì thế, tôi sẽ dọn sơ qua ở phía phải, sau đó nhờ mọi người giúp đỡ dọn thật sạch sẽ và chi tiết nhé.
-Ok, để đó cho tôi.
Sau khi Kurune trình bày kế hoạch, Aisha giơ nắm tay thể hiện sự đồng tình và quyết tâm.
Phản ứng của cô ấy có hơi kì lạ đó.
-Cô chỉ ham chơi thôi chứ làm được gì.
-Không phải thế, chẳng phải cô ấy nói là cần bàn tay con người để dọn dẹp ngóc ngách sao?
Mặc dù đã bị Toack nhìn thấy “ý đồ đen tối” của mình, nhưng Aisha vẫn miễn cưỡng chống chế bằng những lời trước đó của Kurune.
Ừm, cũng đúng, Aisha có lẽ chẳng ham hố gì việc này đâu, chỉ là phấn khích tạm thời thôi.
-Rồi, chúng ta bắt đầu làm sạch nào
“"Yeah!"”
-Chờ chút đã hai người, đeo tạp dề vào đã…
Flora giữ Kurune và Aisha lại và đưa ra hai cái tạp dề và cả những mảnh vải tam giác màu nâu
-Không cần đâu, cứ làm hết sức thôi, nếu có bẩn thì có thể tắm sau được mà.
-Nếu vậy thì ít nhất hãy đeo khăn vào để bảo vệ tóc và đầu đã, vì cậu cũng là con gái nên hãy chịu khó chăm chút cho bản thân mình đi.
Trước sự bất cần của Aisha, Flora tỏ ra không vừa lòng.
Và Aisha chẳng thể nào chống lại được. Vài giây sau, mái tóc đỏ của cô ấy đã bị cái khăn bọc kín.
-Rồi, kế đến là Kurune-san.
-Eh? Chị cũng phải đeo sao?
Flora chẳng quan tâm đến lời than phiền của Kurune mà cứ thế quấn cái khăn lên đầu cô ấy.
Trong khi đó tôi cũng rút ra một cái khăn tương tự màu tím từ trong túi và đeo lên đầu.
-Cái gì? Aldo cũng đeo nó sao?
-À, cái này Flora đã đưa cho tôi trước rồi mà.
Tôi cũng không quan tâm lắm đến mấy thứ đó như Aisha, nhưng trước khi ra khỏi nhà, Flora đã đưa cho tôi một cái và bắt tôi phải đeo, nên đành vậy.
-Cả Toack-san cũng phải đeo đó nhé.
-Biết rồi mà, tôi có phải loại người khó ưa như Aisha đâu.
Nói vậy, Toack cúi xuống cầm lấy một cái khăn và đeo vào một cái tạp dề màu xanh.
Oh, cái này thì Toack trái ngược với Aisha này, anh ấy có vẻ người lớn hơn so với cô nàng khó bảo kia.
-Oi, đừng có cố tỏ ra mình người lớn như thế.
-Còn cô thì đừng có lúc nào cũng thích gây sự như mấy bà già thế.
-Cái gì???
-Sao, cô muốn gì nào?
Haiz…hai người này, lại nữa rồi…
Tuy nhiên, nói gì nói, Toack khá hợp với cái khăn và tạp dề đó đấy.
Dù luôn tỏ ra khó chịu, nhưng khi mặc mấy thứ này vào, nhìn Toack rất giống một người thích sạch sẽ và sẵn sàng dọn dẹp mọi thứ.
-Alo, anh giúp em buộc cái này với.
Khi tôi đang nghĩ về những thứ như vậy, Flora quay lưng lại để nhờ tôi buộc lại cái nút của chiếc khăn sau đầu.
Hướng mắt về phía đó, tôi bỗng giật mình.
Đó là vì Flora đang để kiểu tóc khác hẳn bình thường.
Mái tóc vàng óng của cô ấy đang được buộc gọn kiểu đuôi ngựa lên cao.
Nó khiến chiếc cổ trần trắng muốt của cô ấy lộ ra đầy gợi cảm.
-Aldo?
Tiếng nói của Flora kéo tôi trở lại thực tại.
-AH, không có gì…chỉ là anh hơi bất ngờ một chút khi em đổi kiểu tóc.
-Eh…ah…um…vâng…
Tôi nói ra những gì mình đang nghĩ, lắng nghe những lời đó, Flora mặt đỏ lựng lên.
Tính cách của tôi luôn là vậy, nếu muốn khen cái gì đó thì tôi sẽ khen ngay.
-Phải ha, kiểu tóc dễ thương thật đó.
-Vâng…em cám ơn ạ…
-Ne, em nghĩ chị buộc đuôi ngựa như vậy có được không?
Trong lúc Flora còn đang bối rối, Kurune cũng tiến lại khi chạm vào tóc cô ấy.
-Ah vâng, em nghĩ Kurune-san cũng sẽ rất xinh,
-Ừm, cũng tạm được.
Tôi rất xin lỗi vì tỏ ra thờ ơ như vậy.
Nhưng chúng tôi đã đi cùng nhau trong nhiều năm qua, nên sẽ thật kì lạ khi tôi khen mái tóc của cô ấy. mà tôi cũng chẳng thể khen một cô gái khác trước mặt Flora, người yêu của tôi được.
Bình thường thì tôi không thích kiểu tóc đó đâu, nhưng sau khi thấy Flora buộc nó, tôi nghĩ rằng nó sẽ trở thành kiểu tóc yêu thích mới của tôi.