Chương 17 : Tông giáo thần bí
Chương 17 : Tông giáo thần bí
Nhìn ba người Ốc Đốn, Tái Tư Lặc, Cái Tỳ trước mặt, trong lòng Lâm Lôi cũng có chút lo lắng.
Mình trước khi bế quan dù sao cũng đã nói, lần này bế quan tiềm tu rất là quan trọng. Không quá quan trọng không được đến quấy rầy mình. Tuy nhiên dù như vậy, bọn Ốc Đốn vẫn đến đây mời mình, hiển nhiên tình huống rất là nghiêm trọng.
“Chẳng lẽ nguy cơ trong cuộc chiến tranh đại lục đã hiện ra?” Lâm Lôi lo lắng trong lòng, hắn nhớ kỹ lời cảnh cáo của Bối Lỗ Đặc Đại nhân.
Ba người Ốc Đốn, Cái Tỳ, Tái Tư Lặc nhìn nhau, mặt hơi trầm xuống, Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi mở miệng nói. “Lâm Lôi Đại nhân, ngươi bến quan hơn 5 năm, trong 5 năm này, Ngọc Lan đại lục đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhất thời cũng không nói hết được. Chúng ta trước tiên nên đi ra ngoài, rồi từ từ nói đi”
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Trên đường trở lại mặt đất, Ốc Đốn hỏi: “Ca, ngươi đạt đến Thần vực chưa?”
Hai người Cái Tỳ, Tái Tư Lặc cũng lập tức nhìn về phía Lâm Lôi.
Dù sao lúc đầu Lâm Lôi cũng đoán trong vòng 10 năm là có thể thành Thần, bây giờ đã gần 6 năm rồi.
“Còn kém một ít nữa” Lâm Lôi cười nhạt lắc đầu: “Nếu như không phải các ngươi cắt đứt tu luyện của ta, thì có lẽ nửa năm nữa là xong” trong lòng Lâm Lôi rất là ham muốn thành Thần, tu luyện Tốc Độ Áo Nghĩa cho đến bây giờ, Lâm Lôi cũng rõ ràng cảm giác được….
Thần vực chỉ với tay là có thể chạm đến.
Chỉ còn một tia nữa là đột phá, bởi vì Tốc Độ Áo Nghĩa chính là hai cảnh giới “Nhanh” “Chậm” dung hợp làm một, chỉ một mình “Nhanh” “Chậm” đạt đến đại thành cũng có thể trở thành Hạ vị thần, mà Tốc Độ Áo Nghĩa đại viên mãn thì Lâm Lôi sẽ là Trung vị thần.
Tu luyện Tốc Độ Áo Nghĩa chỉ xuất hiện bình cảnh trước khi thành Trung vị thần.
Mà trở thành Hạ vị thần lại không có bình cảnh xuất hiện.
Như đám người Đức Tư Lê, Pháp Ân đều bị vây ở bước cuôi cùng, bởi vì huyền ảo mà bọn họ lĩnh ngộ đều nguyên tố pháp tắc tương đối thấp. Trong thé giới vô hạn này, trong vô số Vị diện, hầu hết Thánh vực cường giả đều lĩnh ngộ Áo nghĩa tương đối thấp.
Lâm Lôi có thể lĩnh ngộ Tốc Độ Áo Nghĩa cũng bởi may mắn mà thôi.
Mặc dù còn nửa năm nữa là có thể thành Thần, nhưng bây giờ bọn Ốc Đốn đến mời hắn, Lâm Lôi tự nhiên sẽ đi ra. Dù sao tu luyện và người thân thì người thân vẫn quan trọng nhát. Người thân, bạn bè có khó khăn, Lâm Lôi sao có thể không thèm để ý, tiếp tục tu luyện thành Thần chứ?
Trong đại sảnh Long huyết tòa thành.
Một đám người tụ tập ở đây, Lâm Lôi lẳng lặng ngồi ở chủ vị, cẩn thận nghe Ốc Đốn nói, nói các chuyện phát sinh trong hơn 5 năm qua.
“Rất nhiều Thánh vực cường giả tuyệt thế xuất hiện?” Lâm Lôi nghe thấy Ốc Đốn nói quá trình cuộc chiến, xuất hiện một ít cường giả đáng sợ, trong lòng rất là nghi hoặc: “Nghe Ốc Đốn hắn nói như thế, đám cường giả này có thực lực hầu hết đều hơn Thánh Vực chung cực chiến sĩ, thậm chí tương đương đám Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi”
Lâm Lôi hoàn toàn có thể suy đoán được.
Phải biết rằng, ở tình huống bình thường, Thánh Vực chung cực chiến sĩ được coi là cường giả cấp hai gần đạt đến Thánh vực cực hạn, cùng một đẳng cấp với Hải Đình Tư, Ô Sâm Nặc đã chết.
“Tốc độ hơn Thánh Vực Lôi Long, còn một chiêu đánh bại Thánh Vực Lôi Long” Lâm Lôi cảm thấy kinh hãi về thực lực của hai tên Thánh vực cường giả ở La Áo Đế quốc.
“Rất nhiều cường giả có thể so sánh với Đức Tư Lê, Lạp Sắt Phúc Đức xuất hiện, cái này….” Lâm Lôi cảm thấy nghi hoặc.
5 năm nay xuất hiện các Thánh vực cường giả thần bí đều rất mạnh.
Hầu như mỗi một người đều có thực lực Thánh vực cực hạn.
“Không đúng” Lâm Lôi nhíu mày: “Đám cường giả đó không tồn tại trong quá khứ, nếu bọn họ tồn tại, tuyệt đối không thể tránh khỏi sự chú ý của bọn Vũ Thần” Lâm Lôi rất chắc chắn về điểm này, nhưng nếu quá khứ không tồn tại, như vậy thì….
Hiển nhiên, đám cường giả đó ở hơn 5 năm về trước đi đến Ngọc Lan đại lục Vị diện.
“cường giả Dị Vị diện?” Lâm Lôi cảm thấy khiếp sợ vì suy đoán của mình.
“Không đúng” Lâm Lôi lại bác bỏ ngay: “Dị Vị diện thì sao? Không hẳn là cường giả ở Dị vị diễn, thì mỗi người đều đạt được đến Thánh vực cực hạn?”
Ngọc Lan đại lục Vị diện, đối với các Vị diện khác cũng là Dị Vị diện.
Cường giả ở Dị Vị diện mạnh mẽ là điều tất nhiên, nhưng không nên sở hữu mạnh như vậy.
“Ca, còn có, một thời gian trước, trong Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta xuất hiện một giáo phái thần bí, tín ngưỡng Thần Linh gọi là “Mục Ba”” Ốc Đốn nhíu mày nói: “Ca, ngươi đã nói với chúng ta, trong đế quốc chúng ta tuyệt đối không cho phép giáo phái khác tồn tại, chúng ta đã cố gắng chèn ép, tiêu diệt tông phai này nhưng mà không được” Ốc Đốn lắc đầu.
Lâm Lôi nghe thế sắc mặt không khỏi thay đổi.
Giáo phái thần bí?
Ai muốn có tín ngưỡng lực? đáp án rất dễ trả lời…
Thần.
“Nói tiếp đi” Lâm Lôi lập tức nhìn Ốc Đốn: “Sao lại không diệt được giáo phái đó?”
Ốc Đốn gật đầu nói tiếp: “Đầu tiên, giáo phái thần bí này có ẩn dấu cường giả, tiếp theo giáo phái này đúng là có bản lãnh, có thể sinh ra Thần tích, bởi vì Thần tích xuất hiện, nên trong Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta có không ít ngươi thật sự tin tưởng, tín ngưỡng Thần Linh Mục Ba”
“Thần tích?”
Sắc mặt Lâm Lôi trở nên trắng bệch.
“Ca, sao vậy?”Đám người Ốc Đốn, Cái Tỳ nghi hoặc nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi bởi vì muốn tu luyện thành Thần, cho nên đã cẩn thận nói rất nhiều chuyện với đám người Đức Tư Lê. Hắn hiểu, tín ngưỡng lực có rât nhiều chỗ tốt đối với Thần. Cho nên như Vũ Thần, chỉ cho phép người dân tín ngưỡng Vũ Thần trong Áo Bố Lai Ân đế quốc.
Các giáo phái khác, không được phép tồn tại.
Rất nhiều Pháp tắc huyền ảo chỉ có Thần mới có thể thi triển ra được.
“Một giáo phái không biết tên, đều có thể tạo ra Thần tích, như vậy” Lâm Lôi chấn động trong lòng: “giáo phái ở Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta, sau lưng có một vị thần cấp cường giả”
“Ốc Đốn, Tây Ni” Lâm Lôi lập tức hạ lệnh: “Các ngươi nghe ta nói, chèn ép giáo phái này tiếp tục thi hành. Tuy nhiên nhớ là, áp lực không được tăng lên, tuyệt đối không được bức bách để giáo phái này đối đầu với đế quốc chúng ta. Ít nhất bây giờ không thể bức bách bọn họ”
Mọi người trong đại sảnh đều có chút nghi hoặc khó hiểu.
Dù sao, ngoại trừ Lâm Lôi ra, thì đám Ốc Đốn, Cái Tỳ đạt đến Thánh vực được bao lâu? Ngay cả Tái Tư Lặc mặc dù nhiều kinh nghiệm, nhưng cũng chỉ là kinh nghiệm đối với chuyện thế tục, đối với Vong Linh thuật cũng hiểu một ít, còn hiểu biết của hắn đối với Thần vực còn lâu mới bằng Lâm Lôi.
“Mọi người nghe rõ rồi chứ” Lâm Lôi trịnh trọng nói.
“Vâng” Đám Ốc Đốn vẫn trả lời đồng ý. Đối với mệnh lệnh của Lâm Lôi, bọn họ sẽ không bao giờ vi phạm.
Lâm Lôi lúc này mới thở dài một hơi, đối phương là một vị thần cấp cường giả, điểm ấy không còn gì phải nghi ngờ.
Dù sao, không đạt đến Thần cấp, tín ngưỡng lực sẽ là vô dụng.
Nếu là thần cấp cường giả thì Lâm Lôi tự nhiên sẽ không muốn đắc tội.
Cho dù bản thân Lâm Lôi đạt đến Thần cấp, Lâm Lôi cũng không muốn dễ dàng chống đối đối phương, dù sao hắn mới bước vào Hạ vị thần, người ta đạt đến Thần cấp bao lâu rồi, Lâm Lôi cũng không thể nào tưởng tượng ra.
“Ca, gần đây trong Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta xảy ra một chuyện khiến người ta sợ hãi, là phá sinh ở trong Lam Sư thành” Ốc Đốn bắt đầu nhắc đến sự kiện Thành phố chết, đồng thời cũng nói về một vài điểm tình nghi.
Lâm Lôi nghe xong liền cảm thấy nghi hoặc, trong lòng cũng trở nên nghiêm túc.
Dân cư của cả một tòa thành, trong một đêm chết gần như hết.
Chuyện này, có thể sánh bằng diệt thành khi chiến tranh, càng khiến cho người ta sợ hãi vì rất quỷ dị.
Trong đại sảnh, những người khác không có biện pháp, dù sao một chút manh mối cũng không có. Hơn nữa Ngọc Lan đại lục hôm nay có rất nhiều cường giả thần bí, bọn họ không có cách nào. Lúc này Lâm Lôi cũng cảm thấy mê muội, không biết nên điều tra hung thủ như thế nào.
“Ngươi vừa rồi nói trong Áo Bố Lai Ân đế quốc cũng đã phát sinh chuyện này?” Lâm Lôi đột nhiên hỏi.
“Đúng, hơn một tháng trước đây” Ốc Đốn trả lời.
Lâm Lôi khẽ gật đầu: “Nếu như vậy, các ngươi ở trong thành đợi đi, ta đến Vũ Thần Sơn Áo Bố Lai Ân đế quốc một chuyến” Dù sao sự kiện Thành phố chết mới phát sinh trong Ba Lỗ Khắc đế quốc đế quốc của mình, mà Áo Bố Lai Ân đế quốc đã xảy ra cách đây hơn một tháng.
Hơn nữa, nói về số lượng cao thủ Thánh vực thì Vũ Thần môn mạnh hơn rất nhiều.
Hơn một tháng trôi qua, Vũ thần môn có lẽ đã có manh mối.
“Ca, ngươi không ăn cơm với chúng ta sao?” Bọn Ốc Đốn đều cảm thấy ngạc nhiên. Lâm Lôi vừa mới xuất quan xong, còn chưa kịp ăn cơm với mọi người, đã đi ngay đến Vũ Thần sơn, đúng là quá vội vàng rồi.
“Không được” Lâm Lôi đã sớm có quyết định trong lòng.
Đợi giải quyết xong chuyện này, mình sẽ tiếp tục bế quan tu luyện, dù sao Lâm Lôi chỉ còn cách có một điểm nhỏ là bước vào Thần Vực rồi.
Lúc này bầu trời u ám, một đạo ảo ảnh mơ hồ trong nhay mắt xuyên qua Long huyết tòa thành, bay về phía chan trời, biến mất ở bàu trời phía Tây.
“Lời Bối Lỗ Đặc Đại nhân đúng là không sai. Ngọc Lan đại lục đúng là ẩn giấu rất nhiều nguy cơ” Lâm Lôi cũng cảm thấy có điểm khổ sở, thần cấp cường giả của giáo phái thần bí, một đám thần cấp cường giả đột nhiên xuất hiện từ dị vị diện, Lâm Lôi sao lại không lo lắng cơ chứ?
Cái này cho thấy sợ rằng nguyên nhân chủ yếu tạo ra nguy cơ lần này là thần cấp cường giả.
Không đạt đến Thần Vực, sợ rằng bị cuốn vào trong đó ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.
“Giải quyết chuyện lần này xong, phải lập tức tận dụng thời gian tu luyện, nhanh chóng đạt đến Thần Vực” Lâm Lôi vừa nghĩ đến sự kiện Thành Phố chết, trong lòng càng thêm lo lắng, hắn co một cảm giác, sự kiện Thành phố chết quỷ dị này, phía sau hẳn là hám chứa bí mật đáng sợ.
Đón gió lớn, Lâm Lôi bay rất nhanh.
“Xem ra, Ngọc Lan đại lục sắp gặp cơn bão táp chưa từng có” Thân hình Lâm Lôi như một vệt sáng xẹt qua bầu trời.
Vũ Thần sơn.
Lâm Lôi vừa đến, tự nhiên sẽ được Pháp Ân đang là thủ lĩnh tạm thời của Vũ Thần sơn tự mình tiếp đón, hai người trực tiếp vào trong một gian phòng khách ở Vũ Thần sơn nói chuyện, Pháp Ân đã khổ tu hơn 5000 năm, chỉ là chưa đột phá đến Thần vực.
“Lâm Lôi, lần này ngươi đến là vì sự kiện Thành phố chết?” Pháp Ân mở miệng nói trước.
“Đúng, ngươi có manh mối gì không?” Lâm Lôi lập tức hỏi.
Trên mặt Pháp Ân hiện ra nụ cười khổ, sự kiện Thành phố chết xảy ra ở Áo Bố Lai Ân đế quốc hơn một tháng trời đã khiến hắn phiền toán lắm rồi. Bây giờ Ba Lỗ Khắc đế quốc lại phát sinh chuyện như vậy, hắn tự nhiên sẽ biết được.
“Manh mối có một chút” Pháp Ân bất đắc dĩ nói: “Đây là do một cao thủ thần bí giết, trong một đêm giết gần hết tất cả dân cư một thành”
“Ồ?” Lâm Lôi cả kinh: “Một người giết tất cả?”
Muốn giết hơn 100 ngàn người đối với Thánh vực cường giả mà nói là rất nhanh. Nếu tốc độ tăng đến mức cực hạn, sợ rằng thân thể đi qua đâu thì người ở trong khu vực đó sẽ chết. Một giây đi được vài trăm mét, giết hơn 100 ngàn người đối với Thánh vực cường giả mà nói cũng không khó.
Giết chết 100 ngàn người, mất một hai giờ mà thôi.
Nếu Lâm Lôi là tên cường giả đó, tốc độ sợ rằng còn nhanh hơn rất nhiều.
“Hắn làm vậy làm gì?” Lâm Lôi rất là khó hiểu.
Thánh vực cường giả có thực lực như vậy, nhưng đối với Thánh vực mà nói, giết Người bình thường có tác dụng gì? Chẳng những không có, một khi bị phát hiện, nhất định sẽ khiến cho các tên Thánh vực cường giả khác căm ghét, thù địch, thậm chí ra tay đối phó hắn.
“Ta cũng không rõ” Pháp Ân lắc đầu nói: “Thực ra, sở dĩ phát hiện ra manh mối này, cũng là may mắn cả. Bát sư đệ của ta lúc bay bên ngoài thành, ngẫu nhiên phát hiện một tên cường giả áo trắng thần bí đang giết người ở bên trong một thành nhỏ, hắn phẫn nộ ra tay, chỉ tiếc là tên cường giả áo trắng đó không chiến mà chạy thoát. Tốc độ tên áo trắng quá nhanh, bát sư đệ của ta không đuổi kịp. Tuy nhiên, tên ao trắng đó lúc ấy cũng đã giết được mấy ngàn người. Mấy ngàn người chết giống hệt ở sự kiện Thành phố chết.”
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Bát sư đệ, đứng ở phía trước, hiển nhiên cũng là cường giả tu luyện mấy ngàn năm của Vũ Thần môn.
“Ân?”
Lâm Lôi và Pháp Ân cùng nhìn phía Đông Bắc, một cỗ Năng lượng ba động đáng sợ truyền từ phía Đông Bắc đến, mặc dù Năng lượng ba động mãnh liệt trải qua hàng vạn dặm, nên rất là mờ nhạt rất khó có thể phát hiện, nhưng Lâm Lôi và Pháp Ân có thực lực thế nào?
Thánh vực cường giả giao chiến trong phạm vi hơn ngàn dặm bọn họ đều có thể phát hiện.
Mà loại Năng lượng ba động đáng sợ thế này, bọn họ sao lại không chú ý đến chứ, Năng lượng ba động đáng sợ đó giống như mặt trời trong đêm tối vậy.
“Phát sinh chuyện gì?” Pháp Ân kinh ngạc nói.
Nhưng hắn vừa mở miệng, vẻ mặt của hắn và Lâm Lôi đều cứng ngắc lại.
“Bất kể là Thánh vực cường giả, thần cấp cường giả, nếu như ở Bắc Vực mười tám công quốc giết chóc, hoặc phá vỡ sự bình yên của Hắc Ám chi sâm, toàn bộ giết không tha” Một giọng nói khàn khàn trong nháy mắt vang lên trong đầu tất cả Thánh vực cường giả, Thánh vực cường giả ở Ngọc Lan đại lục.
Đám cường giả trong nháy mắt đều cảm thấy kinh hãi.