Chương 506
Chương 506
Chương 506: Cải chính
Hữu Hoành chưa nói gì liền nghe thấy Phong Hành Diễm tiếp tục nói.
“Xem ra tôi phải nỗ lực nhiều hơn để theo đuổi vợ!” Trăn Trăn, em trốn không thoát đâu!
Sau khi về đến nhà, Thương Trăn vẫn còn hoảng hốt, Lý Uyển Oánh vội vàng chạy đến hỏi: “Trăn Trăn, cháu và Tô Vi ở chung thế nào?”
Lúc này Thương Trăn đâu còn nhớ rõ Tô Vi! Cô bị câu nói hoang đường kia của Phong Hành Diễm làm cho hoảng sợ đến mức mất hồn mất vía!
Vì thế nghe thấy Lý Uyển Oánh hỏi như vậy, cô chỉ gật đầu qua loa, hoảng hốt nói: “Anh ấy rất tốt.”
“Vậy…”
Lý Uyển Oánh còn chưa kịp hỏi tiếp liền nhìn thấy Phong Hành Diễm đứng ở cửa ra vào với sắc mặt đen thui.
“Mẹ!”
Anh vừa về đến nhà liền thấy kẻ phản đồ này!
Lý Uyển Oánh giật mình, Thương Trăn lại càng giật mình hơn, quay đầu chạy lên lầu!
Lý Uyển Oánh cũng muốn đuổi theo nhưng lại bị Phong Hành Diễm ngăn cản, ánh mắt anh không có ý tốt trừng mắt nhìn Lý Uyển Oánh.
“Mẹ có còn là mẹ ruột của con không vậy? Sao mẹ có thể sắp xếp xem mắt cho Trăn Trăn?”
Vốn dĩ Lý Uyển Oánh chột dạ, nhưng nghĩ đến chuyện gì đó, lại trở nên cây ngay không sợ chết đứng.
“Mẹ đã rất thiên vị với con rồi! Con là con trai của mẹ, Trăn Trăn cũng giống như con gái của mẹ vậy, mẹ muốn giao con bé cho con, nhưng nhiều năm như thế, con vẫn luôn không để ý, làm hại con bé biến thành dáng vẻ như bây giờ, nếu con đã không trân quý, mẹ dĩ nhiên muốn tìm cho Trăn Trăn một người biết quý trọng con bé!”
Phong Hành Diễm sắp bị bà ấy làm cho tức chết.
“Mẹ! Sau này mẹ đừng giới thiệu những người linh tinh đó cho Trăn Trăn, nếu không, con thấy ai sẽ chèn ép người đó!”
Lý Uyển Oánh trợn mắt nhìn dáng vẻ không nói đạo lý của Phong Hành Diễm, lần đầu tiên cảm thấy con trai mình quá có tiền đồ cũng không phải là chuyện tốt gì.
“Sao con có thể như thế, con không đối xử tốt với con bé, lại còn không cho người khác đối xử tốt với con bé sao?”
Phong Hành Diễm cũng lớn tiếng nói: “Dù sao cả đời này, con chỉ muốn lấy một mình cô ấy, nếu mẹ dám tác hợp cô ấy với người khác, mẹ đợi nhà họ Phong tuyệt hậu đi!”
Phong Hành Diễm nói xong liền trở về phòng, Lý Uyển Oánh tức giận đến mức thiếu chút nữa bệnh tim tái phát.
Đứa con bất hiếu này, dám lấy chuyện tuyệt hậu để uy hiếp bà ấy!
Thương Trăn trốn Phong Hành Diễm suốt hai ngày, nhưng trong hai ngày này, thành phố Hải Trung phát sinh mấy tin tức lớn.
Thương Trăn thế mà lại nhìn thấy tin tức Vạn Thanh Thanh bị phán tù chung thân trên tivi, tin tức nói, Vạn Thiệu Luân xác nhận Vạn Thanh Thanh là người đã chiết xuất ra nguyên dịch của virus K, đem tất cả mọi chuyện đều đổ lên đầu cô ta.
Nhưng Thương Trăn lại rất rõ ràng, chiết xuất ra nguyên dịch của virus K là một bác sĩ của nước ngoài, xảy ra chuyện như thế, anh ta hẳn là sớm chạy mất, mà Vạn Thiệu Luân làm như vậy, chính là hành động bất đắc dĩ bỏ xe giữ tướng.
Chẳng qua điều kỳ lạ chính là, sau khi Vạn Thiệu Luân được thả ra ngoài sau mấy ngày tạm giam, anh ta thế mà quay đầu súng, bắt đầu công kích cha nuôi của anh ta là Vạn Hằng, điều này thật thú vị.
Biến cố xảy ra bất ngờ khiến cho Vạn Hằng tức muốn chết! Ông ta gọi điện thoại cho Phong Hành Diễm.
“Cậu Phong, cậu có ý gì? Chiết xuất ra nguyên dịch của virus K rõ ràng là Vạn Thiệu Luân! Sao cậu có thể để cho người ta đẩy lên người Thanh Thanh? Cậu rõ ràng đã nói sẽ giữ lại Thanh Thanh?”
Phong Hành Diễm ngồi ở trước bàn làm việc, cười như không cười, nói.
“Lời này của ngài Vạn là có ý gì? Ngày đó, tôi rõ ràng đã nói, tôi đồng ý buông tha cho một người, nhưng tôi không nói người kia nhất định là Vạn Thanh Thanh…”
Anh nói như thế khiến cho Vạn Hằng tức giận, trực tiếp cúp máy…
Sau khi Vạn Thiệu Luân ra tù, anh ta giống như biến thành một người khác, rõ ràng là một con chó mà ông ta nuôi, hiện tại còn quay đầu cắn ngược ông ta! Nhưng đúng lúc này, cổ đông lại đột nhiên ủng hộ Vạn Thiệu Luân, khiến cho ông ta bị đánh một cái, không kịp trở tay.
Bây giờ Thanh Thanh còn ở trong tù, loạn trong giặc ngoài, thật đúng là đau đầu!
Phong Hành Diễm nghe được đầu dây bên kia truyền đến những tiếng tút tút, anh cười lạnh.
Bên phía Vạn Thiệu Luân có sự trợ giúp của những cổ đông bị anh mua chuộc, bản thân Vạn Thiệu Luân cũng là người có thù tất báo, biết Vạn Hằng muốn hy sinh anh ta để giữ Vạn Thanh Thanh, anh ta chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên tạm thời không cần anh tốn công tốn sức, hiện tại anh cần phải cân nhắc xem nên làm như thế nào để cải chính cho Trăn Trăn.
Hai ngày nay, anh không cho phép bất kỳ ai đến thăm Vạn Thanh Thanh, trước khi phiên tòa kết thúc, Vạn Thanh Thanh không nghe được tiếng gió gì liền bị phán tù chung thân.
Hiện tại anh đã thiết kế xong bẫy rập, chỉ chờ Vạn Thanh Thanh nhảy xuống.
Phong Hành Diễm đoán không sai, Vạn Thanh Thanh ở trong tù, cô ta quả thật rất hoảng hốt, mắt thấy chuyện của cô ta nhanh như thế đã định ra kết cục, vốn dĩ cô ta còn ôm hy vọng với Vạn Hằng, nhưng khi nhìn thấy Vạn Thiệu Luân được thả ra ngoài, còn mình lại bị “từ bỏ”, cô ta tuyệt vọng!
Vì thế, ngày thứ hai sau khi nhận được bản án, cô ta điên cuồng đập cửa nhà giam, lớn tiếng nói: “Người đâu! Oan uổng! Tôi có cách chứng minh không phải tôi làm, thật sự không phải tôi làm!”
Tin tức Vạn Thanh Thanh muốn chống án được truyền đến tai Phong Hành Diễm đầu tiên, anh mỉm cười, cá cắn câu rồi.
Không uổng công mấy ngày hôm nay, anh vẫn luôn cho người ám chỉ Vạn Thanh Thanh, cô ta bị Vạn Hằng từ bỏ. Hiện tại cuối cùng Vạn Thanh Thanh cũng hết hy vọng, muốn tẩy trắng cho chính mình, anh có thể bắt đầu thu lưới rồi.
Bởi vì Vạn Thanh Thanh quá mức sợ hãi, khi bên phía nhà giam nói có thể chống án, nhưng phải xét xử công khai, cô ta không cần suy nghĩ liền đồng ý.
Cho dù phương pháp này sẽ khiến cho cô ta thân bại danh liệt, nhưng so với việc bị phán tù chung thân thì tốt hơn nhiều.
Vạn Hằng nghe nói Vạn Thanh Thanh muốn chống án, ông ta liền biết việc lớn không tốt. Sở dĩ ông ta sẽ bảo vệ Vạn Thanh Thanh là vì trên lưng cô ta có danh thiên tài y dược, có thể mang đến cho ông ta vô hạn lợi ích, nếu như chuyện này bị người ta chọc thủng, không nói đến việc con cờ này trở nên vô dụng, thanh danh nhà họ Vạn cũng theo đó mất sạch.
Thế nhưng lúc ông ta muốn mật báo cho Vạn Thanh Thanh, lại nghe người ta nói, Vạn Thanh Thanh đã được đưa đến tòa án rồi! Tốc độ nhanh chóng, dứt khoát như thế, khiến cho Vạn Hằng có loại nguy cơ mưa gió nổi lên.
Công khai xét xử chuẩn bị được bắt đầu, Phong Hành Diễm quả thật đem Thương Trăn từ trong phòng kéo ra, nói với cô: “Đi với anh đến toà án!”
Ban đầu vốn dĩ Thương Trăn không muốn đi, thế nhưng đối với chuyện của Vạn Thanh Thanh, cô rất ngạc nhiên, cô rất muốn biết rõ, vì sao Vạn Hằng lại từ bỏ cây rung tiền như Vạn Thanh Thanh.
Vạn Thanh Thanh được đưa đến tòa án, bởi vì là xét xử công khai, lại thêm Vạn Thanh Thanh là người có danh tiếng, có không ít truyền thông đến đây, điều này càng khiến cho Vạn Thanh Thanh thêm sợ hãi.
Nhưng lúc này, cô ta không nhìn thấy bất kỳ một ai của nhà họ Vạn, cô ta sợ hãi, đồng thời cảm thấy oán hận!
Nếu nhà họ Vạn bất nhân, đừng trách cô ta bất nghĩa!
Quan tòa biết bây giờ người nhà họ Vạn đang ở trước cổng tòa án làm ầm ĩ, bởi vì tốc độ của Phong Hành Diễm quá nhanh, lúc Vạn Hằng nhận được tin tức, Vạn Thanh Thanh đã ở tòa án, ông ta đành phải đến tòa án làm ầm ĩ.
Vì thế quan tòa không quanh co lòng vòng, hỏi thẳng.
“Cô nói chiết xuất nguyên dịch của virus K không phải là do cô làm, cô có bằng chứng gì?”
Vạn Thanh Thanh bị tất cả mọi người nhìn chằm chằm, toàn trường lặng ngắt như tờ, đợi câu trả lời của cô ta.
Lúc này, phòng tuyến tâm lý cuối cùng của cô ta sụp đổ, cô ta cúi đầu, lớn tiếng nói: “Bởi vì… Đối với y học, tôi là kẻ dốt đặc cán mai! Ngay cả việc sử dụng thiết bị y tế, tôi cũng không biết dùng, làm sao có thể chiết xuất ra được nguyên dịch của virus K phức tạp như vậy…”
Một câu dấy lên ngàn cơn sóng! Vạn Thanh Thanh- Người được vinh danh là thiên tài nghiên cứu y dược, cô ta lại nói mình không biết gì? Đây không phải là nói đùa chứ?