Chương 107: Lau sàn
Sau khi trang bị xong những trang bị cơ bản để bảo vệ mái tóc và cơ thể, chúng tôi bắt đầu mỗi người một cây chổi và quét trần nhà.
-Tôi đã nghĩ rằng khăn che đầu là không cần thiết, nhưng nếu là để quét mái nhà thì đúng là cần thiết thật.
-Nó khá là cần thiết nếu nghĩ đến việc bụi sẽ làm bẩn tóc và da đấy.
Tôi đã nghĩ nghĩ mình có thể tắm sạch sau đó nên bẩn tí cũng không sao. Nhưng nhìn thấy chỗ bụi rơi xuống như mưa kia thì đúng là những món đồ “bảo hộ lao động” là hoàn toàn cần thiết.
-Những thứ này sẽ giúp chúng ta thoải mái hơn trong khi dọn dẹp.
Flora mỉm cười khi nghe câu chuyện giữa tôi và Toack.
Về phía cô ấy, tôi vẫn còn đang mê mẩn mái tóc búi cao kiểu đuôi ngựa mới lạ kia.
-Thay đổi đúng là tốt thật ha…
-Ý anh là gì? Mau mau làm đi…
Hình như cũng nhận ra tôi đang bị cuốn về phía Flora, Toack lên tiếng nói khéo.
Chống chế cho có lệ, tôi rời mắt khỏi Flora và hướng lên trần nhà để tiếp tục quét bụi.
Ba chúng tôi đang cùng quét trần nhà trong một căn phòng, những hạt bụi rơi xuống như mưa được những cơn gió nhẹ nhàng cuốn ra ngoài cửa sổ.
-... Còn hai phòng nữa"
-Vẫn còn hai phòng nữa cơ à….
-Không những thế, cả hai đều rất lớn.
Cả Toack và Flora cũng đã nhận ra được sự rộng lớn của ngôi nhà Kurune đã chọn
-Tại sao cái gia đình quý tộc kia lại lãng phí thế nhỉ? Cả căn nhà lớn thế này, vừa tốn kém công xây dựng còn vừa tốn sức dọn dẹp nữa.
-Cổ tôi mỏi sắp gãy đến nơi rồi…
Vì vừa phải di chuyển tay vừa ngẩng cổ lên nhìn, giờ cổ tay tôi đang mỏi nhừ còn cổ thì cứng ngắt. Nếu tiếp tục thế này trong hai căn phòng kia, có lẽ mai tôi sẽ chẳng thể nào dậy nổi nữa.
-Vậy chúng ta nghỉ một lát nhé?
-Phải đó.
Thực sự chúng tôi phải chuẩn bị cả thể chất lẫn tinh thần trước khi phải tiếp tục trong hai căn phòng lớn. Có lẽ chúng tôi nên nghỉ ngơi một lát, đến khi nào sẵn sàng thì sẽ làm tiếp.
Kurune và Aisha cũng qua chỗ chúng tôi trong khi tôi đang vặn mình và khớp cổ cho đỡ mỏi.
Hình như bên hai người họ cũng vừa mới xong.
-Mọi người xong rồi chứ?
-Chưa…còn hai phòng lớn nữa cơ…vì thế chúng tôi muốn nghỉ một tí trước khi hết xí quách…
-Oh, nếu vậy để em lo một phòng lớn cho.
-Được sao?
Nghe câu đó từ Kurune, Toack tỏ ra tươi tỉnh hơn hẳn..
-Quả nhiên là pháp sư vĩ đại Kurune, thật đáng tin cậy!"
-Haha, lâu quá rồi em không được nghe câu này đấy, từ hồi còn đi cùng nhau.
Nghe lời khen nửa đùa nửa thật của tôi, Kurune cười đầy thích thú.
-Anh từng nói thế à?
-Có chứ, nhưng nó không trung thực cho lắm, em muốn nhận được những lời khen thật lòng hơn.
Cách Kurune đáp lại khiến tôi đổ mồ hôi lạnh.
Thành thực mà nói, những gì tôi nói là hoàn toàn thật lòng.
-Anh xin lỗi, nhưng thực sự thì nhờ có khả năng của Kurune mà trước đây chúng ta đã được cứu không ít lần và cả bây giờ cũng thế. Thật sự cảm ơn em.
-Thật không đó
-Thật mà…
Tôi trả lời cương quyết trước ánh mắt nghi ngờ của Kurune.
Đó là bởi vì chúng tôi đều tin tưởng vào sức mạnh của Kurune, nên cả nhóm mới có đủ tự tin đối mặt với mọi khó khăn, gian khổ và cả những con quái vật khủng khiếp.
Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên tôi bày tỏ lòng biết ơn và công nhận năng lực của Kurune, có lẽ những thành viên khác của nhóm cũng có suy nghĩ giống tôi.
-Ah,….thôi được rồi, Aisha, chúng ta đi nào…
Kurune, nhìn vào mặt tôi mặt lúc, rồi đỏ bừng và quay đầu chạy về phía căn phòng lớn đầu tiên.
-Eh…cả tôi nữa sao??
-Tôi sẽ lo phần lớn bằng phép thuật nên công việc cũng không khó khăn lắm đâu.
Aisha rên rỉ chán nản nhưng ngay lập tức được Kurune động viên.
-Hai người họ đã trở thành bạn tốt rồi nhỉ?
-Tôi cũng nghĩ vậy"
Nhìn cách hai người họ trò chuyện, có thể thấy cả hai đã trở nên thân thiết hơn nhiều so với lúc mới tới.
-Có vẻ Kurune hợp với Aisha hơn là em gái cô ấy, Ena đấy.
===========================
Khi giờ nghỉ kết thúc, chúng tôi tiếp tục quét dọn trần và tường các căn phòng. Tôi tham gia với Kurune và Aisha, mất một lúc nữa thì các phòng đều đã được giải quyết.
Giờ đến phần quét, tôi bắt đầu từ cuối hành lang tầng hai và quét xuống theo cầu thang tầng một.
Tập trung tất cả dưới sảnh tầng một, tôi hốt tất cả một lượt ra ngoài.
Sau khi đã hoàn thành những việc cơ bản, cả bọn giờ đang ở trong một căn phòng khá rộng, hình như trước đây nó là phòng khách.
-Ha….cổ tôi đau quá…vẫn chưa xong sao??
-Chưa đâu, còn phải lau dọn nữa.
Flora trả lời trong khi mỉm cười cay đắng với Aisha, người đang rên rỉ than mệt
-Kurune, hãy dùng ma thuật đi….
-Ma lực của tôi cũng có hạn thôi, Hơn nữa làm như thế tiêu thụ nhiều ma lực lắm.
Di chuyển nhiều thứ cùng một lúc sử dụng rất nhiều sức mạnh nên Kurune không thể duy trì được lâu.
-Thậm chí khi chỉ điều khiển mớ giẻ lau trên sàn nhà cũng không được sao?
-Tiếc là không…
Việc lau dọn yêu cầu khá nhiều sức lực. Để làm sạch tất cả mặt sàn ngóc ngách trong căn nhà này bằng ma thuật là điều không thể.
Dường như nghe đến đó, cảm xúc của mọi người cùng nhau tụt xuống thê thảm.
Đột nhiên, Toack đứng dậy
-Không….không cần nó nữa, tôi sẽ cố gắng hoàn thành nó để đi tắm.
-Đúng thế, sau khi hoàn thành chúng ta có thể nghỉ ngơi và đi tắm. Cố gắng lên nào…
Một cách suy nghĩ tích cực lúc này vừa được Toack đưa ra, Aisha cũng nhanh chóng hưởng ứng. Quả nhiên hai người này hợp nhau quá mà.
-Mình cũng muốn tắm, nên hãy cùng cố gắng nào…
“””Ohhh”””
Hướng tới mục tiêu có thể đi tắm, đó có lẽ chính là động lực lớn nhất lúc này.
Với tinh thần lên cao, chúng tôi bắt đầu tăng tốc.
Nhúng cái giẻ vào xô nước do Kurune tạo ra, chúng tôi chia nhau lau sạch từng khu vực. Tôi được giao khu vực cuối hành lang tầng một, cúi xuống và chống hai tay xuống đất, tôi bắt đầu ủi tới trước.
Đột nhiên Toack xuất hiện với tư thế cũng giống như tôi.
-Aldo, muốn đua không?
-Được lắm, tới bức tường cuối hành lang đằng kia rồi quay lại, ai về đây trước sẽ thắng.
-Chơi luôn.
Toack tiến lại và chúng tôi cùng vào tư thế chuẩn bị.
-Anh sẵn sàng chưa?
Aisha, Flora và Kurune đều dừng tay và nhìn chúng tôi với vẻ mặt khá thích thú.
Nếu chỉ im lặng mà làm thì sẽ hơi nhàm chán, vừa chơi vừa làm sẽ thú vị hơn.
Khi tôi và Toack gật đầu, Aisha bước ra đứng giữa hai chúng tôi và giơ hai tay lên rồi phất xuống
-Bắt đầu…
"" Ooooooooooooo! "””
Nghe tín hiệu của Aisha, tôi và Toack lao lên cùng một lúc.
Cả hai cùng hét lớn và đẩy chiếc giẻ lau của mình dọc theo hành lang dài.
Tôi vận dụng tất cả những cơ bắp có được trong những năm làm Mạo hiểm giả ở chân và tay để tạo ra vận tốc tối đa.
Khi đến cuối hành lang, tôi nhanh chóng xoay xở để đổi chiều ngược lại.
Trong khi đó, Toack hầu như suýt tông vào tường ở điểm quay ngoặt. Và nhờ đó tôi là người hoàn thành hai lượt hành lang đầu tiên.
-Tôi thắng rồi
-Tch. Cậu ta nhanh quá…
-Aldo-san nhanh thật đó.
-Quả nhiên là Mạo hiểm giả A rank.
Được khen thì tôi rất vui, nhưng cách Aisha nhắc lại điều đó khiến tôi thấy hơi khó xử.
-Em cũng muốn thử. Nhưng sức em không thể đua lại với Aldo, chấp một đoạn đi.
-Oi, đây không phải lúc chơi đâu.
-Thôi được rồi, lần nữa thôi nhé.
Thể lực của tôi và Kurune chắc chắn là không thể so sánh với nhau rồi. Nên tôi sẽ chấp cô ấy một đoạn.
Ngay lúc này, cách tôi một đoạn bằng nửa hành lang, Kurune đang cúi người ở đó.
Tuy không mặc váy, nhưng bộ đồ của Kurune bó khá sát khiến tư thế của cô ấy nhìn từ đằng sau có hơi kì lạ.
Cặp mông tròn lẳn lọt vào tầm nhìn của tôi, dù không gợi cảm như Flora, nhưng nó cũng có hình dáng rất tốt.
-Aldo-san…..
Vừa nghĩ tới đó, tôi chợt cảm thấy lạnh toát sống lưng và một giọng nói quen thuộc nhưng trầm lạnh đến đáng sợ vọng tới.
-Anh không nhìn thấy gì cả…đúng rồi…không thấy gì hết…
-Sao cơ ạ? Em chỉ gọi anh thôi mà?
Dù không thể nhìn thấy mặt mình, nhưng tôi đoán là mặt tôi đang tái như tàu lá.
Flora bình thường rất nhút nhát và nhẹ nhàng, nhưng khi nói với giọng đó, tôi có thể hiểu cô ấy đang ghen tuông.
-Có tín hiệu nào để bắt đầu không?
-Bắt đầu.
Aisha lại là người ra tín hiệu.
Không được, tôi phải tập trung để hoàn thành cuộc đua này, không để Flora ghen thêm nữa.
Sau khi giải quyết nó, tôi sẽ xin lỗi cô ấy.
Trong khi tập trung nhìn vào cái giẻ lau bên dưới, tôi cứ thế đẩy thẳng lên cho đến khi mặt đâm sầm vào một thứ.
-Ah….
Cái gì? Cái thứ có mùi thơm và mềm mềm này là gì thế? Lại còn có tiếng nói nữa?
Trong khi tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thứ tôi vừa đâm vào run lên.
-Aldo…anh nghĩ mình đang làm cái gì thế?
Nghe ai đó nói vậy, tôi mới định hình được thứ mình vừa đâm vào, đó là mông của Kurune.
-Eh…sao lại….?
-Em không biết,..nhưng anh hãy lui lại đi…
Ah….hình như mải nhìn xuống đất mà tôi đã không để ý đường chạy và đâm vào cô ấy.
Tuy nhiên, nhìn về phía sau, chỗ tôi vừa xuất phát và vị trí hiện tại là một đường thẳng.
-Eh….anh vẫn chạy thẳng mà? Kurune đã chạy sang đường này sao?
-Đúng thế, em phải làm thế để ngăn cản anh vượt lên mà.
Dù cố tỏ ra là bình tĩnh, nhưng vì xấu hổ, Kurune đỏ bừng mặt và quay đi.
Ừm, lý do đó cũng khó để có thể bác bỏ.
Nghĩ lại những gì vừa làm, tôi bất giác tránh khỏi ánh mắt Flora.
-Vậy là Kurune đã phạm quy, còn Aldo làm như vậy là không được rồi.
Những lời của Toack đã giải cứu tôi khỏi hoàn cảnh khó xử hiện tại.
Tuy nhiên, chắc chắn tôi vừa thô lỗ với Kurune, tôi sẽ phải là người xin lỗi.
-Anh xin lỗi, Kurune.
-Không sao ạ…cũng tại em đã tự ý chạy sang đường của anh.
Kurune cũng tha thứ cho tôi trong khi mỉm cười.
Tốt rồi, may mà cô ấy không nổi khùng lên.
Khi tôi còn vừa cảm thấy nhẹ nhõm một tí, Toack vỗ vai tôi mỉm cười khả ố./
-Đối thủ tiếp theo sẽ nặng kí lắm đó.
Nhìn theo hướng tay chỉ của Toack, tôi thấy Flora đã vào tư thế chuẩn bị sẵn sàng.
Eh…khoan đã…sẵn sàng cho cái gì cơ….
Nhìn cô ấy vẫn bình thường như mọi ngày, nhưng bằng cách nào đó, tôi có thể cảm nhận một aura giận dỗi không hề nhẹ đang toát ra.
-Thôi được rồi…tôi sẽ chịu thua cô ấy và xin lỗi…
Và sau nhiều lần cố gắng nhường, tôi mới được một lần thua Flora, và nhờ đó mà tâm trạng cô ấy tốt lên rõ rệt.